Mục lục
Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 356: Phu Nhân Sẽ Không Còn Như Xưa Nữa

Lục Hàn Đình xoẹt xoẹt ký tên mình dưới văn kiện, nét
chữ rồng bay phượng múa, khuôn mặt điển trai của
anh không hề có biểu cảm gì, những lời khiêu khích
của Lục Nhân Nhân vẫn còn văng vẳng bên tai anh,
còn trên địa bàn của anh, thật ra anh có thể dễ như
trở bàn tay khiến Lục Nhân Nhân rời khỏi Hải Thành,
nhưng, chung quy gì Lục Nhân Nhân cũng là bác anh,
anh không muốn bà nội ở giữa hai người lại khó xử,

bà nội anh cũng đã già rồi.

“Tôi biết rồi.” Lục Hàn Đình nhếch môi mỏng.

“Giám đốc, vừa nhận được tin tức Lục Nhân Nhân đã
lái xe đến khách sạn Thánh Đắc Bảo, hôm nay viện
trưởng Lý Văn Thanh mở cuộc tuyên bố cũng tại

khách sạn này.”

Bàn tay to đang cầm bút của Lục Hàn Đình đột nhiên
dừng lại, Hạ Tịch Quán cũng đến khách sạn Thánh
Đắc Bảo, hóa ra viện trưởng Lý Văn Thanh chọn
khách sạn này không chỉ để bàn bạc phương án giải

phẫu cho Lệ lão phu nhân mà còn muốn mở cuộc họp

tuyên bố với truyền thông.

Hiện Hạ Tịch Quán đang là hiện tượng bí ẩn trên
mạng, dù là một cô gái thiên tài nhưng trình độ học
vấn của cô vẫn chưa được tiết lộ, viện trưởng Lý Văn
Thanh chính thức tổ chức một buổi họp báo trong
khách sạn đề hạ bức màn che bí ẩn về Hạ Tịch Quán,

khiến cô tỏa sáng rực rỡ.

Có thể thấy được viện trưởng Lý Văn Thanh rất yêu
quý Hạ Tịch Quán, Lục Hàn Đình cũng chưa bao giờ
nghe qua vị Lý viện trưởng đức cao vọng trọng này coi

trọng một người đến thé.

Lục Hàn Đình có chút phiền muộn, anh buông cây bút

trong tay xuống.

Nghiêm Kiên nhìn ra được tâm trạng giám đốc nhà
mình không tốt, liền nói: “Giám đốc, hay là anh cũng
đến khách sạn Đắc Thánh Bảo xem thử đi, sau hôm
nay, phu nhân sẽ không còn như xưa nữa, cuộc đời
của phu nhân đã sang trang mới, mở ra một áng văn
mới, thời khắc này sao có thể để Lục Tử Tiễn, Lục

Nhân Nhân ở bên cạnh phu nhân chứ, giám đốc anh

nên tận mắt chứng kiến thời khắc này.”

Lục Hàn Đình hiểu rõ hơn ai hết là sau buổi họp báo
này, Hạ Tịch Quán sẽ như một viên ngọc quý, dù cô đi

đến đâu cũng sẽ là tiêu điểm săm soi.

Anh chợt nhớ lần đầu tiên anh và Hạ Tịch Quán gặp
nhau trên chuyến tàu lửa ngày hôm đó, khi đôi mắt
trong vắt như hồ nước ấy của cô gái nhìn sang, anh

đã biết cô không bình thường.

Nhưng anh chưa bao giờ nghĩ là cô lại xuất sắc kinh

diễm đến thê.

Lục Hàn Đình giơ tay kéo cúc áo, đúng lúc này, một
chuỗi chuông điện thoại du dương vang lên, có cuộc gọi đến.

Anh ngước mắt lên nhìn, quả nhiên là Hạ Tịch Quán đang gọi.

Lục Hàn Đình nhanh chóng cầm điện thoại bắm phím

nhận: “Không phải đi rồi à, sao còn gọi điện cho anh?”

“Lục tiên sinh, đúng là em đi rồi, nhưng em ở dưới lời

gọi xe, gọi đã lâu rồi mà xe vẫn chưa đến, có phải chỗ
của bọn anh không cho gọi xe đến đấy chứ?” Giọng
nói mềm nhẹ của Hạ Tịch Quán truyền đến, cô còn giả

vờ thở dài một tiếng.

Đôi mắt thâm thúy của Lục Hàn Đình lập tức đẩy đi
từng tầng sương mù lạnh lẽo, lộ ra ý cười như trăng
sáng sau cơn giông, bé cưng nói dối này, chỗ của anh
là trung tâm phồn hoa nơi Hải Thành ngựa xe như

nước, sao có thể không gọi được xe?

Lục Hàn Đình chậm rãi nhéch lên đôi môi mỏng, giọng
nói trầm thấp mang theo ý cười: “Lục phu nhân, thế nên?”

“Lục tiên sinh, anh có thể giúp em chút không, anh lái
xe đưa em đến khách sạn Thánh Đắc Bảo được không?”

Lục Hàn Đình hơi nhướng mày kiếm, trong lòng gợn
sóng nhưng giọng điệu vẫn như thường: “Ò, em đợi đó đi.”

Anh đứng dậy, một tay cầm lấy chìa khóa xe rồi bước đi.

Nghiêm Kiên đứng tại chỗ, lúc này anh ta như nhìn
thấy cái gọi là tình yêu, tình yêu đẹp nhất trên đời có
lẽ là khi bạn còn rụt rè sợ hãi, cô ấy lại đúng lúc vươn tay ra.

Lục Hàn Đình bước ra khỏi cửa tập đoàn Lục thị, anh
đứng bên chiếc xe Rolls-Royce Phantom, tìm kiếm

bóng dáng mảnh mai mềm mại kia.

Lúc này từ phía sau vươn ra hai cánh tay nhỏ bé ôm

lấy anh.

Chương 357: Quán Quán à, Em Cứ Như Vậy Sẽ Khiến Anh Càng Trở Nên Tham Lam

Cơ thể mềm mại không xương của cô từ phía sau kề
sát, Lục Hàn Đình Đình không cần nhìn lại cũng biết là
ai, anh lần lượt đan ngón tay mảnh khảnh của mình
vào ngón tay trắng nõn mềm mại của cô: “Lục phu
nhân, anh phát hiện em thật sự càng lúc càng to gan,
anh đang đi làm còn bảo anh ra ngoài lái xe cho em, hửm?”

Hạ Tịch Quán từ phía sau ôm chặt lấy anh, dính vào
người anh như bạch tuộc: “Lục tiên sinh, người ta
không bắt được taxi, hơn nữa chúng ta kiếm nhiều
tiền như vậy để làm gì? Chẳng lẽ anh còn muốn nuôi

hậu cung sao, nuôi một mình em là đủ rồi nhé!”

Lục Hàn Đình không quay đầu lại, cứ như vậy bị cô
mềm mại dùng sức ôm chặt, qua một hồi, anh mới
chậm rãi nhắm chặt đôi mắt tuần tú. Quán Quán à, em

cứ như vậy sẽ khiến anh càng trở nên tham lam.

Hạ gia giờ đây mù mịt khắp nơi, không khí trầm lặng.

Hạ Chấn Quốc và Lý Ngọc Lan không thể chấp nhận
được sự thật Hạ Tịch Quán đã dùng Kim Vàng châm
huyệt cứu bà cụ, trên mạng còn đang lưu truyền Hạ
Tịch Quán mới là cô gái thiên tài thực sự, mà chuyện

này đối với họ là thứ vớ vẫn.

Hạ Chấn Quốc không thể ngồi yên, từ khi Hạ Tịch
Quán trở về, đứa con gái không phải là con ruột của
ông đã nhiều lần kéo ông ta từ thiên đường xuống địa
ngục: “Nghiên Nghiên, con đến tột cùng là sao thé,
con là sinh viên xuất sắc vượt cáp thẳng vào Thánh
Lê viện nước F, trên tay còn có y điển, mà Hạ Tịch
Quán chín tuổi đã bị bố vứt dưới quê, con nhỏ kia học
y ở đâu ra, con mau nói cho bồ biết, hết thảy chuyện

này chỉ là hiểu lầm, là một giấc mơ thôi đi.”

Sắc mặt Lý Ngọc Lan tái xanh: “Nghiên Nghiên,
chuyện này không đùa được, nếu ở phương diện y
thuật con lại bị Hạ Tịch Quán áp ché, vậy thì về sau

rất khó có ngày xoay người được.”

Hạ Nghiên Nghiên làm sao lại không hiểu được sự

thật này, về đàn ông cô ta không thể giành lại với Hạ
Tịch Quán, mà bây giờ sự nghiệp cô ta cũng không
thể làm gì được Hạ Tịch Quán, trước mặt Hạ Tịch

Quán, cô ta hoàn toàn là kẻ thua cuộc.

“Bố mẹ, Hạ Tịch Quán chắc chắn không đơn giản như
bề ngoài, cô ta chắc chắn còn giấu bí mật gì đó, bây
giờ viện trưởng Lý Văn Thanh đang mở cuộc họp
tuyên bố với giới truyền thông ở khách sạn Thánh Đắc
Bảo, con phải qua đó tận mắt nhìn một chút!” Hạ
Nghiên Nghiên xách túi của mình rời đi, cô ta chưa

thấy Hoàng Hà tâm chưa chết(*).

(*) ý bảo chưa đến kết thúc, thất bại hoàn toàn thì sẽ

không can tâm buông bỏ.

Hạ Chấn Quốc và Lý Ngọc Lan cũng nhanh chóng
đứng dậy đi theo: “Nghiên Nghiên, bố mẹ đi với con,

chúng ta phải xem thử Hạ Tịch Quán đang giở trò gì!”

Tại khách sạn Thánh Đắc Bảo, tất cả các phóng viên

báo đài của Hải Thành đều có mặt ở đây, cuộc họp

báo sẽ sớm được tỏ chức.

Viện trưởng Lý Văn Thanh nhìn đồng hồ, hỏi Chu Bình
ở bên cạnh: “Chủ nhiệm Chu, sắp đến giờ rồi, cô đi

xem thử Quán Quán có đến không.”

“Vâng, viện trưởng.” Chủ nhiệm Chu chuẩn bị xoay người.

Nhưng sau đó có một giọng nói trong trẻo dễ nghe
vang lên bên tai: “Viện trưởng, chủ nhiệm Chu, cháu

xin lỗi, cháu đến muộn rồi.”

Hạ Tịch Quán chạy tới.

Ngay khi nhân vật chính của buổi họp báo vừa xuất
hiện, ánh flash của camera không ngừng chụp Hạ

Tịch Quán nhấp nháy không ngừng.

“Quán Quán, cháu đến thì tốt rồi, vẫn chưa đến giò,

cháu vẫn chưa tính là muộn, đi, chúng ta bây giò lên

sân khấu ngay thôi.”

“Được.”

Viện trưởng Lý Văn Thanh dẫn Hạ Tịch Quán lên khán
đài, điều này cũng có nghĩa là buổi họp báo đã chính
thức bắt đầu, đám phóng viên phía dưới đã sớm
không kiềm chế được, mọi người đều như phát điên

cuống cuồng đặt câu hỏi.

“Viện trưởng Lý, trình độ học vấn của Hạ Tịch Quán
đến giờ vẫn là dấu chấm hỏi, xin hỏi rốt cuộc chân

tướng là gì?”

“Viện trưởng Lý, cả Hải Thành đều biết con gái Hạ gia
– Hạ Nghiên Nghiên từ nhỏ đã là một thiên tài y học
vượt cấp, sau này còn đi du học ở Thánh Lê viện, mà
Hạ Tịch Quán từ nhỏ đã ở dưới quê, có phải cô ấy tự
học thành tài không?”

Chương 358: Vượt Cấp Liên Tiếp

Về phần học lực, Hạ Tịch Quán dường như không thể
so với Hạ Nghiên Nghiên.

Hạ Nghiên Nghiên, Hạ Chấn Quốc và Lý Ngọc Lan
đều đang ở đây, và họ đang ngồi phía dưới, bọn họ
tuyệt đối không bao giờ tin Hạ Tịch Quán là một cô gái
thiên tài, vì vậy họ đã chuẩn bị sẵn sàng, đợi lát nữa
Hạ Tịch Quán giở trò gì, họ sẽ lập tức đứng dậy vả Vào mặt cô.

Nói đến trình độ học vấn, Hạ Nghiên Nghiên cong môi
đắc thắng, từ khi còn là một đứa trẻ cô ta đã là một cô
gái thiên tài lớn lên dưới ánh đèn, còn Hạ Tịch Quán
chỉ là con nhỏ nhà quê, đây là sự thật không thể nào thay đổi.

Học vấn giống như xuất thân của một người, cho dù
Hạ Tịch Quán học được y thuật từ đâu, cô ả cũng

không có học thức, đây chính là vết nhơ của cô ảI

Nghĩ đến đây, Hạ Nghiên Nghiên cảm thấy thoải mái hơn.

Trước những câu hỏi cuồng nhiệt của mọi người, viện

trưởng Lý Văn Thanh xua tay: “Mọi người im lặng chút
đi, tôi biết là trình độ học vấn của Tịch Quán bây giờ là
một ẩn số, cũng là chủ đề mà mọi người quan tâm
nhát. Thật ra, trình độ học ván của Tịch Quán rất đơn
gản, Tịch Quán đã tốt nghiệp đại học y khoa bậc nhất

Đề Đô, hiện tại là tiến sĩ kép.”

Cái gì?

Tiến sĩ kép?

Hạ Nghiên Nghiên cảm thấy tim mình như ngừng đập
một nhịp, làm sao cô ta có thể ngờ là có một ngày con
ả nhà quê Hạ Tịch Quán lại là tiến sĩ kép của đại học y
khoa bậc nhất Đề Đô, dù cho cô ta du học ở Thánh Lê

viện, đến nay cũng chưa có bằng kép tiến sĩ!

“Hạ Tịch Quán, cô nói dối!” Hạ Nghiên Nghiên nhanh

chóng nhảy ra, hét lớn chỉ trích.

Hạ Nghiên Nghiên đã đến đây, chắc chắn có kịch hay

để xem, đám phóng viên chộp lấy máy ảnh quay chụp

Hạ Tịch Quán và Hạ Nghiên Nghiên.

Hạ Tịch Quán không có bất kỳ sự ngạc nhiên nào khi
nhìn thấy ba người nhà của Hạ Nghiên Nghiên đến, cô

còn thấy thú vị hơn khi họ đến.

Các phóng viên đưa micro về phía trước,

“Hạ Nghiên Nghiên, tại sao cô lại nói Hạ Tịch Quán

nói dối?”

“Cô có bằng chứng nào không?”

“Hóa ra là Hạ tổng và Hạ phu nhân đều ở đây, về
chuyện Hạ Tịch Quán lấy được bằng tiến sĩ kép ở đại
học y khoa bậc nhất Đề Đô, hai người có ý kiến gì
không?”

Hạ Nghiên Nghiên trừng mắt nhìn Hạ Tịch Quán, cười
nhạo cô không biết tự lượng sức mình: “Hạ Tịch
Quán, vậy mà cô dám nói mình có bằng tiến sĩ kép,
đây đúng là chuyện buồn cười nhất mà tôi từng nghe

được, mọi người đều biết để có được bằng tiến sĩ kép

đều phải trên 30 tuổi, mà cô vừa mới qua sinh nhật 20

tuổi, thế mà cô dám dõng dạc nói mình tốt nghiệp tiến sĩ kép?”

Hạ Tịch Quán ngồi trên bàn khán đài, ánh sáng chói
lọi từ trên đỉnh đầu chiếu xuống, làm tôn thêm ngũ
quan tinh xảo của cô, gương mặt mềm mịn như lòng
trắng trứng, đến lông tơ trên mặt cũng được tỏa sáng mềm mại.

Đối mặt với câu hỏi của Hạ Nghiên Nghiên, Hạ Tịch
Quán nhướng mày, từ trên cao nhìn xuống cô ta: “Hạ
Nghiên Nghiên, tôi biết cô khó chấp nhận điều đó,

nhưng đó là sự thật.”

Hạ Nghiên Nghiên hừ lạnh: “Vậy để tôi hỏi cô, điểm thi
đại học của cô là bao nhiêu? Chúng ta đều biết điểm
số của trường đại học y khoa hạng nhát ở Đề đô, tốt

nhát cô không nên nói nhảm nhí, kẻo lại làm trò cười!”

Mọi người đều nhìn Hạ Tịch Quán, Hạ Tịch Quán vẫn
luôn bình tính vô cùng, cô cong môi, giọng nói trong
trẻo như hạt ngọc rơi trên bàn: “Ngại quá, tôi chưa thi

vào đại học.”

Khi giọng nói rơi xuống, mọi người đều thay đổi sắc mặt, cái gì?

Hạ Tịch Quán là tiến sĩ kép, vậy mà cô nói cô chưa

từng thi đại học?

Hạ Tịch Quán thực sự đang nói dối?

Hạ Nghiên Nghiên bật cười, cô ta cảm thấy Hạ Tịch
Quán sắp lộ ra rồi: “Hạ Tịch Quán, cô chưa từng thi
đại học, thế mà cô dám nói cô là tiến sĩ kép của đại
học y khoa bậc nhát Đé Đô? Cô nên biết tôi chính là

liên tiếp vượt cấp!”

Chương 359: Hạ Tịch Quán Thật Sự Rất Đáng Sợ

Lúc này, Hạ Chắn Quốc và Lý Ngọc Lan cũng nóng
lòng nhảy ra ngoài, cả gia đình ba người họ hận
không thể đập chết Hạ Tịch Quán.

“Quán Quán, cô không cần nói dối nữa, học đại học
Đề Đô tốn rất nhiều tiền, nhưng từ trước đến giờ tôi

chưa cô một đồng một cắc nào cải”

“Hạ Tịch Quán, không có tiền thì lấy gì mà học? Lời
nói dối của cô đầy sơ hở, mọi người đừng tin tưởng cô ta.”

Hạ Tịch Quán nhìn hai con người vô liêm sỉ này, cười
hờ hững: “Ò, hóa ra các người cũng biết là các người
không cho tôi một xu, học đại học đúng là rất tốn kém,
nhát là máy năm Hạ Nghiên Nghiên du học ở Thánh
Lê viện kia, nhất định đã mắt một số tiền lớn nhỉ, tôi
nhớ rõ một cái túi xa xỉ của Hạ Tiểu Điệp cũng đã hơn mười vạn.”

Hạ Chấn Quốc và Lý Ngọc Lan trực tiếp đóng băng,

họ không ngờ là Hạ Tịch Quán lại phản một đòn mạnh

mẽ như thế.

Tách tách tách, các phóng viên điên cuồng chụp, chỉ

trỏ vào bọn họ.

“Hạ Chấn Quốc quả là đủ tàn nhẫn, đều là con gái của

mình, mà Hạ Tịch Quán cứ như là được nhặt về.”

“Vậy mà Hạ Tịch Quán vẫn không bị dạy hư, đúng là kỳ tích.”

“Nếu tôi là Hạ Tịch Quán, không phá tan Hạ gia tôi sẽ

không bao giờ bỏ qua.”

Hạ Tịch Quán nhìn hai người kia: “Hạ tổng, Hạ phu
nhân, tội vứt bỏ con hình như là phạm pháp nhỉ, nếu
tôi gửi văn kiện luật sư cho hai người, là nên gửi cho

Hạ tổng, hay là gửi Hạ phu nhân tốt hơn?”

Lại là văn kiện của luật sư?

Hạ Chấn Quốc và Lý Ngọc Lan lập tức hoảng sợ, văn
kiện luật sư mà Hạ Tịch Quán gửi lần trước đã dọa sợ

họ rồi, Hạ Chấn Quốc cười nói: “Quán Quán, đây…

đây là hiểu lầm thôi.”

Đôi mắt sáng trong của Hạ Tịch Quán hiện lên một tia
giễu cợt rét lạnh, đôi môi đỏ mọng khép lại, giọng nói
trong trẻo đầy uy lực: “Các người vẫn cứ nên câm

miệng ngồi xuống đi.”

Hạ Chấn Quốc và Lý Ngọc Lan hệt như bị mắng, hai

chân mềm nhũn ra, nhanh chóng ngã xuống ghé.

Phụt.

Đám phóng viên truyền thông nhìn họ như những chú hề.

Thua ở khí thế Hạ Tịch Quán, cả Hạ Chắn Quốc và Lý
Ngọc Lan đều mặt xám mày tro, bây giờ máy quay lại
chụp họ điên cuồng, thật sự là xáu hổ đến cực điểm,

hai người hận không thể che mặt mình.

Hạ Nghiên Nghiên siết chặt nắm đấm, cô ta không
ngờ Hạ Tịch Quán lại có thể giải quyết hai người này
dễ dàng như vậy, cô ta nhanh chóng nói: “Hạ Tịch
Quán, cô đừng nói lánh sang chuyện khách, mời cô

trực tiếp trả lời câu hỏi của tôi!”

Đôi mắt của Hạ Tịch Quán bình tĩnh rơi vào khuôn mặt
của Hạ Nghiên Nghiên, có ý như, đừng vội, từng
người từng người một: “Hạ Nghiên Nghiên, tôi nói rồi,
tôi chưa tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học, hơn nữa,

tôi còn chưa thi tuyển sinh trung học nữa cơ.”

Cái gì?

Cô thậm chí còn không tham gia kỳ thi tuyển sinh trung học?

Những lời này bùng nỗ trong đám đông, wow, mọi
người đều cho là Hạ Tịch Quán đã tốt nghiệp trung
học, nhưng bây giờ xem ra cô còn chưa tốt nghiệp cả

trung học cơ sở?

Hạ Tịch Quán nhìn những người đang kích động, sau
đó dừng mắt tại khuôn mặt của Hạ Nghiên Nghiên,
người đang mừng như điên khi nghe cô chưa thi đầu
vào cấp ba, cô nghiêng cái đầu nhỏ, có hơi tò mò hỏi:
“Vượt cấp liên tiếp lợi hại lắm nhỉ, tôi quả thực chưa

từng trải nghiệm được, bởi vì, năm 13 tui tôi đã được

cử đi học lớp thiếu niên của đại học bậc nhất Đề Đô mà.”
Ngay khi những lời này vừa rơi xuống, đại sảnh vốn
ồn ào nháy mắt liền im lặng, mọi người trợn tròn mắt

kinh ngạc nhìn Hạ Tịch Quán, cô… cô vừa nói cái gì?

Nụ cười trên môi Hạ Nghiên Nghiên còn chưa kịp thu
thì đã đông cứng lại, lúc này Hạ Nghiên Nghiên mới
nhẹ giọng nói: “Tôi là tiến sĩ kỳ quái lắm hả, ừm, đúng
rồi Hạ Nghiên Nghiên, sửa lời cô một chút, tôi không
phải 20 tuổi mới là tiến sĩ kép, mà là 15 tuổi đã nhận

song bằng tiến sĩ rồi.”

Chương 360: Cô Gái Thiên Tài
“Còn nữa Hạ tổng, tôi không tốn tiền để học, lúc đó tôi
được tiến cử vào đại học y khoa Đề Đô, họ nói rằng
tôi chỉ cần ăn ngon uống no trong đó, không cần tốn
đồng nào, nên tôi mới đi.”
“Vốn dĩ, tôi đã tốt nghiệp với tắm bằng kép ở tuổi 15,
nhưng trường đại học y khoa không muốn thả người
ra. Trong ba năm sau đó, tôi cứ đến rồi đi Đế Đô vài
lần, về phần tôi đã làm gì thì không tiện tiết lộ, vì đây
là bí mật, cho dù tôi có nói, các người cũng không
dám nghe. Sau này xảy ra chuyện gì các ngươi đều
biết, đó là tôi đã cứu một người già trên đường cái Đề
Đô, sau đó trở về Hải Thành, thay gả cho Lục tiên sinh nhà tôi.”
Hạ Tịch Quán thành thật giải thích những gì cô đã làm
trong suốt những năm qua, ngoại trừ ba năm trống
rỗng bí mật kia.
Toàn hội trường im lặng đến mức có thể nghe thấy
tiếng kim rơi trên mặt đất, tắt cả mọi người không dám
ồn ào, chỉ ngây người nhìn chằm chằm Hạ Tịch Quán trên khán đài.
Cô vẫn là cô gái trong ký ức như cũ, nhưng giờ phút
này cô như bị ánh sáng bao phủ, lấp lánh chói mắt,
quả thực làm cho người ta không dám nhìn thẳng vào cô:
Hạ Nghiên Nghiên choáng váng, cô ta nghe thấy
“bùm” một tiếng, cả thế giới của cô ta như sụp đỏ.
Hoá ra Hạ Tịch Quán đã không tốt nghiệp trung học,
vì năm 15 tuổi cô đã có bằng kép tiến sĩ!
Cái gì mà liên tục vượt cấp, mọi thứ mà cô ta tự hào
lại là thứ Hạ Tịch Quán khinh thường không nhắc tới,
Hạ Tịch Quán chưa bao giờ trải nghiệm qua mấy thứ
này, cô là được cử đi học!
Cô gái thiên tài thực sự là thế nào, chính là Hạ Tịch Quán!
Hạ Chấn Quốc và Lý Ngọc Lan mặt xám như chết, họ
nhìn Hạ Tịch Quán như nhìn thấy QUY, CÓ… 6Ó… GÓT.
thực sự quá đáng sợ, sao cô có thể đáng sợ như vậy?
Cô vẫn là Hạ Tịch Quán sao? Cô nhất định không phải
Hạ Tịch Quán, cô không phải là người!
Viện trưởng Lý Văn Thanh hài lòng nhìn vẻ mặt của
mọi người, bởi vì ông cũng từng như vậy, không xấu
hổ, bởi vì ông không đơn độc.
Viện trưởng Lý Văn Thanh ho nhẹ: “Bây giờ mọi
người đều biết về học vấn của Tịch Quán. Hạ Tịch
Quán xuất thân vốn rất tốt, là một sinh viên hàng đầu
của đại học y khoa, thiên chỉ kiêu nữ, học lực của cô
ây đã đổi mới lịch sử giới y khoa, viện nghiên cứu Xu
Mật chúng tôi vô cùng may mắn mới có thể mời Tịch
Quán gia nhập, buồi họp báo tuyên bố đến đây chắm
dứt, cảm ơn mọi người đã đến dự.”
Cuộc họp báo đã kết thúc, nhưng còn một buổi phỏng
vấn nữa, mọi người hoàn hồn liền chen chúc lên, trực
tiếp vây quanh Hạ Tịch Quán đến kiến cũng không chui lọt.
Lúc này Lục Nhân Nhân đi tới: “Tịch Quán, chúc mừng
cháu, cháu nên sống dưới ánh mặt trời từ lâu.”
“Cháu cảm ơn bác ạ.” Hạ Tịch Quán cười nói.
Truyền thông vội vàng đưa micro qua, chen đến nổi cổ
đỏ bừng: “Hiệu trưởng Lục, cô cũng biết Hạ Tịch Quán
à, trước đó cô có biết học vấn của cô ấy không?”
Lục Nhân Nhân nhìn vào máy quay, gật đầu duyên
dáng: “Làm sao tôi có thể không biết một cô gái thiên
tài như vậy trong giới y khoa? Năm Tịch Quán 15 tuổi
tốt nghiệp kia, tôi từng đích thân mời Tịch Quán là cô
gái người Trung Quốc đầu tiên du học đến Thánh Lê
viện, nhưng Hạ Tịch Quán cho rằng quá xa nhà nên từ chối.”
Cái gì, còn có chuyện như vậy?
“Hiệu trưởng Lục, không phải Hạ Nghiên Nghiên là
người Trung Quốc đầu tiên du học đến Thánh Lê viện sao?”
Hạ Nghiên Nghiên lúc này đang đứng sang một bên,
cô ta ghen ghét hung ác nhìn chằm chằm vào Hạ Tịch
Quán và Lục Nhân Nhân, hàm răng cắn chặt lấy đầu
lưỡi, đã tự cắn miệng mình chảy máu.
Lục Nhân Nhân cũng thấy được Hạ Nghiên Nghiên:
“Hạ Nghiên Nghiên à, tuy rằng cô ta có vé vào Thánh
Lê viện, nhưng là đi cửa sau vào, có người nhét cô ta
vào đấy, tôi ngại tình cảm nên mới nhận vào.”

Chương 361: Kỷ Lục Bị Cô Phá Vỡ

Trời ạ, mọi người khiếp sợ nhìn Hạ Nghiên Nghiên,
hóa ra cô ta đi cửa sau để vào Thánh Lê viện học, mà
Hạ Tịch Quán năm 15 tuổi đã nhận được lời mời từ
hiệu trưởng Thánh Lê viện, nhưng cô đã từ chối vì

ngại quá xa nhài

Đây… là khoảng cách một trời một vực giữa cô gái

thiên tài thật và giải

Các phóng viên đưa micro cho Hạ Nghiên Nghiên,
ngay cả Hạ Chắn Quốc và Lý Ngọc Lan bên cạnh

cũng không tránh được.

“Hạ Nghiên Nghiên, có phải bây giờ cô đang rất tức
giận đúng không? Y thuật cô nông cạn, bằng cấp giả,
bị giới truyền thông chính thống chỉ trích, bị hiệu
trưởng Lục vạch trần, chúng tôi đã chứng kiến cú vả
mặt mạnh nhất trong lịch sử của cô, mặt cô gần như
sưng tấy lên rồi nhỉ, nhìn biểu cảm cô như sắp phát

điên đến nơi rồi!”

“Lý Ngọc Lan, bà chắc nôn ra máu rồi, tính toán mưu

kế cho hai cô con gái mà vẫn vô dụng, bà một lòng

muốn hại Hạ Tịch Quán lại bị phản ngược lại.”

“Hạ Chấn Quốc, đây có phải là cô con gái đáng tự hào
nhất của ông – Hạ Nghiên Nghiên không? Ông có
muốn mua thuốc hối hận không? Mắt bao nhiêu tiền
của thời gian đổ vào người Hạ Nghiên Nghiên cuối
cùng cũng chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, ông đầu tư
sai người rồi, tình cảm bao năm chung quy cũng giao

nhằm người.”

Hạ Chấn Quốc và Lý Ngọc Lan trong lòng ngàn vạn
lời muốn nói nhưng không thẻ cất nên lời, không ngờ
họ lại trực tiếp bị đám phóng viên truyền thông độc
miệng này mỉa mai, bọn họ không khỏi hỏi liệu phóng
viên truyền thông hiện tại đều nói chuyện độc mồm

như thế hết à?

Những chiếc máy quay này vẫn đang ghi hình khuôn
mặt của họ, âm mưu và thủ đoạn trong lòng của Hạ
Chấn Quốc và Lý Ngọc Lan cứ như bị kính hiển vi
phóng đại vô số. Lúc này, vẻ xấu hổ của họ không chỗ
nào che giấu được, họ chỉ có thể vươn tay như chuột

cống che kín mặt mình: “Đừng quay, mấy người đừng

quay nữa!”

Hạ Nghiên Nghiên sững sờ tại chỗ, cả người lạnh lẽo,
bao nhiêu năm nay vắt vả trèo lên, cố gắng thoát khỏi
cái bóng đó, suy cho cùng năm đó cô ta cũng chỉ là
một “nha hoàn” bên cạnh Nam Quán Bắc Linh, cô ta
tốn bao nhiêu năm như thế để trở thành đệ nhất danh
viện Hải Thành, lại còn học từ Thánh Lê viện về, cô ta

nghĩ bản thân đã sắp võ cánh bay lên được rồi.

Nhưng cô ta phát hiện mình quá ngây thơ, chỉ mới hai
tháng cô ta trở về Thánh Lê viện, đã bị Hạ Tịch Quán

đánh cho hiện nguyên hình.

Thế giới mà cô ta cố gắng xây dựng, ầm ầm đỗ sụp.

Hạ Nghiên Nghiên nhìn những phóng viên phương
tiện truyền thông này, cô ta thấy được vẻ chế giễu mỉa
mai, còn có cả thông cảm, thờ ơ và thù địch trong ánh
mắt của họ, thậm chí còn có người còn va vào cô ta,

rồi dẫm lên người cô ta.

“Cút ngay, tôi không nhận phỏng vấn, các người đều
tránh tôi xa một chút!” Hạ Nghiên Nghiên sụp đổ hét lên.

Bên kia tiếng người ồn ào, bên này viện trưởng Lý
Văn Thanh đã đi tới: “Quán Quán, buổi họp báo kết
thúc rồi, chúng ta đến phòng thương vụ bàn kế hoạch

phẫu thuật Lệ lão phu nhân thôi.”

Hạ Tịch Quán hờ hững liếc thoáng qua động tĩnh bên
kia của Hạ Nghiên Nghiên, từ giây phút cô trở về Hải
Thành, trong lòng cô đã thề, nỗi đau những người này

trút lên cô, cô sẽ trả lại từng người từng người một!

“Vâng viện trưởng, chúng ta đi thôi.”

Hạ Tịch Quán quay lại, thấy được Lục Tử Tiễn đứng

cạnh viện trưởng Lý Văn Thanh.

Lục Tử Tiễn cũng đến để tham gia buổi họp báo này,
nhưng như mọi khi, toàn bộ quá trình anh đều không
tham gia vào, lúc này anh bước tới, đôi mắt lạnh lùng

rơi vào cô, bên trong lóe lên ánh sáng mềm mại.

Lý Nhân Nhân cười và nói: “Tịch Quán, chắc cháu

chưa biết, Tử tiễn cũng tốt nghiệp đại học y khoa bậc

nhất Đế Đô. Giống như cháu, 13 tuổi nó cũng được

cử đi học lớp thiếu niên, nhưng Tử Tiễn không học
song bằng tiến sĩ mà trực tiếp đi du học nước ngoài,
nên kỷ lục bằng cấp giới y học của nó được lưu trữ

nhiều năm như thé, lại bị cháu phá vỡ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK