Mục lục
Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 418: Cơ Hội Tốt
Sáng hôm sau, khi Hạ Tịch Quán thức dậy, cô thấy
mình đã nằm trên giường, cô suy nghĩ một chút nhưng

không thể nhớ nổi mình sao lại lên giường ngủ.

Những tưởng đêm qua cô sẽ khó ngủ và gặp ác
mộng, nhưng đêm qua cô lại ngoài dự liệu ngủ rất

ngoan, hốc mắt sưng đỏ cũng biến mắt.

“Ông nội, bây giờ cháu đến Hạ gia, ông yên tâm, cháu
sẽ để họ trả cái giá đắt cho lời nói và việc làm của mình!”

Hạ Tịch Quán bắt taxi đến Hạ gia, hôm nay là sinh
nhật của Hạ Chấn Quốc, nhưng cả Hạ gia đều ảm

đạm, không có ai đến dự sinh nhật cả.

Lý Ngọc Lan từ bệnh viện trở về, vẫn đang ngồi trong
phòng dưỡng sức, bà ta thấy Hạ Tịch Quán thì rất
kích động: “Hạ Tịch Quán, cô tới đây làm gì, mau ra

ngoài, ở đây không chào đón cô!”

Lý Ngọc Lan không muốn để Hạ Tịch Quán cười nhạo mình.

Hạ Tương Tư dựa vào cửa liếc Lý Ngọc Lan: “Chẳng
lẽ Hạ gia đã đổi chủ rồi sao? Hôm nay là sinh nhật bố
tôi, tôi tới đây để dự sinh nhật bố tôi, một người ngoài

như bà dựa vào cái gì mà đuổi tôi đi?”

“GộI”

Lý Ngọc Lan đang tức giận thì bị Hạ Nghiên Nghiên
ngăn lại: “Hôm nay là sinh nhật của bó, chúng ta đều
là một nhà, đừng cãi nhau nữa, Quán Quán, cô ở lại

ăn tối rồi hãng đi.”

Hạ Tịch Quán nhìn Hạ Nghiên Nghiên, Hạ Nghiên
Nghiên đã khôi phục lại vẻ trà xanh tinh tế dịu dàng
như bình thường, sau bao nhiêu chuyện cô ta vẫn có
thể im hơi lặng tiếng như thế, Hạ Tịch Quán ngửi
được một mùi bắt thường, Hạ Nghiên Nghiên này hẳn
là lại có dự định gì đó, cô ta chắc là sử dụng vốn

liếndg cuối cùng của mình để đánh cược.

“Được thôi, vậy tôi sẽ ở lại ăn tối.” Hạ Tịch Quán xoay

người rời đỉ.

Trong phòng, Lý Ngọc Lan ôm Hạ Nghiên Nghiên:

“Nghiên Nghiên, con giữ Hạ Tịch Quán lại làm gì?”

Trong mắt Hạ Nghiên Nghiên lộ ra vẻ tính toán, nhưng
cô ta kín đáo đáp: “Mẹ, trong lòng con có kế hoạch

riêng, mẹ đừng đề ý đến.”

Hạ Tịch Quán đứng bên cửa số kính sát đất nhấp một
ngụm trà, lúc này cô cảm giác được có người đang
lặng lẽ tiến lại phía sau mình, cô nhìn lên cửa kính
trước mặt, liền thấy một vệ sĩ áo đen đang tiến đến,

mang theo hơi thở nguy hiểm.

Hạ Tịch Quán không cử động, chỉ là cô nhàn nhạt mà

lạnh lùng cong lên đôi môi mọng.

Đúng lúc này, tên vệ sĩ áo đen phía sau giơ tay bổ

thẳng vào gáy cô.

Khi cơn đau đột ngột ập đến, Hạ Tịch Quán nhắm mắt

lại, hôn mê.

Người vệ sĩ áo đen duỗi tay bắt lấy Hạ Tịch Quán, Hạ
Nghiên Nghiên đi tới, ra lệnh: “Đưa cô ta lên phòng

trên lầu đi.”

“Vâng, Đại tiểu thư.”

Vệ sĩ áo đen đưa Hạ Tịch Quán lên giường lớn trong
phòng trên lầu, Hạ Nghiên Nghiên lấy điện thoại ra,

chụp ảnh rồi gửi cho hai người.

Làm xong tất cả, Hạ Nghiên Nghiên ngồi trên ghế sô

pha trong phòng khách, đợi người đến.

Nửa giờ sau, cửa biệt thự được mở ra, một bóng
người anh tuấn cao to vọt vào trong tầm mắt, Lục Tử

Tiễn đến!

Hạ Nghiên Nghiên cong môi: “Viện sĩ Lục, hoan
nghênh anh, bọn họ đều nói anh là viện sĩ trẻ tuổi tao
nhã nhất ngành y hiện nay, bao nhiêu quý cô ái mộ
anh, nhưng anh liếc mắt đến các cô ta cũng ngại

nhiều, không ngờ anh lại thích Hạ Tịch Quán, thành

bề tôi trung thành của cô ta, chỉ cần có chuyện liên

quan đến cô ta, anh cũng là người đầu tiên chạy đến.”

Đôi mắt đen lạnh lùng của Lục Tử Tiễn nhàn nhạt nhìn
Hạ Nghiên Nghiên: “Tịch Quán ở đâu?”

“Phòng trên lầu.”
Lục Tử Tiễn nhắc chân đi lên lầu.
“Viện sĩ Lục.” Hạ Nghiên Nghiên từ phía sau gọi anh:

“Hôm nay là cơ hội hoàn hảo, Hạ Tịch Quán đưa đến

tận giường anh rồi đấy.”

Chương 419: Lục Tiên Sinh, Mau Mở Cửa
Lục Tử Tiễn dừng lại, đứng trên cầu thang từ trên cao
nhìn xuống Hạ Nghiên Nghiên: “Cô nói cái gì?”
Hạ Nghiên Nghiên cười nói: “Viện sĩ Lục, anh không
thích Hạ Tịch Quán sao? Anh không muốn Hạ Tịch
Quán và Lục Hàn Đình ly hôn sao? Chúng ta cùng có
mục đích, hoàn toàn có thể hợp tác cùng nhau, đừng
làm bộ thanh cao nữa, cơ hội này không được phép
bỏ qua, thậy ra thì chúng ta cùng loại người mà.”
Đây là lần thứ hai Hạ Nghiên Nghiên đề nghị hợp tác.
Khuôn mặt tuấn tú của Lục Tử Tiễn không có gì thay
đổi, anh cũng không nói gì, chỉ khẽ liếc Hạ Nghiên
Nghiên, sau đó đi lên lầu.
Lục Tử Tiễn mở cửa phòng bước vào, Hạ Tịch Quán
lúc này đang nằm trên chiếc giường lớn mềm mại, mái
tóc đen tuyền xõa trên ga trải giường trắng như tuyết,
khuôn mặt lúc ngủ mềm mại vô hại.
Nhìn thấy cô an toàn, vẻ mặt Lục Tử Tiễn giãn ra, anh
bước tới, đặt một đầu gối xuống giường, lặng lẽ nhìn
khuôn mặt lớn chừng một bàn tay của cô.
Vì đeo mạng che mặt nên anh không thể nhìn thấy
khuôn mặt tuyệt đẹp của cô, nhưng hôm đó lúc anh
tháo mạng che mặt ra anh đã thấy được, anh nhớ rõ
mồn một từng đường cong và ngũ quan tựa như viên
ngọc được chạm trỗ ấy.
Lục Tử Tiễn chậm rãi đưa tay lên, đầu ngón tay xoa
xoa trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cảm giác bàn
tay trơn trượt.
Da cô mềm mịn tựa nước, hệt như đứa trẻ sơ sinh.
Lúc này, hàng mi cô gái dưới thân run rẫy, cô mở mắt ra.
Hạ Tịch Quán tỉnh lại, ngay lúc bị vệ sĩ áo đen tấn
công, cô đã nín thở, âm thầm tránh được huyệt đạo
quan trọng, lúc này cổ cô vừa đau vừa nhức, đôi mắt
óng ánh sóng nước sáng ngời cũng dần tỉnh táo.
“Tịch Quán, em tỉnh rồi à2″
Hạ Tịch Quán nhướng mắt nhìn Lục Tử Tiến, không
chút bất ngờ: “Anh đến rồi? Hạ Nghiên Nghiên bảo
anh đến?”
“Em dường như biết tôi sẽ đến.”
Hạ Tịch Quán ngồi dậy, vươn bàn tay nhỏ bé sờ sờ
cái cô đau nhức của cô: “Tôi chỉ muôn xem vôn liêng
cuối cùng của Hạ Nghiên Nghiên là cái gì, hơn nữa tôi
cũng muốn nhìn xem viện sĩ Lục và Hạ Nghiên Nghiên
rốt cuộc có quan hệ gì?”
Lục Tử Tiễn nhìn cô: “Em nghỉ ngờ tôi từ lâu rồi2″
Hạ Tịch Quán gật đầu: “Tôi chỉ nghĩ là trùng hợp thôi,
mỗi khi tôi ở bên cạnh anh, Hạ Nghiên Nghiên đều có
mặt kịp thời, sau đó Lục tiên sinh sẽ tới, nhất định là
anh và Hạ Nghiên Nghiên âm thầm liên lạc nhau,
nhưng tôi không biết các người đã hợp tác chưa.”
Đôi mắt đen lạnh lùng của Lục Tử Tiễn tràn ra chút ý
cười, thật ra anh cũng không có gì ngạc nhiên, anh
biết cô sẽ tỉnh lại, cô gái trong trí nhớ của anh sẽ
không chủ động đưa tới cửa bị đánh: “Bây giờ thế
nào, em thấy chúng tôi có hợp tác không?”
Con ngươi sáng ngời của Hạ Tịch Quán rơi vào trên
khuôn mặt tuấn tú của anh: “Viện sĩ Lục, tôi tin anh,
anh và Hạ Nghiên Nghiên không phải cùng một loại người.”
Nói xong, Hạ Tịch Quán nhắc chân rời đi.
“Tịch Quán.” Lục Tử Tiễn đột nhiên bước tới, vươn tay
nắm lấy cổ tay mảnh mai của cô. “Hạ Nghiên Nghiên
nói đúng, hôm nay là một cơ hội hoàn hảo, em được
đưa đến tận giường của tôi rồi, đừng tưởng nói mấy
câu ngon ngọt là có thể đuổi tôi đi, thứ tôi muốn không
phải là tín nhiệm của em, mà là em.”
Hạ Tịch Quán sững sờ nhìn lại anh: “Viện sĩ Lục, tôi là
chị dâu của anh.”
“Ò…” Lục Tử Tiễn thấp giọng cười: “Loại chị dâu hữu
danh vô thực đấy à2″
Con ngươi của Hạ Tịch Quán hơi co rút lại, chuyện cô
và Lục Hàn Đình còn chưa động phòng không nói với
bất kỳ ai, sao anh ta biết được?

Chương 420: Bắt Gian

“Quán Quán, tôi vẫn nói câu kia, ly hôn đi, cùng tôi
đến Đề Đô, tôi thích em, lần đầu tiên tôi nhìn thấy em
trên đường cái Đế Đô hai năm trước, tôi đã cảm
thấy… em là người mà tôi luôn kiếm tìm, tôi giống như

đã tìm em rất nhiều năm rồi.”

Hàng mi mảnh mai của Hạ Tịch Quán khẽ rũ xuống,
sau đó nhìn Lục Tử Tiễn: “Tôi vẫn nói câu kia, đừng
lãng phí thời gian lên tôi, tôi không đáng, tôi sẽ đến Đề
Đô nhưng không phải với anh, tôi tự đi, tôi không hề

xa lạ với Đề Đô, không cần anh bảo vệ.”

Lục Tử Tiễn nhìn cô gái trước mặt, đôi mắt trong veo
vẫn nhuộm vẻ lạnh băng cùng với thông minh điềm
đạm, vĩnh viễn chói lọi như một vì sao, khiến người ta

động tâm.

Cô nói, cô đến Đế Đô một mình không cần anh bảo vệ.

“Nếu Lục Hàn Đình ở trước mặt em, em cũng không

cần anh ta bảo vệ sao?” Lục Tử Tiễn đột nhiên hỏi.

Nhắc đến tên Lục Hàn Đình, trái tim của Hạ Tịch Quán

lại đau nhói, cô đã mất bao nhiêu năm để học tính tự
lập và dũng cảm, nhưng từ khi gặp anh, cô luôn muốn

dựa vào anh, nép trong đôi cánh của anh.

“Nếu là Lục tiên sinh, tôi sẽ muốn anh ấy cùng tôi đến
Đề đô.”

Lục Tử Tiễn siết tay lại, cô thẳng thắn đưa ra câu trả
lời, cô không phải không cần bảo vệ, chẳng qua cô chỉ

cần người kia che chở mình mà thôi.

“Viện sĩ Lục, tôi luôn coi anh bạn của tôi, anh hãy về
đi, về Đế Đô, nếu không ngay cả bạn bè chúng ta
cũng không thể làm, tôi và Lục tiên sinh không thể coi
như là hữu danh vô thực, vì… trừ bước cuối cùng,
chúng tôi cái gì cũng làm hết rồi, chúng tôi đã làm hài

lòng đối phương lẫn nhau.”

Dáng người tuần mỹ của Lục Tử Tiễn trực tiếp cứng
đờ, lúc này anh mới biết cô gái trước mặt anh quyết

đoán và tàn nhẫn bao nhiêu, người mà cô không

thích, cô sẽ không bao giờ cho bắt kỳ cơ hội nào.

Lúc này, Hạ Tịch Quán dùng sức rút lại cổ tay trắng

ngần của mình, xoay người rời đi.

“Bây giờ em ra cũng không kịp, Lục Hàn Đình đến rồi.”

Cái gì?

Hạ Tịch Quán dừng lại, cô nhanh chóng nghĩ ra điều
gì đó, hóa ra con bài đánh cược cuối cùng của Hạ

Nghiên Nghiên là Lục Hàn Đình.

Lục Tử Tiễn nhìn theo bóng người cô: “Lục Hàn Đình
đó, không ai có thể ép anh ta được, nếu anh ta không
cho cơ hội, Hạ Nghiên Nghiên sẽ không thể leo lên
giường anh ta, nhưng nếu anh ta cho cơ hội… Tôi
nghe nói Hạ Nghiên Nghiên có tình cảm với. Lục Hàn
Đình, cũng không biết liệu trong lòng Lục Hàn Đình có
hay không vị trí nhỏ nhoi của Hạ Nghiên Nghiên. ”

Hạ Tịch Quán chưa kịp nghe xong đã mở cửa chạy ra ngoài.
Mới vừa chạy ra cô đã gặp phải Hạ Chắn Quốc, có lời

trân trối của Hạ lão gia, Hạ Chấn Quốc bây giờ thấy
Hạ Tịch Quán liền sợ, ông ta cười ngượng ngập rồi

nói: Tịch.. Tịch Quán, cô đến rồi?”

Hốc mắt Hạ Tịch Quán đỏ bừng nhìn Hạ Chắn Quốc:

“Hạ Nghiên Nghiên ở đâu?”

“Hình như Hạ Nghiên Nghiên vào phòng rồi…”

Lúc này, người giúp việc bên cạnh gật đầu nói: “Đúng
vậy lão gia, đại tiểu thư vào phòng rồi, cách đây không
lâu Lục tổng đến, bọn họ cùng nhau ở trong phòng, đã

khá lâu rồi vẫn chưa ra ạ.”

“Lục Hàn Đình đang ở đây?” Hạ Chấn Quốc không

biết, ông ta vừa mới trở về.

Hạ Tịch Quán nhanh chóng đẩy ông ra, đi thẳng đến
phòng của Hạ Nghiên Nghiên, cửa phòng đã đóng chặt.

“Rằm rằm rằm” Hạ Tịch Quán đập mạnh vào cửa, cửa

không mở, cô giơ chân đá vào cửa: “Hạ Nghiên

Nghiên, mau ra cho tôi! Lục tiên sinh, có phải anh ở

trong không, mau mở cửa ral”

Hạ Chấn Quốc sững sờ, hóa ra đây là khí thế của Hạ
Tịch Quán khi có chuyện, ông ta chỉ mới gặp qua dáng
vẻ Lý Ngọc Lan bắt gian, khí thế kia của Hạ Tịch Quán
cũng rất giống bắt gian, hơn nữa điệu bộ hung hăng

thế này cũng chẳng kém Lý Ngọc Lan chút nào.

Hạ Chấn Quốc xem như thấu điều, phụ nữ thật là

đáng sợ.

Chương 421: Anh Đã Quên Hết Rồi Sao, Anh Trai Của Em.
Trong phòng.
Lục Hàn Đình nhận được tin nhắn của Hạ Nghiên
Nghiên, anh vội vàng chạy tới, Hạ Nghiên Nghiên dẫn
anh vào phòng, đôi mắt híp như chim ưng của Lục
Hàn Đình lướt qua: “Người đâu?”
“Em không hại Quán Quán, Quán Quán đang ở phòng
bên cạnh.”
Lục Hàn Đình lạnh lùng nhìn cô ta chằm chằm, đôi
môi mỏng bật ra vẻ uy nghiêm đáng sợ: “Tốt hơn hết
cô không nên chạm vào dù chỉ là sợi tóc của cô ấy,
nếu không tôi muốn sẽ để cả Hạ gia chôn theo cô!”
Lục Hàn Đình nhắc đôi chân dài của mình ra ngoài,
sải bước mạnh mẽ. Chiếc quần được thiết kế như một
lưỡi dao theo bước chân anh tạo thành một vòng cung
mạnh mẽ chói mắt.
Trong mắt Hạ Nghiên Nghiên hiện lên sự ghen tị, còn
Hạ Tịch Quán có tài đức gì lại làm cả hai nam thần
Lục Hàn Đình và Lục Tử Tiễn mê muội, trong mắt họ
đều là Hạ Tịch Quán.
fỤC tổng, đừng đi!” Hạ Nghiên Nghiên chạy tới, từ
phía sau ôm lấy vòng eo hẹp chắc của Lục Hàn Đình.
Lục Hàn Đình dừng lại: “Buông tay ra!”
“LG tổng, sao anh lại nhẫn tâm với em như vậy? Rõ
ràng là em gặp anh trước, anh nhìn kỹ lại đi, em so
với Hạ Tịch Quán cũng không kém!”
Nói rồi Hạ Nghiên Nghiên buông anh ra đi tới trước
mặt anh, cô ta giơ tay cởi áo khoác, lộ ra chiếc váy
dây treo bên trong, cũng là màu rượu vang.
Hạ Tịch Quán dưới ánh đèn mờ ảo đêm đó nhanh
chóng hiện ra trong tâm trí Lục Hàn Đình, cô vừa mới
tắm xong, cả căn phòng đều tỏa ra mùi thơm của cơ
thể cô. Chiếc váy màu rượu tôn lên làn da mềm mại
trắng nõn của cô, đôi mắt trong veo đen láy, ánh lên
sóng nước .
Bây giờ Hạ Nghiên Nghiên lại đang mặc cùng một
chiếc váy ngủ màu rượu đó, trùng chiếc váy với Hạ
Tịch Quán vào đêm hôm đó.
Hạ Nghiên Nghiên từ nhỏ đã bắt chước Hạ Tịch Quán,
cho dù ăn mặc hay nói năng, cho nên việc “đụng
hàng” cũng không kỳ lạ, hơn nữa cô ta rất tự tin vào
bản thân, khuôn mặt cô ta đẹp và dáng người chuẩn,
tối nay cô ta quyền rũ Lục Hàn Đình.
Lục Hàn Đình là con bài mặc cả cuối cùng của cô ta,
cô ta muốn “gạo nấu thành cơm”, xoay mình trở thành
Lục phu nhân.
Bây giờ là cơ hội để cô ta chiếm lấy, cô ta sẽ tuyệt đối
không bỏ lỡ nó.
Cho dù đã chuẩn bị kỹ càng nhưng trước mặt Lục Hàn
Đình, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Hạ Nghiên
Nghiên vẫn lộ ra vẻ thẹn thùng lo lắng: “Lục tổng, em
không hề thua kém Quán Quán, hơn nữa còn có thể
làm anh hài lòng hơn so với cô ta, hãy để em thành
người phụ nữ của anh đi.”
Lục Hàn Đình Không hề né tránh, đôi mắt hẹp sâu đó
từ từ nheo lại, anh nhìn Hạ Nghiên Nghiên từ trên
xuống dưới, sau đó nhéch đôi môi mỏng, nở nụ cười
mang theo ý nghiền ngẫm mờ ám: “Tắm?”
Hạ Nghiên Nghiên chưa bao giờ bị Lục Hàn Đình nhìn
như thế này, Lục Hàn Đình, người đàn ông này trời
sinh đã có khuôn mặt đẹp đến điên đảo chúng sinh,
bản thân anh đã là cực phẩm trong giới đàn ông, hơn
nữa anh lại có tài sản quyền thế thân phận, còn có khí
chất trưởng thành sang trọng của cánh mày râu, rất
dễ dàng khiến người khác tự thấy hổ thẹn, cho dù là
phụ nữ đi nữa, đứng trước mặt anh cũng dần dần mắt
đi tự tin, sợ bản thân có tì vết, không xứng với anh.
Trước đây anh liếc cô ta một chút cũng ngại nhiều,
nhưng bây giờ anh lại nhìn cô với ánh mắt tà mị ngả
ngớn như vậy, hỏi cô ta tắm chưa.
Hạ Nghiên Nghiên sung sướng đến ngây ngắn cả
người, mạnh mẽ gật đầu: “Vâng, em đã tắm rồi.”
“Xem ra cô đã chuẩn bị xong rồi, nếu cô thiếu đàn ông
đến thế, có muốn tôi gọi mấy người đàn ông đến để
thỏa mãn cô chút không?”
Ngay khi giọng nói trầm thấp của Lục Hàn Đình vừa
dứt, Hạ Nghiên Nghiên hoàn toàn cứng đò, cái… cái gì?

Chương 422: Nhục Nhã

Lúc này Lục Hàn Đình đi tới hai bước, đè thấp giọng
nói lộ ra châm biếm tàn nhẫn: “Cô lấy đâu ra mặt mũi
so với Hạ Tịch Quán, khuôn mặt không bằng cô ấy, da
thịt không bằng cô ấy, dáng người cũng không bằng
cô ấy, mùi hương trên người cô ấy có thể khiến tôi mê
muội, mà cô toàn thân tỏa ra thứ nước hoa rẻ tiền
nhân tạo ấy, lại còn so sánh với cô ấy, từ đầu đến

chân cô chính là một món hàng nhái kém chất lượng.”

Hạ Nghiên Nghiên cảm giác mình bị anh đẩy xuống
hầm băng, cô ta nghe không hiểu Lục Hàn Đình đang
nói cái gì, chỉ có thể nhìn đôi môi mỏng của anh lúc
mở lúc đóng, bật ra từng câu chữ mỉa mai bạc tình nhât.

Khiến cô ta khó chịu đến cùng cực.

Chật vật đến cùng cực.

Lúc này ánh mắt Lục Hàn Đình lại rơi vào trên chiếc

váy ngủ màu rượu vang của cô ta: “Chiếc váy này cô

ấy từng mặc cho tôi xem, sau này đừng nên dùng đồ
thừa của cô ấy, mau đổi váy ngủ của cô đi, tôi nhìn đau mắt.”

Nói xong, Lục Hàn Đình nhắc chân đi ngay.

Lời anh nói đều là thật, Hạ Nghiên Nghiên điểm nào
cũng không bằng Hạ Tích Quán, chiếc váy ngủ màu
rượu vang này Hạ Tịch Quán mang thì tôn lên nước
da trắng mịn của cô, còn Hạ Nghiên Nghiên thì không

được, mặc vào quê mùa vô cùng.

Lục Hàn Đình là người đàn ông rất có thưởng thức,
nhất là khi nhìn phụ nữ, ánh mắt anh càng nghiêm
khắc, Hạ Nghiên Nghiên không lọt nổi mắt xanh của anh.

Hạ Nghiên Nghiên lạnh cả người, cô ta tỉ mỉ ăn mặc
một phen, vậy mà đổi lấy kết quả bị anh sỉ nhục như vậy?

Cô ta siết chặt tay thành quyền, Hạ Nghiên Nghiên

hướng về phía bóng lưng anh tuấn của người đàn

ông, lên tiếng: “Em đã cứu anh, hiện tại em muốn anh

hoàn thành chuyện thứ bal”

Quả nhiên, Hạ Nghiên Nghiên thấy bước chân của
Lục Hàn Đình ngừng lại.

Lục Hàn Đình xoay người, nhìn cô ta: “Chuyện thứ ba
chắc sẽ không phải bảo tôi ngủ với cô chứ? Cái này
tôi bất lực, lực bất tòng tâm, bởi vì tôi đối với cô,

không hề có chút hứng thú nào.”

Sắc mặt Hạ Nghiên Nghiên trắng bệch, da mặt cô ta
có dày đi nữa cũng không chống cự nổi Lục Hàn Đình
làm nhục như vậy, nhưng cô ta không nói gì, mà là

ánh mắt quỷ dị nhìn Lục Hàn Đình.

Rất nhanh Lục Hàn Đình đã cảm thấy thân thể của
mình có chút không bình thường, bởi vì nhiệt độ cơ
thể anh từ từ trở nên nóng rực, hô hấp khó khăn, anh
ngửi một chút, căn phòng này có một mùi hương kì lạ
nhàn nhạt, từ khi anh bước vào cửa đã có, nhưng lực
chú ý của anh đều ở đây đặt vào an nguy của Hạ Tịch

Quán nên không lập tức phát giác.

Án đường anh tuấn trong nhanh chóng hiện lên tầng

khói mù, anh âm u nhìn Hạ Nghiên Nghiên sắc lẻm:

“Đâu là mùi hương gì? Cô giở trò gì hả?”

Hạ Nghiên Nghiên biết dược tính bắt đầu phát tác:
“Đây là thuốc em lấy được, là “mê hương kích tình”, là
loại mạnh nhất trên thế giới, không có người đàn ông

nào có thể chống lại, thuốc giải chính là phụ nữ.”

Lục Hàn Đình tiến lên, vươn bàn tay rõ ràng khớp
xương, trong nháy mắt đã bóp cổ Hạ Nghiên Nghiên:
“Hạ Nghiên Nghiên, cô là đang khiêu chiến độ dễ
dàng tha thứ của tôi với cô sao, cô dám dùng thủ đoạn

hạ đẳng như vậy với tôi!”

Bên người của anh chưa bao giờ thiếu mỹ nữ quyến
rũ, anh đã thấy rất nhiều những thủ đoạn kia, thế
nhưng dám dùng loại thủ đoạn bỉ ổi này lên người

anh, quả thật chỉ có mỗi một Hạ Nghiên Nghiên.

Hạ Nghiên Nghiên nhanh chóng cảm thấy hô hấp
không xong, anh thật bóp chặt cổ cô ta, rất nhanh sắc

mặt cô ta đỏ bừng, bắt đầu thiếu dưỡng khí.

Án đường anh tuấn trong nhanh chóng hiện lên tầng

khói mù, anh âm u nhìn Hạ Nghiên Nghiên sắc lẻm:

“Đâu là mùi hương gì? Cô giở trò gì hả?”

Hạ Nghiên Nghiên biết dược tính bắt đầu phát tác:
“Đây là thuốc em lấy được, là “mê hương kích tình”, là
loại mạnh nhất trên thế giới, không có người đàn ông

nào có thể chống lại, thuốc giải chính là phụ nữ.”

Lục Hàn Đình tiến lên, vươn bàn tay rõ ràng khớp
xương, trong nháy mắt đã bóp cổ Hạ Nghiên Nghiên:
“Hạ Nghiên Nghiên, cô là đang khiêu chiến độ dễ
dàng tha thứ của tôi với cô sao, cô dám dùng thủ đoạn

hạ đẳng như vậy với tôi!”

Bên người của anh chưa bao giờ thiếu mỹ nữ quyến
rũ, anh đã thấy rất nhiều những thủ đoạn kia, thế
nhưng dám dùng loại thủ đoạn bỉ ổi này lên người

anh, quả thật chỉ có mỗi một Hạ Nghiên Nghiên.

Hạ Nghiên Nghiên nhanh chóng cảm thấy hô hấp
không xong, anh thật bóp chặt cổ cô ta, rất nhanh sắc

mặt cô ta đỏ bừng, bắt đầu thiếu dưỡng khí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK