Hạ Tịch Quán nhìn anh, người đàn ông thân cao chân
dài đứng lặng im ngược ánh sáng, ánh đèn rực rỡ trải
lên một tầng màu vàng lên gương mặt anh tuấn đó,
người đàn ông mặc áo sơ mi đen mang lại cảm giác
cao lãnh thần bí hơn bình thường.
Ánh mắt Hạ Tịch Quán nhanh chóng lướt xuống dưới,
hông anh đeo thắt lưng da màu đen đắt tiền, phác họa
đường eo rắn chắc, ừm… là eo sáu múi mà Diệp Linh
nói.
Trời đất ơi, cô đang nghĩ gì vậy chứ?
Nhận thức thấy mình bị Diệp Linh làm cho hư hỏng,
Hạ Tịch Quán nhanh chóng ngăn cản lại suy nghĩ lung
tung của mình, hỏi chuyện bằng ngữ điệu bình
thường: “Lục tiên sinh, anh đứng ở đó làm gì vậy?”
Lục Hàn Đình nhìn thấy vẻ trong veo trong ánh mắt
của người phụ nữ này, nhếch mày nói: “Hình như tôi
nhìn thấy một con mèo hoa nhỏ, kêu meo meo ở đó.”
Gì… gì chứ?
Lục Hàn Đình: “Gọi xuân.”
Nói ra hai chữ này, mặt Hạ Tịch Quán đỏ bừng, thẳng
thừng lấy khăn mặt trong tay dùng lực chà lên gương
mặt anh tuấn của người đàn ông này.
Lục Hàn Đình không né đi, khăn mặt chạm lên mặt
anh liền rơi xuống thảm trải sàn, tiếng cười vang lên
từ trong yết hầu, đang cười nhạo cô.
Hạ Tịch Quán giơ tay đóng cửa nhà tắm lại.
Nhưng anh gập chân lại, chặn lại cửa: “Giận sao?”
Hạ Tịch Quán hừm một tiếng, không để ý đến anh.
“Tôi phải bay ra nước ngoài công tác một chuyến, máy
ngày nay sẽ không ở nhà.”
Hạ Tịch Quán nhanh chóng ngước đầu, anh ta sắp đi
công tác?
Đây là lần đầu tiên anh ta đi công tác.
Hạ Tịch Quan không giận hờn nữa: “Khi nào anh đi?”
“Lát nữa đi liền.”
“Nhanh như vậy… vậy anh chú ý nghỉ ngơi, đừng làm
việc quá mệt.”
“Không có điều gì khác muốn nói với tôi sao?”
Hạ Tịch Quán suy nghĩ, không có gì khác để nói, vậy
nên lắc đầu: “Không có…”
Lục Hàn Đình kéo nhẹ cổ tay mảnh khảnh của cô, cơ
thể mềm mại của Hạ Tịch Quán ngã vào trong lòng
ngực của anh.
Hạ Tịch Quán vội vàng đứng thẳng người lên: “Lục
tiên sinh, anh làm gì vậy…”
Vẫn chưa nói xong, anh kéo bàn tay bé nhỏ của cô
Chương 16: Là Điều Em Muốn Đúng Không?
đặt lên eo mình.
Lòng bàn tay mềm mại cách một lớp áo móng liền
cảm nhận được bắp thịt săn chắc của anh, tràn trè
sức mạnh đàn ông, Hạ Tịch Quán chỉ cảm thấy đầu
ngón tay như chạm phải điện, bị đốt cháy một cách
nhanh chóng, cô sợ hãi co lại.
Những Lục Hàn Đình giữ chặt lấy cô, không cho cô lùi
lại, đôi môi mỏng dính sát bên tai đã ửng đỏ của cô
khẽ nói: “Là điều cô muốn đúng không?”
Hạ Tịch Quán biết anh sẽ ghi nhớ những gì anh nghe
thấy, trong lòng càng thêm sợ hãi: “Lục tiên sinh,
chúng ta chỉ vui đùa vậy thôi, anh thả tôi ra trước đãi”
Lúc này tiếng gõ cửa “cốc cốc” vang lên, bác Phúc
đứng ngoài cửa cung kính nói: “Thiếu gia, máy bay
riêng đã chuẩn bị xong rồi, nên đi thôi.”
Lục Hàn Đình buông Hạ Tịch Quán ra: “Sau này
không được phép xem những thứ đó nữa, có chuyện
gì không thể giải quyết được thì gọi điện thoại cho tôi.”
Nói xong, Lục Hàn Đình liền đi.
Hạ Tịch Quán tắm xong nằm lên giường, lấy điện
thoại chuyển thông tin trai bao cho Diệp Linh, Diệp
Linh cuối cùng gửi đến một tin nhắn: Quán Quán,
mình còn phải ở nước ngoài quay phim thêm một thời
gian nữa, tớ đã nhờ người đi điều tra tài liệu đen
trước đây của Lý Ngọc Lan rồi, bà ta là con hồ ly già,
cần một chút thời gian mới có thể moi tin ra được, đến
khi đó đợi tớ và cậu cùng nhau xử đẹp con đàn bà Hạ
Nghiên Nghiên đó!
Có một người bạn thân như vậy ở bên cạnh, Hạ Tịch
Quan lập tức gửi đến một nụ hôn nồng nhiệt cho cậu
ây.
Đến giờ đi ngủ, Hạ Tịch Quán lại không ngủ được, khi
cô nhắm mắt lại đều hiện lên cảnh tượng khi Lục Hàn
Đình sắp đi kéo cô vào lòng, nhắn tay cô để cô chạm
lên eo, còn nói bên tai cô hỏi câu là thứ cô muốn sao?
Anh ta quả thực tự tin thái quá!
Còn nữa, cái gì mà sau này không được phép xem
những thứ đó nữa chứ?
Cô thực sự không xem, chỉ là… chỉ là ngày sinh nhật
18 tuổi của cô, Diệp Linh thần thần bí bí kéo cô vào
trong phòng…
Cuối cùng anh ta nói, có vấn đề gì không giải quyết
được thì gọi điện cho anh ta.
Hạ Tịch Quán nhắm mắt lại, đột nhiên cảm thấy yên
lòng, cô mỉm cười chìm vào giấc ngủ.
Tối qua ngủ muộn, vậy nên hôm sau Hạ Tịch Quán đã
dậy muộn, bị tiếng chuống điện thoại kêu lên không
ngừng đánh thức.
Hạ Tịch Quan mở đôi mắt lim dim lần mò điện thoại,
sau đó nhấn nút nghe máy: “A lô”.
Tiếng Lý Ngọc Lan và tiếng ồn nhỏ vang lên: “A lô,
Tịch Quán, là dì đây, không làm phiền cháu nghỉ ngơi
chứ.
Chuyện của Lý Ngọc Lan cùng với tổng giám đốc
Vương làm loạn lên có thể nói là đả kích lớn, bây giờ
bà ta đặc biệt nhỏ giọng dịu dàng, Hạ Tịch Quán lại
nghe ra ý căm hận, chẳng qua là cố gắng đè nén mà
thôi, tâm trạng của Hạ Tịch Quán rất vui vẻ, ngọt ngào
đáp lại: “Dì tìm con có việc gì?”
“Tịch Quán, là thế này, hôm nay là sinh nhật của Tiểu
Điệp, mọi người chuẩn bị cho Tiểu Điệp một bữa tiệc
sinh nhật, muốn mời cháu đến tham gia, buổi tối con
rảnh không?”
Lý Ngọc Lan mà mời, khẳng định là một bữa Hồng
Môn Yến, có điều Hạ Tịch Quán cảm thấy không có lí
do gì mà mình phải chưa chiến đấu đã thụt lùi: “Con
rảnh, dì nói địa chỉ cho con đi, con sẽ đến đúng giờ.”
Chương 16: Là Điều Em Muốn Đúng Không?
“Tốt quá rồi, Tịch Quán, tiệc sinh nhật của Tiểu Điệp tổ
chức ở nhà hàng sáu sao Đề Hào.”
“Nhà hàng sáu sao Đề Hào?”
“Đúng vậy Tịch Quan, nhà hàng sáu sao Đế Hào là
nhà hàng có tiếng nhất ở Hải Thành, cũng là sản
nghiệp của nhà họ Lục hào môn lớn nhất Hải Thành,
những buổi tụ họp của người giàu có đều tổ chức ở
đây, Chấn Quốc vô cùng coi trọng bữa tiệc sinh nhật
lần này của Tiểu Điệp, bỏ ra một số tiền lớn đặt một
phòng riêng ở đó, Tịch Quán cháu vừa từ quê về, nhất
định chưa từng nhìn thấy nhà hàng sang trọng như
vậy, tối hôm nay con có thể mở mang tầm mắt rồi.”
Hạ Tịch Quán muốn bật cười, thì ra Lý Ngọc Lan gọi
đến là để khoe khoang.
Ngày cô từ quê lên Hải Thành từng ngồi trong xe nhìn
thấy nhà hàng sáu sao Đề Hào, nằm tại đoạn đường
hào hoa nhất Hải Thành, thiết kế kim tự tháp cao ngút
ngàn, xa hoa mà huy hoàng.
Tài xế nói với cô, đây là nhà hàng Đề Hào, là sở hữu
của người đàn ông giàu có nhất thành phó này.
Tiệc sinh nhật của Hạ Tiểu Điệp tổ chức ở nhà hàng
Đề Hào, Hạ Chấn Quốc chỉ só tiền lớn để thể hiện tình
yêu thương dành cho con gái, Lý Ngọc Lan này quả
thực là một người kiêu ngạo.
“Con quả thực chưa có cơ hội đến nhà hàng Đế Hào
mà mọi người thường xuyên nhắc đến, vậy nên dì à,
hẹn gặp dì tối nay.”
Hạ Tịch Quán cúp máy sau đó đứng lên, cô mở tủ đồ
ra.
Khi cô gả vào đây căn phòng này là gian phòng chuẩn
bị cho cô một đựng quần áo riêng, đây là lần đầu tiên
cô bước vào, muốn tìm một bộ lễ phục.
Nhưng khi bước vào khiến cho Hạ Tịch Quán ngơ
ngác, từng hàng móc treo đồ đều là trang phục hàng
hiệu rực rỡ đủ loại, một tủ giày cao gót thủy tinh, còn
Chương 16: Là Điều Em Muốn Đúng Không?
cả túi xách…
Đây có lẽ chính là… phòng đựng quần áo mà tất cả cô
gái mơ ước.
Hạ Tịch Quán mở tủ đỏ, liền đỏ bừng mặt.
Tủ đồ này treo đầy quần áo ngủ tơ lụa đủ dạng, có
đơn thuần, gợi cảm, cái gì cũng có.
Ai chuẩn bị cái này vậy chứ?
Lễ nào là… sở thích của anh ta?
Diệp Linh từng nói, vẻ ngoài càng nghiêm túc, người
đàn ông được áo sơ mi quần tây nghiêm chỉnh thẳng
tắp che lại cảm giác cắm dục, trong bản chất dục vọng
lại càng lớn.
Hạ Tịch Quán nhanh chóng đóng tủ lại, sau đó chọn
một chiếc quần dài thay vào, đi đến cửa hàng sáu sao
Đề Hào.
Chương 17: Xinh Đẹp Áp Đảo Cả Đại Sảnh
Khách sạn sáu sao Đề Hào.
Hạ Tịch Quán bước vào đại sảnh, muốn đi thang máy
lên tầng, nhưng lúc này có người quen đến, là Khổng
Chân Nhi.
“Hạ Tịch Quán, cô đến rồi? Nhìn kỹ đi, trong này là
khách sạn sáu sao Đề Hào, nếu không phải hôm nay
sinh nhật Tiểu Điệp gọi cô đến thì đứa nhà quê cô cả
đời này không thể đến một nơi cao cấp như này!”
Khổng Chân Nhi kiêu ngạo cười nói.
Hạ Tịch Quán nhắn thang máy, giả vờ thở dài: “Chó
giữ nhà này là của nhà ai vậy, cũng không xích lại, cứ
để nó ra ngoài cắn người.”
Vẻ mặt Khổng Chân Nhi thay đổi: “Cô!”
Ngay sau đó Khổng Chân Nhi nhìn chiếc váy ren trắng
mà Hạ Tịch Quán mặc, cô ngạc nhiên, nhanh chóng
nói: “Hạ Tịch Quán, chiếc váy trên người cô lấy ở đâu
vậy, đây là thương hiệu MOO cao cấp trên thế giới,
chiếc váy mà cô mặc là trang phục trên sàn catwalk
của MOO cho Tuần lễ thời trang Milan mùa hè này.
Hai hôm trước tôi còn nhìn thấy trên tạp chí thời trang,
sao cô lại mặc?”
Khổng Chân Nhi là fan chân chính của MOO, không
riêng gì cô ta, mỗi mùa MOO có mẫu mới, các quý bà,
quý cô ở Hải Thành đều chỉ mạnh tay để mua thông
qua nhiều đường khác nhau, chỉ cần ai mua được sẽ
không e dè mà khoe khoang một phen.
Chỉ tiếc là phong cách của MOO quá cao, quá đắt,
vẫn luôn đi theo con đường cao cấp sang trọng, còn
có số lượng hạn chế nên người có thể mua được
MOO quá ít.
Khổng Chân Nhi không mua được chiếc váy này.
Bây giờ chiếc váy trên sàn catwalk của MOO lại được
đứa nhà quê Hạ Tịch Quán mặc lên người, cô thật sự
bị sốc rồi.
Hạ Tịch Quán đương nhiên cũng biết đây là MOO, cô
đang nghĩ nếu mình nói với Khổng Chân Nhi rằng
Chương 17: Xinh Đẹp Áp Đảo Cả Đại Sảnh
mình không chỉ có một chiếc thuộc thương hiệu MOO
này mà trong nhà còn một tủ thì liệu Khổng Chân Nhi
có ngắt ngay tại đây không?
Nhưng MOO là do Lục Hàn Đình chuẩn bị cô, không
phải đồ của cô, không thích hợp để mang ra công kích
người khác.
Nhìn thấy ánh mắt của Khổng Chân Nhi lộ vẻ kinh
ngạc và cực kỳ hâm mộ, Hạ Tịch Quán đi vào thang
máy, cô cười nhạt: “Muốn biết à? Tôi cứ không nói cho
cô đấy.”
Tâm trạng của Khổng Chân Nhi quá phức tạp, cô ta
thật sự quá chán ghét Hạ Tịch Quán trước mặt này,
nhất là dáng vẻ yêu kiều mềm mại của Hạ Tịch Quán,
ánh mắt ghen tị tức giận: “Hạ Tịch Quán, cô chắc
chắn mặc hàng giả cao cấp.”
Nói xong Khổng Chân Nhi cũng bước vào thang máy,
cô ta đưa tay kéo chiếc váy của Hạ Tịch Quán rồi
dùng sức xé ra một chút.
Cùng với tiếng xé vải vang lên, chiếc váy của Hạ Tịch
Chương 17: Xinh Đẹp Áp Đảo Cả Đại Sảnh
Quán ngay lập tức bị rách một đường.
Đôi mắt của Hạ Tịch Quán đột nhiên lạnh lùng:
“Khổng Chân Nhi, cô đang làm gì vậy?”
Khổng Chân Nhi cười không chút sợ hãi: “Hạ Tịch
Quán, cô đang nói gì vậy, tôi không hiểu, tôi chả làm
cái gì cả, nếu cô nói tôi xé hỏng váy của cô, cô có
người chứng minh không?”
Hạ Tịch Quán bước tới, túm lấy váy của Khổng Chân
Nhi cũng xé một đường.
Roạc.
Chiếc váy trên người của Khổng Chân Nhi cũng bị
rách.
“Hạ Tịch Quán, cô!” Khổng Chân Nhi tức giận, cô
không ngờ rằng Hạ Tịch Quán chẳng những nhanh
mồm nhanh miệng, còn hung hăng như vậy, trực tiếp
trả đũa lại.
Hạ Tịch Quán cười lạnh, cô vẫn luôn cảm thấy đôi khi
Khổng Chân Nhi gần như phát điên, cô lại bị chèn ép
đến chết bởi một đứa nhà quê mà cô khinh thường
này.
Lúc này thang máy lên tới, cửa mở ra, Lý Ngọc Lan
vội vàng tới đón tiếp: “Tịch Quán, chiếc váy trên người
con sao lại hỏng rồi, chiếc váy hỏng thì làm sao mà
tham gia party sinh nhật được, như này đi, con mau
lên lầu đổi chiếc váy khác, trên lầu có chuẩn bị máy
chiếc váy đẹp, con xem cái nào đẹp thì chọn cái đó.”
Hạ Tịch Quán lên lầu, phòng trên lầu có treo mấy
chiếc váy rất đẹp.
Lúc này, người giúp việc nói: “Tịch Quán tiểu thư,
chiếc váy này là đẹp nhất, cô chọn chiếc váy này đi.”
Hạ Tịch Quán nhìn thoáng qua, chiếc váy trên tay
Chương 17: Xinh Đẹp Áp Đảo Cả Đại Sảnh
nhất định phải ra tay: “Cô đã gặp cùng nói lí lẽ với con
chó điên? No, bị con chó điên cắn một cái, tôi chắc
chắn sẽ cầm gậy đánh nó!”
Khổng Chân Nhi gần như phát điên, cô lại bị chèn ép
đến chết bởi một đứa nhà quê mà cô khinh thường
này.
Lúc này thang máy lên tới, cửa mở ra, Lý Ngọc Lan
vội vàng tới đón tiếp: “Tịch Quán, chiếc váy trên người
con sao lại hỏng rồi, chiếc váy hỏng thì làm sao mà
tham gia party sinh nhật được, như này đi, con mau
lên lầu đổi chiếc váy khác, trên lầu có chuẩn bị máy
chiếc váy đẹp, con xem cái nào đẹp thì chọn cái đó.”
Hạ Tịch Quán lên lầu, phòng trên lầu có treo mấy
chiếc váy rất đẹp.
Lúc này, người giúp việc nói: “Tịch Quán tiểu thư,
chiếc váy này là đẹp nhất, cô chọn chiếc váy này đi.”
Hạ Tịch Quán nhìn thoáng qua, chiếc váy trên tay
người giúp việc là chiếc váy công chúa màu hồng đính
kim cương, cũng là của MOO, vừa nhìn là biết đây là
chiếc váy cho cô công chúa nhỏ mặc trong party sinh
nhật.
Đôi mắt sáng ngời của Hạ Tịch Quán hiện lên nụ cười,
tiện tay cầm một chiếc váy khác, “Tôi không thích
chiếc váy đó lắm, vẫn nên mặc chiếc này đi.”
Người giúp việc vội vàng: “Tịch Quán tiểu thư, chiếc
váy này đẹp hơn nhiều chiếc váy kia của cô, cô mặc
cái này đi.”
Hạ Tịch Quán nhìn người giúp việc: “Chỉ là một chiếc
váy thôi, cô vội cái gì?”
Bị Hạ Tịch Quán nhìn như vậy, cô giúp việc không
hiểu có chút chột dạ, cô luôn cảm thấy đôi mắt của cô
Tịch Quán này quá sạch sẽ, đen trắng rõ ràng, không
dính một hạt bụi nào, như thể cô đã nhìn thấu cái gì
đó.
Nữ giúp việc cười mỉa: “Tôi không có, tôi chỉ muốn cô
Tịch Quán diện xinh đẹp đi tham gia parfty, để mọi
Chương 17: Xinh Đẹp Áp Đảo Cả Đại Sảnh
người đều khen cô.”
Hạ Tịch Quán gật đầu: “Ờ, nếu đã nói như vậy rồi, tôi
sao có thể phụ tắm lòng của cô chứ, mặc chiếc váy
này đi, tôi đi thay đồ, cô ở bên ngoài đợi tôi.”
Trong party sinh nhật, hôm nay Hạ Chắn Quốc thực ra
bỏ ra rất nhiều tiền để mời các thiên kim, công tử còn
có những vị phu nhân giàu có của Hải Thành đến dự,
khách mời cười tít mắt, liên tục hoan hô.
Công chúa nhỏ Hạ Tiểu Điệp hôm nay được các thiên
kim vây quanh. Nhìn thấy Lý Ngọc Lan tới, Hạ Tiểu
Điệp nhanh chóng chạy tới, nắm lấy cánh tay của Lý
Ngọc Lan, nhỏ giọng nói: “Sao vậy mẹ, Hạ Tịch Quán
mặc chiếc váy công chúa kia chưa?”
Lý Ngọc Lan mỉm cười gật đầu: “Mặc rồi.”
“Tốt quá rồi, vì Hạ Tịch Quán mà chúng ta đã chịu rất
nhiều thiệt thòi, hôm nay nhất định sẽ chỉnh cô ta đến
chết, chỉ đáng tiếc chiếc váy công chúa của MOO, con
vẫn chưa được mặc chiếc váy của MOO nữa.”
Lý Ngọc Lan gật đầu với Hạ Tiểu Điệp: “Muốn bắt sói
thì đừng tiếc trẻ nhỏ*, đợi danh tiếng của Hạ Tịch
Quán trở nên thối nát rồi, mẹ sẽ tìm cách mua cho con
một chiếc váy MOO.”
bả) muốn đạt được mục đích nào đó thì phải chịu một
cái giá tương ứng
Hạ Tiểu Điệp vui vẻ, bám lấy Lý Ngọc Lan làm nũng:
“Mẹ, mẹ đổi xử với con thật tốt.”
“Được rồi, chuẩn bị một chút, đợi một lát Hạ Tịch
Quán xuống, kịch hay bắt đầu rồi!”
Hạ Tiểu Điệp trở lại chỗ bạn bè, lúc này có một cô bạn
hỏi: “Tiểu Điệp, nghe nói cậu mua chiếc váy công
chúa của MOO, đợi đến sinh nhật thì mặc nó, sao cậu
không đi thay đi, để cho bọn tớ ngắm và hâm mộ nha.”
“Đúng vậy nha, Tiểu Điệp, váy công chúa của MOO
Chương 17: Xinh Đẹp Áp Đảo Cả Đại Sảnh
nhất định rất đẹp.”
Hạ Tiểu Điệp cười: “Các cậu không cần vội, tớ đi thay
đây.
Lúc này Khổng Chân Nhi kéo tay Hạ Tiểu Điệp lại:
“Tiểu Điệp, cậu xem, Hạ Tịch Quán xuống rồi.”
Hạ Tịch Quán thật sự đã xuống rồi, cô đang mặc chiếc
váy công chúa của MOO đó. Chiếc váy xếp li màu
hồng khiến cô nhỏ nhắn, mềm mại. Kiểu dây thắt lưng
làm cái eo của cô trở nên mềm mại, khí chất trong
sáng xinh đẹp, thực sự là một cô công chúa nhỏ 20
tuổi.
Đại sảng vừa nãy còn cười nói vui vẻ không biết từ khi
nào đã yên tĩnh, ánh mắt của mọi người đều dừng lại
trên người Hạ Tịch Quán.
Ánh mắt mọi người hiện lên vẻ ngạc nhiên.
Tay Hạ Tiểu Điệp nắm thành quyền, mặc dù Hạ Tịch
Quán mặc váy công chúa của MOO nằm trong kế
hoạch của cô ta nhưng nhìn thấy dáng vẻ khiến mọi
người điên đảo vì Hạ Tịch Quán thì cô ta lại hận
không thể cho Hạ Tịch Quán biến mắt ngay tại chỗ.
Chương 18: Làm Mất Mặt
Lý Ngọc Lan ác độc nhìn Hạ Tịch Quán chằm chằm,
bà ta cảm thấy rằng chiếc váy công chúa MOO này
làm ra cho Hạ Tịch Quán, khí chất của cô ta quả thật
là giai nhân tuyệt sắc, dù cho không làm gì đi chăng
nữa, cũng có thể trở thành tâm điểm của sự chú ý.
Nếu như Hạ gia mười năm trước không xảy ra biến
có, thì bây giờ Hạ Tịch Quán đã là Đệ nhất mỹ nhân
của Hải thành.
Hạ Tịch Quán và Diệp Linh năm đó nổi tiếng biết bao,
xe tư nhân của các cô vừa mới tiễn vào đã bị các
công tử quyền quý vây kín xung quanh, ai ai cũng
muốn chiêm ngưỡng Nam Quán Bắc Linh xinh đẹp
đến nhường nào.
Nam Quán Bắc Linh…
Lý Ngọc Lan hít một hơi thật sâu, nhanh chóng bày ra
vẻ mặt yêu thương, bây giờ Đệ nhất mỹ nhân của Hải
thành là con gái của bà ta Hạ Nghiên Nghiên!
Chương 18: Làm Mất Mặt
Lý Ngọc Lan đi về phía trước, thân thiết nắm lấy bàn
tay nhỏ của Hạ Tịch Quán: “Tịch Quán, con thay đồ
xong rồi thì lại đây, dì giới thiệu với con một vài người
bạn… Đợi một chút, chiếc váy con đang mặc sao lại
quen mắt thế này, đây không phải là… chiếc váy công
chúa mà Tiểu Điệp muốn mặc tối nay sao?”
Hạ Tịch Quán không có bắt kỳ biểu cảm bắt ngờ nào,
cô biết vở kịch này chắc hẳn sắp bắt đầu rồi.
Hạ Tiểu Điệp nhìn Hạ Tịch Quán: “Tịch Quán, sao chị
lại mặc váy của em, hôm nay là sinh nhật em, chiếc
váy công chúa này chính là quà sinh nhật của mẹ tặng
cho em.”
Lúc này Khổng Chân Nhi cũng vội vã lên tiếng: “Hạ
Tịch Quán, cô thật quá đáng. Hôm nay là sinh nhật
của Tiểu Điệp, đến cả váy của cậu ấy mà cô cũng
muốn cướp hay sao?”
Mấy cô thiên kim ở đây đều biết Tiểu Điệp có một
chiếc váy công chúa MOO, vì thế cuộc thảo luận lập
tức diễn ra.
“Hạ Tịch Quán này làm sao thế, cô ta muốn cướp
chiếc váy công chúa MOO của Tiểu Điệp để khoe
khoang ngay trong bữa tiệc này sao, quá ngạo mạn
rồi.”
“Tôi thấy cô ta mới từ quê lên vậy mà lại mặc váy
công chúa MOO thì đã có hơi bắt ngờ, ra là nóng lòng
muốn chiếm thành của mình. Đúng là đồ nhà quê
không lên nổi mặt bàn, thật mắt mặt!”
Ánh mắt mọi người nhìn Hạ Tịch Quán dần trở nên tôi tệ.
Lúc này, Hạ Chấn Quốc bước tới, trải qua những
chuyện trước đây, ông ta thực sự không muốn có
thêm bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn làm mắt mặt
mình nữa, thế nên ông ta nhìn về phía Hạ Tịch Quán
với vẻ mặt khó coi khiển trách: “Tịch Quán, hôm nay là
sinh nhật của Tiểu Điệp, đến cả váy công chúa của
con bé mày cũng muốn cướp hay sao? Đưa mày về
quê mấy năm nay, mày thật sự một chút giáo dưỡng
cũng không có. Nhanh lên lầu thay ngay chiếc váy đó
ra, không thay thì đừng có mà xuống đây.”
Hạ Chắn Quốc – bố của cô ta đã tự mình chỉ đích
danh Hạ Tịch Quán không có học thức, lại mắng cô
làm ông mắt mặt không cho phép xuống nhà, điều này
thực sự khiến cho Lý Ngọc Lan và Hạ Tiểu Điệp vui vẻ
trong lòng.
Hạ Tiểu Điệp nhéo vào đùi mình một cái, hốc mắt cô
ta lập tức ửng đỏ, dáng vẻ ủy khuất bật khóc: “Bố, bỏ
qua chuyện này đi, con và Tịch Quán dù gì cũng là chị
em, sinh nhật của con chỉ hy vọng mọi người đều vui
vẻ hòa thuận, chiếc váy công chúa này cứ cho Tịch
Quán đi ạ.”
Nói xong Hạ Tiểu Điệp cũng không chịu thua kém lau
đi hai hàng nước mắt của bản thân.
Tiếp đó tất cả các phu nhân và thiên kim ở đây đều
nhìn về Hạ Tịch Quán bằng ánh mắt ngập tràn khinh
bỉ.
“Hôm nay là sinh nhật của Tiểu Điệp, Hạ Tịch Quán
này không biết có phải có ý đến đây quậy phá hay
Chương 18: Làm Mất Mặt
không, vậy mà dám làm Tiểu Điệp khóc.”
“Tiểu Điệp cũng quá lương thiện rồi, nếu là tôi chắc
chắn tôi sẽ bắt Hạ Tịch Quán cởi chiếc váy công chúa
MOO đó xuống ngay lập tức.”
“Cút đi, tôi không muốn nhìn thấy cô tí nào!”
Vở kịch đã diễn ra đúng như kế hoạch, chiếc váy công
chúa MOO lại còn đang mặc trên người Hạ Tịch Quán
không thể chối đi đâu được, Lý Ngọc Lan lúc này vô
cùng thỏa mãn.
Thế nhưng bà ta vẫn phải làm ra vẻ lúng túng nói:
“Tịch Quán, hay là con lên lầu trước đi…”
Hạ Tịch Quán vẫn luôn im lặng, lúc này cô nhíu nhẹ
lông mày, nhỏ giọng nói: “Chiếc váy này không phải
của Tiểu Điệp.”
Lời này nói ra khiến cho đám đông liền bùng nổ, Lý
Ngoc Lan có dự cảm không lành, vội vàng nói: “Tịch
Quán, dì có thể hiểu cho con, nhưng nếu như con lại
nói dối một lần nữa, con thật sự quá đáng lắm rồi.”
Hạ Tịch Quán lộ ra vài phần ủy khuất và sợ hãi,
nhưng vẫn kiên quyết lặp lại: “Chiếc váy này không
phải của Tiểu Điệp, nó chỉ là… hàng giả cao cấp của
MOO.”
Gì cơ?
Hàng giả cao cấp của MOO?
Mọi người ở đây đều là fan trung thành của MOO, vì
thế liền có người bước lên phía trước để kiểm chứng
chiếc váy công chúa trên người Hạ Tịch Quán.
“Chiếc váy công chúa này thực sự là… hàng nhái cao
cấp, là đồ giả.” Có người đã đưa ra kết luận.
Sao có thể?
Lý Ngọc Lan và Hạ Tiểu Điệp chỉ cảm thấy sét đánh
giữa trời quang, Hạ Tiểu Điệp lúc này còn chạy lên
phía trước, không thể tin ni hỏi: “Có phải nhìn lầm rồi
hay không, đây thật sự là hàng nhái sao?”
“Không nhìn lầm đâu, chiếc váy công chúa này làm
giả cực kỳ cao cấp, không chừng còn có thể đánh tráo
được. Nhưng bên trong váy của nhà MOO luôn được
viền thủ công bằng chỉ vàng thuần túy, nhưng bên
trong chiếc váy này lại không có.”
Lời giải thích như vậy, liền khiến cho mọi người nhìn
ra ẩn tình đằng sau chiếc váy công chúa này.
Tắt cả đều nhìn nhau xì xào bàn tán: “Thì ra chiếc váy
Hạ Tịch Quán đang mặc không phải của Tiểu Điệp,
chúng ta hiểu lầm cô ấy rồi, chỉ là… cô ấy tại sao lại
mặc một chiếc váy giả tham gia bữa tiệc như vậy?”
Hạ Tịch Quán dường như không hề nghe thấy lời nói
của mấy người xung quanh, cô rũ hàng mi dài: “Hôm
nay là tiệc sinh nhật của Tiểu Điệp, dì có gọi điện thoại
cho con dặn con phải ăn mặc đẹp hơn một chút,
nhưng con lại không có chiếc váy nào trông ồn cả, thế
nên con mới bỏ tiền mua một chiếc váy MOO giả này,
cửa hàng lúc đó lại chỉ còn đúng một chiếc váy công
chúa này.”
Nói xong Hạ Tịch Quán ngước mắt lên nhìn Hạ Chấn
Quốc, sự ủy khuất và sợ hãi đã biến mát, cô lộ ra vẻ
mặt đau lòng, khổ sở: “Bố, con không hề muốn làm
mắt mặt mọi người, con không dám hy vọng được
người thương yêu như Tiểu Điệp, lại càng không dám
cướp đi chiếc váy công chúa của em ấy, con chỉ là…
chỉ là ở dưới quê nhiều năm như vậy, thật sự rất muốn
hòa hợp cùng với mọi người.”
Lời nói cảm động này của Hạ Tịch Quán đã làm thay
đổi cục diện, khiến cho toàn bộ phu nhân và thiên kim
ở đây phải thổn thức đồng cảm.
“Hạ gia hôm nay sao vậy, chuyện chiếc váy còn chưa
tra xét rõ ràng, mà người làm bố đã mắng con gái
mình là không có giáo dưỡng.”
“Bà xem mấy giọt nước mắt cá sấu của Tiểu Điệp biến
đâu mát rồi, cũng chỉ có chuyện chiếc váy tí xíu vậy
mà cũng xé to ra, thiên kim tiểu thư bị nhà chiều hư lại
còn già mồm.”
Chương 18: Làm Mất Mặt
“Quan trọng là Lý Ngọc Lan kìa, bà ta vô cùng tâm co,
Hạ Tịch Quán người ta đã thay con gái bà gả đi, ngoài
mặt bà ta giả vờ là một người mẹ hiền từ, nhưng một
chiếc váy cũng không muốn mua cho con bé. Bà thử
nhìn bữa tiệc sinh nhật sang trọng, phô trương của Hạ
Tiểu Điệp hôm nay xem, đúng là mẹ ghẻ mài”
Cục diện thay đổi quá nhanh, hại Lý Ngọc Lan trở tay
không kịp, bà ta không hiểu chiếc váy công chúa MOO
chính mình đi mua làm thế nào lại biến thành hàng giả
cao cấp được cơ chứ.
Hạ Chấn Quốc lại bị mất mặt một lần nữa, sắc mặt
của ông lập tức tái nhợt. Còn mấy giọt nước mắt mà
Hạ Tiểu Điệp đã dùng hết kỹ năng diễn xuất của mình
rặn ra vẫn còn đọng lại trên mặt, bây giờ lại trở thành
bằng chứng cho sự điêu ngoa tùy hứng một cách rõ
ràng nhất, cô ta khóc cũng không được, không khóc
cũng không được.
Hạ Tiểu Điệp vẫn còn muốn đáp trả: “Chiếc váy ấy rõ
ràng là…”
Chương 18: Làm Mất Mặt
Lý Ngọc Lan vội vàng lên tiếng cắt ngang: “Câm
miệng!”
Lý Ngọc Lan trừng mắt nhìn Hạ Tiểu Điệp, ngu xuẩn,
nói cái váy công chúa giả kia là do Lý Ngọc Lan bà
mua, ai tin được?
Chẳng những không tin, mà mọi người sẽ còn thêm
nghi ngờ vì sao Tiểu Điệp lại có thể khẳng định như
vậy. Hạ Tiểu Điệp cũng không thể nói mình cái gì cũng
không biết, có người muốn vu oan gián họa cho mình
hay sao?
Lý Ngọc Lan lúc này chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay
mà nhịn nhục, bây giờ bà mới nhận ra mình lại bị Hạ
Tịch Quán chơi thêm một vó.
Chương 19: Vị Hôn Phu
Dù sao Lý Ngọc Lan cũng là diễn viên gạo cội, tiệc
sinh nhật này không thể cứ bị đóng băng như thế
được, bà ta điều chỉnh cảm xúc một chút sau đó đi
kéo tay nhỏ của Hạ Tịch Quán: “Tịch Quán, chuyện
này là chúng ta không tốt…”
Bà ta đã chủ động xin lỗi nhận sai, nếu Hạ Tịch Quán
này không cho bà ta bậc thang đi xuống, đến lúc đó
bà lại muốn chiếm thế thượng phong của dư luận.
Chỉ tiếc đạo lý mà Lý Ngọc Lan hiểu, Hạ Tịch Quán
cũng hiểu, có người nguyện ý diễn kịch, cô lại muốn
hủy đi sân khấu kịch, cho nên nhanh chóng rút tay
mình về: “Tất cả đều tại tôi nên mới khiến mọi người
không thoải mái, mọi người chơi vui vẻ, tôi đi trước.”
Hạ Tịch Quán hiểu chuyện rời đi.
Tay Lý Ngọc Lan cứng ngắc ở giữa không trung còn
chưa thu về, lúc này bà thật sự muốn hộc máu!
Hạ Tịch Quán đi ra khỏi sảnh tiệc, lấy điện thoại của
mình ra, lúc này weibo của Diệp Linh đã gửi tới, có
nên xóa hay không?
Hạ Tịch Quán khẽ hừ.
Diệp Linh ngạc nhiên, quả thật Quán Quán thật trâu
bò.
Hạ Tịch Quán từ quê trở về Hải Thành, sớm đã để
cho Diệp Linh ở nơi đó nhìn chằm chằm động tĩnh của
Lý Ngọc Lan ở giới giải trí, lúc này Lý Ngọc Lan dùng
chút quan hệ đi mua váy công chúa của MOO, Diệp
Linh liền nói cho cô ngay lập tức.
Hạ Tịch Quán nhìn thời gian, sinh nhật Hạ Tiểu Điệp
sắp tới rồi, tuy rằng cô không biết Lý Ngọc Lan có kế
hoạch gì, có điều cô đã bảo Diệp Linh đem cái váy
công chúa của MOO kia đổi thành một chiếc váy giả.
Hiện tại Diệp Linh là một trong bốn tiểu hoa đán nồi
tiếng trong giới giải trí, giá trị nhan sắc kia đến bên
Chương 19: Vị Hôn Phu
ngoài đều bình luận là đỉnh cao của giải trí trong nước,
vừa đẹp như yêu như tiên vừa ngọt ngào, quả thật là
mùa xuân của nhan cầu.
Cho nên từ khi Diệp Linh ra mắt liền được làm đại
diện cho các thương hiệu xa xỉ, cô là người phát ngôn
toàn cầu của MOO, mỗi một sản phẩm của mùa mới
cô đều là người đầu tiên được mặc.
Bên cạnh Diệp Linh bất kể là người đại diện hay là
đoàn đội đều là xuất thân kim bài, việc đem váy công
chúa MOO của Lý Ngọc Lan đổi thành hàng giả là việc
dễ như trở bàn tay.
Hạ Tịch Quán gửi một cái biểu tượng cảm xúc “Này,
cho cậu một bông hoa hồng nhỏ” qua, lúc này, bước
chân của cô chậm rãi cứng lại rồi dừng hẳn.
Một bóng dáng tuần tú từ phía trước đi tới, là Tô Hi.
Tô gia là một trong tứ đại hào môn của Hải Thành,
năm đó Tô gia và Hạ gia còn là thế giao, lúc mẹ Hạ
Tịch Quán còn sống trên đời đã từng đính hôn từ bé
cho cô với Tô gia, Tô Hi đã từng là vị hôn phu của Hạ
Tịch Quán.
Trên người Tô Hi mặc một chiếc áo gió kiểu Anh, đẹp
trai và ấm áp, anh cũng dừng lại, nhìn cô.
Hạ Tịch Quán cất điện thoại, bước chân không hề
dừng lại, đi vượt qua anh muốn rời đi.
Nhưng Tô Hi duỗi tay, nắm chặt lấy cổ tay trắng nõn
mảnh khảnh của cô: “Sao vậy, Quán Quán, giả vờ như
không quen biết anh sao?”
Hạ Tịch Quán dùng sức rút cỏ tay trắng nõn của mình
về: “Tôi không có gì để nói với anh.”
Cô sẽ vĩnh viễn không quên, mười năm trước khi ông
nội ngã từ trên cầu thang xuống, anh ta chính là nhân
chứng đã đứng lên nói anh ta tận mắt nhìn thấy cô
đầy ông nội xuống!
Anh Tô Hi trong trí nhớ của Hạ Tịch Quán rất ấm áp,
bọn họ quen biết nhau từ nhỏ, thanh mai trúc mã, khi
đó mẹ còn sống, mẹ còn rất thích Tô Hi.
Mẹ sẽ một tay dắt cô, một tay dắt Tô Hi ca ca, dẫn cả
hai đi ra ngoài chơi cùng nhau.
Tô Hi là kỳ tài trong giới kinh doanh, máy năm nay Tô
thị ở trong tay anh ta đã độc chiếm toàn bộ thị trường
y tế, mà Tô gia vọt lên trở thành một trong tứ đại hào
môn của Hải Thành.
Tô Hi nhìn Hạ Tịch Quán: “Quán Quán, em không
muốn nói chuyện với anh, vậy em muốn nói chuyện
với ai, nói chuyện với quỷ phu U Lan Uyễn của em?”
“Tô Hi, đây là việc riêng của tôi, không nhọc công anh
lo lắng.”
“Quán Quán, tôi chính là vị hôn phu của em.”
“Thế sao, tôi nhớ rõ mười năm trước khi anh đứng ra
đầy tôi vào vực sâu, tôi đã trả lại tín vật đính hôn của
Tô gia cho anh rồi mà?”
Hạ Tịch Quán sẽ không bao giờ quên được cảm giác
bị đâm sau lưng bởi người thân mà mình tin tưởng,
Chương 19: Vị Hôn Phu
năm đó Tô Hi làm nhân chứng khiến cô hết đường
chối cãi, như rơi vào vực sâu, chuyện này cũng thay
đổi vận mệnh cả đời cô.
Vào ngày cô trả lại tín vật đính hôn cho anh ta, quan
hệ giữa hai người cũng theo đó kết thúc.
Tô Hi nhíu mày kiếm, khóe môi nhéch lên đường cong
tà nịnh: “Quán Quán, em là của anh, vì sao phải gả
cho tên quỷ phu U Lan Uyễn kia, tên quỷ phu đó có
thể thỏa mãn em sao?”
Hạ Tịch Quán giơ tay, dùng sức tát Tô Hi một cái.
Bang một tiếng, khuôn mặt tuấn tú của Tô Hi bị tát
lệch sang một bên.
Không khí giữa hai người bỗng trở nên trầm mặc,
cứng đờ.
Hạ Tịch Quán nắm tay: “Tô Hi, anh trong trí nhớ của
tôi không phải một người như vậy, giữ lại cho chính
mình một chút tốt đẹp, đừng khiến mình trở nên tôi tệ
như vậy!”
Chương 19: Vị Hôn Phu
Tô Hi quay khuôn mặt tuấn tú lại, vẻ mặt ảm đạm lạnh
lùng: “Hạ Tịch Quán, đừng giả vờ trong sáng thuần
khiết ở trước mặt tôi, anh đã biết em sớm đã ô uéế,
anh sẽ không muốn chiếc giày rách đã bị người khác
dùng qua.”
Hạ Tịch Quán cảm thấy Tô Hi này có chút thần kinh,
cô ô uế chỗ nào, mấy năm nay anh ta thay bạn gái
như thay quần áo cô còn không có ngại anh ta bẳn
đâu!
“Đúng rồi, còn có một việc, hiện tại anh đã có vị hôn
thê mới, vị hôn thê này em cũng biết đấy.”
Hạ Tịch Quán thật sự không có hứng thú với việc vị
hôn thê của anh ta là ai, nhưng mà nghe anh ta nói
như vậy, Hạ Tịch Quán lại có suy đoán.
Lúc này rất nhiều người đã đi tới, bóng dáng mềm mại
ngọt ngào của Hạ Tiểu Điệp trực tiếp nhào vào trong
Chương 19: Vị Hôn Phu
lòng ngực Tô Hi: “Anh Tô Hi, anh đã tới, em đợi anh
đã lâu, còn tưởng rằng anh không tới.”
Tô Hi khôi phục bộ dáng ôn nhuận như ngọc, duỗi tay
nhéo nhéo khuôn mặt Hạ Tiểu Điệp: “Đồ ngốc, làm
sao anh có thể không đến sinh nhật của em chứ, đây
là quà sinh nhật anh tặng cho em.”
Trong tay Tô Hi cầm một chiếc vòng cổ kim cương,
trực tiếp đeo vòng cổ kim cương lên cho Hạ Tiểu
Điệp: “Quà sinh nhật này em thích không?”
Hai mắt Hạ Tiểu Điệp đều sáng lên, chiếc vòng cỏ kim
cương này nhìn qua liền biết có giá trị xa xỉ: *Oa, em
rất thích, anh Tô Hi, cảm ơn anh.”
Hạ Tiểu Điệp nhón mũi chân hôn Tô Hi một cái.
Hạ Chấn Quốc, Lý Ngọc Lan đều tới, Tô gia là hào
môn đứng đầu Hải Thành, Tô Hi bay tới dự tiệc sinh
nhật của Hạ Tiểu Điệp đã là tiêu đề giải trí ngày mai.
Hạ Chấn Quốc xóa sạch vẻ lo lắng máy ngày nay, nụ
cười mang theo vài phần nịnh nọt nói: “Tô thiếu, sinh
Chương 19: Vị Hôn Phu
nhật tiểu Điệp hôm nay vẫn một mực chờ cậu, như
người mất hồn.”
Tô Hi ôm Hạ Tiểu Điệp vào trong ngực: “Bác Hạ, con
đã bảo thư ký rót tiền vào y tế của Hạ thị, về sau có
khó khăn gì có thể nói chuyện trực tiếp với con.”
Chuỗi tài chính ít ỏi của y tế Hạ thị nhờ có Tô Hi đều
được giải quyết dễ dàng.
Lý Ngọc Lan thẳng lưng, khuôn mặt rạng rỡ, bà ta cố
ý nhìn về phía Hạ Tịch Quán: “Tịch Quán, quên chưa
giới thiệu cho con, Tô thiếu, hiện tại là vị hôn phu của
Tiểu Điệp, con nhất định sẽ chúc phúc Tô thiếu và
Tiểu Điệp, đúng không?”
Lúc này Hạ Tịch Quán mới biết nguyên nhân quan
trọng nhất Hạ Chấn Quốc nguyện ý chỉ tiền cho sinh
nhật Hạ Tiểu Điệp, bởi vì Hạ Tiểu Điệp cho ông ta một
người con rễ vàng.
Hạ Tịch Quán nhìn Tô Hi, cô nhìn thấy khát vọng trả
thù sảng khoái trong mắt Tô Hi.
Chương 19: Vị Hôn Phu
Tô Hi thành vị hôn phu của Hạ Tiểu Điệp, ánh mắt của
khách quý tại hiện trường đều thay đổi không giống
nhau, đủ loại hâm mộ và nịnh nọt.
Tô thiếu cùng tiểu thư Tiểu Điệp quả thật là một đôi
trời đất tạo nên, những chuyện trước kia chỉ là mây bay.
Chương 20: Gửi Ảnh Mặc Đồ Bơi Cho Anh
Hải Thành 10 năm trước, trên phố không ngừng
truyền nhau câu chuyện về Nam Quán Bắc Linh. Còn
có, câu chuyện kể về đôi kim đồng ngọc nữ Hạ Tịch
Quán và Tô Hi.
Nên người dân trong thành phố đều biết, Hạ Tịch
Quán đã từng là vị hôn thê của Tô Hi. Nhưng mà tình
cảm của nam nhân so với lật sách không khác gì
nhau. Nói thay đổi thì thay đổi. Hiện tại Hạ Tiểu Điệp
trở thành vị hôn thê của Tô Hi. Vị thiếu phu nhân
tương lai của Tô gia này được mọi người nhanh
chóng chấp nhận. Rõ ràng có thể hình dung bằng câu
nói “Chuyện trong quá khứ đều là mây bay”.
Vừa rồi ở đại sảnh của bữa tiệc, Hạ Tịch Quán vốn dĩ
đã đánh một trận xoay người rất đẹp mắt. Tiếc là hiện
tại có Tô Hi ra mặt. Mấy vị khách quý này mặc dù
đồng tình với cô. Nhưng cơ thẻ lại rất thành thực đứng
về phía Hạ Tiểu Điệp.
Lúc này cái đuôi của 3 người nhà họ Hạ kia đều muốn
vềnh lên trời rồi.
Hạ Tịch Quán thân hình mảnh khảng, thướt tha duyên
dáng đứng một mình nơi đó. Thanh khiết mỹ lệ động
nhân. Dưới ánh mắt của mọi người, khóe môi đỏ từ từ
nhéch lên: “Mặc dù nhìn đồ mình dùng qua rồi ném đi
bị người khác nhặt về, còn xem như bảo bối thực sự
rất nực cười. Nhưng tôi vẫn phải chúc hai người trăm
năm hạnh phúc. Bởi vì hai người đích thực rất là xứng
đôi.”
Nói xong, Hạ Tịch Quán liền rời đi.
Quần chúng lúc này…
Dám lấy Tô thiếu so sánh với đồ dùng mình vứt đi. Vị
Tịch Quán tiểu thư này thật đúng là dám nói.
Khuôn mặt kiêu ngạo vì giành quyền thắng của Hạ
Tiểu Điệp vì câu nói này mà chuyển sang trắng bệch.
Cô ta không biết mình có nên tiếp tục kiêu ngạo hay
không.
Chương 20: Gửi Ảnh Mặc Đồ Bơi Cho Anh
Hạ Tịch Quán rời khỏi khách sạn 6 sao Đề Hào. Lúc
này Tô Hi cũng đang ôm Hạ Tiểu Điệp đi ra. Hạ Tiểu
Điệp nhanh chóng khoác lấy cánh tay Tô Hi làm nũng:
“Anh Tô Hi, Tịch Quán thật đáng thương, không có cái
xe nào đến đón cô ấy. Không bằng là chúng ta thương
hại cô ấy, cho cô ấy đi nhờ một đoạn đi.”
Tô Hi liếc nhìn Hạ Tịch Quán: “Nếu Tiểu Điệp đã nói
vậy, lên xe đi, tôi chở cô.”
Hạ Tịch Quán từ chối. “Không cần. ”
“Tại sao vậy?” Hạ Tiểu Diệp hiện tại cảm thấy hiện tại
có Tô Hi để dựa vào thì lập tức chính là tiểu công
chúa đích thực. Nên cô ta liền cúi đầu ra vẻ cực kì
đáng thương nhìn Hạ Chấn Quốc: “Bó, con có lòng tốt
gọi Tịch Quán cùng lên xe, nhưng chị ấy lại từ chối rồi.
Một chút nữa con còn phải cùng anh Tô Hi đi ăn tối.
Tịch Quán có phải là cố ý hay không?”
Hạ Chấn Quốc thật sự xem Hạ Tiểu Điệp như công
chúa mà sủng. Bởi vì ông ta quá cần người con rễ
Chương 20: Gửi Ảnh Mặc Đồ Bơi Cho Anh
giống như Tô Hi này. Yêu cầu duy nhất của ông ta đối
với con gái chính là gả vào một trong bốn hào môn ở
Hải thành. Cửa hôn sự này bắt kì ai cũng không được
phá hỏng. Đặc biệt là Hạ Tịch Quán.
Hạ Chắn Quốc trầm giọng nhắc nhở: “Tịch Quán, con
còn bày tính khí tiểu thư cái gì, mau lên xe, đừng làm
chậm trễ thời gian của Tô thiếu cùng Tiểu Điệp!”
Lý Ngọc Lan là người đắc ý nhất. Bà ta vừa cười vừa
nói: “Tịch Quán, chỗ này là khách sạn 6 sao Đề Hào,
ở của lớn tuyệt đối không thể bắt được xe đâu. Cũng
không cần giữ một chút thể diện này, để Tô thiếu và
Tiểu Điệp đưa con một đoạn đi.”
Hạ Tịch Quán cảm thấy một nhà mấy người này thật
sự đủ kì ba. Cô mỉm cười, ý tứ liếc nhìn Hạ Tiểu Điệp:
“Mặc dù con không thể rút ra chi phiếu 50 vạn. Nhưng
mà con vẫn có cách tự mình có thể đi về. Còn khuyên
người nào đó nếu nhìn thấy tôi thì nên đi đường vòng
đi. Nếu không thì tôi sẽ… ”
Sắc mặt Hạ Tiểu Điệp phút chốc thay đổi. Hạ Tịch
Quán lôi chuyện chỉ phiếu 50 vạn ra nói rồi!
Chương 20: Gửi Ảnh Mặc Đồ Bơi Cho Anh
Nếu Tô Hi cùng bố cô ta biết được cô từng lấy chỉ
phiếu 50 vạn ra muốn bao nuôi trai bao của Hạ Tịch
Quán. Không những thất bại, sau đấy còn bị máy tên
lưu manh nhục nhã. Thế thì cô ta xui xẻo rồi.
Hạ Tiểu Điệp thừa nhận trai bao kia từng làm cô ta mê
mắn. Nhưng cô ta từ nhỏ đã thích Tô Hi, còn từng thề
muốn gả cho Tô Hi, gả vào Tô gia làm hào môn thiếu
phu nhân.
Tô Hi mới chính là mục tiêu cuối cùng của cô ta.
Hạ Tiểu Điệp bị Hạ Tịch Quán nắm thóp nhanh chóng
không còn khí thế kiêu ngạo nữa. Cô ra kéo kéo Tô
Hi: “Anh Tô Hi, chúng ta đi thôi.”
Nhưng lúc này giám đốc của khách sạn Đề Hào xuất
hiện, lịch sự hỏi: “Xin hỏi, vị nào là Hạ tiểu thư? ”
Giám đốc của khách sạn Đề Hào đột nhiên xuất hiện.
Mọi người nhất thời giật mình.
Chương 20: Gửi Ảnh Mặc Đồ Bơi Cho Anh
Tất cả mọi người đều biết, khách sạn Đề Hào là sản
nghiệp đứng dưới tên của Lục thị. Mà Lục thị lại là gia
tộc lớn đến mức một tay che trời ở đất Hải thành nay.
Lục thị từ trước đến nay vẫn luôn là truyền thuyết,
giống như câu chuyện thần bí luôn bị che dấu. Nghe
nói ở khách sạn này, đến cả quan to chức lớn của Hải
thành muốn đến cũng phải hẹn trước. Đương nhiên có
thể nhìn thấy giám đốc của khách sạn Đề Hào là một
chuyện hiếm thấy.
Lý Ngọc Lan là người đầu tiên phản ứng lại. Bà ta vội
vàng kéo tay Hạ Tiểu Điệp: “Giám đốc, Hạ tiểu thư
bên này!”
Bởi vì liên quan đến Lục thi, Hạ Chấn Quốc cực kì
kích động: “Đúng đúng đúng, Hạ tiểu thư bên này,
giám đốc, xin hỏi anh tìm con gái tôi có chuyện gì? ”
Giám đốc khách sạn Đề Hào bước đến trước mặt Tô
Hi và Hạ Tiểu Điệp. Trước tiên lịch sự và khách sáo
cùng Tô Hi chào hỏi: “Xin chào, Tô thiếu. ”
Sự ung dung bình tĩnh của giám đốc, cho dù đứng
Chương 20: Gửi Ảnh Mặc Đồ Bơi Cho Anh
trước mặt Tô Hi cũng không có một chút gì tỏ vẻ nịnh
nọt. Vừa nhìn là biết đã gặp được rất nhiều nhân vật
lớn.
Tô Hi tay đút túi quần, gật gật đầu.
Lúc này ánh mắt của giám đốc mới nhìn lên khuôn
mặt của Hạ Tiểu Điệp: “Xin hỏi, cô là Hạ tiểu thư? ”
Hạ Tiểu Điệp không biết hôm nay mình đã trúng giải
thưởng lớn gì. Ngay cả giám đốc của khách sạn Đề
Hào cũng đích thân đến tìm cô ta. Đầu tiên cô ta cực
kì đắc ý liếc nhìn Hạ Tịch Quán, sau đó mới ngọt ngào
nói với giám đốc: “Xin chào giám đốc, tôi chính là Hạ
Tiểu Điệp. ”
“Hạ Tiểu Điệp? ” giám đốc lắc đầu: “Xin lỗi, tôi không
tìm cô, người tôi tìm là Hạ Tịch Quán tiểu thư. ”
Lời này vừa nói ra, mọi người đều hít vào.
Tìm… Hạ Tịch Quán?
Hạ Tịch Quán lông mao dựng đứng, không ngờ đến
Chương 20: Gửi Ảnh Mặc Đồ Bơi Cho Anh
đây là để tìm mình.
Lý Ngọc Lan nhanh chóng nói: “Giám đốc, anh có phải
nhằm lẫn gì không? Tiểu Điệp của chúng tôi mới là Hạ
tiểu thư. Anh tìm Hạ Tịch Quán làm gì? ”
Giám đốc không hề để ý Lý Ngọc Lan. Chỉ là bước
đến trước mặt Hạ Tịch Quán. Vừa rồi là dùng thái độ
lịch sự mà giò đột nhiên biến thành cung kính hơn
hẳn: “Chắn hẳn vị này chính là Hạ tiểu thư”
“Xin chào, tôi chính là Hạ Tịch Quán, ông tìm tôi? ”
Giám đốc cười nói: “Xin chào, Hạ tiểu thư, bởi vì lo
lắng nơi đây không tiện bắt xe, nên chúng tôi đã
chuẩn bị xe cho cô. ”
Vừa nói một chiếc xe Rolls-Royce sang trọng giống
như trong một bộ phim điện ảnh đã đỡ ngay ở đó.
Giám đốc cung kính mở cánh cửa phía sau xe: “Hạ
tiểu thư, mời. ”
Trời ạ.
Chương 20: Gửi Ảnh Mặc Đồ Bơi Cho Anh
Rolls-Roycel!!
Loại xe cao cấp này vậy mà lại đón Hạ Tịch Quán?!
Hạ Tịch Quán có chút hoài nhìn nhìn giám đốc. Giám
đốc thần bí cười nói: “Hạ tiểu thư, mời, chiếc xe này
sẽ đưa cô trở về U Lan Uyền.”
Dưới ánh mắt của mọi người, Hạ Tịch Quán ngồi
chiếc xe Rolls-Royce sang trọng kia rời đi
Giám đốc ánh mắt vẫn luôn nhìn theo chiếc xe sang
trọng. Đợi đến khi chiếc xe hoàn toàn biến mắt trong
tầm mắt, ông ta mới xoay người rời đi. Lúc này Hạ
Chấn Quốc nhanh chóng giữ giám đốc lại: “Giám đốc
xin chào, xin hỏi chuyện này là sao? ”
Giám đốc hồi phục lại vẻ ngoài lịch sự: “Xin lỗi Hạ tiên
sinh, đây là chuyện riêng của Tổng giám đốc chúng
tôi, tôi cũng không rõ.”
Chương 20: Gửi Ảnh Mặc Đồ Bơi Cho Anh
Giám đốc đã đi. Nhưng những lời ông ta nói đã lưu lại
một lượng lớn thông tin.
Tổng giám đốc của khách sạn Đế Hào không phải
chính là… Thiếu chủ Lục thị, Lục Hàn Đình sao?
Hạ Tịch Quán quen biết với Lục Hàn Đình từ lúc nào?
Lại là quan hệ gì?
Sắc mặt Hạ Chắn Quốc thay đổi liên tục. Lý Ngọc Lan
lên tiếng: “Chấn Quốc, Tịch Quán mới từ thôn quê trở
lại, sao lại có thể cũng với tổng giám đốc Lục thị dây
dưa quan hệ rồi? Chỉ là tôi thấy bản lĩnh cấu kết nam
nhân của Tịch Quán quá lợi hại rồi. Trước đây không
lâu nó còn bao dưỡng cái tên trai bao gì gì đấy. Bây
giờ lại cùng Tổng giám đốc của khách sạn Đề Hào tỏ
ra thần bí. Đúng là cùng với mẹ nó chẳng khác gì
nhau.”
Lý Ngọc Lan vừa nói xong, Hạ Chấn Quốc đã giơ tay,
mạnh mẽ đánh cho bà ta một bạt tai.
Chương 20: Gửi Ảnh Mặc Đồ Bơi Cho Anh
Lý Ngọc Lan bị đánh liền ngắn người rồi.
Khuôn mặt Hạ Chấn Quốc tàn bạo chưa từng có, cắn
răng cảnh cáo: “Trước hãy xem bản thân mình là cái
dạng gì, không đến lượt cô nói người khác. Giữ chặt
cái miệng của mình cho tôi!”
Lý Ngọc Lan kinh ngạc đứng tại chỗ, đến cả Hạ Tiểu
Điệp cũng bị dọa đến bát động.
Tô Hi mặt không đổi sắc, chỉ là bình thảm nhìn Hạ
Chấn Quốc. Sau đó ánh mắt hướng về phía Hạ Tịch
Quán rời đi. Ánh mắt biến thành thâm thúy.
Rolls-Royce đã đưa Hạ Tịch Quán về U Lan Uyễn. Ở
trong phòng Hạ Tịch Quán nhắn tin với Diệp Linh.
Diệp Linh: Cậu nói Tổng giám đốc Lục thị đưa cậu trở
về?
Hạ Tịch Quán: Chỉ sợ đúng là như thế.
Chương 20: Gửi Ảnh Mặc Đồ Bơi Cho Anh
Diệp Linh: Quán Quán mau thu một cái chân của mình
đi. Cậu rốt cuộc có bao nhiêu cái tân hoan? Cái kia
thần bí Tổng giám đốc Lục thị là quần thần dưới váy
của cậu đúng không?
Hạ Tịch Quán suốt đường đều suy nghĩ mình bằng
cách nào cùng với Tổng giám đóc Lục thị lôi kéo quan
hệ rồi? Cô đột nhiên nghĩ đến một vấn đề luôn bị mình
bỏ qua. Lục Hàn Đình… Không phải chính là… Họ Lục
sao?
Anh… Anh ta…
Hạ Tịch Quán: Quỷ phu của mình cũng họ Lục
Cái người tò mò bắt nguồn câu chuyện Diệp Linh kia
không có lập tức trả lời. Dường như cũng bị dọa sợ
rồi. Hai phút sau Diệp Linh gửi một tin nhắn đến: Gửi
cho mình một bức ảnh. Chính là tắm chúng ta đi tắm
suối nước nóng ấy. Bức hình cậu mặc đồ bơi ý.
Muốn cái này làm gì?
Chương 20: Gửi Ảnh Mặc Đồ Bơi Cho Anh
Hạ Tịch Quán mặc dù đặt nghi vấn, nhưng cô vẫn mở
album ra, chọn một bức ảnh gửi đi.
Vài giây sau, Hạ Tịch Quán ngớ người, cô đã làm gì
rồi. Cô vậy mà lại lấy bức ảnh kia gửi cho… Lục Hàn
Đình!