Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2566 Thời đại song thần (2)

- Ngươi chờ một chút...

Thánh Hoàng đầu tiên - Tần Thế Võ ngắt lời nói:

- Phản kích? Chúng ta phản kích nơi này? Chẳng lẽ ngươi không nghe nói, Khương Phàm săn giết Thiên Diện Ma Hoàng tại Địa Ngục? Nếu như muốn nghịch tập phản kích, Thần Tôn của chúng ta sẽ phải rời khỏi pháp trận, nếu như gặp bất trắc thì sao!!

- Ha ha, các ngươi sẽ không gặp bất trắc, kẻ thật sự gặp bất trắc, là Khương Phàm!

- Thần Tôn của chúng ta là rất mạnh, nhưng chúng ta sẽ không khuếch đại. Khương Phàm bắt lấy Cửu Lê Thần Cung, chẳng khác nào bắt lấy tấm Thần Khí Ma Đồ kia, bắt lấy Thiên Cực giới, chẳng khác nào bắt lấy Bảo khí Không gian, bắt lấy Thiên Diện Ma Hoàng, cũng nhất định có thể luyện hóa thành tài nguyên. Bây giờ Khương Phàm mạnh bao nhiêu, ngươi có thể tưởng tượng được không? Coi như hắn thành thần, ta cũng không kinh ngạc!

Tần Thế Võ và đám người Tru Thiên Thần Điện kiêng kỵ nhất chính là cái này, đó là Chu Tước.

Không giống với Bạch Hổ và Long tộc có thể sinh ra tộc đàn hoàn chỉnh, Chu Tước sinh ra chính là duy nhất, giáng lâm chính là muốn xưng đế, cái này cũng đã chú định chỗ cường hãn của nó.

Chiến tích kiếp trước, điên cuồng kiếp này, đều rõ ràng cho thấy sau khi Khương Phàm thành thần sẽ đáng sợ cỡ nào!

- Bọn người Khương Phàm đúng là rất mạnh, nhưng chúng ta càng mạnh hơn, không, là các ngươi sẽ càng mạnh.

Chu Ngạo Hoàng giương lên đầu, nói:

- Năm ngày trước, Chu Phục Sinh lão tổ của chúng ta đã xuất quan, Xích Thiên Thần Triều đã nghênh đón thời đại song thần!

- Thời đại song thần? Chu Phục Sinh thành thần?

Tru Thiên Thần Tôn, Tần Thế Võ và đám người kinh ngạc, khó có thể tin được mà nhìn Chu Ngạo Hoàng.

- Trước đó ta đã phái tới người để lộ qua cho các ngươi, nhưng các ngươi không tin, bây giờ ta có thể dùng danh nghĩa Xích Thiên Thần Triều thề, Chu Phục Sinh lão tổ, đã tiến tới cảnh giới Thần Tôn, Quang Mang Thần Điện - Bùi Tu Nghiệp, cũng đã xuất quan nửa tháng trước, thật đáng tiếc lại không có đột phá, nhưng đã là Thánh Hoàng đại hoàn mãn, Quang Minh cực tốc phối hợp với Thiên Phạt Thần Kiếm, thực lực của hắn... Có thể giết Đông Hoàng Càn!

Giọng Chu Ngạo Hoàng kiêu ngạo quanh quẩn ở trong đại điện.

Bọn người Tần Thế Võ khiếp sợ nhìn Chu Ngạo Hoàng, một người là đại hoàn mãn, một người là tân thần?

Đây là làm sao làm được?

- Các ngươi đã dùng hết Thần Nguyên?

Tru Thiên Thần Tôn cau chặt lông mày, đột nhiên nghĩ đến khả năng này, nhưng lại không dám tin.

Thần Nguyên là thứ còn sót lại của tổ tông, là ở thời khắc sinh tử tồn vong mới có thể cho phép vận dụng, vậy mà Xích Thiên Thần Tôn đã dùng vào lúc này, lại còn giao Thần Nguyên cho người của Quang Mang Thần Điện?

Chu Ngạo Hoàng nói:

- Vì để bảo vệ Thương Huyền, giết Khương Phàm. Vì để đền bù sai lầm, xử lý đế ước. Thần Tôn của chúng ta, nguyện ý trả bất cứ giá nào, tiếp nhận bất cứ chỉ trích gì.

Tần Thế Võ và đám người âm thầm hít một hơi, lão gia hỏa điên rồi?

Đúng là vì để đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn.

Nhưng... Nếu như Chu Phục Sinh thật sự đã là Thần Tôn, Bùi Tu Nghiệp lại tới đại hoàn mãn, bọn hắn thật đúng là có thể buông tay đánh cược một lần!

Nếu như Khương Phàm thành thần, xác thực rất mạnh, nhưng... Cửu Thiên Huyền Hỏa thành thần sẽ yếu đi sao?

Do dự, lo lắng, trước đó mê mang, đều biến mất như thủy triều vào thời khắc này, thay vào đó là dậy sóng phản kích.

Tính cả Bùi Tu Nghiệp cùng Thiên Phạt Thần Kiếm, hai bên bọn hắn tương đương với bốn vị Thần Linh!!

Không chỉ có thực lực phản kích Khương Phàm, mà còn có tư cách bảo vệ Thương Huyền hơn!

Chu Ngạo Hoàng nói:

- Nếu như Tru Thiên Thần Điện nguyện ý hợp tác cùng Xích Thiên Thần Triều chúng ta chiến đấu vì Thương Huyền. Trong vòng một tháng, Phục Sinh Thần Tôn chúng ta sẽ dắt tay Bùi Tu Nghiệp, mang theo hai Đại Thần Khí, tọa trấn Tru Thiên Thần Điện. Nhưng trước đó, hi vọng thần điện có thể bố trí tốt pháp trận che giấu năng lượng, để tránh kinh động người giám sát của thế giới Hỗn Độn.

- Nếu như Khương Phàm muốn bôn tập Xích Thiên Thần Triều trước, có Thần Tôn của chúng ta tọa trấn, thủ vững không ra, hắn không làm gì được chúng ta. Nếu như mục tiêu chủ yếu của Khương Phàm là Tru Thiên Thần Điện, đến lúc đó... các ngươi có thể tới một đợt phản sát!!

Tru Thiên đại điện lâm vào an tĩnh, Tru Thiên Thần Tôn và đám người Tần Thế Võ cũng bắt đầu chăm chú suy tính.

Nếu Khương Phàm từ bỏ bọn hắn, bọn hắn đương nhiên không thể ngồi chờ chết được, phản kích là tất nhiên.

Nếu quả thật có một Thánh Hoàng đại hoàn mãn cùng một Thần Linh, phối hợp với hai Thần khí, bọn hắn sẽ có thể bằng vào pháp trận, hao tổn một ít tinh lực của Khương Phàm, sau đó khởi xướng phản kích.

Chu Ngạo Hoàng lưu ý đến vẻ mặt của Tru Thiên Thần Tôn cùng Tần Thế Võ và mỗi người bọn họ.

Đề nghị điều Phục Sinh lão tổ tới trong vòng một tháng, cũng là một cái thăm dò.

Nếu như Tru Thiên Thần Điện đồng ý, dám tiếp nhận đi đến nơi này trấn thủ, đã nói lên Tru Thiên Thần Tôn còn không có hợp tác cùng Khương Phàm, lại nguyện ý phối hợp cùng bọn hắn, khởi xướng phản kích.

Nếu có do dự, kéo dài thời gian, vẻ mặt lại có vấn đề, đã nói lên Tru Thiên Thần Điện đã tiến hành bàn bạc cùng Khương Phàm, bọn hắn sẽ phải cân nhắc có phải là điều chỉnh lại Phục Sinh Thần Tôn thật hay không.

Sau khi một phen thận trọng cân nhắc, Tru Thiên Thần Tôn nói:

- Ta tiếp nhận đề nghị, nhưng sau khi khai chiến, Phục Sinh lão tổ các ngươi cùng Bùi Tu Nghiệp đều phải dựa theo chỉ thị của ta mà làm việc, tuyệt đối không thể hủy Tru Thiên Thần Điện ta!

Chu Ngạo Hoàng lộ ra nụ cười:

- Tốt! Chúng ta ở xa tới là khách, khẳng định tuân thủ quy củ! Đây là lần đầu tiên chúng ta hợp tác, nếu như Khương Phàm tập kích nơi này thật, hi vọng Thần Tôn có thể toàn lực ứng phó, nắm lấy cơ hội, triệt để trọng thương Khương Phàm!

- Nếu như mục tiêu của Khương Phàm là Xích Thiên, sau khi không bắt được nơi đó, rất có thể phía sau sẽ đến nơi này liên hệ hợp tác, đến lúc đó... Chúng ta thương lượng quyết nghị một lần nữa. Còn có, Thần Tôn của chúng ta đã minh xác tỏ thái độ, chỉ cần cuối cùng giải quyết được Khương Phàm, thế giới Hỗn Độn... tất cả đều thuộc về các ngươi!!

Thể hiện u ám của Tru Thiên Thần Tôn và cả đám người dần dần sáng tỏ, đụng đụng ánh mắt nhau, đều thấy được chiến ý trong nhau.
Chương 2567 Yêu Đồng

Bên trong thế giới Hỗn Độn, Khương Phàm yên lặng bế quan tu luyện, tìm hiểu Thông Thiên Tháp, cảm ngộ bí thuật đại táng, thuận tiện chờ đợi thế giới mới đáp lại và Đông Hoàng Như Ảnh đột phá.

Thế giới mới đáp lại, liên quan đến hành động tiếp theo của bọn hắn.

Đông Hoàng Như Ảnh đột phá, thì liên quan đến việc Khương Phàm có thể thành thần hay không.

Nhưng, Khương Phàm làm thế nào cũng đều không có nghĩ đến, chờ đến chờ đi, vậy mà lại chờ đến một đặc sứ hoàn toàn không tưởng tượng được —— Yêu Đồng!

- Ngươi ở thế giới mới?

Khương Phàm vừa mừng vừa sợ, cũng cảm thấy không thể tưởng tượng được.

- Nếu như ta không ở thế giới mới, ngươi hai lần tiến vào, có thể thuận lợi rời khỏi? Còn có thể mang đi nhiều bảo bối như vậy?

Yêu Đồng vẫn là bộ dáng năm đó, nhìn như một thiếu niên, không lông mày, không có một sợi tóc, đầu trần trùng trục, trắng nõn nà, nhìn có chút đáng yêu.

Sau khi Khương Phàm kinh ngạc, lại dở khóc dở cười, thì ra những bảo bối kia không phải chính hắn lấy được, mà là Yêu Đồng tặng!

Cái cảm giác này... Rất kỳ quái.

- Không phải ngươi ở lại U Minh sao? Làm sao lại đi thế giới mới rồi? Lần đầu tiên chúng ta đi, ngươi đã ở trong đó rồi?

- Chuyện này nói rất dài dòng. Ngươi nhớ Sinh Tử Ngâm không?

- Gốc cây trong miếu đổ nát kia?

- Không sai, chính là nó.

- Ngươi đừng nói với ta... Nó chính là Giới Chủ của thế giới mới?!

- Xem như một bộ phận.

- Rốt cuộc Giới Chủ thế giới mới là cái gì?

- Là vị thần của đại lục thứ mười đã từng lún xuống này, chở lại dưới một cái cây. Gốc cây kia là Đại Đạo Thánh Thụ, sau khi thành thần, biến thành Đại Đạo Thần Thụ. Lại về sau nữa, Đại Đạo Thần Thụ muốn biến đổi, muốn thăng hoa, muốn tại Thần Linh đỉnh phong tiến thêm một bước.

