Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1580


“Hình như bọn họ là bạn học với Cố phu nhân!”


“Đúng rồi! Vậy còn làm loạn gì chứ?” Người đàn ông mặc đồ đen bình tĩnh cau mày, nhìn về phía Ninh Hạo, “Chúng tôi làm thuê cho Hoắc tổng, bảo vệ Cố phu nhân 24/24h!”


“Cố tiên sinh?”


“Hoắc Trì Viễn?”


“Đúng thế! Không cần cản trở chúng tôi!” Người mặc đồ đen nhìn về phía cầu thang, ra hiệu với mấy người, rồi vọt vào khu nội trú.


Khi mấy người mặc đồ đen đi rồi thì Vương Giai Tuệ mới hồi phục lại tinh thần.


Cô xấu hổ le lưỡi: “Đúng là đồ quạ đen mà!”


“Không có việc gì. Chỉ cần Tề Mẫn Mẫn bình an là được!” Vẻ mặt Ninh Hạo thoải mái cười cười.


“Cố tiên sinh thật tốt với Tề Mẫn Mẫn!” Vương Giai Tuệ sùng bái nói.


“Anh ấy là một người chồng tốt!” Ninh Hạo phức tạp nói.


Một người đàn ông yêu chiều Tiểu Nhiễm như vậy, trên đời này không tìm được người thứ hai.


Cậu không hề có một chút cơ hội nào.


Chấp nhận sự sắp xếp của ba và ông nội, đến Harvard sao?


Cậu có chút do dự.


“Nếu Tề Mẫn Mẫn không có việc gì thì mình về đây!” Vương Giai Tuệ cười vẫy tay tạm biệt Ninh Hạo.


“Đợi một chút!” Ninh Hạo đột nhiên gọi Vương Giai Tuệ lại.


“Sao vậy?” Vương Giai Tuệ buồn bực xoay người, nhìn Ninh Hạo.


“Mũi bạn không vấn đề gì chứ?” Ninh Hạo lo lắng nhìn cái mũi sưng đỏ của Vương Giai Tuệ.


Vương Giai Tuệ sờ mũi theo bản năng, thật sự có chút dau nha. Nhưng mà cô không định nói thật cho Ninh Hạo biết, “Không sao cả! Chỉ bị đụng một cái thôi! Không sao đâu!”


“Đi vào phòng cấp cứu khám thử xem!” Ninh Hạo kéo Vương Giai Tuệ đến phòng cấp cứu.


“Thật sự không cần mà!” Vương Giai Tuệ xấu hổ nói.


Ninh Hạo kiên trì, dẫn cô vào phòng cấp cứu.


Lúc bác sĩ khẳng định sương sụn ở mũi chỉ bị bầm tím, cậu mới thở phào một hơi, kêu xe đưa Vương Giai Tuệ về nhà.


“Làm phiền đến bạn quá!” Vương Giai Tuệ xấu hổ nhìn Ninh Hạo.


Nếu không phải cô hiểu lầm những người mặc đồ đen kia thì sẽ không xảy ra những chuyện phía sau.


Khiến Ninh Hạo về nhà muộn, cô cảm thấy thật có lỗi.


Tề Mẫn Mẫn nhìn thấy hộ lý đặc biệt mang theo hộp cơm tiến vào, cô lập tức tới nghênh đón, nhận lấy hộp cơm: “Chị Thẩm, để em.”


“Có thể chứ?”Hộ lý nhìn qua thiếu nữ yểu điệu, lo lắng hỏi.


Loại thiên kim tiểu thư đã quen sống an nhàn này có thể hầu hạ người khác sao?


“Không thành vấn đề. Chị cũng mệt một ngày rồi, nghỉ ngơi lát đi.” Tề Mẫn Mẫn cầm lấy hộp cơm, đi về phía giường ba mình.


Tề Bằng Trình đầy yêu thương nhìn con gái mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK