Mục lục
Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1195:



“Thôi đi, ông đừng có gạt tiểu mỹ nhân, cọp mẹ kia nhà ông nếu biết ông ở bên ngoài kim ốc tàng kiều, nhất định sẽ đem ăn tươi tiểu mỹ nhân luôn mát, tiểu mỹ nhân, em nên theo anh vẫn hơn!”



z “Tiểu mỹ nhân, anh thấy dáng người em đẹp như vậy, chỉ cần đóng gói tốt một cái, anh sẽ chăm em thành minh tinh kiêu ngạo luôn ấy, anh là đạo diễn, có thể làm riêng một bộ phim vì em, cam đoan nâng đỡ em nổi tiếng.”



z Đám giám đốc vươn tay, muốn sờ soạng tay Hạ Tịch Quán.



Nhưng Hạ Tịch Quán kịp thời tránh được, cô chau hàng mi thanh tú, trong tròng mát sáng trong lóe lên vài phần lạnh lùng sắc bén không gì sánh được quét liếc mắt đám giám đốc.



Đám giám đốc liền cứng đờ, lại bị ánh mắt Hạ Tịch Quán nháy mắt giết đến.



Bọn họ suy nghĩ lại cảm thấy nực cười, bọn họ cũng đều là người có tiền có thế có danh, sao có thể bị một con nha hoàn dọa sợ chứ?



Bầu không khí liền có chút lúng túng, lúc này một giám đốc nói: “Tiểu nha hoàn, em đã tới, vậy cùng bọn anh chơi một ván trò đi!?”



z “Chơi gì vậy?” Thượng Quan Mật Nhi tò mò hỏi.



*Tiểu nha hoàn, dáng em đẹp như vậy, vậy lên đài múa cột trợ hứng cho bọn anh đi!!”



z Đám giám đốc muôn Hạ Tịch Quán lên đài múa cột.



Hạ Tịch Quán không nhúc nhích, cô cũng không định nhảy.



“Các vị giám đốc, tiểu nha hoàn của tôi không giống như muốn nhảy, như vậy đi, cũng không thể ép người quá mức, tối thiểu cho một lựa chọn, để tiểu nha hoàn tôi hai chọn một.” Thượng Quan Mật Nhi tốt bụng nói.



Vài giám đốc sáng mắt, nghĩ đến một trò chơi khá ác: “Vậy được, nếu như tiểu nha hoàn này không muốn múa cột, vậy… lựa một trong những người chúng tôi hôn môi đi, ha ha ha.”



z Thượng Quan Mật Nhi hai mắt sáng ngời, ả cũng hiểu được cái trò chơi này rất thú vị: “Nhưng, các anh nhiều người như vậy, chọn thế nào cũng sẽ đắc tội mấy người còn lại, phải chọn thế nào mới tốt đây.”



1195-1-cung-chieu.jpg




Lục Hàn Đình vẫn ngồi trên ghế sa lon hút xì gà, toàn bộ hành trình anh không lên tiếng, chỉ sâu kín hút thuốc đến dâng cả tầng sương mù, thấy miệng bình dừng ở chỗ anh, trên khuôn mặt tuần tú không có bắt kỳ tâm tình gì, chỉ là gõ gõ khói bụi trong cái gạt tàn thuốc.



Sau đó anh tựa lưng vào ghé salon mềm mại, nhẹ nhàng phát động mí mắt anh tuần, nhìn về phía Hạ Tịch Quán đối diện.



Tất cả mọi người hít vào, bọn họ tuyệt đối không ngờ rằng quá trùng hợp như thế, lấy mẫu đã ngẫu nhiên rơi trên người Lục Hàn Đình.



“Xem ra trên người Lục tổng có một loại từ lực a, chuyên môn hấp dẫn phụ nữ.”



z “Chúng ta vẫn là dựa theo quy tắc trò chơi tới chơi thôi!



Tiểu nha hoàn, em thực sự là may mắn, hiện tại cho em hai lựa chọn, hoặc là lên đài múa cột, hoặc là đi hôn Lục tổng.”



z “Tôi thấy tiểu nha hoàn nhất định sẽ chọn hôn Lục tổng, đây là cơ hội ngàn năm một thuở cỡ nào chứ, thế nhưng, Lục tổng có thể hay đẩy cô ra không, chúng tôi không biết đấy nhé.”



z Hạ Tịch Quán bây giờ bị cho hai lựa chọn, dựa theo tình thế này, nếu như cô không phối hợp, cũng không trốn được.



Hạ Tịch Quán nâng đôi mắt trong vắt nhìn về phía Lục Hàn Đình, phía sau làn khói mù lượn lờ, anh híp cặp mắt sâu thẳm kia nhìn cô.



Vừa rồi hai người tan rã trong không vui, cô cho anh một bạt tai, hiện tại ánh mắt anh lạnh như băng, không có chút nào nhiệt độ, dáng vẻ cao cao tại thương ấy còn lộ ra vài phần nhìn cô bằng nửa con mắt.
Chương 1196:



Hạ Tịch Quán thu hồi ánh mắt, cô trực tiếp đứng dậy, đi lên đài.



Cô đã lựa chọn, lựa chọn lên đài múa cột.



Trời ạt!



Đám giám đốc đều sợ ngây người, bọn họ thật sự không ngờ Hạ Tịch Quán lại không chọn Lục Hàn Đình, Lục Hàn Đình là đệ nhất tài phiệt toàn cầu đặt ở trước mặt cô, có thể đụng tay đến, cô lại không quý trọng.



Mấy giám đốc nhìn bóng lưng Hạ Tịch Quán rời đi, lại không hiểu sao càng thêm vài phần kính phụ, cô thực sự: là quá ngầu rồi!



Động tác hút xì gà của Lục Hàn Đình khẽ dừng, hai tròng mắt giống như mực nước phẩy lên, nguy hiểm như vực sâu, cô lại dám không chọn anh!



Cô tình nguyện múa cột cũng không chọn anh!



Người phụ nữ chết bằm này!



Thượng Quan Mật Nhi lúc đầu còn thở không thông, ả nào ngờ tới Hạ Tịch Quán lại may mắn đến thế, chai bia xoay về phía Lục Hàn Đình.



Hiện tại Hạ Tịch Quán lại chọn đi múa cột, Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng khoác cánh tay lên bờ vai rắn chắc của Lục Hàn Đình, cười nói: “Xem ra tiểu nha hoàn này của em vẫn thích khiêu vũ hơn.”



z Lúc này tiếng D.J nóng bỏng vang lên, Lục Hàn Đình nâng mắt hướng trên đài vừa nhìn, bàn tay nhỏ của Hạ Tịch Quán khẽ hất mái tóc dài đen nhanh về sau, bắt đầu huy động tay chân nhỏ xinh múa.



Đầu tiên cô khởi động bằng một điệu nhảy mạnh mẽ ngắn ngủi, sau đó cầm ống thép bằng bàn tay nhỏ bé, thân hình mảnh mai của cô dễ dàng nhảy lên, cả người xoay tròn quanh ống thép như một yêu cơ đang nở rộ, đung đưa trong duyên dáng.



Cả khoang thuyền bùng nổ trong tích tắc, những người đàn ông đứng bật dậy, một số huýt sáo, một số gõ bát “Tiểu mỹ nhân, nhìn đây này!”



z “Tiểu mỹ nhân, đôi chân nhỏ mang giày cao gót của em thật xinh đẹp, có dám để anh hôn một cái không?”



z “Tiểu mỹ nhân, mau đến trong bát của anh đi nào, ra cái giá, đêm nay anh táng gia bại sản vì em!…”



z Những người đàn ông kia hướng về phía Hạ Tịch Quán hưng phấn gầm rú, đập vào mặt đều là hormone ham muốn mãnh liệt.



Lục Hàn Đình nhìn chằm chằm bóng đỏ yêu mị trên đài, học múa ra thân, lại dáng người nhỏ nhắn mềm mại Hạ Tịch Quán quá biết múa rồi, thời điểm xoay tròn hai chân của cô là tách ra, một chữ “mã” tiêu chuẩn, làn váy màu đỏ đắp lên trên đầu gối, như ẩn như hiện, không biết hấp dẫn bao nhiêu đàn ông.



Vóc người của cô rất đẹp, bộ ngực cũng thật phòng, chống lên lớp áo căng chặt, mái tóc đen nhánh dịch bên tai lộ ra khuôn mặt nhỏ không tính là xinh đẹp của cô, dưới ngọn đèn lóa mắt dát lên ngũ quang cô thập sắc, đêm nay cô càng điên đảo chúng sinh, làm cho tắt cả đàn ông vì cô điên cuồng.



Lục Hàn Đình vốn là tâm tình không tốt, hiện tại mặt mày trầm xuống, cả người tản ra lệ khí âm vụ lạnh lẽo. Mười phút sau, màn múa cột đốt cháy cả toàn trường kết thúc, trên da thịt tinh tế trắng nõn của Hạ Tịch Quán đã rịn mồ hôi, giống như là cánh hoa hồng lăn qua hạt sương, chọc người thèm nhỏ dãi.



Wow.



Toàn trường hoan hô, quả thực sôi trào.



Hạ Tịch Quán đứng trên đài, đôi mắt xinh đẹp câu người chậm rãi quét khắp toàn trường, sau đó rơi vào trong góc phòng mờ tối kia, trên thân thể thẳng tắp của Lục Hàn Đình.



Nhưng cô chỉ liếc mắt rồi nhanh chóng dời đi ánh mắt, cô trong tiếng hô hào ồn ào đi xuống đài.



Trời ạ.



Mấy cái giám đốc đứng xa xa nhìn Hạ Tịch Quán quả thực kinh vi thiên nhân.



“Không nghĩ tới tiểu nha hoàn này nhìn từ bề ngoài thanh thuần như nước, nhưng múa cột lại yêu mị nóng bỏng đến như vậy.”



z “Đây quả thực là vưu vật, khiến tôi yêu thích không buông tay.”



z “Nhưng tiểu nha hoàn này chảnh lắm nha, ông xem cô ta trực tiếp đi, căn bản cũng không đẻ ý đến chúng ta.”



z “Tiểu nha hoàn thật đúng là thú vị.”



z Đôi mắt sâu thẳm của Lục Hàn Đình cũng rơi trên bóng người Hạ Tịch Quán, chẳng thế còn gì, cô chính là có thể tiên khí có thể tinh khiết cũng có thể mị hoặc, trên người luôn luôn là kiểu mà đàn ông thích, điên đảo chúng sinh.
Chương 1197:



Còn nữa, cái ngạo mạn của cô cũng cao hơn bình thường nhiều, ngay cả anh cũng chẳng buồn nhìn nhiều.



Thượng Quan Mật Nhi tức giận bóp ngón tay vào trong lòng bàn tay, ả vốn là muốn bỡn cợt Hạ Tịch Quán, nào biết Hạ Tịch Quán một bài múa cột đã đại xuất danh tiếng.



Lúc này có một giám đốc lên tiếng nói: “Các ông mau nhìn, có người vây quanh tiểu nha hoàn kia rồi.”



z Lục Hàn Đình ngắng đầu, chỉ thấy phía trước có một phú nhị đại đã say xuất hiện trước mặt Hạ Tịch Quán, chặn đường đi của cô.



“Tiểu mỹ nhân…” Phú nhị đại dâm dê nhìn Hạ Tịch Quán: “vừa rồi em múa cột đẹp quá, anh ra giá 10 triệu, nhảy lại lần nữa cho anh xem.”



z Hạ Tịch Quán đang định rời đi, hiện tại cô không có tâm tình xã giao đám sắc quỷ ma men này, nên cô nhắc chân muốn đi.



Nhưng lại có một tên giám đốc say mèm nhảy ra: “Tiểu mỹ nhân, anh ra 30 triệu, buổi tối theo anh ăn cơm.”



z “Mày là ai, hiểu đạo lí tới trước tới sau hay không, tiểu mỹ nhân này là của tao, tao ra giá 50 triệu, mua một đêm của tiểu mỹ nhân này.”



z “Cái gì mà tới trước tới sau, người phụ nữ ông mày coi trọng mày cũng dám đoạt, có phải muốn đámh một trận không?”



z Phú nhị đại và giám đốc đều uống say, trong mắt chỉ có Hạ Tịch Quán, bọn họ hiện tại giương cung bạt kiếm, đều muốn khai chiến.



Thượng Quan Mật Nhi thấy một màn như vậy trong lòng hết sức đố kị, tuy là ả đã có khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc của Hạ Tịch Quán nanh, thế nhưng tiêu điểm toàn trường vẫn tập trung trên người Hạ Tịch Quán, vô luận là quá khứ hay hiện tại, ả vẫn luôn làm nền.



Thượng Quan Mật Nhi nhìn về phía Lục Hàn Đình bên cạnh: “Em nói rồi mà, tiểu nha hoàn em đây mị lực rất lớn, các anh xem, hai người đàn ông đều sắp vì tiểu nha hoàn của em mà đánh đập tàn nhẫn rồi.”



z Lục Hàn Đình mím môi, đôi mắt hẹp sâu như chim ưng không gì sánh được âm u nhìn chằm chằm chỗ đó của Hạ Tịch Quán.



“Tiểu mỹ nhân, theo anh đi!”



z“Tiểu mỹ nhân, em là của anh! “



z Lúc này phú nhị đại và tên giám đốc đều đưa tay, đồng thời níu lại cổ tay trắng của Hạ Tịch Quán.



Hạ Tịch Quán da thịt mềm, chỗ bị níu lại nhanh chóng đỏ một mảnh, cô chau hàng mày thanh tú.



Phú nhị đại chỉ vào tên giám đốc mắng to: “Mày mau buông tay ra!”



z “Kẻ nên buông là anh!”



z Phú nhị đại trực tiêp đâm vào này giám đốc.



Hai người đàn ông thực sự đánh nhau, Hạ Tịch Quán bị ném sang một bên, cô không đứng vững, lảo đảo một cái, sắp ngã.



Lúc này có cánh tay có lực đúng lúc vươn sang đây, trực tiếp giữ lại vòng eo yêu kiều mềm mại của cô, Hạ Tịch Quán ngã vào trong ngực to lớn mà âm áp.



Ai?



Hạ Tịch Quán nâng đôi mắt trong vắt lên, một giây kế tiếp khuôn mặt tuần tú của Lục Hàn Đình liền hung hăng xông vào tròng mắt của cô.



Lục Hàn Đình tới!



Con ngươi Hạ Tịch Quán co rụt lại, vậy mà anh đến!



Phú nhị đại và giám đốc đã vì phụ nữ đấm đánh đỏ cả mắt, bọn họ bây giờ lại chứng kiến có người thừa dịp lúc bọn họ đánh nhau cướp Hạ Tịch Quán đi, nhất thời giận dữ, cho nên giơ nắm tay lên hướng Lục Hàn Đình: “Mau buông tiểu mỹ nhân ra, không tao đánh phế mày!”



z Thấy bọn họ xông tới, trái tim Hạ Tịch Quán siết chặt, cần thận!



Lục Hàn Đình kéo Hạ Tịch Quán, một con bàn tay rõ khớp xương giữ lại cổ tay của phú nhị đại, chân dài đạp về phía nửa người dưới của tên giám đốc, động tác sạch sẽ bén nhọn đánh vật hai người kia xuống.



Bọn họ kêu gào như heo bị chọc tiệt: “Người đâu, mau tới, đứa nào phê thằng này cho tao, tao có trọng thưởng.”



z Lần này du thuyền tư nhân mời đến đều là nhân vật có máu mặt, phú nhị đại và giám đốc uống say, ngay cả Lục Hàn Đình cũng không nhận ra, thế nhưng bọn họ dẫn theo rất nhiều hộ vệ.
Chương 1198:



Lập tức rất nhiều hộ vệ đi tới, bọn họ cầm bình rượu trên bàn xông đến Lục Hàn Đình.



Đôi mắt trong vắt của Hạ Tịch Quán co rụt, hai tay nhanh chóng kéo lại ống tay áo Lục Hàn Đình, gương mặt vô tội cùng lo lắng, Lục tổng, xong, anh gây họa rồi!



Lục Hàn Đình xách cô tới một bên, trong tròng mắt sâu hẹp toé ra tia khát máu: “Đứng yên, không được nhúc nhích!”



A…



Đám hộ vệ kia đều vọt tới, Lục Hàn Đình khỏe mạnh chiến đấu với bọn họ, Hạ Tịch Quán vẫn là lần đầu tiên thấy anh đánh nahu, từng chiêu thức của anh như nước chảy mây trôi, khiến địch không chống đỡ được.



Nếu Hạ Tịch Quán nhỏ hơn một chút, ước chừng sẽ giống như cô bé mê muội giống nhau bưng miệng mình thét chói tai thật là đẹp trai rồi.



Hiện trường hỗn loạn tưng bừng, chai bia đập vỡ khắp nơi, rất nhiều người đều tìm đường chạy, Thượng Quan Mật Nhi khiếp sợ nhìn Lục Hàn Đình, đệ nhất tài phiệt toàn cầu, thường thấy anh có bao nhiêu anh tuấn lãnh quý, ả chưa từng thấy anh vì một người phụ nữ đánh nhau.



Vừa rồi lời của ả mới vừa nói xong, anh liền đứng dậy, bước về phía Hạ Tịch Quán.



Hiện tại anh lại vì Hạ Tịch Quán mà đánh nhau với đám người này!



Lúc này Diệp Linh đi đến, cô nhìn thấy tình cảnh hỗn loạn như vậy lại càng hoảng sợ, nhanh chóng đi tìm Hạ Tịch Quán.



Lúc này một tên hộ vệ đỏ mắt nhắc bình rượu hướng trên đỉnh đầu Diệp Linh ném tới, con ngươi Diệp Linh co rụt.



Thời khắc mấu chốt một bàn tay trắng nõn sạch sẽ duỗi tới giữ lại eo nhỏ của cô, kéo cô vào trong lòng.



Ngước mắt vừa nhìn, là Có Dạ Cần.



Có Dạ Cần không có biểu tình biến hóa gì, vẫn là bộ dạng nhã nhặn, chỉ là đôi đồng tử đen lãnh đến không chút nhiệt độ nào, nhẹ nhàng liếc hộ vệ kia: “Còn muốn đánh không?”



Người hộ vệ kia đã bị khí tràng cường đại tán phát trên người Cố Dạ Cẩn dọa sợ, toàn thân run rẩy: “Xin… xin lỗi.”



Hộ vệ trực tiếp đập chai bia vào trên đầu mình.



Có Dạ Cần mắt lạnh nhìn dòng máu từ từ chảy xuống trên đầu hộ vệ, anh lấy điện thoại ra gọi một cú điện thoại, chậm rãi phân phó nói: “Đóng tất cả cửa buồng nhỏ trên tàu, có người dám ở chỗ này gây náo, vậy đóng cửa đánh chót”



Hạ Tịch Quán ngoan ngoãn đứng ở trong góc nhỏ, cô không dám di chuyển, bởi vì ở đây là trận hỗn chiến của đàn ông, cô tốt nhất bảo vệ mình trước, không muốn liên lụy Lục Hàn Đình.



Lúc này một tên hộ vệ cầm bình rượu đập tới cô, Hạ Tịch Quán run mi, cô yên lặng sờ soạng ngân châm bên hông.



Thế nhưng trong tầm mắt tối sầm, một khí tức nam tính sạch sẽ mát lạnh đánh tới, vững vàng bảo vệ cô ở trong lòng.



“Xoảng” một tiếng, bình rượu nát.



Hạ Tịch Quán vừa nhìn, Lục Hàn Đình tới, hiện tại ống tay áo trên cánh tay anh đã bị cắt vỡ, bên trong kéo ra một miệng máu thật dài, nhìn thấy mà giật mình.



Mới vừa rồi là anh che ở cô.



Anh bị thương rồi!



Hạ Tịch Quán khẽ ngừng thở, trái tim như là bị một bàn tay níu lấy thật chặt, cô nhanh chóng dùng tay mình bám lên vét thương của anh.



Nhìn khuôn mặt nhỏ trắng bệch của cô gái, thân thể cao ngất Lục Hàn Đình ẩn trong bóng tối, cả người dâng lên một tầng máu tanh lệ khí, anh lạnh lùng mở miệng: “Vui không hả, nhiều người đàn ông vì cô đánh nhau đấy?”



Trong chốc lát Hạ Tịch Quán nói không nên lời.



Lúc này an ninh trên du thuyền và người Cố Dạ Cẩn gọi tới toàn bộ vọt vào, nhanh chóng ổn định hiện trường. Có Dạ Cẩn quật ngã hai tên hộ vệ chạy tới: “Hàn Đình, không sao chứ?”



“Không sao.” Lục Hàn Đình nhấp một cái môi mỏng, sau đó dụng lực siết cổ tay trắng của Hạ Tịch Quán, trực tiếp kéo cô đi.
Chương 1199:



Tiến độ bước của Lục Hàn Đình rất lớn, Hạ Tịch Quán lảo đảo nghiêng ngã đi theo phía sau anh, đi tới cửa phòng, Lục Hàn Đình đá văng cửa phòng, trực tiếp lôi Hạ Tịch Quán đi vào.



Hạ Tịch Quán còn chưa đứng vững, lại bị anh kéo. đến phòng tắm, anh đẩy cô trước đài rửa mặt, sau đó mở ra nước lạnh bắt đầu chà rửa hai cổ tay trắng của cô.



Anh làm cái gì?



Nỗi điên cái gì thế?



Hạ Tịch Quán nhanh chóng chau mày, bắt đầu giãy dụa.



Thế nhưng lực đạo nam nữ khác biệt rất lớn, mấy ngón tay thon dài của Lục Hàn Đình dùng sức giữ chặt cô, khiến cô không thể động đậy, anh rũ mí mắt anh tuấn chuyên chú rửa sạch cổ tay trắng của cô, như thể muốn rửa tróc lớp da cô luôn vậy.



Lục Hàn Đình cảm thấy bản chết.



Chỉ cần nghĩ đến vừa rồi hai cổ tay của cô bị hai tên kia lôi kéo, trong ngực anh liền cuồn cuộn lệ khí khát máu.



Chẳng biết tại sao, anh không thể nhìn gã đàn ông khác đụng vào cô, nắm tay cô cũng không được.



Anh biết mình rất khác thường, anh đã toàn lực khắc ché, nhưng, vẫn không được.



Anh không nhịn được.



Hạ Tịch Quán đã đã nhận ra tính tình của anh, lúc này không thể chọc giận anh nữa, nên cô yên tĩnh lại, tùy ý để anh rửa.



Mấy phút sau, Lục Hàn Đình rốt cục cũng ngừng lại, đôi chân dài lấn về trước vài bước, trực tiếp đặt cô trên vách tường sứ ngọc, hai ngón tay thon dài dùng sức nắm cằm cô, sau đó âm u nhìn chằm chằm cô: “Có phải tôi chưa cảnh cáo cô đừng giở trò bên ngoài không? Cô nghe không hiểu à?”



Giỏ trò?



Hạ Tịch Quán nhanh chóng lắc đầu, tôi không có!



“Ha ha…” Lục Hàn Đình từ trong cổ họng bật ra tiếng cười nguy hiểm : “Vậy bây giờ cô dạng chân thành chữ mã cho tôi xem, như thế nào?”



Vòng Hạ Tịch Quán tiếp xúc tương đối sạch sẻ, thế nhưng cô đã nghe qua cũng không ít, nghe nói rất nhiều kẻ có tiền trong câu lạc bộ xa hoa chọn con gái, sắp thành đống tiền mặt đập trên người cô gái đó, bảo các cô làm một chữ mã.



Các cô gái chân càng mở rộng, càng có thể thỏa mãn ham muốn biến thái của đám đàn ông kia.



Hạ Tịch Quán kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mắt này, bỗng nhiên hiểu ra, người đàn ông này không chơi gái, thế nhưng thủ đoạn chơi gái anh đều hiểu.



Cô chợt nhớ đến một bài báo đã đọc trên tạp chí, bài báo này đánh giá một người đàn ông 30 tuổi thực sự trưởng thành, không chỉ có đủ tiền và quyền lực mà còn có đôi mắt nhìn thấu phụ nữ.



Mẫu đàn ông này có thể gọi là tuyệt vời nhất, có thể thỏa mãn mọi tưởng tượng của phụ nữ về đàn ông.



Hạ Tịch Quán không cách nào phủ nhận mình quả thật cũng chết mê kiểu đàn ông như thế, dưới lớp ưu nhã sang trọng bề ngoài có thể thể hiện vẻ phóng túng tà khí vô cùng nhuần nhuyễn, giống như thuốc phiện làm người ta mê muội.



Thế nhưng, anh bây giờ là có ý gì?



Hạ Tịch Quán đột nhiên hiểu được tâm tư lúc nóng lúc lạnh của anh với cô, anh sẽ không phải là… thích cô chứ?



Hạ Tịch Quán run hàng mi nhỏ dài, nghỉ ngờ đánh giá anh.



Lục Hàn Đình cũng cảm giác mình đã nói toạc ra hết, bây giờ anh không thể tiếp thu chuyện mình đã động tâm với một tiểu nha hoàn.



Anh nhanh chóng buông tay thả Hạ Tịch Quán.



Hạ Tịch Quán cầm cánh tay phải bị thương của anh, ý là tôi băng bó cho anh Hai người về tới trong phòng, Lục Hàn Đình ngồi bên giường, Hạ Tịch Quán đứng cúi người xuống trước người anh, cởi đi áo sơ mi đen dính máu, cô dùng miếng bông dính rượu cồn giúp anh chà lau vết thương.



Nhìn vết thương dữ tọn, tim Hạ Tịch Quán vẫn run run, đây là vì cứu cô mà bị thương, trong tròng mắt đen lay láy tràn ra ánh nước sóng sánh, có đau không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK