Mục lục
Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 548: Lục Hàn Đình Ghen

Phó giáo sư Chu hừ một tiếng: “Lão Ngô, chúng ta vẫn nên so thắng thua ở trận đấu thì hơn.”

Đây là lần đầu tiên thầy Ngô chứng kiến phó giáo sư Chu vênh váo ăn quả đắng, trong lòng ông hả hê vui sướng, ông nhìn về phía Lục Hàn Đình bên cạnh, thầy Ngô thực sự xem Lục Hàn Đình thành tri kỷ của mình: “Lão Chu, ánh mắt của ông hơi kém đấy, nếu không sao ông lăn lộn nhiều năm như vậy vẫn chỉ là phó giáo sư ấy nhỉ, bàn về ánh mắt, vẫn là ánh mắt Lục tổng độc đáo, tin tưởng Đại học A chúng tôi sẽ thắng, không giống những người khác chỉ thích nịnh nọt.”

Đám hiệu trưởng “nịnh nọt” các trường khác đột nhiên bị thầy Ngô điểm tên, bọn họ tức đến run người, không phải chỉ là một đội cổ động một trận thành danh thôi sao, thực sự là tiểu nhân đắc chí liền ngông cuồng!

Đôi mắt sâu hẹp của Lục Hàn Đình rơi vào trên người Hạ Tịch Quán đang đứng ở lối ra, bên người cô có rất nhiều nam sinh vây quanh, đa số đều là xin phương thức liên lạc của cô.

Cô một mục từ chối, từ chối một lớp lại một lớp người, cứ như vậy mãi không dút.

Cô và mấy sinh viên Đại học A đứng chung một chỗ, đều hô hào cổ vũ cho đội bóng rổ Đại học A, lúc nghỉ ngơi, đội viên xuống sân, Hạ Tịch Quán cầm chai nước khoáng đưa cho một nam sinh cao lớn đẹp trai.

Cậu trai kia chính là đội trưởng đội bóng rỗ Vương Thông, Vương Thông mở nắp bình uống nửa chai nước, cười xán lạn với Hạ Tịch Quán, lộ ra hàm răng trắng như tỏa nắng.

Hạ Tịch Quán đứng ở cạnh anh ta, thì thầm gì đó, tuần nam mỹ nữ nhìn vô cùng đẹp đôi.

Án đường anh tuần của Lục Hàn Đình nhanh chóng nhíu một cái, môi mỏng đều mím thành đường thẳng lạnh lùng.

“Anh Hàn Đình.” Lúc này Lệ Yên Nhiên đi tới.

Lục Hàn Đình không nhìn Lệ Yên Nhiên, ánh mắt anh vẫn là nhìn chằm chằm chỗ Hạ Tịch Quán.

Lệ Yên Nhiên cảm giác mình bị ăn quả bơ ở khắp nơi, cô ta ra sức nhảy để lấy lòng Lục Hàn Đình, lại bị Hạ Tịch Quán đoạt danh tiếng, hiện tại anh cũng chưa từng liếc mắt đến cô ta, chỉ đăm đăm nhìn Hạ Tịch Quán, bình giám trong lòng cô ta đã bật nắp đỗ xòa.

Nhưng Lệ Yên Nhiên đã nhạy cảm đã nhận ra Lục Hàn Đình không vui, cô ngước mắt liền thấy Vương Thông đứng chung một chỗ với Hạ Tịch Quán.

“Anh Hàn Đình, bên cạnh Hạ Tịch Quán không phải là Vương Thông đội trưởng đội bóng rổ của Đại học A đấy ư, bọn họ nhìn rất thân mật nhỉ, sẽ không phải là… đang hẹn hò nhau chứ?”

“Anh Hàn Đình, chắc anh không biết đâu, Hạ Tịch Quán này đã từ hôn với anh họ em rồi, nhưng anh họ em đã bị cô ta làm cho mê muội đến váng đầu váng óc, anh họ em còn tuyên bố với trong giới, nhất định sẽ cưa đỗ được cô ta đó.”

“Hạ Tịch Quán này đến tột cùng thích nam sinh nào đây, dung mạo của cô ta xinh đẹp như vậy, hiện tại có rất nhiều người thích cô ta.”

Lục Hàn Đình cả người đều tản ra vài phần khí lạnh âm trầm, anh nhàn nhạt thu mắt, xoay người rời đỉ.

Lục Hàn Đình bỏ đi.

Trong lòng Lệ Yên Nhiên tốt hơn một chút, cô ta chậm rãi cong môi.

Đại học A và Đại học T đánh bại các trường khác, cùng nhau tiến vào vòng chung kết.

Hệt như năm trước vậy, quán quân vẫn luôn là tranh nhau giữa Đại học A và Đại học T.

Tất cả mọi người trở nên khẩn trương, thầy Ngô và phó giáo sư Chu đều xuống sân, cỗ vũ cho trường mình.

“Các em, thành hay bại chỉ ở lần này, các em đã có đội cổ động đẹp nhất toàn trường trợ uy, không có lý gì mà không liều mạng tận lực nữa, năm nay nhất định phải thoát khỏi lời nguyền hạng Nhì vạn năm giành hạng Nhất, rõ chưa?” Thầy Ngô lớn tiếng gào.

“Rõ ạ”

“Tết, lên sân khấu thôi!”

Hạ Tịch Quán và Phạm Điềm đứng bên cạnh vây xem, lần này Đại học A thế như chẻ tre, lực tiền công rất mạnh, hơn nửa trận đã bỏ xa Đại học TI

Chương 549: Ném Đá Giấu Tay

Trong nửa hiệp của trận đấu bóng rổ, Đại học A ghi được 22 trên 13

điểm, đánh bại nhà vô địch trước đó là Đại học T.

Số điểm này khiến toàn trường náo động.

Phó hiệu trưởng Chu mặt mày xanh lét hung dữ phê bình: “Các em bị gì vậy? Sao nửa trận đầu đã chơi yếu như vậy Triệu Vĩ, em là đội trưởng, em nói xem, các em rốt cuộc bị cái gì?”

Triệu Vĩ toát cả mồ hôi, trong lòng cũng tức giận: “Phó hiệu trưởng Chu, chúng em đã cố gắng hét sức, nhưng năm nay Đại học A giống như bơm máu gà ấy, hỏa lực quá dữ dội, chúng em không thể cầm cự được…”

“Các eml” Phó hiệu trưởng Chu mặt đen như đít nồi.

Toàn bộ Đại học T mây đen kéo đến, từ khi đội cỗ động viên của Hạ Tịch Quán ra sân, Đại học A liền bạo phát tiềm năng cực đại, bọn họ vặn thành một sợi thừng, không ngừng xông về phía trước, mà Đại học T lại liên tục thất bại thối lui, chỉ nửa trận đấu đã lực bát tòng tâm.

Lúc này Lệ Yên Nhiên đi lên trước, cô ta nhìn Triệu Vĩ: “Đội trưởng Triệu, năm nay là năm cuối anh ở Đại học T nhỉ, em nhớ được anh là vì anh chơi bóng rổ rất hay, nên vượt quá số điểm, là trong số người được cử xuất ngoại du học, nhưng nếu như năm cuối cùng này anh không lấy được quán quân, bại dưới tay Đại học A thì nỗ lực trước đây liền thành công dã tràng đấy.”

Lệ Yên Nhiên nói rất ung dung, còn thở dài một cái, làm vẻ rất đáng tiếc.

Triệu Vĩ mặt trắng nhợt, anh ta nhìn về đội trưởng Vương Thông sát vách, hai tay xuôi ở bên người siết thành quyền.

Đại học T ở đây buồn rầu, mà Đại học A bên kia người người vui vẻ ra mặt, vì thắng lợi trước mắt mà vui mừng.

Thầy Ngô nói: “Được rồi các em, trước tiên đừng kiêu ngạo, nửa hiệp sau cứ chơi tốt vào, chỉ cần các em duy trì trạng thái bây giờ, quán quân năm nay nhất định là chúng ta!”

Tất cả mọi người đều hoan hô.

Vương Thông rời sân đấu, đi toilet.

Mới vừa vào foilet, đỉnh đầu anh ta liền có một cái bao tải trùm xuống, tầm nhìn đen kịt, sau đó rất nhiều nắm đắm giáng xuống người anh ta.

Biến cố này khiến Vương Thông nhanh chóng giãy dụa: “Bọn mày là ai, mau buông tao ral”

Lúc này có bàn tay thò đến, trực tiếp nắm cánh tay phải của Vương Thông, dùng sức gập lại.

Rắc một tiếng, tiếng gãy xương vang lên.

Hạ Tịch Quán và Phạm Điềm ở trên sân đấu, đưa khăn mặt cho đội viên, lúc này có người vội vã chạy tới: “Nguy rồi thầy Ngô, Vương Thông bị người ta đánh ở toilet, gãy tay phải luôn rồi!”

Cái gì?

Hàng mi dài của Hạ Tịch Quán khẽ run lên, nhanh chóng chạy theo mọi người vào toilet.

Tình trạng của Vương Thông tương đối thảm, có kẻ trùm bao tải đập anh ta một trận, bây giờ trên người anh ta đều bị thương, nghiêm trọng nhất là cánh tay phải.

Cô y tế nói: “Thầy Ngô, tay phải của bạn Vương Thông bị gãy xương nghiêm trọng, không thể lên sân đấu nữ, phải hạn chế vận động hơn ba tháng, cậu ấy phải nghỉ dưỡng sức lâu lắm đấy.”

Nhanh chóng có bạn học nói.

“Đội trưởng, cậu có thấy rõ là ai đánh không?”

“Đội trưởng là chủ lực của đội ta, giờ sắp bắt đầu hiệp hai rồi, không có chủ lực chúng ta nên làm cái gì bây giờ?”

Vương Thông trên mặt chảy máu, anh ta khẽ rủa một tiếng: “Sao lại có kẻ nào ngay lúc mấu chốt đánh em, còn đánh gãy tay em, nhất định là Đại học T xuống tay!”

Vương Thông ra phán đoán chuẩn xác.

Người Đại học T cũng chạy đến, nghe nói như thế, Triệu Vĩ nhanh chóng nói: “Đại học A bọn bây đừng nói bừa, bọn mày có chứng cứ không, không có thì là gán tội oan cho người khác, cẩn thận tao kiện các mày!”

“Đúng vậy, danh tiếng Đại học A vốn không tốt, một đám phú nhị đại lăn lộn ngoài đời, ai biết có phải các người ở bên ngoài có đắc tội người nào không, đừng có vứt cái nồi này lên đầu bọn tao!”

Chương 550: Chặn Xe Anh Lại

Người Đại học T rũ sạch tội mình, nói ngược Đại học A tự mình gây họa.

Ngay lúc hai phe tranh cãi gay gắt, bỗng vang lên giọng nói thanh lệ: “Ở đây có camera theo dõi chứ?”

Đại học A nhường ra một con đường, dáng người nhỏ nhắn của Hạ Tịch Quán tiến lên, đôi mắt trong vắt ấy nhàn nhạt nhìn sang Đại học T.

Đại học T nhanh chóng yên tĩnh lại, trong mắt Hạ Tịch Quán lóe ra ánh sáng lạnh, hết sức khiếp người, dường như mang theo uy hiếp rất lớn, những người đón được ánh mắt của cô đều thầm chột dạ.

Lúc này Hạ Tịch Quán đưa mắt đến Triệu Vĩ : “Anh Triệu, khắp quảng trường đều có cameras giám sát, cho dù trong toilet nam không có, nhưng trên hành lang sẽ có, chỉ cần chúng tôi trích xuất camera là biết ai xuống tay, anh nói xem đúng không?”

Lúc Triệu Vĩ thấy Hạ Tịch Quán nhảy đã bị cô hấp dẫn, hiện tại ánh mắt cô sáng ngời mà bức bách nhìn anh ta, như là bảo kiếm sắc bén tháo chuôi, tia sáng kia làm kinh sợ lòng người.

“Tôi…” Triệu vĩ lập tức hoảng hồn.

Lúc này Lệ Yên Nhiên tới: “Cameras ở đây không phải thì trích xuất, toàn bộ quảng trường này là địa bàn tập đoàn Lục thị, trừ phi, có sự tán thành của anh Hàn Đình.”

Lệ Yên Nhiên tới, Đại học T như bắt được cọng cỏ cứu mạng.

Hạ Tịch Quán và Lệ Yên Nhiên đứng đối mặt, đây là lần đầu tiên các cô ngay mặt đọ sức, mùi thuốc súng giữa các cô gái không khác gì chiến hỏa của đám đàn ông.

Hạ Tịch Quán cong môi: “Được, tôi sẽ đi tìm Lục tổng ngay bây giờ, tôi tin anh ấy sẽ đồng ý cho trích xuất cameras theo dõi.”

“Hạ Tịch Quán, vậy cô phải nhanh chân lên đó, nửa hiệp sau chẳng máy chốc sẽ bắt đầu rồi.” Lệ Yên Nhiên thiện ý nhắc nhở.

Vương Thông bị thương nhanh chóng nói: “Bây giờ tôi bị thương, Đại học T rất có hiềm nghi, chuyện ở đây vẫn chưa tra rõ, nửa trận sau phải trì hoãn lại!”

Lệ Yên Nhiên nhìn về trọng tài sau lưng: “Chuyện này là do trọng tài định đoạt, trọng tài, thầy thấy thế nào, thầy có muốn vì một cá thể mà phá hủy toàn bộ quy tắc trong trận đấu?”

Trọng tài nhíu mày, thái độ rất xấu nhìn về phía Đại học A bên này: “Năm nào cũng tổ chức trận đấu bóng này, nhưng đến chỗ Đại học A các cô các cậu lại xảy ra chuyện, các cô các cậu tự kiểm điểm lại mình đi, nửa hiệp sau đúng giò bắt đầu.”

“Ông!

Hạ Tịch Quán nhanh chóng kéo lại bọn Vương Thông, cô khế lắc đầu, chất giọng thanh lệ như gõ vào tim mỗi người Đại học A: “Đó là thành kiến mọi người đối với Đại học A chúng ta, băng đóng ba tắc, không phải một ngày sẽ rả, thà than phiền oán trách, chỉ bằng bắt đầu thay đổi từ bây giờ, các anh đợi ở đây, em sẽ lập tức đi tìm Lục tổng, nhất định tớ sẽ trích xuất bằng được camera, ai động thủ, một kẻ cũng đừng hòng thoát!”

Hạ Tịch Quán xoay người rời đi.

Đám Vương Thông Phạm Điềm sững người tại chỗ, đây là lần đầu tiên bọn họ trần trụi cảm nhận được người khác kỳ thị bắt công với Đại học A, nhưng cái này không trách được người ta, là do tự thân bọn họ không có chí tiến thủ, không cầu tiến, cho người khác cơ hội.

Bọn họ bắt đầu hồi hận rồi.

Hạ Tịch Quán đi tìm Lục Hàn Đình, đúng lúc thấy được chiếc Limo Rolls-Royce, có người cung kính kéo ra cửa sau, Lục Hàn Đình lên xe.

Anh đang muốn về.

“Lục tổng, xin dừng bước!” Hạ Tịch Quán nhanh chóng chạy lên trước.

Chương 551: Vì Cái Thằng Kia?

Nhân viên cấp cao của tập đoàn đứng một bên cung kính nhìn theo Lục Hàn Đình rời đi, Hạ Tịch Quán đột nhiên xông ra, chạy đến chiếc xe bọn họ nhanh chóng ngăn lại: “Vị tiểu thư này, mời cô dừng chân!”

Máy cô gái bây giờ thực sự rất trơ tráo, giữa thanh thiên bạch nhật lại nhào vào tổng giám đốc nhà mình.

Nhưng bọn họ không thể ngăn được, Hạ Tịch Quán đã chạy qua.

Hạ Tịch Quán chạy đến bên cạnh xe, đôi mắt trong vắt nhìn vào cửa số xe, cửa sổ xe cũng không trượt xuống, để lại màng xe đen kịt khiến cô không thể thấy bên trong, cô vươn tay vỗ vỗ cửa sổ xe: “Lục tổng, có thể mượn mấy phút của anh không, tôi có một việc muốn nói với anh.”

Sùng Văn ngồi ghế lái xuyên qua kính chiếu hậu nhìn thoáng qua thiếu chủ nhà mình, lúc cô gái xuất hiện, ánh mắt thiếu chủ nhà mình đã đánh sang.

Nội tâm Sùng Văn khẽ kích động, lúc này anh ta muốn gọi Thượng Võ đến hóng chuyện quá: “A Võ nhìn kìa, có biến.”

Lục Hàn Đình mắấp môi, anh nhìn cô gái đột nhiên chạy tới ngoài cửa sổ, cô tới cản xe anh!

Cô cản xe anh làm gì chứ?

Không phải cô đang ở cùng thằng đội trưởng Vương Thông kia à?

“Vị tiểu thư này, mời cô lập tức rời đi, tổng giám đốc chúng tôi không phải người cô muốn gặp là gặp, mời cô hẹn trước, sau đó đợi thông báo.” Một nhân viên cấp cao đi tới, nắm cánh tay Hạ Tịch Quán.

Nhưng tay kia mới vừa đưa ra, người nhân viên nọ liền cảm thấy một ánh mắt sắc lạnh tựa chim ưng nhìn chằm chằm trên tay anh ta, như muốn chọc thủng cánh tay anh ta vậy.

Nhân viên cấp cao kia cứng đờ, lúc này cửa số xe ghế sau chậm rãi trượt xuống, gương mặt tinh xảo kia của Lục Hàn Đình lộ ra.

Lục Hàn Đình nhàn nhạt quét mắt qua anh nhân viên kia, sau đó trầm thắp mở miệng: “Lui xuống đi.”

Anh nhân viên kia toát mồ hôi, nhanh chóng lui xuống.

Ánh mắt Lục Hàn Đình lúc này mới rơi vào Hạ Tịch Quán, giọng điệu trong trẻo nhưng lạnh lùng, anh kiêu ngạo nói: ngoài cửa sổ, cô tới cản xe anh!

Cô cản xe anh làm gì chứ?

Không phải cô đang ở cùng thằng đội trưởng Vương Thông kia à?

“Vị tiểu thư này, mời cô lập tức rời đi, tổng giám đốc chúng tôi không phải người cô muốn gặp là gặp, mời cô hẹn trước, sau đó đợi thông báo.” Một nhân viên cấp cao đi tới, nắm cánh tay Hạ Tịch Quán.

Nhưng tay kia mới vừa đưa ra, người nhân viên nọ liền cảm thấy một ánh mắt sắc lạnh tựa chim ưng nhìn chằm chằm trên tay anh ta, như muốn chọc thủng cánh tay anh ta vậy.

Nhân viên cấp cao kia cứng đờ, lúc này cửa sổ xe ghế sau chậm rãi trượt xuống, gương mặt tinh xảo kia của Lục Hàn Đình lộ ra.

Lục Hàn Đình nhàn nhạt quét mắt qua anh nhân viên kia, sau đó trầm thắp mở miệng: “Lui xuống đi.”

Anh nhân viên kia toát mồ hôi, nhanh chóng lui xuống.

Ánh mắt Lục Hàn Đình lúc này mới rơi vào Hạ Tịch Quán, giọng điệu trong trẻo nhưng lạnh lùng, anh kiêu ngạo nói: “Không phải cô đang ở bên trong xem đấu bóng sao, tìm tôi làm cái gì?”

“Lục tổng, có một việc tôi cần sự giúp đỡ của anh.” Hạ Tịch Quán nói.

Tìm anh giúp đỡ?

Đôi chân thon dài của Lục Hàn Đình ưu nhã vắt chéo lên nhau, môi mỏng khẽ nhếch, trông có vẻ tâm trạng rất tốt: “Nói thử xem.”

“Vừa rồi lúc nghỉ ngơi giữa trận, đội trưởng Vương Thông Đại học A chúng tôi bị người ta đánh, bây giờ tôi cần trích xuất camera, tra ra là ai xuống tay, Lục tổng có thể cho phép tôi xem đoạn cameras ấy không?”

Chút vui vẻ lúc nãy của Lục Hàn Đình lập tức vỗ cánh bay mát, đôi mắt hẹp híp lại, tỏa ra hơi thở âm u lạnh lùng: “Cô tìm tôi vì chuyện này, vì tên Vương Thông kia?”

“Lục tổng, đội trưởng Vương Thông thực sự bị đánh, còn gãy cả tay phải, không tham gia được nửa hiệp sau trận bóng nữa, tôi cần…”

Lục Hàn Đình căn bản không muốn nghe cô nói, anh còn tưởng rằng cô cản xe anh, tìm anh giúp đỡ cái gì, hóa ra là vì thằng ranh đó!

“Lái xe!” Anh phun ra hai chữ.

Sùng Văn đang ăn dưa, đột nhiên nhận được chỉ lệnh, anh ta chỉ có thể đạp chân ga, lái xe.

Sao anh lại đi rồi?

“Lục tổng! Lục Hàn Đình!”

Hạ Tịch Quán chạy mấy bước đuổi theo xe anh, bỗng chân khuy xuống, té nhào xuống đắt.

Đây đã là lần thứ hai cô đuổi theo anh để ngã sõng soài trên đất rồi, hàng mi Hạ Tịch Quán khẽ run, hốc mắt trắng nõn ửng đỏ.

Lúc này chợt vang lên tiếng phanh xe chói tai, Hạ Tịch Quán ngước mắt, chỉ thấy chiếc siêu xe phía trước đã dừng lại.

Cô tưởng anh đi rồi.

Vậy mà, anh dừng lại!
Chương 552: An Phận Một Chút Cho Tôi

Đôi mắt đen láy của Hạ Tịch Quán nhanh chóng tràn ra ý cười ngạc nhiên, cô gắng gượng đứng lên, đi tới xe anh.

Lục Hàn Đình xuyên qua kính chiếu hậu liền thấy cô gái nhỏ vì đuổi theo xe anh mà ngã, trái tim anh chợt co rút, nhanh chóng bảo Sùng Văn dừng xe.

Sùng Văn khẩn cấp đạp phanh lại, rất nhanh thì nghe được giọng thiếu chủ nhà mình lành lạnh không vui, thấp giọng răn dạy anh ta: “Lái xe nhanh như vậy làm gì, muốn phi hỏa tiễn hả?”

Sùng Văn gào thét “tôi oan quá mà” trong lòng, bảo lái là do thiếu chủ, tốc độ của anh ta đã rất chậm rồi.

Sùng Văn cảm thấy sau khi về có cần phải nói cho Thượng Võ một tiếng, Võ à, hôm nay thiếu chủ đau lòng cô gái kia ngã, lại trút giận lên đầu tôi!

Hạ Tịch Quán đã đi tới, Lục Hàn Đình vươn tay mở ra cửa sau xe, bàn tay to lộ rõ khớp xương túm lấy cổ tay mảnh khảnh của cô, trực tiếp lôi cô vào xe.

ÁI Hạ Tịch Quán hô nhẹ một tiếng, cơ thể nhỏ nhắn không kịp đề phòng bị kéo vào, lúc này cánh tay tráng kiện của người đàn ông vươn tới nắm chặt vòng eo thon của cô, trực tiếp đặt cô ôm ngồi trên đùi chắc nịch của anh.

Một loạt động tác lưu loát mây bay nước chảy, bá đạo lại hung hăng, thật đúng là tác phong phách lối của anh ngày trước.

Hạ Tịch Quán chưa tỉnh hồn, lúc này Lục Hàn Đình liền cầm tay cô, anh gỡ từng ngón tay nhỏ xinh của cô ra, nhìn lòng bàn tay cô.

Hai lòng bàn tay trắng noãn cũng không bị trầy da, vừa rồi ngã trên mặt đất không bị thương, nhưng lòng bàn tay có chút bẩn, hơi dính bụi đất.

Lục Hàn Đình nhíu mày kiếm anh khí, lấy khăn tay trong túi áo âu của mình ném cho cô, gương mặt ghét bỏ: “Lau sạch tay cô đi, bẫn chết đi được, đừng cọ trên người tôi đấy.”

Hạ Tịch Quán nhanh chóng nhận lấy khăn, bàn tay cô đúng là có hơi bẩn, cô biết người đàn ông này mắc bệnh sạch sẽ.

“Lục tổng…” Hạ Tịch Quán nhìn anh, có chút bất an khẽ nhúc nhích: “Ngồi như vậy không tiện lắm, để tôi xuống trước nha.”

Lúc này cô vẫn ngồi trên bắp đùi anh, hôm nay cô mặc váy xếp ly ngắn, lại còn đang dạng chân, hai người cách chất vải mỏng manh chạm vào nhau, có chút ám muội.

Lục Hàn Đình cảm giác cô đang vặn vẹo trong lòng mình, cô ngồi rất cẩn trọng, hai đầu gối quỳ xuống bên thân anh, hơi kẹp lấy vòng hông lớn của anh.

Bàn tay to đang đặt sau lưng cô bỗng dùng sức bóp một cái, Lục Hàn Đình đè thấp giọng, cảnh cáo cô: “An phận cho tôi một chút, hửm?”

Hạ Tịch Quán bị anh bóp hơi đau: “Vậy anh buông tôi ra trước…”

“Đừng có xoay người nữa được không?” Giọng anh đã bắt đầu có chút khàn khàn.

Hạ Tịch Quán cũng đã trải đời rồi, cô cũng biết anh có ý gì, trên đôi chân trắng ngần bỗng nhuộm máy phần đỏ ửng, nhỏ giọng phản bác: “Tôi không có xoay…”

“Không xoay sao, thế người ở trên sân thi đấu xoay cái mông cho tôi xem không phải cô à?”

“9 Hạ Tịch Quán cũng không phải xoay cho một mình anh nhìn, mà động tác vũ đạo là vậy, chỉ là lúc đó đúng lúc phải lắc mông thôi mà.

Anh nghĩ đi đâu thế?

Ba chữ này từ trong miệng anh, lại dùng chất giọng thành thục ngả ngớn, thực sự đúng là… đen tối không diễn tả nên lời.

Hạ Tịch Quán níu vạt áo anh, rất nhanh đã níu đến có nếp nhăn: “Phía trước còn có người, anh có thể nói chuyện… văn minh một chút được không?”

Sùng Văn đột nhiên bị nhắc đến, liền bày tỏ không có việc gì không có việc gì, tôi cái gì cũng không biết, người mới vừa nói xoay cái mông tuyệt đối không phải thiếu chủ đại nhân một thân cắm dục nhà tôi đâu, tuyệt đối không phải!

Lục Hàn Đình đưa tay kéo vách ngăn ở giữa xuống, tách biệt hai hàng ghế trước sau.

Hạ Tịch Quán trở về chính đề: “Lục tổng, anh dừng xe lại có phải đã đồng ý giúp tôi lần này không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK