“Tiểu Lý, cậu đưa bác sĩ Ứng về ký túc xá đại học Q đi đã!” Hoắc Trì Viễn không ngẩng đầu, lạnh lùng nói với lái xe.
“Vâng, Hoắc tổng!” Lái xe Tiểu Lý lập tức cung kính đáp lại.
“Hoắc Trì Viễn! Nếu anh không ăn quen đồ ăn ở thành phố B, có thể tìm em. Em sẽ nấu vài món cho anh!” Ứng Mẫn chưa từ bỏ ý định.
Cô ta không muốn bị anh xa cách vạn dặm như vậy.
Trước kia, lúc anh yêu Tưởng Y Nhiên, vẫn còn yêu thương cô ta giống như em gái. Nhưng sau khi cưới Tề Mẫn Mẫn, anh trở nên lạnh lùng, vô tình với cô ta.
Cô ta hận Tề Mẫn Mẫn!
Dựa vào cái gì mà cô ta độc chiếm Hoắc Trì Viễn?
Tưởng Y Nhiên cũng không hề độc chiếm Hoắc Trì Viễn!
“Vẫn thường xuyên đi công tác nên đã quen rồi! Hơn nữa, hai ngày nữa, tôi cũng về thành phố A rồi. Không cần phiền phức như vậy!” Hoắc Trì Viễn xa cách nói.
Rốt cuộc Ứng Mẫn cũng không có cớ nào để tiếp cận Hoắc Trì Viễn nữa, buồn bực ngồi lên xe, cắn môi.
Toàn bộ quá trình, Hoắc Trì Viễn không hề nhìn Ứng Mẫn một cái, cúi đầu nhìn báo cáo.
Xe dừng lại trước cửa ký túc xá dành cho nhân viên của đại học Q, Trịnh Húc vội vàng xuống xe, giúp Ứng Mẫn lấy hành lý xuống: “Bác sĩ Ứng, có cần tôi đưa cô vào không?”
Ứng Mẫn nở nụ cười dịu dàng, từ chối: “Không cần!”
Trịnh Húc định làm gì chứ?
Cô ta muốn Hoắc Trì Viễn đưa cô ta vào!
Hoắc Trì Viễn lại ngồi trong xe, không hề tỏ thái độ gì.
“Vậy thì Ứng tiểu thư đi thong thả. Hoắc tổng chúng tôi đã mệt cả một ngày rồi. Tôi phải mau chóng đưa cậu ấy về khách sạn nghỉ ngơi.” Trịnh Húc nói xong thì mở cửa, ngồi vào trong.
Ứng Mẫn cười, vẫy vẫy tay với Hoắc Trì Viễn ngồi trong xe: “Cũng muộn rồi, anh nghỉ ngơi sớm một chút đi!”
“Hẹn gặp lại!” Hoắc Trì Viễn lạnh lùng nói xong rồi lại cúi đầu, chăm chú đọc báo cáo.
Xe đã đi xa, Ứng Mẫn phẫn nộ đã đổ va li, không hề giấu giếm lửa giận.
Hoắc Trì Viễn tắm rửa xong, lau tóc đi ra khỏi phòng tắm, liền nhìn thấy màn hình điện thoại lóe sáng. Anh cười đi qua, cầm lấy điện thoại, mở màn hình xem tin nhắn.
Tề Mẫn Mẫn:Chú, thành phố B là điểm dừng cuối cùng đi?
Tề Mẫn Mẫn: Bận lắm sao?
Tề Mẫn Mẫn: Trả lời em đi! Trả lời em đi!
Tề Mẫn Mẫn: Nhớ anh, anh lại không trả lời!
Tề Mẫn Mẫn: Không trả lời em liền treo máy luôn! ( icon phun lửa)
…
Hoắc Trì Viễn nở nụ cười, lập tức gọi lại: “Nha đầu, anh vừa mới tắm xong, cho nên không nhìn thấy tin nhắn của em.”
“Sao lại gọi điện thoại? Em muốn gọi video call! Video call! Em muốn xem ảnh mỹ nam tắm.”Tiếu Mhiễm cười kháng nghị.