Mục lục
Vợ Cũ Thật Quyến Rũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 251


Cô nhảy nhót chạy vào biệt thự.


Khi cô gặp được người bác sĩ ngày hôm đó, lập tức khẩn trương chào một tiếng:“ Chào anh! Tôi đến thăm Tương bác gái.”


Bác sĩ thật không đuổi cô đi, thản nhiên trả lời:“Hôm nay cảm xúc của phu nhân Tương không được ổn định.”


”Bác sĩ.” Tề Mẫn Mẫn ngọt ngào cười nói.”Ngày đó không phải anh đã nói tâm bệnh thì cần có tâm dược chữa trị sao? Bác gái Tương cần chính là sự quan tâm và chiếu cố của người thân.”


”Tôi sợ cô bị tổn thương.”


”Tôi có chuẩn bị tâm lý. Chỉ cần có thể trị cho bác gái Tương, chút vết thương nhỏ cũng không sao cả.” Tề Mẫn Mẫn biết nhất định phải qua cửa của người bác sĩ này, cô mới có cơ hội tiếp xúc bác gái Tương, cho nên thái độ nghiêm túc là thật sự.


”Đi theo tôi.” Bác sĩ nhìn thoáng qua Tề Mẫn Mẫn, liền đi về lên lầu.


Khi Tề Mẫn Mẫn đi vào phòng, nhìn thấy phu nhân Tương đang ôm cái gối ngồi ở trên giường nói một mình. Nghe được bà ấy vì nhớ con gái và chồng của mình mới thành dáng vẻ điên như thế này, mắt cô lập tức chứa đầy nước mắt.


Cô không tiến lên, chỉ đứng im lặng nhìn bà.


Bác sĩ bước lên, thản nhiên nói: “Phu nhân Tương, có người đến thăm người.”


Phu nhân Tương dừng lẩm bẩm, lo lắng nhìn về phía cửa có một người toàn thân mặc một bộ váy trắng, đột nhiên ngây người hỏi Tề Mẫn Mẫn:“Cô là ai?”


Tề Mẫn Mẫn khẩn trương:“Bác gái, người kêu con bằng Tề Mẫn Mẫn là được.”


” Mẫn Mẫn? Nhiên Nhiên? Nhiên Nhiên của mẹ?” phu nhân Tương nghiêng cổ, lẩm bẩm. Đột nhiên ôm gối khóc lơn:“Tiểu Nhiên của tôi!”


”Bác gái!” Tề Mẫn Mẫn lập tức đau lòng đi tới, ôm lấy phu nhân, đau lòng rơi lệ:“ Bác đừng khổ sở. Con làm Con làm con gái của bác không được sao?”


Phu nhân Tương ném gối xuống, dùng sức cầm tay Tề Mẫn Mẫn:“Cô là ai? Rốt cuộc cô là ai?”


”Con là Tề Mẫn Mẫn.”Tề Mẫn Mẫn chịu đau đớn, khẩn trương trả lời:“Ngày trước con có đến, bác quên rồi sao?”


”Tề Mẫn Mẫn? Mẫn Mẫn? Nhiên Nhiên? Nhiên Nhiên của ta!”Đột nhiên phu nhân Tương dùng sức ôm chặt cơ thể mềm mại của Tề Mẫn Mẫn.


Tề Mẫn Mẫn cảm giác xương cốt của mình sắp gãy, đau đến chảy mồ hôi lạnh, nhưng cô không mở miệng.


Bác sĩ thấy như vậy, có chút khẩn trương lập tức kéo Tề Mẫn Mẫn ra. Tề Mẫn Mẫn lập tức nhìn bác sĩ lắc đầu, ý bảo không nên làm.


”Bác gái, bác ăn cam không? Con bóc vỏ cho bác.”Tề Mẫn Mẫn nhìn bàn trái cây, lập tức cười hỏi.


”Muốn!”Phu nhân Tương lập tức gật đầu. Ánh mắt điên cuồng nhìn Tề Mẫn Mẫn.


”Vậy bác buông con ra trước.”Bởi vì đau đớn nên âm thanh của Tề Mẫn Mẫn có chút run rẩy.


Sau khi Tề Mẫn Mẫn được tự do, liền cầm lấy quả cam rồi ngồi xuống bên giường, bóc cam đưa cho đối phương, cũng bắt đầu nói chuyện cùng với phu nhân Tương:“ Bác gái, hôm nay thời tiết rất đẹp chúng ta đi dạo một chút cho khỏe được không?“.


“Thời tiết tốt? Đi một chút?” Phu nhân Tưởng mang vẻ mặt đề phòng nhìn Tề Mẫn Mẫn.


“Uhm, chung ta đi tản bộ.” Tề Mẫn Mẫn cười ngọt ngào nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK