Lục Hàn Đình nhìn Hoắc Tây
Trạch một cái: “Bàn tay nào của
anh dám động vào cô ấy tôi liền
chặt bàn tay đó của anh, ngồi lại
bên kia cho tôi.”
Hoắc Tây Trạch : “Chuyện gì
vậy?”
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
Đôi mất lạnh lùng giấu dưới chiêc
kính mắt gọng vàng Cố Dạ Cần
có chút ý cười: “Tây Trạch, đừng
vội, ngồi xuống xem.”
Hoắc Tây Trạch chỉ có thể kìm
nghi ngờ trong bụng mà ngồi
xuống, phải biết vị tiểu bá vương
này không sợ trời không sợ đất,
từ nhỏ đã sợ Lục Hàn Đình.
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
Hạ Tịch Quán là tới hẹn gặp
người, đương nhiên Lý Ngọc Lan
cũng tới rồi, lần trước Hạ Tịch
Quán phá hỏng chuyện, lần này
Lý Ngọc Lan phải tận mắt nhìn
thấy cô còn có thể giở trò gì.
Lúc này Vương tổng tới muộn, Lý
Ngọc Lan nhanh chóng cười nói:
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
“Vương tổng, lần trước là lỗi của
Tịch Quán nhà chúng tôi, tôi đem
cô ấy tới nhận lỗi với anh đây.”
Vương tổng hừ lạnh một tiếng:
“Lần trước cô ta suýt chút chơi
chết tôi, món nợ này chẳng lẽ chỉ
một lời xin lỗi đơn giản như vậy
liền xong sao?”
Hôm đó con chó săn đó cứ liếm
người ông ta, hàm răng nhọn đó
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
suýt chút căn chêt ông ta rôi, lúc
đó Vương tổng bị dọa khiếp rồi.
Chỉ cần nghĩ tới cảnh con chó săn
kinh khủng lúc đó, ông ta liền
muốn chơi chết Hạ Tịch Quán
trước mắt này.
“Vương tổng, vậy anh muốn thế
nào?”
“Lời xin lỗi này quá không có
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
thành ý quá rồi, như vậy đi, để Hạ
Tịch Quán uống hết mấy chai
rượu này đi.”
Lý Ngọc Lan vừa muốn đồng ý,
Hạ Tịch Quán lại mở lời: “Tôi
không biết uống rượu, ai đồng ý
người đó uống.”
“Cô!” Lý Ngọc Lan kìm chế lửa
giận trong lòng, cười rạng rỡ nói:
“Vương tổng, hay là đổi cho anh
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
một… cách càng có thành ý hơn
V ậy?”
Nhận được ra sự ra hiệu của Lý
Ngọc Lan, ánh mắt ti hí của
Vương tổng nhanh chóng đánh
giá cơ thể đường cong mảnh mai
của Hạ Tịch Quán: “Như vậy đi,
bảo Hạ Tịch Quán lên sân khâu
múa cột, chuyện lần trước liền
xóa bỏ.”
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
Múa cột?
Lý Ngọc Lan đôi mắt sáng lên, cái
này được đấy, múa cột là điệu
múa gợi cảm, là phụ nữ không
đứng đắn nhảy để câu dẫn đàn
ông. Hai người con gái của bà ta
đều là thiên kim tiểu thư của Hải
Thành, căn bản không động đến
những thứ này, Hạ Tịch Quán lại
rất thích hợp.
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
“Tịch Quán, cô đã tới xin lôi rôi thì
phải có chút thành ý, rượu có thể
không uống, chỉ là cô phải lên sân
khấu múa cột.” Lý Ngọc Lan cười
xấu xa nói.
Hạ Tịch Quấn sao có thể không
biết Lý Ngọc Lan đang nghĩ cái gì,
có điều cô dương môi cười, đồng
ý: “Được thôi, tôi đi.”
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
Hạ Tịch Quán đi lên sân khâu.
Lúc này vẫn phát nhạc rock, Hạ
Tịch Quán tối nay mặc một váy
liền màu trắng, bàn tay nhỏ thon
trắng đặt lên cột, cô nhún người
nhảy một cái, cơ thể mềm mại
nhất thời xoay tròn trong không
trung lộ ra đường cong nỗi bật.
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
Lúc nãy trong bar có tiêng người
ồn ào, bây giờ tất cả ánh mắt đều
“đồng loạt” bị thu hút, mọi người
nhìn Hạ Tịch Quán đang quấn lầy
trên cây cột, cô đang quay tròn,
nhảy lên, nhẹ nhàng nhảy múa,
cơ thể mềm dẻo thể hiện ra đủ
loại tư thế xinh đẹp.
Điệu nhảy múa cột của cô không
phải là kinh diễm, mà là tiên.
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
Rât nhanh điệu nhảy kêt thúc, Hạ
Tịch Quán đáp xuống đất, mọi
người hoàn hồn lại đồng loạt vỗ
tay.
Màn múa cột này quá tuyệt rồi,
chưa bao giờ thấy.
Hạ Tịch Quán quay lại, Vương
tổng đã mê đắm đến chảy nước
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
miêng: “Hạ Tịch Quán, không ngờ
em nhảy đẹp như vậy. Chuyện lần
trước tôi không so đo với em nữa,
có điều em phải theo tôi về
phòng, chúng ta thương lượng
một chút chuyện hỗ trợ vốn cho
bệnh viện Hạ Thị.”
Lúc nãy Hạ Tịch Quán nhảy khiến
tay chân đều chảy một lớp mồ hôi
thơm mỏng, cô nhìn bộ dạng háo
sắc của Vương tổng: “Được thôi,
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
Vương tổng dẫn đường, tôi theo
ông.”
Ánh mắt Lý Ngọc Lan trở nên ác
độc, không ngờ nhiều năm như
vậy, Hạ Tịch Quán vẫn nhảy tốt
như vậy.
Vốn dĩ bà ta muốn mượn cơ hội sỉ
nhục cô, lại không ngờ khiến cô ta
nở mặt rồi.
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
Lý Ngọc Lan sẽ không quên, Hạ
Tịch Quán từng là cô công chúa
nhỏ của Hạ gia, từ nhỏ đã thông
minh hơn người, lúc đó giáo viên
dạy múa lụa, con gái bà ta Hạ
Nghiên Nghiên mỗi tối đều khổ
luyện, như thế nào cũng múa
không tốt, mà Hạ Tịch Quán nhón
chân lên liền múa được.
Cô bé chín tuổi, đã nỗi tiếng khắp
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
thành phô.
Đợi thêm mấy năm nữa thì không
biết sẽ tài năng đến mức nào?
Lý Ngọc Lan tưởng mấy năm nay
Hạ Tịch Quán ở dưới nông thôn
đã không được dạy dỗ gì, nhưng
cô thật khiến bà ta thất vọng quá
rồi.
Lý Ngọc Lan chưa bao giờ có
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
cảm giác kịch liệt như vậy, muôn
hủy hoại một người như vậy!
Tối nay bà ta nhất định sẽ không
để Hạ Tịch Quán thoát được nữa.
Trong phòng bao, Hoắc Tây Trạch
đã ngắn người: “Nhị ca, cô vợ thế
thân mới này của anh biết nhảy
quá, sau này e là bar 1949 này sẽ
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
không có múa cột nữa rồi!”
Cố Dạ Cẩn cong cong đôi môi
mỏng tỏ vẻ suy ngẫm: “Hạ gia
này khá thú vị, lại để Hạ Tịch
Quán gả thay, muốn ức hiếp Hàn
Đình anh, một người bị bệnh nguy
kịch, vì vậy ngoắc một cái liền để
Hạ Tịch Quán đi bồi ngủ. Bản lĩnh
bán con gái này, chậc chậc, tôi
đều nghỉ ngờ Hạ Tịch Quán có
phải là con gái ruột của Hạ gia
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
không rôi.”
“Nhị ca, Hạ Tịch Quán đã đi vào
phòng với Vương tổng đó rồi,
trong tay Vương tổng cầm một cái
mũ xanh, anh có muốn đội
không?”
Lục Hàn Đình từ từ nhả khói
thuốc, sau đó ném đầu thuốc vào
gạt tàn, hắn liếc Hoắc Tây Trạch
một cái: “Không biết nói chuyện
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
thì đừng nói.”
Hoắc Tây Trạch hì hì hai tiếng:
“Nhị ca, chỉ cần anh ra lệnh, bây
giờ em liền đi đánh cho cái tên
Vương tổng đó răng rơi đầy đất.”
Lục Hàn Đình đứng dậy: “Xem
xem đã.”
Nói xong, liền rời đi.
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
“Ai da Nhị ca, không phải nói là
xem xem sao? Anh đi đâu vậy?
Em đã bảo người lắp camera
trong phòng rồi.”
Cơ thể cao lớn của Hàn Lục Đình
đã biến mắt khỏi tầm mắt.
“Anh Dạ Cần, Nhị ca sao vậy?
Mấy năm nay anh hai vẫn luôn ăn
chay, chưa bao giờ nhìn trúng
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
người phụ nữ nào cả, chăng lẽ
Nhị ca có ý với Hạ Tịch Quán này,
muốn yêu rồi?”
Cố Dạ Cần đặt ly rượu trong tay
xuống: “Lớn gan hơn chút, Nhị ca
cậu có lẽ muốn khai trai rồi.”
Hoắc Tây Trạch: Mẹ kiếp!
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
Trước cửa phòng bao sang trọng,
Lý Ngọc Lan cảnh cáo: “Hạ Tịch
Quán, hy vọng mày lần này đừng
giở trò, hầu hạ Vương tổng để lấy
được tiền đầu tư, tôi canh trước
cửa, xem cô có thể mọc cánh bay
ra hay không?”
Hạ Tịch Quán nhàn nhạt nhếch
khóe môi, kịch hay mới bắt đầu,
cô sao có thê rời đi chứ?
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
Hạ Tịch Quán vào phòng.
Vương tổng đã vội vàng nhào lên:
“Tiểu mỹ nữ, mau để tôi hôn một
NI
cái.
Hạ Tịch Quán dứt khoát tránh ra:
“Vương tổng, đừng vội, tôi lại
không trốn đi, tôi đi tắm trước.”
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
“Cùng tăm đi.”
Lúc Vương tổng bước qua, Hạ
Tịch Quán vào phòng tắm, liền
khóa trái cửa lại.
Nhưng một giây sau, lông mi dài
của cô động một cái, vì trong
phòng tắm này còn có một ngườiI
Trong tay có thêm một cây ngân
Chương 11: Lên Sân Khấu Múa Cột
châm, Hạ Tịch Quán quay người
đâm lên người người đó.
Lúc này một bàn tay lớn thon dài
nhanh chóng bắt lấy cổ tay cô,
trực tiếp đè cô lên tường: “Lục
phu nhân, cô nhiệt tình với tôi
thật.”
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen Sao?
Bên tai vang lên giọng nói trầm
thấp khàn đặc quen tai.
Đồng tử Hạ Tịch Quán co lại, Lục
Hàn Đình?
Cô nhấc mắt, quả nhiên khuôn
mặt anh tuấn hoàn mỹ của Lục
Hàn Đình phóng to trong tầm mắt
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
của cô.
“Sao anh lại tới vậy?” Hạ Tịch
Quán vô cùng kinh ngạc, thật sự
không nghĩ tới anh sẽ đột nhiên
xuất hiện ở đây.
Lục Hàn Đình bắt lấy cổ tay cô áp
lên tường, cơ thể cao lớn tiến gần
một bước, ép cơ thể mềm mại
của cô vào giữa bức tường và
lồng ngực mình: “Nếu tôi không
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
tới thì trên đâu tôi mọc mũ xanh
rÓi.
“Ý gì?” Hạ Tịch Quán nhất thời
không phản ứng lại được.
Lục Hàn Đình nhếch đôi mày sắc
như kiếm: “Diễn với tôi? Tên
Vương tổng ngoài kia là ai2”
Hạ Tịch Quán biết anh hiểu lầm
rồi, cô nhanh chóng nhỏ tiếng giải
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
thích: “Tôi không có gì với tên
Vương tổng đó, chỉ là tới xử lý
chút chuyện.”
“Ò, xử lý chuyện cần phải lên sân
khấu múa cột?”
“Tôi…” Hạ Tịch Quán chau mày
một cái: “Lục tiên sinh, hôm nay
anh nói chuyện có chút kỳ lạ,
chúng ta không phải có hợp đồng
hôn nhân sao? Không hỏi nhiều
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
về chuyện tư của nhau…”
Một giây sau, tầm mắt tối đi, Lục
Hàn Đình trực tiếp hôn lên môi đỏ
của cô.
Lông mi dài của cô hoảng loạn
mà động đậy mấy cái, lập tức giãy
dụa; “Lục tiên sinh, anh có chút
quá đáng rồi đấy.”
Lục Hàn Đình cúi khuôn mặt anh
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
tuân xuông, cưỡng ép bá đạo mà
giam cô trong lòng mình: “Hợp
đồng hôn nhân của chúng ta có
phải cũng gồm việc tôi không thể
hôn cô? Bây giờ tôi hôn cô, cô
làm sao được tôi?”
Anh đây là đang giở trò vô lại
sao?
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
“Lục tiên sinh, anh buông tôi ra
trước.”
Hạ Tịch Quán dùng lực đẩy ra
khỏi lồng ngực cứng chắc của
anh, lúc đang giấy dụa đột nhiên
nghe thấy tiếng gõ cửa “cốc cốc”,
Vương tổng kia ở bên ngoài nói:
“Hạ Tịch Quán, cô làm gì trong
đó? Hình như tôi nghe thấy âm
thanh không đúng.”
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
Hạ Tịch Quán hít sâu một hơi, bị
dọa cho cả người không dám
động đậy: “Tôi..tôi không cẩn
thận bị ngã, không sao.”
“Vậy cô tắm nhanh chút, tôi không
đợi được nữa rồi.”
“Biết rồi.
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
Hạ Tịch Quán vội đáp lại Vương
tổng, lúc này cảm thấy đôi môi
mỏng của Lục Hàn Đình hạ xuống
trước mặt cô, sau đó dán lên…
Trên môi thấy mềm một cái, anh
đã hôn lên.
Lần trước ở trong xe, anh cũng cô
tình hôn cô, chỉ là cách một lớp
khăn che mặt, bây giò lại không
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
vậy, anh thật sự hôn lên rôi.
Cái đầu nhỏ vốn căng thẳng của
Hạ Tịch Quán “rằm” một tiếng trở
nên trống rỗng. Hình như cô ngửi
thấy một hơi thở nam tính sạch sẽ
lành lạnh trên người anh. Anh đã
hút thuốc, còn có mùi thuốc nhàn
nhàn vờn quanh.
Lục Hàn Đình không nhắm mắt,
nhìn vào đôi mắt xinh đẹp động
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
lòng người của người con gái, chỉ
thấy đồng tử của cô đột nhiên co
lại, đôi mắt lấp lánh đen nhánh
hốt hoảng như con nai nhỏ chạy
loạn, sự thanh thuần đó không thể
nào so sánh.
Anh lại nhớ tới lúc nãy bộ dạng
múa cột trên sân khấu của cô,
dáng vẻ mềm mại xinh đẹp liễu
yếu đào tơ đó khiến không ít đàn
ông mê mắn điên đảo, cô chính là
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
yêu cơ họa thủy trong sách nói.
Quản gia hỏi, cô rốt cuộc có mê
lực gì?
Cô gái gặp trên tàu hỏa, cô gái
thay người khác gả cho anh, lúc
bắt đầu anh chỉ giữ thái độ quan
sát.
Nhưng bây giờ trong đầu chỉ toàn
vẻ đẹp, thông minh, ung dung
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
chói mắt của cô.
Cô còn có lúc nghịch ngợm, có
lúc giảo hoạt, giống như một con
hồ ly nhỏ vậy.
Nhưng đối với chuyện tình ái, cô
lại sạch sẽ xinh đẹp giống như tờ
giấy trắng.
Lúc Lục Hàn Đình có chút ý loạn
tình mê, Hạ Tịch Quán đột nhiên
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
mở miệng, căn mạnh vào khóe
miệng anh.
Hự.
Lúc Lục Hàn Đình buông lỏng cô
ra liền cảm thấy khóe miệng mình
bị cắn rách, anh đã ném thấy mùi
máu tanh nhàn nhạt.
“Cô là chó sao? Thích cắn người
như vậy.” Lục Hàn Đình nhắc tay
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
xoa khóe miệng bị căn của mình.
Hạ Tịch Quán rất tức giận, cô hừ
một tiếng: “Ai bảo anh ức hiếp
tôi”
Nhìn người con gái vì tức giận mà
ánh mắt lộ ra mấy phần cuốn hút.
Tâm trạng vốn bực bội không vui
của anh bỗng trở nên dịu lại: “Vậy
tôi xin lỗi với cô, xin lỗi.”
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
Hạ Tịch Quán nhìn anh: “Lục tiên
sinh, chúng ta phải nói cho rõ,
anh yên tâm, bây giờ tôi còn có
thân phận Lục phu nhân, tôi tuyệt
đối không làm ra loại việc để anh
đội mũ xanh này, nhưng người
đàn ông khác thích tôi, có ý định
với tôi, đây không phải là lỗi của
tôi, vì vậy cái này không thể trở
thành lý do anh nghi thần nghỉ
quỷ mà ức hiếp tôi.”
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
Lục Hàn Đình cảm thây mình bị
giáo huấn, anh cười dương đôi
môi mỏng: “Theo như cô nói, tôi
còn không được ghen rồi?”
Ghen?2
Chữ này khiến cô ngắn ra, vậy
nên lúc nãy đủ kiểu sắc mặt của
anh là vì…ghen?
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
Cô không ngờ hãn lại ghen vì cô.
Lúc này Vương tổng ở bên ngoài
lại thúc giục: “Hạ Tịch Quán, cô
xong chưa? Cô còn không ra thì
tôi vào đấy, chúng ta tắm uyên
ương.”
Ông ta cười đê tiện.
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
Lục Hàn Đình một tay đút túi
quần, từ từ nheo đôi mắt sâu xa
lại, anh cất bước định đi ra ngoài.
Thấy bộ dạng anh muốn đánh
nhau, Hạ Tịch Quán vội kéo anh
lại: “Lục tiên sinh, anh làm cái gì
thế?”
Lục Hàn Đình cười lạnh: “Tôi còn
chưa có nghĩ tới chuyện tắm uyên
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
ương với cô, tên đó dựa vào cái
gì”
Hạ Tịch Quán đỏ mặt, nhỏ tiếng
dỗ: “Lục tiên sinh đừng giận, lát
nữa tôi sẽ xả giận thay anh.”
“Người này giao cho tôi đi.”
“Không được, Lục tiên sinh, lúc
trước tôi đã nói, tôi không muốn
dựa vào người khác, để mình trở
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
nên nhát gan và yêu đuôi, vì vậy
chuyện của tôi tự tôi giải quyết,
anh đừng nhúng tay vào.” Hạ Tịch
Quán kiên trì nói.
Lục Hàn Đình nhìn cô một cái,
không nói gì.
“Anh ở đây đã, tôi ra ngoài đây.”
Hạ Tịch Quán kéo cửa nhà tắm ra
rồi bước ra ngoài.
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
Vương tổng thật sự không đợi
được nữa, lúc ông ta định đi vào
nhà tắm thì Hạ Tịch Quán đi ra:
“Hạ Tịch Quán, sao cô còn chưa
tắm?”
Hạ Tịch Quán dương môi: “Đột
nhiên tôi không muốn tắm nữa.”
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
“Được được được, lát nữa cùng
tắm, tiểu mỹ nhân, mau tới đi.
Vương tổng nhào tới.
Lý Ngọc Lan canh ngoài cửa, sợ
lại xảy ra chuyện gì, vì vậy bà ta
dính chặt tai lên cửa nghe trộm.
Trong phòng đột nhiên không có
động tĩnh nữa.
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
Mây giây sau, râm một tiêng, có
tiếng kỳ lạ.
Xảy ra chuyện gì?
Hạ Tịch Quán đồng ý cuộc hẹn
quá nhẹ nhàng, Lý Ngọc Lan vẫn
luôn thấy có bẫy, bây giờ nghe
thấy tiếng kỳ lạ, bà ta liền đầy cửa
phòng ra.
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
“Vương tổng, xảy ra chuyện gì
rồi?”
Trong phòng không có người.
Trên giường cũng không có ai.
Lý Ngọc Lan cảm thấy kỳ lạ, lúc
này bà ta vừa quay người, Vương
tổng cởi trần đột nhiên nhào lên,
ôm chặt lấy bà ta: “Tiểu mỹ nhân,
Chương 12: Tôi Còn Không Được Ghen
mau phục vụ ông đây vui vẻ chút
đi.”
Lý Ngọc Lan bị làm ngã lên
giường, lúc bà ta đang chết đứng
thì tên Vương tổng bộc phát tính
cầm thú đã giật cúc áo của bà ta.
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
Á
Lý Ngọc Lan hét lên một tiếng, vội
đánh đá tên Vương tổng ở phía
trên: “Vương tổng, ông buông tôi
ra, ông nhìn cho rõ tôi là ai, tôi
không phải Hạ Tịch Quán, ông tìm
nhằm người rồi!”
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
Vương tổng giống như mất đi lý
trí, không ngừng kéo giật quần áo
của bà ta: “Tiểu mỹ nhân, đừng
giấy dụa, càng giãy dụa tôi càng
hưng phấn ha ha hai”
“Buông tôi ra! Cứu mạng với, cứu
mạng!” Lý Ngọc Lan hét lớn.
Lúc này “rằm” một tiếng, cánh
cửa bị xô ra, một nhóm cảnh sát
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
xông vào: “Chúng tôi nhận được
điện thoại tố cáo, nói các người ở
đây đang tiến hàng giao dịch bán
dâm, bây giờ chúng tôi phải đem
các người về đề điều tra.”
Cảnh sát giữ chặt Vương tổng lại.
Lý Ngọc Lan bị kinh hoảng tột độ
nhanh chóng chỉnh lại quần áo
của mình: “Cái gì mà mua bán
dâm, chúng tôi không có, chúng
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
tôi không muôn đên đôn cảnh
sát”
“Mời hai người phối hợp điều tra,
đưa đi!”
Lý Ngọc Lan hoàn toàn không biết
đã xảy ra chuyện gì, bà ta bị cảnh
sát cưỡng ép đưa đi, lúc đi ngang
qua đại sảnh quán bar, mọi người
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
đêu vây qua.
Lý Ngọc Lan lúc trẻ là ảnh hậu
một thời, sau khi gả chỉ Hạ Thần
Quốc liền dần dần rời khỏi
showbiz, nhưng bà ta vẫn được
người người xưng danh diễn viên
lão làng
Rất nhanh có người nhận ra bà
ta.
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
Mọi người xem, người phụ nữ đó
là ảnh hậu Lý Ngọc Lan!
Trời ơi, Lý Ngọc Lan xảy ra
chuyện gì, sao lại bị đưa đi vậy?
Mọi người còn chưa nhìn ra sao?
Nghe nói bà ta đang cùng với một
lão tổng của trung tâm thương
mại ở trong phòng thì bị bắt, cái
tên mập trước mặt chính là tình
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
nhân của bà ta.
Mau lấy điện thoại ra chụp, tin tức
này quả thật bùng nồ quái
Mấy năm nay Lý Ngọc Lan đã tốn
đống tiền vào quan hệ công
chúng, luôn duy trì danh tiếng rất
tốt. Bây giờ vì bán dâm bị bắt,
đám người hóng chuyện xung
quanh còn lầy điện thoại chụp cận
mặt, bà ta sụp đồ mà hét lớn:
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
“Đùng chụp nữal Các người
đừng chụp nữal”
Lúc này Hạ Chấn Quốc đang ăn
cơm xã giao trong khách sạn sáu
sao cùng với mấy lão tổng, mấy
người đó cười nói: “Hạ tổng, hôm
nay Hạ phu nhân sao không tới?”
Lý Ngọc Lan lúc trẻ lăn lộn trong
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
showbiz, có không ít người quen,
lại xinh đẹp. Bà ta sau khi gả cho
Hạ Chấn Quốc trở thành cánh tay
phải đắc lực của ông ta, thường
tham gia xã giao, lôi kéo được
nhiều nhà tài trợ cho bệnh viện
Hạ Thị, sống cực kỳ thuận lợi
vang danh.
Hạ Chấn Quốc cười nói: “Hôm
nay phu nhân của tôi có chút
chuyện cần xử lý, nên không tới
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
được.”
Mọi người đồng loạt tán thưởng:
“Hạ tổng, mấy năm nay ảnh hậu
một thời cam tâm trở thành trợ
thụ cho anh, anh đúng là có vợ tài
giỏi, khiến chúng tôi kính phục
lắm đấy!”
Hạ Chấn Quốc ham hư vinh và
thể diện của mình, được nói như
vậy, ông ta liền cười đắc ý, trên
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
mặt càng thêm sáng lạng.
Lúc này tiếng chuông điện thoại
vang lên, có người gọi tới.
“Hạ tổng, có phải là Hạ phu nhân
gọi tới kiểm tra không? Đừng đi,
để chúng tôi cùng nghe, để tiện
chứng minh anh trong sạch.”
Hạ Chấn Quốc được làm nhân
vật trung tâm thì tâm tình cực tốt,
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
ông ta bắt máy tiện tay ân mở loa
ngoài: “A lô.”
Âm thanh đó nhanh chóng truyền
tới, còn thông qua loa ngoài mà
truyền rõ ràng vào tai mọi người:
“Xin chào, là Hạ Chấn Quốc sao,
phu nhân của ông Lý Ngọc Lan bị
nghỉ ngờ bán dâm trong khách
sạn đã bị bắt, mời ông đưa luật
sự tới làm thủ tục.”
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
Nghỉ ngờ… bán dâm?
Hạ Chấn Quốc cứng người.
Lúc này mấy lão tổng kia đã lấy
điện thoại ra, tin tức Lý Ngọc Lan
bán dâm bị bắt đã tràn đầy trên
mạng, top 1 hot search weibo.
Trong ảnh quần áo Lý Ngọc Lan
không chỉnh tề, sụp đỗ mà gào
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
lên, còn tên Vương tổng trước
mặt còn không mặc quần áo.
Dân mạng bình luận:
Không ngờ diễn viên lão làng như
Lý Ngọc Lan đã nhiều tuổi như
vậy rồi, đằng sau còn đặt phòng
vui vẻ với người khác.
Lý Ngọc Lan đã lăn lộn trong giới
showbiz, có thể sạch sẽ như thế
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
nào chứ, lật lại lý lịch của bà ta
bạn sẽ phát hiện lúc bà ta còn trẻ
đã là tiểu tam chuyên nghiệp.
Lý Ngọc Lan hình như đã kết hôn
rồi nhỉ, đột nhiên động tình với
chồng bà ta.
Mấy lão tổng nhìn nhau một cái
rất muốn cười, nhưng nhìn thấy
sắc mặt tái mét của Hạ Chấn
Quốc liền nhịn xuống: “Hạ tổng,
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
anh mau ởi đi, đưa Hạ phu nhân
quay về.”
Lý Ngọc Lan và Vương tổng đều
bị đưa đi, rất nhanh Hạ Chấn
Quốc đưa luật sư tới.
Luật sư làm xong thủ tục, Hạ
Chắn Quốc tới trước mặt Lý Ngọc
Lan, trầm giọng nói: “Đi thôi.”
Chương 13: Đưa Chỉ Phiếu Cho Tên Đó ˆ
Lý Ngọc Lan đi theo Hạ Chân
Quốc ra tới sảnh, bà ta kéo chặt
lấy tay áo của ông ta, thù hằn nói:
“Chấn Quốc, em nghĩ kỹ rồi, tất
cả chuyện này là âm mưu của Hạ
Tịch Quán, nó giả vờ đồng ý cuộc
hẹn, thực ra chính là cài bẫy hại
tôi!”
Hạ Chấn Quốc lạnh lùng nhìn Lý
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
Ngọc Lan: “Cô là nói việc cô và
Vương tổng lên giường là Tịch
Quán làm?”
“Đúng.”
“Chuyện xấu của cô lên hot
search, bây giờ đã nổ tung rồi,
lượng chia sẻ bình luận đều hơn
trăm triệu rồi, đây cũng là do Tịch
Quán làm?”
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
Lý Ngọc Lan đã mơ hồ có dự cảm
không tốt đối với chuyện trên
mạng, nhưng bà ta không ngờ lại
nghiêm trọng như vậy.
Bà ta lăn lộn trong showbiz nhiều
năm như vậy, lại vì chuyện thị phi
này đạt đến đỉnh cao lưu lượng.
Lý Ngọc Lan hận mà bắm móng
tay vào lòng bàn tay: “Đúng vậy,
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
tật cả chuyện này đêu là Hạ Tịch
Quán làm, là nó…”
Hạ Chắn Quốc nhắc tay tát bà ta
một cái.
Bốp, bà ta liền ngã xuống đất, Hạ
Chấn Quốc đánh rất mạnh, bà ta
chảy cả máu miệng.
Lý Ngọc Lan ngắn người, kết hôn
nhiều năm như vậy bà ta rất được
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó –
sủng ái, đây là lân đâu Hạ Chân
Quốc ra tay đánh bà ta.
“Chấn Quốc, sao anh…đánh
em?”
Hạ Chấn Quốc nghiến răng, sắc
mặt cực kỳ u ám: “Lý Ngọc Lan,
Hạ Tịch Quần vừa từ quê lên, nó
có bản lĩnh gì mà làm được mấy
chuyện này? Tôi nuôi cô nhiều
năm như vậy, cô lại báo đáp tôi
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
thế này? Danh tiếng và thể diện
cả đời tôi đều bị cô hủy hết rồi!”
Lý Ngọc Lan lúc này mới biết
mình phạm vào đại ky của Hạ
Chấn Quốc. Ông ta ham thể diện,
bây giờ trở thành trò cười cho kẻ
khác, tất nhiên phải trút giận lên
trên người bà ta.
“Tôi sẽ bảo người đè tin tức trên
mạng xuống, chuyện của Vương
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
tổng sau này hãy nói, cô cũng an
phận chút cho tôi!”
Nói xong, ông ta đi nhanh, bỏ Lý
Ngọc Lan lại một mình.
Lý Ngọc Lan nghiến chặt răng
đến mức chảy máu, bà ta cay độc
mà gọi ra tên của Hạ Tịch Quán!
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
Hoặc Tây Trạch xem một vở kịch
hay đến mức vỗ tay khen tuyệt:
“Nhị ca, cô vợ thế thân này của
anh cũng lợi hại quá rồi, mấy vở
kịch này, e là mẹ kế của cô ấy
không được sống tốt rồi.”
Lục Hàn Đình hai tay đút túi quần,
sắc mặt không chút kinh ngạc,
Lục phu nhân của anh mỗi ngày
đều cho anh kinh hỉ.
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
Cô giỗng như một câu đô, từ từ
thu hút anh.
“Tôi đi trước đây.”
Lục Hàn Đình muốn rời đi, nhưng
lúc này trước mặt có thêm một
bóng dáng, là… Hạ Tiểu Điệp.
Hạ Tiểu Điệp xấu tính, nhưng rất
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
tiệc không được di truyền tâm cơ
của Lý Ngọc Lan, cả người ngỗ
ngược tùy hứng lại đố kị, không
đáng yêu.
Cô ta còn không biết bố mẹ mình
đã xảy ra việc gì, vì trái tim cô ta
của cô ta đều đặt lên trên người
trai bao… Lục Hàn Đình này.
Hạ Tiểu Điệp lấy ra một tờ chỉ
phiếu: “Anh trai bao, tiền này cho
Chương 13: Đưa Chi Phiếu Cho Tên Đó
anh, sau này anh không cân theo
Hạ Tịch Quán nữal”
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ
Hoắc Tây Trạch ở một bên nghi
ngờ mình xuất hiện ảo giác, trai…
bao?
Ai?
Nhị ca của anh?
Chết tiệt!
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ
Ảnh mắt sâu xa của Lục Hàn Đình
quét một cái tờ chỉ phiếu, sau đó
nhàn nhạt dừng lại trên khuôn
mặt nhỏ của Hạ Tiểu Điệp. Giọng
nói trầm thấp của anh không có
chút dao động nào, nghe có vẻ
lạnh lùng xa cách: “Ý gì2”
Ngày đó trong tiệm bánh Hạ Tiểu
Điệp đã nhìn thấy người đàn ông
này, bây giờ lại gặp lần nữa vẫn
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ
tim đập thình thịch. Khuôn mặt
nhỏ của cô ta đỏ rực mà nhìn
khuôn mặt anh tuần hoàn hảo của
người đàn ông, định tỏ vẻ hơn
người đối xử với một trai bao: “Tờ
chi phiếu này tôi cho anh, sau này
anh đừng theo Hạ Tịch Quán
nữa, tôi bao anh.”
HOäC 00a nUlfachi
Anh nhìn thấy cái gì vậy? Đời này
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ : ;
lại có người câm chỉ phiêu muôn
bao dưỡng Nhị ca của anh, thế
giới này bị điên rồi sao, bị ảo
tưởng rồi sao?
Lục Hàn Đình hai tay đút túi quần,
rất nhanh khóe miệng dương lên
một nụ cười giễu cợt lạnh lùng.
Anh không nói từ chối hay là xấu
hỗ gì cả, nhưng Hạ Tiểu Điệp lại
bị nụ cười giễu cợt này làm cho
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ
mặt đỏ bừng.
Hạ Tiểu Điệp cũng không biết
mình làm sao, cô ta là thiên kim
đại tiểu thư của Hạ gia, mà anh
chỉ là một trai bao, nhưng cứ chỉ
của anh cho dù chỉ là một ánh
mắt từ trên cao nhìn xuống, khiến
cô ta có một loại cảm giác tự hỗ
thẹn.
“Anh…anh cười cái gì?”
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ
Lục Hàn Đình nhêch mày một cái:
“Không có gì, có chút tự tin là tốt,
có điều vẫn nên về nhà soi gương
thêm đi.”
Nói xong anh nhắc chân dài rời đi.
Toàn bộ nhiệt tình của Hạ Tiểu
Điệp đều bị một gáo nước lạnh
dập tắt, cô ta vậy mà lại bị một tên
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ
trai bao từ chôi?
Bây giờ trai bao cũng hống hách
như vậy?
Lục Hàn Đình bước một bước,
bước chân lại dừng lại, vì trước
mặt anh nhìn thấy một hình dáng
xinh đẹp đi tới, là Hạ Tịch Quán.
Hạ Tịch Quán không biết tới từ
lúc nào, đôi mắt đẹp đang lấp
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ
lánh nhìn anh.
Hoắc Tây Trạch: “Aiyo, hôm nay
là ngày gì vậy, Nhị ca bị chị dâu
thế thân này bắt tại trận rồi.”
Lục Hàn Đình nhìn Hạ Tịch Quán,
mấy giây sau rút tay ra khỏi túi
quần: “Tôi không có làm gì cả, cô
cũng thấy rồi, là cô ta câu dẫn
tôi.
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ
Một giây trước còn là người đàn
ông cao ngạo không với tới, một
giây sau liền trên tầng mây ngã
xuống, dùng ngữ khí không thể vô
tội hơn nữa mách lẻo với Hạ Tịch
Quán. Một màn này suýt chút làm
Hoắc Tây Trạch chết đứng, mà
vết thương lòng của Hạ Tiểu Điệp
liền đóng một lớp băng lạnh.
“Hạ Tịch Quán, lại là cô!” Hạ Tiểu
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ. ả
Điệp năm tay thành quyên nghiên
răng.
Hạ Tịch Quán đi tới, cơ thể mềm
mại còn đứng chặn trước mặt Lục
Hàn Đình: “Hạ Tiểu Điệp, tôi vẫn
luôn cảm thấy cô là Lý Ngọc Lan
phiên bản cấp thấp, có điều Lý
Ngọc Lan có lẽ cảm thấy được an
ủi, vì cô vẫn có được chân truyền
của bà ta, thích giành đàn ông
của người khác!”
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ
CO
Hạ Tịch Quán không đợi Hạ Tiểu
Điệp nói xong, liền rút lấy tờ chỉ
phiếu trong tay cô ta: “Năm mươi
vạn? Được đấy Hạ Tiểu Điệp, cô
sao có nhiều tiền như vậy, xem ra
lần này cô tốn kém rồi, cô rất
thích… trai bao này của tôi nhỉ?”
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ
Năm mươi vạn này là toàn bộ tích
góp của Hạ Tiểu Điệp, còn mượn
một ít của bạn bè, bây giờ cô ta
thật sự mê say Lục Hàn Đình, vì
vậy đánh đổi tất cả.
Hạ Tịch Quán tiếc nuối chậc chậc
hai tiếng: “Chỉ tiếc là hoa rơi hữu
ý nước chảy vô tình mà, cô có
cho nhiều tiền thế nào cũng vô
ích, cô không vừa mắt chàng trai
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ
bao này của tôi.”
Nói rồi Hạ Tịch Quán nghiêng
đầu, nhìn vào khuôn mặt anh tuần
của Lục Hàn Đình: “Nói cho cô ta,
anh là người đàn ông của ail”
Lục Hàn Đình nhìn ánh mắt của
người con gái có mấy phần kiêu
ngạo, sau đó cong môi tỏ vẻ cưng
chiều, nói ba chữ: “Của Quán
Quán.”
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ
Của Quán Quán…
Hạ Tịch Quán tim đập một cái,
vốn cô đã làm chủ tình huống rồi,
nhưng người đàn ông này vừa
mở miệng liền đổi khách thành
chủ.
Anh dùng âm thanh khàn từ tính
nói câu “của Quán Quán”, quả
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ
thực khiên tim cô trật một nhịp.
Hạ Tịch Quán liền thu lại ánh mắt,
cảnh cáo mà nhìn Hạ Tiểu Điệp:
“Hạ Tiểu Điệp, hôm nay thì bỏ
qua, lần sau nếu để tôi thấy cô lại
câu dẫn người đàn ông của tôi,
thì đừng trách tôi không khách khí
với côi”
Hạ Tịch Quán kéo lấy tay Lục Hàn
Đình: “Chúng ta đi!”
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ
Hoặc Tây Trạch ở bên cạnh: “Vị
chị dâu thế thân này cũng bá đạo
quá đi!”
Hạ Tiểu Điệp quả thực tức đến
mức muốn nôn ra máu, cô ta sớm
đã biết được mồm mép của Hạ
Tịch Quán, nhưng không ngờ
miệng cô ta lại độc đến vậy.
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ
Lục Hàn Đình bị Hạ Tịch Quán
kéo đi, bàn tay nhỏ của người con
gái mềm mềm, trơn mịn, ngón tay
của anh động một cái, muốn trở
tay nắm lấy tay cô.
Nhưng cô lại vùng tay anh ra, hừ
một tiếng: “Lục tiên sinh, vốn tôi
chỉ là một người xem kịch, nhưng
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ
anh cứ một mực lôi tôi vào, lúc
nãy tôi diễn vở kịch hai nữ giành
một nam cho anh rồi, anh hài lòng
không?”
Anh nhướng môi: “Sao tôi lại ngửi
thấy mùi chua chua?”
Mùi chua chua?
Hạ Tịch Quán ngửi một cái, đâu
có.
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ
Một giây sau cô liên phản ứng lại,
anh đang nói cô ghen.
Hạ Tịch Quán trừng anh một cái:
“Lục tiên sinh, lúc nãy tôi giúp
anh, anh còn không biết tốt xấu.”
Lục Hàn Đình vươn tay giữ chặt
bờ vai mịn màng của cô đầy lên
tường, “bụp” một tiếng, một tay
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ
giữ chông lên bên người cô, chặn
cô lại: “Dám nói chuyện như vậy
với tôi, thật sự xem tôi là trai bao
của cô rồi? Gan lớn rồi?”
Hạ Tịch Quán liền bị anh nhốt
trong lòng, người đàn ông này
động cái là ấn lên tường, đúng là
kiểu tổng tài bá đạo, cô làm gì
dám xem anh là trai bao của cô
chứ.
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ
Tiêng của Hạ Tịch Quán nhỏ
xuống: “Tôi không có.”
“Còn nói không có? Cái gì gọi là
lúc nãy đã giúp tôi? Lục phu nhân,
cô rốt cuộc có tính giác ngộ đã là
vợ người ta không? Đuổi những
ong bướm vây quanh chồng cô
chẳng lẽ không phải là chuyện
nên làm của phu nhân chính cung
như cô sao?”
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ
Hạ Tịch Quán tự nhiên cảm thấy
anh nói hình như rất có lý:
“Nhưng, tôi sao biết được anh có
ý với người ta hay không? Hơn
nữa người gả cho anh có khi lại là
Hạ Tiểu Điệp, tôi chỉ là người thế
thân gả đi thôi.”
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ ‘
Lục Hàn Đình nhệêch mày kiêm
anh tuấn một cái, khuôn mặt tuần
tú sáp lại gần: “Còn nói không
ghen?”
“Tôi không có…”
“Nghe nói con gái ghen thì cần
dỗ, có cần tôi dỗ em không?”
“Hả2?”
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ
Anh cúi đâu, cách một lớp khăn
che mặt hôn một cái lên môi cô.
Lông mi dài của Hạ Tịch Quán run
lên, anh tại sao…
Lục Hàn Đình động đậy yết hầu,
thấp giọng hỏi cô: “Còn ghen
sao?”
Chương 14:HũGiấnNhỏ
Cô bị dọa cho lập tức lắc đâu.
Anh liền cười nhẹ một tiếng: “Ò
biết rồi, hũ giấm nhỏ.”
Hạ Tịch Quán lúc này mới biết
mình bị gạt rồi, cô đã biến tướng
thừa nhận mình ghen, cái miệng
chưa bao giờ bị thua như cô lại bị
anh xử đẹp.
Chương 14: Hũ Giấm Nhỏ
Cô cắn nhẹ môi đỏ, cơ thể chui
qua kẽ hở dưới tay anh, chạy đi
như bay.
Lục Hàn Đình đút tay vào túi
quấn, miệng cong lên.
Chương 15: Người Mới Tình Cũ
Hạ Tiểu Điệp bị đả kích, bị tên trai
bao mình thích từ chối bị Hạ Tịch
Quán sỉ nhục, cô ta phẫn nộ đi ra
khỏi bar.
Lúc này trước mặt có mấy tên côn
đồ đi tới, trực tiếp vây quanh Hạ
Tiểu Điệp. Bọn chúng háo sắc
nhìn cô ta: “Em gái nhỏ, một
mình, có cần chúng tôi chơi cùng
Chương 15: Người Mới Tình Cũ
không?”
Hạ Tiểu Điệp là thiên kim đại tiểu
thư Hạ gia, từ nhỏ được bảo vệ
rất tốt, chưa bao giờ gặp phải loại
nguy hiểm này, cô ta bị dọa cho
trăng mặt: “Các người là ai, tôi
không cần các ngươi chơi cùng
tôi, mau tránh ra, cứu mạng với!”
Hạ Tiểu Điệp có tài xế riêng, tài
xế nhìn thấy cô ta bị nguy hiểm
Chương 15: Người Mới Tình Cũ
liên chạy tới: “Buông nhị tiểu thư
ral”
Nhưng hai tên côn đồ rất nhanh
quật ngã tài xế, còn đá mấy cái.
Hạ Tiểu Điệp thở dốc không
ngừng: “Cứu mạng cứu …hự!”
Tên côn đồ trực tiếp bịt chặt
miệng cô ta, kéo cô ta qua một
góc tối, sau đó vươn tay xoa mặt
Chương 15: Người Mới Tình Cũ n
cô ta: “Làn da này khá mịn đây,
trên người chắc càng mịn hơn,
chúng ta chơi cùng em, lại chụp
thêm cho em mấy bức ảnh làm kỉ
niệm, nhớ em rồi sẽ gọi điện thoại
cho em. Ha ha haIl”
Mấy tên côn đồ đê tiện cười lớn.
Hạ Tiểu Điệp bịt chặt miệng
không phát ra tiếng. Cô ta bình
thường ghét nhất những tên đàn
Chương 15: Người Mới Tình Cũ
ông thân phận thấp kém. Cô ta
muốn gả cho một trong tứ đại hào
môn, những tên đàn ông dơ bản
căn bản không xứng với cô ta.
Bây giờ bọn chúng sờ mặt cô ta,
cô ta chỉ cảm thấy lạnh cả vào
xương, sợ hãi đến toàn thân run
Ä ^ z mỉ À .
rây. Cô ta nức nở câu xin.
“Em gái nhỏ, chiếc váy này mặc
khá thoải mái nhỉ, đến bar là
Chương 15: Người Mới Tình Cũ h
muôn câu dân đàn ông. Chỉ bằng
bây giờ bọn anh cởi cho em nhé.”
Hạ Tiểu Điệp quả thực cần thận
trang điểm để tới đây, chỉ vì Lục
Hàn Đình, bây giờ cảm thấy có
người đang giật váy của cô ta, cô
ta liều mạng giãy dụa, nước mắt
“soạt” một cái liền chảy ra.
Đừng mài
Chương 15: Người Mới Tình Cũ
Đừng!
Lúc này bên tai vang lên giọng nói
dễ nghe: “Buông cô ta ra.”
Tên côn đồ buông một tay, Hạ
Tiểu Điệp liền mềm nhữn trên đất.
Cô ta nước mắt lưng tròng, sợ hãi
mà ngắng đầu. Trước mắt nhìn
thấy một hình dáng tuần tú, là…
Chương 15: Người Mới Tình Cũ
là Hoặc Tây Trạch!
Đồng tử Cô ta co lại, cô ta quen
Hoắc Tây Trạch, thái tử gia Hoắc
gia, tiểu bá vương của Hải Thành,
không ai không biết.
Hoắc Tây Trạch hút thuốc trong
tay đi đến trước mặt Hạ Tiểu
Điệp, từ trên cao nhìn xuống cô
ta: “Hạ nhị tiểu thư, đây là cảnh
cáo nhỏ tôi dành cho cô, đừng
Chương 15: Người Mới Tình Cũ
nhớ nhung người không nên nhớ,
tránh làm cho người ta ghét.”
Nói xong anh ta ném đầu thuốc
lên đất, dùng dày dụi tắt: “Chúng
ta đi.”
Tất cả mọi người rời đi.
Hạ Tiểu Điệp thê thảm mà ngồi
trên đất thở hỗn hễển, cảm giác
thoát chết. Cô ta không biết mình
Chương 15: Người Mới Tình Cũ
chô nào đặc tội với Hoặc Tây
Trạch cái tên tiểu bá vương đó.
Lúc này một chiếc xe sang chạy
ngang qua, cô ta nhắc mắt, bên
trong cửa số xe bên ghế phụ từ
từ hạ xuống, nhìn thấy một gương
mặt khôi ngô tuấn tú, là… Lục
Hàn Đình.
Vậy mà lại là anh!
Chương 15: Người Mới Tình Cũ
Về đến U Lan Uần, Hạ Tịch Quán
đi vào phòng, cô lấy điện thoại ra
gửi một tin nhắn thoại wechat:
Linh Linh, lần này cảm ơn cậu
nhé.
Lý Ngọc Lan là diễn viên lão làng
của showbiz, trong tay có rất
nhiều mối quan hệ, đoàn đội của
Chương 15: Người Mới Tình Cũ
quan hệ công chúng cũng rât
mạnh, bình thường nếu có thông
tin xấu gì còn chưa bị lộ ra thì sẽ
được xử lý, nhưng lần này
chuyện của bà ta với Vương tổng
có thể lên hot search weibo nhanh
chóng bùng nổ, toàn dựa vào một
người.
Người này là chị em tốt nhất của
Hạ Tịch Quán-Diệp Linh.
Chương 15: Người Mới Tình Cũ
Hạ Tịch Quán đã chơi cùng Diệp
Linh lúc học mẫu giáo, hai người
không có gì không nói được, sau
này ông nội của Hạ gia xảy ra
chuyện, chỉ có Diệp Linh từ đầu
tới cuối đều tin tưởng cô.
Lúc cô chín tuổi bị đưa về quê,
Diệp Linh khóc sụt sịt tiễn cô, mấy
năm nay mỗi lần nghỉ hè gặp lại,
Diệp Linh đều ở lại chỗ cô gạt ăn
Chương 15: Người Mới Tình Cũ
gạt uông.
Rất nhanh, có tin trả lời, Hạ Tịch
Quán mở ra, âm thanh mềm mại
ngọt ngào đó của Diệp Linh
truyền tới: Quán Quán, giữa
chúng ta còn khách khí làm gì,
yên tâm, chuyện này giao cho
người quản lý kim bài của mình
đích thân làm, Hạ Chấn Quốc sẽ
không tra ra được.
Chương 15: Người Mới Tình Cũ _
Giọng của Diệp Linh rất dê nghe,
chính là kiểu đàn ông nghe rồi
xương cũng sẽ mềm ra.
Đương nhiên nhan sắc của Diệp
Linh tuyệt đối hợp với giọng nói.
Là đệ nhất mỹ nữ của Tứ Cửu
Thành này, hai năm trước Diệp
Linh gia nhập giới showbiz, bây
giờ đã là tiểu hoa đán rất hot.
Chương 15: Người Mới TìnhCũ =
Lân này Diệp Linh ra tay khiên Hạ
Chấn Quốc không tìm ra dấu vết,
có lẽ Lý Ngọc Lan sẽ nghi ngờ,
nhưng Hạ Chấn Quốc tuyệt đối sẽ
không tin đứa con gái từ quê mới
lên của mình có bản lĩnh xoay
chuyển giới showbiz.
Hạ Tịch Quán rất cảm động: Linh
Linh, lúc nào cậu quay lại Hải
Thành?
Chương 15: Người Mới Tình Cũ 3
Diệp Linh ở đâu bên kia nhâc
máy, giọng nói trở nên nũng nịu:
Sao nào, nhớ tớ sao? Tớ lại nghe
nói cậu có niềm vui mới rồi, sao
còn nhớ tới tình cũ như tớ?
Niềm vui mới?
Hạ Tịch Quán liền nhắn lại: Mình
không có.
Chương 15: Người Mới Tình Cũ _
Diệp Linh cậu hoảng rôi cậu
hoảng rồi.
Hạ Tịch Quán không biết trả lời lại
như thế nào.
Tin nhắn thoại của Diệp Linh lại
gửi tới: Mau thành thật khai báo
đi, nói với tớ chút việc cậu nuôi
cái tên trai bao đó.
Chương 15: Người Mới Tình Cũ
Quả nhiên, Diệp Linh nói là Lục
Hàn Đình.
Diệp Linh là đệ nhất mỹ nữ Hải
Thành, đừng thấy khí chất nữ
thần đi thảm đỏ chặt chém hết
đám người, nhưng đời tư lại cực
thích hóng chuyện, có lẽ sớm đã
có người truyền tin bát quái này
tới tai cô ấy rồi.
Chương 15: Người Mới Tình Cũ
Lúc này cửa phòng đột nhiên bị
mở ra, một thân hình cao lớn, là
Lục Hàn Đình trở lại từ phòng
sách.
Có lẽ là chột dạ, lúc nãy Hạ Tịch
Quán còn nằm sắp trên giường
liền bật người dậy.
Anh đi vào phòng, giơ ngón tay
Chương 15: Người Mới Tình Cũ
thon dài mở hai cúc áo sơ mi đen
để lộ xương quai xanh tinh tế của
người đàn ông. Lúc này anh quay
đầu nhìn người con gái trên
giường, ánh mắt của Hạ Tịch
Quán còn chưa kịp thu lại, lập tức
chạm vào mắt anh.
Bốn mắt nhìn nhau, Lục Hàn Đình
cong môi: “Có chuyện gì?”
“Không…không có gì.” Hạ Tịch
Chương 15: Người Mới Tình Cũ
Quán trồn tránh.
Lúc này “ting ting” hai tiếng,
wechat của cô vang lên.
Lục Hàn Đình dừng ánh mắt trên
điện thoại của cô: “Sao không
xem tin nhắn?”
“Xem liền đây.”
Hạ Tịch Quán mở tin nhắn thoại
Chương 15: Người Mới Tình Cũ L
của Diệp Linh ra: Quán Quán, mắt
nhìn của cậu mình rất tin tưởng,
cái tên trai bao cậu bao dưỡng có
phải rất tuấn tú khí chất hơn
người, quan trọng là còn có eo
thon không?
Nghe tin nhắn thoại cực kỳ ám
muội của Diệp Linh nói ra ba từ
cuối cùng, khuôn mặt đẹp của Hạ
Tịch Quán “ầm” một tiếng liền đỏ
bừng, suýt chút làm rơi cả điện
Chương 15: Người Mới Tình Cũ
thoại.
Trong lúc gấp gáp một tin nhắn
thoại của Diệp Linh lại được mở
ra: Eo thon ấy, cậu có biết, lúc
trước chúng ta nhìn lén ảnh họa
báo đã giao hẹn rồi, nhất định
phải tìm đàn ông eo thon, thể lực
tốt ~
Trong phòng, tĩnh mặc.
Chương 15: Người Mới Tình Cũ
Hạ Tịch Quán nhét điện thoại vào
trong chăn, hận không thể tìm một
cái lỗ mà chui vào.
Giữa chị em với nhau thảo luận
cái này không sao cả, nhưng bị
người trong cuộc nghe thấy rồi,
xâu hồ quá.
“Cái đó…Lục tiên sinh, tôi đi…tắm
trước.”
Chương 15: Người Mới Tình Cũ
Hạ Tịch Quán chạy nhanh vào
phòng tắm.
Cô đứng trước bồn rửa lấy khăn
tắm, chỉ cảm thấy ngón chân
mình nóng rực. Lúc này lại nhìn
thấy Lục Hàn Đình trong gương,
anh bước chậm rãi tới tới, hai tay
đút túi quần đứng dựa bên cửa.