Công Chúa tiên khí tuyệt lệ như thé, thực sự đáng tiếc.
Hạ Tịch Quán ngược lại không cảm thấy gì cả, xưa nay kẻ làm đế vương, ở địa vị cao, nào có ai có thể sống tùy tâm sở dục?
Trước đây cô là một cô gái vô ưu vô lo, nhưng bây giờ không thể.
Cô lựa chọn con đường này.
Mặc dù từ nay về sau thì giờ bị giới hạn, cả đời này đều sẽ bị vây trong hoàng thành này, cô cũng không sẽ hồi hận.
Cô sải bước tiến về phía trước.
Đây là trách nhiệm của cô.
Chỉ là… cô vẫn chưa tìm được Lục tiên sinh.
Lục tiên sinh dường như đá chìm đáy biển, trong một đêm biến mất ở thế gian này.
Lúc này tiếng đập cửa vang lên, người làm nữ ngoài cửa nhẹ giọng nói: “Công Chúa.”
Tình Nhi nhìn về phía Hạ Tịch Quán: “Công Chúa, tôi đi ra ngoài nhìn một chút.”
“Được.”
Hạ Tịch Quán cởi áo khoác, sau đó giơ tay lên tháo thanh trâm ra, suối tóc đen dài tùy ý xõa tung xuống dưới.
Về sau, e là cô phải luôn búi tóc.
Lúc này Tình Nhi đã trở về: “Công Chúa.”
Hạ Tịch Quán nghiêng mắt, nhìn thoáng qua dáng vẻ muốn nói lại thôi của Tình Nhi: “Sao vậy?”
“Công Chúa, mới vừa nhận được tin tức, Thượng Quan Đằng chết rồi.”
Cái tay đang cầm lược của Hạ Tịch Quán khẽ khựng lại.
“Thượng Quan Đằng chết, Thời gia là gia tộc đầu tiên đứng ra, ủng hộ Lục Tử Tiễn xưng vương, có thể nói nhất hô bá ứng, hiện tại Hoa Tây đang chuẩn bị lễ mừng kế vị, Lục Tử Tiễn sắp trở thành tân Quận Chúa Hoa Tây rồi!”
Hạ Tịch Quán cũng không cảm thấy bát ngờ, Lục Tử Tiễn sau khi hắc hóa muốn cả giang sơn và mỹ nhân, hiện tại Hoa Tây rung chuyển, đúng là thời cơ tốt nhất để anh đoạt quyền.
` Đích thân anh giệt Lục tiên sinh, cô Vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho anh.
“Đã biết, về sau tin tức của anh ta, không cần báo cho tôi biết.”
“Vâng.”
“Đúng rồi, gần đây có tin tức của Dịch Dịch không?”
Cô sinh ba đứa con, Bì Bì hành tung bất định, bốn bể là nhà, Tinh Tinh không cần lo lắng, vẫn luôn được Lâm Thủy Dao mang theo trên người, duy chỉ có Dịch Dịch…
Lúc Lục Hàn Đình vẫn còn sống, đưa Lục Thần Dịch đến trường học dành cho thiên tài khép kín đứng đầu toàn s b câu tiên hành huân luyện, huân luyện ở nơi đó đều là kiểu ma quỷ, Lục Thần Dịch lại rất thích ứng, cũng không liên lạc với người nhà, Hạ Tịch Quán có chút bận tâm lại có chút nhớ Tiểu Dịch Dịch.
Tình Nhi lắc đầu: “Công Chúa, Dịch Dịch Điện Hạ cũng không truyền đến bất kỳ tin tức gì.”
Trong lòng Hạ Tịch Quán có hơi mắt mác, hai đứa con trai này của cô đều độc lập như vậy, không cần cô.
“Công Chúa, đi ngủ sớm một chút đi ạI Ngày mai sẽ là lễ đăng ngôi Nữ Vương.”