“Trằm Tiểu Liên, tự mày xem mày làm chuyện gì, ngu xuẩn, một thằng đàn ông cũng không bắt được, còn để mắt Ngô Hạo, mày nói xem hiện tại phải làm thế nào, bọn tao cũng không có nhiều tiền như vậy, mày phải thay bọn tao trả!” Bố Trầm tức giận mắng to.
Mẹ Trằm cũng hết sức tức giận, bà ta chống thắt lưng: “Tao thấy mày chính là hàng rác, chuyện hầu hạ đàn ông đơn giản như vậy cũng làm không được.”
Mẹ Trầm trong lòng tức điên, bà ta giơ tay lên muốn kéo tóc Trầm Tiểu Liên, muốn phát tiết cơn giận trong lòng trên người Trầm Tiểu Liên.
Thế nhưng mẹ Trầm không túm được, bởi vì tay Trầm Tiểu Liên duỗi tới, kéo lại cánh tay của bà ta, sau đó nhẹ nhàng gập lại.
Răng rắc một tiếng, cánh tay mẹ Trầm liền gãy xương.
Áaaal Mẹ Trầm hét lên một tiếng, đau đớn đột ngột này khiến sắc mặt bà ta trắng bệch.
Bố Trầm kinh ngạc một chút, nhanh chóng nhìn về phía Trằm Tiểu Liên, chỉ thấy Tràm Tiểu Liên đã ngẳng đầu lên, ả ta xé nát bộ mặt mềm yếu đáng thương kia, hiện tại đôi mắt to đang băng lãnh mà ác độc nhìn chằm chằm bọn họ.
Bồ Tràm mẹ Trầm chỉ cảm thấy mình như bị một con rắn độc quần lấy, có loại cảm giác hít thở không thông, bọn họ hoảng sợ nhìn Trầm Tiểu Liên, trong chốc lát quên mắt phản ứng.
Trằm Tiểu Liên hất tay ra, mẹ Trầm ngã về phía sau, ngã trên người bố Trầm, đôi vợ chồng cùng ngã sõng xoài trên thảm.
Trầm Tiểu Liên từ trên cao đăm đăm nhìn xuống bọn họ, ánh mắt như tôi luyện qua nọc độc, ả từng bước một tiền lên, tới gần bọn họ.
Bố Tràm mẹ Trầm đã cảm thấy Trầm Tiểu Liên như biến thành một người khác, người này căn bản cũng không phải là con gái của bọn họ, thật đáng sợ.
Trầm Tiểu Liên này hoàn toàn chính xác không phải Trầm Tiểu Liên thật sự, ả là Giao Nhân Tộc Công Chúa, còn Tràm Tiểu Liên chân chính đã sớm chết.
Năm đó Hoa Tây sinh được người sở hữu dòng máu Xích Tử trăm năm tới nay, thế lực Giao Nhân Tộc cũng đã thẩm thấu đến, truy xét được đến Đề Đô, tìm được Liễu Anh Lạc.
Lúc đó Giao Nhân Tộc muốn khiến Liễu Anh Lạc trực tiếp biến mắt, Giao Nhân Tộc muốn thao túng Hoa Tây, Họa Phi đã vững vàng bắt được Thượng Quan Đằng, dòng máu Xích Tử sẽ chỉ uy hiếp lợi ích của bọn họ, không bằng diệt cỏ tận gốc, vĩnh tuyệt hậu hoạn.
Thế nhưng khi đó Liễu Anh Lạc đã gặp được Lục Tư Tước, sắp gả vào Lục gia trâm anh thế gia ở Đé Đô làm Lục phu nhân, Lục Tư Tước là một đế vương đời thương giới, thủ đoạn mạnh lăng liệt, hô mưa gọi gió, thế lực Giao.
Nhân Tộc vẫn không dám lộn xộn, chỉ có thể quan sát, tùy thời mà hành động.
Sau đó Giao Nhân Tộc tra được Tô Thành, Tô Thành là cửa đột phá đầu tiên.
Là Giao Nhân Tộc bán tin cảm tình giữa Tô Thành và Anh Lạc cho Liễu Chiêu Đệ, Liễu Chiêu Đệ cũng triệt để lên thuyền của bọn họ.
Giao Nhân Tộc duy nhất không ngờ tới chính là, Lục Tư Tước tình căn thâm chủng với Liễu Anh Lạc, bắt luận xảy ra bao nhiêu biến cố chông gai, thủy chung không buông tay Liễu Anh Lạc, bá đạo giam bà ở bên cạnh mình, điều này cũng làm cho Giao Nhân Tộc không có cách nào đắc thủ.
Trằm Tiểu Liên là Giao Nhân Tộc Công Chúa, nhiệm vụ lớn nhất chính là nằm vùng bên người sở hữu dòng máu Xích Tử, cho nên ả rất sớm đã có mặt.
Ả nhắm trúng Lục Nhân Nhân, nên thay đổi thân phận thành một cô gái vùng núi tên Trầm Tiểu Liên, cũng nhận được sự yêu thích của Lục Nhân Nhân.
Một đêm kia là sinh nhật của Lục Nhân Nhân, bà mang ả vào Liễu Lục gia, đó là lần đầu tiên và duy nhất ả đến gần Lục Tư Tước và Liễu Anh Lạc.
Ä lợi dụng Yêu Chuông, tự tay bày ra tất cả.