Sau khi sảy thai, quả thật chu kỳ của cô không đều, bụng cực kỳ đau. Lúc đó Hoắc Trì Viễn vẫn còn đi công tác, cô không dám nói cho anh.
Ngay cả Hoắc Trì Viễn còn không biết thì sao mẹ chồng biết được.
Hoắc Trì Viễn xấu hổ ho khan một tiếng: “Anh nói!”
“Làm sao mà anh biết?”
Hoắc Trì Viễn xấu hổ sờ mũi: “Em đừng tức giận, anh cũng chỉ quan tâm đến em thôi!”
“Ai tức giận cơ chứ?” Tề Mẫn Mẫn cười trả lời. “Em chỉ muốn biết ai có bao nhiêu cơ sở ngầm ở bên cạnh em thôi!”
“Chỉ có dì Lưu và Giai Tuệ!” Hoắc Trì Viễn vội vàng thẳng thắn.
“Anh đúng là biết lợi dụng người khác!” Tề Mẫn Mẫn không biết có nên tức giận hay không.
Đây là Hoắc Trì Viễn lấy lòng những người bên cạnh cô.
“Giai Tuệ biết mục đích anh muốn bảo vệ em. Cho nên những chuyện khác cô ấy sẽ không nói cho anh biết.” Hoắc Trì Viễn vội vàng nói đỡ cho Giai Tuệ. Tuy quả thật anh dùng tiền mua lòng trung thành của hai mẹ con Vương Giai Tuệ. Nhưng sau đó, Vương Giai Tuệ hoàn toàn vượt khỏi phạm trù trung thành của cô ấy, thật sự đối xử với Tiểu Nhiễm như một người bạn.
“Chị dâu nhỏ à, tấm lòng của anh trai em thì cả trời đất đều biết đó. Làm cái gì cũng chỉ vì yêu chi thôi! Chị đừng tức giận anh ấy!” Hoắc Tương cũng nhanh chóng đi đến khuyên can.
“Em đâu có giận anh ấy!” Tề Mẫn Mẫn cười lắc đầu.
Cô chẳng những không tức giận mà có cảm giác được người khác che chở trong lòng bàn tay.
Nếm qua điểm tâm, Hoắc Tương liền lên lầu ngủ bù. Hoắc Trì Viễn mang theo Tề Mẫn Mẫn đi bệnh viện.
Thời điểm chờ đến lúc kiểm tra, Hoắc Trì Viễn liền có chút khẩn trương.
Anh vô cùng cẩn thận không để cảm xúc của mình lộ ra bên ngoài.
Anh ôm Tề Mẫn Mẫn vào trong ngực, xoa xoa đầu cô.
Lúc bác sĩ hô gọi tên cô, anh lập tức đứng lên.
“Mời ngài dừng bước.” Hộ sĩ nhìn thấy anh muốn theo vào, lập tức vươn tay ngăn lại.
“Tôi là chồng cô ấy!” Hoắc Trì Viễn lãnh khốc nói.
Nghe thấy lời anh nói, hộ sĩ kinh ngạc liền cho vào. Cô gái vừa mới đi vào xem ra còn là vị thành niên, vậy mà đã kết hôn rồi.
Hoắc Trì Viễn đi đến bên cạnh Tề Mẫn Mẫn, nắm chặt tay cô, nhẹ giọng nói: “Đừng sợ.”
“Chỉ là một cái kiểm tra thôi.” Tề Mẫn Mẫn không rõ vì sao Hoắc Trì Viễn lại nghiêm túc như vậy, “Anh sao lại còn khẩn trương hơn em thế?”
“Có sao?” Hoắc Trì Viễn bật cười. Anh đã cố gắng che giấu cảm xúc của bản thân, thật không ngờ vẫn bị Tề Mẫn Mẫn thấy được.
Chỉ cần gặp cô, anh liền vô pháp bình tĩnh.
Anh lo lắng nhìn ảnh 3D, nhíu mày.
Khác nghề như cách núi, tuy anh là chuyên gia khoa não, nhưng lại hoàn toàn không hiểu phụ khoa gì cả.
Hi vọng chứng vô sinh của cô có thể trị khỏi.