“Lục Họa, đừng nóng giận, vừa rôi cô ta nhào tới muôn hôn tôi, thế nhưng tôi tránh được, không để cho cô ta hôn, tôi bây giờ là bạn trai của em, tôi rất tuân thủ nam đức”, sẽ không để cho cô gái khác chạm: vào.” Lâm Mặc giải thích.
*Nam đức: Đúc tính tốt của phái nam.
Vừa rồi ở trong quán rượu cậu thực sự tránh được, ngoại trừ Lục Họa, cậu dường như không chập nhận được những cô gái khác thanh vào, cậu biệt đây không phải là một hiện tượng tốt, thế nhưng cũng có thể hiểu được, cậu vào lúc xuân trẻ gặp được Lục Họa, phía trước một viên minh ngọc I nhứ thế, ánh mắt của cậu cũng bắt đầu xoi mói, chướng mắt những cô gái khác.
Cậu là bạn trai của cô?
Đây là tự phong đấy à!?
Lục Họa cảm thây Lâm Mặc đã nhận định hai người là quan hệ yêu đương trai gái, không phải nói cô là bạn gái cậu, thì sẽ nói cậu là bạn trai cô.
Cô gái học bá kia không hôn được cậu, được rồi, Lục Họa thừa nhận nỗi bực bội trong lòng đã biến mật, nhưng cô vẫn không muốn đề ý đến cậu: “Cậu theo ra làm cái gì, tiệp tục trở về uống rượu đi, tôi sẽ không xen vào chuyện của cậu nữa.”
Lục Họa nhắc chân liền đi, cô ở ven đường đón xe, thê nhưng nơi này là đoạn đường khá sầm uất, tạm thời không bắt được xe.
Hơn nữa, Lâm Mặc vẫn đi theo cô.
Cô đi tới chỗ nào, cậu cũng theo tới chỗ đó, giống như một cái đuôi vậy.
Lục Họa muốn tránh cậu, lúc này một chiếc xe buýt dừng ở bên lề đường, Lục Họa trực tiệp lên xe buýt.
Bởi vì khuya lắm rồi, đây là chuyến xe cuối của thành phó, trên xe rất nhiều người, căn bản không còn vị trí nào, cho nên Lục Họa lây ra hai đồng xu mang theo bên người quăng về phía sau rôi tìm một vị trí đứng.
“Mọi người chú ý an toàn, tôi lái đây.”
Tài xê thông báo một tiếng, chuẩn bị đóng cửa xe.
Thế nhưng lúc này một thân ảnh anh tuấn ra đột nhiên xông lên, Lâm Mặc cũng lên xe buýt theo.
“Soái ca, bỏ tiền, xe buýt phải trả tiền, hai đồng xu thôi.” Tài xê nói.
Trên người Lâm Mặc không mang tiền xu, cậu ngắng đầu, trong đám người nhàn nhạt quét một vòng, rất nhanh ánh mắt đã ngừng lại trên người Lục Họa.
Lục Họa nhướng chân mày lá liễu nhìn cậu, ánh mặt xem kịch vui, phảng phát đang nói ha ha, cậu không mang tiền kìa! Cứ chờ bị tài xê đuôi xuông xe đi Lâm Mặc tự nhiên xem hiểu tâm tư nhỏ của cô, cậu mở miệng nói: “Tôi không mang tiền, thế nhưng, bạn gái của tôi dân theo.”
“Bạn gái cậu? Bạn gái cậu ở đâu?”
Tài xê quay đầu nhìn một chút.
Lâm Mặc chỉ vào Lục Họa: “Nơi đó, đó là bạn gái tôi!”
Lục Họa thực sự là cạn lời rôi, cô không nghĩ tới cậu sẽ cùng lên xe buýt, còn ở trong xe buýt nói với người khác cô là bạn gái cậu, hiện tại người chung quanh đêu nhìn lại, còn tốt bụng nhắc nhở: “Tiêu mỹ nữ, bạn trai cô tới kìa, anh ấy không mang tiền xu, đang kêu cô trả tiền giùm đấy.”