Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1572


“Cảm ơn chú cảnh sát.” Tề Lạc cảm kích nói.


Không hỏi ra đầu mối gì, cảnh sát thu dọn hồ sơ rồi tạm biệt lãnh đạo và nhân viên nhà trường.


“Em có thể đi rồi.”


“Vâng.” Tề Lạc lau nước mắt, đứng dậy đi ra ngoài.


Rời khỏi phòng họp, nước mắt của Tề Lạc biến mất, vẻ mặt cũng trở nên bình tĩnh.


Cô vừa trở về, vừa suy tư con đường về sau.


Một đám cảnh sát nhỏ.


Chỉ vài giọt nước mắt đã thành công lừa được bọn họ.


Nếu mẹ bị bắt, cha chính là người giám hộ duy nhất theo pháp luật của cô. Ông không còn lý do nào để đuổi cô ra khỏi nhà.


Nếu mẹ thành công chạy thoát, toàn bộ tiền của cha liền rơi vào trong tay mẹ, cô đi theo mẹ sống cuộc sống phú hào như cũ.


Sợ cái gì?


Binh đến tướng chặn, nước đến đất chặn.


Trời sập xuống còn có người cao hơn đỡ.


Cô chỉ cần im lặng làm con gái tốt của ba mẹ, chờ đợi kết cục.


Tề Bằng Trình đang họp, thì thấy thư ký hốt ha hốt hoảng chạy đến.


Ông bực mình trừng mắt nhìn đối phương liếc mắt một cái:”Hoảng cái gì?”


“Có mấy phóng viên chạy đến nhà máy thuốc của chúng ta, nói nguyên liệu chúng ta dùng sản xuất bao con nhộng có độc, muốn vạch trần chúng ta. Ở nhà máy đang xảy ra bạo động.”


“Có độc?” Tề Bằng Trình thiếu chút nữa thì nhảy dựng lên. Việc nhập nguyên liệu vào nhà máy là do xưởng trưởng Vương, người mà ông tín nhiệm nhất phụ trách, bọn họ từ trước đến nay đều chỉ hợp tác với những nhà cung cấp chất lượng nhất. Làm sao bao con nhộng lại có độc? “Xưởng trưởng Vương đâu?”


“Đã tìm khắp nơi nhưng không thấy. Di động cũng tắt máy.” Thư ký trên trán đã toát đầy mồ hôi lạnh.


Tề Bằng Trình đập bàn, cảm giác huyết áp đang tăng lên, đầu óc trống rỗng.


Bằng trực giác, việc này chắc chắn liên quan đến xưởng trưởng Vương.


Người mà ông tín nhiệm nhất! Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.


Lúc này có một nhân viên bộ phận tài vụ đột nhiên chạy tới áp vào bên tai giám đốc tài vụ, lặng lẽ nói mấy câu.


Giám đốc tài vụ nghe xong, lập tức nhăn mày:”Cậu chắc chắn?”


“Tôi vừa mới chuyển khoản thì tài khoản báo không đủ tiền. Tôi kiểm tra lại thì mới phát hiện ra.”


Hai tay giám đốc tài vụ run rẩy, trán toát mồ hôi lạnh. Ông còn chưa kịp an ủi tổng giám đốc, lại có chuyện này xảy ra:”Tổng giám đốc, sáng sớm nay tiền trong tài khoản công ty đều bị chuyển đến tài khoản của một hàng ở Thụy Sĩ.”


Tề Bằng Trình rốt cuộc cũng không kiềm chế được nữa, cố đứng thẳng:”Mau báo cảnh sát!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK