Lúc này Thượng Quan Mật Nhi đi tới bên người Lục Hàn Đình, ả ngây thơ nói: ‘Lục tổng, anh Húc và chị Quán Quán lãng mạn quá đi mắt, đúng không ạ?”
Lãng mạn?
Lục Hàn Đình cười lạnh một tiếng, đuôi mắt hẹp dài đã dâng lên vẻ hung ác, cũng không liếc đến Thượng Quan Mật Nhi, anh trực tiếp xoay người rời đỉ.
“Lục tổng, anh đi đâu vậy?” Thượng Quan Mật Nhi hỏi tới.
Lục Hàn Đình không quay đầu lại, anh đi tới một chỗ vắng vẻ, sau đó lấy điện thoại của mình ra, bám một số điện thoại…
Hạ Tịch Quán và Thượng Quan Húc đã bày xong pose, thợ chụp ảnh chuẩn bị chụp, lúc này Triệu tổng vội vã chạy tới, điên cuồng lau mồ hôi lạnh: “Thật ngại quá Cửu Lăng vương, Lan Lâu công chúa, vừa rồi tôi nhận được điện thoại của boss lớn, boss lớn ra lệnh, nói nơi đây không thể chụp ảnh!”
Cái gì?
Vị boss lớn thần bí kia hiện thân, chỉ là vì không muốn để người ta chụp ảnh ở đây, tại sao vậy?
Triệu tổng hết sức khó xử, thực sự không dám đắc tội hai bên, ông ta cười xòa nói: “Cửu Lăng vương, Lan Lâu công chúa, hai người xem… đây thật là…”
Thượng Quan Húc buông lỏng Hạ Tịch Quán ra, Hạ Tịch Quán đứng thẳng thân: “Cửu Lăng vương, nếu không hôm nay coi như xong đi, đừng làm khó người khác.”
Thượng Quan Húc gật đầu: “Ừ, nơi đây mặc dù không thể chụp ảnh, thế nhưng phong cảnh không tệ, hơn nữa nghe nói hừng đông ở Vân Hải là đẹp nhất, chúng ta có thể lưu lại ở một đêm.”
Hạ Tịch Quán nhìn mỹ cảnh nơi này, đêm nay cũng không có ý định đi, khó có dịp được ra ngoài thả lỏng một chút: “Ừm.”
Hạ Tịch Quán về tới trong phòng của mình, lúc này “ting”
một tiếng, điện thoại của cô có tin nhắn.
Mở ra vừa nhìn, là Lục Hàn Đình gửi: “Đến phòng tôi.”
Hàng mi Hạ Tịch Quán run lên, lần trước ở bên ngoài vương cung, anh muốn dẫn cô về nhà qua đêm, lúc này ở Vân Hải, anh muốn cô đến phòng của anh, trong đầu của anh trừ những thứ này ra không còn gì khác sao?
Hạ Tịch Quán không trả lời, cô không thèm đi!
Trong một phòng khác, Lục Hàn Đình không đợi được Hạ Tịch Quán hồi âm, cô rõ ràng đã đọc tin nhắn, thế nhưng giả chết, rất rõ ràng đã từ chối rồi.
Lục Hàn Đình khẽ nhếch môi, sau đó anh gởi một tin: “Lục Thần Dịch, cho con nửa giờ, mau tới Vân Hải.”
Hai phút sau, điện thoại vẫn yên lặng, Tiểu Lục Thần Dịch cũng không trả lời anh!
*…” Lục Hàn Đình bực mình, tính cách lạnh lùng của Tiểu Lục Thần Dịch là giống anh, còn không trả lời tin nhắn anh là giống tính mẹ à?
Lục Hàn Đình lại nhắn thêm một tin: “Mẹ con đang ở Vân Hải.”
Một giây kế tiếp, “ting” một tiếng, Tiểu Lục Thần Dịch hồi âm trong nháy mắt: “Lập tức tới ngay.”
Lục Hàn Đình: “…”
Trong phòng tổng thống, Hạ Tịch Quán vô cùng thư giãn đắm mình vào bồn tắm đầy những cánh hoa hồng, nhưng lúc đi ra cô không cẩn thận đụng trán lên cửa kính thủy tinh, cái trán bị rách một đường.
Cô mặc đồ ngủ vào, đôi chân trần trắng nõn đứng trước bàn trang điểm, đưa bàn tay nhỏ xinh ra xử lý vết thương trên trán.
Vết thương trên trán hơi sâu, đơn giản xử lý một chút, bây giờ vẫn còn cảm thấy đau.
Trong phòng có hòm thuốc, Hạ Tịch Quán lấy hòm thuốc ra, chuẩn bị xử lý lần nữa.
Lúc này “ting ting”, chuông phòng reo lên.
Có người gõ cửa.
Là ai?
Hạ Tịch Quán đi tới, mở cửa phòng ra.
*Cô giáo tiên nữ…” Tiểu Lục Thần Dịch trực tiếp nhào đến, ôm lấy bắp chân Hạ Tịch Quán.
“Tiểu Dịch Dịch, sao con lại tới đây?” Hạ Tịch Quán hoàn toàn không ngờ tới Tiểu Dịch Dịch sẽ tới Hoa Tây Châu, hai mắt cô sáng ngời, nhanh chóng đưa tay xoa xoa trán của cậu nhóc.
*Cô giáo tiên nữ, con đi với bố ạ, có phải cô rất ngạc nhiên hay không ạ?” Tiểu Lục Thần Dịch cười nói.
Lúc này bên tai vang lên tiếng bước chân trầm ổn, Hạ Tịch Quán ngước mắt nhìn, Lục Hàn Đình lửng thững đi tới.
Anh đã thay đồ, mặc trên người áo sơ mi trắng, phía dưới quần tây dài đen, phối hợp kinh điển của nam thần, tóc mái được vuốt lên, lộ ra ngũ quan như điêu khắc, anh đi trên thảm đỏ, động tác ưu nhã như là đế vương cao cao tại thượng.
Anh cũng tới?