Mục lục
Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1067: Lại Không Nghe Lời Đúng Không?

Hạ Tịch Quán nâng đôi mắt trong vắt nhìn về phía người đàn ông, chỉ thấy Lục Hàn Đình đang nhìn cô chằm chằm, ánh mắt kia cực nóng lại tà mị, vô cùng câu người.

“Ba” một tiếng, anh bật lửa lên, ngọn lửa đỏ tươi nhảy nhót, anh anh đưa điếu thuốc trên đôi môi mỏng châm thuốc, châm xong, anh cau mày rít một ngụm, sau đó hơi nâng đầu lên, phun ra một ngụm khói.

Trong làn khói trứng, đôi mắt híp của anh rơi xuống trên người cô, như cười như không nhìn dáng vẻ chật vật của cô.

Hạ Tịch Quán cũng nhìn anh, anh cởi áo sơmi, lại rút thắt lưng, ánh mắt của cô chậm rãi đi xuống…

Chuồn chuồn lướt nướt rồi nhanh chóng dời đi.

Anh rút dây lưng ra làm cái gì thế hả?

Hạ Tịch Quán nhắc chân tiến lên, bàn tay nhỏ đưa tới bắt lại điều thuốc lá đang ngậm trong đôi môi mỏng: “Về sau bớt hút thuốc lại!”

Lúc này Lục Hàn Đình vươn tay nắm được chiếc cằm xinh xắn của cô, nâng nó lên, giọng anh trầm thấp trong tràn đầy ý cười, vang vọng trong bầu trời đêm yên tĩnh lại toát lên vẻ từ tính mê người: “Trả lời câu hỏi đi.”

“Không muốn!” Hạ Tịch Quán đẩy tay anh ra, cô không thèm trả lời câu hỏi này.

Anh đúng là đồ không biết xấu hổ!

Cô không muốn trả lời, Lục Hàn Đình nhướng mày kiếm anh khí, không ép cô, anh đổi câu hỏi: “Vậy cô thực sự chỉ thích mầm đậu đỏ của Dịch Dịch, chứ không thích của tôi, hửm?”

Lục Hàn Đình lại khom thân hình cao lớn xuống một ít, tiền tới đôi môi kiều diễm ướt át của cô: “Cô trả lời câu này, tôi mới thả cô đi, nói, cô có thích của tôi không?”

Anh chính là đùa giỡn cô, cố ý làm khó dễ cô.

Thực sự quá ghê tởm.

Hạ Tịch Quán cắn răng lên môi, gật đầu thật nhanh: “Ừ.”

Lục Hàn Đình lúc này mới thoả mãn, anh đẩy cô ra phía ngoài: “Đi ra ngoài.”

“Nhưng tôi muốn tắm cho Dịch Dịch…”

“Tôi đã nói rồi, sau này không cho phép tắm cho con trai.”

Lục Hàn Đình đẩy cô ra ngoài, sau đó đóng cửa phòng tắm lại.

Hạ Tịch Quán vừa đi, Lục Thần Dịch nhanh chóng hai tay chống nạnh, nhướng mày đàm phán với Lục Hàn Đình: “Bó, vì sao bố lại đuổi mẹ ra ngoài?”

Lục Hàn Đình nhàn nhạt liếc Bịch Sữa Nhỏ: “Con muốn cùng tắm với mẹ, ha, đừng có mơ, ông đây cũng chưa từng có cái đãi ngộ ấy! Đứng ngay ngắn, hai người nhà ta cùng tắm.”

Nói rồi Lục Hàn Đình cởi quần ra, vào phòng tắm, một lớn một nhỏ đứng chung một chỗ tắm.

Trên người Bịch Sữa Nhỏ đều là bọt xà phòng màu trắng sữa, khuôn mặt nhỏ bị hun nóng phơn phớt hồng, cậu lên đầu nhỏ nhìn thoáng qua chỗ xáu hỗ của bố, nhanh chóng hít một hơi lạnh, há to miệng: “Wow!”

Bịch Sữa Nhỏ sợ ngây người.

Lục Hàn Đình nhìn thoáng qua cậu nhóc, môi mỏng khế cong: “Đừng hâm mộ bồ con!”

Hạ Tịch Quán cũng tắm, cô cùng Lục Thần Dịch nằm trên giường lớn mềm mại.

Bịch Sữa Nhỏ vui vẻ ở trên giường thẳng cả hai cẳng hai tay thành chữ “đại”, cậu vỗ vỗ bên trái mình, lại vỗ vỗ bên phải mình: “Tối hôm nay cô giáo tiên nữ ngủ ở bên trong, bố ngủ ở bên ngoài, con ngủ ở giữa, hạnh phúc quá đi.”

Lục Hàn Đình đang xử lý văn kiện khẩn cấp trong điện thoại, anh nâng mắt liếc nhìn Bịch Sữa Nhỏ, nhàn nhạt bật cười một tiếng.

“Lục Thần Dịch, bây giờ không còn sớm nữa, mau ngủ thôi.” Lục Hàn Đình lên tiếng nói.

“Đã biết, bố, cô giáo tiên nữ, ngủ ngon ạ.” Lục Thần Dịch nhắm mắt lại, rất nhanh đã ngủ.

Bịch Sữa Nhỏ ngủ rồi, Hạ Tịch Quán lưu luyến nhìn gương mặt cậu khi ngủ, chợt đỉnh đầu vang lên một tiếng thật thấp: “Dịch Dịch ngủ rồi?”

Lục Hàn Đình tới.

Vừa rồi anh vẫn còn ở sô pha làm việc.

Hàng mi như cánh bướm run lên, Hạ Tịch Quán “ừm” một tiếng.

“Đặt Dịch Dịch vào trong.” Anh thấp giọng nói.

Tim Hạ Tịch Quán khẽ nhảy, Dịch Dịch muốn ngủ ở giữa, nhưng anh thừa dịp Dịch Dịch đang ngủ, muốn Dịch Dịch ngủ bên trong.

Anh muốn làm gì, không cần nói cũng biết.

Anh muốn ngủ với cô!

“Không muốn.” Cô không chịu.
Chương 1068: Cô Nhất Định Phải Chọc Tôi Nồi Điên Sao?

Chợt sườn giường lún xuống, người đàn ông một tay vòng qua rồi chống bên người cô, từ trên cao ngăn cô dưới thân mình, cúi người, anh hôn lên suối tóc thơm ngát, phủ bên tai cô thấp giọng nói: “Lại không nghe lời đúng không?”

Hạ Tịch Quán chống lên lồng ngực to lớn của anh, muốn đẩy anh ra, cô nhỏ giọng nhắc nhở: “Con trai ở chỗ này đấy, anh đừng có dính vào.”

Cô mới vừa tắm xong, mái tóc đen mang theo mùi hương ẩm ướt, đang xỏa tung trên chiếc gối trắng tinh, còn có vài sợi tóc quấn trên khuôn mặt nhỏ đáng yêu và vùng cổ mịn màng, vô cùng mị hoặc, ánh mắt Lục Hàn Đình thêm sâu, hôn lên môi cô: “Cô nghe lời, con sẽ không bị đánh thức.”

Ngón tay của Hạ Tịch Quán đồ ngủ trước ngực anh, bị động thừa nhận nụ hôn triền miên của anh.

Hiện tại trong phòng rất an tĩnh, bầu không khí ái muội.

Chợt Hạ Tịch Quán tránh đầu, chôn khuôn mặt nhỏ nanh trong gối.

Lục Hàn Đình hơi hơi nhíu mày kiếm lên, dáng vẻ muốn từ lại hùa của cô đẹp không sao tả xiết, giống như tiểu yêu tinh câu hồn người khác.

“Chúng ta vào trong phòng tắm nhé? “Anh nói giọng khàn khàn.

Những lời này mặc dù là câu hỏi, thế nhưng không hè có ý trưng cầu ý kiến Hạ Tịch Quán, bởi vì cô còn chưa mở lời, Lục Hàn Đình đã ôm ngang cô lên rồi.

Hai người đi tới phòng tắm, Lục Hàn Đình ôm cô ngồi ở trên đài rửa mặt, lúc này trong tay Hạ Tịch Quán đột nhiên xuất hiện một viên thuốc nhỏ màu trắng.

“Đây là cái gì? “Lục Hàn Đình chau mày.

Hạ Tịch Quán ngước mắt nhìn anh: “Thuốc tránh thai.”

Ba chữ này vừa rơi xuống, Lục Hàn Đình mím đôi môi mỏng, lộ ra vài phần không vui.

“Lục Hàn Đình, thuốc tránh thai này đối với anh hay với tôi đều tốt, anh chắc sẽ không muốn để tôi… sinh con cho anh nhỉ?”

“Đương nhiên sẽ không, cô có thể nhận rõ thân phận của mình là tốt nhất.”

Hạ Tịch Quán đặt viên thuốc trắng nhỏ ở trong miệng, sau đó nuốt xuống.

Lục Hàn Đình nhìn dáng vẻ cô không chút do dự, nhìn ra được cô không muốn sinh nữa, hoặc là, cô không hề muốn sinh con cho anh.

Lục Hàn Đình nhếch môi, sâu xa nói: “Lục Thần Dịch rất muốn có một em gái, sinh thêm một đứa con gái đã ở trong kế hoạch của tôi.”

Cái gì?

Hạ Tịch Quán khựng lại, cô vẫn là lần đầu tiên nghe Lục Hàn Đình nói anh muốn có con gái.

Kỳ thực, anh đã có con gái.

Tinh Tinh giống cô như đúc, là mỹ nhân từng trong trứng nước, hơn nữa tính cách Tinh Tinh vô cùng mềm mại đáng yêu, có thể làm người ta cưng nựng không ngót.

Đều nói con gái là tình nhân đời trước của bố, từ nhỏ Tỉnh Tỉnh đã rất muốn có bó.

Người đàn ông tính tình mạnh mẽ lại lạnh lùng như Lục Hàn Đình như thế, nếu như bên người xuất hiện một cục bông nhỏ mềm mại, không biết anh có thể biến thành ông hầu cho cô con gái của mình không.

Hạ Tịch Quán đang miên man suy nghĩ, Lục Hàn Đình đột nhiên nắm khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc của cô: “Dĩ nhiên, cô căn bản không xứng sinh con cho tôi, về sau tôi sẽ để người phụ nữ khác sinh, Dịch Dịch cũng sẽ gọi người phụ nữ khác là mẹ.”

Trái tim Hạ Tịch Quán đau nhót, cô cũng từng nghĩ đến vấn đề này, nếu như anh tái hôn, Dịch Dịch sẽ có mẹ mới.

“Lục Hàn Đình, Dịch Dịch là con trai của tôi, anh có thể…

đưa Dịch Dịch cho tôi không?” Hạ Tịch Quán to gan nói ra ý nghĩ trong lòng.

*Cô nói cái gì?”

*Tôi nói, anh trả Dịch Dịch lại cho tôi đi, ngược lại về sau anh còn có thể tái hôn, bây giờ anh chỉ mới 32 tuổi, muốn bao nhiêu phụ nữ thì có bấy nhiêu phụ nữ, những người phụ nữ kia cho dù phải sinh cả đội bóng cũng nguyện ý sinh cho anh mà… ÁI”

Hạ Tịch Quán lời vẫn chưa nói hết, Lục Hàn Đình trực tiếp cúi đầu, cắn một cái ở khóe môi cô.

Anh cắn rất ác, nhanh chóng cắn cô chảy máu.

Giọng nói âm u bật ra: “Hạ Tịch Quán, cô nhất định phải chọc tôi điên lên sao?”
Chương 1069: Hôn Lên Vết Sẹo Của Anh

Hạ Tịch Quán không biết mình đã nói sai ở đaau, nhưng cô đã nhạy cảm nhận ra anh vẻ u ám thô bạo của anh, quên đi, đề tài này để sau rồi nói!

Hạ Tịch Quán giơ hai tay lên ôm cổ anh, cô chủ động đưa đôi môi đỏ mọng tới.

Lục Hàn Đình lúc đầu rất tức giận, anh cố ý nói để phụ nữ khác sinh con gái cho anh là muốn kích thích cô, để cô nồi máu ghen.

Anh không muốn người phụ nữ khác sinh con gái cho anh, nếu như anh nói muốn, ba năm nay anh đã cómột rổ con gái rồi.

Anh chỉ muốn cô sinh con gái cho anh, con gái của anh chắc chắn sẽ trổ mã giống cô như đúc.

Nhưng, cô chẳng những không có nổi máu ghen, còn muốn đưa Dịch Dịch đi, cô quyết tâm muốn giao anh cho phụ nữ khác.

Trong lồng ngực Lục Hàn Đình toát ra lệ khí, rất muốn phát tác, nhưng không ngờ Hạ Tịch Quán chủ động hôn lên.

Cô hôn rất ngây ngô, về kỹ xảo hôn môi đều là học với anh, giống như lông vũ mềm mại xẹt qua trái tim băng giá của anh, khiến toàn thân anh mềm yếu.

Anh chính là một con dã thú kế cận phát tác, đột nhiên bị cô dùng sức hôn, lông mao dựng ngược đều hạ xuống.

Hạ Tịch Quán hôn một hôi, phát hiện anh không có đáp lại, chỉ mình cô cố gắng.

Cô mở mắt ra nhìn anh, chỉ thấy anh căn bản cũng không nhắm mắt, cứ như vậy từ trên cao nhìn cô hôn.

Hạ Tịch Quán không khỏi có chút xấu hổ, cô buông anh ra muốn tụt xuống phía dưới: “Không hôn thì thôi.”

Lúc này thất lưng đột nhiên căng chặt, bàn tay to của Lục Hàn Đình dùng sức bóp cô, cầm có cô trong lòng mình: “Hạ Tịch Quán, ba năm không gặp, cô chỉ có chút khả năng này?”

*.. Lục Hàn Đình, anh lại nói âm dương quái khí như thế tôi liền cắn anh.” Hạ Tịch Quán nhào qua, cắn một cái về phía ngực của anh.

Yết hầu Lục Hàn Đình lăn lộn, sau đó đẩy cô ấn trên vách tường, cúi đầu hôn cô.

Lục Hàn Đình không nhắm mắt, cứ như vậy nhìn cô, anh nhìn hai gò má cô bị anh hôn nhiễm đỏ, hàng mi nhỏ dài rung động, đôi mắt trong vắt của cô tràn ra vài phần mê ly, thân thể nhỏ nhắn mềm mại dưới bàn tay anh mềm nhũn thành vũng nước.

Từ khi gặp nhau tới nay, anh đụng vào cô, cô liền cứng ngắc như đá, nhưng lúc này toàn thân cô đều mềm nhũn.

Lục Hàn Đình nhắm nghiền hai mắt, càng sâu hơn nụ hôn cướp đoạt này.

Phản ứng bây giờ của Hạ Tịch Quán không phải giả, bởi vì, cô đã uống thuốc.

Vừa rồi cô nói dối, viên thuốc trắng kia không phải thuốc tránh thai, mà là thuốc thúc tình.

Hiện tại cô không hề muốn cùng Lục Hàn Đình thân thiết, nhưng Lục Hàn Đình không chịu buông tha cô, cho nên cô chỉ đành uồng loại thuốc này.

Lúc này cô xuống liều có hơi mạnh, hiện tại toàn thân đều giống như bốc cháy, bàn tay nhỏ dời xuống, cô nóng nảy tháo vạt áo ngủ bên hông anh.

Nhưng càng sốt ruột càng loạn, cô làm thế nào cũng không cởi áo xuống được.

Lục Hàn Đình nhìn bộ dáng cô gấp gáp, khuôn mặt nhỏ đo đỏ nóng bừng, cái trán xinh đẹp rịn ra một tầng mồ hôi trong suốt, tràn đầy khát vọng với anh.

Lục Hàn Đình cong môi mỏng, khàn khàn cười nói: “Chậm một chút, cô gấp cái gì? “

Hạ Tịch Quán không cởi được áo cũng sắp khóc, cô hôn loạn trên khuôn mặt tuần tú của anh, mềm giọng nói: “Lục Hàn Đình, muốn tôi!”

Không biết đã qua bao lâu, Lục Hàn Đình ôm Hạ Tịch Quán từ trong phòng tắm ra, đặt trên giường lớn mềm mại.

Hạ Tịch Quán từ từ nhắm hai mắt, cô hiện tại không chút nào muốn di chuyền, khí lực toàn thân đều đã tiêu hao hết, cô muốn động đậy ngón tay một chút cũng không thẻ.

Lục Thần Dịch ngủ ở bên trong, vẫn còn trong mộng đẹp ngọt ngào.

Hạ Tịch Quán chậm rãi sát qua, muốn ôm Bịch Sữa Nhỏ ngủ.

Nhưng một giây kế tiếp một cánh tay có lực thò qua, bóp chặt vòng eo yêu kiều, trực tiếp ôm cô, Hạ Tịch Quán tựa vào lồng ngực rộng lớn ấm áp.

Lục Hàn Đình ôm cô.

Hạ Tịch Quán cựa quậy: “Tôi muốn ngủ với Dịch Dịch.”

“Không cho phép.” Lục Hàn Đình cà cà chiếc hàm kiên nghị trên trán cô: “Cô chỉ có thể ngủ với tôi.”

Người đàn ông này thật đúng là… cường thế bá đạo!

Anh không cho phép cô tắm cho Dịch Dịch, cũng không cho phép cô ngủ với Dịch Dịch!

Hạ Tịch Quán làm sao đột nhiên có một cảm giác anh đến giấm chua của con trai cũng muốn ăn, đúng là một vò giấm lớn mà!

Hiện tại Hạ Tịch Quán ngủ ở giữa, bên trong là Dịch Dịch, bên ngoài là Lục Hàn Đình, hình ảnh ám áp mà mềm mại.

Hạ Tịch Quán không cử động nữa, cô chôn khuôn mặt nhỏ nanh nơi buồng tim Lục Hàn Đình, nghe nhịp đập trái tim anh mạnh di chuyển, cô cảm thấy cả trái tim an bình trở lại.

Trên thế giới này có một loại đàn ông như Lục Hàn Đình cái này người, bạn đỗ vào lòng anh, thanh âm xôn xao.

bên ngoài bỗng chợt biến mát.

Hạ Tịch Quán giơ tay lên, ngón tay trắng xinh bò vào từ vạt áo ngủ, rơi vào nơi trái tim anh.

Ba năm trước đây một đao kia cô đâm vào, để lại vét sẹo rất sâu.

Ngón tay Hạ Tịch Quán dịu dàng vuốt ve vết sẹo kia, sau đó cô nâng cơ thể mệt mỏi, môi rơi vào trên vét sẹo kia.

Từng chút từng chút một hôn lên đao sẹo của anh.

Lục Hàn Đình nằm trên giường, một tay nhẹ nhàng ôm cô trong lòng mình, anh nhìn đèn treo trên đỉnh đầu, cảm giác bờ môi mềm mại ấy tại trằn trọc, dịu dàng đau lòng mà lưu luyến trên vết sẹo anh, đuôi mắt hẹp dài của anh nhanh chóng dâng lên màu đỏ tươi, bàn tay xuyên vào mái tóc dài của cô, khàn khàn cười nhẹ nói: “Còn chưa đủ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK