Mục lục
Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 835: Trước kia anh từng kéo qua tai thỏ của em?




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Cái gì?



Dãy số lạ này là số rỗng?



Lục Hàn Đình lập tức mím chặt môi, một giây trước gửi tin nhắn cho anh, giây sau biến thành số rỗng. Người có thể trong thời gian nhanh chóng, ngay dưới mí mắt anh, vô tung vô ảnh biến mắt, đây là người đầu tiên!



Kẻ này là ai2 Hắn gửi tin nhắn này, nhất định cũng là vì Hạ Tịch Quán, lẽ nào, người thần bí này có quan hệ với Hạ Tịch Quán?



Lúc này tiếng đập cửa vang lên, có người ở ngoài cửa gõ cửa.



Lục Hàn Đình thu hồi tâm tư: “vào.”



“Cạch” một tiếng, cửa phòng ngủ bị đẩy ra một khe hở, một cái đầu nhỏ thò vào, Hạ Tịch Quán không vào, cô đứng ở cạnh cửa, đôi mắt trong vắt xuyên qua khe cửa rơi vào trên gò má anh tuần của anh, đen láy ươn ướt.



Lục Hàn Đình nhấc đôi chân dài, bước đến cạnh cửa, rũ mí mắt anh tuấn nhìn cô: “Đứng ở cạnh cửa làm gì, sao không vào?”



Hạ Tịch Quán đã thay áo ngủ, trên đang mặc bộ đồ ngủ bằng nhung màu hồng, trên mũ là tai thỏ đang dựng lên, vừa ngây thơ xinh đẹp lại vừa đáng yêu.



Cô vươn cánh tay nhỏ trắng nõn, đưa áo sơ mi trắng của anh tới: “Này, trả áo lại cho anh đó.”



Ban đầu cô mặc áo sơ mi trắng của anh, bây giờ cô có quần áo rồi, liền thay áo sơ mi ra, trả lại cho anh.




835.jpg




Tuy trong lòng Lục Hàn Đình không vui, cũng thể hiện ra mặt, nhưng anh không miễn cưỡng cô, dù sao sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ ngủ chung.



Lục Hàn Đình vươn tay chộp lấy hai cái tai thỏ trên đầu cô chơi đùa, khóe môi anh nhếch ra nụ cười ngả ngớn của đàn ông trưởng thành: “Cái này là cái gì thế, biết anh thích kiểu này?”



Khuôn mặt lớn chừng bàn tay của Hạ Tịch Quán “phóc” một tiếng sôi sùng sục, cô ngẩng đầu, chỉ thấy ống tay áo sơ mi trắng được anh cuộn lên vài vòng, lộ ra cánh tay rắn chắc, cổ tay còn đeo chiếc đồng hồ sang chảnh, mùi vị tức giận của đàn ông rất nồng, nhưng khi bị anh ác liệt chơi đùa tai thỏ của mình, Hạ Tịch Quán từng thề với lòng rằng mình rất thuần khiết, nhưng cũng bị anh nghịch đến có chút hơi… thích.



Hạ Tịch Quán đánh rót tay anh xuống: “Lục Hàn Đình, sao đầu óc anh luôn đen tối thế hả?”



Lúc ở Hải Thành, cô mặc bộ đồ ngủ có đuôi, anh cũng lôi cái đuôi của cô không thả.



Cô hoàn toàn không có ý lấy lòng anh, chỉ là bản thân cô thích kiểu đồ ngủ này.



“Luôn?” Động tác trên tay Lục Hàn Đình dừng một chút: “Trước đây anh cũng từng kéo qua tai thỏ của em?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK