Lynda ở trong lòng Trịnh Húc, cười đặc biệt rạng rỡ.
“Con anh đói bụng rồi.” Lynda tựa vào lòng Trịnh Húc quyến rũ cười nói.
Trịnh Húc lập tức đặt cô lên bàn:”Không được để cái đói làm hư con gái chúng ta.”
“Em muốn sinh con trai!” Lynda tủm tỉm cười.
“Con gái cũng tốt mà. Người ta đều nói con gái là tiểu tình nhân của ba. Vợ à, em sinh cho anh một tiểu tình nhân đi.” Trịnh Húc nắm bàn tay Lynda, thản nhiên cười nói.
Con gái mà giống như Lynda nhất định rất tuyệt!
“Em sẽ sinh con trai!” Lynda ngang tàng nói.
“Vậy sinh đứa thứ 2 là con gái đi.” Trịnh Húc lập tức khuất phục.
“Anh có tiểu tình nhân rồi sẽ không cần em nữa chứ gì? Em sẽ không có anh được toại nguyện đâu!” Lynda bất mãn “hừ” một tiếng.
“Anh thề sẽ không!” Trịnh Húc nghiêm trang giơ tay lên cam đoan.
Lynda bị anh làm cho bật cười:”Đồ ngốc! Sinh trai hay gái mình em có thể quyết định được sao? Chưa biết chừng em sẽ phải sinh tiểu tình nhân cho anh thật.”
Trịnh Húc ngơ ngác nở nụ cười.
Có lẽ bởi vì mang thai, trên mặt cô bừng sáng lên sự hạnh phúc được làm mẹ, tươi cười xinh đẹp làm cho người ta không thể dời mắt.
Trịnh Húc mê mẩn nhìn Lynda, hầu hạ cô như một nữ vương. Cơm nước rửa chén việc gì anh cũng làm hết, quyết không để cô nhúng tay vào bất cứ việc gì.
Lynda ngồi trên ghế sô pha vừa ăn hoa quả Trịnh Húc vừa rửa cho cô, vừa nhìn anh đeo tạp dề dọn nhà.
Phải đến khi trong phòng không còn một hạt bụi Trịnh Húc mới buông máy hút bụi xuống, cởi tạp dề ra trở lại phòng khách.
Lynda tự động ngồi lên đùi anh, ôm cổ anh.
Trịnh Húc nhẹ nhàng ôm Lynda như đang ôm một người thủy tinh, sợ mạnh tay một chút sẽ làm tổn thương cô:”Chúng mình có bé con em có thấy thoải mái không?”
“Vẫn sớm mà. Mới được nửa tháng.” Lynda cười nói.
“Nửa tháng.” Nghĩ đến bứ con mới được nửa tháng tuổi, Trịnh Húc liền nở nụ cười.
“Anh cười cái gì?” Lynda nghi hoặc nhìn Trịnh Húc.
Trinh Húc áp vào bên tai Lynda, kể chuyện vừa xảy ra hôm nay cho cô.
“Thật sao?” Lynda bị chọc cho cười to, “Hoắc tổng cũng quá xấu xa rồi! Đây là sợ sản phẩm tránh thai này sẽ an toàn sao? Cái sản phẩm chói mắt đó cũng chỉ có hai người mới làm được ra!”
“Em đừng nói cho Tề Mẫn Mẫn. Anh thấy Hoắc tổng sau khi Tề Mẫn Mẫn bị sảy thai thì rất đau lòng, muốn lại có thêm một đứa nhỏ để cho cô ấy vui vẻ.” Trịnh Húc nhanh miệng dặn dò Lynda.
“Biết rồi!” Lynda nâng cằm Trịnh Húc lên, nhìn từ trên cao xuống hỏi:”Em có câu hỏi anh phải thành thật trả lời em.”
“Cái gì?”
“Anh có cố ý động tay vào sản phẩm tránh thai này để cho em mang thai không?”