Tô Tiểu Đường nhìn thoáng qua bên rong, đôi mắt xinh đẹp như hồ nước mùa thu trong suốt mà sáng sủa: “Diệp iểu thư, tôi cảm thấy được cuộc nói chuyện giữa hai người, tôi không thích hợp nghe.”
Hàng mi như lông vũ của Diệp Linh run rẫy, cô cảm thấy Tô Tiểu Đường là một cô gái vô cùng thông suốt, cô trong trẻo ại không kiêu căng, lạnh lùng rồi nhưng ấm áp, chỉ mới 19 tuổi, đã khiến người a thưởng thức.
“Tiểu Đường, chị tên Diệp Linh, em kêu chị Diệp tiểu thư xa lạ quá, không bằng em cứ gọi là chị Linh Linh đi”
Tô Tiểu Đường không cứng đầu, cũng sửa lời lại: “Chị Linh Linh.”
“Tiểu Đường, vì sao lúc em tìm được Tiêu Thành liền thông báo chị trước?”
Diệp Linh thật sự tò mò, bây giờ Tô Tiểu Đường hẳn vẫn không biết cô và Tiêu Thành là anh em.
Tô Tiểu Đường nhàn nhạt câu môi: “Tiêu Thành muốn đi tìm chị rồi trên đường xảy ra chuyện, cho nên tôi cảm thấy được nếu như là anh ta, anh ta sẽ báo tin mình còn chưa chết cho chị trước tiên.”
Diệp Linh gật đầu.
Lúc này xa xa đột nhiên truyền đến rối em cứ gọi là chị Linh Linh đi”
Tô Tiểu Đường không cứng đầu, cũng sửa lời lại: “Chị Linh Linh.”
“Tiểu Đường, vì sao lúc em tìm được Tiêu Thành liền thông báo chị trước?”
Diệp Linh thật sự tò mò, bây giờ Tô Tiểu Đường hẳn vẫn không biết cô và Tiêu Thành là anh em.
Tô Tiểu Đường nhàn nhạt câu môi: “Tiêu Thành muốn đi tìm chị rồi trên đường xảy ra chuyện, cho nên tôi cảm thấy được nếu như là anh ta, anh ta sẽ báo tin mình còn chưa chết cho chị trước tiên.”
Diệp Linh gật đầu.
Lúc này xa xa đột nhiên truyền đến rối loạn tưng bừng: “Các anh là người nào, các anh sao lại tùy tiện xông vào, chỗ chúng ta không có người nào bị thương cả, cũng không có ai là… Tiêu Thành!”
Tô Tiểu Đường ngắng đầu, Tiêu Tứ mang theo một nhóm thủ hạ hùng hỗ xông tới.
Tiêu Tứ này tới quá nhanh.
Thấy Tiêu Tứ, Diệp Linh biến sắc, cô nhanh chóng kéo tay Tô Tiểu Đường lại, dẫn cô bé vào trong nhà gỗ: “Tiểu Đường, chúng ta mau trốn đi.”
Hạ Tịch Quán thu ngân châm, đi tới: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Hạ Tịch Quán chau mày: “Trước khi chúng ta qua đây tớ đã gửi tin cho Lục tiên sinh, không nghĩ tới Lục tiên sinh còn chưa tới, mà lại đợi được tên Tiêu Tứ này.”
Lục Hàn Đình cùng Cố Dạ Cần đang ngồi chuyên cơ trên đường đi, hai người hẳn rất nhanh sẽ đến, thế nhưng Tiêu Tứ lại đên trước một bước rôi.
Sắc mặt Diệp Linh cũng có chút nặng nề: “Hiện tại anh… Tiêu Thành vẫn còn đang hôn mê, bên ngoài Tiêu Tứ đã tới rồi, tình hình đối với chúng ta mà nói rất bắt lợi.”
Tô Tiểu Đường không nói gì, cô bé xuyên qua cửa số thủy tinh nho nhỏ nhìn ra phía ngoài, tuy là thôn dân và mấy bác mấy thím đều đang kiệt lực ngăn cản Tiêu Tứ, cũng không để lộ tin tức của Tiêu Thành và cô ra ngoài, thế nhưng rất rõ ràng con người Tiêu Tứ không dễ dây vào, hắn không tin lời những thôn dân này.
“Các người nói ở đây không người tôi muốn tìm tôi liền tin? Nói thiệt cho các người biết, hai tháng này chúng tôi lục tung cả trời đât một đường tìm đên, sáng hôm nay chúng ta nhận được tin tức xác thực nói các người từng hai tháng trước cứu một người, thôn các người chữa bệnh còn đi tới trấn trên mua thuốc, tôi nói có đúng không?”
Những thôn dân này đều là người thiện lương chất phác, mặc dù có ý muốn bảo vệ Tiêu Thành và Tô Tiểu Đường, thế nhưng không giỏi nói dối.
Chương 2076:
Bây giờ bị Tiêu Tứ vạch trần trước mặt, những thôn dân đều sửng sốt, ánh mắt cũng bắt đầu chột dạ né tránh.
Đây càng thêm xác nhận suy đoán trong lòng Tiêu Tứ, hắn âm hiểm cười nói: “Tiêu Thành bây giờ đang ở đâu, mau giao hắn cho tôi!”
“Cậu trai này, chúng tôi… chúng tôi thực sự không biết anh đang nói cái gì, cậu mau chóng rời khỏi nơi này đi!”
Tô Tiểu Đường lên tiếng: “Ở đây không ở được rồi, còn giằng co như vậy nữa, nhất định sẽ liên lụy đến những thôn dân vô tội này, Tiêu Tứ hành sự xưa nay tàn nhẫn, thà giết lầm một nghìn cũng sẽ không bỏ qua một kẻ, sợ rằng hắn sẽ vì một mình Tiêu Thành mà huyết tây cái thôn này.”
Diệp Linh trắng nhợt mặt, tuyệt đối không thể bởi vì anh trai mà liên lụy đến nhiều sinh mệnh vô tội như vậy.
Hạ Tịch Quán nhìn về phía Tô Tiểu Đường: “Tiểu Đường, em nói chúng ta bây giờ nên làm cái gì? Cứu viện của chúng ta hăn rât nhanh sẽ đên, cho nên chúng ta phải tranh thủ thời gian cho cứu viện, nhưng cái này rất khó, phía ngoài Tiêu Tứ nhìn chằm chằm, cũng không thể để cho những thôn dân vô tội này bị liên lụy, em cảm thấy chúng ta phải nên làm như thế nào?”
Tô Tiểu Đường nhìn Tiêu Tứ phía ngoài, sắc mặt Tiêu Tứ dữ tợn kéo lại áo một thôn dân, túm ông ta qua, còn kề một con dao trên cổ thôn dân nọ.
“Cậu… cậu làm cái gì đói”
“Ban ngày ban mặt còn có vương pháp hay không, cậu đây là giết người, là phạm pháp!”
“Mau buông chồng tôi xuống, mau buông ra bố nó xuống!”
Những thôn dân khác đã sợ đên run lây bẩy, tiếng khóc rồng của nhóm thím bác cùng bọn nhỏ nhất thời vang lên, hiện trường xôn xao ồn ào.
Tiêu Tứ liếc mắt với thủ hạ của mình: “Bao vây cái thôn này lại cho tao, tất cả phụ nữ người già và con nít, một đứa cũng không thal”
“Dạt”
Tiêu Tứ phách lối la lớn: “Tiêu Thành!
Tiêu Thành, mày đang ở đâu!”
“Tiêu Thành, mày trước đây không phải rất hoàng hoành rất trâu bò à, sao bây giờ lại thành một con rùa đen rúc đầu!”
“Tiêu Thành, tao đêm ba tiêng, mày tôt nhất tự đi ra ngoài, bằng không, tao chôn từng đứa thôn dân này cùng mày ha ha ha.”
“Ba.”
Phía ngoài Tiêu Tứ đã bắt đầu đếm ngược rồi.
Tô Tiểu Đường quay đầu, nhìn về phía Diệp Linh: “Trước khi xảy ra tai nạn xe chị đã gọi điện thoại cho Tiêu Thành, đúng không?”
Diệp Linh gật đầu: “Ừ.”
“Vậy chị có ở trong điện thoại nhắc nhở Tiêu Thành sẽ có chuyện bất thường xảy ra, sẽ có nguy hiểm không?”
Diệp Linh sắc mặt trắng nhợt: “Không có… lúc đó chị chỉ muốn anh ấy trở về ngay, không nghĩ đến nói những thứ này…”
Hạ Tịch Quán lên tiếng: “Tiểu Đường, vì sao em lại hỏi cái này?”
Chương 2077:
Con ngươi sáng ngời của Tô Tiêu Đường rơi trên Tiêu Thành vẫn còn đang hôn mê: “Nếu như đã ở trong điện thoại nhắc nhở anh ta, vậy anh ta trên đường trở về tất có an bài, anh ta và Tiêu Tứ là tử cục, mặc dù bây giờ Tiêu Tứ nằm ở thế trên, thế nhưng nếu như anh ta có tính toán khác, đang chờ đợi một thời cơ tùy thời mà phát động, trong tuyệt địa xoay người, không hẳn là không thể nhờ vào cái cờ này loại trừ Tiêu Tứ, bắt được Tiêu lão gia tử, năm quyền toàn bộ Tiêu gia, tác thành cho tất cả dục vọng và dã tâm của anh ta.”
“Nhưng, chị không nhắc nhở anh ấy những thứ này, chị cũng không biết anh ấy có sắp xếp hay không…” Diệp Linh không xác định nhìn Tiêu Thành đang hôn mê.
Hiện tại Diệp Linh hêt sức hôi hận, lúc đó ở trong điện thoại cô nên là nói tình hình cho anh trai, để anh trai sớm có tính toán.
Tiêu Thành bây giò đang hôn mê, không ai biết trước lúc xảy ra chuyện anh đang nghĩ cái gì.
“Tiểu Đường, chúng ta không có thời gian nữa.” Lúc này Hạ Tịch Quán lên tiếng nhắc nhở.
“Dạ, đúng vậy, không còn thời gian, cho nên… Nếu như bây giờ là anh, anh sẽ làm gì?” Tô Tiểu Đường nhìn Tiêu Thành, như là tự lắm bẩm, càng giống như là đang nói gì đó với Tiêu Thành.
Lúc này Tiêu Tứ phía ngoài đã xông đến rồi, Tô Tiểu Đường liền xoay người, cô kéo ra cửa sổ phía sau, bén nhạy nhảy xuống.
Nhìn bóng người Tô Tiểu Đường biến mất trong tầm mắt, Diệp Linh rùng mình, cô muốn chạy qua kiểm tra tình huống.
Thế nhưng một giây kế tiếp Hạ Tịch Quán vươn tay, kéo lại cánh tay cô.
Diệp Linh quay đầu, chỉ thấy Hạ Tịch Quán đưa ngón tay đặt ở bên môi, làm dấu “suy.
Diệp Linh không dám nói tiếp nữa, lúc này bên ngoài truyền đến tiếng hô to của thủ hạ Tiêu Tứ: “Tứ ca, chúng em băt được một người, con ả đang cô gắng chạy trốn, bị chúng em bắt được rồi, ả chính là tân sủng kia của Tiêu Thành – Tô Tiểu Đường!”
Tô Tiểu Đường bị Tiêu Tứ bắt lại.
“Quán Quán, Tiểu Đường làm cái gì vậy, đưa dê vào miệng cọp sao, Tiểu Đường có phải điên rồi không?” Diệp Linh hoảng sợ thất sắc.
Tiêu Tứ tàn bạo ai cũng biết, hơn nữa lần trước ở bệnh viện Tiêu Tứ gặp được Tô Tiểu Đường, hắn ta đối với Tô Tiểu Đường… hứng thú đang nồng.
Mấu chốt là, Tiêu Tứ vẫn còn đang tìm con gái Hà gia, Tô Tiểu Đường đây là tự chui đầu vào lưới, làm sao còn có thể toàn thân trở ra?
Hạ Tịch Quán đương nhiên biêt tât cả: “Linh Linh, Tiểu Đường đang vì cứu viện của chúng ta, vì anh Diệp tỉnh tranh thủ thời gian.”
Nói rồi Hạ Tịch Quán lại lấy ra ngân châm, cô chậm rãi đâm ngân châm vào huyệt vị của Tiêu Thành, nhẹ giọng nói: “Anh Diệp, nếu như là anh, anh sẽ làm như vậy sao?”
Lúc Tô Tiểu Đường đi đã hỏi Tiêu Thành, nếu như là anh, anh sẽ làm gì.
Cho nên, nếu như là Tiêu Thành, anh sẽ làm như vậy sao?
Thủ hạ giam Tô Tiêu Đường lại, Tiêu Tứ nhanh chóng thả thôn dân kia ra: “Tô Tiểu Đường, rốt cuộc lại là mày?”
Án tượng của Tiêu Tứ đối với Tô Tiểu Đường đặc biệt khắc sâu, bây giờ nhìn khuôn mặt trứng ngỗng lớn chừng bàn tay của Tô Tiểu Đường, hắn xoa xoa tay.
“Tô Tiểu Đường, mày ở nơi này, vậy Tiêu Thành khẳng định cũng ở đây, nói mau, hắn ở đâu!” Tiêu Tứ không kịp chờ đợi muốn bắt Tiêu Thành.
Tô Tiểu Đường nhìn Tiêu Tứ, tiếng nói đạm mạc mà trong trẻo: “Tiêu Tứ, mày không sợ sao?”
Tiêu Tứ nghe không hiểu: “Sợ? Tao sợ cái gì? Hiện tại người nên sợ nhất phải là Tiêu Thành! Hắn đã biến thành con rùa đen rút đầu không dám đi ra, ngay cả tân sủng của mình vào trong tay tao cũng không dám lộ diện ha ha ha.”
Chương 2078:
Tô Tiểu Đường câu môi, trong đôi mắt sáng tràn ra vài ý cười lạnh lùng: “Tiêu Tứ, lẽ nào mày không có nghĩ tới một loại khả năng khác sao, e rằng… đây là cái bẫy Tiêu Thành đặt ra, hiện tại mày đã vào vòng mai phục của anh ấy, ngày hôm nay, anh ấy sẽ muốn một lưới bắt hết mày.”
Cái gì?
Tiêu Tứ liền giật mình, hắn ngắng đầu phòng bị nhìn chung quanh, lộ ra vài phần sợ hãi.
Lúc này thủ hạ nhỏ giọng nói: “Tứ ca, nơi đây không có người của Tiêu Thành, em thấy con nhỏ Tô Tiểu Đường đang lừa anh đó.”
Tiêu Tứ cứng đờ, anh cảm thấy bẽ mặt vô cùng, cho nên giơ tay lên tát tên thủ hạ kia một cái: “Cái này còn cân mày nói, tao đã sớm nhìn rail”
Thủ hạ rống lên.
Tiêu Tứ tiến lên hai bước, nắm được khuôn mặt nhỏ của Tô Tiểu Đường, hắn lăn lộn nhiều năm như vậy, lại bị con nhỏ này cho lừa, thật sự mất mặt: “Tô Tiểu Đường, tao sẽ cho mày một cơ hội cuối cùng, mày đừng ra vẻ nữa, mau nói cho tao biết Tiêu Thành bây giờ đang ở đâu.”
Tô Tiểu Đường nhìn Tiêu Tứ: “Tao đã nói cho mày Tiêu Thành ở đâu rồi mà, hiện tại tao cho mày biết một lần cuối cùng, Tiêu Thành đang ở… cạnh mày đó.”
Tô Tiêu Đường không nói sai, Tiêu Thành đang ở chỗ nhà gỗ phía trước, cho nên Tiêu Thành đang ở cạnh Tiêu Tứ.
Đáng tiếc là, Tiêu Tứ hoàn toàn cảm thấy Tô Tiểu Đường lại đang trêu đùa mình: “Mày!” Hắn giơ tay, muốn cho Tô Tiểu Đường một cái tát.
Tô Tiểu Đường không có bắt kỳ tránh né, cứ như vậy nhìn hắn.
Tay Tiêu Tứ lại dừng ở giữa không trung, hắn nhìn cô gái trước mắt, cô gái 19 tuổi toàn thân yêu kiều bé nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn trong trẻo nhưng lạnh lùng tuyệt sắc không nói, còn lâm nguy không sợ, bình tĩnh đối mặt.
Hiện tại cô nâng đôi mắt đen sáng ngời nhìn hắn, trực tiếp khơi dậy lòng chinh phục của Tiêu Tứ.
Đối phó với cô bé như vậy, đánh không có hữu dụng, phải chinh phục được cô.
Huống chỉ cô là người phụ nữ của Tiêu Thành, cũng không biết người phụ nữ của Tiêu Thành là tư vị gì, hắn hôm nay sẽ nếm thử, tiện thể cắm sừng Tiêu Thành.
“Chậc chậc, không nghĩ tới em tuổi còn nhỏ, trong xương đã hoang dã mạnh mẽ như vậy, ánh mắt chọn phụ nữ của Tiêu Thành này quả không tệ.”
“Khuôn mặt xinh đẹp, vóc người phát dục cũng không tệ, thảo nào Tiêu Thành giấu giếm không cho người ta thấy, quả nhiên là một tiểu mỹ nhân.”
Tiêu Tứ thô bỉ cười to nói.
Đám thủ hạ kia Tiêu Tứ cũng bật cười theo, ánh mắt thô bỉ của bọn hắn đều rơi trên người Tô Tiểu Đường.
Tiêu Tứ nhìn Tô Tiểu Đường, da thịt Tô Tiểu Đường quá mềm mại, còn lộ ra cảm giác ngọc nhuận của độ tuổi 19, khiến người ta không nhịn được muốn sờ một cái.
“Tô tiểu mỹ nhân, như vậy đi, em đừng theo Tiêu Thành nữa, không bằng về sau đi theo anh đi, anh cam đoan sẽ yêu thương em.”
“Em theo Tiêu Thành lâu như vậy, hẳn đã học được món nghề phục vụ đàn ông nhỉ, em hầu hạ Tiêu Thành thế nào, hiện tại cũng làm như vậy với anh, để anh hưởng thụ một chút nào.”
Nói rồi Tiêu Tứ liền đưa tay sờ về phía khuôn mặt nhỏ của Tô Tiểu Đường.
Hai tay Tô Tiểu Đường đã bị băng dán trói lại, không thể động đậy, song khi bàn tay heo của Tiêu Tứ đưa tới, cô há miệng, hung hăng cắn Tiêu Tứ một ngụm.