Năm chữ này vừa rơi xuống, mặc dù là trang giấy trắng trong chuyện nam nữ Tô Tiêu Đường cũng chớp mặt hiệu ý anh, con ngươi rõ đen trắng hung hăng co rụt, cô khiếp sợ không gì sánh nổi nhìn anh.
Tiêu Thành mím môi lại, hối hận.
Mỗi lửa đè nén trong lòng không chịu khống chế bừng lên, lúc anh nói ra năm chữ này đã biến sắc mặt, hiện tại cô gái khiếp sợ nhìn anh chằm chằm, ánh mắt trong suốt làm nổi bật ra lỗ mãng cùng càn rở của anh.
Tiêu Thành nhướng mày kiếm anh khí, quyết định phóng theo lao: “Làm sao, không hiểu ý tôi?”
Tô Tiểu Đường vẫn không nói gì, anh lại bỏ thêm một câu, rất ác liệt: “Em sẽ không nói với tôi là em không còn trinh nữa đây chứ!?”
Khuôn mặt trứng ngỗng như tuyết ấp của Tô Tiểu Đường trong nháy mắt đỏ trắng đan xen, cô đại khái đã hiểu ý anh, tối hôm nay anh muốn vui đùa trò chơi của nam nữ trưởng thành.
Cô thất vọng tột cùng với, xấu hổ và giận dữ đỉnh điểm, bèn giơ tay lên, hung hăng tát lên trên khuôn mặt tuấn tú của anh.
Bóp.
Tiêu Thành trúng một cái tát, khuôn mặt đã bị đánh trật.
Tô Tiểu Đường dùng sức đẩy anh ra, Xoay người chạy.
Nghe tiêng bước chân của cô càng lúc càng xa, Tiêu Thành chậm rãi xoay mặt lại, đầu lưỡi đỉnh hàm phải vừa bị đánh, anh cởi quần áo vào phòng tắm tắm nước lạnh.
Trong phòng tắm.
Tiếng nước chảy tí tách vang lên, Tiêu đứng dưới vòi hoa sen, tùy ý để nước lạnh như băng từ đỉnh đầu mình trút xuống.
Anh giơ tay, dùng nước lạnh rửa mặt.
Vừa rồi, anh cũng không biết mình đã làm cái gì.
Đêm nay, ở lại đây.
Năm chữ đó cứ như vậy thốt ra, không chịu khống chế.
Tiêu Thành thiếu sót ở phương diện tình cảm nam nữ cảm tình , bên người lại tiếp xúc ong bướm, anh thừa nhận mình đã mời gọi cô, anh đối với cô… là yêu thích vô cùng, đêm nay lại sinh ra dục niệm.
Thế nhưng, anh đã quên cô khác xa đám ong bướm oanh oanh yến yến kia, cô là là cô gái trong sạch, bố là liệt sĩ hi sinh vì nhiệm vụ, mẹ là nữ doanh nhân, cô càng không kém.
Vừa rồi dáng vẻ cô bị dọa đến khiếp sợ giống như một chậu nước lạnh đồ ào xuông, Tiêu Thành mình cũng kinh hãi, hơn ba mươi năm anh ngắng đầu giữa đất trời, vậy mà lần đầu tiên lại hồ đồ đến thế.
Biết rõ cái gì đều không cho cô được, còn muốn… cô ở lại đêm nay.
Anh thực sự là một tên khốn kiếp.
Song, cũng chỉ khốn kiếp với một mình cô.
Anh cho tới bây giờ chưa từng làm vậy với người phụ nữ khác.
E rằng, anh đã lâu lắm rồi chưa chạm vào phụ nữ! Hơn ba mươi tuổi vốn chính là độ tuổi huyết khí phương cương, cuộc sống như đi trên lớp băng mỏng khiến anh trì hoãn chuyện phát tiết, anh cũng bắt đầu… muốn: loại chuyện đó rồi.
Tiêu Thành nhắm mắt lại, đầy đầu đều là khuôn mặt nhỏ kia của Tô Tiểu Đườn, đôi mắt hạnh ươn ướt, cánh môi đỏ bừng.
Chậm rãi, anh đưa tay xuống phía dưới…