Khi đó, Lục tiên sinh còn đang ở tuổi lớn, anh chỉ là một đứa trẻ.
Anh không muốn nói những gì đã xảy ra sau đó, vì khoảng thời gian đó là khoảng thời gian tôi tệ và tồi tệ nhất trong cuộc đời anh, anh cũng không muốn cô biết.
Hạ Tịch Quán mạnh mẽ gật đầu: “Được rồi, em hứa với anh, cho dù bọn họ có nói gì với anh, em cũng sẽ không nghe, em chỉ nghe những gì anh nói.” Vừa nói Hạ Tịch Quán vừa hôn lên đôi môi mỏng của anh, bàn tay nhỏ bé trượt xuống vòng eo thanh tú của anh rồi đáp xuống chiếc khăn tắm mà anh đang quấn…
Lục Hàn Đình đã cảm nhận được sự nhiệt tình của cô, trước đây cô chưa bao giờ chủ động như vậy, vét thương rỉ máu nhanh chóng bị quên đi trong nhiệt tình của cô, anh cảm giác được bản thân từ trong hầm lạnh lập tức bị ném lên không trung, tự do, vui vẻ và hạnh phúc.
“Quán Quán, anh yêu em…” Anh thì thầm bên tai cô với đôi mắt đầy mê đắm.
Hai người trở lại giường, Hạ Tịch Quán nép vào trong vòng tay của Lục Hàn Đình như một con mèo, cô nhớ tới một vấn đề: “Lục tiên sinh, sao hôm nay anh lại đến viện nghiên cứu, lại còn trùng hợp gặp em và Lục Tử Tiễn? Đây không phải là quá trùng hợp rồi sao? ” Bàn tay to của Lục Hàn Đình vuốt ve mái tóc đen mềm mại của cô, sau đó đưa điện thoại cho cô: “Anh ở bên ngoài viện nghiên cứu định đón em về nhà, rồi sau đó Hạ Nghiên Nghiên nhắn cho anh, nên anh đi vào.” Hạ Tịch Quán cầm điện thoại, nhanh chóng nhìn thấy bức ảnh do Hạ Nghiên Nghiên gửi, trong bức ảnh, Lục Tử Tiễn ôm nhẹ đầu vai cô, dáng vẻ hai người như đang ôm nhau Lại là Hạ Nghiên Nghiên Chính Hạ Nghiên Nghiên đã bảo Lục tiên sinh đến bắt gian! Hạ Tịch Quán không hề cảm thấy kỳ lạ, cô nhướng đôi mắt nước sáng ngời nhìn Lục Hàn Đình, sau đó lật cả người, cả gan ngồi lên vòng eo hẹp chắc của anh: “Được lắm Lục tiên sinh, bây giờ anh vẫn giữ thông tin liên lạc của Hạ Nghiên Nghiên, anh không kéo cô ta vào danh sách đen là chờ cô ta đến quyến rũ anh à?” Lục Hàn Đình nhìn cô giả vờ tức giận, đôi má hồng phúng phính phòng ra, hàng mày khẽ nhăn lại, thật sự có vẻ rất hung dữ.
Anh nhéch đôi môi mỏng: “Vậy anh nghe lời Lục phu nhân, lập tức kéo vào danh sách đen ngay.” Hạ Tịch Quán lại giật lấy chiếc điện thoại trong tay anh: “Thấy thái độ nhận sai của anh tốt, vậy bỏ qua đi, trước cứ giữ cô ta lại đã, coi như xem kịch vui một chút. Lục tiên sinh, một khi cô ta quyến rũ anh, anh phải lập tức báo ngay cho em biết, em muốn xem cô ta diễn trò, em không tin em không trị được con hồ ly tinh này!” Lục Hàn Đình nhếch đôi mắt híp lên, lại tràn ra phong thái của một người đàn ông trưởng thành, eo thon duỗi thẳng lên trên một chút: “Có gì từ từ nói nào, trước tiên em leo xuống người anh đã!” Hạ Tịch Quán lúc này vẫn đang ngòi trên người anh, hai má khiến cô đỏ bừng, cô nhanh chóng bò xuống, vùi vào trong chăn bông,chỉ chừa lại đôi mắt linh lợi sáng ngời: “Bất kể thế nào thì Lục tiên sinh à, lần này anh sai rồi, Hạ Nghiên Nghiên bảo anh đến bắt gian, anh liền tới. Anh tin em hay tin cô ta hả, em là vợ anh đấy! Anh làm vậy khiến em rất mất mặt.” Giọng cô gái mềm nhẹ tố cáo, lòng Lục Hàn Đình cũng dịu lại, anh cúi xuống hôn lên đôi mắt lộ ra ngoài của cô: “Ừ, anh sai rồi.” “Lục tiên sinh, vậy chuyện chúng ta nói xong trước hết rồi đấy, em và Lục Tử Tiễn không xảy ra chuyện gì cả, Hạ Nghiên Nghiên bây giờ chắc hẳn nghĩ rằng em chim chuột gì với Lục Tử Tiễn rồi, cơ hội tốt như vậy cô ta sẽ không bỏ qua đâu, nhất định sẽ làm bày một trò lớn. Dù cho có chuyện gì, anh phải tin tưởng em, phải làm hậu thuẫn mạnh mẽ nhất của em, vả mặt Hạ Nghiên Nghiên thật đau!”
Chương 292: Đài Truyên Hình Phỏng Vấn
Lục Hàn Đình luôn biết rằng cô thông minh, thanh khiết thông minh, khi anh tức giận, cô sẽ không làm mâu thuẫn thêm gay gắt mà sẽ tìm mọi cách để làm cho anh vui, chờ anh thực sự vui vẻ, cô sẽ cùng anh nói chuyện tâm tình, trước đó còn dự phòng, phục vụ chăm sóc anh từng tí.
Lục Hàn Đình không biết tại sao anh lại thua trên người cô gái này, cô bảo gì anh đều nghe nấy.
Anh cúi đầu hôn mạnh lên cần cổ thiên nga của cô.
Rất nhanh liền có một dấu hôn đậm trên cổ cô.
“Lục tiên sinh, anh làm gì thế, sao anh lại hôn ở nơi rõ ràng như vậy, ngày mai sao em ra ngoài gặp người được đây?” Hạ Tịch Quán xấu hồ trừng mắt nhìn anh.
Lục Hàn Đình nắm bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô, năm ngón tay thon dài của anh đan vào đầu ngón tay mảnh khảnh của cô, cùng cô siết chặt mười ngón tay, nghiêm túc nói: “Ngày mai Hạ Nghiên Nghiên sẽ chờ xem kịch vui của em, em dùng nụ hôn này vả mạnh lên mặt cô ta.” “Em thấy anh không phải cho Hạ Nghiên Nghiên xem mà là để Lục Tử Tiễn nhìn chứ gì. Lục tiên sinh, anh xấu xa thật đấy!” Lục Hàn Đình cau mày: “Anh xấu xa chỗ nào? Sao lại mắng anh hả, Lục phu nhân? Đêm nay, tốt nhất em nên nói cho anh biết anh xấu ở đâu, bằng không…” “AI” Hạ Tịch Quán khẽ hô lên, ngay sau đó vang lên tiếng cười khanh khách như chuông bạc của cô.
Hạ Tịch Quán đến viện nghiên cứu, hôm nay viện nghiên cứu vô cùng náo nhiệt, các phóng viên báo đài từ tất cả các đài truyền hình lớn ở Hải Thành đều đến, chờ phỏng vấn Hạ Nghiên Nghiên, một nữ thiên tài y học.
Buổi họp khen thưởng của viện nghiên cứu cũng được tổ chức vào ngày hôm nay, thông báo đã được đăng tải trước trên mạng, Hạ Nghiên Nghiên dùng Kim Vàng châm huyệt đã nhanh chóng lọt top hot search, sau đó là cụm từ hot.
Trong phòng dược, Song Song lướt điện thoại, rất không phục: “Quán Quán, nhìn này, fan của Hạ Nghiên Nghiên lại đang nồi điên ăn mừng, dùng Kim Vàng châm huyệt quá lợi hại, Hạ Nghiên Nghiên vốn đã có tám triệu lượt theo dõi nháy mắt đã vụt lên hai mươi triệu, cái danh nữ thiên tài y học này hút thêm cô ta lắm fan thật đấy.” Hạ Tịch Quán không hứng thú xem, nhưng Song Song cứ nhất quyết đưa điện thoại lên trước mặt cô, vì vậy Hạ Tịch Quán đã đọc những top comments, đều là thế này.
“Ôi trời, Hạ Nghiên Nghiên buông tình yêu xuống tập trung cho sự nghiệp thì tỏa sáng lắm luôn!” “Kim Vàng châm huyệt đó trời ạ, Hạ Nghiên Nghiên đỉnh quá!” “Tôi hỏi này người hàng xóm à, cô có phục không hả?” “Đừng có chọc vào, người ta là Lục phu nhân đấy.
Nghiên Nghiên của tôi chỉ là một cô gái thiên tài, một học sinh đạt thành tích cao của Thánh Lê viện, và là người đầu tiên dùng Kim Vàng châm huyệt, cầu tha mạng!” Mọi người đều cười nhạo Lục phu nhân – Hạ Tịch Quán.
“Quán Quán, tớ vẫn không thể tưởng tượng được, làm cách nào mà Hạ Nghiên Nghiên có thể dùng Kim Vàng châm huyệt chứ? Cô ta thật sự đã cứu được Từ lão phu nhân?” Song Song vẫn không muốn tin.
Hạ Tịch Quán muốn nói chuyện, nhưng đột nhiên hai bóng dáng quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt cô, hóa ra là… Hạ Chắn Quốc và Lý Ngọc Lan.
Lý Ngọc Lan hôm nay trưng diện rất kỹ, sắc mặt hồng hào, bà ta không khỏi nóng lòng bước vào: “Quán Quán, hôm nay tôi và bố cô đến viện nghiên cứu có phải cô rất ngạc nhiên hay không? Dù sao viện nghiên cứu là thánh địa y học, người không có bổn phận không thể vào. Nhưng chủ nhiệm Chu lần đầu tiên vì Nghiên Nghiên nhà tôi mà phá lệ. Lát nữa các phóng viên của đài truyền hình cũng sẽ phỏng vấn tôi và bô cô, phỏng vấn chúng tôi làm thế nào nuôi dưỡng được một thiên tài y học như Nghiên Nghiên.” Khuôn mặt Hạ Chấn Quốc rạng rỡ, quét sạch khói mù trước đó: “Quán Quán, con là em gái của Nghiên Nghiên, lát nữa con cũng sẽ được phỏng vấn như chúng ta thôi.”
Chương 293: Các Người Vạn Lần Đừng Hối Hận
Kể từ khi biết Hạ Tịch Quán trở thành Lục phu nhân, Hạ Chấn Quốc và Lý Ngọc Lan đã sa sút tinh thần một thời gian, giờ việc dùng Kim Vàng châm huyệt Hạ Nghiên Nghiên nổ tung, hai người như sống lại, lại nhảy ra ngoài.
Song Song rất không thích hai người này, vì vậy cô không khách khí lên tiếng nói: “Bác Hạ, dì Hạ, tôi thấy hai người chính là “chồn cáo chúc tết gà, rắp tâm ăn gỏi(*)”, hôm nay là ngày tuyên dương Hạ Nghiên Nghiên, các người đi tìm Hạ Nghiên Nghiên là được rồi, còn kéo theo Quán Quán đi phỏng vấn là có ý gì, các người muốn nhân cơ hội làm nhục Quán Quán phải không, tôi thấy mấy người ức người quá đáng rồi đó.” (*) Chồn cáo chúc tết gà, rắp tâm ăn gỏi: ý chỉ giả vờ thân thiện nhằm thực hiện mưu đồ xấu.
Lý Ngọc Lan vênh váo hừ một tiếng: “Cô nhóc, cô không thể nói lung tung, hôm nay buổi phỏng vấn là quay trực tiếp lên mạng đấy, chúng tôi tốt bụng mời Quán Quán đi phỏng vấn, dẫu sao Quán Quán cũng từ quê lên, hẳn chưa từng có cơ hội vinh dự được đài truyền hình phỏng vấn, nên các người không cần mặt mũi, không biết xấu hồ.” Song Song lạnh lùng liếc Lý Ngọc Lan, sau đó kéo ống tay áo của Hạ Tịch Quán: “Quán Quán, đừng nghe bà ta đánh rắm, đừng đi!” Lý Ngọc Lan nghe từ “đánh rắm” sắt mặt liền thay đổi: Hạ Tịch Quán trấn an nhìn Song Song, sau đó ánh mắt sáng ngời rơi vào trên mặt Lý Ngọc Lan, cong môi nói: “Hai người mời tôi đi thật sao?” “Đương nhiên, Quán Quán, chẳng lẽ cô không dám đi?” Lý Ngọc lan cố hết sức muốn Hạ Tịch Quán đi, đây là ý của Hạ Nghiên Nghiên, vì vậy bà ta không ngại dùng chiêu kích tướng.
Hôm nay Hạ Chấn Quốc có tâm trạng rất tốt, cô con gái đáng tự hào và yêu quý nhất của ông ta Hạ Nghiên Nghiên đã không làm ông ta thất vọng.
Dùng Kim Vàng châm huyệt là phương pháp châm cứu cổ xưa, Hạ Chắn Quốc học y cả đời, ông ta còn chưa thể khống chế được kim vàng, huống chỉ là dùng kim châm huyệt, Hạ Nghiên Nghiên có y thuật cao thâm như vậy, quả là thiên phú, còn lo không có tiền đồ với tương lai ư? Hạ Chấn Quốc nói lời cuối cùng: “Quán Quán, bây giờ con đi phỏng vấn với chúng ta đi.” “Được…” Hạ Tịch Quán đồng ý: “Tôi sẽ đi cùng hai người, nhưng mà, hai người vạn lần đừng hối hận.” Nhìn thấy bộ dạng đầy ẩn ý của Hạ Tịch Quán, Lý Ngọc Lan cười khinh một tiếng, một con nhóc phế tài từ quê lên, không biết dùng thủ đoạn gì khiến Lục Hàn Đình say mê, liền cho rằng mình có thể bay lên trời cao sao? Con gái của bà ta là Hạ Nghiên Nghiên đấy, bà ta không tin Hạ Tịch Quán có thể làm giở trò gì khi phỏng vấn trên TVI “Quán Quán, tôi sợ họ bắt nạt cô, để tôi đi với cô.” Song Song không khuyên được Hạ Tịch Quán, thì cô ấy cũng phải đi cùng cô.
Hạ Tịch Quán gật đầu: “Được rồi, chúng ta cùng đi, mời cô xem kịch vui miễn phí.” Hạ Tịch Quán và Song Song đến buổi họp tuyên dương. Họ tổ chức buổi tuyên dương trước rồi sau đó đài truyền hình sẽ phỏng vấn trong trường quay. Đội hình rất hùng hậu và tất cả đều được phát trực tiếp trên Internet.
Hạ Tịch Quán nhìn thoáng qua Hạ Nghiên Nghiên ở giữa đám người, hôm nay Hạ Nghiên Nghiên là nhân vật chính, cô ta trang điểm màu nude tinh tế, trên người mặc một chiếc váy màu hồng rất duyên dáng và mềm mại.
Mọi người vây quanh cô ta ở trung tâm, nóng lòng muốn phỏng vấn cô ta, hâm mộ cùng ca ngợi vây quanh cô ta.
Lúc này, Hạ Nghiên Nghiên trông thấy Hạ Tịch Quán, cô ta lập tức nhấc váy đi tới, cả người giống như một con công nhỏ kiêu hãnh, không kìm chế được kích động cùng khoe khoang: “Quán Quán, cô đến rồi à2 Lúc nãy tôi bảo bố mẹ gọi cô, còn tưởng rằng cô sẽ không đến tham gia phỏng vấn nữa chứ.” Hạ Tịch Quán nhéch lên đôi môi đỏ mọng: “Hạ Nghiên Nghiên, cô mời tôi chân thành như vậy, tôi nhất định sẽ không đề cô thất vọng.”
Chương 294: Lục Tiên Sinh Thu Thập Tôi Một Trận
Hạ Nghiên Nghiên thầm hừ một tiếng, cô chờ lát nữa phỏng vấn bị bẽ mặt đi, đây là Chương trình phát sóng trực tiếp, có tận hàng chục triệu người đang theo dõi trên Internet đấy.
Hạ Nghiên Nghiên liếc nhìn vẻ mặt Hạ Tịch Quán, ác ý hỏi: “Quán Quán, cô không sao chứ, tối hôm qua tôi thấy Lục tiên sinh đến viện nghiên cứu, hình như hai người cãi nhau thì phải.” Lục tiên sinh quả nhiên có tầm nhìn xa, Hạ Nghiên Nghiên này mới sáng đã chờ xem kịch vui của cô.
Hạ Tịch Quán tinh nghịch chớp hàng mi mảnh mai: “Hạ Nghiên Nghiên, tối qua cô gửi tin nhắn cho Lục tiên sinh, Lục tiên sinh đưa điện thoại của anh ấy cho tôi xem, cô đúng là hại chết tôi mà, Lục tiên sinh nỗi cơn ghen dữ lắm, vừa về liền hung hăn thu thập tôi một trận rồi đây này.” Hạ Nghiên Nghiên trực tiếp sững người, lúc này cô ta mới nhìn thấy dấu hickey trên cổ Hạ Tịch Quán, mặc dù Hạ Tịch Quán mang áo cổ cao để che dấu hôn đi, cô ta vẫn lanh mắt thấy được.
Cùng với dấu hickey do Lục Hàn Đình để lại và câu nói cuối cùng của Hạ Tịch Quán “hung hãn thu thập tôi một trận”, tâm trí Hạ Nghiên Nghiên lập tức hiện ra rất nhiều hình ảnh không phù hợp với trẻ em.
Lúc này sắc mặt Hạ Nghiên Nghiên tái xanh, cô ta cứ nghĩ Lục Hàn Đình bị cắm sừng sẽ về dạy dỗ Hạ Tịch Quán một trận nên thân, ai ngờ đến Lục Hàn Đình lại dạy dỗ Hạ Tịch Quán trên giường chứ.
Hơn nữa, Lục Hàn Đình còn đưa tin nhắn cô ta gửi đến cho Hạ Tịch Quán đọc! Trong mắt Hạ Nghiên Nghiên lộ ra vẻ ác độc, Hạ Tịch Quán, đừng vui mừng quá sớm, tôi biết rõ chuyện của cô và Lục Tử Tiễn đó, chúng ta hãy chờ xeml Lúc này, chủ nhiệm Chu Bình từ phía trước hét lên: “Hạ Nghiên Nghiên, cuộc họp khen thưởng đã bắt đầu rồi, cô mau mau lên bục.” Hạ Nghiên Nghiên nhanh chóng nở một nụ cười xinh đẹp: “Quán Quán, Song Song, tôi phải lên sân khấu rồi, thực xin lỗi, tôi không biết các cô muốn đến nên không dành chỗ cho các cô, uất ức các cô một lần rồi, cứ đứng đó nhìn đi nhé. ” Nói xong, Hạ Nghiên Nghiên xách váy lên sân khấu.
Buổi lễ tuyên dương chính thức bắt đầu, các phóng viên truyền thông xúm lại đông như gà chọi nhau trên khán đài, lúc này có người đụng phải Hạ Tịch Quán: “Ò, đây không phải là Lục phu nhân sao, Lục phu nhân, tôi xin lỗi.” Vừa nói người kia vừa quay lại, anh ta xì xào bàn tán cười nói với đồng nghiệp bên cạnh: “Biết tôi vừa đụng phải ai không, là Hạ Tịch Quán đáy.” “Cô ta còn có mặt mũi đến ư, một con nhà quê lên thành phó, một phế tài y học, lại dám tham dự buổi lễ tuyên dương cho cô gái thiên tài Hạ Nghiên Nghiên này, cô ta không tháy xấu hỗ tôi cũng thấy xấu hỗ thay đấy.” “Thiên kim chân chính mới chính là thiên kim chân chính, Hạ Nghiên Nghiên quá tuyệt vời, dùng Kim Vàng châm huyệt, chấn động cả toàn bộ giới y học, mà Hạ Tịch Quán chẳng qua chỉ là con chim sẻ không hóa được phượng hoàng.” Những người xung quanh đều chỉ trỏ vào Hạ Tịch Quán, khinh thường, đồng tình, chế nhạo cô, rất nhanh cô đã bị ép vào góc tường.
Song Song suýt nữa tức giận chết mát: “Những người này sao miệng lại thối như vậy, tôi…” Hạ Tịch Quán hoàn toàn không quan tâm đến chuyện này, cô giữ lấy Song Song: “Song Song, đừng kích động.” Song Song nhìn về Hạ Nghiên Nghiên trên sân khấu, Hạ Nghiên Nghiên đang ngồi cạnh chủ nhiệm Chu, tận hưởng tất cả ánh hào quang và ánh hào quang của giới truyền thông. Ngay cả Hạ Chắn Quốc và Lý Ngọc Lan cũng ngồi trên ghé VIP.
“Quán Quán, với tính khí nóng nảy của tôi, tôi rất muốn đi lên xé xác con điếm trà xanh Hạ Nghiên Nghiên này!” Đôi mắt Hạ Tịch Quán tràn ra mấy phần ý cười: “Song Song, cô không cần làm việc này, tôi sẽ tự mình làm!”
Chương 295: Người Càng Đông Càng Tốt
Hai mắt Song Song sáng lên, cô nhìn Hạ Tịch Quán đầy phần khích: “Quán Quán, cô muốn làm gì?” Song Song rất ngưỡng mộ Hạ Tịch Quán, vì Hạ Tịch Quán luôn có rất nhiều thủ đoạn để chém Hạ Nghiên Nghiên không còn manh giáp.
Hạ Tịch Quán thần bí chớp mắt, tạm thời giữ bí mật, rất nhanh sẽ biết.
Song Song luôn mong chờ hành động của Hạ Tịch Quán, nhưng buổi họp tuyên dương đã kết thúc suôn sẻ. Hạ Nghiên Nghiên cũng đã có một bài phát biểu hoàn hảo trên bục, lấy tư thái ưu nhã mềm mại nhận được sự tán thưởng của cả sảnh đường. Tiếng “tạch tạch” cứ tập trung vào Hạ Nghiên Nghiên, một cô gái thiên tài, Hạ Nghiên Nghiên được đưa lên trời, Song Song chờ từ đầu đến cuối vẫn không hề thấy Hạ Tịch Quán ra tay.
Hạ Tịch Quán đứng ở phía sau bình tĩnh nhìn Hạ Nghiên Nghiên, không hề có bất cứ động tĩnh gì.
Buổi họp khen thưởng kết thúc, mọi người bước vào trường quay, lúc này có người gọi Hạ Tịch Quán: “Hạ Tịch Quán, nghe nói cô sắp được đài truyền hình phỏng vấn, mau đến đây, chẳng lẽ còn muốn chúng tôi đợi, thời gian của Nghiên Nghiên rất quý báu, cô tốt nhất đừng có giở trò náo loạn gì khiến mình khó chịu!” Tính tình nóng nảy của Song Song sắp bùng nỗ nhưng Hạ Tịch Quán đã kịp thời dừng ánh mắt chặn lại, lúc này đã có rất đông người chạy tới, Hạ Nghiên Nghiên bị vây ở trung tâm, vô cùng rạng rỡ.
Hạ Nghiên Nghiên giả vờ quở trách mọi người, tỏ ra vẻ thánh mẫu bảo vệ Hạ Tịch Quán: “Ôi, các người đừng nói Quán Quán như vậy, Quán Quán dù thế nào cũng là em gái tôi, tôi muốn cô ấy chia sẻ phần vinh dự này với tôi.” Mọi người đều nhìn Hạ Tịch Quán với vẻ khinh thường.
“Nghiên Nghiên, cô quá tốt bụng rồi đó.” “Đúng vậy, Nghiên Nghiên, có một số người lúc hại cô cũng không lưu tình, lòng dạ vô cùng ác độc, nếu không phải do bản thân cô xuất sắc, đã sớm bị kẻ đó dồn vào đường cùng rồi.” “Nghiên Nghiên, chúng ta đừng lãng phí thời gian ở đây, hãy đến studio để chúng tôi chụp một vài bức ảnh đẹp cho cô, làm tiêu đề trên các tờ báo nào.” “Được rồi.” Trước khi Hạ Nghiên Nghiên rời đi, cô ta đắc ý nhìn Hạ Tịch Quán: “Quán Quán, em mau đến nhanh chút nhé, chị vào trước.” Hạ Nghiên Nghiên hết sức vênh váo rời đi cùng mọi người.
“Quán Quán, đuôi của Hạ Nghiên Nghiên vềnh lên tận trời rồi, cô ta là đang khoe khoang với cô.” Song Song tức giận nói.
Hạ Tịch Quán nắm lấy đôi bàn tay nhỏ bé của Song Song: “Song Song, đừng tức giận, đi thôi, đến đài truyền hình phỏng vắn!” Trong studio.
Hạ Nghiên Nghiên đứng trước máy quay, thực hiện một số động tác thanh lịch hoàn hảo để chụp ảnh. Hạ Chấn Quốc và Lý Ngọc Lan cũng nhờ stylist chỉnh sửa lại quần áo, chuyên viên quay phim đã điều chỉnh vị trí máy quay, buổi phỏng vấn sẽ sớm bắt đầu.
Lý Ngọc Lan đưa điện thoại di động của mình cho Hạ Tịch Quán: “Quán Quán, nhìn này, vừa rồi có 39 triệu người theo dõi buổi lễ tuyên dương của Nghiên Nghiên. Bây giờ cuộc phỏng vấn đặc biệt của đài truyền hình này có hơn 54 triệu người đang chờ phát sóng trực tiếp, ngay cả Weibo cũng đã đăng một biểu ngữ bật lên trên
Chương trình phát sóng trực tiếp của Nghiên Nghiên, toàn bộ mạng lưới đều oanh động, cô vạn lần đừng nên ganh tị nhé.” Hạ Tịch Quán liếc điện thoại, biểu ngữ Weibo hôm nay là “buổi phát sóng trực tiếp của cô gái thiên tài y học Hạ Nghiên Nghiên đang chờ đón mọi người, chúng ta không gặp không về”.
Lần dùng Kim Vàng châm huyệt này quá mức oanh động, hôm nay coi như là thời khắc đỉnh cao trong cuộc đời của Hạ Nghiên Nghiên.
Hạ Tịch Quán nhìn vào số lượng khán giả theo dõi Chương trình phát sóng trực tiếp. Vừa rồi, 54 triệu người đã tăng lên 60 triệu. Hạ Tịch Quán mím môi.
Càng nhiều người càng tốt, như vậy mới thú vị.