Mục lục
Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 891: Cô Áy, Bây Giờ Đang Ở Đâu?

Lệ Quân Mặc và Lục Hàn Đình đứng ở một hàng, bọn họ làm sao ngờ đến Lâm Thủy Dao có vị hôn phu, hơn nữa còn là quân vương Hoa Tây Châu – Thượng Quan Đằng?

Lục Tư Tước giống như một con cáo già đa mưu túc trí, ánh mắt ông rơi trên khuôn mặt tuấn tú của Lệ Quân Mặc: “Quân Mặc, Thượng Quan Đẳng rất yêu Lâm Thủy Dao, xem cô ấy như châu như bảo, đáng tiếc là Lâm Thủy Dao không thích hắn ta, rất sớm đã giải trừ hôn ước với hắn, sau đó Thượng Quan Đẳng trút tất cả hận ý lên người cậu, hắn cho rằng đều là tên mặt trắng(*) cậu chen chân vào, câu Lâm Thủy Dao đi mắt.”

(2) Mặt trắng ý chỉ những người đàn ông ăn bám phụ nữ.

Lệ Quân Mặc: “…”

Lục Hàn Đình ở chỗ này nghe được chuyện của bố vợ đại nhân và mẹ vợ đại nhân nhà mình mà thấy loạn cào cào trong lòng, cái này… anh nghe mấy chuyện này… có được không nhỉ?

“Bố, thủ phủ toàn cầu như bố vợ đại nhân của con mà gọi là tên mặt trắng sao, có quá không vậy?” Lục Hàn Đình cảm giác mình vẫn nên là đứng về phía Lệ Quân Mặc thì hơn.

Lục Tư Tước nhún vai: “Mẹ vợ đại nhân của con là nữ vương đến từ đất nước thần bí, người như Thượng Quan Đằng cũng thuần phục dưới váy cô ấy, con cảm thấy bố vợ đại nhân nếu như không phải là được mẹ vợ đại nhân con lật bài lâm hạnh rồi, thì mùa quýt nào mới đến lượt cậu ta?”

“cm Lục Hàn Đình có hơi kinh động, mẹ vợ đại nhân vậy mà là… là nữ vương?

Vậy thân thế Hạ Tịch Quán chẳng phải là… mẹ là nữ vương, bố là thủ phủ toàn cầu, tùy tiện tình địch cũng là quận chúa Hoa Tây Châu?

Thân thế Hạ Tịch Quán thực sự quá quá quá ngạo mạn rồi.

Lục Hàn Đình nhìn Lục Tư Tước: “Bố, sao bố biết được nhiều như vậy?”

Lục Tư Tước không trả lời vấn đề này: “Cái này con không cần quan tâm con chỉ cần biết Thượng Quan Đằng là một kẻ địch rất mạnh, lần này ông ta tới chính là đối phó Hạ Tịch Quán, tên này xuất hiện sớm hơn so với hai người tưởng, hắn ta chọn trúng Dạ Huỳnh, sinh ra Lệ Yên Nhiên, sau đó dùng chất độc biến lão buộc vận mệnh Hạ Tịch Quán và Lệ Yên Nhiên chung một chỗ. Kẻ này suy nghĩ vô cùng tỉ mỉ, đi mỗi một bước đều trả thù hai người, tình yêu hắn ta dành cho Lâm Thủy Dao không được đền đáp nên đã chuyển biến thành hận ý khắc cốt ghi tâm, hai người phải cần thận.”

Khuôn mặt tuấn tú của Lục Hàn Đình lộ ra vài phần lạnh lùng, anh mấp máy đôi môi mỏng.

Lúc này tiếng chuông điện thoại vang lên, điện thoại tới.

Lục Hàn Đình lây điện thoại ra vừa nhìn, là Hạ Tịch Quán gọi.

“Quán Quán gọi điện thoại cho con, bó, bố vợ đại nhân, con về trước.” Lục Hàn Đình cầm điện thoại lên xe, phóng nhanh về.

Nhìn bóng xe Lục Hàn Đình biến mắt trong tầm mắt, Lục Tư Tước đi lên trước, đi tới bên cạnh Lệ Quân Mặc.

Lệ Quân Mặc không nói lời nào, ông nâng đôi mắt Đan Phượng nhìn về phía Lục Tư Tước: “Cậu biết được máy chuyện này từ khi nào?”

“Sau khi biết Hạ Tịch Quán là con gái Lâm Thủy Dao, việc này liền xâu chuỗi trong đầu tôi, vừa nhìn vừa đoán thôi.”

“Cô ấy, bây giờ đang ở đâu?” Lệ Quân Mặc hỏi.

Lục Tứ Tước lắc đầu: “Tôi cũng không biết, mấy năm nay tôi luôn điều tra dấu vết của Lâm Thủy Dao, tôi chỉ biết cô ấy biến mắt ở phần cuối thế giới, về nhà, không ngoài dự liệu, cô ấy đã thừa kế ngôi vị nữ vương, hiện tại người duy nhất có thể tìm được Lâm Thủy Dao chính là Hạ Tịch Quán.”

Lệ Quân Mặc ngắng đầu nhìn đèn đường phía trước: “Cậu tìm Lâm Thủy Dao là vì Liễu Anh Lạc sao, năm đó Liễu Anh Lạc cũng không táng thân trong đại dương, mà là bị Lâm Thủy Dao mang đi, đúng không?”

Lục Tư Tước gật đầu: “Đúng vậy.”

“Cậu muốn tìm Liễu Anh Lạc?”

“Lẽ nào cậu không muốn tìm Lâm Thủy Dao?”

Chương 892: Hạ Tịch Quán Nói, Giao Điện Thoại Cho Em Kiểm Tra

Lệ Quân Mặc nhéch môi mỏng, tìm người phụ nữ kia làm cái gì, bà chỉ là ngủ với ông mượn giống, nhưng, ông gật đầu, nhẹ giọng nói: “Ừ, muốn.”

Ông vẫn muốn tìm bà chính miệng hỏi một câu, bà coi ông là cái gì?

Nhiều năm như vậy bà có từng nhớ đến ông không, cho dù chỉ một giây?

Hai người đàn ông cũng không nói tiếp, ngọn đèn ven đường kéo cái bóng của hai người đàn ông truyền kỳ rất dài rất dài, làn gió khế thổi qua, màn đêm vô cùng tĩnh lặng.

Buổi tối, Tây Uyên.

Đêm đen đặc, trên sân cỏ phía ngoài sáng lên hai ngọn đèn, chiếc Rolls-Royce ngừng lại, cửa xe mở ra, bóng người cao ngất của Lục Hàn Đình xuất hiện giữa tiết trời lạnh giá, mang theo một thân gió sương.

Má Ngô mở cổng chính biệt thự, cung kính ngồi xỗm xuống đặt dép bên chân người đàn ông, Lục Hàn Đình thay giày, đi vào phòng khách, đôi mắt sâu thẳm nhìn chung khắp phòng khách, sau đó thấp giọng hỏi: “Má Ngô, Quán Quán và bà nội đâu ạ?”

“Thiếu gia, lão phu nhân đã ngủ, nhưng Quán Quán tiểu thư còn chưa ngủ, đang chờ cậu đấy.” Má Ngô che miệng cười nói.

“Đã biết.” Lục Hàn Đình nhắc chân dài lên lầu.

Mở ra cửa phòng ngủ, bên trong căn phòng ấm áp, cô gái nhỏ khoác chiếc áo sơ mi rộng của người đàn ông, nằm sắp trên giường, đang đọc sách.

Đôi chân nhỏ của thiếu nữ vậy nhắc lên, đung đưa qua lại trên không trung.

Lục Hàn Đình đi vào, đóng cửa phòng lại, giơ ngón tay rõ ràng khớp xương lên cơi áo vest đặt lên trên ghế sa lon, nút áo sơ mi bên trong cũng mở hai cúc, lộ ra xương quai xanh quyến rũ, anh ngồi ở bên giường, vòng tay qua ôm cơ thể mềm mại của cô, bao cô vào trong lòng mình, anh nhìn thoáng qua sách, cô đang nhìn đọc tạp chí giải trí, còn đang đọc rất nghiêm túc chuyên chú.

“Khụ khụ.” Lục Hàn Đình ho khan hai tiếng.

892-2.jpg


Lục Hàn Đình ngay cả mi tâm cũng không nhăn, trực tiếp đưa điện thoại từ túi quần cho cô, cười hỏi: “Làm gì thế?”

“Anh về trễ như thế, đương nhiên em muốn kiểm tra rồi, sao em biết được anh có bắt chuyện với mỹ nữ nào không?”

Bàn tay to của Lục Hàn Đình rơi vào vòng eo nhỏ của cô, dùng sức bóp một cái: “Đệ nhất mỹ nữ Đề Đô bây giờ đang ở trên giường anh, anh còn bắt chuyện với ai chứ? Nếu như em không tin, lát nữa anh “trả bài” cho em.”

Hạ Tịch Quán đỏ ửng mặt, cô phát hiện miệng Lục tiên sinh rất ngọt, rất biết dỗ ngon dỗ ngọt: “Lục tiên sinh, con người em trong mắt không chứa nổi một hạt cát, nếu để em phát hiện anh ái muội không rõ với người phụ nữ nào, vậy chúng ta chỉ có thể nói bye bye thôi đấy nhé.”

Nghe lời này, Lục Hàn Đình hạ mắt, anh vươn cánh tay tráng kiện ôm thân thể mềm mại của cô ngồi trên bắp đùi rắn chắc của mình: “Nhà có cô vợ đanh đá, anh làm sao dám chứ?”

Chương 893: Cùng Nhau Xây Dựng Tổ Ám Tình Yêu

Chàng chó săn của cô thật ngoan.

Hạ Tịch Quán ôm cổ anh, hôn mạnh lên khuôn mặt tuần tú ấy, tỏ vẻ thưởng cho anh đấy.

Lúc này Lục Hàn Đình vươn tay lấy ra một vật, đeo lên cổ Hạ Tịch Quán.

Hạ Tịch Quán vừa nhìn, là chiếc Only-love mà lúc ở Hải Thành anh tặng cho cô, chiếc dây chuyền đó là chiếc duy nhất trên thế giới.

Ngày ấy cô xóa toàn bộ ký ức của anh đi, cũng tháo xuống dâu chuyền và nhẫn trả lại cho anh, không ngờ quanh đi quần lại một vòng, thứ này lại trở về trên người cô.

Đeo xong dây chuyền, Lục Hàn Đình hôn lên vằng trán xinh đẹp của cô, vô cùng lưu luyến trằn trọc hôn: “Quán Quán, đây là vật mẹ anh để lại cho anh, về sau dù cho xảy ra chuyện gì, em cũng không được tháo xuống.”

Tim Hạ Tịch Quán mềm nhũn, cô biết Lục Hàn Đình rất yêu mẹ mình, cũng chỉ có ở trước mặt của cô, anh mới có thể tháo xuống tất cả áo giáp, lộ ra trái tim mềm mại nhất của người đàn ông.

Sợi dây chuyền này cùng với chiếc nhẫn, là món quà trân quý nhất, tốt đẹp nhất mà cô từng nhận được.

*Dạ, em đồng ý với anh, sau này mặc kệ xảy ra chuyện gì, em vẫn sẽ mang chúng.”

\ Lục Hàn Đình hôn lên đôi mắt cô, sau đó lấy ra một trang giấy và bút: “Quán Quán, em thích kiểu thiết kế và trang trí nào?”

Hai người đều nằm trên giường lớn mềm mại, Hạ Tịch Quán ở phía dưới, nửa cơ thể to lớn của Lục Hàn Đình ở trên người của cô, ôm cô vào lòng mình, anh cầm bút viết viết vẽ vẽ một chút: “Đây là phòng ngủ của chúng ta, trong phòng ngủ trừ tủ quần áo của em ra, chuẩn bị thêm một gian sách nhỏ cho em nhé?”

Hạ Tịch Quán nghỉ ngờ nói: “Lục tiên sinh, sau này chúng ta không ở đây sao?”

“Ừ, bà nội và má Ngô đều ở chỗ này, có chút không tiện, chúng ta dọn ra ngoài ở, có thể thường xuyên về thăm bà nội, anh lấy một khu biệt thự ra thiết kế trang trí lại một chút, cùng xây dựng tổ ấm của chúng ta.”

Tim Hạ Tịch Quán dâng lên tầng tầng lớp lớp ngọt ngào, còn ngọt hơn kẹo đường, tuy cô cảm thấy ở cùng bà nội và má Ngô rất tốt, nhưng đây là nhà của cô và Lục tiên sinh, là thế giới chỉ thuộc về hai người của bọn họ, không ai có thể xâm nhập quấy rầy.

“Sao phòng sách nhỏ của em lại đặt trong phòng chứ, thư phòng của anh đều là ở cách vách.” Hạ Tịch Quán chu môi đỏ mọng hỏi.

Lục Hàn Đình xoa xoa đầu nhỏ của cô: “Bởi vì, anh muốn về nhà liền thấy em đầu tiên, anh hy vọng mọi tầm mắt của anh hướng đến nơi nào, đều có em ở đó.”

Hạ Tịch Quán nhanh chóng nở nụ cười, chàng chó săn của cô còn rất dính người nữa đó: “À… Vậy được ạ.”

“Phòng bé cưng nên đặt trong phòng ngủ chúng ta hay đặt phòng sát vách em? Anh thấy vẫn nên để sát vách đi! Tránh ảnh hưởng cuộc sống vợ chồng chúng ta.”

Anh nghĩ thật đúng là xa.

Hạ Tịch Quán rũ hàng mi nhỏ dài xuống: “Lục tiên sinh, cơ thể em bây giờ không thể mang thai.”

Lục Hàn Đình biết tình trạng cơ thể cô, bây giờ cô hoàn toàn quả thật không thể mang thai, việc này rất nguy hiểm với cô, cho dù cô muốn mang thai, anh cũng sẽ không cho phép.

“Anh nói là sau này, cơ thể em khỏe mạnh rồi, chúng ta kiểu gì chả có con.” Lục Hàn Đình hôn lên vành tai trắng như tuyết của cô.

Hạ Tịch Quán không biết mình có “sau này” không, nhưng cô rất thích cục cưng, muốn sinh cho Lục tiên sinh hai cục cưng vốn là kế hoạch trong cuộc đời của cô.

Cô cầm viết lên, bắt đầu ở trên giấy vẽ phòng cho con: “Không được, phòng bé cưng phải đặt ở trong phòng ngủ chúng ta, anh trong phòng còn có một cái nôi nhỏ, phía trên treo chuông…”

Hạ Tịch Quán bắt đầu nghiêm túc thiết kế phòng cho bé cưng.

Chương 894: Lục Hàn Đình Nói, Quán Quán Anh Yêu Em

Hiện tại trong phòng bật ngọn đèn ngủ ấm áp, cô gái anh yêu nhất nằm trong ngực anh nói với anh về tương lai của bọn họ, Lục Hàn Đình đột nhiên sinh ra cảm giác thỏa mãn, anh rất muốn thời gian chảy chậm một chút một chút thôi, để ngày mai đừng đến.

Lục Hàn Đình của bây giờ vẫn không biết đây đã là thời khắc dịu dàng cuối cùng của anh và Hạ Tịch Quán, từ nay về sau sẽ phải mắt rất nhiều, rất nhiều năm mới quay về như lúc này.

Lục Hàn Đình nhìn đôi mắt nghiêm túc của cô, cô mới vừa tắm xong, da thịt mềm mại, lông tơ phía trên cũng thắm nước long lanh.

Sao anh có thể cam lòng để cô già đi?

Lục Hàn Đình hôn lên cổ cô, bàn tay to từ vạt áo sơ mi của cô thò vào.

Hạ Tịch Quán đang vẽ thì phát hiện không bình thường, cô dừng bút lại vừa nhìn, cỗ tay mang quý chiếc đồng hồ lộ ở bên ngoài mà bàn tay đã vói vào trong áo cô…

“Lục tiên sinh, anh làm cái gì thế?” Hạ Tịch Quán muốn đây bàn tay to của anh ra.

Lục Hàn Đình lại bắt bàn tay mềm của cô đặt trên thắt lưng mình, khàn khàn nói: “Quán Quán, giúp anh cởi ra.”

“Không được… Anh còn chưa tắm…”

“Anh tắm ở công ty rồi.”

“Vậy, vậy cũng không được, anh đi mua cái kia đi, mua bao cao su á.” Hai tay Hạ Tịch Quán đặt lên lồng ngực anh, kiên quyết không chiều anh.

Lục Hàn Đình từ trên cao nhìn xuống cô, đôi mắt sâu đen, bên trong như dung nham thiêu đốt, có thể hòa tan cô: “Em mò tay đến túi anh đi.”

Cái gì?

Hạ Tịch Quán nghe lời duỗi bàn tay nhỏ vào, rất nhanh cô liền mò tới một vật, là một hộp bao cao su.

Không đúng, hình như không chỉ một hộp, mà là hai, ba… bảy, tám hộp…

Hạ Tịch Quán móc hết toàn bộ bao cao su từ túi anh ra, ném loạn lên giường, rốt cuộc anh mua bao nhiêu hộp thế?

Anh sao mà kì, một thân tây trang để đi dự mọi buổi họp bàn chuyện làm ăn đứng đắn thế kia, thế mà túi quần tây tiền lại chất đầy… bao cao sul Khuôn mặt nhỏ của Hạ Tịch Quán đỏ như tôm luộc, cô siết nắm đấm rồi dùng sức nện cho anh vài cái.

Lục Hàn Đình không tránh, cứ để cô đánh như vậy, dù sao sức cô yếu, chỉ đủ gãi ngứa cho anh, anh cúi đầu hôn môi cô: “Quán Quán, anh từng nói với em chưa?”

“Nói gì cơ?”

“Anh yêu em.”

.

“Quán Quán, anh yêu eml”

Trong đêm khuya, Hạ Tịch Quán vùi trong tắm chăn ấm áp, đã ngủ say, dưới mắt là quầng thâm mệt mỏi, rõ ràng hai buổi tối này đã được anh yêu thương quá mức.

Lục Hàn Đình đắp chăn cho cô xong sau đó đứng dậy đi tắm, rất nhanh anh mặc bộ đồ ngủ lụa màu đen đi ra, đứng trên ban công.

Bên ngoài gió lạnh thổi vạt áo anh lay động, trên mi tâm anh tuần nhuộm vài phần sương lạnh.

Rất nhanh, anh lấy điện thoại mình ra, bám số Lệ Yên Nhiên.

“Tút tút” hai tiếng, kết nói, giọng Lệ Yên Nhiên truyền tới: “Alo, anh Hàn Đình.”

“Lệ Yên Nhiên, tôi cưới cô, chúng ta kết hôn.”

Nói xong, cũng không đợi Lệ Yên Nhiên có cơ hội reo mừng, Lục Hàn Đình trực tiếp cúp điện thoại.

Lúc này tiếng gõ cửa vang lên, cửa phòng bị đầy ra, Lục lão phu nhân khoác một chiếc áo khoác đi đến: “A Đình, cháu đã quyết định rồi?”

Lục Hàn Đình gật đầu: “Rồi ạ.”

Chương 895: Giông Tố Lại Đến

Lục lão phu nhân thở dài, sau đó nhìn về phía Hạ Tịch Quán đã ngủ say trên giường, trong giọng nói đầy tràn đau lòng thương yêu: “A Đình, tính cách Quán Quán vô cùng thuần túy rắn rỏi, cô gái như thế trong mắt không chứa nổi một hạt cát, mặc kệ cháu lấy cái gì vì danh nghĩa mà phản bội, con bé sẽ không chấp nhận, chuyện này chỉ có thể gạt Quán Quán trước thôi, một khi Quán Quán biết cháu cưới Lệ Yên Nhiên, con bé nhất định sẽ nghĩ cách thoát khỏi cháu, đến lúc đó, cháu và con bé liền đi tới đường cùng.”

Lục lão phu nhân rời đi, Lục Hàn Đình tiến lên, ngồi xuống bên giường, anh nhìn cục tròn đang vùi mình ngủ say, cúi đầu hôn lên trán cô.

Kỳ thực trong lòng anh rất không có cảm giác an toàn, ai cũng biết trong mắt cô không chứa nổi một hạt cát, ngay lúc nãy cô vui vẻ ôm cổ anh, nói một khi phát hiện anh và người phụ nữ khác ái muội không rõ, cô sẽ nói bye bye với anh.

Lục Hàn Đình hôn trán cô, thấp giọng nỉ non: “Quán Quán, đừng rời bỏ anh, anh sẽ không để em rời khỏi anh.”

Sáng sớm hôm sau.

Lúc Hạ Tịch Quán rời giường Lục Hàn Đình đã rời đi, cô vào phòng tắm rửa mặt, tóc vẫn không ngừng rơi rụng, thật ra cô rất muốn cắt phắt mái tóc dài này đi luôn rồi.

Chỉ là cô hơi do dự, Lục tiên sinh yêu nhất mái tóc dài này của cô.

Chợt, Hạ Tịch Quán thấy mặt đau xót, cái ly trong tay rơi xuống trong đài rửa mặt, cô ngắng đầu nhìn chính mình trong gương, hiện tại sắc mặt cô trắng bệch, trán đau túa ra một lớp mồ hôi lạnh, khuôn mặt nhỏ nanh như bị vô số nhát dao cắt vào, muốn nứt toạc cả da.

Đau quá.

Cô giơ lên tay muốn phủ mặt mình, bỗng con ngươi đột nhiên co rút lại, bởi vì nơi khóe mắt cô sinh ra vô số nếp nhăn.

Cô chỉ mới 20 tuổi, là độ tuổi da thịt căng mướt, không có khả năng có nếp nhăn, cô biết chất độc hóa lão kia đã xâm nhập vào huyết mạch cô rồi.

Tiếp theo loại cảm giác đau đớn như bị dao cắt lại kéo tới, mặt của cô sợ rằng sắp chằng chịt nếp nhăn rồi.

Hạ Tịch Quán nhanh chóng trấn định lại, mấy ngày này đều quấn quýt cùng Lục tiên sinh mãi, đã đến lúc cô phải ra ngoài rồi, cô phải nghĩ cách cứu chính mình.

Hạ Tịch Quán dùng lược chẻ mái tóc dài bù xù ra hai bên, che nếp nhăn nơi khóe mắt, sau đó cô xuống lầu chuẩn bị ra ngoài, vừa đến hòng khách, lão phu nhân nhanh chóng đi tới: “Quán Quán, cháu muốn đi đâu?”

Hạ Tịch Quán dừng bước lại: “Bà nội, cháu muốn ra ngoài một chuyến.”

“Quán Quán, khoảng thời gian này cháu không thể ra ngoài.”

“Vì sao ạ?”

Hạ Tịch Quán ngơ ngác, vì sao cô không thể ra ngoài?

“Ah, là như vậy, Quán Quán cháu còn không biết sao, Lệ Yên Nhiên căn bản không phải là con gái Lệ Quân Mặc, cô ta là con gái của quân vương Hoa Tây Châu Thượng Quan Đằng, cũng chính là trưởng công chúa điện hạ Hoa Tây Châu, hiện tại Thượng Quan Đằng đã tới Đề Đô, gã này rất nguy hiểm tà ác, hắn nhất định sẽ nhầm về phía cháu, vì an toàn của cháu…

khoảng thời gian này cháu phải ở nhà, không thể chạy loạn ra ngoài.”

Lông miHạ Tịch Quán nhỏ dài run lên, Lệ Yên Nhiên dĩ nhiên không phải thiên kim đại tiểu thư Lệ gia, mà là trưởng công chúa điện hạ Hoa Tây Châu 2 Cô thật sự không ngờ đến Lệ Yên Nhiên lại có thân thế khác.

Hoa Tây Châu?

Thượng Quan Đằng?

Đôi mắt sáng của Hạ Tịch Quán lóe lên ánh sắc lạnh, cô cảm giác mình mấy ngày này ở trong Tây Uyễn, bên ngoài đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đắt.

Cô có một loại dự cảm, lại có giông tố sắp kéo đến rồi.

Hơn nữa, vòng xoáy của trận giông tố này đang hướng cô mà tấn công tới.

Hình như cô đã bỏ lỡ gì đó.

Chương 896: Đại Hôn Của Lục Hàn Đình Và Lệ Yên Nhiên

Hạ Tịch Quán mỉm cười: “Bà nội, không sao đâu ạ, cháu chỉ ra ngoài một lát thôi, tự cháu sẽ cẩn thận, nếu như Thượng Quan Đẳng thay con gái trả thù nhắm về phía cháu, vậy vừa vặn cháu phải gặp ông ta.”

Nói xong, Hạ Tịch Quán chạy đi.

“Quán Quán!” Lão phu nhân nhanh chóng chắn trước mặt Hạ Tịch Quán.

Động tác đột ngột của lão phu nhân khiến Hạ Tịch Quán khựng lại, Hạ Tịch Quán nhanh chóng ngước mắt, cô xuyên qua cửa sổ sát đất sáng bóng thấy được bên ngoài, bên ngoài vậy mà lại có rất nhiều hộ vệ áo đen.

Hộ vệ áo đen canh giữ toàn bộ Tây Uyễn.

Trong lòng Hạ Tịch Quán lập tức vang lên tiếng chuông báo động, những hộ vệ áo đen này là bảo vệ cô, còn không để cô ra ngoài, cô bị cắm chân?

Không đúng.

Ngày hôm nay tất cả đều có vẻ rất bất thường, nhất định là đã có chuyện gì xảy ra mà cô không biết.

Trong lòng Hạ Tịch Quán đã nhắc lên sóng to gió lớn, nhưng trên mặt lại tỉnh rụi, cô nhìn lão phu nhân, giả ngốc hỏi: “Bà nội, bà sao vậy ạ?”

Lão phu nhân nhìn cặp mắt mùa thu sáng trong kia của cô gái, .

hiện tại cô mang theo vài phần ý cười nhìn bà, đáy mắt trong suốt thấy đáy, như thể thấy thấu lòng người ta.

Lão phu nhân biết cô bé trước mắt này không phải người phàm, cô thông tuệ tựa băng tuyết, rực rỡ mà lóng lánh, việc này không lừa cô được bao lâu.

Nhưng, có thể lừa được một ngày thì lừa một ngày.

Lão phu nhân nhanh chóng đưa tay đè xuống trái tim mình: “Ôi Quán Quán, tim bà đau quá, mau, mau đỡ bà về phòng nghỉ ngơi.”

Hạ Tịch Quán đỡ lão phu nhân về phòng, cô không nói gì thêm, cũng không làm cái gì, mặt ngoài gió êm sóng lặng.

Buổi tối lúc Hạ Tịch Quán chỉ đành không nhanh không chậm về gian phòng mình, cô mở laptop ra muốn xem tin tức gần đây, nhưng cô phát hiện toàn bộ tín hiệu internet bị cắt, trạng thái của cô hiện tại rất giống với cắt đứt tất cả liên hệ với thế giới bên ngoài, bị giam cầm ở đây.

Hạ Tịch Quán lấy điện thoại của mình ra, bắm số của Diệp Linh.

Nhưng nhạc chờ cứ reo một lần lại một lần, vẫn không ai nhắc máy.

Hạ Tịch Quán chậm rãi chau hàng mày thanh tú, dự cảm không lành trong lòng càng ngày càng mãnh liệt.

Giống như là… Lục Hàn Đình đang có chuyện gì gạt cô.

Lúc này điện thoại của cô vang lên, điện thoại tới, là Lục Hàn Đình gọi.

Hạ Tịch Quán ấn phím nhận: “Alo, Lục tiên sinh.”

“Quán Quán, bây giờ em đang làm gì thế?” Giọng nói trầm thấp từ tính của Lục Hàn Đình truyền tới.

“Ngày hôm nay cơ thể bà nội khó chịu, em luôn ở cạnh chăm bà, mới vừa về phòng, đúng rồi Lục tiên sinh, chỗ chúng ta tại sao không có tín hiệu internet?”

“Tín hiệu internet xảy ra chút vấn đề, đang sửa đấy, Quán Quán, bà nội đã nói với em chuyện Thượng Quan Đằng rồi nhỉ, trong khoảng thời gian này em không nên đi ra ngoài.”

Hạ Tịch Quán rũ mi: “Dạ, tất cả nghe theo anh, Lục tiên sinh, chừng nào anh mới về?”

“Mấy ngày nay anh bận rộn công việc, buổi tối không về, em cứ ngoan ngoãn ngủ trước nhé.”

Hạ Tịch Quán không biểu lộ cái gì, cô đáp một câu “dạ”, sau đó cúp điện thoại.

Ba ngày trôi qua, Hạ Tịch Quán vẫn ở chỗ này, an tâm chăm sóc bà nội.

Vẻ an tĩnh của cô khiến tất cả mọi người buông xuống đề phòng.

Ngày thứ tư, lúc bà nội cùng má Ngô đang ngủ, Hạ Tịch Quán thu lại châm bạc, sau đó dùng điện thoại bàn phòng khách bắm số Diệp Linh.

Rất nhanh bên kia tiếp thông, giọng nói dịu dàng của Diệp Linh truyền đến: “Alo, ai vậy ạ?”

“Linh Linh, là tớ.”

“Trời ạ, Quán Quán!” Diệp Linh nhanh chóng nỗ tung: “Bây giờ cậu đang làm cái gì thế, sao lại mát tích, gọi điện cho cậu cũng không gọi được, tớ không liên lạc được cậu, tối hôm nay là đại hôn của Lục Hàn Đình và Lệ Yên Nhiên đấy!”

Chương 897: Chỉ Mình Cô Không Biết

Hạ Tịch Quán ngắn cả người.

Thật ra cô đã nghĩ tới vô số khả năng, chỉ không nghĩ đến khả năng này, đêm nay là đại hôn của Lục Hàn Đình và Lệ Yên Nhiên.

“Quán Quán, hiện tại trên mạng ầm ĩ buổi đại hôn giữa hai nhà Lục Lệ đó, buổi hôn lễ thịnh thế còn tụ tập hết thảy giới quý tộc thượng lưu, khiếp sợ toàn bộ Đề Đô, bố của Lục Hàn Đình – Lục Tư Tước và bố của Lệ Yên Nhiên – Lệ Quân Mặc hai rồng lớn cũng đồng thời xuất hiện trên hôn lễ, có thể nói là tụ họp phong vân.”

“Alo, Quán Quán, cậu còn nghe không, cậu và Lục tiên sinh đến tột cùng xảy ra chuyện gì vậy?Sao anh ta lại đột nhiên đính hôn với Lệ Yên Nhiên? Alo, Quán Quán, alo…”

Hạ Tịch Quán bên này đã cúp điện thoại.

Hạ Tịch Quán ngồi trên ghế sa lon, hai mắt trống rỗng một hồi, hiện tại cô chút đờ đấn mờ mịt.

Qua máy phút sau cô đứng dậy, bà nội và má Ngô ngủ yên trên lầu, hai bà còn ngủ rất lâu nữa bởi vì cô đã ghim châm ngủ cho các bà.

Hạ Tịch Quán mặc quần áo má Ngô, sau đó trang điểm thành dáng vẻ má Ngô ra cửa, hộ vệ bên ngoài thấy là má Ngô đi ra cũng không hỏi nhiều, trực tiếp cho đi.

Hạ Tịch Quán ngồi lên một chiếc xe buýt, một khi rời khỏi Tây Uyễn, điện thoại của cô lập tức có tín hiệu.

897-1-1.jpg


Bữa tiệc cưới xa hoa này lần nữa tập trung vào buổi đính hôn giữa hai đại hào môn Lục Lệ, Lục Hàn Đình không chỉ có thân phận hiển hách, mà anh còn là đại lão trẻ tuổi anh tuấn và giàu có nhất của thương giới Đế Đô, cướp mất bao nhiêu trái tim thiên kim tiểu thư, Lệ Yên Nhiên – Lục phu nhân tương lai là đối tượng mà mọi người phụ nữ đều hâm nộ….”

Màn ảnh vừa chuyển, Lục Hàn Đình bước trên sàn sứ trắng sáng, trong bộ vest đen được may thủ công, bộ vest đen được là thẳng không chút nếp nhăn, mái tóc ngắn được vút lên toàn bộ, lộ ra vằng trán anh tuần cùng khuôn mặt điển trai, cả người anh tản ra khí chất cao cao tại thượng và nhàn nhạt xa cách.

Phía sau anh có một nhóm nhân viên công tác đi theo, anh \ giống như bậc đề vương được cung phụng đi dẫn đầu, ánh mặt trời sáng lạng từ cửa số sát đất soi đến, khảm lên gương mặt ấy lớp óng vàng lóa mắt.

Ký giả chen lần đưa micro tới: “Lục tổng, với buổi đính hôn Lục Lệ này, anh có thể tiết lộ thêm nhiều chỉ tiết hơn không?”

“Kết hôn xong, anh và Yên Nhiên tiểu thư sẽ đi hưởng tuần trăng mật sao?”

“Lục tổng, xin hỏi sai khi kết hôn, hai người có dự định sinh em bé không? Đứa con đầu lòng này của hai người này sẽ là chắt trai trưởng của Lục gia.”

Hộ sĩ áo đen chặn tất cả ký giả ra bên ngoài, thư ký Nghiêm Kiên từ chối trả lời, Lục Hàn Đình mặt không đổi đi lên chiếc xe limo sang trọng.

Từ đầu đến cuối anh đều không liếc đến màn ảnh.

Khuôn mặt lớn chừng bàn tay của Hạ Tịch Quán trắng bệch, trắng đến như một trang giấy, không có chút huyết sắc nào, cặp mắt sáng trong kia cũng biến thành trống rỗng, cho tới bây giờ mới có một giọng nói quanh quần bên tai cô, không ngừng nói cho cô biết Lục Hàn Đình và Lệ Yên Nhiên kết hôn.

Ban đầu là một giọng nói sau đó biến thành hàng nghìn hàng vạn thanh âm nói cô biết, cả thế giới đều biết buổi hôn lễ hai nhà Lục Lệ, duy chỉ có cô không biết.

Cô là kẻ biết đến cuối cùng.

Chương 898: Hạ Tịch Quán Tham Dự Hôn Lễ

Hạ Tịch Quán cũng là đến bây giờ mới dám khẳng định, Lục Hàn Đình thực sự cưới Lệ Yên Nhiên rồi!

Nhưng…

Nhưng, không thể nào mà…

Hạ Tịch Quán đưa tay sờ sờ chuỗi dây chuyền only-love và chiếc nhẫn duy nhất trên thế giới này, đây là anh tặng cô, chỉ mắy hôm trước anh vẫn còn lầm bẩm phục hôn, anh còn gọi cô là Lục phu nhân…

Ha.

Ha ha.

Hạ Tịch Quán tự giễu cười nhẹ hai tiếng, viền mắt trắng nõn nhanh chóng biến đỏ, bên trong dâng lên tầng hơi nước trong suốt.

Cô lần nữa cầm điện thoại di động lên, đầu ngón tay run rẫy bắm dãy số quen thuộc khảm vào tận xương.

Tiếng chuông du dương vang lên, sau đó điện thoại bị không nhanh không chậm được nối thông.

“Alo.”

Giọng nói từ tính quen thuộc của Lục Hàn Đình truyền tới.

Lúc này Hạ Tịch Quán ngồi trên xe buýt, cô quay đầu, nhìn phong cảnh lướt qua như tên bắn ngoài cửa sổ, sau đó cô chậm rãi gợi lên đôi môi đỏ mọng: “Alo, Lục tiên sinh, bây giờ anh đang ở nơi đâu thế ạ?”

Giọng nói thấp thuần của Lục Hàn Đình giảm thấp xuống một chút, cũng càng mềm mại hơn: “Hôm nay anh có chút việc, em ngoan ngoãn ăn cơm rồi đi ngủ đi.”

“À, vậy đêm nay anh có về không?”

“Sao thế, nhớ anh à?”

Hạ Tịch Quán gật đầu: “Dạ, em nhớ anh, Lục tiên sinh, bây giờ anh trở lại có được không, đã ba đêm em không gặp anh rồi.”

Lục Hàn Đình im lặng vài giây: “Đêm nay phải tăng ca, trễ một chút anh sẽ về cùng em nhé?”

Hàng mi nhỏ dài Hạ Tịch Quán run rẩy, cô không thể nhịn được, từng hạt lệ tựa hạt châu tràn khỏi bờ mi, lã chã rơi xuống.

Cô nhìn chính mình hẳn lên khung cửa thủy tinh, trên mặt cô đã đong đầy nước mắt, cô phải cắn mạnh răng lên đôi môi đỏ mọng mới không nắc lên nghẹn ngào, cô giơ lên bàn tay nhỏ bé lau lung tung khuôn mặt nhỏ nhắn, cô bướng bỉnh nói: “Không được, Lục tiên sinh, bây giờ anh phải về, em rất muốn gặp anh, em rất muốn rất nhớ anh.”

“Quán Quán ngoan nha, anh bây giờ đang họp, không thể phân thân về với em được, đêm nay trễ chút anh sẽ trở về.” Lục Hàn Đình thấp giọng dỗ cô.

ý Bàn tay Hạ Tịch Quán vẫn năm thật chặt chiếc nhẫn trong tay, hiện tại tay cô đột nhiên buông lỏng ra, giữa làn nước mắt cô gợi lên khóe môi: “Dạ, vậy anh làm việc đi! Em mệt rồi, ngủ trước đây.”

Nói xong cô trực tiếp cúp điện thoại.

Hạ Tịch Quán ngồi một mình, cô biết, từ giờ khắc này, cô đã mắt đi Lục tiên sinh của cô.

Lúc nãy là cô cho anh một cơ hội duy nhất, chỉ cần anh bây giờ trở về, cô sẽ xem như chưa xảy ra chuyện gì.

Nhưng, anh không về.

Hạ Tịch Quán giơ bàn tay nhỏ bé lên, vùi cả gương mặt nhỏ xinh vào lòng bàn tay, rất nhanh bờ vai oánh nhuận vai bắt đầu run lên, trong chiếc xe yên tĩnh quanh quần tiếng khóc ẩn nhẫn mà tuyệt vọng.

Không biết qua bao lâu, Hạ Tịch Quán mới nhịn được cơn khóc, cô không muốn khóc nữa.

Lúc này bác tài xế trước mặt hỏi: “Cô bé, cháu muốn đi đâu?”

Hạ Tịch Quán ngắng đầu: “Đến sơn trang Long Đầu ạ.”

Hôn lễ thịnh thế của Lục Hàn Đình và Lệ Yên Nhiên được cử hành ở sơn trang Long Đầu, cô muốn đích thân đi nhìn!

Sơn trang Long Đầu.

Đại hôn hôm nay tề tụ giới thượng lưu quý tộc, Lệ Quân Mặc và Lục Tư Tước đều có mặt.

Cô dâu Lệ Yên Nhiên mặc một chiếc váy lụa cỗ V mỏng, đây là tác phẩm của nhà thiết kế người Pháp nỗi tiếng, phía trên đính kim cương sáng chói, càng tôn lên nhan sắc Lệ Yên Nhiên càng thêm mỹ lệ rung động lòng người.


Chương 899: Chiếc Dây Chuyền Duy Nhất
Lệ Yên Nhiên ưu nhã cùng nhóm phu nhân thượng lưu quý tộc trò chuyện, được toàn trường cực kỳ hâm mộ cùng chúc phúc.
Lúc này một vị phu nhân nói: “Yên Nhiên Tiểu thư, đêm nay là đại hôn của cô và Lục thiếu, trên tay cô sao lại không mang chuỗi dây chuyền duy nhất?”
Chuỗi dây chuyền duy nhất?
Lệ Yên Nhiên cứng đờ.
“Đúng vậy, Yên Nhiên Tiểu thư, cô mau lất chuỗi dây chuyền duy nhất ra cho chúng tôi xem chút đi, năm đó Lục phu nhân lập ra Fly, thiết kế rất nhiều món trạng sức kinh điển, thế nhưng chẳng biết tại sao, Lục phu nhân chưa bao giò thiết kế nhẫn kim cương, nhẫn kim cương duy nhất mà bà thiết kế chính là chuỗi dây chuyền duy nhất này, chuỗi dây chuyền duy nhát trọn đời chỉ tặng một người, biểu trưng cho tình cảm chân thành kiếp này, là độc nhất vô nhị toàn thế giới!”
“Yên Nhiên tiểu thư, Lục thiếu nhất định đã đưa chuỗi dây chuyền duy nhất này cho cô rồi nhỉ?” Mấy phu nhân khác hưng phấn phụ họa nói.
Năm đó mẹ Lục Hàn Đình Liễu Anh Lạc lập ra Fly, nhanh chóng thịnh hành oanh động toàn bộ giới trang sức, mỗi một kỳ sản phẩm mới đều bị mấy nhóm phu nhân này săn lùng, có thể nói là muôn người đều đổ xô ra đường, bởi vì rất nhiều sản phẩm là hàng limited, người nào tranh được sản phẩm của Fly cũng đủ để đám phụ nữ khoe khoang trên các buổi yến hội suốt năm ròng.
Cho nên chuỗi dây chuyền duy nhất của Liễu Anh Lạc vẫn là một truyền thuyết, tất cả mọi người đều muốn ở buổi hôn lễ rửa mắt nhìn nó.
Sắc mặt Lệ Yên Nhiên càng ngày càng cứng đò, vì trên ngón tay cô ta trống không, Lục Hàn Đình căn bản không tặng cô chiếc nhẫn đó.
Nhưng rất nhanh cô ta cong môi, tự nhiên nói: “Anh Hàn Đình đương nhiên tặng chuỗi dây chuyền duy nhất cho tôi, nhưng tôi quý nó quá, không đeo theo bên người, khi nào tôi đeo sẽ cho các người xem thật kỹ nhé.”
Lệ Yên Nhiên tính toán trong lòng, cô ta sẽ bảo Lục Hàn Đình đưa chuỗi dây chuyền duy nhất muốn này cho cô ta, dù sao mạng của Hạ Tịch Quán ở trong tay cô ta, Lục Hàn Đình nhất định sẽ đưa chuỗi dây chuyền duy nhất cho cô ta, đến lúc đó cô ta muốn ở trước mặt đám người này khoe khoang trên một phen.
Những lời này rất hữu hiệu trấn trụ nhóm phu nhân, dù sao trận đại chiến “Lục phu nhân” này, cuối cùng vẫn là Lệ Yên Nhiên chiến thắng.
Lúc đầu thân phận Prof. Hạ của Hạ Tịch Quán lộ ra, Lục Hàn Đình lại cùng Hạ Tịch Quán trong buổi họp học thuật diễn đàn công khai hẹn hò, mọi người còn nhất trí cho rằng Hạ Tịch Quán cách vị trí Lục phu nhân này không xa.
Thế nhưng ai mà ngò tới ba ngày trước bọn họ nhận được thư mời kết hôn của hai nhà Lục Lệ, cô dâu phía trên lại là người cũ – Lệ Yên Nhiên.
Hiện tại Lệ Yên Nhiên trở thành Lục phu nhân, đám người đương nhiên là xu nịnh nịnh bợ cô, dù sao buổi đại hôn của hai đại gia tộc Lục gia và Lệ gia cũng đủ để chấn động toàn bộ thương giới.
Đám người ha ha cười nói.
“Yên Nhiên tiểu thư, cô và Lục thiếu thật sự rất ngọt ngào đó, không đúng, tôi phải tát mình, tôi phải là sửa miệng mới đúng, hiện tại không thể gọi Yên Nhiên tiểu thư nữa, phải gọi Lục phu nhân mới phải!”
“Lục thiếu và Lục phu nhân thực sự là trời sinh một đôi, những người phụ nữ bên ngoài kia cuối cùng chỉ là mây khói qua đường, người thắng cuối cùng vẫn là Lục phu nhân.”
“Lục phu nhân, về sau cô phải chăm sóc chúng tôi đấy nha.”
Nét mặt Lục phu nhân Lệ Yên Nhiên đã tươi như hoa rồi, cô ta còn len lén ngước mắt nhìn về phía phía trước, dáng người đồ sộ Lục Hàn Đình đứng nghiêm phía trước.
Lục Hàn Đình một thân tây trang thủ công màu đen đứng dưới ngọn đèn sáng chói, một tay đút trong túi quần, một tay cầm một ly rượu đỏ, đám giám đốc quay chung quanh anh, niềm nỡ nói chuyện với anh, anh cúi đầu nghe, kiêu ngạo lại hò hững.
Nơi nào có anh, anh sẽ là tiêu điểm cho toàn trường. Hôm nay chỉ có 4 chương thôi nhé cả nhà! Mong cả nhà thông cảm, chúc cả nhà vui khỏe!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK