Trong suy nghĩ của Lục Họa, cậu hiện tại hãn đang ở bên người đẹp, cô không ngờ cậu sẽ đến.
*A Mặc, phía sau có chỗ kìa, chúng ta ngôi ở chỗ đó đi!” Ngô Trạch Vũ nói.
Lâm Mặc cùng Ngô Trạch Vũ đi tới hàng cuôi cùng, Lâm Mặc ngồi xuông, đè thấp mũ lưỡi trai trên đầu xuống, bắt đầu ngủ.
Lâm Mặc luôn muốn giảm cảm giác tồn tại xuống, thế nhưng những nữ sinh kia đã sôi trào, ai nây đề xâm xì.
“Lâm Mặc vậy mà đến rồi kìal”
“Lâm Mặc đến cậu kích động như vậy làm cái gì, chẳng lẽ cậu… thích Lâm Mặc àI!?”
“Cậu đừng nói lung tung.”
“Tớ thấy được Lâm Mặc dù là học sinh cá biệt thế nhưng cậu ây… đẹp trai chết đi được.”
Cát Thành vẫn luôn chướng mắt Lâm Mặc, hắn là hội trưởng hội sinh viên, gia cảnh tốt, thành tích tốt, lại thích chơi bóng rổ, đẹp trai rạng rỡ. Trước khi Lâm Mặc đền, chủ đê các nữ sinh thảo luận nhiều nhất chính là hắn, thể nhưng sau khi Lâm Mặc đến, tất cả mọi người đều đang thảo luận về Lâm Mặc.
Cát Thành cũng không phải người không chịu được thất bại, nêu như hắn bại bởi người ưu tú hơn bản thân thì còn được, vậy mà hết lần này tới lần khác lại bại bởi Lâm Mặc, hắn tuyệt đối không phục.
“Em Lục, Lâm Mặc kia thực sự rất đẹp trai à2” Cát Thành hỏi Lục Họa.
Lục Họa cũng chú ý tới lực hấp dẫn của Lâm Mặc đối vỚI mấy nữ sinh, nhất cử nhất động của cậu đều bị chú ý, Triệu Hàm Hàm thích cậu, rất nhiều nữ sinh ưu tú cũng chú ý đến cậu.
Cô cũng nói không ra Lâm Mặc đến tột cùng có lực hấp dẫn gì nữa, kiểu hấp dẫn kia này ngay cả cô cũng không cự tuyệt được.
Song Lâm Mặc có đẹp trai hay không, vấn đề này còn cần hỏi sao?
Lục Họa gật đầu, thẳng thắn đáp: “Cậu ây rât tuân tú.”
“.” Cát Thành muốn tìm Lục Họa an ủi, nào ngờ Lục Họa lại hung hăng đâm vào tim hãn.
Lúc này giáo viên dời hai thùng nước khoáng lên, nói với Lục Họa: “Lục Họa, phiền em chia nước khoáng cho môi bạn một chai nhé.”
Lục Họa đứng dậy: “Dạ.”
Lục Họa bắt đầu chia nước khoáng, từ trước đến sau, rất nhanh cô liền phân đến rồi phía sau cũng chính là chỗ của Lâm Mặc Ngô Trạch Vũ.
“Lục hoa khôi, cám ơn cậu nhé.” Ngô Trạch Vũ nhận nước.
Lục Họa nhìn về phía Lâm Mặc ngồi bên ngoài, mũ lưỡi trai đè rất thập, chỉ có thể thấy được góc hàm sắc bén của cậu, thực sự quá đẹp trai, không trách những nữ sinh kia say mê cậu đến thê.
Cậu như không quan tâm cô tói, vẫn duy trì tư thế không hề động nhử trước, đang ngủ.
Mặc kệ cậu có ngủ hay không, thái độ cậu đối với cô đều là cực kỳ hung dữ và lãnh đạm, Lục Họa vần rât ghét cậu, cũng không có ý định nói chuyện với người đáng ghét này.
Lục Họa đã đưa nước khoáng cho Ngô Trạch Vũ: “Làm phiên cậu chuyền giùm.”
Tình huống gì đây, Ngô Trạch Vũ đảo mắt trên người Lâm Mặc và Lục Họa, bọn họ cãi nhau à?
“Được.” Ngô Trạch Vũ sảng khoái nhận nước.
Lục Họa xoay người rời đi, muốn trở về chỗ ngồi của mình.