Sáng sớm hôm sau lúc Lục Họa dậy Thượng Quan Mặc đã đi rôi, đã nhiêu ngày anh ở bên cạnh cô, hôm nay có chuyện quan trọng phải xử lý.
Lục Họa đứng dậy xuống giường, đi tới trong phòng vệ sinh, vai cô cô cô đều rơi đây vết hôn…
Lúc này Lục Họa cảm thấy thân thể không thích hợp, phía dưới dường như có một dòng nước âm tuôn ra.
Cô là tới tháng sao?
Lục Họa đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, kinh nguyệt của cô hình như đã mây ngày chưa đến.
Trong khoảng thời gian này cô bận chuyện lây tâm đâu huyết, quên khuây chuyện này, kinh nguyệt của cô vân luôn rất chính xác, lúc này đột nhiên chậm trễ.
Chuyện gì xảy ra?
Lúc này ngực dâng lên cơn buồn nôn, Lục Họa bám vào đài rửa mặt, khom lưng nôn.
Vừa nôn là xoay cuồng trời đất.
Đợi cô ngừng nôn mửa, đột nhiên nghĩ đến cái khả năng, cô có phải…
đã mang thai không?
Không phải.
Không thể.
Cũng không có khả năng.
Tử cung cô bị thương, bác sĩ đều nói cô rất khó thụ thai nữa.
Thê nhưng, mây ngày nay cô rất mệt mỏi thích ngủ, bạn đầu cô tưởng là do lầy tâm đầu huyết nên không để ý, thế nhưng tối hôm qua lại bắt đầu nôn mủa, cái này hình như rất giống dấu hiệu mang thai.
Lục Họa đưa tay đặt trên vùng bụng bằng phẳng của mình, cô sẽ không thực sự mang thai rôi chứ?!
Cô mang thai con Thượng Quan Mặc?
Lục Họa không thể xác định cô có mang. thai không, hơn nữa, trên người cô đột nhiên chảy máu, tuy là không nhiều lắm, chỉ một vài giọt.
Không được, cô phải đi bệnh viện.
Lục Họa mặc áo khoác, sau đó ngồi xe đi tới bệnh viện.
Trong bệnh viện.
“Bác sĩ, tôi muốn kiểm tra xem thử mình có ng thai không?” Lục Họa nói.
“Được, vậy đi xét n nghiệm máu đi!”
Bác sĩ viết phiếu xét nghiệm.
Lục Họa cầm phiều xét nghiệm, đưa cánh tay mình ra.
Y tá nói: “Cô gái, sao sắc mặt cô lại tái nhợt như thé, tôi lầy máu cô sẽ không hôn mê đáy chứ! Người nhà cô đâu, không đi cùng cô sao?”
Sắc mặt Lục Họa quả thật không tốt, cả người như chỉ cần gió thổi qua sẽ ngã.
“Người nhà tôi hôm nay có việc, cho nên tôi tới một mình, tôi không sao, cô giúp tôi rút máu đi ,Lôi sẽ không hôn mê.” Lục Họa nhiều lần đảm bảo.