- Nhưng, một bước kia không thể vượt qua, không chỉ có để mình lâm vào ngủ say, thực lực lại tổn hại nghiêm trọng, ngay cả Yêu tộc trong thế giới mới đều bị trọng thương. Sau khi nó tỉnh dậy một lần nữa, huyết mạch tài nguyên trong thế giới mới đã không cách nào làm cho nó trở lại đỉnh phong, đành phải dùng biện pháp đi ra bên ngoài sưu tập tài nguyên.

Yêu Đồng nói rất đơn giản, cũng rất tùy ý.

Khương Phàm đã hiểu đây là bí mật Giới Chủ không muốn để lộ nên không hỏi tới nữa:

- Bây giờ cảnh giới của hắn gì?

Yêu Đồng cười nói:

- Cảm tạ viên Thần Nguyên của Thái Cổ Thần Miếu kia, mặc dù viên Thần Nguyên kia đã từng tiêu hao qua, nhưng cuối cùng đã để nó toại nguyện trở lại Thần cảnh.

- Thần Nguyên của Thái Cổ Thần Miếu? Lúc ấy ta chiến đấu cùng Hạo Huyền Minh, là hắn ra tay?

Khương Phàm cười khổ lắc đầu, trong lúc bất tri bất giác, hình như vị Giới Chủ kia cứu được hắn không chỉ một lần.

- Lần này ta tới, chính là thay hắn đến đàm phán. Thế giới mới bây giờ bị Huyền Vũ Đế tộc uy hiếp, không thể không tìm nơi tị nạn. Ngươi có thể dùng danh nghĩa chủ nhân Thương Huyền, tuyên bố thế giới mới nhập vào Thương Huyền, làm trao đổi, hắn sẽ giúp ngươi bình định Thương Huyền, chấn nhiếp các phương uy hiếp, nhưng sau khi ngươi chân chính khống chế Thương Huyền, nhất định phải thả thế giới mới rời khỏi, còn phải hiệp trợ thế giới mới trù hoạch kiến lập đại lục thứ mười!

Khương Phàm nhìn ánh mắt sáng ngời của Yêu Đồng, lại chần chờ.

- Làm sao? Ngươi còn muốn chiếm đoạt thế giới mới?

- Ngươi đã ở thế giới mới, Giới Chủ lại đã giúp ta, ta sẽ không che giấu. Kỳ thật bây giờ chúng ta gặp phải cục diện vô cùng nguy hiểm, nguy hiểm không phải đến từ Xích Thiên Thần Triều và Tru Thiên Thần Điện, mà là... Đế tộc tám phương!

- Ta biết, bọn hắn muốn ngăn cản ngươi xưng đế.

- Không phải muốn ngăn cản ta xưng đế, là bọn hắn muốn đặt chân vào Thương Huyền!

Khương Phàm cởi trần bí mật đế ước với Yêu Đồng, vốn định trước khi nguy cơ đế ước tiến đến, sẽ cởi trần tình hình thực tế với vị Giới Chủ thế giới mới kia, một lần nữa thương lượng chuyện hợp tác, không nghĩ tới giữa thế giới mới và hắn lại có 'Nguồn gốc' như vậy, giấu giếm nữa cũng có chút không đạo nghĩa.

Yêu Đồng đứng tại chỗ, nhìn chằm chằm Khương Phàm trọn vẹn bảy phút, mới chậm rãi nói:

- Trách không được... Ngươi sẽ đưa một món lễ lớn như vậy. Hắn nói không nỡ dùng đến, ta còn thay ngươi giải thích, thì ra trong này... Có hố a.

Khương Phàm lúng túng cười cười:

- Ta đây là không tệ mà, ta không muốn hố thế giới mới, là thế giới mới chủ động tới nói cùng ta. Lại nói, mặc kệ là bây giờ, hay là tương lai, đại lục thứ mười muốn chân chính độc lập, không còn phải chiến tranh sao? Bây giờ chúng ta liên thủ thu phục Đế tộc, sau này nói độc lập liền độc lập, ai dám không phục? Không có ai không phục cả!

- Đế tộc tám phương chủ đạo, Bát Châu Thập Tam Hải liên hợp tiến vào Thương Huyền? Ngươi đây... Không có phần thắng. Là ngươi thu phục bọn hắn, hay là bọn hắn thu phục ngươi?

- Cái này còn không có thời gian sao?

- Còn có hai năm!!

- Hai năm đủ!!

- Sống hai năm là đủ rồi?

- Hai năm đủ để ta chuẩn bị.

- Ta sẽ nhìn xem.

Yêu Đồng bất đắc dĩ lắc đầu, nếu như nói chuyện này cho Giới Chủ nghe, Giới Chủ còn không phải khiêng thế giới mới thoát khỏi Thần Dụ Chi Hải trong đêm.

- Thương Huyền có đế ngấn trấn thủ, Đế Quân không dám tuỳ tiện bước chân vào, thời kỳ đầu chỉ có thể an bài Thần tộc đột kích.

- Ừm, chỉ có thể an bài Thần tộc, lời này nói... nghe rất nhẹ nhõm nhỉ.

- Chúng ta sẽ cố hết khả năng bồi dưỡng cường giả, cũng bố trí số lượng lớn đạo ngấn Không Gian tại Thương Huyền, bảo đảm giữa các chiến trường có thể tiếp viện lẫn nhau trước khi đế ước đến. Phần thắng xác thực không lớn, nhưng không phải là không có bất kỳ phần thắng nào.

- Ta không quan trọng, ta chỉ xem náo nhiệt mà thôi, nhưng ngươi nên cho ta một cái lý do thuyết phục Giới Chủ. Mặc dù hắn có dã tâm rất lớn, cũng rất có thực lực, nhưng tính cách rất ngạo, tuyệt đối sẽ không để ngươi dùng làm tấm chắn.

Yêu Đồng lắc đầu, ánh mắt lại nhìn chằm chằm Khương Phàm, hắn muốn nghe Khương Phàm nói xem lực lượng ở đâu.

Khương Phàm liên tục suy nghĩ, nói:

- Đầu tiên, ta có thể giải quyết nguy cơ Đông Nam bộ, trấn an Tinh Linh Đế tộc. Thứ hai, Đông Nam Thiên Môn có một trăm ngàn bạch bào trấn thủ, bất cứ lúc nào Vị Ương Thiên Vương cũng có thể sử dụng Thần Nguyên còn sót lại của Tu La để thức tỉnh. Thứ ba, thực lực của ta và Thiên Hậu kiếp này cao hơn kiếp trước, không chỉ là gấp đôi!

- Thứ tư, Thánh Hoàng dưới trướng của ta đã đạt mười vị, sẽ còn có càng nhiều hơn. Bất Diệt Thiên Hoàng, Hồng Hoang Thiên Long đều có tiềm lực thành thần, Hỗn Độn Chiến tộc nhờ vào thế giới Hỗn Độn, có thể bảo chứng uy lực Bán Thần!
Chương 2568 Thân như tỷ muội

- Thứ năm, Kim Hống, Côn Bằng, Đằng Xà, Kim Ô, Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân, đều có tiềm lực Bán Thần. Thứ sáu, Luyện Đan sư Thánh Hoàng của chúng ta... Tương lai có thể tiến đến Thần cấp!!

- Thứ bảy... Chúng ta đang chuẩn bị đại chiến tại Côn Lôn, dụ sát Thần Ma tại Sinh Tử Môn. Ngoài ra còn có các loại biến cố tại Man Hoang Chiến tộc, Tru Thiên Thần Điện, cùng quân cờ khác mà ta bố trí. Mà nhìn Bát Châu Thập Tam Hải như khí thế hung hung, nhưng bọn hắn cũng không phải là liên minh, ai cũng không nguyện ý làm tiên phong, càng không nguyện ý ngạnh kháng chính diện, kẻ có thể lợi dụng trong này cũng quá nhiều.

Khương Phàm nói một hơi, nghiêm túc, vang vọng, đây chính là lực lượng của hắn, đây càng là tương lai của hắn!!

Yêu Đồng nhếch miệng lên bôi ý cười, đáy mắt lóe ra tia sáng rực dị dạng:

- Ngươi nói đại chiến Côn Lôn, lúc nào?

- Kế hoạch sơ bộ là sang năm.

- Bây giờ là tháng chín, nhanh đi.

- Nếu như thế giới mới có thể tham dự, phần thắng của chúng ta sẽ lớn hơn.

- Ta sẽ đi thương lượng cùng Giới Chủ, trễ nhất tháng hai sang năm sẽ cho ngươi một câu trả lời chắc chắn. Nếu như ta tới, nói rõ hắn đồng ý, nếu như ta không đến, đừng đợi nữa.

- Mặc kệ các ngươi có tham dự hay không, sau khi đi về ngươi giúp ta liên hệ Thiên Kiếm Thần Tông Cổ Thần, mời bọn họ lưu ý 'Tin đồn' tại Thiên Khải, chỉ dẫn dư luận ở thời điểm thích hợp.

Trước đó Khương Phàm còn muốn tự mình đi liên hệ Cổ Thần, nhưng nếu như thế giới mới có thể giúp một tay, vậy thì quá tốt rồi,

Thế giới mới vừa đi, Cổ Thần chắc chắn sẽ chấn kinh khi thế giới mới hợp tác cùng hắn.

Mà cố ý để lộ cho thế giới mới, cũng là để nơi đó chấn kinh, hắn vậy mà lại có liên hệ đặc thù cùng Thiên Kiếm Thần Tông.

Đối với hai bên mà nói, đều là một sự kích thích.

Yêu Đồng mang theo ý vị sâu xa nhìn Khương Phàm, nhẹ gật đầu xem như tiếp nhận, tiện tay đưa cho Khương Phàm một cái hộp gấm:

- Đã lâu không gặp, tặng ngươi lễ vật, có lẽ có trợ giúp ngươi thành thần.

- Ồ??

Khương Phàm tranh thủ thời gian tiếp nhận hộp gấm, mở lên xem xét, bên trong lẳng lặng nằm một viên linh quả tỏa sáng năm màu, linh quả cực lớn, từ trong ra ngoài trải rộng đường vân kỳ diệu, đường vân tươi sống giống như Linh Xà.

Linh quả tràn ngập mùi thơm đặc biệt, nhưng cũng khuấy động năng lượng ba động để cho người ta chèn ép.

- Cửu Lê Ma Đồ ngươi tặng đối với Giới Chủ thế giới mới vô cùng quan trọng, so với ngươi tưởng tượng đều càng quan trọng hơn. Để đáp lại, đây là một chút tâm ý của hắn.

- Quá khách khí. Đây là...

- Linh quả của Đại Đạo Thần Thụ, bên trong ẩn chứa rất nhiều uy lực truyền thừa, cũng chảy xuôi linh lực Thần Nguyên. Nếu như thời điểm ngươi đột phá gặp được phiền phức, liền sớm dùng. Nếu như có thể thuận lợi đột phá, vậy thì dùng viên linh quả này vững chắc cảnh giới.

- Giới Chủ có lòng!!

Toàn thân Khương Phàm nổi lên cơn sóng nhiệt, bảo bối này quá quý giá, nếu Yêu Đồng tự mình đưa, cũng không cần lo lắng có tai hoạ ngầm.

- Ta đi đây, chờ tin tức của ta.

Yêu Đồng đang muốn rời khỏi, lại ngừng lại, nghiêng đầu cười với Khương Phàm, nói:

- Thay ta hỏi thăm Đan Hoàng, ngài ấy không muốn tới gặp ta, nhưng ta lại rất nhớ ngài ấy.

Đan Hoàng không phải là không có đến, mà là đứng ở rất xa, yên lặng nhìn Yêu Đồng, con ngươi giống như tinh thần không có sáng tỏ của thường ngày.

Phức tạp... Phức tạp... Vẫn phức tạp...

Đối với 'Sinh linh' hắn tự mình tạo nên này, bây giờ hắn đã hối hận, mê mang, còn có kiêng kị.

Bởi vì lúc trước vì để cho nó 'sống được', hắn đã rót một loại 'Khí' vào bên trong luyện lô.

Một loại... Khí... Nhân sát thiên...

Đây cũng là… bí mật… hắn không nguyện ý đối mặt, càng không biết nên giải thích như thế nào......

Sau khi Yêu Đồng rời khỏi, Khương Phàm cầm linh quả nghiên cứu thật lâu, nhưng vẫn không có vội vã bế quan.

Mặc dù hắn có thiên phú cực mạnh, linh văn sớm đã là thần văn, còn có ba viên ma cốt linh tủy, bây giờ lại có thần quả do Yêu Đồng đưa tới, nhưng để bảo đảm tuyệt đối không được xảy ra sai lầm, Khương Phàm vẫn hi vọng chờ Đông Hoàng Như Ảnh đột phá, hiệp trợ hắn ngưng tụ Ấn Ký Thủy Tổ thứ ba.

Tốt nhất lại từ trong dòng sông lịch sử, tìm kiếm ra một sợi khí tức Chu Tước Đế Quân.

Ngày hai mươi ba tháng chín, Khương Phàm bế quan tiềm tu rốt cuộc cũng chờ được tin tức tốt hắn đang chờ đợi —— Đông Hoàng Như Ảnh, bước lên cảnh giới Thánh Hoàng!

Từ cuối tháng sáu, linh văn biến đổi đến bước đột phá cuối cùng, trọn vẹn dùng ba tháng.

Đây là được số lượng lớn Tinh Thạch Không Gian, Linh Bảo Không Gian, cùng Hoàng Kim Hư Thiên Trùng Thánh Hoàng cảnh tẩm bổ, hoàn thành đột phá.

Nhưng mấu chốt bên trong vẫn là tìm hiểu Vạn Cổ Thiên Thu chiều sâu sinh ra cảm ngộ mới, thúc đẩy đột phá sau cùng.

Độ khó đột phá Thánh Hoàng, nhất là độ khó đột phá Thánh Hoàng Không Gian, có thể thấy được lốm đốm.

Đông Hoàng Như Ảnh vừa mới đột phá cũng đã không lo được chỉnh đốn, nàng vội chạy thẳng đến nơi Khương Phàm bế quan, hiệp trợ Khương Phàm bắn vọt Thần Linh cảnh.

Đây là một trận bế quan cực kỳ quan trọng, cũng là một trận đột phá liên quan đến vận mệnh của vô số người, Thiên Hậu mang tới khế ước thú, còn có Dạ An Nhiên, tự mình bảo vệ bọn họ.

Phạm vi ba ngàn dặm được xác định là cấm khu, An Nhiên cảm ngộ, Thiên Hậu tuần sát, bất kỳ người nào cũng không được đến gần.

Trước khi Khương Phàm chính thức bế quan, Kiều Vạn Sơn đã trở về thế giới Hỗn Độn, dâng lên cho Khương Phàm 'an toàn' và 'có thể tin' hồi phục.

Bởi vì trước đó xác thực Phù Sinh hội rất 'sạch sẽ', lại tăng thêm Xích Thiên Thần Triều dốc lòng bố trí, bọn người Kiều Vạn Sơn thật không có tra được vấn đề cảnh giác đáng giá nào.

Chu Bất Dĩ giám sát, cũng không có phát hiện vấn đề gì từ chỗ La Ẩn Sơn, Sở Sanh Ca, Địch Hồng Phong, cùng La Trường Minh nơi đó, duy chỉ có La Thuần Linh rất sinh động, nhưng trừ giao hảo cùng Kiều Hinh, cũng không có tình huống khác, cho nên... Hắn cũng cho ra phán đoán an toàn.

Hai bên tình báo tập hợp, để Khương Phàm làm ra chỉ thị 'tín nhiệm', cũng truyền bày ra thế giới Hỗn Độn.

Mặc dù Thiên Hậu giữ vững cảnh giác đối với kẻ ngoại lai, nhưng sau khi cẩn thận lật xem báo cáo điều tra Kiều Vạn Sơn, hỏi thăm Chu Bất Dĩ, nàng cũng buông xuống cảnh giác.

Tính cách vui sướng, thân mật nịnh nọt của La Thuần Linh để Kiều Hinh càng ngày càng ưa thích nàng, tăng thêm Kiều Hinh cố ý thay Khương Phàm mời chào bọn Luyện Binh sư này, cũng nhiệt tình đáp lại.

Mấy tháng xuống tới, hai người đã trở nên thân như tỷ muội.
Chương 2569 Khương Dương bái sư

Vãn Tình nhìn thấy tình huống này thì cũng không còn can thiệp.

La Thuần Linh thông qua nói chuyện phiếm cùng Kiều Hinh, đại khái 'Lĩnh ngộ' thông thấu tình huống của thế giới Hỗn Độn, sau đó thông qua tiếp xúc cùng Sở Sanh Ca, dùng ám ngữ mịt mờ truyền tới Xích Thiên Thần Triều.

Ví dụ như, thế giới Hỗn Độn là một thế giới Ngũ Hành, đã bảo thủ hai trăm ngàn năm.

Ví dụ như, tình huống số lượng Thánh Hoàng đại khái, nhân vật quan trọng bên trong thế giới Hỗn Độn.

Ví dụ như, trình độ ủng hộ của Khương Phàm trong thế giới Hỗn Độn.

Lại ví dụ như, Đan Hoàng, Giới Chủ, đều là chuyển thế.

Sau khi Xích Thiên Thần Triều nhận được tin tức, rốt cuộc cũng có hiểu rõ đại khái đối với thực lực của thế giới Hỗn Độn cùng Khương Phàm.

Vừa rung động thời gian thế giới Hỗn Độn tồn, đồng thời càng cảnh giác số lượng cường giả dưới trướng Khương Phàm.

Mặc dù biết nơi đó có rất nhiều Thánh Vương Thánh Hoàng, nhưng cũng không nghĩ tới sẽ nhiều như thế.

Nhưng, nói những tin tức này quan trọng cũng coi như quan trọng, nói không quan trọng, cũng coi như giúp bọn hắn có chút hiểu đối với thế giới Hỗn Độn, nhưng bọn hắn càng muốn biết bí mật thật sự của thế giới Hỗn Độn.

Ví dụ như, chủ nhân chân chính của thế giới Hỗn Độn là ai, có phải là Thần Linh hay không.

Ví dụ như, kiếp trước Đan Hoàng là ai, nhân vật như vậy phải chăng có dính dấp cùng một ít bí mật và thế lực.

Ví dụ như, Khương Phàm thì sao? Tình huống của Khương Phàm là như thế nào!!

Lại ví dụ như, Khương Phàm và Man Hoang Chiến tộc có quan hệ gì, an bài chiến tranh tiếp theo của Khương Phàm là gì?

Nếu Phù Sinh hội dừng chân ở nơi đó, bọn hắn chỉ hy vọng có thể có được càng nhiều tin tức quan trọng!

Cuối tháng chín, một đầu ám ngữ truyền về Xích Thiên hoàng thành, sau khi phiên dịch chính là —— tìm tới đột phá, lặng chờ tin lành!

La Thuần Linh xác thực đã tìm tới chỗ để đột phá.

Bởi vì nàng không muốn khiến cho Kiều Hinh hoài nghi, phá hủy 'hảo cảm' kích phát ‘cảm giác tin tưởng’, cho nên không dám thông qua nàng hiểu rõ bí mật của thế giới Hỗn Độn quá mức.

Huống chi, sau khi từ từ ở chung, nàng phát hiện, Kiều Hinh chỉ là thiện lương và hữu hảo, không phải 'ngây thơ', càng không phải là ngốc, tại thời điểm dính đến một ít bí mật, đều sẽ nói sang chuyện khác rất khéo léo.

Mà, Kiều Hinh đối với một ít loại hình chiến lược lại hoàn toàn không có hứng thú, cũng chính là... Không biết rõ tình hình!!

Nhưng trong mấy lần nói chuyện tư mật, La Thuần Linh ngoài ý muốn hiểu rõ được một tình huống.

Đó chính là Kiều Hinh phàn nàn đối với hai hậu nhân của Khương Phàm.

Mặc dù chỉ là đơn giản vài câu, rất nhanh đã ngậm miệng không nói gì nữa, có vẻ hơi kiêng kị, nhưng La Thuần Linh rất khôn khéo, vẫn nghe được một chút ý ở ngoài lời.

Mà sau khi tiếp xúc mấy lần cùng Khương Dương cùng Khương Hách, cũng quả thật có thể cảm nhận được hai thiếu niên được giải cứu này cũng không có đội ơn nên có, ngược lại là có chút phản nghịch.

Hôm nay, La Thuần Linh vừa định xâm nhập tiếp xúc cùng Khương Dương Khương Hách như thế nào, vậy mà hai người này lại chủ động tìm tới nàng.

- Có thể dạy ta luyện binh không? Ta cũng là Hỏa Diễm linh văn, hẳn là rất dễ dàng.

Khương Dương cứ tùy ý đi tới chỗ ở của Phù Sinh hội đời mới như vậy, tùy ý đánh giá nữ tử mỹ lệ cao gầy trước mặt.

Thanh xuân tịnh lệ, cao gầy trội hơn.

Hai chân trắng tuyết tròn trịa dưới lớp váy đỏ, nói là hoàn mỹ đều không đủ.

Nàng có đôi mi dài cong cong, con mắt linh động, cái cằm hơi nhọn, trên gương mặt xinh đẹp còn mang theo nụ cười tỏa nắng, rất mê người.

La Thuần Linh đương nhiên sẽ không từ chối, nàng tự mình tiếp đãi, còn nói rất chân thành:

- Trên lý luận mà nói, Hỏa Diễm linh văn cũng có thể làm Luyện Đan sư và Luyện Binh sư. Nhưng, bất luận luyện đan hay là luyện binh, đều cần đầy đủ kiên nhẫn, ngộ tính nhất định, cũng cần có khống chế đối với hỏa diễm càng tinh tế, Hỏa Diễm linh văn hết lần này tới lần khác đều là một chút tính cách nóng nảy, theo đuổi chiến đấu và kích thích, có rất ít người kiên nhẫn làm loại chuyện này. Cho nên, trừ phi đã tiếp xúc từ thuở nhỏ, mưa dầm thấm đất chịu ảnh hưởng, đồng thời thật sự yêu thích, nếu không thì rất khó trở thành Luyện Binh sư hay Luyện Đan sư.

- Ta muốn thử một chút, ngươi có thể dạy chúng ta không?

Tư thái hay ngữ khí của Khương Dương đều mang theo sự kiêu ngạo.

Đương nhiên, hắn là cố ý.

Hai huynh đệ bọn họ trong thế giới Hỗn Độn là thật không có kiếm ra nửa điểm uy phong, cho nên cố ý tới trước mặt 'người mới' này đùa nghịch đùa nghịch một chút.

- Các ngươi thật sự muốn học?

- Đương nhiên muốn học, nếu không phải vậy thì tới tìm ngươi làm gì?

- Thật ra ngược lại ta có thể dạy các ngươi, nhưng... ừm... Ta có một điều kiện.

- Nói!!

- Hì hì, bái sư!

La Thuần Linh lưu chuyển sóng mắt, lông mi rung động, lộ ra một bộ dáng hoạt bát.

Trong lòng Khương Dương cùng Khương Hách run lên, hô hấp đều suýt chút nữa đã ngừng lại.

Quá đẹp, đẹp đến mức để hai huynh đệ bọn hắn ghi khắc trong tim.

- Thế nào, không nguyện ý? Vậy ta cũng không nguyện ý dạy!

La Thuần Linh nói chuyện, một mặt hồn nhiên đáng yếu.

Nàng quả thật rất đẹp, nhất là đôi mắt kia, có loại linh tính mỹ diệu, nếu không cũng không để vị Đại hoàng tử Chu Nguyên Chính kia vừa gặp đã cảm mến, lại còn sau khi đang đếm số lần vuốt ve an ủi, tư định chung thân.

- Nguyện ý! Nguyện ý!

Khương Dương cùng Khương Hách bừng tỉnh, cứ việc muốn giữ vững cao ngạo, nhưng vẫn không nhịn được mà cười.

Không biết có phải bị những nữ tử khác vắng vẻ đã quen hay không, mà giờ khắc này La Thuần Linh trong mắt bọn hắn đều đang phát sáng.

- Thế nhưng ta rất nghiêm khắc, các ngươi có thể chấp nhận?

- Chỉ cần là ngươi tự mình dạy, chúng ta có thể chấp nhận.

- Hì hì, tốt. Các ngươi là trở về chuẩn bị một chút, hay là bắt đầu bây giờ?

- Chúng ta không có gì để chuẩn bị.

Khương Dương đụng đụng Khương Hách, ánh mắt đối mặt, bắt lấy nữ tử này!!

- Có cần chào hỏi cùng bọn người Khương Phàm không?

La Thuần Linh cố ý thử dò xét, nói.

- Chuyện của chúng ta, chúng ta làm chủ, còn cần xin chỉ thị người khác sao?

Khương Dương hừ một tiếng.

La Thuần Linh cười càng sáng lạn hơn:

- Vậy thì bây giờ bắt đầu. Tuy nhiên ta phải nhắc nhở các ngươi, luyện binh so với luyện võ còn mệt mỏi hơn, các ngươi muốn thật sự có thành tựu, nhất định phải làm chắc cơ sở. Ta sẽ tận tâm dạy, các ngươi phải tận tâm học.

- Đó là đương nhiên.

Khương Dương và Khương Hách đều hếch thân, lúc đầu không ôm hi vọng, chính là đến làm ồn ào, không nghĩ tới nữ tử này chịu dạy bọn họ thật, còn biểu hiện rất nhiệt tình.
Chương 2570 Giác quan thứ sáu

Ánh mắt nhìn bọn hắn... Còn giống như có ánh sáng!

Bọn hắn quyết định, phải cố gắng học, học thật tốt, không chỉ muốn nắm giữ thuật luyện binh, còn muốn đạt được nữ tử này.

- Một lời đã định, mà các ngươi lại là hậu nhân duy nhất của Khương Phàm. Nếu như học được cuối cùng lại không có gì thành tựu, có thể sẽ ảnh hưởng đến ta nha.

La Thuần Linh lại lộ ra nụ cười thuần mỹ, đôi môi đỏ ướt át, hàm răng trắng tuyết, nhìn hai anh em là cảm xúc bành trướng.

- Vừa đúng lúc ta muốn đi chỉ đạo đệ tử khác, các ngươi không để ý, cùng đi chứ?

La Thuần Linh chỉ chỉ các đệ tử đang minh tưởng cách đó không xa, ba nam hai nữ.

Một nữ hài tướng mạo nhu thuận, một nữ hài thì dáng người thướt tha, nghe vậy đều nhìn về nơi này, phất phất tay đối với hai huynh đệ.

- Cùng đi, cùng đi.

Tâm tình Khương Dương rất vui sướng, rốt cuộc cũng có cảm giác được chen chúc mà bọn hắn muốn kia.

Khương Hách cảm thấy giống như nằm mơ, quá đột nhiên.

La Thuần Linh nhìn Khương Dương Khương Hách, trong đôi mắt lấp lóe sáng rực.

Tâm trí hai người này giống như có chút vấn đề, trách không được không nhận chào đón.

Vừa hay từ bọn hắn xâm nhập hiểu rõ thế giới Hỗn Độn, tìm tòi nghiên cứu bí mật của Khương Phàm.

Chỉ mong, bọn hắn hiểu rõ nhiều hơn so với Kiều Hinh.

- Khương Dương Khương Hách đến Phù Sinh hội học thuật luyện binh.

Chu Bất Dĩ tìm được Hướng Vãn Tình.

- Là La Thuần Linh tìm bọn hắn?

Đôi môi son hồng nhuận phơn phớt của Hướng Vãn Tình câu lên một vòng đường cong.

- Là bọn hắn chủ động tìm tới Phù Sinh hội.

- Thế này sao. Phù Sinh hội nguyện ý dạy bọn họ?

- La Thuần Linh tự mình dạy bọn họ.

- Sau đó thì sao?

- Sau đó đã lập tức bắt đầu học, còn học rất nghiêm túc.

Đôi mắt Hướng Vãn Tình lưu động, yên lặng suy nghĩ lên cái gì đó.

- Ta nhìn chằm chằm La Ẩn Sơn thật lâu, cũng nhìn chằm chằm qua Địch Hồng Phong, Sở Sanh Ca cùng La Trường Minh, còn đã kiểm tra vật liệu bọn hắn cần, đều rất bình thường, tình báo của bọn người Kiều Vạn Sơn, ngươi cũng nhìn kỹ càng, không có vấn đề. Ngươi, rốt cuộc đang khẩn trương cái gì?

Chu Bất Dĩ bị Khương Phàm sai khiến, bí mật giám thị Phù Sinh hội, hắn không có lời oán giận.

Sau khi Hướng Vãn Tình tìm tới hắn, để hắn lưu ý thêm La Thuần Linh, nhớ tới quan hệ của Hướng Vãn Tình cùng Khương Phàm, cũng là bên trong phạm vi nhiệm vụ, hắn cũng làm theo.

Nhưng bây giờ Khương Phàm đều đã tuyên bố tín nhiệm Phù Sinh hội, để các phương coi bọn họ là người một nhà, Hướng Vãn Tình vẫn không chịu buông tha La Thuần Linh, để hắn tiếp tục nhìn chằm chằm.

Không phải Chu Bất Dĩ không nguyện ý hỗ trợ, nhưng đại chiến sắp đến, hắn cũng cần bế quan, tăng thực lực lên, hắn không thể mười tháng thời gian quý giá này, toàn bộ đều đặt ở trên việc giám sát.

- Chu đại ca, ngươi tin tưởng trực giác nữ tử không?

- Không tin!!

- Nữ tử nhìn nữ tử là chuẩn nhất.

- Ngươi thấy nàng không bình thường chỗ nào? Chủ động kết giao với Kiều Hinh? Cảm thấy rất hứng thú đối với thế giới Hỗn Độn?

- Thật ra ngược lại ta cảm giác, cái này rất bình thường. Bọn người La Ẩn Sơn đều là chút cuồng nhân luyện binh, không có tâm tư xử lý những chuyện khác, mà Phù Sinh hội muốn tiếp tục chờ đợi bên trong hoàn cảnh phức tạp tại thế giới Hỗn Độn này thì cần có người thay bọn hắn ứng phó.

- La Thuần Linh có thể gánh vác lên trọng trách này thì sẽ không thật đơn giản, càng không thể thành thành thật thật không hề làm gì, nàng giao hảo cùng Kiều Hinh, là vì để dung nhập nơi này càng nhanh, cảm thấy hứng thú đối với thế giới Hỗn Độn, đã là lòng hiếu kỳ để ý của một người bình thường, cũng là muốn quen thuộc nơi này tốt hơn, trợ giúp tộc nhân quản lý một ít chuyện.

Hướng Vãn Tình nghe ra Chu Bất Dĩ có bất mãn, nhưng cũng không giận, nàng dịu dàng cười nói:

- Chu đại ca nói có đạo lý, có lẽ là ta quá lo lắng. Nhưng chúng ta cũng là vì thế giới Hỗn Độn, ta có thể có cái tư tâm gì? Chẳng lẽ vì ta nhìn nàng không vừa mắt, nhất định phải lấy ra vấn đề, hãm hại nàng?

- Mặc dù La Thuần Linh thân mật cùng Kiều Hinh, nhưng coi như chú ý phân tấc, cũng không có tận lực chạy loạn khắp nơi. Nói câu không thích hợp, trong lòng Kiều Hinh chỉ có Khương Phàm và Kiều Vô Hối, đối với chuyện khác cũng không quan tâm, ngay cả trận hội nghị quan trọng vào tháng năm kia đều không có tham gia, nàng thỏa mãn với hiện trạng, cũng từ trước tới giờ không truy vấn đề đến cùng, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Thần Hoàng an bài nàng tự mình phụ trách Phù Sinh hội. Nếu như La Thuần Linh thật có vấn đề, vậy thì không nên chỉ thân mật cùng Kiều Hinh, mà là tìm kiếm mục tiêu khác. Nhưng, nàng không có.

- La Thuần Linh trước đó là mới đến, không hiểu rõ tình huống của Kiều Hinh, chờ nàng phát hiện, nàng sẽ thử tiếp xúc người khác. Cho nên, ta đã hạ mồi cho nàng.

- Mồi gì?? Huynh đệ Khương Dương??

- Là ta để Kiều Hinh để lộ tình huống hai huynh đệ Khương Dương Khương Hách.

- Nhưng La Thuần Linh không có đi liên hệ, là chính bọn hắn chủ động tìm La Thuần Linh.

- La Thuần Linh là không đợi đến cơ hội thôi, nhưng theo thuyết pháp của ngươi, nàng cũng coi là câu.

- Có ý gì? Ngươi không nên bị chấp niệm của mình che đậy mắt!

Chu Bất Dĩ là một người rất nghiêm cẩn, từ trước tới giờ không tin cái gọi trực giác.

Hắn thừa nhận xác thực Hướng Vãn Tình rất khôn khéo, nhưng ở trong chuyện này, nàng rõ ràng là bướng bỉnh.

Chu Bất Dĩ thật lo lắng Hướng Vãn Tình biến khéo thành vụng, đắc tội Phù Sinh hội. Bởi vì hắn biết, Khương Phàm cố ý phải dùng Phù Sinh hội, thậm chí phải công khai bí mật luyện binh tràng Thượng Cổ cho Phù Sinh hội, nếu như Hướng Vãn Tình chọc giận Luyện Binh sư, đuổi bọn họ đi, hậu quả kia...

- Ta để Kiều Hinh tiết lộ tình huống là Khương Dương Khương Hách không hiểu đội ơn, đỡ mình quá cao, từ trước tới giờ không chủ có phản ứng nhập quần thể, rất nhiều người nơi này đều rất chán ghét bọn hắn, mâu thuẫn bọn hắn. Nếu như La Thuần Linh không có vấn đề nàng sẽ không chủ động đi tiếp xúc, bọn hắn tới bái phỏng, nàng càng sẽ không tiếp nhận, chí ít... Sẽ không vừa thấy mặt đã biểu hiện nhiệt tình, càng sẽ không vừa thấy mặt đã... Thu làm đệ tử!

Đồng mâu trong mắt Hướng Vãn Tình có chút ngưng tụ, biến thành mắt dọc như hồ ly, tiếp đó lại tản ra, nàng giãn mặt ra cười khẽ:

- Chu đại ca, ngươi cứ nói đi?

Chu Bất Dĩ hơi nhướng mày, trầm mặc.

- Nàng nếu biết Khương Dương Khương Hách không nhận chào đón, còn bị người khác phản cảm, tại sao lại muốn làm như thế? Nếu như nàng thật sự là muốn dung nhập nơi này, nên tị huý một ít chuyện, mà không phải chủ động ôm một ít chuyện! Trước đó nàng làm rất tốt, nhưng bây giờ... Sốt ruột.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK