Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 916


Hoắc trì Viễn nhanh chóng nhìn thoáng qua Tề Mẫn Mẫn: “Về sau đừng nhảy như thất thần thế, không tốt cho tim.”


“Em không có bệnh tim.” Tề Mẫn Mẫn khó hiểu cười nói: “Tuổi trẻ đúng là tư bản, chú à, em mới mười tám.”


“Bệnh tật không hỏi tuổi tác.” Hoắc trì Viễn thâm trầm nhìn thoáng qua Tề Mẫn Mẫn


“Được! Em nghe lời anh, có thể xuống lầu ăn cơm chưa?” Tề Mẫn Mẫn loạng choạng ôm tay anh ngây thơ hỏi han.


“Có thể, sẽ không đói chết em!” Hoắc trì Viễn nắm tay Tề Mẫn Mẫn, mang cô xuống lầu.


Lúc ăn cơm, anh vẫn quan sát sắc mặt cô.


Môi đỏ, hai má hồng nhuận, hô hấp vững vàng… những thứ này đều là thể hiện khỏe mạnh.


Nhưng là….


Nhớ tới Hoắc Tra Bố nói, anh lập tức trở nên khẩn trương.


Dương Nguyệt Quyên cuối cùng cũng trang điểm xong, định kéo theo Tề Lạc cùng xuống lầu ăn cơm. Nhưng mới mở cửa ra, bà liền nhìn thấy Hoắc trì Viễn và Tề Mẫn Mẫn đang tay trong tay bước ra khỏi phòng Tổng thống vô cùng tình cảm, bà không suy nghĩ gì, lập tức đóng cửa lại.


“Mẹ, làm sao vậy?” Tề Lạc kì quái nhìn mẹ mình.


Dương Nguyệt Quyên ôm ngực, vẫn chưa kịp hoàn hồn nói:”Vừa đúng lúc Hoắc trì Viễn và Tề Mẫn Mẫn cũng mở cửa đi ra.”


Nghe được lời nói của bà, Tề Mẫn Mẫn lập tức căng thẳng nói:”Bọn họ nhìn thấy mẹ rồi sao?”


“Không có!” Dương Nguyệt Quyên trả lời ngay.” May mà trong mắt bọn họ chỉ nhìn thấy nhau thô.”


Tề Lạc nghe xong, ghen tị bĩu môi:”Hồ ly tinh!” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.


“Lát nữa chúng ta hẵng xuống lầu ăn cơm.” Dương Nguyệt Quyên trở lại phòng ngủ, lôi túi đựng đồ trang điểm ra, bắt đầu trang điểm lại.


“Mẹ, mẹ trang điểm thật hoàn hảo, không nhìn ra một khuyết điểm nào” Tề Lạc nhìn mẹ mình, không khỏi tán thưởng nói.


“Mẹ phải chăm sóc tốt gương mặt này, con đừng đứng đây làm phiền mẹ nữa!” Dương Nguyệt Quyên đẩy Tề Lạc ra, cầm lấy bút kẻ lông mày bắt đầu kẻ.


………………


Tề Bằng Trình đứng ở phía trước cửa sổ, gọi điện thoại hco Hoắc trì Viễn:”Đã đi chưa?”


“Chưa ạ. Chúng con đang chuẩn bị xuất phát.” Hoắc trì Viễn lễ phép trả lời.


“Là sơ sót của ba, không ngờ bệnh tim của Nhã Lam là do di truyền. Con mang con bé đi kiểm tra kỹ càng một chút.” Tề Bằng Trình lo lắng dặn dò Hoắc trì Viễn.


“Con sẽ cho cô ấy đi kiểm tra sức khỏe toàn diện. Bao gồm cả ung thu.” Hoắc trì Viễn nói rất khẽ, dường như sợ bị Tề Mẫn Mẫn nghe thấy.


“Đúng là nên kiểm tra toàn diện. Hoắc trì Viễn, con có tâm.” Tề Bằng Trình xúc động nói.


“Tề Mẫn Mẫn là người mà con muốn sống chung cả đời, con không muốn cô ấy bị ốm đau gì.” Hoắc trì Viễn trả lời vô cùng chân thành. “Cô ấy đến rồi! Xong xuôi con sẽ báo với ba.”


Hoắc trì Viễn vừa cúp điện thoại, Tề Mẫn Mẫn liền đi từ nhà vệ sinh ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK