Lục Họa dùng tay che kín miệng anh, không cho anh nói lung tung: “Chồng, đừng nói lời như vậy, cho dù có một ngày em và con rời đi, anh cũng: phải sông tốt. Hơn nữa, em và con sẽ không rời đi, bởi vì… có một người chông vừa đẹp trai vừa tốt nhừ vậy , một khi em đi, nhất định sẽ có rất nhiều cô gái tốt muốn cướp, em cũng không muôn chia sẻ chông mình cho những người phụ nữ khác.” : Cô nửa đùa nủa thật lại thêm chất giọng hòn dỗi làm cho mặt mày Thượng Quan Mặc dịu dàng, anh cầm Đ Lục Họa vào trong lòng bàn tay của mình, sau đó xuyên vào, cùng cô mười ngón tay đan chặt.
Anh nhẹ giọng nói: “Vợ ơi, chồng SÉ không có người khác, mãi mãi không.”
Anh nói không có người khác, mãi mãi cũng không có.
Trái tim Lục Họa rất ích kỷ, cô hy vọng Thượng Quan Mặc vĩnh viên chỉ thuộc về KÌN bất kế là bây giờ hay là tương lai.
Nếu như tương lai cô chết, cô cũng muôn anh khắc ghi cô thời thời khác khắc.
Thế nhưng, một mình anh lại quá thống khổ, quá cô đơn, nêu có một cô gái tốt hơn cô thương anh, cô đại khái cũng sẽ rât vui mừng.
Cho nên, Lục Họa mâu thuẫn như vậy.
Lục Họa tùy ý để anh ôm, nhẹ nhàng gật đầu: “Ừ.”
Thượng Quan Mặc mang theo Lục Họa về Tới nhà, bởi vì Lục Họa là phụ nữ có thai, Thượng Quan Mặc vô cùng lo lăng.
“Vợ, quần áo bây giờ em không thể mặc, anh đã bảo người hâu giúp ngươi thay một tủ quần áo, về sau em đêu mặc quân áo dành cho phụ nữ có thai.”
“Vợ, những nơi dễ va chạm trong nhà anh đã đề người Ì hầu xử lý, nhưng em cũng phải cân thận, ngàn vạn đừng đề bị thương.”
“Bác sĩ nói em hiện tại phải trị khỏi cơ thể, cơ thể em rất yếu, cho nên anh đã mời bác sĩ dinh dưỡng chuyên nghiệp tới phụ trách đồ ăn của em, sau này mỗi một ngày anh đều sẽ đích thân nhìn chằm chằm em ăn cơm.”
Nói rồi Thượng Quan Mặc nhu tình nhìn cô: “Vợ, ợ thực anh sợ nhất vẫn là cơ thể em..
““Gơ thể em?2 Cơ thể em làm sao cơ, em rất khỏe mà.” Lục Họa nói.
Thượng Quan Mặc nhìn khuôn mặt tái nhọt của Lục Họa, trong khoảng thời gian này cô gây đi rât nhiêu, nói không ra không tốt ở đâu, ngay cả bác sĩ cũng không nói được, thê nhưng luôn cảm thấy cô nơi nào cũng không tốt.
Anh rất lo lắng, đứa bé này tói quá nhanh, cơ thê cô còn chưa điêu chỉnh tốt, cứ như vậy bắt ngờ không kịp đề phòng.
Anh sợ con sẽ tha làm cô suy yêu, anh càng sợ sẽ phát sinh chuyện gì ngoài ý muôn, hiện tại một chút ngoài ý muôn anh đều không chấp nhận được.
Thượng Quan Mặc vuôt tay cô, tay cô vân lạnh như vậy, không hê có nhiệt độ, mặc kệ anh có truyền nhiệt độ cơ thê mình làm nóng cho cô, cũng không làm cô âm được.
“Vợ, anh cảm thấy cơ thể em thật sự không tốt, chuyện em mang thai còn chưa nói cho bô mẹ vợ nhỉ! Anh muốn đến thăm bố mẹ, sau đó quang minh chánh đại nói hết chuyện kết hôn và mang thai ra, như vậy có thể mời bố mẹ vợ chăm sóc em rồi, chỉ Có giao cho mẹ vợ đại nhân, anh mới có thê yên tâm.” Thượng Quan Mặc suy nghĩ rất kỹ, sau đó anh nói ra dự định của mình.
Trong lòng Lục Họa trầm xuống, li ˆ thực anh đã vô số lần muốn đi gặp bố mẹ cô, nhưng đều bị cô lấy đủ loại lý do cản lại, cô không thể để cho anh tới nhà, bằng không chuyện cô lầy tâm đầu huyết liên lộ ra ngoài.