Mục lục
Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1205:



Đoạn thời gian trước rơi xuống bộ lạc, anh từng nói qua với cô, nêu như những người phụ nữ kia đều là giả…



Thì ra, chỉ là nều như mà thôi.



Những người phụ nữ kia căn bản cũng không phải là giả.



Hạ Tịch Quán cảm giác mình quá ngây thơ, anh đã từng nhốt cô vào phòng thay đồ nghe anh cùng người phụ nữ khác làm tình, những thứ này sao có thể là giả?



Hạ Tịch Quán thần sắc ảm đạm thõng xuống hàng mi nhỏ dài, sau đó xoay người rời đi.



Lúc này bên tai liền truyền đến tiếng nói đạm mạc mà mỏng lạnh của Lục Hàn Đình: “Không có, tôi không thích cô, một chút xíu cũng không có.”



Hạ Tịch Quán dừng bước chân lại.



Lida lắc đầu, cô không thẻ tiếp thu sự thật này: “Làm sao .



có thể, Lục tổng, anh nhát định là yêu thích em, tuy là… .



tuy là lúc anh ở chung với em luôn lạnh nhạt, em luôn cảm .



giác anh xuyên qua em nhìn một người khác, anh quên rồi .



sao, anh còn khích lệ em làm móng tay đẹp, anh thường xuyên nhìn tay của em, anh xem, bây giờ em còn giữ lại bộ móng màu hồng này, đây là mẫu anh thích nhất.”



Hạ Tịch Quán quay đầu, nhìn sang, cô nhìn thấy bộ móng Lida làm, bộ móng này cô quá quen thuộc, bởi vì, đây là bộ móng trước đây cô đã làm!



Một lần kia Diệp Linh kéo cô đi thương mại làm móng, liền làm mẫu như Lida, màu hồng.



Lễ nào… Lục Hàn Đình coi trọng Lida, cũng là bởi vì… bộ móng giống với cô sao?



Lida thật sự rất thích Lục Hàn Đình: “Lục tổng, tuy là anh từng dịu dàng nhìn em, từng ôm em, cũng từng đến phòng em ngồi qua, thế nhưng chúng ta cũng không làm gì, dủ cho em yêu thương nhung nhớ anh, thế nhưng anh đều ngồi trong lòng mà vẫn không loạn. Đêm kia bị phóng viên chụp được, anh chỉ là ở trong căn hộ em hút thuốc cả đêm, cái này nói ra, ai sẽ tin chứ, dù sao ba năm nay danh sách người tình của Lục tổng dài như sớ, tất cả mọi người đều nói anh quá đào hoa, thế nhưng em biết cho tới bây giờ người anh không dính chút cánh hoa vào, anh chẳng những không chạm qua em, cũng không đụng tới bất kỳ người phụ nữ nào.”



Thân thể mềm mại của Hạ Tịch Quán trực tiếp chấn động, con ngươi trong vắt hung hăng co rút, là… như vậy ư, thật là… như vậy không?



Anh không chạm qua bắt kỳ người phụ nữ nào? l Lida tiếp tục nói: “Lục tổng, em biết trong lòng anh có một người phụ nữ nhớ mãi không quên, người phụ nữ này sâu đậm giấu trong lòng anh, bất luận kẻ nào đều không thể thay thế được địa vị của cô ấy, ngay cả thời gian cũng không thể, cho nên em nhận thua, em chia tay, sau khi chia tay, em biết anh có thêm nhiều bạn gái mới, thế nhưng em chưa bao giờ biết mơ ước mình là bọn họ, bởi vì em biết bọn họ giống như em, đều không thể đi vào lòng anh, cũng không chiếm được người của anh.”



“Có thể khiến em nổi máu ghen ghen ty chỉ có người phụ nữ anh một mực nhớ mãi không quên, em tưởng em chỉ bại dưới cô ấy, nhưng vừa rồi em thấy được người phụ nữ kia, người phụ nữ kia nông cạn như thế, ngoại trừ gương mặt tuyệt sắc khuynh thành em thực sự không biết cô ta còn có nội hàm gì, Lục tổng, anh mở mắt nhìn rõ đi! Người phụ nữ kia căn bản không xứng với anh.”



Hạ Tịch Quán không nghĩ tới cô ở đây nghe được toàn bộ chân tướng, đây chính là toàn bộ chân tướng của ba năm nay sao?



Những người phụ nữ anh lui tới kia đều là giả, thậm chí những người phụ nữ kia trên người hoặc nhiều hoặc ít chỉ là có bóng dáng của cô, ba năm nay cô không có ở đây, anh vẫn dừng lại tại chỗ, ở trong biển người mênh mông tìm kiếm bóng dáng của cô.



Lida nói rất đúng, Hạ Tịch Quán với Lục Hàn Đình, là tình yêu mà thời gian cũng không thể chia cách được.



Ba năm nay, anh chưa từng có một giây quên đi cô.



Ba năm nay, anh chưa từng ruồng bỏ cô.



: Anh vẫn luôn là… Lục tiên sinh của cô.
Chương 1206:



Viền mát Hạ Tịch Quán đỏ bừng, bên trong dâng lên tầng hơi nước trong suốt, ba năm nay ở Lan Lâu cô cũng là cửu tử nhất sinh, từng gian nan, từng lạc lõng, từng mê man, một bụng chua xót cùng ủy khuất.



Nhưng bây giờ hết thảy tất cả đều được xoa dịu, Hạ Tịch Quán đột nhiên cảm thấy đáng giá.



Thời gian thám thoát, giấy qua sặc sỡ, anh cùng cô vẫn là dáng vẻ thuở đầu khi gặp nhau, ai cũng không cách nào thay thế được bọn họ.



Đối mặt với lời tỏ tình thâm tình của Lida, Lục Hàn Đình mặt không chút thay đổi, đổi thành bát kỳ người đàn ông nào đều không thể cự tuyệt Lida tiến công nhiệt liệt như vậy, nhưng Lục Hàn Đình thờ ơ.



Lục Hàn Đình mắp máy môi mỏng, sau đó vô tình rút đi ống tay áo trong tay Lida, lúc này anh ngắng đầu, đôi mắt chim ưng đột nhiên nhìn sang hướng cạnh cửa: “Là ai? Đi .



ral” : Lục Hàn Đình khá cảnh giác, anh đã phát hiện Hạ Tịch Quán.



Thế nhưng, cạnh cửa không có động tĩnh gì, người kia cũng không có đi ra.



Lục Hàn Đình nhanh chóng chau mi tâm, anh bước qua, vươn bàn tay to dùng sức kéo lại cánh tay người đứng cạnh cửa.



Một thân thể nhỏ nhắn mềm mại trực tiếp ngã vào trong ngực anh.



Lục Hàn Đình hạ mắt liền thấy được khuôn mặt nhỏ quen thuộc, gương mặt ấy bây giờ ướt đẫm nước mắt.



Là Hạ Tịch Quán.



Vậy mà là cô!



Cô… đang khóc.



Hạ Tịch Quán không nghĩ tới chính mình sẽ bị phát hiện nhanh như vậy, cô còn chưa kịp lau lệ trên mặt đã bị anh lôi đi ra, hiện tại va vào ngực của anh, cô nâng đôi mắt ươn ướt nhìn anh.



Lục Hàn Đình cũng nhìn cô, chỉ thấy hàng mi nhỏ dài như cánh ve hồ điệp hốt hoảng rung động, trong mắt cô đều là nước mắt, lóng lánh sóng nước, không gì sánh được sáng chói động lòng người.



Tim Lục Hàn Đình hung hăng siết lại, anh trầm giọng hỏi: *Sao cô lại ở chỗ này, cô… làm sao vậy?”



Khi một người đang uất ức không thể được ân cần thăm hỏi, bởi vì uất ức sẽ bị phóng đại, nước mắt trong suốt của .



Hạ Tịch Quán liền rơi xuống như thác đổ.



Cô càng khóc càng lợi hại, Lục Hàn Đình cũng cảm giác tim của mình bị bàn tay to tàn nhẫn siết chặt, vô cùng đau lòng, anh nhìn bên ngoài một chút: “Có phải có người bắt nạt cô không, có phải là chủ tử cô lại làm khó dễ cô?”



Lida đứng ở một bên, cô ta nhận ra Hạ Tịch Quán, đây không phải là tiểu nha hoàn kia sao?



Hiện tại Hạ Tịch Quán và Lục Hàn Đình đứng chung một chỗ, hai người một cao một thấp, Lục Hàn Đình rũ mí mắt anh tuấn thấp giọng nói chuyện với cô, trong tiếng nói tựa hồ cũng lộ ra vài phần thận trọng mềm mại cùng dỗ dành cưng chiều.



Hạ Tịch Quán chỉ để ý khóc, ở trước mặt người đàn ông không ngừng rơi nước mắt, Lida đột nhiên có một ảo giác, thật giống như trước mắt hai người kia chính là cả thế giới bọn họ, bắt luận kẻ nào đều không chen lọt.



Lida kinh hãi, cô ta thấy qua một Lục Hàn Đình bạc tình, nhưng chưa thấy qua một Lục Hàn Đình hạ thấp mình dỗ dành một cô gái.



Thì ra anh cũng sẽ dịu dàng, chỉ là anh chỉ dịu dàng với người kia.



Thấy cô còn không dừng khóc, Lục Hàn Đình giơ bàn tay to lên, dùng lòng bàn tay to giúp cô lau nước mắt trên gò má: “Đừng khóc, nếu không, chúng ta đừng làm nha hoàn nữa…



“” Hạ Tịch Quán đột nhiên nở nụ cười, bị dáng vẻ vụng .



về của anh chọc cười vang, anh tưởng cô bị Thượng Quan Mật Nhi bắt nạ đến khóc. | Hạ Tịch Quán nhìn khuôn mặt quá mức anh tuần kia, đột nhiên nhào tới, hai tay nhỏ bé ôm chặt lầy vòng hông của anh.
Chương 1207:



Cô đã biết.



Cô biết tất cả rồi.



Cô cuối cùng đã biết.



Trong lòng hương mềm như ngọc, thân hình cao lớn Lục Hàn Đình đột nhiên cứng đờ, anh chậm rãi giơ tay lên, muốn ôm cơ thể mềm mại của cô, thế nhưng ngón tay cuộn lại, bàn tay của anh lại để xuống, rũ ở bên cạnh thân.



Lục Hàn Đình mím môi mỏng: “Buông tay, lát nữa sẽ có người thấy đó.”



Không muốn!



Hạ Tịch Quán chẳng những không buông tay, còn muốn anh ôm chặt hơn, cô chôn mặt sâu trong ngực của anh, còn như mèo con nũng nịu cà cà.



Cả người Lục Hàn Đình đều mềm nhữn, anh chậm rãi .



khép mắt, Lục Hàn Đình, thừa nhận đi! Mày đã thích tiểu nha hoàn này rồi.



Hết thảy của cô đều là quen thuộc như vậy, dường như hoàn toàn khăng khít với linh hồn anh, làm cho anh không cách nào chống cự.



Chợt, Hạ Tịch Quán nhón chân lên, to gan hôn lên gò má anh tuấn của anh.



Cô lại hôn anh.



Lục Hàn Đình rũ mắt nhìn cô.



Hạ Tịch Quán không sợ, cô nhón chân lên lại dùng sức “chụt” trên gò má anh tuần ấy.



Lần này cô đánh dấu lên cả hai bên mặt anh, anh là của cô rồi.



Hạ Tịch Quán chớp mắt, vừa lanh lợi vừa mềm mị nhìn anh, dáng vẻ đó rơi vào đáy mắt Lục Hàn Đình quả thực không cách nào so sánh, anh cong đôi môi mỏng.



Lida nhìn suốt toàn bộ hành trình, hai người kia vô cùng thân thiết, hoàn toàn bỏ quên sự tồn tại của cô ta, nhưng cô ta lại tận mắt nhìn bọn họ thân mật, như vạn tiễn xuyên tâm.



Cô ta tới bây giờ chưa từng hôn Lục Hàn Đình, bởi vì Lục Hàn Đình không cho cô ta cơ hội gần người, đối với người phụ nữ anh không thích, anh sẽ không để cho bọn họ đụng vào.



Vậy bây giờ, anh cùng tiểu nha hoàn này?



Lida biết lần này cô ta thực sự thua, cô ta không bại bởi bắt luận kẻ nào, mà là bại bởi… Lục Hàn Đình.



Lida đỏ mắt bỏ chạy.



Hạ Tịch Quán nhìn thấy Lida chạy, cô chính là muốn trên người anh phủi sạch hét đám hoa đào này, về sau cô sẽ không bao giờ chắp tay nhường anh cho người khác nữa.



Hạ Tịch Quán vươn hai tay ôm cổ Lục Hàn Đình, cô nhón chân lên, ngượng ngùng lại lớn mật hôn môi mỏng của anh.



Cô không nhắm mắt, mà là quan sát đến phản ứng của anh.



Trên thực tế Lục Hàn Đình cũng không nhắm mắt, anh cụp mí nhìn cô, không tránh, cũng không chủ động, để cho cô hôn.



Hạ Tịch Quán dù sao không có bao nhiêu kinh nghiệm chủ động, khuôn mặt nhỏ từ từ đỏ lên, sau đó chậm rãi lui xuống.



Quên đi…



Thế nhưng một giây kế tiếp vòng eo yêu kiều bị bóp chặt, cánh tay Lục Hàn Đình mạnh mẽ kéo cô vào trong ngực mình.



Anh tháp mắt, trực tiếp đặt lên môi cô.



Hạ Tịch Quán mở to hai mắt, khiếp sợ bối rối nhìn anh, lần này hai mắt anh nhắm nghiền, anh hôn so với bất kỳ lần .



nào trong quá khứ càng thêm hung mãnh kịch liệt.



Tay Hạ Tịch Quán leo lên cánh tay tráng kiện của anh, cô cảm giác bắp thịt anh từng thớ cứng rắn, rất nhanh đại não cô đã thiếu dưỡng khí, anh cường hãn cướp đoạt hết thảy không khí của cô.



Trong đuôi mắt hẹp dài của Lục Hàn Đình đã sớm dâng lên màu đỏ tươi của ham muốn, thiếu nữ trong ngực làm cho anh yêu thích không buông tay, chậm rãi trầm mê.



Môi mỏng anh rơi trên vành tai trắng như tuyết, khàn khàn lên tiếng, anh gọi tên một người: “Quán Quán…”



Trong lúc ý loạn tình mê anh khẽ gọi Quán Quán.



Thiếu nữ trong ngực nhanh chóng cứng đờ.



Lục Hàn Đình cũng dừng hôn, anh mở hai mắt ra, chỉ thấy cô gái trong ngực khiếp sợ không gì sánh nổi nhìn anh…



Lục Hàn Đình nhanh chóng mím môi, anh cũng không biết sao anh lại hướng về phía cô gọi “Quán Quán”, tình yêu, mong muốn, khát vọng trong lòng anh, vẫn luôn là Quán Quán của anh. Vừa rồi cảm giác nướng nóng sắp hòa tan ấy khiến anh cảm tháy trong ngực chính là Quán Quán.
Chương 1208:



Ham muốn mãnh liệt của Lục Hàn Đình bị lý trí tách ra vài phần, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng Thượng Quan Mật Nhi: “Lục Hàn Đình, anh đang ở đâu? Lục Hàn Đình!”



Hóa ra là Lục Hàn Đình đi ra ngoài quá nên Thượng Quan Mật Nhi tìm tới.



Lục Hàn Đình nhanh chóng buông lỏng Hạ Tịch Quán ra, anh khàn khàn nói một câu: “Xin lỗi.”



Sau đó anh xoay người rời đi.



Anh đi.



Hạ Tịch Quán đứng tại chỗ kinh ngạc nhìn bóng lưng anh rời đi, vừa rồi anh lại ôm cô gọi “Quán Quán”, vậy đã nói rõ anh sắp phá tan mị thuật Yêu chuông của Giao Nhân tộc rồi, nhận ra hình dáng của cô rồi.



Năm 8ó tổ tiên Hoa Tây chưa từng thoát được mị thuật Yêu chuông, nhưng cô tin tưởng nhất định Lục Hàn Đình .



có thể.



Hạ Tịch Quán cũng xoay người rời đi. Thượng Quan Mật Nhi đang tìm Lục Hàn Đình, nhưng ả không tìm được, rất nhanh ả liền phát hiện bóng người rời đi của Hạ Tịch Quán, Thượng Quan Mật Nhi giờ khắc này hết sức chắc chắn vừa rồi hai người kia nhát định ở chung với nhau.



Buồn cười, hiện tại hai người kia đã công nhiên ở dưới mắt ả ngoại tình rồi!



Thượng Quan Mật Nhi rất tức giận, nhưng ả chẳng còn cách nào khác, chỉ có thể lấy điện thoại ra bắm một số điện thoại.



Rất nhanh điện thoại liền tiếp thông, giọng Họa phi truyền tới: “Alo, Mật Nhi, gần đây con và Lục Hàn Đình tiến triển đến mức nào rồi, vẫn thuận lợi chứ?”



“Mẫu phi, con ở chỗ này gặp phải khó khăn, Lục Hàn Đình hết sức lãnh đạm với con, anh ấy lại bị Hạ Tịch Quán hấp dẫn.”



“Cái gì? Lẽ nào con không dùng Yêu chuông với Lục Hàn Đình sao?”



“Mẫu phi, con dùng rồi, bằng không Lục Hàn Đình đã sớm nhận ra con, Lục Hàn Đình người đàn ông này so với chúng ta tưởng tượng càng khó khống ché, con tuy đã đổi mặt với Hạ Tịch Quán, thế nhưng thân hình, khí chất của con với ả lại đổi không được. Lục Hàn Đình thủy chung yêu tha thiết Hạ Tịch Quán, ánh mắt của anh ấy luôn dõi theo Hạ Tịch Quán, bây giờ nghĩ lại chúng ta đã sai làm rồi, lúc đó chúng ta chớ nên để Hạ Tịch Quán đi theo phía – sau con, đây căn bản cũng không phải là dằn vặt ả, mà là .



một đường đang hành hạ con.” Thượng Quan Mật Nhi .



giậm chân nói.



Đầu dây bên kia sắc mặt Họa phi hết sức trầm trọng: “Mị thuật Yêu chuông của Giao Nhân tộc chúng ta chưa người đàn ông nào có thể phá giải, lẽ nào Lục Hàn Đình sẽ là người đầu tiên sao?”



“Con cũng không biết, nói chung mẫu phi mau nghĩ cách đi! Không thể lại bó buộc đợi đập chết nữa.”



Họa phi im lặng đôi chút: “Đã như vậy, vậy ả Hạ Tịch Quán đó không cần giữ lại, nếu như ả chết, Lục Hàn Đình sẽ là của con.”



Hai mắt Thượng Quan Mật Nhi sáng ngời, cái gì mà Hạ Tịch Quán thật giả, không chơi vui tí nào, ả phải để trên thế giới vô luận là Hạ Tịch Quán thật hay Hạ Tịch Quán giả đều chỉ mình ả!



Như vậy, Lục Hàn Đình sẽ vĩnh viễn là của ả!



“Hay quá mẫu phi, con cũng nghĩ giống vậy, chúng ta phải nghĩ một kế thật tốt, tốt nhất mượn tay Lục Hàn Đình diệt trừ Hạ Tịch Quán, như vậy thì cho dù Lục Hàn Đình có một ngày phá được mị thuật Yêu chuông, khi anh ấy biết chính mình tự tay hại chết Hạ Tịch Quán, cũng sẽ thống khổ vạn phần.”



Họa phi gật đầu: “Được.”



Lúc này trên du thuyền tư nhân, tiểu thiếu gia Lục Thần – Dịch không đi ra ngoài, cậu vẫn ở trong phòng mình, bày .



mưu nghĩ kế, nắm tất cả những chuyện xảy ra bên ngoài .



trong tay.



Lục Thần Dịch ngồi trên chiếc ghế da màu đen, trước mặt cậu đặt một chiếc laptop, trong laptop đều là video theo dõi.



Mỗi một góc trên du thuyền tư nhân đều lắp camera, Lục Thần Dịch ở chỗ này là có thể hoàn toàn nắm giữ tình huống bên ngoài.



Tống Minh đứng phía sau tiểu boss Lục Thần Dịch, anh ta nhìn Thượng Quan Mật Nhi đang gọi điện thoại trong màn hình giám sát, nhanh chóng lên tiếng nói: “Tiểu boss, người này rốt cục lộ ra cái đuôi hồ ly, cô ta quả nhiên không phải Hạ tiểu thư.”
Chương 1209:



Lục Thần Dịch “ừm” một tiếng, khuôn mặt nhỏ lạnh lùng: “Hện tại con hồ ly này bị ép đến cùng rồi, có lẽ sắp nhảy ra cắn người.”



“Tiểu boss, vì phòng hoạ tương lai, bây giờ chúng ta bắt cô ta lại đi!”



Lục Thần Dịch nâng tay: “Không thể, hiện tại mẹ vẫn còn ở vị trí bị động, chúng ta không hiểu tình huống, rất có thể làm cho mẹ rơi vào hiểm cảnh, hơn nữa anh không phát hiện sao, mỗi một lần âm mưu quỷ kế đều là một lần thần trợ công, có thể giúp bố sớm nhận ra mẹ, chúng ta vẫn lẳng lặng nhìn bọn họ diễn xiếc thôi.”



Khóe mắt Tống Minh giật giật, néu như Thượng Quan Mật Nhi và Họa phi mà biết hết thảy kế hoạch của mình trong mắt Lục Thần Dịch đều là diễn xiếc, không biết sẽ có tư vị gì nhỉ.



Đại khái là sẽ… khóc bù lu bù loa luôn mắt!



Lúc này “reng reng” một tiếng, điện thoại Lục Thần Dịch vang lên, điện thoại tới.



Lục Thần Dịch án phím nhận, bên kia nhanh chóng truyền đến giọng nói non nớt dí dỏm: “Hello.”



Là Tiểu Bì Bì.



Hai đại lão bắt đầu gọi điện thoại.



Lục Thần Dịch dựa mình vào lưng ghế , mặc dù mới ba tuổi, nhưng một thân phong phạm tổng tài bá đạo: “Bồ tôi và mẹ phát triển đều ở trong khống ché, có thể yên tâm.”



*Yes Sir, có anh xuất thủ, em dĩ nhiên yên tâm.” Tiểu Bì Bì ngọt ngào cười nói.



Lục Thần Dịch nhanh chóng hừ lạnh một tiếng: “Đừng cợt nhả với tôi, nhớ kỹ, chờ tôi thu thập những người xấu kia, bước tiếp theo tôi sẽ đóng gói cậu đưa về nhà.”



*… Anh cả, anh và bố phải theo đuổi cuộc sống đi chứ, đời người không chỉ là tranh giành tình nhân trước mắt, mà còn có peace và love nha…”



Lục Thần Dịch mím môi nhỏ: “Ai là anh cả của cậu, đừng có gọi lung tung.”



“Anh chính là anh cả của em đó, anh cả anh cả anh cả!”



zBên kia Tiểu Bì Bì kêu lên vài tiếng.



Tống Minh đã cảm thấy khí tràng tiểu boss nhà mình toàn bộ đều lạnh xuống, trên mặt Lục Thần Dịch viết đầy “tạm thời tạm nhịn cậu vài ngày”, sau đó trực tiếp cúp điện thoại.



Du lịch trên du thuyền đã kết thúc, tất cả mọi người trỏ về.



Rất nhanh Thượng Quan Mật Nhi liền mang theo Hạ Tịch Quán tới Cửu Lăng vương phủ, hiện tại Hạ Tịch Quán đã là Thái tử phi của Cửu Lăng vương Thượng Quan Húc rồi, bọn họ đến đây ăn cơm tối.



Thượng Quan Húc tự mình nghênh đón: “Lan Lâu công chúa, mời vào.”



Thượng Quan Mật Nhi tự nhiên phóng khoáng nói: “Cảm ơn Cửu Lăng vương.”



Lúc này Thượng Quan Húc thấy được Hạ Tịch Quán sau lưng Thượng Quan Mật Nhi, ánh mắt của anh ta cũng dừng lại máy lần trên người Hạ Tịch Quán rồi lướt qua nơi khác.



Thượng Quan Mật Nhi im lặng nhìn một màn này, mị lực Hạ Tịch Quán quả nhiên lớn, tới chỗ nào cũng sẽ háp dẫn đàn ông, Cửu Lăng vương Thượng Quan Húc chắc cũng thích… Hạ Tịch Quán nhỉ?



Thượng Quan Mật Nhi trong lòng đột nhiên nghĩ đến một diệu ké, tối hôm nay có thể phá hủy Hạ Tịch Quán, ả cười nói: “Cửu Lăng vương, đây là nha hoàn thiếp thân Tình Nhi của em, anh sẽ không không nhận ra đấy chứ?”



Thượng Quan Húc nhìn Hạ Tịch Quán: “Tôi biết, nhưng mấy ngày không gặp, Tình Nhi cô nương như là thay đổi không ít.”



Thượng Quan Húc thiếu niên thành danh, được phong làm Cửu Châu Thân Vương, là một người đàn ông vô cùng cơ trí có tài nhìn xa trông rộng, anh ta liếc mắt liền nhìn ra Hạ Tịch Quán khác lạ.



Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng nói: “Cửu Lăng vương, không phải anh coi trọng nha hoàn của em đấy chứ, nếu như anh thích, em sẽ đưa cô ta tới làm thông phòng của anh.”



Thông phòng chính là ý tứ làm ấm giường, những vương tử thân vương của Hoa Tây sau khi trưởng thành đều có thông phòng riêng của mình, Thượng Quan Khải trầm mê nữ sắc, nhưng Thượng Quan Húc không nặng ham muốn, quý phủ không có bóng dáng phụ nữ nào.
Chương 1210:



Thượng Quan Húc thu hồi ánh mắt: “Lan Lâu công chúa, cô nói đùa, thiếp thân nha hoàn của cô tôi làm sao để cô bỏ đi được, chúng ta vào thôi.”



“Được.” Thượng Quan Mật Nhi theo Thượng Quan Húc đi vào.



Hạ Tịch Quán nhìn bóng lưng hai người, cô thực sự là hết chỗ nói với Thượng Quan Mật Nhi rồi, Thượng Quan Mật Nhi tới chỗ nào cũng muốn tìm đàn ông cho cô, thực sự là còn gấp gáp hơn cả mẹ cô!



Tối nay phủ Cửu Lăng vương rất náo nhiệt, phòng bếp đã bắt đầu chuẩn bị bữa ăn tối.



Thượng Quan Húc đi tới hậu hoa viên, lúc này đi ra một – mình, là Vương Dung.



Từ sau lúc bố con Vương gia quy thuận phủ Cửu Lăng ụ vương, Vương Dung liền ở lại chỗ này, hiện tại Vương – Dung nhìn Thượng Quan Húc: “Cửu Lăng vương, có phải – anh đã thầm ngưỡng mộ Lan Lâu công chúa hay không?”



1210-1-cung-chieu.jpg




Vương Dung nhìn Thượng Quan Húc, người đàn ông này tay cầm quyền cao, quyền khuynh toàn bộ Hoa Tây Châu, vậy mà anh ta chỉ nói, Lan Lâu công chúa rất nguy hiểm, nhưng không nói anh đến củng có thàm ngưỡng mộ vị Lan Lâu công chúa này hay không.



Lan Lâu công chúa đi tới Hoa Tây Châu cùng Thượng Quan Húc máy lần giao phong, Thượng Quan Húc thưởng thức Lan Lâu công chúa đã là điều khẳng định.



Nếu anh ta không muốn nói, vậy Vương Dung thay đổi trọng tâm câu chuyện: “Cửu Lăng vương, chúng ta một mực tìm kiếm quân vương chân chính có dòng máu Xích Tử, nhưng từ lần trước manh mối kia bị chặt đứt, chúng ta cái gì cũng không tra được, lẽ nào chúng ta chỉ có thể chờ đợi như vậy sao?”



Trong tròng mắt đen thẳm của Thượng Quan Húc lóe lên .



tia sắc bén, anh ta nhếch môi mỏng: “Lần trước chuyện .



lão nha hoàn này vô cùng kỳ quặc, khảong thời gian này .



tôi một mực âm thầm điều tra, tôi phát hiện có bóng dáng một người thủy chung xuất hiện giữa tất cả sự kiện.” | “Người nào?”



Thượng Quan Húc chậm rãi nói ra tên của một người: “Lan Lâu công chúa.”



Vương Dung lộ ra thần sắc kinh ngạc: “Lan Lâu công chúa tại sao muốn nhúng tay vào chuyện lão nha hoàn?”



“Sợ rằng… Lan Lâu công chúa là chân chính nhúng tay là vào chuyện quân vương có dòng máu Xích Tử của Hoa Tây Châu, tôi nghi Lan Lâu công chúa biết trước chúng ta một bước đã quân vương ở đâu, hoặc có lẽ là, quân vương chân chính đang ở bên người Lan Lâu công chúa.”



Thượng Quan Húc tuy hợp tác cùng Hạ Tịch Quán rồi, nhưng anh ta luôn đề phòng Hạ Tịch Quán, dù sao Hoa Tây và Lan Lâu Cổ Quốc có nguồn gội mãi không phá giải được.



“Cửu Lăng vương, đã như vậy, anh có tính toán gì không?



Lẽ nào… Hồng Môn Yến tối nay, là để thăm dò Lan Lâu công chúa?”



Thượng Quan Húc gật đầu: “Không sai.”



Vương Dung không có tiếp tục hỏi tiếp, đêm nay Thượng Quan Húc đã mời Lan Lâu công chúa tới, nhất định đã có kế sách, cô ấy chỉ yên lặng theo dõi là được.



Lúc này một tiếng nói yêu kiều vang lên: “Cửu Lăng | vương, thì ra anh ở đây à.”



Thượng Quan Mật Nhi mang theo Hạ Tịch Quán tìm tới.



Thượng Quan Húc nhanh chóng tiến lên: “Lan Lâu công chúa, cô tìm tôi?”



“Đúng rồi, kỳ thực cũng không có chuyện gì, chính là giọng nói của tiểu nha hoàn em bị bị tổn thương, đột nhiên không nói chuyện, không biết Cửu Lăng vương nơi này có linh đan thần dược gì có thể giúp tiểu nha hoàn em mở miệng nói chuyện được hay không.” Thượng Quan Mật Nhi cười nói.



Ánh mắt Thượng Quan Húc liền rơi trên người Hạ Tịch Quán: “Cô, không nói được?”
Chương 1211:



Đôi mắt Hạ Tịch Quán trong vắt nhìn về phía Thượng Quan Húc, sau đó gật đầu, đúng vậy.



“Như vậy đi, thư phòng tôi có một viên thuốc, chính là chuyên trị giọng nói, hiện tại tôi mang cô tới đó.”



Hạ Tịch Quán vẫn không nói gì, Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng gật đầu: “Được, vậy làm phiền Cửu Lăng vương rồi, tiểu nha hoàn, cô mau đi theo Cửu Lăng vương đi.”



Hạ Tịch Quán nhìn Thượng Quan Mật Nhị, trong tròng mắt sáng rực nhanh chóng lóe lên vẻ thông tuệ duệ quang, tối nay Thượng Quan Mật Nhi rất khác thường, như vội vã thúc cô và Thượng Quan Húc rời đi, không biết Thượng Quan Mật Nhi lại đang tính toán thứ gì.



Lúc này Thượng Quan Húc nói: “Tình Nhỉ cô nương, cô đi theo tôi!”



Hạ Tịch Quán chỉ có thể đi theo Thượng Quan Húc.



Hai người kia vừa đi, Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng nhếch môi, ả quay người về phòng khách.



Trong phòng khách, người làm nữ rót hai chén trà, đang chuẩn bị đưa đến trên lầu trong thư phòng, Thượng Quan Mật Nhi gọi người làm nữ lại: “Trà này là định đưa cho Cửu Lăng vương sao?”



Người làm nữ gật đầu: “Bẩm Lan Lâu công chúa, đúng vậy ạ.”



“A, vậy cô giao cho tôi đi! Tôi vừa lúc dự định lên lâu tìm Cửu Lăng vương.”



“Vâng Lan Lâu công chúa.” Người làm nữ giao trà cho Thượng Quan Mật Nhi sau đó rời đi.



Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng đi tới một góc hẻo lánh, ả ngó dáo dác tứ phía, thấy chung quanh không có người, Thượng Quan Mật Nhi lấy ra một bao thuốc bột, ả mở chén trà ra, sau đó đổ toàn bộ thuốc bột vào trong nước trà.



Đây là thuốc kích thích của Giao Nhân tộc, ả đưa cho Thượng Quan Húc uống là xong.



Thượng Quan Húc dường như có ý với Hạ Tịch Quán, đã như vậy, ả liền làm bà mai một lần, thành toàn Thượng Quan Húc và Hạ Tịch Quán.



Chờ bọn họ gạo nấu thành cơm, ả cũng muốn xem thử xem Lục Hàn Đình còn muốn Hạ Tịch Quán nữa hay không.



Thượng Quan Mật Nhi cảm giác mình thật quá thông minh, ả bưng trà lên lầu.



Thư phòng trên lầu.



Thượng Quan Húc đưa viên thuốc cho Hạ Tịch Quán: “Tình Nhi cô nương, cô dùng thuốc này đi, giọng nói hẳn rất nhanh thì sẽ tốt.”



Hạ Tịch Quán nhận thuốc, cô cảm kích nhìn Thượng Quan Húc.



Thượng Quan Húc không khỏi nhìn nhiều Hạ Tịch Quán, anh ta nhớ kỹ Tình Nhi, nhưng hôm nay Tình Nhi rất khác, thêm máy phần thông tuệ tiên khí.



“Cửu Lăng vương.” Lúc này Vương Dung đi đến.



Thượng Quan Húc tiến lên, Vương Dung nói thầm bên tai anh ta: “Vừa rồi Lan Lâu công chúa ở dưới lầu đổ một bao thuốc bột vào trong chén trà của anh.”



Thượng Quan Húc mím môi.



Hạ Tịch Quán nghe không rõ hai người đang nói cái gì, nhưng cô có thể cảm giác được nhất định là về Thượng Quan Mật Nhi, Thượng Quan Mật Nhi chẳng lẽ ngu đến mức ở Cửu Lăng vương trong phủ động tay động chân!



Thượng Quan Húc thiếu niên thành danh, nắm quyền lớn, Thượng Quan Mật Nhi dưới con mắt của anh ta phạm tội đơn giản là muốn chết.



Lúc này cửa thư phòng bị đẩy ra, Thượng Quan Mật Nhi đắc chí bưng hai chén trà đi tới: “Cửu Lăng vương, mời uống trà.”



Vương Dung nhanh chóng lui xuống, Thượng Quan Húc im lặng nhìn về phía Thượng Quan Mật Nhi, sau đó ánh mắt rơi trên hai chén trà: “Được, Lan Lâu công chúa mời.”



Thượng Quan Húc và Thượng Quan Mật Nhi ngồi trên ghế sa lon, hai người đồng thời cầm lên chén trà, uống một ngụm trà.



Thượng Quan Mật Nhi vẫn bí mật quan sát Thượng Quan Húc, cái chén ả bỏ thuốc kia ả nhớ kỹ, hiện tại Thượng Quan Húc uống rồi.



Có trò hay để xem rồi, ả chỉ cần lặng lặng đợi dược tính phát tác, sau đó Thượng Quan Húc cùng Hạ Tịch Quán lăn giường cùng nhau.
Chương 1212:



Đến lúc đó ả quay video gửi Lục Hàn Đình, hoặc là phát lên online, đến lúc đó Hạ Tịch Quán sẽ phá hủy, Thượng Quan Mật Nhi cảm thấy kế sách mình thực sự quá hay, sao ả có thể thông minh như vậy chứ? Hạ Tịch Quán đứng ở một bên nhìn, cô nhanh chóng chau mày, bởi vì cô đã đại khái đoán được vấn đề nằm ở hai chén trà.



Lẽ nào, Thượng Quan Mật Nhi động tay chân trong trà?



Thượng Quan Mật Nhi đắc ý ngồi trên ghế sa lon, ả đang đợi Thượng Quan Húc phát tác, thế nhưng chờ mãi, Thượng Quan Húc vẫn ngồi vững như bàn thạch, không chút nào phản ứng.



Chuyện gì xảy ra?



Thượng Quan Mật Nhi bắt đầu nghi ngờ, thuốc kích thích của Giao Nhân tộc các ả rất lợi hại, giống với mị thuật Yêu chuông, đàn ông đều không chống đỡ được.



Dựa theo thời gian tới suy tính, dược tính Thượng Quan Húc nên phát tác rồi chứ.



Thượng Quan Mật Nhi cảm thấy rất kỳ quái, ả cô phát hiện ra sự khác lạ của mình, nóng quá a, không biết vì sao, ả cảm thấy nóng quá, nhiệt độ cơ thể trên người liên tục tăng lên, vô cùng nóng rực.



Thượng Quan Mật Nhi nhịn không được cào xé quần áo mình, lúc này bên tai truyền đến chát giọng trầm thấp của Thượng Quan Húc: “Lan Lâu công chúa, cô làm sao vậy, cô rất nóng sao?”



Thượng Quan Mật Nhi trực tiếp đụng phải cặp mắt đen thẳm kia của Thượng Quan Húc, anh ta im lặng nhìn ả, dường như đã sớm xem thấu tắt cả.



Nguy rồi.



Thượng Quan Mật Nhi trong lòng lộp bộp giật mình, hai chén trà kia bị đánh tráo, ả uống chén trà bị bỏ thuốc!



Trời ạ.



Thượng Quan Mật Nhi khiếp sợ há hốc miệng ra, ả sao cũng không ngờ ly trà mình hạ thuốc lại bị chính mình uống, hiện tại xem ra Thượng Quan Húc đã đoán được tám chín phần, nơi này chính là Cửu Lăng vương phủ, ả có về được hay không đây?



“Cửu Lăng vương, em thấy được ở đây nực quá, em muốn ra ngoài hóng gió chút.” Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng đứng lên, cũng không quay đầu đi ra.



Hạ Tịch Quán trong lòng hết chỗ nói rồi, cô cũng đoán được Thượng Quan Mật Nhi hạ thuốc Thượng Quan Húc rồi bị cắn trả, đây thật là đối thủ heo là ả, đồng đội heo cũng là ả!



Thượng Quan Húc người ta đã sớm biết tất cả, nhưng không đâm thủng, mà âm thầm thay đổi trà, sau đó thờ ơ lạnh nhạt quan sát.



Hạ Tịch Quán cũng đi theo.



Thượng Quan Mật Nhi và Hạ Tịch Quán đều đi, lúc này Vương Dung đi đến: “Cửu Lăng vương, Lan Lâu công chúa này đến tột cùng muốn làm cái gì, Lan Lâu công chúa chúng ta quen biết trí kế vô song, cô ấy không dùng thủ đoạn bản thỉu như thé, tôi cũng mở rộng tầm mắt luôn tôi.”



Thượng Quan Húc ưu nhã nhấp ngụm trà: “Vừa rồi tôi nhìn mặt Lan Lâu công chúa, thuốc này không phải thuốc đứng đắn gì.”



“Lan Lâu công chúa lại hạ thuốc kia cho anh? Cô ấy muốn gì thế?” Vương dung biểu thị mình cũng không hiểu vị Lan Lâu công chúa này, ấn tượng của cô ấy với Hạ Tịch Quán Vĩnh viễn dừng lại ở một đêm kia dưới tàng cây hoa lê, cô vươn cánh tay thon dài nhỏ bé tháo vành mũ màu đen xuống, lộ ra dung nhan tuyệt sắc khuynh thành, toát ra một thân phong hoa.



“Không nên gấp, cô ấy muốn làm gì chúng ta rất nhanh sẽ biết.” Thượng Quan Húc thản nhiên nói.



Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng chạy ra, hiện tại mặt ả đã nung đỏ giống như tôm luộc nấu chín, trên người càng ngày càng nóng.



Hiện tại ả trúng thuốc, nên làm cái gì bây giờ?



Thượng Quan Mật Nhi hai chân mềm nhữn, trực tiếp ngã ngồi trên mặt đắt.



Hạ Tịch Quán tới, Hạ Tịch Quán trên cao nhìn xuống, đôi mắt sáng lạnh thấu xương nhìn ả: “Thượng Quan Mật Nhi, mày lại làm chuyện ngu xuẩn gì nữa?”



“Hạ Tịch Quán, mày có thể mở miệng nói chuyện được rồi?”



Hạ Tịch Quán đưa tay sờ một cái cổ họng của mình, vừa rồi viên thuốc Cửu Lăng vương cho cô kia thật sự là linh đan diệu dược, cô mới vừa uống vào đã có thể lên tiếng.
Chương 1213:



Mấy năm nay Cửu Lăng vương Thượng Quan Húc quyền khuynh khắp nơi, quý phủ hiếm quý dị bảo của anh ta nhiều vô số kể, không hề kỳ quái.



“Thượng Quan Mật Nhi, có phải mày bỏ thuốc Cửu Lăng vương, muốn hãm hại tao và Cửu Lăng vương đúng không? Giờ thì hay lắm, mày phản phệ tự thân, tao xem mày kết cuộc như thế nào? Mày biết cuối cùng mày sẽ chết như thế nào không? Nhất định sẽ bị sự ngu xuẩn của mày hại chết!” Hạ Tịch Quán ác độc nói.



*“.” Thượng Quan Mật Nhi muốn phản bác, nhưng ả không phản bác được, tỉ mỉ nghĩ lại, ả thật sự quá ngu, ả chỉ có thể miễn cưỡng tiếp nhận hiện thực này: “Hạ Tịch Quán, mày đừng có ở đấy nói mát, hiện tại tao và mày ở Cửu Lăng vương phủ, tao không đi được, mày cũng sẽ xong đời theo tao!”



Lúc này bên ngoài liền truyền đến tiếng Thượng Quan Húc: “Lan Lâu công chúa, cô có khỏe không?”



Thượng Quan Húc tới, ở ngay cửa.



Thượng Quan Mật Nhi lúc này lộ ra thần sắc hót hoảng, ả như là nhìn Hạ Tịch Quán như nhìn cọng rơm cứu mạng: “Hạ Tịch Quán, chúng ta nên làm cái gì bây giờ, mau nghĩ cách đi.”



Hạ Tịch Quán không hề muốn quản Thượng Quan Mật Nhi, nhưng cô đã trù mưu với Thượng Quan Húc đã lâu, tuyệt không thể để cho Thượng Quan Mật Nhi phá hủy đại kế của cô.



Hạ Tịch Quán ngồi xổm người xuống, cô vươn tay, trực tiếp xé ra mặt nạ trên mặt Thượng Quan Mật Nhi, sau đó tiến hành đổi mặt với ả.



Rất nhanh, Thượng Quan Mật Nhi biến thành Tình Nhị, mà Hạ Tịch Quán biến trở về khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc khuynh quốc của mình.



“Mày ở yên đó, tao đi ra ngoài ứng phó Cửu Lăng vương.”



Hạ Tịch Quán thông báo một câu, sau đó đi ra ngoài.



Thượng Quan Mật Nhi vẫn ngồi trên mặt đất, rất nhanh ả liền nghe phía ngoài truyền đến tiếng nói chuyện của Thượng Quan Húc và Hạ Tịch Quán, sau đó hai người cùng rời đi rồi.



Rốt cục an toàn.



Thượng Quan Mật Nhi thở ra một hơi dài, ả cảm thấy mình bây giờ vô cùng chật vật.



Lúc này Thượng Quan Mật Nhi ngẳắng đầu, phía trước có một mặt cái gương thật to, ả ở bên trong thấy được khuôn mặt bây giờ của mình, cũng chính là mặt của Tình Nhi.



Thượng Quan Mật Nhi khẽ nảy ra một ý, lần này là thực sự nghĩ ra một diệu kế.



Lục Hàn Đình không phải động tâm với khuôn mặt này sao, vậy ả thể tiếp tục giả mạo, hiện tại ả muốn giả mạo thành tiểu nha hoàn.



Lục Hàn Đình không có phản ứng sinh lý với gương mặt của Hạ Tịch Quán, thế nhưng lại có phản ứng cường liệt với tiểu nha hoàn, Hạ Tịch Quán thật giả chơi không vui, vậy ả liền chơi tiểu nha hoàn thật giả.



Lần này Thượng Quan Mật Nhi cũng không tin Lục Hàn Đình còn có thể nhận ra.



Vừa lúc ả uống phải thuốc kích thích, cần phải có người cứu ả, đợi Lục Hàn Đình tới, ả sẽ nhiệt tình quấn lên, Lục Hàn Đình còn có thể cự tuyệt sao?



Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng lấy ra điện thoại của mình, ả bấm số điện thoại của Lục Hàn Đình.



Tiếng chuông điện thoại di động reo một lần sau đó bị không nhanh không chậm được tiếp, giọng nói trầm thấp từ tính của Lục Hàn Đình từ từ truyền tới: “Alo.”



“Lục Hàn Đình, anh mau qua đây cứu em, em bây giờ đang ở Cửu Lăng vương phủ, em trúng thuốc rồi, trên người nóng quá!” Thượng Quan Mật Nhi hốt hoảng hô một trận.



Đầu dây bên kia hô hấp Lục Hàn Đình trầm xuống: “Đến ngay.”



Cúp điện thoại, Thượng Quan Mật Nhi suy nghĩ một chút, ả lại bám một số điện thoại, lần này là gọi Họa phi.



Họa phi rất nhanh tiếp thông: “Alo, Mật Nhi.”



“Mẫu phi, mẹ hãy nghe con nói, hiện tại con gặp được cơ: hội ngàn năm một thuở, mẹ lập tức phái người trà trộn Cửu Lăng vương phủ, dùng mị thuật Yêu chuông với Thượng Quan Húc, con ở cùng Lục Hàn Đình, Hạ Tịch Quán cùng Thượng Quan Húc ở sát vách cũng làm chuyện tốt, như vậy thực sự rât thú vị!”



Họa phi vừa nghe, lúc này hai mắt sáng ngời: “Được Mật Nhi, mẫu phi đi làm ngay.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK