Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 622


Tề Mẫn Mẫn lập tức cười gật đầu: “Anh ấy vừa đến khách sạn, gửi tin nhắn báo bình an cho con. Ba, chúng ta tiếp tục đi!”


Rất nhanh đã đến mười giờ, cô mạnh mẽ đẩy Tề Bằng Trình còn đang muốn chơi thêm vài ván lên phòng ngủ tầng hai.


“Chúc ba ngủ ngon! Ba không được xem tài liệu nữa!” Tề Mẫn Mẫn đứng ở ngoài cửa, kiêu ngạo ra lệnh.


“Hôm nay cái gì ba cũng nghe theo tâm can bảo bối hết. Con cũng đi ngủ sớm một chút.” Tề Bằng Trình uất ức nói.


Tề Mẫn Mẫn khoát tay, tiện trở lại phòng mình.


“Bằng Trình, tôi biết Tề Mẫn Mẫn về nhà một chuyến thật không dễ dàng, nhưng ông cũng không thể nặng bên này nhẹ bên kia! Đều là con gái ông, Tiểu Lạc thì có gì không tốt, ông cũng không nên đối xử với con bé như vậy. Ông không thể coi nó như không có được!” Sau khi Tề Mẫn Mẫn rời đi, Dương Nguyệt Quyên bắt đầu bênh vực con gái mình.


“Mệt mỏi. Đi ngủ đi!” Tề Bằng Trình nhấc chăn lên, áo ngủ cũng chưa cởi liền nằm xuống.


“Tiểu Lạc vì pha cà phê cho ông mà đầu ngón tay cũng bị bỏng, Tề Mẫn Mẫn chỉ cần một câu trách cứ liền đem công lao của con bé đổ hết xuống sông xuống biển.” Dương Nguyệt Quyên ủy khuất nói.”Đều là con gái của ông, sao ông có thể bất công như thế?”


“Bà có phiền hay không?” Tề Bằng Trình căm tức trừng mắt nhìn Dương Nguyệt Quyên một cái.


Dương Nguyệt Quyên đành phải ngậm miệng, cởi áo ngủ ra, nằm xuống bên cạnh Tề Bằng Trình.


Bà chỉ có thể quyết định một điều duy nhất đối với Tề Bằng Trình đó là ở trên giường.


Lúc bà đang cố gắng dùng thủ đoạn để hấp dẫn Tề Bằng Trình, ông đột nhiên xốc chăng lên, đầu cũng không quay lại liền đi ra khỏi phòng.


“Bằng Trình, ông muốn đi đâu?” Dương Nguyệt Quyên để nửa thân trần, ngồi ở trên giường không cam lòng hỏi.


Chiêu bà am hiểu nhất cũng không dụ được ông???


“Ngực của tôi không thoải mái, từ hôm nay tôi sẽ bắt đầu ngủ ở phòng khách!” Tề Bằng Trình nói xong, liền đóng sập cửa phòng lại.


Dương Nguyệt Quyên bị chọc tức, liền vớ lấy cây đèn ngủ ở đầu giường ném tới.


“Tề Bằng Trình, ông là tên hỗn đản!”


Đèn ngủ choang một tiếng vỡ tan, bừa bãi đầy đất, bà muốn ông vì vậy mà quay trở về, đáng tiếc người cũng không hề quay đầu lại.





Tề Mẫn Mẫn tắm rửa xong, liền ngồi lên giường bắt đầu xem mail cùng tin nhắn QQ.


Đúng lúc này, tin nhắn Hoắc trì Viễn gửi đến: Ngủ?


Tề Mẫn Mẫn lập tức cười trả lời: Mới vừa tắm rửa xong.


Hoắc trì Viễn: Sớm biết vậy liền gọi video clip.


Tề Mẫn Mẫn gửi qua một cái icon “Chảy mồ hôi”: Hay cho anh!


Hoắc trì Viễn gửi qua một icon “mặt cười”: Đây là quyền lợi của anh.


Tề Mẫn Mẫn: Chú, đêm nay anh cũng thật rảnh đi?


Hoắc trì Viễn: Đang chuẩn bị tư liệu ngày mai cần dùng.


Tề Mẫn Mẫn: Vậy em không quấy rầy anh nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK