Tề Mẫn Mẫn lập tức đi theo sau Hoắc Trì Viễn ra khỏi nhà bếp.
Lúc ăn cơm, Hoắc Trì Viễn cười hỏi Tề Mẫn Mẫn:”Hôm nay muốn đi đâu chơi nào?”
“Hôm nay anh có thể ở bên em sao?” Tề Mẫn Mẫn bất ngờ nhìn Hoắc Trì Viễn.
“Bỏ bê em một tháng, anh làm sao không thể bỏ ra hai ngày ở bên em được chứ?” Hoắc Trì Viễn vừa cắt bít tết vừa trả lời.
Tề Mẫn Mẫn hưng phấn lao qua, ôm mặt Hoắc Trì Viễn hôn mạnh một cái:”Quá tuyệt vời.
“Muốn đi đâu chơi?” Hoắc Trì Viễn cười hỏi.
Tề Mẫn Mẫn cố gắng suy nghĩ một chút:”Chúng ta đi chơi bóng được không?”
“Đều theo ý em.” Hoắc Trì Viễn xoa đầu Tề Mẫn Mẫn, cười gật gật/
“Kiểu tóc của em!” Tề Mẫn Mẫn lập tức kháng nghị.
Hoắc Trì Viễn nhìn cái đuôi ngựa của Tề Mẫn Mẫn, ánh mắt mỉm cười:”Hôm nay em để kiểu tóc này là thật sự muốn làm con gái của anh sao?”
“Không, em muốn làm vợ anh.” Tề Mẫn Mẫn ôm cánh tay Hoắc Trì Viễn, khẽ cười lè lưỡi, “Làm con gái của anh không thể ôm anh, không thể gần gũi với anh.”
“Sẽ không thể….” Hoắc Trì Viễn áp vào tai Tề Mẫn Mẫn nói ra hai từ tiếng Anh, “Nơi này cũng muốn…..”
Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt đẩy Hoắc Trì Viễn ra:”Ăn đi! Bít tết nguội rồi!”
Hoắc Trì Viễn nhìn Tề Mẫn Mẫn vuốt vuốt cái đuôi ngựa, trong lòng không khỏi rung động. Anh duỗi thẳng cánh tay, gỡ cái đuôi ngựa kia xuống.
“Mãi em mới buộc lên được! Sao anh lại tháo xuống?” Tề Mẫn Mẫn bất mãn kháng nghị.
“Nó làm anh cảm thấy mình đang làm tội ác, dụ dỗ trẻ vị thành niên…” Hoắc Trì Viễn ném cái chun vào thùng rác. “Từ nay ở cạnh anh không được buộc tóc đuôi ngựa nữa!” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Chú, là do em trẻ trung, chứ không phải lỗi của đuôi ngựa.” Tề Mẫn Mẫn nghịch ngợm thè lưỡi.
Thay đồ thể thao, đội mũ lưỡi trai, Hoắc Trì Viễn giống như trẻ hơn cả chục tuổi. Tuy vầng trán thông minh đã bị mũ che lấp nhưng đôi mắt thâm thúy dưới mũ kia càng thêm hấp dẫn, mũi cao thẳng, đôi môi mỏng, cằm nhọn…..Dáng vẻ như vậy thật sự khiến Tề Mẫn Mẫn muốn nhào lên, chà đạp một chút.
Trên thế giới này liệu còn có người đàn ông nào mê người như vậy chứ?
Chỉ hận một nỗi không gặp anh sớm hơn.
Lúc 18 tuổi, Hoắc Trì Viễn nhất định càng thêm mê người.
Nếu anh làm minh tinh, nhất định sẽ đánh bại cả một đám trẻ trâu.
Gần đây, mới nổi một bộ phim truyền hình, diễn viên nam chính trong phim đó – Tô Hoán cũng chưa đẹp trai bằng Hoắc Trì Viễn.
Các nữ sinh gần đê mê mẩn Tô Hoán, còn gọi anh ta là ông xã quốc dân. Cô không hề có chút hứng thú nào với đại minh tinh kia, bởi vì bên cạnh cô có một ông xã quốc dân hàng thật giá thật — Hoắc Trì Viễn rồi!
Hoắc Trì Viễn cầm vợt tennis đưa cho Tề Mẫn Mẫn, cười ôm lấy bả vai cô: “Anh cho phép em tiếp tục nhìn anh mê mẩn như vậy, cứ tiếp tục đi!”
“Ai mê muội chứ? Có rất nhiều người đẹp trai hơn anh nha! Hiểu không hả?” Tề Mẫn Mẫn cười chế nhạo.