Mục lục
Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1756:





Trên khuôn mặt tuấn tú của Lục Tư Tước không có chút rung động nào, mấy giây sau anh mấp máy đôi môi mỏng: “Lát nữa tôi muốn thấy tờ giấy Thiếu nãi nãi giấu trong tay kia, hiểu chưa?”





Diệp quản gia cung kính gật đâu: “Vâng ạ”





Sau khi kết thúc hôn lễ, là một đêm tình cảm mãnh liệt, Liễu Anh Lạc đã ngủ say trong lòng Lục Tư Tước.





Lục Tư Tước lười biếng dựa lưng vào đầu giường, trong ngón tay phải anh đốt một điều thuốc, tay trái ôm Liễu Anh Lạc, để cô nằm trong khuỷu tay có lực của anh.





Anh cứ như vậy rủ mắt hút thuốc, ánh mắt rơi trên khuôn mặt nhỏ khuynh thành của Liễu Anh Lạc, nhìn thật lâu.





Lúc này tiêng gõ cửa vang lên, ngoài cửa truyền đến giọng của Diệp quản gia: “Thiếu gia.”





Lục Tư Tước đứng dậy xuống giường, mở cửa phòng.





“Thiếu gia, đây là đồ ngài muốn.” Diệp quản gia đưa bức họa kia tới: “Cái này hình như là vật rất quan trọng của Thiếu nãi nãi, khóa ở trong ngăn kéo.”





Lục Tư Tước nhận bức họa: “Tôi biết rồi, đi xuống đi.”





“Vâng.





Lục Tư Tước đóng lại cửa phòng, anh dập tắt nửa đầu mẫu thuốc lá trong gạt tàn, sau đó trở lại trước cửa sổ.





Nhìn thoáng qua Liêu Anh Lạc đang ngủ say, anh từ từ mở bức họa ra.





Lục Tư Tước hơn 50 tuổi nhảy vào đáy mắt của chính mình.





Con ngươi Lục Tư Tước tại khoảnh khắc đó hung hăng co rút, anh nhìn trên gương mặt vừa quen thuộc lại vừa xa lạ trên trang giấy, ông ta là ai?





Người đàn ông trên giấy vẽ chỉ để lại vẻn vẹn một bóng lưng, thế nhưng lộ ra cảm giác trải qua thăng trầm sát phạt của năm tháng, vừa nhìn đã là người nắm quyền ở đỉnh cao đã lâu.





Đầu vai ông bằng phẳng, lại tóc bạc nơi thái dương, đã rơi đầy năm tháng tang thương.





Lục Tư Tước kinh ngạc nhìn người đàn ông này, thời điểm Liễu Anh Lạc đang vẽ ông, ngòi bút là ôn nhu lưu luyến đến bực nào, cô nhẹ nhàng vẽ lên một tấc ngũ quan của ông, như là một bàn tay nhỏ, ở trong mơ vô số lần vuốt ve qua gương mặt ông.





Trên giấy vẽ còn có ban bác vết tích, đó là nước mắt cô rơi xuống.





Lục Tư Tước nhớ tới lúc mình đẩy cửa vào thấy được một màn kia, Liễu Anh Lạc nhìn bóng lưng của người đàn ông trên giấy vẽ này, lệ rơi đầy mặt.





Trong nháy mắt đó, anh biết, người đàn ông trên giấy vẽ này, là người mà cô yêu nhất đời này.





Ong ta, là ai?





Ông ta, vì sao lại giống anh như vậy?





Cô yêu ông ta, vậy anh, là cái gì?





Lục Tư Tước siết bản vẽ này, trong lòng đã nhắc lên sóng to, năm nay đã là năm thứ tư của anh và cô, cuộc sơ ngộ năm đó ở chùa, đôi mắt đụng toái sáng ấy của cô chạm phải anh, khi đó tròng mắt của cô đã đầy tràn tình yêu.





Cô dường như rất sớm đã yêu anh.





Dường như, khi anh còn chưa biết đến cô, cô đã tình căn thâm chủng với anh rồi.
Chương 1757:



Lục Tư Tước đang suy nghĩ, tình yêu sâu đậm của cô đối với anh, có phải hay không… đều bắt nguồn ở người đàn ông này?



Anh, có phải là thế thân của người đàn ông này không?



Người đàn ông này, rốt cuộc là ai?



Lục Tư Tước không kể chuyện của người đàn ông này nói cho bất luận kẻ nào, anh bắt đầu tự tay đi điều tra người đàn ông đó.



Thế nhưng, người đàn ông này dường như căn bản không tồn tại ở thế gian này, dù anh có tra thế nào, đều không tra được tung tích của người đàn ông này.



Lục Tư Tước tự tay sàng lọc ra rất nhiều người, phàm là người đàn ông có chút tương tự với anh, anh đều sẽ cân nhắc qua, sẽ không lọt phải bắt kỳ một người nào.



Người đàn ông này, theo thời gian, đã chìm vào biển lớn.



Đương nhiên, cái này cũng không ảnh hưởng đến cuộc sống ngọt ngào sau khi cưới của Lục Tư Tước và Liễu Anh Lạc, hãng trang sức Queen của Liễu Anh Lạc đã bắt đầu bắt tay đưa ra thị trường.



Trong chiếc Rolls-Royce sang trọng.



Lâm Liễu Anh Lạc nhìn về phía người đàn ông bên người: “A Tước, có một việc em muốn thương lượng với anh.”



Lục Tư Tước hai bàn tay đặt trên vô lăng, câu môi: “Nói đi.”



“Em rât thích thiêt kê trang sức, em 2n92 cũng muốn đưa Queen ra thị trường.”



Bây giờ là Queen, đời trước là Fly, không lâu về sau, Queen trở thành nơi tập trung của thế giới trang sức, mấy trăm năm sau đó trở thành một đời truyền kỳ.



Trước đây khát vọng Fly, yêu tự do đến cháy bỏng, hiện tại, ở bên cạnh anh, làm Queen của chính mình.



Lục Tư Tước nhướng mày kiếm: “Sau đó thì sao?”



“Anh có muốn thu mua Queen của em không, để Queen biến thành sản nghiệp vợ chồng chúng ta?”



Lục Tư Tước vươn bàn tay câm bàn tay nhỏ bé mềm như không xương của cô, thương yêu vuốt ve: “Không cần, Queen là của em, em là của anh, em chính là Queen của anhl”



Trong lòng Liễu Anh Lạc ấm áp, kỳ thực với tập đoàn thương nghiệp của anh, anh hoàn toàn có thể thu mua Queen của cô, đưa vào dưới cờ của anh, thế nhưng anh nói không cần, lưu lại cho cô bảo không gian và tự do riêng.



Tất cả vinh quang trong tương lai đều là của cô, tình yêu của anh đối với cô không còn là khống chế, mà là sánh vai với nhau.



Người đàn ông này anh tuấn, thành thục, cơ trí, nhiều tiền, mọi phương diện đêu cho cô lời dân đạo và kiên nghị hợp lý nhất, hộ tống cô một đường trưởng thành.



Liễu Anh Lạc chậm rãi nghiêng người qua, hai tay nhỏ bé ôm lấy cánh tay anh, đặt đầu nhỏ trên vai anh, mặt cong mày cười: “A Tước, cám ơn anh.”



Đèn đỏ đến, Rolls-Royce chậm rãi ngừng lại, Lục Tư Tước nghiêng mặt, hôn lên môi của cô.



“Đừng chỉ nói mồm không, làm sao cảm ơn, dùng em tới cảm ơn, như thế nào?”



Hãng trang sức Queen của Liễu Anh Lạc chính thức đưa ra thị trường, kinh diễm và oanh động toàn bộ giới trang sức, Queen như huyên náo thâm vào cuộc sống của mọi người, trở thành trang sức kinh điển mà tất cả thiếu nữ phu nhân phải truy đuổi.



Hai năm sau, năm Liễu Anh Lạc 21 tuổi ấy, xuất tịch vạn chúng chúc mục, cô tham dự đêm từ thiện được nhiều người mong đợi và cực kỳ tỏa sáng, khiến đám đông choáng ngợp với vị trí trung tâm, lọt top các tạp chí giải trí lớn.



Đêm đó Liễu Anh Lạc mặc một chiếc váy dài hai dây màu đỏ, mái tóc đen nhánh buông dài trên bờ vai óng ả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK