“Anh chính là tài xế A Sinh nhỉ! Anh đừng làm tài xế gì đó nữa, làm bạn trai em đi! Về sau em sẽ nuôi anh!” Cô gái mập hào sảng nói.
Về sau, em nuôi anh.
Cố Dạ Cần cho tới bây giờ không ngờ tới trong cuộc đời của mình sẽ có người phụ nữ nói với anh lời như vậy, nói cũng được thôi, thế nhưng người này phải là Diệp Linh chứ!
Cố Dạ Cần nhàn nhạt nhìn về phía cô gái mập trước mắt, cô gái mập tên là Vương Ny Nhi, là con gái Vương gia giàu nhất nơi đây, bởi vì thích ăn, nên mập mập tròn tròn, ngũ quan trên mặt đã chất đống cùng một chỗ, đã vậy cô ta còn thích trang điểm, đánh hồng rực hai má, giống như đi diễn cải lương vậy.
Hơn thế, vị Vương Ny Nhi này còn đặc biệt có tự tin, cho mình đẹp như tiên trên trời.
Cố Dạ Cẩn đóng mở đôi môi mỏng, tràn ra hai chữ lạnh như băng: “Tránh ra.”
Cố Dạ Cẩn không nói thêm gì, nhưng vẻ mặt đã viết sáu chữ lớn – tôi rất giàu, không thiếu tiền.
Cố Dạ Cần ở chỗ này đã sớm thanh danh lan xa, Vương Ny Nhi mê cái đẹp, đặc biệt thích soái ca, nên cô ta đã sớm căm điểm ở chỗ này rồi, muốn chiêm ngưỡng thịnh thế mỹ nhan của Cố Dạ Cần.
Vừa rồi nhìn thấy Liễu Cố Dạ Cần, cô ta “oa” một tiếng, hiện tại thấy được Cố Dạ Cần bá đạo cường thé, cô ta lại “oa”
một tiêng: “A Sinh, anh rât có cá tính, em rất thích, nhưng đừng cự tuyệt ta, bằng không anh nhất định sẽ hối hận, này, những thứ này đều là quà cho anh.”
Vương Ny Nhi đưa một túi quà tinh xảo cho Cố Dạ Cần.
Diệp Linh cũng thấy được Cố Dạ Cần và Vương Ny Nhi, các cô gái bên người đã khe khẽ bàn luận.
“Các cậu mau nhìn, A Sinh bị Vương Ny Nhi nhắm trúng rồi, xong rồi, trinh tiết A Sinh khó giữ được.”
“Vương gia là nhà giàu nhất chỗ chúng ta, nói một không hai, Vương Ny Nhi này cũng quen đến 800 người bạn trai rồi, ai ai cũng đều là soái ca, chỉ cần là mm người Vương Ny Nhi coi trọng, Vương gia đều sẽ giúp cô ta đoạt tới tay.”
“Trong tay Vương Ny Nhi hình như cái túi LV mới ra, trời ạ, LV đó, nghe nói đây là thương hiệu xa xỉ mua đại một cái cũng hơn ba bốn số không đằng sau đó, xem ra Vương Ny Nhi thực sự thích A Sinh rồi, chi tiêu hào phóng thế cơ mà.”
Diệp Linh chau hàng mày thanh tú, cô nhìn em gái béo kia, cô nói rồi mà, Cố Dạ Cần sẽ bị phú bà bao nuôi.
Thực sự là nam sắc lầm quốc!
A Sinh có thể vì một cái túi LV mà hẹn hò cùng Vương Ny Nhi hay không?
Diệp Linh trong lòng có chút không yên, hiện tại A Sinh rât thiêu tiên, đêu là vì tiền mà làm tài xế cho cô…
Cố Dạ Cần nhìn thoáng qua cái túi LV trong tay Vương Ny Nhi, anh câu khóe môi, ngược lại nhẹ nhàng nở nụ cười.
Nụ cười này của anh, các cô gái liền Sôi trào.
“Các cô mau nhìn, A Sinh cười kìa.”
“Xong rồi, vừa thấy LV lầm chung thân, A Sinh cũng không ngoại lệ, anh ấy vì tiền muốn bán thân.”
Diệp Linh trong lòng đột nhiên trùng điệp giật mình, A Sinh vẫn không thể nào chống cự được dụ hoặc, bằng lòng hẹn hò với Vương Ny Nhi rồi?
Diệp Linh nhìn cái túi LV kia, chỉ là một cái túi LV mà thôi…
Vương Ny Nhi thấy Cố Dạ Cần nở nụ cười, cô ta cũng cười theo, cô ta biết không soái ca nào có thể cự tuyệt cô ta mà: “A Sinh, nghe nói gia cảnh nhà anh không tốt lắm, gần đây rất thiếu tiền, cái túi LV này anh chỉ mới nghe nói qua chứ chưa mua được chứ gì! Cái này tặng cho anh, về sau anh thành bạn trai em em sẽ dẫn anh đến cửa hàng LV đi dạo một chút.”
Cố Dạ Cần nhành nhạt cười, đáy mắt bạc bếo lạnh giọng mỉa mai: “Còn muốn tôi nói lần thứ hai sao, tránh ra.”