Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 373


“Anh tin ánh mắt của Ninh Hạo không thấp như vậy.” Hoắc trì Viễn thản nhiên cười nói.”Cũng không phải tất cả mọi người đều mù như ba em, đưa bảo bối khẩu Phật tâm xà vào cửa.”


“Khẩu Phật tâm xà….4 chữ này quá đúng với bọn họ.” Tề Mẫn Mẫn nghĩ đến Dương Nguyệt Quyên bày ra bộ mặt hiền lành hiểu biết trước mặt ba liền chán ghét noi.


“Nếu Tề Lạc không uy hiếp em, em nghĩ sẽ giấu anh cả đời đúng không?” Hoắc trì Viễn đột nhiên hỏi.


“Không phải. Em sẽ đợi đến khi nào chuộc tội xong sẽ nói cho anh biết sự thật.” Tề Mẫn Mẫn ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn Hoắc trì Viễn.


Hoắc trì Viễn vuốt tóc Tề Mẫn Mẫn, thở dài một tiếng, mới mở cửa phòng bác sĩ, đưa Tề Mẫn Mẫn vào.


Người quen gặp mặt, khó tránh được một cuộc hàn huyên.


Tề Mẫn Mẫn im lặng nghe Hoắc trì Viễn và bác sĩ Ngô chỉ vào ảnh chụp phần ngực, cô không hiểu được y thuật, nhìn bọn họ vẻ mặt sùng bái.


Cho dù không phải lĩnh vực chuyên môn của anh nhưng anh chắc chắn cũng sẽ hiểu biết về nó.


Nếu tay anh không bị thương, anh chắc chắn rất kiệt xuất!


“Chờ có kết quả kiểm tra rồi, tôi sẽ gọi cho anh.” Bác sĩ Ngô cười với Hoắc trì Viễn,”Tôi cảm thấy cũng không có vấn đề gì nghiêm trọng, anh về hỏi người bệnh xem có bị kích thích gì không.”


“Cảm ơn!”


“Vài năm không gặp, anh lại khách khí với tôi hơn rồi. Thật không quen!” Bác sĩ Ngô vui đùa nửa ngày nói.


“Anh giờ chính là người quyết định bát cơm của tôi. Thiếu bị phẫu thuật tim của tôi còn phải nhờ anh giúp tôi bán được vài cái.” Hoắc trì Viễn hài hước nói.


“Anh giờ lại học được cách nói đùa rồi sao?” Bác sĩ Ngô ngoáy hai lỗ tai, trêu chọc nói.


“Hoắc trì Viễn, cha em thật sự không sao đúng không?” Đi ra khỏi phòng bác sĩ, Tề Mẫn Mẫn vẫn rất lo lắng.


“Anh vừa nhìn hình chụp phần ngực. Mẹ kế em cố ý thay đổi ngày sản xuất mang thuốc quá hạn bán đi tận ba tỉnh, làm chết người. Cha em chắc là vì chuyện này mà tức giận.” Hoắc trì Viễn nghiêm túc phân tích nói.


“Dương Nguyệt Quyên rất đáng giận!” Tề Mẫn Mẫn tức giận đến mức dậm chân.


Ba em rất xem trọng chất lượng thuốc, Dương Nguyệt Quyên làm vậy tức là muốn hủy diệt danh dư mà ba luôn cẩn thận giữ gìn.


Một khi chuyện này được làm sáng tỏ, công ty sẽ bị phá sản hoàn toàn.


Chữ tín một khi đã mất, rất khó có thể lấy lại được. Thật giống như một liều xyanua hủy diệt thương hiệu của công ty. Từ nay mọi người khi nhắc đến tên !


, đều sẽ liên tưởng đến sự việc lần này.


Cho nên cô hoài nghi tình yêu của Dương Nguyệt Quyên dành cho ba, nếu bà ta thực lòng yêu ba, tuyệt đối sẽ không đối nghịch lại với hành động của ba.


Hoắc trì Viễn cười cười từ chối cho ý kiến. Dương Nguyệt Quyên có lẽ thực sự muốn hủy diệt Tề Bằng Trình.


Trở lại phòng bệnh, Tề Mẫn Mẫn nhìn thấy Tề Lạc dựa sát vào ba, chọc cho ba cười rất vui vẻ.


“Đúng là một đứa con gái hiếu thuận.” Tề Mẫn Mẫn trào phúng nói. Cô không học được bản lĩnh này của Tề Lạc, có thể dùng miệng lưỡi cám dỗ người ta bất kể đông tây nam bắc.


Tề Lạc bày ra bộ dáng như không hề có chuyện gì xảy ra, cười ngọt ngào với Tề Mẫn Mẫn:”Ba chỉ có hai đứa con gái là chúng ta, đương nhiên phải thật hiếu thuận với ba rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK