Mục lục
Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1035: Không Phải Anh Có Người Phụ Nữ Khác Rồi Sao?

Đã tối rồi, nam nữ trẻ tuổi lấy tư thế ái muội như vậy thân mật quấn quýt lấy nhau, anh còn hỏi cô đã tắm chưa, gương mặt nhỏ tuyệt sắc kia của Hạ Tịch Quán nhanh chóng đỏ ửng: “Lục Hàn Đình, anh đừng như vậy, Dịch Dịch vẫn còn ở bên trong.”

“Dịch Dịch? Ha.” Lục Hàn Đình từ trong cổ họng bật ra tiếng cười khàn khàn: “Hạ Tịch Quán, cô có tư cách gì ở trước mặt tôi gọi hai tiếng “Dịch Dịch”, hả?”

Đôi mắt trong vắt Hạ Tịch Quán rơi trên khuôn mặt tuần tú của Lục Hàn Đình, chậm rãi dừng lại giãy giụa.

Lục Hàn Đình híp đôi mắt đỏ thắm, ánh mắt của anh tùy ý quan sát trên dưới Hạ Tịch Quán mới vừa tắm xong. Lúc này cô đang mặc váy sơ mi lụa trắng, váy sơmi rất rộng làm dáng người lả lướt của cô như ẩn như hiện, vạt váy rơi trên bắp đùi của cô, phía dưới là đôi đùi vừa đẹp vừa trắng vừa mịn, vô cùng hấp dẫn tròng mắt.

Ba năm không gặp, theo độ tuổi, Hạ Tịch Quán ở các phương diện thẩm mỹ cũng bắt đầu thiên về phía phụ nữ hơn, trong lười biếng tùy ý lộ ra vài phần gợi cảm, rất câu người.

“Lục Hàn Đình, chúng ta nói chuyện một chút đi.” Hạ Tịch Quán nhẹ giọng nói.

“Nói chuyện gì? Nói chuyện làm ăn, hay là nói chuyện tình ái?” Bàn tay to Lục Hàn Đình rơi trên vào hông yêu điệu mềm mại của cô, dùng sức bóp một cái.

Hạ Tịch Quán hơi đau, ba năm trước cô sinh ba thai, hai năm sau một mực hôn mê, cho nên thân thể hậu sản vẫn chưa khôi phục được tốt.

Kể từ khi gặp lại Lục Hàn Đình, mỗi một lần thân thể hai người dán lại cùng nhau, có chút thân mật, anh hạ thủ luôn rất nặng, thích làm đau cô, trong lòng Hạ Tịch Quán có chút chống cự với chuyện này.

“Lục Hàn Đình, chúng ta nói chuyện về Dịch Dịch, tôi biết ba năm nay một người đàn ông độc thân như anh nuôi lớn Dịch Dịch tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng, thế nhưng có một số việc anh cũng cần chú ý một chút, ví dụ như lúc anh cùng mấy người phụ nữ khác ở cùng nhau, có thể tránh mặt Dịch Dịch một chút không?”

Lục Hàn Đình chau hàng mày kiếm anh khí, anh lập tức nghĩ đến hai tuần trước lúc call video, khuôn mặt cau lại khó hiểu của cô, còn ngắt video call kia của anh, thì ra, cô là bởi vì người đàn bà con lai xuất hiện bên cạnh anh lúc đó.

“Ghen?” Bàn tay to Lục Hàn Đình từ vạt váy chui vào trong.

Một giây kế tiếp cổ họng anh căng thẳng, môi mỏng chôn trên vành tai trắng như tuyết của cô, khàn giọng hỏi một câu: “Không mặc nội y?”

Hạ Tịch Quán tưởng anh đã đi sẽ không trở lại, cô bình thường ngủ không mặc áo lót, thả lỏng một chút, ai biết anh lại quay về chứ.

Hạ Tịch Quán nhanh chóng bắt được cổ tay đeo đồng hồ kia, đẩy anh ra phía ngoài: “Lục Hàn Đình, anh đừng như vậy, chúng ta nói chuyện một chút…”

1035-1-cung-chieu.jpg


“Hạ Tịch Quán, đừng đoán ra rồi còn giả vờ hồ đồ, cô nói tôi muốn cái gì? Dáng vẻ và khuôn mặt xinh đẹp bây giờ.

của cô vẫn khơi dậy ham muốn của tôi đấy, có thể lấy ra đàm phán với tôi, cô còn có cái gì?” Lục Hàn Đình chôn khuôn mặt tuấn tú vào mái tóc dài của cô, tham lam ngửi mùi hương trên người cô.

“Nhưng, không phải anh có người phụ nữ khác rồi sao?”
Chương 1036: Các Người Kết Hôn Rồi Hay Chơi Băng(*)?

() Mối quan hệ xuất hiện rạn nứt.

“Lẽ nào cô không phải là phụ nữ khác sao?” Lục Hàn Đình hỏi ngược một câu.

Hạ Tịch Quán cảm thấy trái tim đau nhức, đúng vậy, bây giờ đang ở trong mắt của anh cô và mấy người phụ nữ khác căn bản cũng không khác gì.

*Ò không đúng rồi, Hạ Tịch Quán, tôi nói sai, bây giờ cô ngay cả đám phụ nữ kia cũng không bằng, những phụ nữ kia là bạn gái tôi, là tân sủng của tôi, tôi sẽ cùng các cô ta đi dạo phó, ăn tối, cho các cô ta chút danh phận, mà cô lại khác, cô chỉ là công cụ phát tiết của tôi, đợi một ngày nào đó tôi muốn rồi, cô phải ngoan ngoãn hầu hạ tôi, hiểu chưa?”

Nghe những lời bạc tình vừa hạ nhục mình này, sắc mặt Hạ Tịch Quán trắng như một trang giấy, thì ra anh định nghĩa mình như vậy.

“Tôi không muốn.” Hạ Tịch Quán từ chối.

Trong hốc mắt đỏ thắm của Lục Hàn Đình nhanh chóng lộ ra ngoan ý: “Vì sao, vì thằng nào thủ thân như ngọc thế hả, Tô Hi? Lần này cô về tại sao hắn không trở về cùng?

Ba năm nay các người kết hôn rồi, hay vẫn chơi băng?”

Hạ Tịch Quán thấy được sát ý trong mắt anh đối với Tô Hi, cô rũ xuống hàng mi nhỏ dài: “Chuyện của tôi với Tô Hi không cần anh quan tâm, Lục Hàn Đình, anh biết dáng vẻ mình bây giờ ra sao không? Anh thật giống như đặc biệt chờ mong tôi đã chơi băng với Tô Hi, rồi anh đến thay chỗ anh ấy.”

Cái gì?

Cặp mắt Lục Hàn Đình nhất thời giống như vết mực phẩy.

lên, đậm đặc không thấy đáy, dưới tay anh không khỏi dùng sức, hung hăng bóp cô.

Hạ Tịch Quán rất đau, cô bát đầu dùng sức giãy giụa.

Lúc này Lục Hàn Đình kéo lại bàn tay nhỏ bé của cô, đè tay nhỏ bé ở trên thắt lưng bên vòng hông rắn chắc của mình.

Hạ Tịch Quán không chịu, nắm quyền muốn rút về.

Lúc này “đông” một tiếng, trong phòng ngủ đột nhiên phát ra từng tiếng vang, hình như là Tiểu Dịch Dịch tỉnh.

Dù sao cũng là con trai của mình, hiện tại Lục Hàn Đình tuy là mắt nhuốm ham muốn, nhưng vẫn rất kiêng ky, nghe được tiếng động, tay của anh liền buông lỏng.

Hạ Tịch Quán nhân cơ hội rời khỏi anh, xoay người chạy.

Lục Hàn Đình ngã người về ghế sa lon, anh nâng cổ tay mang đồng hồ lần nữa đè trên đuôi mắt đỏ thắm của mình, yết hâu nhô ra lăn trên lăn dưới, giỗng như lăn qua than lửa.

Từ sáng sớm Hạ Tịch Quán đã không thấy Lục Hàn Đình, nói vậy anh đã rời đi trước đó rồi.

Hạ Tịch Quán cũng không biểu lộ ra cái gì, tâm tư Tiểu Dịch Dịch mẫn cảm, cô sợ Tiểu Dịch Dịch nhìn ra gì đó, hiện tại tình huống Tiểu Dịch Dịch đang chuyển biến tốt đẹp, các bài huấn luyện cơ bắp vùng miệng, hơn nữa còn có cô châm cứu, néu không có gì bất ngờ xảy ra, một tuần sau Tiểu Dịch Dịch có thể nói rõ rành được.

Thế nhưng, có một chuyện ngoài ý muốn đột nhiên xảy ra, Tiểu Dịch Dịch không đến trường học.

Hạ Tịch Quán nhanh chóng tìm được cô giáo Trần: “Cô giáo Trần, Dịch Dịch hôm nay vì sao không đến học?”

“Cô giáo Hạ, là như vậy, sáng sớm hôm nay Lục tổng bố của Dịch Dịch gọi điện thoại tới, nói Dịch Dịch hôm nay không đến học nữa.”

Cái gì?

Hạ Tịch Quán biến sắc: “Vậy Lục tổng có nói Dịch Dịch làm sao không? Rồi khi nào đi học lại?”

Cô giáo Trần cũng kỳ quái gật đầu: “Lục tổng cũng không nói gì, cô giáo Hạ, cô nói xem Lục tổng có phải chuyển trường cho Dịch Dịch không?”

Trong lòng Hạ Tịch Quán có dự cảm rất xấu, cô nhanh chóng lấy điện thoại ra bấm số Lục Hàn Đình, thế nhưng rất nhanh đã truyền đến một giọng nữ máy móc “Xin lỗi, số điện thoại quý khách tạm thời không liên lạc được, mong quý khách vui lòng gọi lại sau.”
Chương 1037: Đêm Nay Đừng Về Nữa

Lục Hàn Đình cố ý không nhận điện thoại của cô!

Hạ Tịch Quán lập tức lòng nóng như lửa đốt, bây giờ cô đang huấn luyện cơ bắp cho Tiểu Dịch Dịch, châm cứu cũng đang tiền hành, đây là một đọt trị liệu, căn bản không thể dừng ngang được, nhưng bây giờ Tiểu Dịch Dịch đột nhiên biến mắt, cô vừa sót ruột vừa lo lắng.

Hạ Tịch Quán nhanh chóng gọi đến số của Sùng Văn.

Lần này thì gọi được, giọng của Sùng Văn truyền tới: “Alo, Hạ tiểu thư.”

“Thiếu chủ nhà anh đâu, để anh ấy nghe điện thoại, anh ấy mang Dịch Dịch đi đâu rồi, có chuyện gì thì nhắm vào tôi, đừng dọa thằng bé…”

“Hạ tiểu thư, nếu như cô thực sự muốn tốt cho Dịch Dịch tiểu thiếu gia, vậy hãy ngẫm kỹ lời đêm qua thiếu chủ nói với cô đi.”

Cái gì?

Hạ Tịch Quán khựng lại.

“Hạ tiểu thư, thiếu chủ nói, cô đại khái đã biết thân thế của Dịch Dịch tiểu thiếu gia, không sai, Dịch Dịch tiểu thiếu gia chính là dùng gen của cô và thiếu chủ giao cho một người mang thai hộ, cho nên Dịch Dịch tiểu thiếu gia là con trai ruột của cô. Cô luôn miệng nói nhớ nhung Dịch Dịch tiểu thiếu gia, vậy bây giờ liền bày tỏ thành ý của cô đi. Ba năm trước cô có thể không chớp mắt giết chét đứa trẻ kia, vậy ba năm sau thiếu chủ nói anh ấy rất muón biết lòng của cô có độc ác như vậy không? Nói chung, chờ cô nghĩ thông suốt rồi hãng gọi cho thiếu chủ, thiếu chủ nói anh ấy chờ cô.”

Hạ Tịch Quán ngồi xuống ghế, cô xem như biết Lục Hàn Đình muốn làm cái gì rồi.

Đêm qua anh nói gì đó, dường như anh nói muốn cầm tù cô thành công cụ phát tiết của anh, để cô cam tâm tình nguyện hầu hạ anh.

Lúc đó cô từ chối, cho nên hôm nay anh mang Tiểu Dịch Dịch đi, không cho cô tiếp xúc thêm với Tiểu Dịch Dịch.

Cô dám khẳng định, nếu như cô không đồng ý, về sau cô cũng sẽ không bao giờ nhìn tháy Tiểu Dịch Dịch nữa.

Lúc này Hạ Tịch Quán mới ý thức được rõ ba năm sau Lục Hàn Đình có bao nhiêu tâm cơ, hai tuần này anh chắc chắn là có ý đi công tác, cho cô và Dịch Dịch đủ thời gian ở chung, sau đó anh lại đột nhiên mang Dịch Dịch đi, anh đang lợi dụng tình thương của cô với Dịch Dịch.

Tay chân Hạ Tịch Quán lạnh băng, cô và Lục Hàn Đình đã đến bước đường này rồi sao?

Hạ Tịch Quán ngồi từ sáng đến chiều, lúc xế chiều, điện thoại của cô vang lên, điện thoại tới.

Hạ Tịch Quán ấn phím nhận: “Alo.”

“Quán Quán.” Một giọng nói dịu dàng truyền tới, là… Tô Hi.

“Anh Tô Hi…”

“Điện thoại của em bị nghe lén rôi.” Tô Hi nhàn nhạt cắt đứt lời cô.

Hạ Tịch Quán nhanh chóng cảnh giác, điện thoại của cô bị nghe lén rồi, nhất định là Lục Hàn Đình sai người làm, nơi này là Đề Đô, cô tương đương với việc cô đã rơi vào vòng vây của anh.

“Quán Quán, em không cần nói gì cả, anh chỉ muốn hỏi em một chút, lúc nào tới Hoa Tây Châu, em ở Đề Đô cũng rất lâu rồi.”

Tô Hi đang thúc giục cô đến Hoa Tây Châu, với tính tình dửng dưng như trích tiên của Tô Hi, sẽ không dễ dàng thúc dục cô, trừ phi thời gian cấp bách.

“Anh Tô Hi, em còn cần một chút thời gian, chỗ Hoa Tây Châu… anh xem trước rồi làm.”

“Được, Quán Quán, chúng ta ở Hoa Tây Châu chờ em.”

Nói xong, Tô Hi trực tiếp cúp điện thoại.

Chúng ta…

Hạ Tịch Quán chú ý tới hai chữ “chúng ta” cuối cùng mà Tô Hi dùng này, lẽ nào, Bì Bì và Tinh Tinh rời khỏi Lan Lâu Cổ Quốc, hiện tại đã cùng Tô Hi đến Hoa Tây Châu?

Hạ Tịch Quán thật sự muốn đến Hoa Tây Châu rồi, cô có sứ mạng của mình, lần này rẻ vào Đề Đô, không yên tâm nhất vẫn là Dịch Dịch của cô.

Trước khi cô đi Hoa Tây Châu, cô nhát định phải để cho Dịch Dịch nói rõ được.

Hạ Tịch Quán lấy điện thoại ra, bình tĩnh bám số Lục Hàn Đình.

Nhạc chuông vang lên, không nhanh không chậm được nhận, giọng nói trầm thấp từ tính của Lục Hàn Đình vang vọng ở bên tai, trong ưu nhã lộ ra vẻ thờ ơ: “Nghĩ thông rồi?”

Ngón tay của Hạ Tịch Quán dùng sức níu chặc điện thoại: “Tôi chỉ cần… cùng anh một lần là được?”

“Cô theo tôi một lần, tôi cho cô và Dịch Dịch ở cùng nhau một ngày.” Lục Hàn Đình bá đạo chế định quy tắc trò chơi, trò chơi này phải do anh định đoạt.

Hàng mi nhỏ dài của Hạ Tịch Quán run rẩy, hàm răng khẽ cần môi dưới: “Tôi gặp Dịch Dịch một lần không đủ…

Không phải anh sẽ không ngủ hai lần với một người phụ nữ sao?”

“Hạ Tịch Quán, cái này phải tự cô nghĩ cách rồi, cô thông minh như vậy, sẽ nghĩ ra cách để cho tôi vì cô mà ngoại lệ.”

Hạ Tịch Quán im lặng vài giây: “Bây giờ tôi muốn gặp Dịch Dịch.”

Cô thầm chấp nhận quy tắc trò chơi.

Lục Hàn Đình gật đầu: “Được, Dịch Dịch bây giờ đang ở biệt thự Phong Lâm, cô có thể đi gặp, đêm nay, đừng về nữa.”

Hạ Tịch Quán nhẹ giọng đồng ý: “Ừ…”
Chương 1038: Anh Uống Say Biệt thự Phong Lâm.

Hạ Tịch Quán lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới, thấy được Hạ Tịch Quán, thím Triệu giống như thấy được cọng rơm cứu mạng, niệm A Di Đà Phật: “Hạ tiểu thư, cô đã đến rồi, hôm nay cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, tiên sinh đột nhiên không cho tiểu thiếu gia đi học, tiểu thiếu gia muốn gặp cô, hai bố con chiến tranh lạnh hồi lâu rồi, tiểu thiếu gia lao thẳng đến nhốt mình ở trong phòng, bây giờ còn chưa có đi ra đâu, ngay cả bữa trưa cũng không ăn.”

Trái tìm Hạ Tịch Quán siết đau: “Thím Triệu, tôi đi lên xem một chút.”

Hạ Tịch Quán muốn lên lầu.

Thế nhưng lúc này cửa phòng trên lầu đột nhiên mở ra, Tiểu Dịch Dịch nghe được tiếng của Hạ Tịch Quán đã không kịp chờ đợi chạy bắn xuống: “Cô giáo tiên nữ!”

Tiểu Dịch Dịch nhanh chóng nhào vào trong lòng Hạ Tịch Quán.

Hạ Tịch Quán mở rộng cánh tay đón lấy cơ thể mềm nhũn của Bịch Sữa Nhỏ: “Dịch Dịch, có phải nhớ cô giáo Hạ rồi không?”

Tiểu Dịch Dịch ngước đôi mắt to đen tròn nhìn Hạ Tịch Quán, cậu dùng lực gật đầu, không tiếng động nói: “Dạ, con rất nhớ cô giáo tiên nữ, nhưng bố không cho con ra ngoài!”

Hạ Tịch Quán xoa xoa cái đầu nhỏ của Tiểu Dịch Dịch: “Dịch Dịch không cần sợ, cô giáo Hạ đã nói xong với bố con rồi, sau này Dịch Dịch có thể bình thường lên nhà trẻ, cũng có thể gặp cô giáo Hạ.”

“Thật ạ?” Hai mắt Tiểu Dịch Dịch sáng ngời.

*Dĩ nhiên, cô giáo Hạ cảm thấy bố Dịch Dịch có thể là lớn tuổi, bước vào thời kì tiền mãn kinh trước thời hạn rồi, cho nên âm tình bắt định, tính khí khá hung dũng, chúng ta không tính toán với bố nhé.”

Lục Hàn Đình bước vào thời kì tiền mãn kinh trước thời hạn: “…

Trên khuôn mặt nhỏ phấn điêu ngọc trác của Tiểu Dịch Dịch lúc này lộ ra nụ cười ngọt ngào ý: “Dạ con biết rồi, cô giáo tiên nữ chơi với con đi.”

Hạ Tịch Quán ở lại biệt thự Phong Lâm, đã đến giờ cơm, Lục Hàn Đình chưa trở về, Hạ Tịch Quán liền cùng Tiểu Dịch Dịch và thím Triệu ăn chung, ăn cơm xong Hạ Tịch Quán cùng Tiểu Dịch Dịch ngồi trên thảm lông dê mềm mại đọc truyện.

Lúc này có hai luồng đèn xe sáng ngời từ đằng xa tỏa qua, sau đó một chiếc Rolls-Royce Phantom chậm rãi dừng ở trên sân cỏ.

Lục Hàn Đình đã trở về!

Thím Triệu nhanh chóng kéo cổng biệt thự ra.

Bên ngoài mát lạnh gió lạnh nhanh chóng thổi vào, kèm theo là thân thể đồ sộ kia của Lục Hàn Đình.

Lục Hàn Đình đã trở về.

Thím Triệu nhanh chóng nhận lấy túi công văn trên tay người đàn ông: “Tiên sinh cậu đã trở về, có muốn hâm nóng lại đồ ăn không?”

Lục Hàn Đình mang tây trang đen, anh tuấn nồi bật bất phàm, anh thay giày ở chỗ huyền quan, sau đó nhắc đôi chân dài đi vào phòng khách, đôi mắt thâm thúy kia rất nhanh đã bắt được thân ảnh một lớn một nhỏ trên thảm lông dê: “Không cần, tôi ăn ở bên ngoài rồi.”

Lời này là nói với thím Triệu.

Thím Triệu thấy nam chủ nhân nhà mình nhìn chằm chằm Hạ Tịch Quán, nhanh chóng giải thích: “Tiên sinh, vị này.

chính là cô giáo của tiểu thiếu gia, cũng là cô giáo Hạ tôi nhắc qua với cậu trong điện thoại, cô giáo Hạ đến chơi với tiểu thiếu gia.”

Thím Triệu cũng không biết quan hệ giữa Lục Hàn Đình và Hạ Tịch Quán, bà chỉ biết là hai người dù sao cũng là trẻ tuổi khác phái, người bố độc thân cộng thêm một cô giáo trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp, cắm ky biết bao nhiêu, vì tránh khỏi xấu hồ, thím Triệu liền giới thiệu một chút.

Lúc này Tiểu Dịch Dịch từ trong truyện tranh ngẳng đầu nhìn về phía Lục Hàn Đình, cậu mắp máy cái miệng nhỏ: “Bồ”

Lục Hàn Đình từ trong cổ họng bật tiếng, sau đó anh đi tới, ngồi trên ghế sa lon ở phòng khách.

Thím Triệu đã ngửi được một thân mùi rượu: “Tiên sinh, tối nay cậu lại xã giao uống rượu đúng chứ? Tôi đi nấu bát canh giải rượu cho cậu.”

Nói rồi thím Triệu đi vào phòng bếp.

Tiểu Dịch Dịch lại cúi đầu xem manga rồi, Lục Hàn Đình ngồi ở trên ghế sa lon, ánh mắt từ từ rơi trên thân thể nhỏ nhắn mềm mại của Hạ Tịch Quán, từ lúc anh trở về, cô không ngắng đầu nhìn anh.

Lục Hàn Đình giơ tay lên cởi áo khoác ngoài, lại tháo cà- vạt ra, anh lười biếng áp lưng lên ghế sa lon, sau đó lại nâng đôi chân thon dài lên, vác lên bàn trà trước mặt, anh nhắn mắt xoa xoa mi tâm mệt mỏi.

Bên tai đều là giọng nói trong veo mềm mại của Hạ Tịch Quán, cô không nhìn anh, một mực kể chuyện cho Tiểu Dịch Dịch nghe.

Lục Hàn Đình cảm thấy cổ họng khô khốc vô cùng.

Rất nhanh thím Triệu đã đi ra, đưa một chén canh giải rượu tới: “Tiên sinh, uống cái này đi!”

Lục Hàn Đình nhận canh giải rượu, từng ngụm từng ngụm uống vào.

Lúc này thím Triệu đi tới bên người Hạ Tịch Quán: “Hạ tiểu thư, tôi thấy bên ngoài sắc trời đã khuya lắm rồi, tôi gọi xe trước cho cô nhé.”

Hạ Tịch Quán từ câu chuyện xưa trong sách ngắng đầu, nhìn thoáng qua thím Triệu tràn đầy thiện ý thím Triệu còn không biết đêm nay… cô phải ngủ lại ở chỗ này.

Cô không biết nên nói như thế nào.

Ở trong mắt thím Triệu, Lục Hàn Đình là nam chủ nhân nơi đây, mà cô là cô giáo của Dịch Dịch…

Sắc mặt Hạ Tịch Quán có chút mát tự nhiên, cô giơ tay nhỏ bé lên, vén lọn tóc bên quai hàm ra sau tai, cô hiện tại còn có thể nhận thấy được ánh mắt nóng bỏng u tối từ trên ghé sa lon chăm chú dán vào trên người cô, anh đang nhìn cô.
Chương 1039: “Thím Triệu, tôi…”

Lúc này Lục Hàn Đình cất giọng trầm tháp: “Thím Triệu, chuẩn bị một gian phòng cho khách, cô giáo Hạ đêm nay không về.”

Cái gì?

Thím Triệu khựng lại, bà nhìn Lục Hàn Đình, lại nhìn Hạ Tịch Quán, thím Triệu là người từng trải, lập tức liền hiểu ra gì đó.

“Vậy… tôi sẽ lập tức dọn phòng đây.” Thím Triệu nhanh chóng chạy.

Mặt Hạ Tịch Quán đỏ bừng, cô biết thím Triệu đã đoán được những gì, anh là nam chủ nhân nơi này, đương nhiên sẽ không cảm thấy gì, nhưng cô về sau sao mà đối mặt thím Triệu được đây?

Lúc này vạt áo của cô bị một cái tay nhỏ kéo lấy rồi, Tiểu Dịch Dịch ngước khuôn mặt nhỏ lo lắng nhìn cô: “Cô giáo.

tiên nữ, mặt cô đỏ quá, có phải bị sót rồi không ạ?”

Hạ Tịch Quán nhanh chóng lắc đầu: “Dịch Dịch, cô giáo Hạ không sao, đại khái là… quá nóng thôi.”

Lục Hàn Đình nhìn dáng vẻ cô nói dối trầy trật, đêm nay cô mặc chiếc váy vàng nhạt, lúc này cô và Tiểu Dịch Dịch ngồi trên thảm lông dê, chân để nghiêng, tư thế của cô vẫn rất ngoan ngoãn dè dặt, hiện tại hai cái đùi đẹp vừa mịn lại trắng khép lại thật chặt với nhau, đầu gối uốn lại, hệt như mỹ nhân ngư.

Lục Hàn Đình đứng dậy đi tới, anh quỳ gói ngồi xuống bên cạnh hai mẹ con, nghiêm trang hỏi: “Lục Thần Dịch, cô giáo Hạ làm sao vậy?”

Tiểu Dịch Dịch chỉ chỉ khuôn mặt nhỏ đỏ như trái cà chua của Hạ Tịch Quán: “Bố ơi, cô giáo Hạ hình như bị bệnh rồi.”

“Bố xem thử nào.” Lục Hàn Đình giơ tay phủ lên trán Hạ Tịch Quán.

Hạ Tịch Quán quay đầu, tránh anh đụng vào.

Anh sao lại không biết cô bị gì được vậy mà anh còn làm bộ quan tâm cô, kẻ mặt người dạ thú này.

Bàn tay to của Lục Hàn Đình cứng lại giữa không trung, mi tâmanh tuấn nhanh chóng trầm xuống, môi mỏng khẽ động: “Lục Thần Dịch, trên lầu có hòm thuốc, con cầm nhiệt kế qua đây đo độ cho cô giáo Hạ.”

“Dạ.” Tiểu Dịch Dịch nhanh chóng đứng dậy chạy lên lầu.

Hiện tại thím Triệu và Tiểu Dịch Dịch không ở đây, trong phòng khách chỉ còn sót hai người bọn họ, ngón tay thon dài Lục Hàn Đình lập tức nắm chiếc cằm xinh xắn của Hạ Tịch Quán, lôi khuôn mặt tuyệt sắc lớn chừng bàn tay nhỏ kia đến rồi trước mắt mình: “Hạ Tịch Quán, có phải cô còn chưa rõ thân phận của mình không? Giữa chúng ta cô có quyền từ chối sao?”

Hạ Tịch Quán bị ép ngửa đầu đối diện với anh, cô nhìn thấy tối tăm và lửa giận trong tròng mắt anh, khiến người hoảng sợ: “Lục tổng, anh hiểu lầm rồi, không phải anh nói giữa chúng ta là quan hệ không thể công khai sao, tôi sợ.

thím Triệu và Dịch Dịch sẽ biết quan hệ của chúng ta.”

Lục Hàn Đình trên cao nhìn xuống lạnh mắt nhìn cô, sau đó nhướng mày kiếm anh khí: “Dịch Dịch đương nhiên sẽ không biết quan hệ giữa chúng ta, còn về thím Triệu… Cô cảm thấy qua đêm nay thím Triệu còn có thể không biết à?”

Anh nói chuyện sắp xảy ra giữa hai người quá mức, khuôn mặt Hạ Tịch Quán đỏ trắng đan xen, qua đêm nay cho dù bọn họ không nói, thím Triệu cũng sẽ quét dọn drap giường, là một người từng trải, nhất định sẽ biết.

Hạ Tịch Quán cuộn tròn ngón tay, không biết thím Triệu thấy một giáo viên như cô leo lên giường của ông chủ của mình sẽ tháy cô thế nào.

“Cô đang suy nghĩ cái gì? Yên tâm, thím Triệu rất có mắt, cũng rất đúng mực, hiện tại tôi chưa kết hôn, bên người nhất định sẽ có phụ nữ, chuyện mang phụ nữ về nhà qua đêm rất bình thường, hiểu chưa?”

Đôi mắt trong vắt của Hạ Tịch Quán nhìn anh: “Ừm.

Lục Hàn Đình nhìn khuôn mặt nhỏ như hoa như ngọc. Ấy, dưới lòng bàn tay là làn da trắng mịn như sữa bò, trong tròng mắt anh nhuốm men say buông thả củng tà mị, dứt khoát cúi đầu, anh hôn lên môi cô.

Lúc anh hôn Hạ Tịch Quán liền ngửi được mùi rượu trên người anh, anh thực sự uống rượu, hơn nữa hẳn là uống rất nhiều.

Thân thể mềm mại của Hạ Tịch Quán cứng đờ, bị động mặc anh hôn, bây giờ cô rất lo lắng, sợ thím Triệu và Dịch Dịch đột nhiên đi xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK