Mục lục
Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1135:



Hiện tại, cô lần nữa cứng ngắc giống như một tảng đá.



Lục Hàn Đình chậm rãi buông lỏng cô ra.



Hạ Tịch Quán nhanh chóng đẩy anh ra, từ trên đài rửa mặt nhảy xuống: “Thuốc tránh thai đang ở trong ngăn kéo trong phòng, tôi đi lấy ngay.”



Đôi mắt Lục Hàn Đình thâm thúy như vết mực phẩy lên, nhìn chằm chằm cô, anh không nói lời nào.



Hạ Tịch Quán cũng cảm giác được anh hiện tại rất nguy hiểm, dáng vẻ Lục Hàn Đình không nói lời nào phá lệ thâm trầm, khiến người ta không đoán ra.



Chắc anh sẽ không nghỉ ngờ viên thuốc kia chứ?



Sẽ không đâu.



Hạ Tịch Quán đi vào phòng, cô kéo ngăn kéo ra, lấy ra một viên thuốc, cô chuẩn bị đặt thuốc ở trong miệng trực tiếp nuốt xuống.



Thế nhưng, lúc này một bàn tay to thò qua, siết lầy cổ tay trắng mảnh khảnh của cô, Hạ Tịch Quán ngoái đầu nhìn lại, trực tiếp đụng phải cặp mắt nguy hiểm của Lục Hàn Đình.



Anh đi theo qua, ngăn cô uống thuốc.



“Lục Hàn Đình, anh làm cái gì, để tôi uống thuốc đã.” Hạ Tịch Quán muốn rút cổ tay trắng mình về.



Lục Hàn Đình nhìn Hạ Tịch Quán một chút, lại nhìn viên thuốc kia, đôi môi mỏng phát động, lạnh lẽo hỏi: “Đây là thuốc gì?”



Hạ Tịch Quán lộp bộp giật mình, dự cảm không lành vừa rồi gần như được kiểm chứng, anh thực sự nghỉ ngờ viên thuốc này.



Ba năm sau Lục Hàn Đình giống như con báo săn ưu nhã thả bước trong rừng, chỉ cần ngửi được một chút mùi, anh liền trở nên cảnh giác, cô đã lừa gạt anh một lần, lại lừa anh lần thứ hai chắc không có khả năng rồi.



Cô sắp lộ rồi.



Nếu như anh biết cô hiện tại phải dựa vào loại thuốc này mới có thể thân thiết với anh, anh nhất định sẽ giận dữ, hậu quả kia chắc chắn sẽ không chịu nỗi.



Hạ Tịch Quán nỗ lực để mình duy trì bình tính: “Đây là thuốc tránh thai, anh làm sao vậy, anh mau buông tay, anh làm tôi đau.”



Cặp mắt kia của Lục Hàn Đình sắc bén như chim ưng nhìn cô chằm chằm, thể như tia X quang muốn xuyên thủng cô: “Hạ Tịch Quán, tôi sẽ cho cô một cơ hội, nói, đây là thuốc gì?



“Lục Hàn Đình, cho dù anh cho tôi một trăm lần cơ hội một nghìn lần cơ hội, đáp án của tôi đều chỉ có một, đây chính là thuốc tránh thai!”



Lục Hàn Đình liếc mắt cô thật sâu, sau đó từ trong cổ họng bật ra tiếng cười khàn khàn âm u: “Ha.”



Anh bật cười, lộ ra hàm răng trắng đáng sợ.



Anh có ý gì?



Anh đang suy nghĩ cái gì?



“Lục Hàn Đình, tôi…”



Hạ Tịch Quán còn chưa nói hết lời, bởi vì Lục Hàn Đình vươn ngón tay thon dài, trực tiếp lấy mắt viên thuốc trên đầu ngón tay cô: “Cô đã không chịu nói thật, vậy bây giờ tôi tìm người thử xem thành phần bên trong viên thuốc này, Hạ Tịch Quán, nếu như tôi phát hiện cô lừa dối tôi, vậy cô chết chắc!”



Lục Hàn Đình cầm viên thuốc, đi nhanh ra ngoài.



Anh lại muốn tìm người kiểm tra thành phần thuốc, thành phần thuốc tránh thai và thuốc kích dục tuyệt nhiên bất đồng, chỉ cần thử một chút sẽ bị lộ.



“Lục Hàn Đình, anh đừng như vậy!” Hạ Tịch Quán đuồi theo, vươn cánh tay chặn đường đi của anh lại.



Lục Hàn Đình dừng bước, giữa mi tâm anh tuần dâng lên tầng sương lạnh âm lãnh: “Hạ Tịch Quán, đã đến lúc này, cô còn không chịu nói thật?”



Hàng mi dài của Hạ Tịch Quán run lên thật mạnh, cô biết chuyện này chắc chắn không dối gạt được, cô hiện tại chủ động thẳng thắngdù sao cũng tốt hơn anh điều tra ra.



“Lục Hàn Đình, xin… xin lỗi, tôi gạt anh, thuốc này không phải thuốc tránh thai, mà là… mà là…” Hạ Tịch Quán nói không nên lời.



*Mà là cái gì?” Kiên nhẫn của Lục Hàn Đình đã đạt đến cực hạn, anh gầm nhẹ một câu về phía cô.



Hạ Tịch Quán sợ đến sắc mặt trắng nhọt, cô ấp a ấp úng nói: “Thuốc này là… là thuốc… kích… dục…”



Ba chữ này vừa rơi xuống, con ngươi Lục Hàn Đình hơi co rụt, trong lúc khiếp sợ mang theo to lớn kinh ngạc: “Cô nói cái gì?”



“Lục Hàn Đình, anh nghe tôi giải thích, sau khi sinh cơ. thể tôi vẫn chưa khôi phục tốt, mỗi một lần làm với anh tôi đều rất đau, cho nên… cho nên tôi uống viên thuốc này… a…”



Lục Hàn Đình bước mạnh qua đây, hai bàn tay to đè lại bờ vai oánh nhuận của cô, một tay đẩy cô tới trên vách tường, trong đuôi mắt hẹp dài của anh đã dâng lên tầng máu đỏ tươi, quai hàm anh tuần dữ tợn di chuyển, anh từng chữ từng câu ép hỏi cô: “Hạ Tịch Quán, cô bây giờ ở chung với tôi cũng phải dựa vào… thuốc kích dục này, cô xem tôi trở thành cái gì?”

Chương 1136:

Hạ Tịch Quán cảm thấy rất đau, anh rất dùng sức, gần như sắp bóp nát đầu khớp xương bả vai cô, hơn nữa anh hiện tại rất đáng sợ, toàn bộ khí tràng tối tăm hung ác tỏa ra, như thể là dã thú muốn nuốt chửng cô.

Hạ Tịch Quán có thể hiểu được, trong xương cốt anh, chủ nghĩa đàn ông rất lớn, cô uống thuốc này không thể nghi ngờ chính là đang nhục nhã anh, lòng tự ái của anh, kiêu ngạo của anh, đều bị cô nghiền nát.

Nhưng, cô không còn cách nào làm anh dễ chịu.

Cô và anh vốn không có kết quả, anh cứ không ngừng dây dưa cô như vậy, hai người cũng chẳng sống tốt được.

Đau dài không bằng đau ngắn, còn không bằng cô thừa cơ hội này nhanh chóng chặt đứt tất cả.

Hạ Tịch Quán hít một hơi thật sâu, sau đó nâng đôi mắt trong vắt to gan nhìn anh, không để cho mình lùi bước: “Không sai, Lục Hàn Đình, tôi hiện tại chính là phải dựa vào loại thuốc này mới có thể ngủ với anh, mỗi một lần ngủ với anh tôi đều rất đau nhức, lần trước anh làm tôi bị thương, tôi đến bệnh viện vá rất nhiều mũi, tu dưỡng rất nhiều ngày mới khá lên được, những thứ này anh có biết không? Anh không hề biết, anh chỉ lo chính mình thoải mái!”

“Lục Hàn Đình, ba năm không gặp, kỹ năng trên giường của anh quá kém, tôi đã sớm muốn nói với anh rồi, ba năm nay không phải anh có vô số đàn bà sao, vì sao kỹ năng trên giường của anh một chút cũng không tiến bộ!”

“Còn nữa Lục Hàn Đình, anh từng có nhiều người phụ nữ như vậy, thân thể ô uế, tâm đều ô ué, tôi rất ghét bỏ anh, tôi không hề muốn ngủ với anh, chỉ cần nghĩ đến anh đã từng ngủ với nhiều người phụ nữ như vậy, tôi đã cảm thấy buồn nôn!”

Hạ Tịch Quán vừa dứt lời, Lục Hàn Đình đột nhiên bóp chặt cổ cô.

Hạ Tịch Quán đột nhiên bị bóp cổ cảm thấy hô hấp khó khăn, khuôn mặt nhỏ từ từ bắt đầu trướng hồng.

Trong hốc mắt hẹp dài của Lục Hàn Đình dâng lên một tầng lệ khí máu tanh, tròng mắt của anh cuồn cuộn cơn bão cuồng nộ, cơn bão này hận không thể nuốt chửng Hạ Tịch Quán.

Người phụ nữ này!

Cô ngủ với anh lại dùng thuốc kích thích!

Cô nói kỹ năng trên giường của anh kém, cô nói cô ghét bỏ anh bản, cô còn nói mỗi một khắc ở cạnh anh đều làm cho cô buôn nôn.

Những lời này, câu câu chữ chữ như dao đâm vào trong lòng anh, vết sẹo trong lòng anh vốn dĩ vẫn chưa lành, hiện tại lại bị cô đâm máu chảy đầm đìa.

Viền mắt Lục Hàn Đình đỏ thắm đăm đăm nhìn cô, hiện tại cổ của cô đang ở trong lòng bàn tay của anh, chỉ cần anh nhẹ nhàng dùng lực, có thể bẻ gảy cái cổ mịn màng ấy.

Một giây như thế, anh thực sự có ý muốn giết chét cô.

Anh hận không thể bóp chết người phụ nữ này!

“Hạ Tịch Quán, cô quả thực là tìm chết!” Anh từ trong cổ họng bật ra âm tiết lành lạnh, khiến người ta nghe mà sởn cả gai óc.

Hạ Tịch Quán dán chặt lưng vào mặt tường lạnh như.

băng, cô cảm giác được rõ ràng năm ngón tay thon dài của anh đang tăng dần lực, không khí cô có thể hít vào càng ngày càng mỏng manh.

Cô sắp chết phải không?

Đây có phải là cảm giác sắp chết hay không?

Không.

Cô không muốn chết.

Cô còn rất nhiều việc cần phải làm.

Hạ Tịch Quán vươn tay nhỏ bé bắt đầu đẩy anh: “Lục…

Lục Hàn Đình, buông… buông ral”

Bộ dáng bây giờ của Lục Hàn Đình hết sức dữ tợn đáng sợ, rất giống triệu chứng không khống chế được phát bệnh, lúc này bên tai đột nhiên vang lên âm thanh ma quỷ: “Lục Hàn Đình, dùng sức, lại dùng lực một chút, chỉ cần người phụ nữ trước mắt này biến mắt, vậy mày cũng sẽ không đau khổ nữa rồi, mày sẽ được giải thoát!”

Lục Hàn Đình khẽ nhắm mắt, anh cảm thấy đầu rất đau, thân thể anh dường như muốn tách ra một con người thứ hai.

“Hạ Tịch Quán, tôi không nên cưng chiều cô như vậy, cô cứ ÿ vào tôi yêu cô mà bắt nạt tôi, bây giờ tôi sẽ khiến cô biến mắt!” Lục Hàn Đình đột nhiên siết chặt bàn tay.

Con ngươi trong suốt của Hạ Tịch Quán từ từ co rút lại phóng đại, cô dùng sức bắt lầy cánh tay rắn chắc của anh, rất nhanh móng tay cào ra máy vết máu lên cánh tay anh.

Cô sắp không hít thở được nữa.

Cô sắp chết thật rồi.

Lúc này bên tai đột nhiên truyền đến một giọng nói non nớt nhưng lạnh lùng: “Bố, mau buông tay, mau buông mẹ rat”

Tiểu Lục Thần Dịch tới!
Chương 1137:



Nghe được giọng của con trai, thân thể cao lớn của Lục Hàn Đình trực tiếp chấn động, cặp mắt đầy tia máu kia cũng từ từ khôi phục thanh tỉnh và lý trí.



“Bố, mẹ sắp không thở được nữa rồi, mau buông mẹ ral”



Tiểu Lục Thần Dịch bảo vệ Hạ Tịch Quán trước mặt, ngẳng đôi mắt sáng lanh lợi nhìn về phía Lục Hàn Đình, khuôn mặt nhỏ lạnh lùng lại đẹp trai của cậu viết đầy chữ “Stop! Nowl”



Lục Hàn Đình nhìn về phía Hạ Tịch Quán, khuôn mặt nhỏ Hạ Tịch Quán đã trướng hồng có thể nhỏ máu, con ngươi cũng mắt đi tiêu cự..



Anh đang làm cái quái gì?



Lục Hàn Đình nhanh chóng buông lỏng bàn tay to ra.



Thân thể mềm mại của Hạ Tịch Quán nhỏ như cánh diều đứt dây trực tiếp ngã trên thảm, vừa tiếp xúc được không khí, cô bắt đầu tham lam hít vào từng ngụm từng ngụm.



E rằng hít vào quá gấp, cô sặc đến chảy nước mắt.



“Mẹ! Mẹ, mẹ không sao chứ?” Tiểu Lục Thần Dịch nhanh chóng vươn tay nhỏ bé giúp Hạ Tịch Quán vỗ vỗ lưng.



Hạ Tịch Quán cảm giác mình tìm được đường sống trong chỗ chết, vừa rồi một chân cô thực sự bước vào Quỷ Môn Quan, thiếu chút nữa sẽ chết trên tay Lục Hàn Đình.



Hiện tại cô sống lại rồi.



Lúc này chất giọng non nót của Tiểu Lục Thần Dịch truyền tới tai cô “Mẹ… mẹ Cậu đang gọi cô là mẹ!



Hàng mi nhỏ dài củaHạ Tịch Quán run lên, cô khiếp sợ nhìn về phía Bịch Sữa Nhỏ: “Dịch Dịch, con… con vừa gọi cái gì?”



Tiểu Lục Thần Dịch lúc này mới phát hiện mình gọi lỡ miệng, cậu quá lo lắng cho mẹ, hiện tại nếu mẹ đã biết, vậy cậu cũng không cần phải diễn nữa.



“Mẹ, con đã sớm biết mẹ căn bản không phải là cô giáo tiên nữ, mẹ là mẹ của con!” Tiểu Lục Thần Dịch nói rằng.



Hạ Tịch Quán hít vào một tiếng, cô thật sự không ngờ… cô thật không nghĩ đến Bịch Sữa Nhỏ lại đã sớm biết cô là mẹ cậu!



Hiện tại Bịch Sữa Nhỏ một tiếng một tiếng gọi cô mẹ, Hạ Tịch Quán cảm thấy cả trái tim đều mềm nhữn.



TỬ. Dịch Dịch, mẹ là mẹ con!” Hạ Tịch Quán nhanh chóng kéo Tiểu Lục Thần Dịch về sát lòng mình.



Hai mẹ con ôm nhau, mặt Lục Hàn Đình càng thêm âm trầm, hiện tại Hạ Tịch Quán hơi chật vật, khuôn mặt nhỏ của cô ở tái nhọt lộ ra sắc đỏ không khỏe mạnh, cần cổ mịn màng bị anh bóp hằn cả dấu, dáng vẻ kia nhìn thấy mà giật mình.



Bàn tay to xuôi ở bên người Lục Hàn Đình khẽ run lên, đây là người phụ nữ anh yêu nhất cuộc đời này, người phụ nữ duy nhát, thế nhưng anh lại làm thương tổn cô.



Nhưng nhớ tới sự lạnh lùng tàn nhẫn của cô, tim của anh lại nhanh chóng nguội lạnh, đây cô là tự tìm!



Lục Hàn Đình mắp máy đôi môi mỏng, trầm giọng nói: “Lục Thần Dịch, qua đây, cô ta căn bản không phải là mẹ con, cô ta căn bản không yêu con!”



Hạ Tịch Quán nhanh chóng ôm chặt Bịch Sữa Nhỏ vào trong ngực, chỉ sợ Lục Hàn Đình giống như lần trước cưỡng ép mang Bịch Sữa Nhỏ đi: “Lục Hàn Đình, chuyện giữa chúng ta có thể đừng nói trước mặt Dịch Dịch không…”



“Làm sao, cô sợ? Hạ Tịch Quán, cô đang sợ cái gì? Có phải cô sợ tối nói hết chuyện cô tàn nhẫn thế nào vào ba năm cho Lục Thần Dịch hay không?” Lục Hàn Đình vô tình cắt đứt lời của cô.



Hạ Tịch Quán lắc đầu, nhớ tới ba năm nay cô bị giày vò, còn có sự gian nan cửu tử nhất sinh sinh hạ tam bào thai này, trong hốc mắt hồng hồng nhanh chóng dâng lên tầng hơi nước trong suốt: “Không phải, không phải như thế, Lục Hàn Đình, anh có biết gì đâu, anh chẳng biết gì cả.”



Lục Hàn Đình từ trên cao mắt lạnh nhìn xuống cô: “Tôi biết đã đủ nhiều, cho nên cô đừng giả bộ thương cảm lừa gạt Lục Thần Dịch nữa!”



“Tôi không có, Lục Hàn Đình, anh có biết ba năm nay tôi…” Hạ Tịch Quán hiện tại rất muốn nói hết thảy cho anh biết, cô cũng chuẩn bị cần thận rồi.



Thế nhưng Lục Hàn Đình căn bản không cho cô cơ hội, bởi vì anh không muốn nghe, Lục Hàn Đình nhìn về phía Bịch Sữa Nhỏ: “Lục Thần Dịch, hiện tại cho con một cơ: hội, con chọn ở với mẹ con, hay là chọn theo bó?”



Lời này hạ xuống, con ngươi Hạ Tịch Quán co rụt lại, cô khiếp sợ nhìn Lục Hàn Đình, cô thật không ngờ anh lại sẽ để Tiểu Dịch Dịch lựa chọn.



Nhìn dáng vẻ Hạ Tịch Quán, Lục Hàn Đình chậm rãi nhếch môi mỏng thành đường vòng cung châm chọc: “Hạ Tịch Quán, có phải từ rất sớm cô đã muốn ở cùng con trai tôi, bây giờ tôi làm vậy không phải là vừa ý muốn của cô à?”



Anh đã xem thấu suy nghĩ trong lòng cô.



Hạ Tịch Quán hít sâu một hơi, cô không muốn giấu giếm, chuyện của Tiểu Lục Thần Dịch cô cần phải nói với anh: “Lục Hàn Đình, bây giờ anh còn trẻ, về sau anh còn có thể cưới vợ, tôi không muốn để Dịch Dịch ở với mẹ kế.”



Hạ Tịch Quán lời vẫn chưa nói hết, Lục Hàn Đình vươn tay, trực tiếp hất rơi bình hoa trên bàn xuống đất.



Tiếng thủy tinh vỡ nát thanh thúy, bình hoa vỡ tan tành dưới sàn.
Chương 1138:



Hạ Tịch Quán lại càng hỏang sợ, im thin thít.



Kỳ thực cô không biết mình vừa nói sai câu nào, lẽ nào anh về sau sẽ không cưới vợ sao, cô không muốn Dịch Dịch của cô gọi người phụ nữ khác là mẹ, coi như cô ích kỷ đi!



Lồng ngực Lục Hàn Đình phập phồng, nếu như không phải Tiểu Lục Thần Dịch đang ở đây, anh có thể sẽ bóp cổ cô lần nữa, cô cứ như vậy không kịp chờ đợi giao anh cho người phụ nữ khác, cô cứ như vậy không kịp chờ đợi muốn nhìn anh cưới người phụ nữ khác, cô rốt cuộc có trái tim hay không?



Còn nữa, ba năm nay anh căn bản chưa từng có người phụ nữ khác!



Anh chỉ có cô!



Nhưng, hiện tại anh cũng không tính nói điều này cho cô biết, cho dù rốt cuộc tình cảm nhiều năm của anh đã đặt sai người!



“Lục Thần Dịch, mau chọn đi, thời giờ của bó có hạn!” Nói xong Lục Hàn Đình nhắc chân dài trực tiếp xoay người rời đi, nơi đây làm cho anh hít thở không thông, ở lại dù chỉ một giây cũng làm cho anh cảm thầy sắp không khống chế được.



Anh đi ra ngoài.



Lục Hàn Đình nhanh chóng biến mắt, điều này làm cho những lời muốn thốt ra của Hạ Tịch Quán đều nghẹn nơi cổ họng, cô chỉ có thể nhìn Bịch Sữa Nhỏ, thả giọng mềm nhẹ nói: “Dịch Dịch, chuyện của bố và mẹ có chút phức tạp, về sau có thời gian mẹ sẽ giải thích cho con, con chỉ cần nhớ kỹ một thứ, bố và mẹ đều yêu con, sau này dù xảy ra chuyện gì, bố mẹ cũng đều sẽ ở cạnh con.”



“Dạ, mẹ, con biết rồi.” Tiểu Lục Thần Dịch ngoan ngoãn gật đầu.



Hạ Tịch Quán luyến tiếc đứa con trai này nhất, làm con cả, Lục Thần Dịch từ khi sinh ra đã rời khỏi cô, Hạ Tịch Quán nâng khuôn mặt nhỏ của Lục Thần Dịch, dùng sức hôn lên trán cậu: “Dịch Dịch, bây giờ con có thể lựa chọn, con muốn theo bó, hay là muốn ở cùng mẹ, con không cần đặt gánh nặng trong lòng, chỉ cần nghe theo tiếng nói trong lòng con.”



Tiểu Lục Thần Dịch suy nghĩ một chút: “Mẹ, con muốn ở cùng bố.”



Bịch Sữa Nhỏ lựa chọn Lục Hàn Đình.



Kỳ thực Hạ Tịch Quán sớm đã có chuẩn bị tư tưởng, ba năm nay Bịch Sữa Nhỏ đều là Lục Hàn Đình tự tay nuôi lớn, hai bố con đi qua thời gian gian nan nhất.



Cho nên, Bịch Sữa Nhỏ vẫn là lựa chọn bố của mình.



“Mẹ, bố rất yêu rất yêu con, tuy tuổi tác của bó lớn, tính khí rất không tốt, có đôi khi còn có thể động thủ đánh mông con, nhưng con không muốn rời khỏi bố, bởi vì ngay.



cả con cũng đi, sẽ không có ai ở cạnh bó, chăm sóc bố.”



Đôi mắt trong vắt Hạ Tịch Quán dâng lên nước mắt, cô dùng sức gật đầu: “Giỏi, Dịch Dịch có thể lựa chọn bó, đây cũng nói rõ bố chăm sóc Dịch Dịch rát tốt, mẹ rất yên tâm.”



Lục Hàn Đình đã ra khỏi Vân Hải, hiện tại ngồi trên chiếc Rolls-Royce limo, xe không đi, bởi vì anh đang đợi Lục Thần Dịch.



Rất nhanh, phía trước đi tới hai bóng người một lớn một nhỏ, là Hạ Tịch Quán nắm tay Bịch Sữa Nhỏ đi ra.



Hai mẹ con không biết đang nói cái gì, trên mặt Hạ Tịch Quán treo nụ cười nhàn nhạt, Bịch Sữa Nhỏ tung tăng, có chút vui vẻ.



Lục Hàn Đình xuyên qua cửa sổ xe nhìn một màn này, mày kiếm lập tức chau chặt, anh hừ lạnh một tiếng, quay mặt chỗ khác, không nhìn tới bọn họ.



Rất nhanh cửa sau xe đã bị kéo ra, Bịch Sữa Nhỏ leo lên xe: “Mẹ, tạm biệt.”



Hạ Tịch Quán đứng ở ngoài xe phất phát tay: “Dịch Dịch tạm biệt.”



Lục Hàn Đình nhanh chóng phân phó nói: “Lái xe.”



“Vâng, tiên sinh.” Tài xế lúc này khởi động xe, chiếc xe nhanh chóng lao đi.



Hạ Tịch Quán không đi, cô đứng tại chỗ nhìn bóng xe khuất xa, trong lòng có chút thát vọng mát mát.



Trong xe.



Lục Hàn Đình và Bịch Sữa Nhỏ cùng xuyên qua kính chiếu hậu nhìn Hạ Tịch Quán ở phía sau, Bịch Sữa Nhỏ nhanh chóng lên tiếng nói: “Bố, đây là một lần cuối cùng.”



Cái gì?



Lục Hàn Đình thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Bịch Sữa Nhỏ bên người.



Bịch Sữa Nhỏ và Lục Hàn Đình ngồi ở hai bên đầu ghế xe phí sau, bầu không khí yên lặng ngưng trọn giống như hai CEO đang mở cuộc họp, hai tay nhỏ của Bịch Sữa Nhỏ vòng lấy ngực mình, lãnh khốc nhìn bố: “Lần sau con không hy vọng lại thấy bố bóp cổ mẹ, lần sau không được làm vậy nữa.”



“Thằng nhóc con, con thực sự là con sói mắt trắng.”



Anh cực khổ vắt vả, vừa làm bố vừa làm mẹ trầy trật nuôi lớn cậu như vậy, hiện tại trái tim cậu đều lệch đến bên mẹ!
Chương 1139:



Lục Hàn Đình chẳng ưa điệu bộ giả vờ của Hạ Tịch Quán, cô biểu hiện như thể mình rất yêu Lục Thần Dịch, vậy lúc trước cô đã làm gì, cô quên hết rồi sao?



Lục Hàn Đình vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên sự kiện cô tự tay phá đứa con đầu tiên của bọn họ kia, Dịch Dịch chẳng qua chỉ là đứa con mượn trứng cô giao cho người khác đẻ thuê thôi!



Cô dựa vào cái gì nhảy ra cướp đoạt Lục Thần Dịch với anh?



Tâm tình Lục Hàn Đình rất tệ, anh không thèm nhìn Bịch Sữa Nhỏ, tiến nhập trạng thái chiến tranh lạnh.



Hạ Tịch Quán về tới nhà, một giọng nói ngọt ngào nhanh chóng vang lên: “Mẹ…”



Tiểu Bì Bì chạy tới.



Hạ Tịch Quán ngồi xổm người xuống ôm một cái Tiểu Bì Bì: “Bì Bì, gần đây con chạy đi đâu chơi, bây giờ con hành tung bắt định, mẹ cũng không tìm ra con rồi.”



Tiểu Bì Bì thè cái lưỡi nhỏ: “Mẹ, con cũng không làm chuyện xấu mà.”



“Tinh Tinh đâu?”



“Tinh Tinh được bà ngoại mang ra ngoài chơi rồi ạ.”



“Vậy Bì Bì tự chơi nhé, mẹ hơi mệt, vào phòng ngủ bù trước đã.”



“Dạ”



1139-1-cung-chieu.jpg




DO Một lát sau, dì Tô tặc lưỡi, tính toán một chút, bà đã quen tiểu thiếu gia nhà mình nói những thứ lời kỳ quái rồi.



“Tiểu thiếu gia, vậy kế tiếp cậu muốn làm gì?”



Tiểu Bì Bì cắn miếng khoai tây chiên kêu lên rơm rớp: “Có thể làm gì, đều là bố mẹ ruột, chẳng lẽ còn có thể không quản bọn họ chết sống sao, chỉ có thể giúp thôi, thật là việc gì cũng đến tay con.”



Di Tô lần nữa: “…”



Tâm tình Hạ Tịch Quán hơi kém, hơn nữa tiệc đính hôn của cô và Thượng Quan Húc đang áp sát, cho nên hai ngày này cô ở nhà nghỉ ngơi, nhanh chóng điều chỉnh tâm tình chuẩn bị trận chiến vào buổi lễ đính hôn.



Cô tỉ mỉ nghiên cứu địa hình vương thát từ bản đồ, suy đoán đến vị trí đại khái của Hiên Viên Kiếm, lúc có thể rút Hiên Viên Kiếm ra cũng chính là khoảnh khắc mà Lan Lâu Cổ Quốc tái hiện.



Hai ngày sau, tiệc đính hôn.



Tiệc đính hôn lần này của Cửu Lăng vương Thượng Quan Húc và Lan Lâu công chúa Hạ Tịch Quán hết sức long trọng, cử hành trong vương thát.



Thượng Quan Đằng mặc dù không thích mói hôn sự này, cũng một mực phá nó, thế nhưng tiếp sau khi liên hoàn tai bay vạ gió rơi xuống đầu, chuyện hôn sự này đã tới rồi, ngăn cản cũng không được.



Hơn nữa hắn rất muốn gặp Lâm Thủy Dao người mà hắn nhớ mãi không quên một lần, cho nên tiệc đính hôn này làm rất đẹp, đêm nay tụ tập tất cả quý tộc của Hoa Tây Châu.



Trên đại hôn, Họa phi và Mai phi đều lộ diện, là hai đôi mẹ con được Thượng Quan Đằng cưng chiều nhất hiện tại, rất nhiều người đều vây bên người bọn họ, a dua nịnh hót đủ kiểu: “Họa phi, không nghĩ tới nhiều năm không gặp như vậy, người vẫn phong thái như trước, chúng tôi thật sự muốn học tập cách giữ nét trẻ đẹp của người ấy.”



“Họa phi đẹp như vậy, cũng khó trách nhiều năm thịnh sủng không suy.”



“Mai phi hiện tại mang thai sáu tháng rồi nhỉ, quân vương vô cùng coi trọng cái thai này, về sau Mai phi mẫu bằng tử quý, cũng đừng quên chúng tôi đấy nha.”



Họa phi ung dung mỉm cười gật đầu với máy lời nịnh nọt này, dù sao bà ta đã gặp qua rất nhiều chuyện lớn rồi, nhưng Mai phi liền có chút đắc ý, nhịn không được vềnh cái đuôi nhỏ lên.



Lúc đầu ở trước mặt Họa phi, mọi người khen Mai phi cũng có phần kiêng dè, thế nhưng tháy Họa phi và Mai phi cùng một chiến tuyến, bọn họ cũng không cố ky nữa.



Lúc này không biết là người nào đột nhiên nói một câu: “Áy, Mai phi 6 tháng mà bụng sao lại lớn như vậy, nhìn như là tám, chín tháng vậy, chắc sẽ không phải là thai song sinh đây chứ?”



Kỳ thực Mai phi mang thai tới nay, bụng đều rất lớn, nhưng bác sĩ chưa nói đây là thai song sinh, cho nên mọi người cũng không nghĩ đến hướng đó.



Hiện tại đột nhiên có người nois r a, ngay cả Mai phi cũng hoài nghi, chẳng lẽ cô ta… thực sự mang thai song sinh!



Ở Hoa Tây Châu, mang thai song sinh là đại cát.



Mai phi lúc này tâm hoa nộ phóng, tất cả ý cười đều hiện trên mặt, cô ta nhìn Họa phi bên cạnh: “Chị Hoa phi, mau tìm bác sĩ khám cho em đi! Nói không chừng em thực sự: mang thai song sinh.”



Họa phi tâm như gương sáng, bà ta cái gì cũng biết, Mai phi đã mang thai song sinh!



Ngự y trong vương cung sớm đã nói tin mang thai song sinh cho bà ta biết, nhưng bà ta không nói, chính là đợi ngày hôm nay.



Đợi lát nữa bà ta sẽ mượn tay Hạ Tịch Quán, diệt trừ cái thai trong bụng Mai phi, Thượng Quan Đăng đau mật thương con nhất định sẽ chắn nộ.



Mà Hạ Tịch Quán đầu sỏ gây nên tội lại hạ thủ với hai tiểu sinh mệnh vô tội, dụng tâm ác độc của cô sẽ bị cả Hoa Tây Châu chửi rủa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK