Cho nên phụ nữ nhất định phải gả cho một người có tài sẽ đem lại hạnh phúc cho cô ấy.
Mà chính cô đã gả cho một người đàn ông như thế.
Trinh Húc nắm tay Lynda, đi đến cửa một sàn trưng bày:”Đến rồi.”
“Đây là nơi bán căn hộ!” Lynda nghi hoặc nhìn Trịnh Húc, “Anh không đi nhầm chỗ đấy chứ?”
“Không đi nhầm.” Trịnh Húc đỡ Lynda đi vào, “Nhà của chúng ta tuy không coi là nhỏ, nhưng sau này có bé con rồi sẽ trở nên chật chội. Anh tính mua căn biệt thự này.”
“Biệt thự? Không quá lãng phí đấy chứ? Cho dù sinh bé con ra rồi nhà chúng ta cũng chỉ có ba miệng ăn thôi mà.” Lynda không cảm thấy mua biệt thự là cần thiết. Chỗ ở của bọn họ bây giờ rất tốt.
“Còn phải tính cả giúp việc và ba mẹ chúng ta nữa.” Trịnh Húc cười nói.
“Nếu ba mẹ em đến đây, ở khách sạn là được rồi.”
“Như vậy sao được? Anh là con rể cũng không thể không tiếp đón chu đáo ba mẹ vợ được.” Trịnh Húc đưa Lynda đến chỗ có mô hình biệt thự, “Em xem xem thích căn nào nhất.”
“Thật sự mua sao?” Lynda cười nhìn thoáng qua Trịnh Húc.
Anh không chỉ muốn làm người chồng tốt của cô, còn muốn làm con rể tốt của ba mẹ cô. Điểm này thực sự làm cô rất cảm động.
Ba mẹ nuôi cô hai mươi mấy năm, cô vẫn chăm chỉ làm việc, chưa bao giờ cố hiếu thuận.
“Đã đến đây rồi, còn có thể là trò đùa sao?” Trịnh Húc thản nhiên cười nói.
“Thưa ông bà, biệt thự của chúng tôi rất thuận đường, tầm nhìn thoáng đãng, quan trọng nhất là giá trị không gian lớn. Ông bà mua rồi sẽ không phải hối hận.” Nhân viên kinh doanh nhìn Lynda đang do dự, liền ân cần đi tới giới thiệu.
“Đường xá không tồi.” Lynda không thể phủ nhận.
Dọc đường đi, cô đã nhìn ven đường thăm dò. Đường xá tuy không phồn hoa náo nhiệt, nhưng lại ngay gần khi vui chơi XX, tiềm lực tăng giá trị trong tương lại thật lớn. Nhưng, điều này cũng đồng nghĩa với giá nhà tăng cao.
“Bao nhiêu tiền một thước?” Cô hỏi vấn đề thực tế nhất.
Trịnh Húc lập tức kéo cô qua nói:”Giá cả không thành vấn đề. Em thích là được rồi.”
“Anh…..có nhiều tiền như vậy?” Lynda kinh ngạc nhìn Trịnh Húc.
Không có tài sản hơn trăm triệu, ai dám ở nơi này?
“Hàng năm Hoắc tổng đều chia hoa hồng cho anh. Anh lấy số đó đi đầu tư, nay tiền vốn đã tăng gấp 10. Chồng em tuy không giàu có như Hoắc tổng, nhưng cũng không hề thiếu.” Trịnh Húc vô cùng tự tin nói.
“Vậy em sẽ chọn.” Lynda cười nói.
“Chọn diện tích lớn. Tốt nhất là để cho ba mẹ hai bên đều có thể ở.” Trịnh Húc ôm thắt lưng Lynda, cưng chiều nói.
“Được.” Lynda sản khoái gật đầu
Ngay lúc bọn họ đang chọn biệt thự thì có một nam một nữ đi vào.
Lúc Trần Mạn thấy Trịnh Húc thì thất thần một lúc.
Đã lâu không gặp anh sao cô ta cảm thấy anh thay đổi?
Là tự tin hơn sao?