Hạ Tịch Quán chau hàng mày thanh tú, thừa nhận nụ hôn của anh, lần này anh không thô bạo gặm cắn cô, nhưng vẫn như cũ không dịu dàng, như mưa rền gió dữ gột rửa khoang miệng cô, giày xéo cánh môi mềm mại.
“Lục Hàn Đình, được rồi… Dịch Dịch và thím Triệu sắp xuống đó…” Bàn tay nhỏ bé Hạ Tịch Quán chống lên lồng ngực to lớn của anh, bắt đầu khẽ giãy giụa.
Lục Hàn Đình cảm thấy âm thanh của cô mềm nhũn, có chút nửa chống cự, nửa nghênh đón, ba năm nay anh dựa theo bộ dáng của cô đi tìm phụ nữ, giọng của đám phụ nữ: kia đều mềm mại, nhưng vẫn khó nghe, kiểu cố ý ỏn ẻn làm anh chán ghét.
Chỉ có cô, từ trong xương tràn ra mềm mại như nước, nhu mì lại thơm ngát, khiến anh cảm thấy hoạt sắc sinh hương.
Lục Hàn Đình ôm cô hôn, bàn tay to rơi trên eo nhỏ của cô, lục lọi trên dưới, sau đó nhíu mày khàn giọng hỏi: “Có phải cố ý hay không?”
“Cái gì?”
“Mặc đồ gì thế này, tay không duỗi vào được…”
Con ngươi Hạ Tịch Quán co rụt lại, không nghĩ tới anh ở trong phòng khách nhà mình cứ muốn làm gì thì làm như vậy, hơn nữa lần trước ở hội sở Đề Hoàng không phải anh chê cô bẩn, không muốn hôn cô ư?
Vậy bây giờ người đàn ông ôm cô hôn là ai?
Lúc này trên lầu truyền tới tiếng bước chân, còn có giọng thím Triệu: “Tiểu thiếu gia, nhiệt kế ở chỗ này, đi, chúng ta xuống lầu thôi!”
Thím Triệu mang theo Tiểu Dịch Dịch xuống lầu.
Toàn bộ dây thần kinh Hạ Tịch Quán căng thẳng, lúc này cô dùng sức thôi đẩy anh: “Lục Hàn Đình, con trai tới…”
Hai chữ “con trai” này bật ra một một cách tự nhiên lại vô cùng thân thiết, ánh mắt Lục Hàn Đình trầm xuống, cánh tay có lực như sắt giam cô vào lòng mình, vẫn như cũ hôn cô.
“Tiểu thiếu gia, có phải con thích cô giáo Hạ không, cô giáo Hạ đêm nay ở lại với con, con chắc rất vui nhỉ!”
Tiếng bước chân trên lầu càng ngày càng gân, thím Triệu và Tiểu Dịch Dịch đã sắp xuống lầu.
Dưới tình thế cấp bách, Hạ Tịch Quán mở miệng, dùng sức cắn khóe môi Lục Hàn Đình.
Lục Hàn Đình bị đau, nhanh chóng buông tay.
Một giây kế tiếp thím Triệu liền dẫn Tiểu Dịch Dịch xuất hiện trong tầm mắt, Tiểu Dịch Dịch nhanh chóng chạy xuống tới, đưa nhiệt kế cho Hạ Tịch Quán.
Hạ Tịch Quán cảm giác mặt mình nhát định đã như lửa thiêu rồi, nhìn đôi mắt không hiểu gì của Tiểu Dịch Dịch, lại nghĩ tới vẻ ác liệt của Lục Hàn Đình ban nãy với cô, cô không cách nào giữ bình tính được.
Lúc này Tiểu Dịch Dịch ngẳng đầu, vươn ngón tay út chỉ chỉ khóe môi Lục Hàn Đình, nghi ngờ hỏi: “Bố, môi bó bị gì vậy?”
Lục Hàn Đình đã đứng lên, thân thể đồ sộ đứng nghiêm, một tay đút trong túi quần, vừa rồi Hạ Tịch Quán cắn anh một ngụm, tuy không cắn nát, nhưng đã lưu lại một dấu răng.
Lục Hàn Đình quét mắt khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của Hạ Tịch Quán, thuận miệng đáp một câu: “Ban nãy bị một con cún nhỏ không nghe lời cắn phải.”
Nói xong, anh nhắc đôi chân dài lên lầu.
Thím Triệu đang từ trên thang lầu xuống tới, bà đã sớm thấy được mờ ám giữa hai người, tuy bà không thầy được hai người ôm nhau, nhưng dáng vẻ hai người như vội vàng tách ra kia, Hạ Tịch Quán cúi đầu, khuôn mặt kia đã đỏ như tôm luộc, mà cà – vạt nơi cần cổ Lục Hàn Đình đã buông thỏng, trong đuôi mắt hẹp dài đều là phong tình của người đàn ông thành thục, hơn nữa dấu răng ái muội nơi khóe môi, cả người có một cảm giác rất không bình thường.
Mặc dù thím Triệu đã là người từng trải rồi, nhưng nhìn ông chủ như vậy, khuôn mặt già thím Triệu cũng đỏ lên, không cách nào nhìn tiếp.
Tiểu Dịch Dịch là người đơn thuần nhát, cậu nghỉ ngờ nhìn phòng khách, không có con cún nào mà bố nói mà, cậu nhìn về phía Hạ Tịch Quán: “Cô giáo tiên nữ, ban nãy bố con bị con cún nhỏ cắn, cô có thấy con cún không nghe lời kia không ạ?”
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hạ Tịch Quán: “…”
Lúc này thím Triệu đã chạy tới, một tay bịt cái miệng nhỏ của Tiểu Dịch Dịch, tiên sinh cũng thật là, ở trước mặt cô giáo Hạ còn không đàng hoàng, còn nói cô giáo Hạ là cún nhỏ không nghe lời, cũng không sợ tiểu thiếu gia học xấu theo anh.
“Tiểu thiếu gia, tiên sinh nói bậy đó, chúng ta mau để cô giáo tiên nữ đo độ đi.” Thím Triệu nhanh chóng dời trọng tâm câu chuyện.
Lần này Hạ Tịch Quán hận không thẻ tìm một cái động để chui.
Lục Hàn Đình vào thư phòng, anh đang phê duyệt văn kiện.
Anh ngồi trên chiếc ghế da màu đen, hai ngón tay thon dài kẹo điếu thuốc lá, ngọn lửa đỏ thắm nhảy nhót qua lại, khói lượn lờ mơ hồ mi tâm đang chau chặt, lúc hút thuốc lá ở độ tuổi 32, vẻ đàn ông chết người của Lục Hàn Đình vẫn rất nặng.
Tâm tình không tốt của Lục Hàn Đình đều viết ở trên mặt, vì anh tuy đang nhìn văn kiện, nhưng anh phát hiện anh lại không đọc nồi một chữ trong văn kiện.
Đầy đầu đều là gương mặt nhỏ tuyệt sắc kia của Hạ Tịch Quán.
*“Bốp” một tiếng, anh nặng nề khép văn kiện lại, ngậm điều thuốc lá ở trên môi mỏng, anh mở điện thoại ra, soạn một tin nhắn gửi qua, hỏi rất trực tiếp: “Tắm chưa?”
Tin nhắn gửi đi thành công.
Vậy mà đợi một hồi cũng không thầy hồi âm!
Cô lại không để ý tới anh!
Lục Hàn Đình dập tắt mẫu thuốc lá trong gạt tàn thuốc sau đó đứng dậy, ra thư phòng thẳng đến phòng cho khách, thế nhưng đi ngang qua phòng Tiểu Dịch Dịch, anh nhanh chóng nghe được giọng nói trong veo của Hạ Tịch Quán.
Hai mẹ con chơi đùa vô cùng vui vẻ.
Lục Hàn Đình nhìn con trai mình, anh có thể cảm giác rõ được từ khi Hạ Tịch Quán xuất hiện trong cuộc sống của con trai, thằng con trai lạnh lùng của anh liền thích cười rồi, cả người hoạt bát như tỏa ra ánh nắng.
Lục Hàn Đình lại nhìn về phía Hạ Tịch Quán, thảo nào cô chưa trả lời tin nhắn của anh, cô tắm cho con trai, căn bản cũng không mang điện thoại theo, đã sớm quên anh sạch sành sanh rồi.
Bây giờ nhìn Hạ Tịch Quán mặt cười mày cong với con trai, cười rộ lên đẹp đến ngây người như thế, Lục Hàn Đình liền mím môi mỏng, anh đột nhiên cảm giác bản thân lại không bằng một thằng nhóc ba tuổi.
Vừa rồi Tiểu Dịch Dịch làm ướt váy cô, nhất là nơi trước ngực đó đã ướt một mảnh, Lục Hàn Đình nhanh chóng không vui nhíu mày kiếm lên.
Anh xoay người, đi ra.
Lúc này trong hành lang đúng lúc gặp thím Triệu, thím Triệu nói: “Tiên sinh.”
Lục Hàn Đình liếc thím Triệu, lạnh lùng nói: “Bảo Lục Thần Dịch tắm nhanh lên một chút, tắm mau rồi ngủ!”
Nói xong, Lục Hàn Đình liền vào phòng mình.
Thím Triệu bị quãng một mặt oán khí quả thực sợ ngây người, bà nhìn bóng lưng đi xa của tiên sinh nhà mình, cô giáo Hạ nói quả nhiên không có sai, người đàn ông bước vào thời kỳ mãn kinh trước hạn này, tâm tình sao lại quá sớm nắng chiều mưa.
Thật đáng sợ.
Thím Triệu nghĩ thầm, bỏ đi, bà sẽ không so đo với người đàn ông bị mãn kinh!
Có Hạ Tịch Quán làm bạn, Tiểu Dịch Dịch rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ, Hạ Tịch Quán về phòng của mình, tắm nước nóng, nhưng rất nhanh cô liền phát hiện mình không có quần áo ngủ.
Cô lau khô nước trên người, sau đó quần khăn tắm lớn ra ngoài, cô đứng trước bàn trang điểm dùng máy sấy hong tóc.
Lúc này “ting” một tiếng, điện thoại của cô vang lên, có tin nhắn.
Lục Hàn Đình gởi tới, đơn giản lại hàm súc: “Cô qua đây, hay tôi qua?”
Hàng mi nhỏ dài Hạ Tịch Quán run rẩy, không hồi âm ngay.
Lúc này cô phát hiện ra một giờ trước Lục Hàn Đình cũng đã gửi một tin cho cô, hỏi cô đã tắm chưa.
Khi đó chỉ mới bảy giờ hơn, anh không phải làm việc trong thư phòng sao, thím Triệu và Dịch Dịch còn chưa ngủ, anh lại đi gửi cái tin đó rồi.
Hạ Tịch Quán khẽ cắn răng lên đôi môi đỏ mọng, lúc này bên tai truyền đến tiếng cửa mở nhỏ nhẹ, “cạch” một cái, cửa phòng của cô đã mở.
Hạ Tịch Quán cả kinh, cô quay đầu, nhanh chóng thấy được ở cạnh cửa một dáng người cao ráo, Lục Hàn Đình đi tới.
Hạ Tịch Quán không nghĩ tới anh nhanh như vậy đã tới rồi, cô trực tiếp ngây ngắn cả người.
Lúc này Lục Hàn Đình nhấc đôi chân dài đi tới, anh cũng tắm xong, mặc trên người đồ ngủ lụa màu xanh đen, cả người ươn ướt mà nhẹ nhàng khoan khoái, mang theo hương sữa tắm.
Lục Hàn Đình dừng ở trước mặt cô, quan sát cô trên dưới, chiếc khăn tắm to đang buộc trên người cô, lộ ra cổ trắng như thiên nga, xương quai xanh tinh xảo, còn có đầu vai oánh nhuận, suối tóc dài ướt nhẹp xõa xuống, càng tôn lên làn da trơn mịn như bánh kem, cô mới vừa tắm xong chính là một tiểu yêu tinh câu nhân.
Cô chỉ buộc lại một cái khăn tắm, mi tâm trĩu sương của Lục Hàn Đình không nhịn được giảm bớt đôi chút, đáy mắt người đàn ông có chút ý hài lòng vui vẻ.
Lục Hàn Đình lấy máy sấy trong tay cô nhét vào trên bàn trang điểm, sau đó anh kéo cánh tay nhỏ của cô vào trong ngực của mình.
Hạ Tịch Quán không đứng vững, trực tiếp đụng vào trong ngực anh, ngực của anh như là tường đồng vách sắt, rất cứng, cô đụng vào chỉ cảm thấy đau.
“Ai cho cô tắm cho Lục Thần Dịch?” Lúc này đỉnh đầu vang lên tiếng chất vấn không vui của người đàn ông.
Cái gì?
Hạ Tịch Quán nâng đôi mắt trong vắt nhìn anh.
Lục Hàn Đình mím môi mỏng: “Lục Thần Dịch là con trai, cơ thể đang phát dục, cô tắm cho nó thích hợp sao?”
“…” Con ngươi Hạ Tịch Quán co rụt lại, anh đang nói điên gì thế: “Lục Hàn Đình, nó vẫn là một đứa con nít…”
“Con nít thì sao, Hạ Tịch Quán cô nhớ kỹ cô nam nữ khác biệt, về sau không cho phép tắm cho nó nữa! Cô thích tắm cho người khác như vậy, không bằng tắm cho tôi đi!
Chúng ta cùng tắm!”
Hạ Tịch Quán hoàn toàn không thể hiểu được đường não của anh, cô vươn tay chống đỡ lên lồng ngực cứng rắn của anh: “Lục Hàn Đình, anh buông ra trước đi… ưml”
Lục Hàn Đình cúi đầu hôn cô.
Hạ Tịch Quán không hề chuẩn bị, đầu trống rỗng, cô bị động mặc anh hôn, cô cảm giác được vẻ sốt ruột của anh, hiện tại mất đi tất cả kiên trì cắn vài cái trên đôi môi đỏ mọng của cô.
“Lục Hàn Đình…”
Lục Hàn Đình siết lấy vòng eo yêu kiều đẩy cô về sau, Hạ Tịch Quán cảm giác mình đụng phải bàn trang điểm, vật trên bàn đều lăn xuống thảm.
Cô vừa định giãy giụa, Lục Hàn Đình nhẹ nhàng nhắc cô lên, trực tiếp ôm cô ngồi trên bàn trang điểm, năm ngón tay thon dài xuyên vào mái tóc cô, anh bưng lấy khuôn mặt tuyệt diễm đỏ bừng ấy, ánh mắt sắc bén lại nóng bỏng nhìn cô chằm chằm, dường như muốn nhìn thấu trái tim cô: “Tô Hi gọi điện thoại cho cô rồi?”
Anh quả nhiên theo dõi điện thoại di động của cô!
“Cô nhìn tôi như vậy làm cái gì? Sợ tôi thương tổn anh Tô Hi của cô?” Lục Hàn Đình nhếch môi mỏng thành ra vòng cung nghiền ngẫm mà hung ác: “Vậy cô nói cho hắn biết, tốt nhát ẩn mình cho kỹ, cả đời làm con rùa đen rúc đầu, nếu hắn đụng vào lưỡi thương của tôi, tôi sẽ khiến hắn…
tan xương nát thịt.”
Hạ Tịch Quán trong lòng trầm xuống, Lục Hàn Đình như vậy làm cô sợ, nỗi hận của anh với cô, với Tô Hi là sâu tận xương tủy, đại khái anh đã nhận định cô và Tô Hi là đôi gian phu dâm phụ rồi nhỉ.
Nụ hôn của Lục Hàn Đình rơi trên khuôn mặt của cô, sau đó một đường đi xuống…
Hạ Tịch Quán muốn di chuyển, thế nhưng bên tai truyền đến tiếng cảnh cáo khàn khàn mà uy hiếp của người đàn ông: “Cử động nữa thì có tin tôi sẽ trói cô lại không?”
Đôi mắt thâm thúy kia đã hiện đầy tơ máu, chôn dầu mầm móng cừu hận ở đáy lòng và ham muốn nóng bỏng, càng làm cho anh thoạt nhìn thêm mấy phần khát máu, Hạ Tịch Quán không dám động, bởi vì cô không chút nào hoài nghi lời của anh, anh thực sự sẽ trói cô lại.
Lục Hàn Đình tháo khăn tắm trên người cô ra, sau đó môi mỏng phủ xuống vành tai trắng như tuyết, trầm giọng hỏi cô: “Cô và Tô Hi không kết hôn à? Ba năm đó buổi tối các người ngủ cùng nhau sao, các người làm sao làm?”
Hạ Tịch Quán giơ tay nhỏ lên bầu víu cánh tay có lực ấy, rất nhiều phụ nữ sinh xong khôi phục không tốt, sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến cuộc sống vợ chồng về sau, Hạ Tịch Quán hiện tại chính là như thế, không một chút cảm giác, cả người cô lui về phía sau lui, rất chống cự.
Thế nhưng Lục Hàn Đình chắc chắn sẽ không để cho cô lùi bước, rất nhanh đột nhiên đau nhức truyền đến, móng tay Hạ Tịch Quán nhanh chóng cào ra máy vết máu trên cánh tay Lục Hàn Đình.
Lục Hàn Đình nhanh chóng nhắm chặt lông mày để che đi vết đỏ tươi trên đôi mắt, vùi khuôn mặt đẹp trai nóng bỏng vào tóc cô và thỏa mãn nỉ non: “Thảo nào… đám giám đốc bên hội sở Đế Hoàng nói cô còn trinh, Tô Hi có phải…
không được hay không?”
Khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc của Hạ Tịch Quán đỏ trắng đan xen, ở hội sở Đế Hoàng mấy người đàn ông bọn họ dĩ nhiên thảo luận đề tài này của cô, vô sỉ hạ lưu!
Hạ Tịch Quán cố nhịn nhưng vẫn thấy đau nhức, cô đôi mắt ngắn nước nhìn anh, lộ ra vài phần cầu xin: “Lục Hàn Đình, tôi đau…”
Lục Hàn Đình nắm vòng eo thon nhỏ mềm mại của cô, bạc tình lại tàn nhẫn nói: “Đau, chịu đựng.”
Thím Triệu ban đêm dậy uống nước, đi ngang qua trước của phòng Hạ Tịch Quán liền dừng bước, bởi vì bà nghe được tiếng vang bên trong.
Giọng Hạ Tịch Quán mềm yếu nức nở: “Lục Hàn Đình…
Lục Hàn Đình…”
Rất nhanh người đàn ông thở gấp, giọng khàn khàn: “Gọi hồn hả, hồn tôi thiếu chút nữa bị cô gọi ra rồi!”
Thím Triệu lại càng hỏang sợ, là người từng trải bà đã nhìn thấu ông chủ mình và cô giáo Hạ mờ ám, thế nhưng bà không nghĩ tới hai người nhanh như vậy đã… lăn lên giường rồi.
Nếu tiểu thiếu gia biết bố mình và cô giáo của mình thế này, vậy làm sao đối mặt mới tốt đây?
Mà bây giờ cũng khuya rồi, thể lực của tiên sinh… cũng quá thích giày vò rồi.
Thím Triệu dù sao cũng là một người làm, không tham gia vào chuyện chủ, bà nhanh chóng trở về phòng.
Trong phòng, Lục Hàn Đình thả Hạ Tịch Quán ra…
Lục Hàn Đình lật cả người, anh lười biếng áp lưng vào đầu giường, sau đó lấy điều thuốc lá đặt trên môi mỏng trên, “phựt”‘ một tiếng dùng bật lửa đốt điếu thuốc, anh nhíu lại mày kiếm dùng sức hút một hơi, sau đó hơi ngửa đầu, phun ngụm khói trong miệng ra.
Khói mù lượn lờ mơ hồ sườn mặt anh tuắn, hiện tại anh toàn thân đều là mồ hôi, mồ hôi lắm tắm theo bắp thịt rắn chắc nhỏ xuống, tóc mái cũng ẩm ướt che lại vẻ ham muốn trong đôi mắt màu đỏ tươi kia.
Lục Hàn Đình yên lặng rít vài hơi thuốc, đợi cảm giác trí mạng trong xương này tản đi, anh mới hồi thân, anh quay đầu, nhìn về phía người phụ nữ bên người.
Hạ Tịch Quán nằm nghiêng, đưa lưng về phía anh, hiện tại trên da thịt trắng mịn tất cả đều là dấu vết anh làm ra, phảng phát lên án hành động hung ác của anh ban nãy.
Động tác hút thuốc lá của Lục Hàn Đình dừng một chút, ánh mắt của anh chậm rãi đi xuống, rất nhanh đã thấy vét máu nơi bắp đùi cô.
Vừa rồi không chú ý tới cái này, bây giờ nhìn dáng vẻ cô chồng chất vết thương, anh mới biết anh đã làm cô bị thương rồi.
Lục Hàn Đình giật giật, thân thể đồ sộ lần đến gần: “Bị…”
Câu “bị sao vậy” còn không hỏi ra lời, Hạ Tịch Quán liền dời về bên giường một chút, ban nãy cô đã dán ở biên giường ngủ, hiện tại gần như sắp lăn xuống, bờ vai co rúm lại, tràn đầy chống cự và rời xa: “Anh, còn chưa đủ?”
Lục Hàn Đình cứng đờ, cũng không đến gần được cô nửa phần.
Lúc này anh đứng dậy xuống giường, nhặt đồ ngủ trên thảm lên nhanh chóng mặc vào người, sau đó anh đạp cửa rời đi.
Oanh một tiếng, anh đá tung cửa phòng cô, đỉnh tai nhức óc.
Hạ Tịch Quán không hiểu nỗi, anh lại đang phát điên cái gì? .
||||| Truyện đề cử: Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi |||||
Bỏ đi, hiện tại cô hoàn toàn không có tỉnh lực và khí lực suy nghĩ đến anh, khuôn mặt lớn chừng bàn tay tuyệt sắc tái nhợt như một tắm giấy trắng, không có chút huyết sắc, cô cảm thấy trên người đau quá, thân thể hoàn toàn bị vỡ vụn.
Cô co ro chính mình, cũng không dám động đậy, mỗi lần động một cái cô liền hít vào một tiếng, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Loại cảm giác này quá khó tiếp thu rồi.
Hạ Tịch Quán không biết từ lúc nào mơ mơ màng màng ngủ, thẳng đến bên tai truyền đến tiếng đập cửa, cô mới mở mắt ra.
Hiện tại đã là sáng sớm, ngoài cửa sổ ánh dương sáng chói xuyên qua lớp lớp cửa sổ hất vào, Tiểu Dịch Dịch ở bên ngoài gõ cửa, thím Triệu dỗ dành: “Tiểu thiếu gia, con xem cô giáo Hạ máy ngày này đều ở cùng con, nên có chút mệt mỏi rồi. Bây giờ cô giáo Hạ vẫn chưa rời giường, chúng ta cũng không cần quấy rầy, con xuống lầu trước tự chơi một hồi, đợi lát nữa cô giáo Hạ rời giường đi nhà trẻ chung với con.”
Rất nhanh bên ngoài liền truyền đến tiếng bước chân càng lúc càng xa, chắc là Tiểu Dịch Dịch nghe lời chạy xuống lầu, tự mình chơi rồi.
Tiểu Dịch Dịch ngoan như vậy làm trái tim Hạ Tịch Quán ấm áp, cô như đầy máu sống lại, đứng dậy xuống giường, đi tắm.
Trên người cô còn rất đau, chắc là đã rách, tuy cô đã dùng châm cho mình, nhưng hôm nay còn cần đi bệnh viện vá vết thương một chút.
Ba năm trước ba bào thai Dịch Dịch Bì Bì Tinh Tỉnh này là cô đẻ thường, lúc đó sườn cô bị cắt một dao, loại cảm giác đau đớn như tê liệt này đến nay vẫn rõ mồn một trước mắt.
Tối hôm qua anh lại làm cô bị thương, hiện tại chỉ cần nghĩ đến tên đàn ông như dã thú điên cuồng cướp đoạt kia, Hạ Tịch Quán chỉ muốn trốn.
Tắm xong đi ra, Hạ Tịch Quán liền thấy thím Triệu vào dọn phòng, khuôn mặt nhỏ tái nhợt của cô nhanh chóng đỏ lên, bởi vì trong phòng rất lộn xộn, chăn giường cũng nhăn nhúm, người từng trải vừa nhìn cũng biết chuyện gì xảy ra.
“Thím Triệu, thím để xuống đi, tôi tự mình dọn cũng được.”
Hạ Tịch Quán tiến lên phía trước nói.
Thím Triệu cười nói: “Hạ tiểu thư, cô không cần xấu hỏ, để cho tôi dọn đi! Chỉ là… máu trên giường này là có chuyện gì xảy ra, tiên sinh hạ thủ quá nặng, sẽ không làm đau cô chứ?”
Da mặt Hạ Tịch Quán mỏng, loại chuyện như vậy cùng Lục Hàn Đình dĩ nhiên sẽ không nói cho người khác, cô không trả lời mà đi rất nhanh ra ngoài.
Hạ Tịch Quán lúc xuống lầu không nhìn thấy Lục Hàn Đình, chắc anh đã đến công ty, Hạ Tịch Quán đưa Tiểu Dịch Dịch đến nhà trẻ, sau đó chính cô đi bệnh viện.
Trong bệnh viện, một bác sĩ nữ khâu lại vết thương cho Hạ Tịch Quán: “Cuộc sống vợ chồng của vợ chồng cô mạnh bạo quá đấy, chồng cô là cầm thú à! Làm sao có thể chỉ lo khoái hoạt của chính mình lại làm cô bị thương nặng như vậy, cái này phải khâu hơn mười mũi đấy.”
Khuôn mặt Hạ Tịch Quán đỏ bừng, cô nói dối bừa: “Tôi và chồng xa nhau đã lâu rồi, đây là… lần đầu tiên ở cùng nhau, bình thường anh ấy không phải như thế đâu…”
Bác sĩ nữ gật gật đầu: “Hóa ra là tiểu biệt thắng tân hôn, vậy sau này cũng phải khắc chế một chút, vết thương khâu xong rồi, hai ngày này cũng không thể sinh hoạt vợ chồng được, bảo chồng cô nhịn đi.”
Bác sĩ nữ dặn dò.
Hàng mi cánh bướm của Hạ Tịch Quán run rẩy, cô khâu mấy mũi, hai ngày này cũng không thẻ để Lục Hàn Đình đến gần người, vậy làm sao bây giờ, bảo Lục Hàn Đình nhịn xuống gần như không thẻ.
Nếu chọc giận anh, anh sẽ không để cô gặp Tiểu Dịch Dịch nữa.
Mấy ngày nay Tiểu Dịch Dịch đang là thời kỳ máu chốt của khôi phục cơ bắp, chắc rất nhanh cậu sẽ nói được, trị liệu nhất định không thể dừng ngang.
Hạ Tịch Quán từ bệnh viện về tới nhà trẻ, mỗi ngày đều ở cùng Tiểu Dịch Dịch, lúc tan học, Hạ Tịch Quán tiễn máy bạn nhỏ ra ngoài.
Lúc này ven đường chậm rãi ngừng một chiếc Rolls- Royce Phantom, Lục Hàn Đình tới, tới đón Tiểu Dịch Dịch.
Lục Hàn Đình cũng không lập tức xuống xe, anh ngồi ở chỗ tài xế, xuyên qua lớp cửa sổ xe liếc mắt liền thấy được Hạ Tịch Quán trong đám người.