Tuy Hoắc Trì Viễn hứa là sẽ ít xã giao, nhưng hành động của anh lại không có nghiêm túc chấp hành, vẫn như cũ đi sớm về trễ.
Tề Mẫn Mẫn thường thường ngủ thẳng đến nửa đêm mới bị anh hôn đến tỉnh lại, sau đó là cả một đêm triền miên, hại cô ngày hôm sau mang theo hai vành mắt gấu trúc đi học.
Hôm nay, như thường lệ cô lại bị anh hôn cho tỉnh lại.
Cô lấy tay che môi mỏng của anh, bất mãn kháng nghị: “Không cần!”
“Anh muốn em.” Ánh mắt sâu thẳm của Hoắc Trì Viễn bắn thẳng về phía Tề Mẫn Mẫn, tựa hồ như thỉnh cầu, nhưng kỳ thực anh không hề nghe theo ý của Tề Mẫn Mẫn. Điểm này Tề Mẫn Mẫn vô cùng rõ ràng.
“Hôm nay không được quên mang TT.” Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt trừng mắt nhìn Hoắc Trì Viễn.
Hai ngày nay anh thường quên mang bao, hại cô luôn lo lắng mình sẽ mang thai.
“Kỳ an toàn.” Hoắc Trì Viễn trầm giọng đáp. Nói xong, anh liền che lại đôi môi Tề Mẫn Mẫn, để cho cô vì anh mà trầm luân, không còn thời gian để nghĩ tới cái khác…
Ngày hôm sau, thời điểm Tề Mẫn Mẫn tỉnh lại, Hoắc Trì Viễn phá lệ chưa có rời đi.
Cô một bên chọn cà- vạt cho anh, một bên hỏi: “Hôm nay không vội đến công ty?”
“Có một số việc đã xong, không cần vội.” Hoắc Trì Viễn nhàn nhạt cười nói.” Anh đưa em đi học.”
“Thật sao?” Tề Mẫn Mẫn vui vẻ kiễng chân, tặng cho Hoắc Trì Viễn một nụ hôn.
Anh rốt cuộc cũng có thời gian ở bên cạnh cô rồi.
Hoắc Trì Viễn làm cho nụ hôn này trở nên sâu hơn, thật lâu sau mới buông cô ra…
Ở trường học để Tề Mẫn Mẫn vào trường, anh liền lái xe đến cục JC.
Sau khi pháp y xem xét qua xét nghiệm viên vị bị giết và vứt xác xuống sông. JC đã tìm ra trong nhà nạn nhân một vài thứ, muốn anh đi qua xem thử xem có quan hệ gì với việc tập đoàn Bằng Trình bị FDA cảnh cáo hay không.
Tề Bằng Trình đã sớm chạy qua.
Thời điểm Hoắc Trì Viễn đi tới, Tề Bằng Trình đã xem qua những tư liệu này, xác định chính là phần dữ liệu mà công ty đã bị mất kia.
“Thật tốt quá!” Tề Bằng Trình kích động nói.”Ba có thể lập tức đem phần số liệu này bổ sung thêm, một lần nữa trình cho FDA.”
Hoắc Trì Viễn thở phảo nhẹ nhõm một hơi: “Chúc mừng ba!”
“Ba sẽ mang cái này về công ty, sau đó sẽ liên hệ với FDA.” Tề Bằng Trình đem tất cả tư liệu cất kỹ, kích động nói.
“Tiếu tiên sinh, mấy thứ này ngài dùng xong còn phải trả lại.” Đại đội trưởng XZHE đại học N nghiêm túc nói.
Nếu không phải những số liệu này cùng vụ việc dược phẩm của tập đoàn Bằng Trình có liên quan, anh cũng sẽ không đưa những số liệu này cho Tề Bằng Trình. Dù sao những số liệu này cũng là chứng cứ để khởi tố kẻ đã giết người vứt xác kia.
“Tôi biết.” Tề Bằng Trình gật đầu.
Ông không nghĩ tới còn có thể tìm ra được những số liệu này, nên mới kích động để lộ tin tức ra ngoài.
“Con đưa ba đi.” Hoắc Trì Viễn sợ Tề Bằng trình lại vui quá hóa buồn, trên đường xảy ra chuyện gì bất trắc, cho nên liền cầm chìa kháo xe nói.
“Ba bị huyết áo cao, thực không thích hợp để lái xe. Hoắc Trì Viễn, sự việc lần này, ít nhiều cũng phải nhờ đến con rồi.” Tề Bằng Trình cảm kích vỗ vỗ bả vai Hoắc Trì Viễn.