Hạ Tịch Quán nhìn lại, Lục Hàn Đình tới!
Ngày hôm nay Lục Hàn Đình mặc một thân tây trang thủ công màu đen, đồ sộ anh tuần, anh nhấc đôi chân dài bước tới, mỗi một bước đều mang theo khí thế mạnh mẽ, hệt như bậc đề vương giá lâm.
Đoàn người ồn ào kia nhanh chóng nhường ra một con đường, Lục Hàn Đình đi tới bên người Hạ Tịch Quán, tự nhiên vươn bàn tay to ôm thắt lưng con ong mềm mại của cô.
Cử chỉ thân mật này của anh đã chọc mù mắt công chúng toàn trường.
Hạ Tịch Quán cựa người một cái, không biết anh lại muốn làm cái gì, lúc này Lục Hàn Đình rũ mí mắt anh tuần cảnh cáo nhìn cô: “Đừng nhúc nhích, tôi đang giúp cô đấy!”
Hàng mi dài của Hạ Tịch Quán run lên, điều cô không muốn nhất là tổn thương Lục Tử Tiễn, đây là chuyện giữa cô và Lục Hàn Đình, hiện tại Lục Hàn Đình đột nhiên tham gia vào thực sự có thể hoàn toàn tách Lục Tử Tiễn ra khỏi chuyện này.
Hạ Tịch Quán bắt động.
Lúc này tất cả mic đều hướng tới Lục Hàn Đình, đám người giống như tiêm phải chất kích thích, hưng phán hỏi, “Lục tổng, thật sự anh đã cùng Hạ Tịch Quán trải qua đêm xuân sao?”
“Lục tổng, anh và thiên kim Lệ gia Lệ Yên Nhiên đã đính hôn, anh đây là làm tình nhân của Hạ Tịch Quán?”
“Lục tổng, vậy tiếp theo anh định làm gì, hai cô gái Lệ Yên Nhiên và Hạ Tịch Quán anh định sắp xếp thế nào, là định muốn cả hai, hưởng phúc một vợ cả một thiếp sao?”
Răng rắc răng rắc, đám người điên cuồng chụp ảnh.
Lục Tử Tiễn đứng tại chỗ nhìn lúc này Lục Hàn Đình và Hạ Tịch Quán bị bao vây, hiện tại bên cạnh anh chẳng còn tên phóng viên nào, tất cả dư luận đều hướng về Lục Hàn Đình và Hạ Tịch Quán.
Anh giật mình, muốn lên trước.
Thế nhưng lúc này Liễu Chiêu Đệ kéo anh lại: “Tử Tiễn, đủ rồi, Hạ Tịch Quán đã tách con ra khỏi chuyện này, con đừng gây thêm chuyện. Hơn nữa, đó vốn chính là chuyện của Lục Hàn Đình và Hạ Tịch Quán, con có thể làm được cái gì đâu?”
Liễu Chiêu Đệ vẫn rất thoả mãn Hạ Tịch Quán có thể hát hết nước bản lên người mình, như vậy Lục Tử Tiễn liền rửa sạch.
Nhưng trong lòng bà ta không có chút nào cảm kích Hạ Tịch Quán, thậm chí hiện tại bà ta còn hả hê nhìn trò vui của Lục Hàn Đình và Hạ Tịch Quán. Lón chuyện lên! Chuyện này càng ồn ào càng tốt!
Lục Tử Tiễn cứng đờ tại chỗ, lời Liễu Chiêu Đệ như đâm sâu vào tim anh, đúng vậy, đó là chuyện giữa Lục Hàn Đình và Hạ Tịch Quán.
Vẫn luôn là chuyện giữa hai người bọn họ, trong khỏang thời gian này anh rất nỗ lực muốn tiến vào thế giới của bọn họ, nhưng dù anh có cố gắng thế nào, anh vẫn mãi là một người ngoài, không cách nào xâm nhập vào.
Còn nữa, Hạ Tịch Quán, cô muốn đẩy anh ra khỏi chuyện này, nhưng cô có từng nghĩ hay không, anh không cần! Anh muốn cùng cô trải qua mưa gió…
Nhưng, người mà cô lựa chọn cùng nhau gánh chịu bão táp vẫn luôn là Lục Hàn Đình kia.
Sự yêu thích, ỷ lại trong tim cô, chuyện tốt chuyện xấu trong đời cô, mỗi một thứ đều liên quan đến Lục Hàn Đình.
Trong lòng Lục Tử Tiễn dâng lên cảm giác thất bại, toàn thân vô lực, hệt như có cơn sóng thân đánh úp lên người anh, khiến anh chìm sâu vào đáy sâu.
Lục Tử Tiễn xoay người, rời đi.
Tất cả ánh đèn flash tí tách đỗ xuống trên người Lục Hàn Đình Hòa Hạ Tịch Quán, Lục Hàn Đình ôm thân thể mềm mại của Hạ Tịch Quán, cặp mắt sắc bén như chim ưng kim nhàn nhạt liếc một vòng toàn trường.
Những người chạm phải ánh mắt anh da đầu đều tê rần, bầu không khí hỗn loạn lúc đầu cũng trong nháy mắt yên tĩnh lại.
Lục Hàn Đình lúc này mới đối diện máy ảnh, anh mắp máy đôi môi mỏng, ngắn gọn tuyên bố: “Tôi và Lệ Yên Nhiên đã từ hôn.”
Anh và Lệ Yên Nhiên đã từ hôn?