Lâm Bát Nhiễm lời mới vừa dứt, cô đã cảm thấy cô tay truyền đến cơn đau đón trùy tâm, bởi vì Trương Hàn đột nhiên dùng sức, cô ý làm cô đau.
“Lâm Bất Nhiễm, em tưởng như vậy thì có thể bắt bí tôi?”
Lâm Bắt Nhiễm nhìn hắn: “Anh thích Nhiễm Nhiễm như thế, lẽ nào..
Nhiễm Nhiễm không phải uy hiếp của anh sao?”
Trương Hàn nhấp môi mỏng.
“Cho nên, Nhiễm Nhiễm sẽ là uy hiếp của anh đúng không, hiện tại uy hiếp của anh đã trong tay tôi, anh nhát định phải nghe tôi.” Lâm Bát Nhiễm gãn từng chữ.
Trương Hàn cảm thầy rất buồn cười, cả đời hắn chưa từng bị ai năm trong tay, đây là lần đầu tiền.
Kẻ dám áp chế hắn, Lâm Bát Nhiễm tuyệt đối là người đầu tiên.
“Lâm Bát Nhiễm, em biết em đang làm chuyện nguy hiểm cỡ nào sao, lễ nào em không biệt miệng người chết mới là kín kẽ nhất sao?”
Lâm Bất Nhiễm bắt đâu lo lắng, cô đã quên, Trương Hàn ngoại trừ thả cô ra ngoài, còn có thê lầy mạng cô, hoàn toàn chính xác, miệng người chết mới là kín nhất, như ; vậy Nhiễm Nhiễm mãi mãi cũng sẽ không biết chuyện xưa giữa hăn và cô.
Lâm Bát Nhiễm đón nhận ánh mắt âm u của Trương Hàn: “Vậy anh sẽ giết tôi sao?”
Cả nhà tải appt ruỵen hola đọc tiếp nhiều nhé! Trương Hàn không nói chuyện.
“Nếu như anh không muốn giết tội, vậy thả tôi đi, hy vọng anh tỗt nhất suy tính một chút.” Nói xong Lâm Bất Nhiễm xoay người trở về phòng mình.
Đối với chuyện này cô không có quyền chủ động, cho nên Lâm Bát Nhiễm chỉ có thê bị động đợi tin Trương Hàn, nhìn hắn thả hay là không thà cô đi.
Lâm Bắt Nhiễm cảm thấy hắn sẽ không cân mạng mình, dù sao em trai cô hiện tại cũng ở nơi đây, nêu như cô chết, chắc chắn không tiện giao phó với A Mặc.
Không biết có phải là có tâm sự hay không, Lậm Bất Nhiễm cảm thây khẩu vị rất tệ, đầu ¡ bếp nữ nơi này: nâu ăn khá tốt, môi một bữa ăn đều rất phong phú, thế nhưng Lâm Bát Nhiễm ngửi được những mùi này đột nhiên cảm thấy cơ thê rất khó chịu, một miêng cũng ăn không vào.
Có lẽ là bản thân gần đây quá nóng nảy.
Thế nhưng buổi tối người làm nữ bưng tô canh xương cách thủy vào, Lâm Bắt Nhiễm liền lấy tay đè xuống ngực mình, muốn nôn.
Cô chạy vào phòng tắm, ghé vào bồn cầu nôn đến xây xâm mặt mày.
Không ăn gì cả nên cô nôn chỉ toàn nước chua.
Đứng ở đài rửa mặt dùng nước sạch rửa mặt, Lâm Bất Nhiễm nhìn mình trong gương, sắc mặt tái nhọt, giỗng như một con quỷ, cô bị gì vậy?
Đột nhiên Lâm Bát Nhiễm cứng đờ, cô nghĩ tới rôi một chuyện, một chuyện bị chính mình sơ sót, chu kì của cô đã lâu không tới.
Chu kì của cô luôn đến rất đều, thế nhưng lần này đã chậm hơn nửa tháng.
Lâm Bát Nhiễm sợ cả người đổ mồ hôi lạnh, cô nhớ tới buổi tối Trung thu hơn nửa tháng trước, Trương Hàn đột nhiên xông vào trong phòng cưỡng ép mình, hắn không dùng bắt kỳ biện pháp nào, sau đó cô cũng không uông thuốc tránh thai.