Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1005


Từ nhỏ điều kiện nhà anh đã có chút cường thế hơn những gia đình bình thường. ông nội là danh y, đúng là anh chưa từng lo lắng qua về chuyện kế sinh nhai. Lúc mọi người còn đang cố gắng thẳng đến sinh hoạt thường thường bậc trung, nhà bọn họ cũng đã sinh hoạt theo kiểu tiểu tư.


Cho tới bây giờ anh còn chưa nghĩ tới, còn có người cùng cực đến mức này.


Giai Tuệ từ nhỏ đã nếm qua không ít đau khổ.


“Bản thân em có tay có chân, làm gì mà cần anh phải chăm sóc.” Vương Giai Tuệ ấp úng nói.


“Em xem, tuy anh là bác sĩ Mông Cổ, nhưng cũng là bác sĩ nổi danh cả nước, dựa vào y thuật lừa gạt của anh, một năm có được hai ba trăm vạn cũng không là vấn đề. Em gả cho anh, cũng không cần lo lắng tiền thuê nhà. Anh đảm bảo em đi theo anh sẽ được nổi tiếng, thoải mái uống rượu.” Hoắc Nhiên nửa đùa nửa thật nói.


“Anh nói anh hãm hại lừa gạt tiền bạc người bệnh còn chưa tính, vậy mà còn muốn dựa vào ba tấc lưỡi này để lừa gạt lấy vợ sao.” Vương Giai Tuệ dùng lực huých vào ngực anh: “Em nói cho anh biết, em không thích anh.”


“Thật sự không thích thì vì sao anh nói đi thì em lại không nỡ.” Hoắc Nhiên nâng mặt cô lên, cười hỏi.


“Ai không nỡ rồi.” Vương Giai Tuệ dùng lực tránh khỏi cái ôm của anh, lui ra phía sau: “Anh đi đi, anh đi đi, em không ngăn cản anh đâu.”


Hoắc Nhiên không biết làm sao thở dài.


“Anh đầu hàng.”


“Không đi sao?” Vương Giai TUệ trừng mắt dẩu môi nhìn anh.


“Là anh không nỡ, anh muốn ở gần em.” Hoắc Nhiên lộ ra vẻ mặt không thể nề hà, nhìn cô.


Anh nghĩ muốn cưng chiều cô, lại sợ tổn thương đến tự tôn của cô.


“Em đau chân.” Vương Giai Tuệ đặt chân lên đùi anh, bá đạo nói: “Giup em mát xa.”


“Tuân mệnh.” Hoắc Nhiên lập tức cúi chào theo nghi thức quân đội, bắt đầu nghiêm túc chăm chỉ mát xa phần chân bị thương cho cô. Làm một chuyên gia chỉnh hình, anh hoàn toàn hiểu rõ người bệnh đau ở đâu, chỉ một hồi mà Vương Giai Tuệ đã bớt đau hơn rất nhiều.


Vương Giai Tuệ dựa lưng vào ghế ngồi, cười nhìn anh.


Anh phong lưu lãng tử như vậy, có loại phụ nữ nào chưa từng thấy qua, như thế nào lại nhìn trúng mình.


Cô là một người con gái bình thường đến mức không thể bình thường hơn.


Gia thế không tốt, dung mạo phổ thông, dáng người cũng bình thường, nhất là nguyệt hung, hoàn toàn không ở cùng một trình độ với Tề Mẫn Mẫn.


Cô không dám hi vọng xa vời Ninh Hạo nhìn tới chính mình, thật ra cũng không dám nghĩ tới Hoắc Nhiên đối với mình là thật.


Hoắc Nhiên, là ở trên đỉnh núi, là quần hùng ở trong lĩnh vực của anh.


“Hai ngày nay, chân vẫn thường xuyên đau đớn.” Hoắc Nhiên vừa mát xa vừa thật sự hỏi han.


“Uhm, trời mà ẩm ướt thì rất đau đớn.” Vương Giai Tuệ gật đầu một cái: “Anh hai Cố, anh có biện pháp nào không.


“Anh trở về nghiên cứu lại sách mà ông để lại. Có lẽ sẽ có phương thức giảm đau.” Hoắc Nhiên thật sự nói.


“Có lẽ, sách ông nội để lại anh còn chưa từng đọc qua.” Vương Giai Tuệ cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK