Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1041 Bí mật bố trí

- Phạm Thiên Quân là điện chủ tiền nhiệm của Diêm La điện, cũng là phó điện chủ đương nhiệm, ngươi nên có nửa điểm tôn trọng, cũng không nên hắn giam.

- Tôn trọng? Hừ!

Khương Hồng Võ lạnh lùng nói:

- Diêm La điện chỉ nhận hình luật không nhận người.

- Khương Hồng Võ, ngươi bớt nói hình luật này với ta. Nếu như ngươi coi trọng hình luật, nên nghiêm hình tra tấn đối với Khương Phàm, thuận tiện xử tử tên đồng bạn kia của Khương Phàm. Hắn đã giết trưởng lão Địch Anh của Diêm La điện các ngươi.

- Diêm La điện có phương pháp làm việc riêng của mình, không tới phiên Võ Cực điện đến khoa tay múa chân. Đúng rồi, đám trưởng lão đệ tử thủ vệ kia của ngươi, ta toàn xử tử.

- Ngươi nói cái gì? Ngươi làm gì bọn hắn?

- Bọn hắn không có dựa theo quy củ thông báo với Võ Cực điện, mà là tự mình thả người đi vào, cuối cùng khiến cho nội bộ thánh địa hỗn loạn, bảy ngọn núi cao bị hủy, hơn một ngàn người thương vong. Dựa theo hình luật Diêm La điện, xử tử!

- Ngươi... Ngươi...

- Ta làm chuyện đều là theo luật mà làm, cũng hi vọng Phạm điện chủ có thể tôn trọng Diêm La điện, không nên can thiệp thêm. Nếu như, ta nói là nếu như, ngươi muốn làm chuyện vọng động gì đó, trước hết nên nghĩ rõ ràng Võ Cực điện chỉ có trách nhiệm đóng giữ, không có quyền lợi hành hình. Dám can đảm tự tiện vượt quyền, ta sẽ nghiêm trị xử lý, tuyệt đối không nhân nhượng.

Phạm Ngọc Thành vỗ bàn đứng dậy, chỉ vào Khương Hồng Võ mắng mỏ:

- Khương Hồng Võ, làm người làm việc không nên quá tuyệt tình. Nơi này là thánh địa, là thánh địa luyện đan, không phải quân doanh, cũng không phải chiến trường. Nếu như ngươi nhất định phải dùng phương thức dã man thiết huyết kia của ngươi xử sự đến nơi này, ngươi sớm muộn cũng sẽ bị Ly Hỏa thánh địa cô lập, ngươi không chiếm được sự tôn trọng của bất cứ kẻ nào.

Khương Hồng Võ lạnh nhạt đáp lễ:

- Ta cũng khuyên ngươi một câu, con mồi tóm vào trong tay, có thể giết chết tuyệt đối không thể thả đi. Sai lầm lớn nhất của các ngươi chính là ba năm trước đây đã không có giết chết ta.

- Ngươi... Ngươi...

Phạm Ngọc Thành tức giận lại càng có cảm giác uất ức hơn.

Từ thủ đoạn đến khẩu tài(*) đều không phải là đối thủ của Khương Hồng Võ.

(*) Tài nói năng.

Dù sao Ly Hỏa thánh địa cũng là thánh địa luyện đan, tôn quý lại kiêu ngạo, làm việc chú trọng cấp bậc lễ nghĩa, người ngoài đến nơi này cho tới bây giờ đều là tôn trọng lại khách khí, hắn sống nửa đời người đều không có tiếp xúc qua người nào dã man như vậy.

Thật không thích ứng được!

Phạm Ngọc Thành hít sâu mấy hơi, cố gắng bình tĩnh:

- Đệ tử Võ Cực điện ta thả người vào là bọn hắn có tội, phải chết. Khương Phàm cùng đồng bạn của hắn, làm loạn thánh địa, tội đáng như thế nào?

- Dựa theo hình luật Ly Hỏa thánh địa, xử tử!

- Ngươi sẽ như thế nào xử trí?

- Ta xử trí không được.

- Không phải ngươi luôn mồm tôn trọng hình luật sao, làm sao lại xử lý không được.

- Ta tuân thủ chính là hình luật Ly Hỏa thánh địa, nhưng Khương Phàm là đệ tử Vô Hồi thánh địa. Xét thấy hai bên thánh địa là tình huống đặc biệt, ta không đề nghị lại đổ thêm dầu vào đống lửa đang cháy, cho nên chuẩn bị ước đàm cùng Vô Hồi thánh địa.

So với tự tiện xông vào thánh địa, giết người, ta cảm thấy sống chung hòa bình giữa thánh địa quan trọng hơn. Dù sao, chúng ta cũng đều là thánh địa, là vùng đất văn minh, Thánh Nhân vùng đất, phải để ý cấp bậc lễ nghĩa.

- Khương Hồng Võ...

Phạm Ngọc Thành suýt chút nữa lao tới đánh hắn.

- Đừng gọi tên ta, chúng ta không có quen thân như vậy, gọi ta Khương điện chủ.

Khương Hồng Võ đưa tay tiễn khách.

- Ngươi chính là một tên dã man, thô lỗ, không ra gì, giống như Khương Phàm. Các ngươi bây giờ mang lên lớp da thánh địa, nhưng vĩnh viễn không thành người của thánh địa được. Khương Hồng Võ, hãy chờ đi, ngày ngươi chết ấy, ta sẽ đích thân tưởng niệm cho ngươi.

Phạm Ngọc Thành đè ép cơn giận, thời điểm đi ra khỏi đại điện vừa vặn đụng phải Nạp Lan Minh Kính.

- Cút! Chớ cản đường!

Phạm Ngọc Thành tức giận, đối diện làm vỡ nát xe lăn của Nạp Lan Minh Kính.

Nạp Lan Minh Kính chật vật quay cuồng ra ngoài.

Phạm Ngọc Thành quét mắt nhìn Nạp Lan Minh Kính:

- Một tên phế nhân, cũng xứng tiến vào Diêm La điện? Thanh danh Diêm La điện sớm muộn cũng sẽ bị các ngươi hủy đi.

Khương Hồng Võ từ trong điện đi tới, cảnh cáo nói.

- Phạm điện chủ, Nạp Lan Minh Kính là trưởng lão của Diêm La điện ta, ngươi vô cớ đả thương người, ta thay ngươi ghi lại một bút.

Phạm Ngọc Thành đáy mắt hiện lên ý lạnh:

- Ta và ngươi đều là điện chủ, ngươi không thể chạm vào ta.

- Ta không thể chạm vào ngươi, nhưng ta có thể đụng đến trưởng lão của ngươi. Trở về nói với các trưởng lão của ngươi, trong vòng một tháng, Võ Cực điện... hoàn trả gấp bội.

- Đừng tưởng rằng dùng loại thủ đoạn đẫm máu này đã có thể khống chế Ly Hỏa thánh địa, ta cảnh cáo các ngươi, Ly Hỏa thánh địa tuyệt đối sẽ không bị các ngươi, bị Vô Hồi thánh địa khống chế, tuyệt đối sẽ không.

Phạm Ngọc Thành giận dữ rời khỏi.

- Ta không sao.

Nạp Lan Minh Kính chống thân trên lên, triệu ra một cái xe lăn mới từ trong nhẫn không gian.

- Đã tra ra được cái gì từ Phạm Thiên Quân rồi?

Khương Hồng Võ vịn hắn ngồi xuống.

- Hồn Thiên Thánh Chủ đã trở về, Già Thiên Vân Tước không hề rời khỏi, nhưng cụ thể ở nơi nào, chúng ta phải mình tra. Mà, Già Thiên Vân Tước am hiểu tốc độ, muốn tìm được và bắt hắn, cũng khó.

- Cụ thể có bao nhiêu người?

Nạp Lan Minh Kính lắc đầu:

- Phạm Thiên Quân có cảnh giác đối với ta, ta không có tra được tình huống cụ thể, nhưng ta có mấy chỗ hoài nghi. Cái đầu tiên là, bên trong Ly Hỏa thánh địa có người khác đang bí mật liên hệ cùng Hồn Thiên thánh địa, cũng không phải là Phạm Thiên Quân. Thứ hai là, nếu như Hồn Thiên thánh địa biết Khương Phàm đã xuất hiện, rất có thể sẽ điều động càng nhiều người đến. Cái thứ ba, ta hoài nghi, cũng có thể là lo lắng của ta. Hồn Thiên thánh địa còn có thể tập kích La Phù sơn mạch lần nữa.

Khương Hồng Võ lắc đầu nói:

- Thánh Chủ hai bên đã bàn bạc tốt, Ly Hỏa thánh địa thông cảm Hoang Mãng nguyên tổn thất, Vô Hồi thánh địa thông cảm La Phù thương vong. Nếu như lại xuất hiện ‘sự kiện giặc cỏ', đừng nói Vô Hồi Thánh Chủ sẽ xé bỏ điều ước, trực tiếp phản kích, ngay cả tổ sơn Trung Ương đều sẽ vấn trách.

- Trong khoảng thời gian này xác thực hỗn loạn ảnh hưởng rất ác liệt, hai bên đều sẽ không còn có đối kháng trên mặt nổi, nhưng đối kháng hợp tình hợp lý, vẫn trong phạm vi cho phép. Ví dụ như, Lang Gia hoàng triều.a
Chương 1042 Cổ La chạy

Trong lòng Khương Hồng Võ chợt run lên:

- Ngươi nói là, Lang Gia hoàng triều sẽ bắt lấy cơ hội La Phù mệt mỏi, khởi xướng tập kích?

- Lang Gia hoàng triều cũng không dám lại tuỳ tiện mạo phạm La Phù, nhưng nếu như được Hồn Thiên thánh địa âm thầm đến đỡ, bọn hắn khẳng định thù mới hận cũ cùng thanh toán một chỗ.

Nạp Lan Minh Kính mặc dù tiến vào thánh địa, tiếp xúc đến vấn đề cao hơn, nhưng ở sâu trong nội tâm từ đầu đến cuối không có buông Lang Gia hoàng triều xuống.

Đối với hắn mà nói, nơi đó đã không có tư cách làm đối thủ tiếp, nhưng đối với tông môn La Phù sơn mạch mà nói là, lại một mực là uy hiếp lớn nhất, trí mạng nhất.

Khương Hồng Võ suy nghĩ kỹ một chút, xác thực có khả năng tồn tại vấn đề.

- Lập tức phái người thông báo Vô Hồi Thánh Chủ, để bọn hắn sớm làm chuẩn bị.

- Ta đã an bài, đội Huyết Ngục thứ ba tự mình đi đưa tin tức.

- Ai... mặc dù Vô Hồi Thánh Chủ từ tổ sơn đã định ra cách cục tương lai của thánh địa Nam Bộ, nhưng muốn chân chính đạt tới mục tiêu dự trù, thật không dễ dàng. Mười năm này chính là mấu chốt.

- Phải xem chúng ta làm sao.

- Thời gian mười năm, nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn.

Khương Hồng Võ trầm ngâm một lát, nhìn Nạp Lan Minh Kính.

- Điện chủ có ý nghĩ gì?

- La Phù sơn mạch cùng Hoang Mãng nguyên đang gió nổi mây phun, hấp dẫn rất nhiều ánh mắt, cũng hấp dẫn số lượng lớn tán tu cường giả. Ta cân nhắc lấy danh nghĩa Diêm La điện, mời chào đệ tử ở Hoang Mãng nguyên. Có thể tiến hành từng nhóm, nhóm đầu tiên chỉ tuyển nhận một trăm người, bao gồm cả Linh Nguyên cảnh, cũng bao gồm cả Linh Hồn. Nhóm đầu tiên tận lực đãi ngộ cho tốt, sau đó lại xem tình huống mời chào nhóm thứ hai nhóm thứ ba.

- Đây là cơ hội tốt để gia nhập thánh địa, lại còn là thánh địa luyện đan, ta muốn đa số tán tu đều sẽ động tâm. Do ngươi tự mình giữ cửa ải, cam đoan chiêu thu đệ tử tuyệt đối trung thành.

- Ngoài ra... Mượn cơ hội mời chào đệ tử, bí mật mời chào một chi đội ngũ đặc thù. Bọn hắn do chúng ta khống chế, nhưng không thuộc về thánh địa.

Khương Hồng Võ mặc dù đã tiến vào thánh địa, có được địa vị cùng quyền lợi rất cao, nhưng điều kiện thánh địa hạn chế quá nhiều, có một số việc cho dù là Diêm La điện đều không tiện làm.

Liền giống với chuyện La Phù gặp phải uy hiếp.

Nếu như trong tay hắn có thể có một chi đặc biệt, lại tồn tại chi đội ở trong bóng tối, liền có thể kịp thời cung cấp trợ giúp.

- Cái này rất quan trọng.

Nạp Lan Minh Kính đồng ý với đề nghị của Khương Hồng Võ, nhưng muốn giải quyết khả năng La Phù gặp phải nguy cơ, bây giờ phải nghĩ biện pháp ứng phó.

- Chúng ta có thể kết giao một gia tộc ở bên ngoài, bồi dưỡng thành tâm phúc minh hữu. Đội ngũ đặc biệt này liền đưa tới nơi đó, trên danh nghĩa là chi đội của bọn hắn, trên thực tế là cho chúng ta sử dụng.

- Điện chủ suy tính chu toàn.

- Bên ngoài kết giao gia tộc, nội bộ cũng phải chọn lựa mấy trưởng lão có sức ảnh hưởng, cho chúng ta sử dụng.

Khương Hồng Võ đẩy Nạp Lan Minh Kính trở lại trong điện, vừa thảo luận cũng vừa trao đổi ý kiến.

Khương Phàm nghỉ ngơi đến ngày thứ hai, đầu vẫn rất đau, Đan Hoàng cũng không có đáp lại.

- Ca ca, huynh khôi phục tốt rồi?

Khương Uyển Nhi một mực chờ ở trong sân, nhìn thấy Khương Phàm đi ra, mừng rỡ chạy tới.

- Ngươi thật sự là càng ngày càng có thể giày vò.

Yến Khinh Vũ nhìn Khương Phàm mà lắc đầu, đều đã tiến vào thánh địa còn không vừa lòng, nhất định phải gây họa khắp nơi.

- Sinh mệnh chân lý ở chỗ giày vò. Để yên, còn sống thì có ý nghĩa gì?

Khương Phàm nhìn thấy các nàng cũng rất vui vẻ, mà đã lâu không gặp, dáng dấp hai người đã càng duyên dáng yêu kiều, đều thành đại cô nương.

- Đã thích ứng sinh hoạt ở thánh địa chưa?

- Vừa mới đến, còn chưa thích ứng được, nhưng rất kích thích.

Yến Khinh Vũ xác thực đã xinh đẹp hơn, dù sao cũng là mười tám xuân xanh, thân thể nẩy nở như nụ hoa chớm nở, dáng người cao gầy trội hơn, da thịt trắng tuyết, để nữ tử hâm mộ, làm cho nam tử ái mộ.

Nàng kỳ thật thật không nghĩ tới mình quanh đi quẩn lại vậy mà thật tiến vào thánh địa, lại còn lại tôn chủ Nam Bộ, thánh địa luyện đan.

Mặc dù tình huống bây giờ có chút hỗn loạn, nhưng nàng tin tưởng phụ thân và mọi người có thể xử lý tốt.

Khương Uyển Nhi đã cắt đi mái tóc dài, để lại tóc ngắn tươi mát, ngũ quan xinh xắn càng lộ vẻ xinh đẹp, trên gương mặt lại có hai cái lúm đồng tiền nho nhỏ, rất là thanh tú.

- Trước đó ta cứ nghĩ thánh địa đều là Thánh Nhân cao cao tại thượng, không nghĩ tới lại đều là phàm nhân.

Khương Phàm cười:

- Là người liền có thất tình lục dục, ai cũng không thể ngoại lệ. Càng là ra vẻ đạo mạo, bị kích thích càng dễ dàng kích động. Nếu các ngươi đã tới Ly Hỏa thánh địa thì hãy cố gắng hưởng thụ, không cần cảm thấy là đến cướp đồ của người ta, phải từ trong đáy lòng coi Ly Hỏa thánh địa thành nhà mình.

- Tất cả mọi thứ ở nơi này đều là của các ngươi, ai khi dễ các ngươi người đó là hỗn đản, buông tay buông chân, quất hắn.

Khương Uyển Nhi kéo Khương Phàm lại, hì hì cười nói:

- Huynh thật giống phụ thân. Ngày đầu tiên khi chúng ta tiến đến, phụ thân đứng ở trước cửa cũng đã nói câu như thế.

- Phụ thân vẫn luôn nhìn việc rất thấu, ngay cả Vô Hồi Thánh Chủ đều rất thưởng thức người, không phải vậy sao có thể điều đến nơi đây phối hợp Thường Huyền Nghĩa. Các muội có thể đi đến Đan Đỉnh điện không?

- Ly Hỏa thánh địa phòng chúng ta cùng giống như phòng tặc, ngoại trừ Diêm La điện, các đại điện khác chỉ cần tới gần liền sẽ bị đuổi đi. Tuy nhiên Thường thúc thúc từ Hồng Liên Đan Thành có mang theo rất nhiều đan dược, để ở chỗ chúng ta nơi này, huynh cần thuốc gì.

- Ý thức của chịu chút tổn thương, cần thuốc có thể điều trị ý thức, tẩm bổ linh hồn, càng nhiều càng tốt.

- Muội sẽ đi tìm một chút cho huynh, chờ nhé.

Khương Uyển Nhi giống như một con bướm xinh đẹp, vui mừng 'Bay' đi.

Yến Khinh Vũ cười nói:

- Đã lâu ta không thấy Uyển Nhi vui vẻ như vậy.

Khương Phàm ngồi vào trên băng ghế đá:

- Uyển Nhi nha đầu này mang quá nhiều áp lực, luôn muốn thay hai vị ca ca chấn hưng Khương gia.

- Nàng tu luyện rất liều, bây giờ cũng đã là Linh Nguyên cảnh ngũ trọng thiên.

- Ngũ trọng thiên... Mạnh hơn rồi...

Khương Phàm nhớ kỹ thời điểm Khương Uyển Nhi từ Thiên Khải bí cảnh trở về, mới tam trọng thiên, một năm ngắn ngủi mà thôi, thậm chí đã phá hai trọng thiên.

Lấy lục phẩm linh văn làm đến trình độ này thật không dễ dàng.
Chương 1043 Cổ La chạy (2)

- Nàng có thể tới ngũ trọng thiên, thật sự là đã liều cả mạng, nhưng nhìn cảnh giới của ngươi, ai, chênh lệch giữa lục phẩm linh văn cùng Thánh phẩm linh văn thật lớn như vậy sao?

Yến Khinh Vũ cũng rất cố gắng, nhưng nhìn đến Khương Phàm mới biết được chênh lệch giữa hai người vậy mà đã kéo đến lớn như vậy.

- Ta là tình huống đặc biệt. Bây giờ đã là Chí Tôn thánh văn.

- Trước đó cảm giác lục phẩm linh văn rất kiêu ngạo, bây giờ...

Yến Khinh Vũ than nhẹ, nhảy ra khỏi cái vòng Lang Gia hoàng triều kia, mới chính thức cảm nhận được cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân(*).

(*) Bên ngoài có bầu trời khác, người tài có người tài hơn.

Có nhiều thứ, không phải cố gắng thì có thể làm được.

- Lấy mỹ mạo và khí chất của cô, chờ tương lai trưởng thành đến Linh Hồn đỉnh phong, lại có thân phận Diêm La điện, toàn bộ nam tử Hoang Mãng nguyên đều sẽ vì cô mà điên cuồng.

- Ta có mỹ mạo, khí chất?

Yến Khinh Vũ bị Khương Phàm chọc cười.

- Đối với mình không có tự tin sao?

- Ta không hứng thú đối với nam tử.

- Ai, không cần sớm phủ định chuyện mình chưa nghiệm qua.

Khương Phàm muốn trấn an Yến Khinh Vũ, nhưng khi nói xong bỗng nhiên cảm giác giống như không đúng.

Yến Khinh Vũ khẽ giật mình, gương mặt xinh đẹp vụt đỏ lên.

Khương Phàm ngượng ngùng cười hai tiếng, tranh thủ thời gian nói sang chuyện khác:

- Nạp Lan Minh Kính sao lại tới Diêm La điện?

Yến Khinh Vũ cũng tranh thủ thời gian thuận theo nói tiếp:

- Là tộc trưởng Nạp Lan Sóc mãnh liệt tiến cử. Vừa mới bắt đầu tất cả mọi người cảm giác không hiểu thấu, cũng không có mấy người để hắn vào trong mắt, nhưng hắn dần dần bày ra trí tuệ, cùng năng lực nhìn thấu lòng người, để phụ thân và mọi người bắt đầu coi trọng. Sau khi tiến vào Diêm La điện, Khương vương gia cùng hắn tiếp xúc mấy lần đều nhanh không thể rời bỏ hắn, mỗi ngày mang theo trên người, coi hắn là quân sư. Ngay cả phụ thân đều nói, Khương Vương cùng Minh Kính là bạn vong niên(*).

(*) Bạn chơi với nhau nhưng không quan tâm tuổi tác.

- Hắn thật sự có thể nhìn thấu lòng người?

- Hắn không có linh văn, là thật. Hắn có thể nhìn thấu lòng người, cũng là thật. Hắn rất có trí tuệ, đây càng là thật.

Yến Khinh Vũ nhớ tới Nạp Lan Minh Kính liền có loại cảm giác là lạ.

Hắn luôn là một dáng vẻ không tranh quyền thế, ôn tồn lễ độ, đối xử với mọi người rất hiền lành, nhưng cũng không ai biết hắn đang suy nghĩ gì, lại là không phải đang quan sát ngươi.

- Nạp Lan Sóc tự mình tiến cử...

Khương Phàm như có điều suy nghĩ khẽ nói.

- Đúng rồi! Còn có chuyện!

Yến Khinh Vũ bỗng nhiên có chút kích động.

- Thế nào?

- Cổ La!

- Cổ La chết rồi?

- Hắn chạy. Sau khi Hoàng Đại Bính tiến vào Bạch Hổ tông... Ngày thứ năm hay là ngày thứ mấy đó, Thiên Sư tông nơi đó truyền đến tin tức nói Cổ La đột nhiên nổi điên vào đêm khuya, bộ dáng vô cùng đáng sợ, làm bị thương hơn tám mươi vị đồng môn, xông ra khỏi Thiên Sư tông.

- Văn Thải Y trưởng lão ngăn cản, lại bị hắn làm cho bị thương nặng. Nghe nói vết thương vô cùng nghiêm trọng, tiếp tục thối rữa, lan tràn toàn thân, thịt đều rơi xuống, sau khi đưa đến Ngọc Đỉnh tông nơi đó ở tám ngày mới tốt xấu kiếm về một cái mạng.

Đêm khuya ngày hôm đó Thiên Sư tông đến Bạch Hổ tông cùng thành Bát Bảo thỉnh cầu viện trợ, điều động hơn năm ngàn người tìm kiếm Cổ La. Chỉ là liên tục tìm hơn nửa tháng, không còn thấy qua Cổ La, hắn cứ như tan vào hư không vậy.

- Hắn có thể thương tổn được Văn Thải Y trưởng lão? Làm sao thương tổn!

Khương Phàm kinh ngạc, đang tốt mà tại sao lại nổi điên, còn có thể làm bị thương Văn Thải Y là Linh Hồn cảnh cao giai?

- Sau khi Cổ La từ Thiên Khải bí cảnh trở về cứ như biến thành người khác, rất lo nghĩ rất táo bạo, còn thường xuyên mình khóa ở sau núi tu luyện. Dạ tông chủ biết hắn đạt được cơ duyên, không chút quấy rầy, không nghĩ tới hắn...

- Hắn đạt được cơ duyên gì?

- Chính là thạch kiếm kia đó. Ta nghe người của Thiên Sư tông nói, đêm hôm đó toàn thân hắn tràn đầy hắc khí, hắc khí đụng phải cái gì thì cái đó liền khô nát mục rữa, hắn vô cùng táo bạo, phát ra tiếng của dã thú, con mắt còn hiện ra ánh sáng màu xanh lục, trong miệng một mực nói nhỏ nói cái gì đó.

- Thạch kiếm?

Khương Phàm cố gắng nghĩ lại tình huống ở Thiên Khải bí cảnh, giống như có chút ấn tượng như vậy.

Lúc ấy trên trời rơi xuống mảng lớn đá vụn, bọn hắn đi trễ, cái gì đều không có cướp được, chỉ có Cổ La nhặt được một thanh kiếm.

Thạch kiếm?

Hắc khí?

Mục nát?

Khương Phàm cau mày, thanh kiếm kia chẳng lẽ có bí mật gì?

Yến Khinh Vũ nói:

- Dạ tông chủ còn ủy thác chợ đen hỗ trợ tìm kiếm, treo giải trên trời, nhưng từ sau khi Cổ La chạy đi, đã không còn xuất hiện nữa.

- Nếu như hắn nổi điên, hẳn là sẽ mạnh mẽ đâm tới, chạy tán loạn khắp nơi, không thể nào trực tiếp biến mất từ vạn dặm La Phù. Chẳng lẽ là cổ kiếm chỉ dẫn lấy hắn đi nơi nào?

Khương Phàm bỗng nhiên có cảm giác, bên trong rất nhiều đồ rơi xuống lúc ấy, cổ kiếm không phải râu ria, cũng không phải tùy tiện đến rơi xuống, mà là... Nó chính là thủ phạm làm sụp đổ bầu trời.

Nếu thật là như thế này, cổ kiếm tuyệt đối có bí mật rất lớn!

Nhưng Cổ La chỉ là lục phẩm linh văn, có thể khống chế sao?

Yến Khinh Vũ tiếc nuối nói:

- An Nhiên đi thánh địa, ngươi cũng đi thánh địa, Dạ tông chủ coi Cổ La là thành tông chủ tương lai mà bồi dưỡng, không nghĩ tới đã vậy còn biến mất quá ly kỳ.

- Ta sẽ lưu ý hắn, nhưng...

- Nhưng cái gì?

- Chỉ sợ sau khi tìm được Cổ La, hắn đã không còn là Cổ La mà chúng ta quen biết.

- Có ý gì??

- Ta đi tìm xem, cũng coi như sư huynh đệ.

Khương Phàm có trực giác, khả năng Cổ La đang gặp nguy hiểm.

Khương Uyển Nhi ôm một cái hộp gấm chạy về đến, đặt trên bàn đá:

- Trong này có tám loại đan dược, đều là tẩm bổ linh hồn, cường thịnh ý thức, huynh xem một chút là cần cái nào.

- Dưỡng Hồn Đan, Chính Thiên Đan, Quả Nguyên Đan...

Sau khi Khương Phàm cẩn thận lật xem thì cầm lấy Dưỡng Hồn Đan ăn vào một viên:

- Ta đều lấy cả, nhìn xem có hiệu quả hay không.

Khương Uyển Nhi giao hộp gấm cho Khương Phàm:

- Còn cần cái gì không?

- Ta cần dược liệu.

Khương Phàm nhìn về phía phương hướng Dược sơn của Ly Hỏa thánh địa, trước khi đến là cảm thấy có thể tùy tiện cầm dược liệu của thánh địa, không nghĩ tới vậy mà lại là tình huống như vậy.

Sớm biết như thế này, lúc ấy ở Đan Đỉnh điện nên vơ vét sạch sẽ toàn bộ đan dược.

Chờ chút, vơ vét toàn bộ?

Trong lòng Khương Phàm khẽ động.
Chương 1044 Bố cục

Khương Phàm điều dưỡng ba ngày ba đêm, ý thức đã có chuyển biến tốt đẹp, không còn đau đầu nữa.

Thú ấn cũng nổi lên tia sáng, chỉ là đều rất yếu ớt, miễn cưỡng hiện ra hình dáng.

Đan Hoàng vẫn không có bất kỳ phản ứng nào.

Khương Phàm cơ hồ không cảm giác được hắn tồn tại.

Khương Uyển Nhi nhìn thấy Khương Phàm còn đang ăn đan dược, quan tâm hỏi:

- Ca ca, ý thức của huynh còn chưa tốt sao?

- Tốt hơn nhiều rồi.

Khương Phàm ăn đan dược vào, yên lặng luyện hóa.

Khương Uyển Nhi lo lắng nói:

- Cần tìm Thường thúc thúc kiểm tra cho huynh một chút không? Muội thấy huynh mấy ngày nay luôn ngẩn người.

Yến Khinh Vũ ở bên cạnh nói:

- Hắn không phải ngẩn người, là đang nghĩ cách tính toán.

- A?

- Hắn luôn luôn nhìn qua phương hướng Dược sơn mà ngẩn người, khẳng định đang đánh chủ ý xấu gì đó rồi.

- Hì hì, Khinh Vũ tỷ tỷ quan sát rất cẩn thận nha.

- Chính hắn đều nói rồi, sinh mệnh chân lý ở chỗ giày vò. Cho nên cuộc sống của hắn đơn giản chính là 'đang giày vò' cùng 'Chuẩn bị giày vò’.

Khương Phàm cười khẽ hai tiếng, tiếp tục suy nghĩ cái gì đó.

- Ta nói đúng rồi phải không?

Yến Khinh Vũ hừ một tiếng, ngồi vào bên cạnh:

- Ngươi có thể sáng sủa chút hay không, mới mười bảy tuổi, có chút tinh thần phấn chấn được không, đừng như người hai mươi bảy.

- Hì hì, Khinh Vũ tỷ tỷ không phải nói thích thành thục sao?

- Ta... Ta nói lúc nào.

- Lần trước cùng nhau tắm rửa, lúc nói còn ngẩn người đấy thôi.

- A... Nha đầu chết tiệt kia, đừng có cái gì cũng đều nói ra bên ngoài.

- Ca ca, huynh thích như thế nào?

Khương Uyển Nhi bỗng nhiên tiến đến trước mặt Khương Phàm.

- Ta à, tùy duyên.

Khương Phàm cười cười, đã đợi không kịp mà gọi Bách Lý Mạc Yêu vào.

- Tốc độ ngươi có thể có bao nhanh?

- So với ai?

Bách Lý Mạc Yêu mong đợi nhìn Khương Phàm.

Ba ngày này hắn vẫn một mực đang kìm nén sức lực muốn đi tìm đám người Huyền Nguyệt hoàng triều kia báo thù, chỉ là Khương Phàm đã nhiều lần ngăn cản.

- Cùng tất cả mọi người trong Ly Hỏa thánh địa.

Khương Phàm suy tính mưu đồ ba ngày, bây giờ đã có tính toán.

- Chỉ cần bọn hắn không có vũ khí rất đặc biệt, ta hẳn là có thể nhanh hơn so với tất cả bọn hắn.

- Nếu như trên lưng mang mấy trăm vạn tấn đồ thì sao?

Mấy trăm vạn tấn?

Một ngọn núi sao.

Bách Lý Mạc Yêu ngẫm lại, nói:

- Có ảnh hưởng, nhưng nếu cự ly ngắn hẳn là ảnh hưởng không lớn.

Khương Phàm nói:

- Ngươi đến Hoang Mãng nguyên đi dạo, nhìn xem có thể tìm tới đám người kia hay không. Ta ở chỗ này có hai kế hoạch, nếu như tìm không thấy, chúng ta sẽ dùng cái đầu tiên, nếu như có thể tìm được, chúng ta sẽ dùng cái thứ hai.

- Ta đi ngay!

- Chú ý ẩn nấp. Nếu như bọn hắn không có ở đây, nói rõ đã từ bỏ. Nếu như vẫn còn liền có thể là đang làm bẫy.

- Hoang Mãng nguyên là vùng đất bằng phẳng, chỉ cần ta giữ vững ba vạn mét trở lên, bọn hắn sẽ không nhìn thấy ta, nhưng ta có thể nhìn thấy bọn hắn.

- Mặc kệ tìm được hay là không, trước đại hội luyện đan một ngày, ngươi nhất định phải trở về.

Yến Khinh Vũ nhìn Bách Lý Mạc Yêu hào hứng rời khỏi, thể hiện có chút quái dị:

- Các ngươi thật sự là bằng hữu? Tại sao ta cảm giác hắn giống như có chút sợ ngươi.

- Cái này gọi là tôn trọng lẫn nhau. Đến đây, ta chỉ đạo võ pháp cho các ngươi.

Khương Phàm đứng dậy, chào hỏi hai nữ.

Yến Khinh Vũ kháng cự:

- Ngươi chỉ đạo Uyển Nhi đi, ta là Phong hệ linh văn, không giống với các ngươi.

- Ta vẫn là đề nghị kia, cô muốn phát huy ngươi ưu thế Phong hệ, nên phối hợp tốt với ám khí.

- Ngươi lại lăng mạ Phong hệ linh văn chúng ta, ta có thể sẽ tức giận với ngươi đấy.

- Nàng còn không phục.

Khương Phàm vừa hết lời, triển khai tư thế nói với Khương Uyển Nhi:

- Cứ việc tấn công, đừng sợ làm bị thương ta.

- Muội có thể bắt đầu.

Khương Uyển Nhi nắm tay trái lại, liệt diễm cuồn cuộn, ngưng tụ thành tinh thuẫn, tay phải hướng về phía trước, ngưng tụ liệt diễm trường mâu, sau một tiếng quát, nàng liền xông về phía Khương Phàm.

Yến Khinh Vũ vội vàng hô to:

- Khương Phàm, ngươi thu lại chút đi, đừng không nặng không nhẹ làm bị thương Uyển Nhi.

- Đây là muội muội ta! Ta làm bị thương cô, cũng thương không đến nàng.

- Ngươi...

Cũng không lâu lắm, thời điểm Khương Phàm cùng Khương Uyển Nhi đánh hừng hực khí thế, Khương Hồng Võ mang theo bọn người Yến Tranh lại tới đây.

- Ly Hỏa Thánh Chủ phái người đến khiêu chiến.

Khương Uyển Nhi tản ra liệt diễm, lui đến bên cạnh:

- Lại là đánh cùng Hoàng Kim Sư Tử kia sao? Hắn vẫn chưa từ bỏ ý định như vậy sao?

- Lần này không giống, trên mặt nổi là muốn khiêu chiến các ngươi, nhưng thật ra là nhắm tới Nghị nhi. Hắn mời ra một Thánh Hỏa từ bên trong Vạn Hỏa Pháp Tràng, tên là Thuần Dương Chính Thiên Hỏa, nói là dùng để ban thưởng người biểu hiện ưu tú. Trưởng lão tới thông báo còn đặc biệt giới thiệu, Thuần Dương Chính Thiên Hỏa là một loại Thánh Hỏa có khí tức chí dương bá đạo, vô cùng thích hợp để tu luyện võ pháp cương mãnh, không chỉ sẽ thả ra uy lực mạnh hơn, sẽ còn tự mang khí thế áp bách.

Khương Hồng Võ rất rõ ràng ý tứ của Ly Hỏa Thánh Chủ, ngoài mặt là mời bọn hắn tiếp tục 'Luận bàn', nhưng lại cố ý lấy ra Thánh Hỏa, còn tới giới thiệu tình huống Thánh Hỏa, kỳ thật chính là dẫn dụ Khương Phàm ra tay.

Bởi vì Ly Hỏa Thánh Chủ biết Khương Phàm có thể thôn phệ Thánh Hỏa khác.

- Nếu Ly Hỏa Thánh Chủ khẳng khái như thế, sao ta có thể để lão nhân gia ông ta thương tâm.

Khương Phàm đang nghĩ ngợi nên làm như thế nào để đến bên trong Vạn Hỏa Pháp Tràng trộm Thánh Hỏa, vậy mà Ly Hỏa Thánh Chủ lại chủ động đưa tới cửa.

Thuần Dương Chính Thiên Hỏa?

Trùng hợp như vậy sao?

Đây là một trong mấy loại Thánh Hỏa hắn mong đợi gặp phải nhất.

- Ta đương nhiên hi vọng ngươi có thể lấy được Thánh Hỏa, nhưng nếu Ly Hỏa Thánh Chủ mời liền khẳng định có nắm chắc.

- Hoàng Kim Sư tộc là một trong ngũ đại vương tộc của Trấn Nam Yêu Quốc, nhất là ấu sư kia, tựa như là một kẻ ưu tú nhất trong hậu đại của Hoàng Kim Sư Vương.

- Ta đã là Chí Tôn thánh văn, có nắm chắc. Đi, chiếu cố hắn một chút.
Chương 1045 Rắp tâm suy tính

Khi bọn hắn đi đến trước đại điện Ly Hỏa, Ly Hỏa Thánh Chủ, điện chủ các điện, còn có rất nhiều trưởng lão và đệ tử thân truyền đều đã chờ đợi ở nơi này.

- Khương Phàm? Không phải hắn bị nhốt trong địa lao sao, sao lại có thể tùy tiện đi ra.

Lúc mọi người nhìn thấy Khương Phàm, lập tức tức giận chất vấn Khương Hồng Võ.

Đương nhiên là cố ý.

Hôm nay bọn hắn chính là đào hố cho Khương Phàm, chờ hắn tới nhảy vào.

Ly Hỏa Thánh Chủ nhếch miệng lên một đường cong, nhưng rất nhanh đã biến mất. Liền biết tiểu tử Khương Phàm này gánh không được Thánh Hỏa dụ hoặc.

Khương Hồng Võ nói:

- Ta đã liên hệ cùng Vô Hồi thánh địa, bọn họ nguyện ý xin lỗi, thái độ vô cùng thành khẩn. Xét thấy hai bên đều là đồng minh thánh địa, ta và phó điện chủ Phạm Thiên Quân sau khi thương lượng đều cảm thấy nên lấy đại cục làm trọng, trước tiên coi Khương Phàm là tân khách mà đối đãi. Còn cụ thể xử trí như thế nào, chờ Vô Hồi thánh địa tới đàm phán lại nói.

Tập thể đám người trước điện nghẹn ngào, triệt để bó tay rồi.

Vô Hồi thánh địa nơi đó nói xin lỗi?

Ngươi còn cùng Phạm Thiên Quân thương lượng?

Mở mắt nói lời bịa đặt sao lại có thể nói tới thông thuận tự nhiên như thế được chứ. Hắn là làm thế nào tự do chuyển đổi giữa 'Bá khí' cùng 'Không biết xấu hổ' được?

Phạm Ngọc Thành đều có chút bội phục:

- Coi như muốn chờ đợi xử trí, cũng không thể đưa đến loại trường hợp này.

Khương Hồng Võ nói:

- Khương Phàm ngưỡng mộ phong thái Hoàng Kim Sư tộc, đặc biệt đến tiếp. Ta nghĩ Hoàng Kim Sư Vương cũng không để ý chứ.

Giọng Hoàng Kim Sư Vương ù ù, uy thế bức người:

- Mặc dù ta ở Trấn Nam Yêu Quốc nhưng cũng từng nghe nói đến thanh danh Khương Phàm. Dìm nước Hoang Mãng nguyên, trêu đến người người oán trách. Cưỡng đoạt Vĩnh Hằng Chi Linh tại Vĩnh Hằng Thánh Sơn, còn đồ sát toàn bộ đệ tử Hồn Thiên thánh địa, giết tám vị thiên kiêu Huyền Nguyệt hoàng triều. Sức một mình, bôi lên hai chữ huyết sắc cho thánh địa, thật sự là nhân kiệt khó có được.

Khương Phàm cười nhạt nói:

- Quá khen.

Hoàng Kim Sư Vương hừ lạnh:

- Ngươi đều đã tới, cũng đừng chỉ nhìn, có hứng thú cùng hài tử ta tỷ thí một trận hay không?

Ly Hỏa Thánh Chủ cố ý biểu hiện ra vẻ mặt do dự:

- Sư Vương, Khương Phàm sát tính quá nặng, thủ đoạn lại tàn nhẫn, không thích hợp cho trường hợp này.

Hoàng Kim Sư Vương lại nói:

- Sát tính nặng mới tốt. Yêu quốc chúng ta cho tới bây giờ đều không có loại chuyện diễn võ này, đều là lên đài chém giết, không chết không phế không rời khỏi sàn đấu. Thế nào, Khương Phàm, ngươi có dám hay không?

Khương Phàm ngoài cười nhưng trong không cười mà nói:

- Thánh địa là tịnh thổ(*), ta lại là khách, không tiện ở chỗ này chém giết. Chẳng may làm bị thương người nào, coi như không xong.

(*) Vùng đất lý tưởng, hoàn mỹ, an hòa và viên mãn.

Đám người run rẩy khóe mắt, thật đúng là có phụ thân nó tất có hài tử.

Hoàng Kim Sư Vương lại nói:

- Nếu như nơi này không tiện, chúng ta đến bên ngoài thánh địa, nơi đó khoáng đạt, tùy tiện náo. Như thế nào?

- Chúng ta lần đầu gặp mặt liền chém chém giết giết, không tốt lắm đâu.

Khương Phàm cố ý liếc mắt nhình tượng đá bên cạnh Ly Hỏa Thánh Chủ, tượng đá đỏ bừng, khuấy động ánh lửa mãnh liệt, bên trong giống như có thứ gì đó đang va chạm táo bạo, lúc nào cũng có thể xông ra tới.

Chu Tước linh nguyên trong khí hải bay lên gáy to, giống như đã cảm nhận được Thánh Hỏa kia, không kịp chờ đợi muốn thôn phệ.

Ly Hỏa Thánh Chủ nói:

- Nếu hai bên đều có ý, cơ hội lại rất khó có được, ta thấy như vậy đi, các ngươi liền đến bên ngoài so một trận. Ta làm chủ nhân, cũng lấy ra một thứ, trợ hứng cho hai vị khách.

Khương Hồng Võ rất phối hợp mà nói:

- Thuần Dương Chính Thiên Hỏa cũng không phải Thánh Hỏa bình thường, Ly Hỏa Thánh Chủ đều đã khẳng khái như thế, Khương Phàm, có muốn thử một chút hay không?

Khương Phàm đối với Ly Hỏa Thánh Chủ nói:

- Ta thắng, Thuần Dương Chính Thiên Hỏa sẽ thuộc về ta??

- Chỉ cần ngươi có thể thắng, sẽ thuộc về ngươi.

- Nếu đã như thế, vậy ta liền bêu xấu.

Sau khi một phen khách sáo dối trá, hai bên phối hợp rất tự nhiên cũng nhau diễn xong đùa giỡn.

Nhưng, khi hoàng kim ấu sư từ phía sau thân thể cao lớn của Sư Vương đi ra, bọn người Ly Hỏa Thánh Chủ lộ ra nụ cười, mà sắc mặt của bọn người Khương Hồng Võ lại trở nên cực kỳ khó coi.

Trước đó vẫn là ấu sư chừng mười xích (*), ba ngày ngắn ngủi vậy mà đã bỗng nhiên tăng mạnh hơn hai mét rồi, đã trở nên càng uy vũ càng thần tuấn, cũng càng khổng lồ.

[* 1 xích = 33cm]

Cục thịt ở giữa hai cái đầu kia hoàn toàn dài ra, biến thành cái đầu vàng óng ánh.

Khí thế mạnh hơn, cảnh giới cũng đột phá.

Khương Hồng Võ bỗng nhiên đứng dậy, mấy ngày ngắn ngủi mà thôi, làm sao nó có thể mọc ra ba cái đầu, cảnh giới lại là Linh Hồn cảnh nhị trọng thiên!

- Đều thất thần làm gì, còn cần đặc biệt giới thiệu sao?

Ly Hỏa Thánh Chủ cười lạnh, muốn lấy Thuần Dương Chính Thiên Hỏa của ta, ngươi phải dùng mệnh đến đổi.

- Các ngươi giở trò lừa bịp!

Khương Uyển Nhi giận dữ la mắng.

Hoàng Kim Sư Tử đột nhiên mọc ra cái đầu thứ ba, khẳng định là bởi vì đã ăn bảo dược vô cùng quý giá. Ly Hỏa Thánh Chủ khẳng khái như thế, cũng có thể đã làm ước định cùng Hoàng Kim Sư Vương, muốn giết Khương Phàm.

Yến Khinh Vũ tức giận, đám người này quá ghê tởm, một kẻ chủ nhân thánh địa, một kẻ là Yêu Vương hoàng tộc, vậy mà lại liên thủ với nhau tính toán một hài tử mười mấy tuổi.

Phạm Ngọc Thành thưởng thức bộ dáng kinh ngạc của bọn hắn, tâm tình thật tốt.

Để cho các ngươi cuồng, để cho các ngươi phách lối, bây giờ đã sợ hãi chưa?

Khương Hồng Võ trầm giọng nói:

- Cảnh giới của hắn là nhị trọng thiên, công bằng sao?

Ly Hỏa Thánh Chủ liếc mắt Khương Phàm, thản nhiên nói:

- Khương Phàm đạt được Vĩnh Hằng Chi Linh, hẳn là đã là Chí Tôn thánh văn, nếu như luận bàn cùng cảnh giới, đối với người khác liền không công bằng.

Phạm Ngọc Thành cũng nói:

- Khương Phàm là Chí Tôn thánh văn, Hoàng Kim Sư Tử cao hơn nhất trọng thiên, thực lực vừa vặn sẽ xứng đôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK