Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 743


Tề Lạc đã quên mất đau đớn trên mặt, lặng lẽ đi ra ngoài, trốn ở phía sau cây cột.


Tề Bằng Trình đứng ở trước xe, đối với Hoắc trì Viễn vừa xuống xe chất vấn: “Cậu lại tới đây làm gì?”


“Ba, con tới là thật lòng muốn giải thích. Xin ba hãy cho Tề Mẫn Mẫn xuống đây. Con giải thích rõ với cô ấy liền đi.” Hoắc trì Viễn nghiêm mặt nói.


“Con bé ngủ rồi!” Tề Bằng Trình vô tình nói, “Cậu đi đi! Không cần quấy rầy Tề Mẫn Mẫn nghỉ ngơi!”


Tề Mẫn Mẫn ngủ?


Tề Lạc trốn sau cây cột phẫn nộ hừ lạnh.


Ba thật sự là quá bảo hộ Tề Mẫn Mẫn- con nha đầu chết tiệt kia!


Ông đây là sợ nói ra Tề Mẫn Mẫn cùng người khác phái đi chơi đến nửa đêm còn không về, sẽ trọc cho Hoắc trì Viễn tức giận?


Tề Lạc chính là đang muốn đi ra nói tình hình thực tế, liền nhìn thấy một chiếc taxi dừng lại ở đằng sau Maybach, từ trên xe đi xuống là hai bóng người.


Tề Mẫn Mẫn cùng Ninh Hạo?


Ánh đèn có chút tối, cho nên Tề Lạc chỉ có thể nhìn thấy bóng hình thon dài xa xa là Ninh Hạo, người còn lại hẳn là Tề Mẫn Mẫn rồi.


Tề Lạc nhìn thấy Tề Mẫn Mẫn đi đường có chút lung lay lập tức được Ninh Hạo đỡ lấy, anh mắt liền tràn đầy mỉa mai cùng ý lạnh thấu sương….


Xem ra lại có trò hay để xem rồi!


Cô lùi lại phía sau thân cột, một đôi mắt mở to đầy tính kế, nhìn về phía vài người đang đứng ngoài cửa lớn.


Thấy Tề Mẫn Mẫn lảo đảo, được Ninh Hạo dìu, Tề Bằng Trình không vui, tức giận tiến lên, nhỏ giọng khiển trách: “Tề Mẫn Mẫn, sao con lại uống nhiều rượu như vậy?”


“Ba? Con đi hát karaoke, vui vẻ nên uống vài chén! Ba, ba đừng hoảng hốt như vậy có được hay không?” Tề Mẫn Mẫn bỏ tay Ninh Hạo ra, híp mắt đến trước mặt Tề Bằng Trình, mơ mơ màng màng hỏi.


Thấy Tề Mẫn Mẫn chuẩn bị ngã sấp xuống, Ninh Hạo lập tức tiến lên, định đỡ Tề Mẫn Mẫn dậy, kết quả có người nhanh hơn cậu một bước, nhanh chóng ôm Tề Mẫn Mẫn lên. Cậu chỉ có thể trơ mắt nhìn Tề Mẫn Mẫn dựa sát vào lồng ngực rộng lớn của Hoắc trì Viễn.


“Động đất sao?” Tề Mẫn Mẫn đỡ trán, u mê hỏi.


“Em uống bao nhiêu rượu thế này hả?” Hoắc trì Viễn lo lắng, khuôn mặt cũng đanh lại, bất mãn hỏi.


Anh không thích dáng vẻ say rượu này của cô!


Cực kỳ không thích!


“Bảy…… Tám…… Không phải…… 18 chai bia! Tôi có lợi hại không?” Tề Mẫn Mẫn cười ha ha trong lòng Hoắc trì Viễn.


Mặt Hoắc trì Viễn đen lại, “18 chai bia? Sao lại không uống đến chết đi?”


“Tôi uống đến chết…… anh…… có thể tìm vợ bé sao? Không phải!” Tề Mẫn Mẫn dùng sức lắc đầu, nghẹn ngào nói: “Tôi là vợ bé của anh. Anh đang mong tôi chết đi để có thể tìm vợ cả của mình!”


“Con nói loạn gì vậy?” Tề Bằng Trình nghiêm mặt, “Con xuống cho ba, lên lầu đi ngủ!”


“Ba?” Tề Mẫn Mẫn giãy giụa nhảy khỏi vòng tay Hoắc trì Viễn. Cô nhìn Tề Bằng Trình rồi lại nhìn sang Hoắc trì Viễn, lắc lắc đàu, “Hoắc trì Viễn, anh tới đây làm gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK