Mục lục
Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2219:



Tiêu Đình Đình không khỏi có chút u oán, lúc này điện thoại di động của ả vang lên, tin nhắn đến.



Tiêu Đình Đình cầm điện thoại lên, ả sai người đi điều tra Hà Băng, bây giờ đã có tin.



Không ngờ tới ba năm trước đây Tô Tiểu Đường đã nhanh chóng biến thành Hà Băng, tân sủng mà Tiêu Thành bao nuôi kia đã là được đệ nhất Băng mỹ nhân thành phố Hồng Khẩu, thượng lưu danh viện rồi, hơn nữa còn thú vị là, Hà Băng và với cháu trai Đường Ngọc của ả dĩ nhiên là một đôi.



Thú vị.



Thực sự là quá thú vị.



Tiêu Đình Đình là một ả có ham muốn chiếm hữu biến thái, phụ nữ bên cạnh Tiêu Thành đều bị ả giải quyết, chỉ cần nhớ tới cảnh đêm nay Tiêu Thành và Hà Băng ở đầu đường dây dưa thân mật, ả liền ghen ghét dữ dội.



Tiêu Đình Đình suy nghĩ một chút, đột nhiên nghĩ đến một diệu kế.



Ả mở video trên điện thoại ra, vừa rồi ả lén quay video, ả gửi video đến số Hà Băng.



Hà Băng về tới ký túc xá trường học, bạn cùng phòng dulie ở bên người cô hưng phấn Iíu ríu: “Băng Băng, ngày hôm nay vị Thành gia kia thực sự bạo quá, cậu không nhìn thấy rồi, anh ấy cứ như vậy một cước đã đạp tên Triệu Kiệt kia ngã lăn trên mặt đất, Triệu Kiệt cũng chẳng đứng lên được nữa.”



Nói đoạn, Julie lặng lẽ nhích người sang Hà Băng, nhỏ giọng nói: “Băng Băng, cậu… lần đầu tiên của cậu cho người người đàn ông nào thế, giác quan thứ sáu của phụ nữ mách tớ cậu và vị Thành gia kia không đơn giản, người đàn ông kia chẳng lẽ chính là…



Thành gia!?”



dJulie là một cô gái rất chất phác, cũng là thiên kim tiểu thư, nếu như Hà Băng có bạn bè thì đó chính là Julie.



Khuôn mặt Hà Băng lành lạnh, cô gõ nhẹ vào trán dulie: “Nếu có thời gian nghĩ ngợi lung tung thì cậu đi làm luận văn tốt nghiệp đi! Hình như mai cậu phải nộp luận văn mà.”



“..” Cô ấy lỡ nói đến chuyện không nên nói, xong rồi!



Hà Băng câm đô ngủ vào phòng tăm, cô đứng trước đài rửa mặt dùng nước lạnh tạt lên mặt, lúc này “ding” một tiếng, tin nhắn tới.



Hà Băng cầm điện thoại lên, mở tin nhắn ra, bên trong là đoạn video Tiêu Đình Đình gởi tới kia.



Bởi vì cô không mở, video hiển thị hình ảnh bìa, là ở trong một căn phòng lớn, không bật đèn, nên khung cảnh tối đen, thế nhưng mơ hồ có thể chứng kiến hai bóng người đang quấn quýt với nhau, phía dưới là Tiêu Đình Đình, người đàn ông phía trên kia đồ sộ to lớn, nhìn vóc người cũng có thể đoán được là… Tiêu Thành!



Hàng mi dài Hà Băng khẽ run, cô biết Tiêu Đình Đình gửi đoạn video này.



Ngón tay cô siết chặc điện thoại, rất nhanh đốt ngón tay đã nắm chặt đến trăng bệch, Hà Băng muôn mở đoạn video kia, thế nhưng lòng bàn tay dừng giữ không trung, chậm rãi run rẩy, không thể chạm vào hình.



Cô đối mặt với bất luận gian nan nào cũng chưa từng lùi bước, bây giờ nhìn đoạn video này, lại thấy sợ.



Cô không dám.



Không dám mở ra đoạn video này.



Lý trí một mực nói cho cô biết, mở ra đi!



Xem thật kỹ, như vậy thì có thể chết tâm, mặc dù là người đàn ông đầu tiên bản thân thích, thế nhưng cô cũng có thể quên được. Dù sao, ai ai khi còn trẻ dại lại chẳng thích qua mấy tên khốn kiếp.



Thê nhưng, Hà Băng vân chậm rãi thu hồi ngón tay mình: “cạch” một tiếng, cô úp điện thoại xuống trên đài rửa mặt lạnh như băng, hàng mi dài như cánh ve chậm rãi thõng xuống, cô tự giễu cười nhẹ một tiếng.
Chương 2220:



Vậy cũng tốt, cô đối với người đàn ông Tiêu Thành kia đã không còn có bất luận mong đợi nào.



Trải qua thời gian rất lâu, Hà Băng mới từ phòng tắm đi ra, dulie kỳ quái nói: “Băng Băng, sao cậu tắm lâu như vậy…



Trời ạ Băng Băng, cậu sao vậy, làm sao sắc mặt trắng như vậy, bị bệnh rồi hả?”



dulie giơ tay lên đi sờ trán Hà Băng, thế nhưng cô ây không thây sờ đên nóng hồi, mà chỉ là một tay lạnh băng.



Bây giờ sắc mặt Hà Băng tái nhợt, cả người lạnh như đá.



“Băng Băng, cậu rốt cuộc bị sao vậy, đừng dọa tớ mà.”



Hà Băng lắc đầu: “Tớ không sao…”



Cô chỉ là… thất tình mà thôi.



Lúc này chuông điện thoại vang lên, điện thoại tói.



Là Dương Kim Đậu gọi.



Đã trễ thế này, Dương Kim Đậu lại gọi điện thoại qua đây, hình như là có chuyện gì gấp.



Hà Băng khẽ chau mày, sau đó nghe điện thoại…



Tiêu Đình Đình gởi video cho Hà Băng, ả cảm thấy như vậy còn chưa đủ, ả còn muốn gọi điện thoại cho cháu mình Đường Ngọc.



Tiêu Đình Đình nhanh chóng bắm số Đường Ngọc.



Lúc này Đường Ngọc đang lái xe, chỉ cần nghĩ đến vừa rồi Hà Băng nói những lời này, trái tim anh ta như bị đao cắt, rất đau rất đau.



Lúc này Tiêu Đình Đình gọi đến, anh ta điêu chỉnh tâm trạng lại một chút, sau đó ấn phím nhận: “Alo, cô à.”



“Đường Ngọc, con bây giờ đang ở đâu vậy, cô mang theo Tiêu Vũ tới thành phố Hồng Khẩu, hôm nào ra ăn bữa cơm đi.” Tiêu Đình Đình cười nói.



“Dạ, ngày mai con đãi, mời dượng và cô ăn cơm tối.”



“Được, không thành vấn đề, đúng rồi Đường Ngọc, hôm nay cô thấy được một người quen.”



“Người quen nào ạ?”



“Đường Ngọc, con cũng biết, dượng con trước khi gặp cô sinh hoạt cá nhân rất loạn, phụ nữ bên cạnh tương đối nhiều, anh ấy đã từng lim ốc tàng kiều một cô gái, cô gái này cô đã gặp, không nghĩ tới hôm nay cô rốt cuộc lại gặp lại cô ta, cô ta đã đổi tên, tên gì… nhỉ, à, là Hà Băng.”



Cái tên “Hà Băng” này vừa rơi xuống, vô lăng trong tay Đường Ngọc lúc này run lên, xe đã đánh lệch phương hướng.



Ding ding.



Phía sau truyền đến tiếng còi chói tai, còn có tiếng chửi rủa: “Con mẹ nó mày không muốn sống nữa à, lái xe cũng không lái được à?”



Thế nhưng Đường Ngọc nghe không được những thứ tạp âm này, hiện tại hai lỗ tai anh ta ong ong, quanh quần đều là mấy câu nói kia của Tiêu Đình Đình: “Cô, cô… đang nói cái gì, Hà…



Băng? Hà Băng và…và dượng…”



“Đường Ngọc, con làm sao vậy, đúng vậy, cô nói chính là Hà Băng a, cô ta trước đây sống ở ở Hồng Kông, tên là Tô Tiểu Đường, con đi tra sẽ biết, dượng con bao nuôi cô ta rất lâu, cô ta là tình nhân cũ của dượng con đấy.”
Chương 2221:

Đường Ngọc khiêp sợ trợn to hai mắt, giờ khắc này anh ta phảng phất không hít thở được nữa, Băng Băng cùng dượng…

Hai người kia sao lại dây dưa với nhau?

Đường Ngọc chưa từng nghĩ tới Hà Băng và Tiêu Thành từng có một đoạn… quá khứ không muốn người biết, một là cô gái anh ta rất thích, một là người dượng anh ta kính nể yêu thương, bọn họ… bọn họ dĩ nhiên…

Đường Ngọc biết trước khi Hà Băng tới thành phố Hồng Khẩu từng sống ở Hồng Kông, thì ra, người đàn ông kia chính là dượng!

Lân đâu tiên của Hà Băng là cho dượng!

Đường Ngọc siết chặt quyền, gân xanh nổi lên, anh ta cảm giác mình thực sự nực cười, Hà Băng và Tiêu Thành còn ở dưới mắt của anh vờ như không quen, bọn họ xem anh ta thành cái gì, thành một tên hề một kẻ đáng thương sao?

Trách không được vừa rồi ở trong quầy bar Tiêu Thành nghe Triệu Kiệt mắng đôi giày rách kia liền nổi giận, dượng căn bản không phải giúp anh ta đứa cháu này, dượng là đang che chở cho tiểu tình nhân của mình.

Đường Ngọc nhớ tới bản thân từng sùng bái cảm kích Tiêu Thành, thật đúng là một chuyện cười lớn!

Anh ta lại bị hai người kia xoay quanhl Đường Ngọc đã bị phẫn nộ to lớn chỉ phối, anh ta đạp chân ga, xe không cố ky trên dòng đường đông đúc lạng lách.

Ding!1 Xung quanh vang lên tiếng kèn chói tai, mọi nhìn Đường Ngọc người như nhìn thấy quái vật: “Hắn ta điên rồi à, đúng là muốn chết!”

Lúc này xe phóng đến đèn giao thông, phía trước rõ ràng là đèn đỏ, thế nhưng Đường Ngọc nhìn không thấy, anh ta lại nhớ tới cuộc nói chuyện kia của mình và Hà Băng, Hà Băng nói với anh ta, cô thích người đàn ông kia.

Hà Băng thích Tiêu Thành!

Người đàn ông kia đã 36 tuổi, cô chỉ mới 21 tuổi, anh ta thật không biết cô thích hắn cái gì!

Đường Ngọc đạp chân ga, xe sang “két” một tiếng xuyên ra ngoài.

Lúc này ngọn đèn chói mắt từ đối diện tỏa qua đây, chỉ thấy một chiếc xe buýt chạy nhanh đến, hai chiếc xe mắt thấy sẽ đụng phải.

Đường Ngọc sợ đến đổ ròng mồ hôi lạnh, anh ta đánh nhanh tay lái.

ÀĂm.

Đường Ngọc tuy đã tránh được xe tải lớn, thế nhưng đụng phải vòng bảo hộ và bờ tường, thân xe nghiêm trọng lật nghiêng, văng lửa khắp nơi.

Đường Ngọc cuối cùng từ chỗ điều khiển xe văng ra, toàn thân đều là máu.

“Băng… Băng Băng…”

Đường Ngọc trong miệng nỉ non tên Hà Băng, hai mắt nhắm nghiền.

Trong bệnh viện.

Hà Băng chạy tới, cô nhận được điện thoại của Dương Kim Đậu, nói Đường Ngọc xảy ra tai nạn xe rất nghiêm trọng, cô mặc đô ngủ bên ngoài khoác thêm áo khoác liền chạy đến.

“Băng Băng, con cuối cùng cũng tới rồi!” Đường phu nhân khóc lóc kéo lại tay Hà Băng: “Băng Băng, con mau mau cứu Đường Ngọc điH”
Chương 2222:



Hà Băng nhìn thoáng qua đèn đỏ sáng lên trong phòng giải phẫu, đỡ Đường phu nhân: “Cô Đường, bác sĩ sẽ cứu Đường Ngọc mà.”



“Băng Băng, bác sĩ nói chân Đường Ngọc bị trọng thương, phải lập tức tiến hành phẫu thuật, thế nhưng… thế nhưng Đường Ngọc không chịu phẫu thuật, nó nói phải đợi con qua đây, nó nói chỉ cần con đồng ý gả cho nó, nó mới đồng ý phẫu thuật, nếu như con không đồng ý, nó tình nguyện tàn phế tình nguyện chết.”



Đường phu nhân dứt lời liền quỳ xuống trước Hà Băng: “Băng Băng, con đồng ý gả cho Đường Ngọc đi!!”



Nhìn Đường phu nhân quỳ gối trước mặt, Hà Băng nhanh chóng đi đỡ: “Đường phu nhân, cô làm cái gì vậy, cô mau mau đứng dậy đi ạ!”



“Băng Băng, cô cầu xin con, Đường Ngọc đây là quyết tâm muốn cưới con, nó thực sự thích con, vừa rồi không ngừng gọi tên con, nó chính là con trai độc nhất của Đường gia cô bác, nếu như nó tàn phế rồi, hoặc là có gì bắt trắc, cô… cô cũng không muốn sống nữa, đập đầu tự tử cho xong!” Đường phu nhân than thở khóc lóc.



Bố Đường và Dương Kim Đậu đều vây quanh, Dương Kim Đậu kéo lại Hà Băng: “Băng Băng, con còn do dự cái gì, hiện tại Đường Ngọc còn nằm trong phòng phâu thuật, thăng bé đang chờ một câu nói của con, con nói một câu có thể cứu nó, lẽ nào con muốn thấy chết không phải cứu sao?”



Hà Băng đứng không nói, bên trong hành lang người qua đường đều nhìn lại, hướng về phía cô chỉ trỏ.



“Cô gái này nhìn thật xinh đẹp, sao lại máu lạnh như vậy?”



“Cô ta không giết người ta, người ta lại bởi vì cô mà chết, trên tay cô cũng đã dính máu.”



Hà Băng nhìn sắc mặt bố Đường ngưng trọng còn có mẹ Đường khóc không thành tiếng, lại nhìn một chút vẻ mặt trách cứ Dương Kim Đậu và đèn đỏ chói mắt của phòng phẫu thuật, sau đó cô mở miệng: “Con vào xem Đường Ngọc.”



Hà Băng đi vào phòng phẫu thuật.



Trong phòng phẫu thuật tràn ngập vị nước khử trùng gay mũi và mùi máu tươi, Đường Ngọc nằm trên bàn mổ, bác sĩ khổ sở khuyên nhủ: “Đường thiếu, chúng ta phải mau phẫu thuật thôi!, Nếu không phẫu thuật chân của anh thực sự không giữ được.”



Đường Ngọc máu me đẩy mặt, trong cặp mắt kia viết đầy cố chấp kiên trì: “Tôi sẽ không phẫu thuật, trừ phi…”



“Đường Ngọc.” Tiếng nói thanh lạnh của Hà Băng truyền tới.



Đường Ngọc bị kiêm hãm, sau đó quay đầu, anh ta thấy được Hà Băng.



Hà Băng ởi tới, cô cũng không có ngờ từ biệt ở quán bar sau anh liền xảy ra tai nạn xe nghiêm trọng như vậy, hai nhà Đường Dương là thế giao, cô Đường đối tốt với cô, Hà Băng tuy là tính tình lạnh lùng, thế nhưng người tốt với cô cô sẽ không quên.



Hà Băng đi tới bên người Đường Ngọc: “Đường Ngọc, anh phải phẫu thuật.”



Đường Ngọc: “Được, trừ phi Băng Băng em nguyện ý gả cho anh.”



“Đường Ngọc, cho dù em gả cho anh, tim cũng không cho được anh, cần gì phải vậy?”



“Ah, Băng Băng, vậy còn em? Biết rõ người người đàn ông kia không cần em, em tại sao còn thích anh ta?”



Hà Băng chau mày.



“Băng Băng, cho dù anh không có được trái tim em, cũng muốn có được em, anh muốn em vĩnh viễn hầu ở bên cạnh anh.” Đường Ngọc cố chấp nói.



Hà Băng im lặng khoảng khắc, sau đó gật đầu: “Được, em đồng ý với anh.”



Tiêu Thành biết tin Đường Ngọc xảy ra tai nạn đầu tiên, anh chạy tới hiện trường tai nạn.



“Thành gia.” Thủ hạ chạy tới.
Chương 2223:

Tiêu Thành nhìn đã chiếc xe đã bị va chạm đến phé, trầm giọng nói: “Chuyện gì xảy ra, không phải để cho cậu theo Đường Ngọc sao, cậu ta sao lại xảy ra tai nạn?”

Thủ hạ nơm nóp lo sợ nói: “Thành gia, em quả thật vẫn đi theo Đường Ngọc, nhưng tâm tình cậu ấy quá kích động, thấy cậu ấy lên xe, em liền một đường đi theo cậu ấy, lúc đầu cậu ấy còn rất tốt, thế nhưng không biết chuyện gì xảy ra cậu ấy như là bị cái gì kích thích, đột nhiên mất khống chế, lại liều mạng đi vượt đèn đỏ.”

Tiêu Thành nhấp môi mỏng một cái, sau đó lên xe, cứ đi thăng một đường đến bệnh viện.

Đi tới hành lang bệnh viện, cửa phòng giải phẫu vừa lúc mở ra, Đường Ngọc bị đẩy ra ngoài, bác sĩ tháo xuống khẩu trang nói: “Phẫu thuật rất thành công, chân Đường thiếu xem như đã bảo vệ được, song còn muốn chú ý để khôi phục.”

Bố mẹ Đường Đường cảm tạ trời đất, y tá đẩy Đường Ngọc vẫn còn đang hôn mê tới phòng bệnh VỊP.

Tiêu Thành muốn lên trước, thế nhưng lúc này chỉ nghe Dương Kim Đậu nói: “Thật tốt quá Băng Băng, lần này con và Đường Ngọc coi như là hoạn nạn thấy chân tình, Đường Ngọc chuyển nguy thành an, cô bác Đường và mẹ sẽ chọn một ngày hoàng đạo, đề cho con và Đường Ngọc đính hôn trước.”

Đính hôn…

Bước chân Tiêu Thành bị kiềm hãm, anh ngước mắt, ánh mắt rơi trên người Hà Băng.

Cô sắp… đính hôn sao?

Hà Băng cúi đầu, thấy không rõ cô đang suy nghĩ cái gì.

Dương Kim Đậu tiếp tục nói: “Băng Băng, em và Đường Ngọc càng nhanh đính hôn càng tốt, tuy là hơi gấp, thế nhưng mẹ sẽ đặt may váy cưới xinh đẹp nhất cho con, chuẩn bị đính hôn thịnh đại nhất, đám cưới hai nhà Đường Dương chúng ta nhất định sẽ oanh động toàn bộ thành phố Hồng Khẩu.”

Nói rồi Dương Kim Đậu cầm tay Hà Băng: “Băng Băng, như vậy thì tốt, mẹ hy vọng con có được hạnh phúc bình thường.”

Hà Băng nhìn Dương Kim Đậu, hôi lâu sau nói: “Con biết rồi.”

Tiêu Thành cũng biết, Hà Băng thật sự sắp đính hôn cùng Đường Ngọc, cô đã đáp ứng mối hôn sự này.

Trời tối người yên, Hà Băng cũng không hề rời đi, cô trực ở phòng bệnh, bởi vì tất cả mọi người sợ Đường Ngọc tỉnh lại muốn gặp Hà Băng.

Đợi tất cả mọi người đi, Tiêu Thành từ trong bóng tối đi ra, anh đẩy cửa phòng bệnh, đi vào.

Đường Ngọc vẫn còn hôn mê, Hà Băng ghé vào bên giường bệnh cũng đang ngủ.

Tiêu Thành đi tới bên người Hà Băng, cô là gối cánh tay ngủ, mái tóc đen thanh thuần dịch đến vành tai trắng như tuyết, lộ ra cô nửa khuôn mặt như trứng ngỗng, cô ngủ say lại lộ thêm mấy phần ngoan mềm.

Tiêu Thành chậm rãi giơ tay lên, lòng bàn tay rơi vào khuôn mặt cô.

Lúc này phòng bệnh chỉ bật một ngọn đèn ngủ, Tiêu Thành thân cao chân dài đứng nghiêm, lòng bàn tay to nhẹ nhàng xoa trên gương mặt dịu dàng trắng nõn của cô, yêu thích không buông tay.

Hà Băng đang ngủ say như cảm ứng được cái gì, cô không tỉnh, thế nhưng khuôn mặt khẽ động, cọ xát ngón tay anh, giống như một chú mèo nhỏ đang làm nũng chủ nhân mình.

Trái tim cứng rắn của Tiêu Thành toàn bộ mềm, mềm nhũữn, mềm rối tinh rối mù.

Vẫn luôn không dám tới gần cô, bởi vì sợ bản thân không khắc chế nỗi.

Những năm gần đây, cô là mong muốn duy nhất của anh.
Chương 2224:



Thế nhưng, anh không cách nào cho cô hạnh phúc.



Người như bọn họ, tình cảm là một thứ xa xỉ, bọn họ không chơi nỗi.



Hiện tại, cô sắp cùng Đường Ngọc đính hôn sao?



Cô sắp thuộc về người khác rồi.



Tiêu Thành chậm rãi cúi người, ở trên trán cô nhẹ nhàng rơi xuống một nụ hôn.



Ngày hôm sau, Hà Băng tỉnh.



Cô mờ mịt ngồi dậy, nhìn một chút căn phòng bệnh VIP, nơi đây ngoại trừ cô cũng chỉ có Đường Ngọc, không có người khác.



Hà Băng giơ tay lên, sờ soạng một chút khuôn mặt nhỏ của mình, tối hôm qua cô là nằm mơ sao, cô cảm giác trong lúc ngủ mơ có một bàn tay rơi vào trên mặt cô.



Xem ra, là cô nằm mơ thôi!



Hà Băng muốn đứng dậy, thế nhưng lúc này cái mền trên vai tuột xuống, cô bị kiềm hãm, cái mền này là ai đắp cho cô?



Lúc này Đường Ngọc trên giường chậm rãi mở mắt ra, tỉnh, anh ta yếu ớt kêu lên: “Băng Băng.”



Đường Ngọc tỉnh, dưới sự chăm sóc hết lòng của bác sĩ y tá, thân thể anh ta nhanh chóng khỏi hẳn, tin tức đám cưới hai nhà Đường Dương cũng truyền ra ngoài, Đường phu nhân và Dương Kim Đậu nhanh chóng chọn lựa một ngày hoàng đạo, chính là cuôi tuân này, chuẩn bị cuộc đính hôn thịnh đại cho Đường Ngọc cùng Hà Băng.



Ảnh cưới Đường Ngọc và Hà Băng cũng đã xếp xong lịch trình, hôm nay hai người bay đến Hoa đảo đi quay chụp ảnh cưới, nhưng không ngờ gặp được người quen.



Người phụ trách trang phục đưa lễ phục của chú rễ ra: “Đường thiếu, Hà tiểu thư, chúng ta chụp cảnh dạo biển trước, Hà tiểu thư tới chọn quần áo đi.”



Hà Băng nhìn thoáng qua đống lễ phục kia, vẻ mặt nhàn nhạt, rõ ràng không có hứng thú gì.



Lúc này phía sau đột nhiên truyền đến một giọng nói hưng phấn: “Đường Ngọc, Hà tiểu thư, thật trùng hợp, ở chỗ này gặp được hai con.”



Hà Băng xoay người, cô nhìn thấy hai người quen, Tiêu Thành và Tiêu Đình Đình.



Ngày hôm nay Tiêu Thành mặc áo sơ mi trăng, vạt áo không sơ vin vào quân đen, trên mặt đeo kính mát màu đen, giống như siêu mẫu nam trên sân khấu.



Tiêu Đình Đình mặc một chiếc váy màu đỏ rực, trên đầu đội mũ, tay ả vắt trên khuỷu tay Tiêu Thành, vẻ mặt hạnh phúc nhìn Hà Băng.



Lúc này Đường Ngọc đã đi tới: “Cô, dượng, hai người sao cũng tới nơi này?”



Tiêu Đình Đình nhếch môi: “Bọn cô hiếm khi ra khỏi Hồng Kông, con trai giao cho người khác giữ, cho nên bọn cô tới đây nghỉ ngơi, hưởng thụ một chút thời gian lãng mạn của hai người.”



Đường Ngọc nhìn về phía Tiêu Thành, đáy mắt của anh gờn gợn sóng, thế nhưng mặt ngoài như thê không sao: “Dượng, dượng và cô thực sự tình cảm quá.”



Nói rồi Đường Ngọc vươn tay, nắm chặt eo nhỏ của Hà Băng, kéo cô vào trong ngực mình, anh ta nhìn Tiêu Thành cười: “Cô, dượng, nói vậy hai người đã nhận được thư mời rồi chứ ạ, con và Băng Băng sắp đính hôn rồi, hiện tại đang chụp ảnh cưới.”



Tiêu Thành đeo kính mát màu đen, nhìn không thấy ánh mắt anh, thế nhưng Đường Ngọc rõ ràng cảm giác được ánh mắt của anh đã sớm rơi trên người Hà Băng, còn nhìn chòng chọc bàn tay đang ôm Hà Băng của anh ta.



“Ò, Đường Ngọc, Hà tiểu thư, vậy thì thật chúc mừng hai con, chúc các con đính hôn hạnh phúc,” Nói rôi Tiêu Đình Đình ngắng đầu nhìn về phía Tiêu Thành: “A Thành, Đường Ngọc là cháu trai của chúng ta, vậy sau này Hà tiểu thư chính là cháu dâu của chúng ta rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK