Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2501 Càn Khôn Đại Táng (2)

Cứ như chỉ mới trong chớp mắt, mà lại như đã qua thật lâu, bọn hắn bỗng nhiên bừng tỉnh, tiếp đó tràng cảnh hiện lên ở trong ý thức và ngay trước mặt bọn họ đều lại lấp lóe hoàn toàn giống nhau, lại càng thêm mênh mông mà rung động, khủng bố đến tuyệt vọng.

Đất trời mênh mông ngàn dặm đang ầm vang sụp đổ trong tầm mắt bọn hắn, vết nứt cuồng dã lan tràn, xé rách đại địa, dung nham bay thẳng lên trời, như nộ trào kích thiên, hà triều rừng rậm lay động lịch liệt, thiên địa sáng tỏ mà phiêu miểu cùng lúc bị phá thành mảnh nhỏ, vô hạn tinh thần cùng nhật nguyệt thần bí đều đang hiển hiện ở không trung, tiếp đó đều sụp đổ, phóng xuất ra sóng triều tai nạn vô tận khó lường.

Phạm vi trong ngàn dặm, triệt để lún xuống.

Mà ở ngoài ngàn dặm, mười vạn dặm đại địa cũng đều xuất hiện trình độ rung chuyển khác biệt, mặc dù không đến mức tuyệt vọng như thế, nhưng cũng là đất rung núi chuyển, không gian nổi lên gợn sóng, hư không hiển hiện ở trong thiên địa, nhật nguyệt tinh thần như là đồng thời được treo đầy khắp nơi.

Táng diệt trung tâm, pháp trận mà Cửu Lê Thần Cung điên cuồng duy trì đã lập tức vỡ nát, hơn hai trăm dặm cung điện cùng Ma Sơn được pháp trận bao phủ xuống đều đổ sụp trong bạo động, hóa thành cuồng triều năng lượng tàn phá bừa bãi khắp nơi.

Số lượng lớn Ma tộc, đại yêu, yêu trùng, đều vô tình bị nuốt hết, bị tươi sống chôn vùi trong những tiếng kêu đau đớn thảm thiết.

Cứ việc có hệ thống pháp trận thay bọn hắn gánh vác một bộ phận uy lực Càn Khôn Đại Táng, nhưng bây giờ Khương Phàm lại cho thấy thần uy chân chính, mạnh xa mấy lần so với Quang Mang Thần Điện nơi đó.

Ngàn dặm xung quanh Cửu Lê Thần Cung trong nháy mắt đã quy về hư vô, như là trong đất trời bao la đột nhiên xuất hiện một cái lỗ đen đen kịt không gì sánh được.

Hơn ba phần năm cường giả bị mất mạng tại chỗ, người sống sót đều bị trọng thương khác nhau.

Quan trọng nhất đạo ngấn Không Gian, cũng triệt để vỡ vụn, cắt đứt liên hệ giữa Cửu Lê Thần Cung cùng Hắc Ma Đế tộc và Thiên Cực giới.

- Đây là... Đây là năng lượng gì?

Lê Vô Thương nắm Cửu Lê Ma Đồ trong tay, trải rộng ra cẩm tú sơn hà, trước khi kịch biến ập tới hắn đã cuốn đi tất cả cường giả ở hơn mười dặm xung quanh.

Không phải bọn người Khương Phàm đã rút đi rồi sao?

Đây là ai đang tấn công?

Sao lại có thể làm cho Cửu Lê Thần Cung triệt để táng diệt, để thế giới sụp đổ.

Diêu Lăng Vi đột nhiên nghĩ đến cuộc chiến Đại La sơn năm đó, Khương Phàm đã từng để cho trăm dặm sơn hà sụp đổ, nhưng cái này... Cái này cũng không chỉ là sơn hà sụp đổ...

- Chuẩn bị nghênh chiến!

Lê Vô Thương khàn giọng gào thét, đung đưa Cửu Lê Ma Đồ.

Cửu Lê Ma Đồ cuồn cuộn ma khí, phạm vi tăng vọt, khí tức kinh khủng tràn ngập ra, khí tức Hỗn Độn chảy xuôi, như là Thần Tôn ngủ say đang thức tỉnh.

- Lúc nào đám người Khương Phàm cũng có thể giết trở lại, chuẩn bị nghênh chiến.

Lê Tịch Hoa nhao nhao hô to, nắm vũ khí cường hãn trong tay, cảnh giác không gian hắc ám.

Phóng tầm mắt nhìn tới, toàn bộ thế giới đều giống như đang sụp đổ, tất cả đều là hắc ám cùng khí tức tai nạn, không nhìn thấy điểm cuối cùng, cảnh tượng quỷ dị càng khủng bố.

Trước đó bọn người Thiên Hậu rút lui đi, rất có thể là tránh khỏi loại thế công không khác tai nạn gì này, chờ sau khi Cửu Lê Thần Cung sụp đổ, lại đường cũ giết trở lại.

Không có người nào dám chủ quan, đều thở hổn hển khẩn trương chờ đợi.

Nhưng... Chờ lại chờ, trong bóng tối từ đầu đến cuối vẫn không nhìn thấy một bóng người nào, cũng không cảm giác được năng lượng thế công.

Là rút lui thật?

Hay là biến mất trong hắc ám?

Lúc này, sáu hoàng kim nhãn trên đầu vị Thánh Hoàng cảnh Hoàng Kim Hư Thiên Trùng kia đang quay mồng mồng chuyển, đột nhiên phát ra tiếng rít gào sắc nhọn:

- Trở về viện binh Thiên Cực giới! Trở về... Thiên Cực giới!!

- Thiên Cực giới? Khương Phàm chạy đến Thiên Cực giới?

Bọn người Diêu Lăng Vi lập tức có phản ứng.

Lê Vô Thương tranh thủ thời gian ngăn cản Hoàng Kim Hư Thiên Trùng muốn rời khỏi:

- Trước tiên không nên vọng động! Khương Phàm chỉ là đang đợi năng lượng tiêu tán, lúc nào cũng có thể giết tới!

Thánh Hoàng Hư Thiên Trùng lo lắng nói:

- Khương Phàm cắt đứt đường hầm hư không! Hư không bị chôn vùi, toàn bộ đạo ngấn Không Gian đã bị hủy! Liên hệ giữa nơi này và Thiên Cực giới, còn có Hắc Ma Đế tộc, toàn bộ đều đã gãy mất!

Lê Vô Thương nghiêm túc quát tháo:

- Hắn cắt đứt liên hệ, chỉ là vì vây khốn chúng ta!

- Không, hắn đang đi tới Thiên Cực giới! Hắn khẳng định là đang đi tới Thiên Cực giới!! Các ngươi đều đi qua cùng chúng ta, nhanh nhanh nhanh!

- Khương Phàm đánh nửa ngày, đột nhiên quay đầu đi Thiên Cực giới? Điều đó là không thể nào, hắn thật sự là đang đợi năng lượng tiêu tán.

- Các ngươi có đi hay không? Vì để trợ giúp các ngươi, chúng ta đã điều tới hơn phân nửa lực lượng của Thiên Cực giới, bây giờ Khương Phàm chạy tới Thiên Cực giới, các ngươi nhất định phải trợ giúp chúng ta!

- Tỉnh táo! Ngươi chỉ là bởi vì đột nhiên cắt đứt liên lạc, hoảng hốt mà thôi!

- Các ngươi có đi hay không!!

Thánh Hoàng Hư Thiên Trùng nghiêm nghị quát hỏi.

- Đừng làm rộn! Ngươi làm rõ ràng tình huống trước rồi lại nói!!

Lê Vô Thương cũng nổi giận, bọn côn trùng này làm việc qua loa như thế sao? Hay là cảm giác tình huống không ổn, cố ý muốn tìm cớ rút lui?

- Rút lui!!

Hoàng Kim Hư Thiên Trùng bi phẫn nhìn Lê Vô Thương, thét lên ra lệnh tất cả Hư Thiên Trùng mang lên Trùng tộc cùng và đám Yêu thú của Trấn Nam Yêu Quốc may mắn còn sống sót, toàn bộ xâm nhập hư không.

- Rút lui!!

Cửu Thủ Liệt Dương Xà rất quả quyết, hưởng ứng trước tiên.

Kỳ thật nó đồng ý với quan điểm của Lê Vô Thương, Khương Phàm hẳn là đang đợi năng lượng tản ra, nhưng... sóng triều hủy diệt vừa rồi quá kinh khủng, ở lại nơi này chỉ có thể chờ đợi chết, vẫn Thiên Cực giới càng an toàn.

- Không được đi! Không được đi! Các ngươi đi, chúng ta làm sao bây giờ?

Lê Vô Thương lo lắng gào thét, nhưng căn bản không ngăn được Trùng tộc.

Trùng tộc nhao nhao rời khỏi Cửu Lê Ma Đồ, vượt qua hư vô, thẳng đến Thiên Cực giới.

- Đám côn trùng đáng chết! Đầu tiên là pháp trận Không Gian dễ dàng sụp đổ, bây giờ là thời khắc mấu chốt lại muốn chạy. Vốn đã biết bọn côn trùng này không đáng tin cậy mà!

Lê Thương Mang tức giận, nhưng cũng không có cách nào, chỉ có thể khiển trách toàn tộc tiếp tục đề phòng, quyết tử chiến cùng Khương Phàm.
Chương 2502 Nghịch tập Thiên Cực giới (1)

Bọn người Diêu Lăng Vi nhắc nhở nhau sẵn sàng chiến đấu, nhưng vẻ mặt lại đều nghiêm trọng phức tạp.

Mặc dù đã chuẩn bị tốt huyết chiến đến cùng, muốn ngọc tan đá vỡ cùng đám người Khương Phàm kia, dùng máu tươi bảo vệ Cửu Lê Ma tộc vinh quang.

Nhưng, không có Hoàng Kim Hư Thiên Trùng hiệp trợ, bọn hắn còn có thể săn giết đám Thánh Linh cùng Thánh Vương dưới trướng Khương Phàm kia sao?

Không có ưu thế vượt qua không gian, bọn hắn cơ hồ không hề có lực hoàn thủ, chỉ có thể bị vây bắt đồ sát.

Thời gian đang từng giây từng phút trôi qua, trong thâm không hắc ám tĩnh mịch từ đầu đến cuối không có bất luận cái ánh sáng gì xuất hiện, cũng không có bất cứ năng lượng ba động nào.

Lê Vô Thương khẽ nhíu mày, chẳng lẽ... Khương Phàm thật sự đang đi tới Thiên Cực giới?

Đánh nửa ngày, nói từ bỏ đã từ bỏ rồi?

Xem ra Khương Phàm vẫn kiêng kị Cửu Hoàng Hắc Ma Bia.

Đó không chỉ là do Hắc Ma Đế tộc chế tạo vì để áp chế Liệp Thần Thương, càng quan trọng hơn là phía trên có đế huyết.

Khẳng định là Khương Phàm đã dự đoán được vấn đề này, cho nên sau khi đột nhiên phát hiện Thiên Cực giới càng suy yếu, hắn đã quả quyết từ bỏ nơi này.

Thánh Vương đầu tiên, Lê Thương Mang nói:

- Lão tổ, nếu như Khương Phàm thật chạy tới Thiên Cực giới, lấy tình huống nơi đó, chỉ sợ là dữ nhiều lành ít.

Diêu Lăng Vi cau mày:

- Thiên Cực giới là pháo đài không gian, mặc dù phòng ngự rất mạnh, nhưng đối mặt với Cửu Thiên Thần Giáo cùng thế giới Hỗn Độn, thật đúng là không có bao nhiêu ưu thế. Bây giờ Khương Phàm mang theo toàn bộ bọn Thánh Hoàng cùng Thánh Vương này giết qua, chỉ sợ Thiên Cực giới thật không kiên trì nổi bao lâu.

- Chờ sau khi bắt lấy Thiên Cực giới, bọn hắn còn có thể phục kích nhóm Trùng tộc gấp rút tiếp viện tại hư không này. Nếu như không có gì quá bất cẩn, Thiên Cực giới cùng Trùng tộc... Xong...

Một từ cuối cùng của Diêu Lăng Vi để trái tim đại ma xung quanh bọn họ đều là co rụt lại.

Cũng không phải e ngại, mà là bi thương, đã từng là hoàng đạo hùng bá một vực, không ai bì nổi, mà ở trước mặt Khương Phàm, kẻ đang quét ngang chiến trường Thương Huyền, vậy mà lại yếu ớt đến không chịu được một kích.

Mặc kệ trước đó cường hãn bao nhiêu, mặc kệ trước đó thần bí bao nhiêu, thì đứng trước thực lực tuyệt đối, rất có thể nói hủy diệt là hủy diệt.

Lê Tịch Hoa lấp lóe ánh mắt, đề nghị:

- Lão tổ, chúng ta ở lại tiếp tục tử chiến cùng Khương Phàm, hay là... Rút lui?? Không phải ta sợ chết, mà là... Giống như không có ý nghĩa gì.

Lê Vô Thương trầm mặc, đúng vậy, ở lại tử chiến còn có ý nghĩa gì?

Trước đó là không nguyện ý từ bỏ tổ địa, càng đang mong đợi có thể liên thủ cùng Thiên Cực giới, hung hăng giáo huấn Khương Phàm.

Nhưng bây giờ, tình thế lại liên tiếp kịch biến, tổ địa không còn nữa, Thiên Cực giới lúc nào cũng có thể hủy diệt, cho dù bọn hắn ở lại nhất quyết tử chiến, giống như đều mang đến cho Khương Phàm không được bao nhiêu thương vong.

Các đại ma may mắn còn sống sót đều nhìn Lê Vô Thương, chờ đợi lão tổ quyết định.

Nếu như lão tổ nói muốn tử chiến đến cùng, bọn hắn không còn lời nào để nói, vì Ma tộc kiêu ngạo, vì vinh quang tiên tổ, chết ở chỗ này cũng đều sẽ không oán trách không hối hận.

Nếu như lão tổ nói muốn rút lui, bọn hắn... Cũng có thể tiếp nhận...

Sau khi dẫn phát Càn Khôn Đại Táng, Khương Phàm đã nhanh chóng Niết Bàn trở lại đỉnh phong, đuổi kịp thế giới Hỗn Độn đang hoành hành trong hư không, lao thẳng đến Thiên Cực giới.

Bọn người Kiều Vô Hối đều làm cho bầu không khí tăng vọt, mặc dù đánh nửa ngày lại đột nhiên rút lui, trong lòng không khỏi có chút uất ức.

Nhưng, bọn hắn đã thấy được Cửu Lê Ma tộc điên cuồng, bây giờ cường công chỉ có thể buộc đám đại ma kia cùng chết với nhau, Trấn Nam Yêu Quốc và yêu trùng càng là nguy hiểm, còn không bằng thừa dịp Thiên Cực giới không sẵn sàng, triệt để nuốt lấy nơi đó.

Ngẫm lại tài nguyên của Thiên Cực giới, ngẫm lại rất có thể thực sự tồn tại di cốt cự thú hư không, bọn hắn đều cảm thấy hưng phấn.

Tài nguyên nơi đó đối với Đông Hoàng tộc mà nói, không thể nghi ngờ là cơ duyên thật sự, có thể làm cho thực lực Đông Hoàng tộc bạo tăng, đây đối với hậu kỳ chiến tranh là quá quan trọng.

- Chỉ mong Đông Hoàng Càn có thể ngăn cản Thiên Cực giới.

Khương Phàm điều trị trạng thái, vừa chờ mong lại càng khẩn trương.

Vết tích không gian bị cắt đứt, Thiên Cực giới nhất định đã phát giác được vấn đề, nếu như nổi điên rút lui, tránh thoát khỏi bọn người Đông Hoàng Càn, muốn lại vây bắt Thiên Cực giới chỉ sợ cũng phải chờ tới khi Thương Huyền bạo phát chiến tranh.

Sớm tại nửa ngày trước, sau khi Cửu Lê Thần Cung khẩn cấp cầu viện, Thiên Cực giới đã bắt đầu chạy tới Cửu Lê Thần Cung.

Hình dáng chỉnh thể của Thiên Cực giới đạt tới hơn tám ngàn dặm, gần với Sí Thiên giới, xa xa nhìn lại tựa như là một con Cự Thú Hư Không khổng lồ hoành hành trong thâm không, cố che giấu bóng dáng, nhưng tốc độ lại cực nhanh.

Bọn chúng đã điều hơn nửa lực lượng tới, hẳn là có thể trợ giúp Cửu Lê Ma tộc ổn định pháp trận, kiên trì đến khi bọn chúng đuổi tới.

Đến lúc đó, nếu như tình huống nguy cấp, bọn chúng cũng có thể lập tức nối liền với Cửu Lê Ma tộc, nhanh chóng rút lui, nếu như là đang hỗn chiến, bọn chúng sẽ tìm cơ hội hiệp trợ phản kích, trọng thương bọn người Khương Phàm, sau đó lại rút lui.

Nhưng, bọn hắn đã bị đám người Đông Hoàng Càn tập trung vào, sau khi Thiên Cực giới bắt đầu di chuyển không lâu, đã ngang nhiên phát công mạnh.

Đây là Hư Thiên linh văn cùng Như Ý linh văn liên hợp hành động hiếm thấy, bất luận là từ quy mô, hay là phối hợp, đều có thể xưng số một những năm gần đây của Cửu Thiên Thần Giáo.

Được Đông Hoàng Càn dẫn đầu, Đông Hoàng tộc thôi phát Hư Thiên linh văn, liên hợp rung chuyển không gian, diễn biến hư không loạn lưu, vòng xoáy hư vô, xiềng xích hư không, Hư Thiên Đại Thủ Ấn, cùng vạn tượng tinh giới và các loại võ pháp cường hãn, lợi dụng năng lượng hư không mênh mông bát ngát, cưỡng ép chặn đánh Thiên Cực giới đang hoành hành.

Được Lan Độ cầm đầu, Lan gia thôi phát Như Ý linh văn, lấy Vô Thượng Tâm Niệm Hải, thôi diễn Vạn Pháp Vạn Đạo, ngưng tụ cầu vượt Như Ý, hoành giá từ giữa thế giới thật cùng không gian hư vô, mượn tới uy lực đất trời vô tận.

Bọn hắn đứng tại như ý trên thiên kiều, kích phát linh văn chí cường.
Chương 2503 Nghịch tập Thiên Cực giới (2)

Từ thế giới thật sự mượn tới một hạt bụi, đã có thể diễn hóa Thiên Sơn Cự Nhạc, mượn tới một giọt nước, đã có thể thôi phát đại dương bao la, mượn tới một sợi kình khí, đã có thể rung chuyển nhật nguyệt tinh thần, mượn tới một sợi đại thế, đã có thể thôn thiên nạp địa.

Lan Độ, Lan Quỳ và các Thánh Vương, càng là thiêu đốt sinh cơ, kích phát tinh huyết sinh mệnh, diễn biến Như Ý Huyết Kiếm, Nhất Huyết Nhất Thiên Địa, Nhất Kiếm Nhất Thế Giới, phách trảm Thiên Cực giới.

Đông Hoàng tộc cùng Lan gia liên thủ chặn đánh, hạn chế tốc độ di chuyển của Thiên Cực giới cực lớn.

Tuy nhiên, Giới Chủ tọa trấn Thiên Cực giới ngược lại cũng không phải quá gấp.

Bởi vì Khương Phàm lại đều ném Cửu Thiên Thần Giáo tới hư không tới, không có loại linh văn như Như Ý linh văn có thể mượn dẫn thiên thế này diễn biến vạn pháp cường hãn hiệp trợ, không có loại Không Gian linh văn như Hư Thiên linh văn mạnh nhất Thương Huyền này phối hợp, thực lực tổng hợp của bọn người Khương Phàm tương đương hạ xuống một phần năm, mà tính nguy hiểm thì lại hạ xuống hai phần năm.

Tương phản, Cửu Lê Ma tộc lại được Trấn Nam Yêu Quốc và Hoàng Kim Hư Thiên Trùng trợ giúp, sẽ có thể khống chế quyền chủ động trên chiến trường.

Cho nên... Bọn chúng cứ trực tiếp xông vào phía trước, còn không bằng ngăn chặn Cửu Thiên Thần Giáo ở trong hư không.

Cứ như vậy, sau khi Thiên Cực giới lo lắng đánh một lúc thì đã dần dần thả chậm tốc độ.

Mặc dù vẫn xông về phía trước, nhưng không nhanh không chậm, chính là lợi dụng hệ thống phòng ngự của Thiên Cực giới, tiêu hao năng lượng của Cửu Thiên Thần Giáo.

Nhưng, sau khi tình huống như vậy kéo dài sau ba giờ ngắn ngủi, tòa tế đàn không gian nội bộ Thiên Cực giới kết nối với Cửu Lê Thần Cung kia đột nhiên ảm đạm, mang ý nghĩa liên hệ giữa nhau đã bị cắt đứt.

Bọn chúng rõ ràng đã liên tục gia cố con đường này, Đông Hoàng tộc lại đang nơi đây, ai có thể hủy đạo ngấn của bọn chúng?

Chiến trường Cửu Lê, đã xảy ra chuyện gì??

Giới Chủ Thiên Cực giới ý thức được không ổn, tế đàn bị hủy, mang ý nghĩa đường lui của Cửu Lê Thần Cung đã bị cắt đứt.

Nhưng bọn chúng không chỉ có an trí tế đàn không gian trong Cửu Lê Thần Cung, còn bố trí mấy cái Không Gian Mê Sào trong hư không gần đó, cũng đều kết nối với Thiên Cực giới, bảo đảm thời điểm chiến trường xuất hiện ngoài ý muốn không thể nghịch chuyển, Trùng tộc bọn chúng có thể kịp thời rút lui.

Kết quả... Toàn bộ đều bị tiêu tán mất?

Trong chớp mắt, toàn bộ đều đã bị chôn vùi rồi?

Giới Chủ Thiên Cực giới lập tức thét lên ra lệnh, dùng tốc độ cao nhất trùng kích, không tiếc cái giá đuổi tới Cửu Lê Thần Cung.

Mặc kệ nơi đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, đầu tiên phải tiếp tộc nhân bọn chúng đi!!

Nhưng, bọn chúng muốn đi qua, Đông Hoàng Càn há có thể đồng ý.

Đội hình hai vị Thánh Hoàng, bảy vị Thánh Vương, Cửu Thiên Thần Giáo tuyên cáo với Thiên Cực giới thực lực chân chính của ‘thời đại Vô Thần’.

Thời điểm hai bên đang đánh túi bụi, thâm không đột nhiên sôi trào lên mê quang Hỗn Độn sáng chói.

Thế giới Hỗn Độn đã chạy tới!

Từ hư vô đến chân thực, cơ hồ chỉ là trong chớp mắt, giống như là một vòng liệt dương thật lớn, đột nhiên vắt ngang ở trước mặt Thiên Cực giới, hình dáng kinh khủng để Thiên Cực giới trở nên nhỏ bé mà yếu ớt.

- Lão côn trùng, chúng ta lại gặp mặt.

Khương Phàm, Thiên Hậu, Kiều Vô Hối, Khương Quỳ, Khương Qua, Hồng Hoang Thiên Long, Kim Ô, Ngu Chính Uyên, tám vị Thánh Hoàng, rời khỏi thế giới Hỗn Độn, từ tám phương vị bao vây Thiên Cực giới.

Bạch Tai và các Thánh Linh Thánh Vương theo sát ở phía sau, liên tiếp lao ra, đồng thời giải thích nguyên nhân cùng đám người Đông Hoàng Càn.

Hư Thiên Trùng lão tổ liên tục lắc lư sáu con mắt, khiếp sợ trước sự khủng bố của thế giới Hỗn Độn, càng khiếp sợ trước năng lượng của Khương Phàm và đám người của hắn.

Mặc dù từng nghe nói thế giới Hỗn Độn cường đại, mặc dù đã nghe nói thực lực đội hình của Khương Phàm tại Cửu Lê Thần Cung, nhưng nghe là nghe, thấy là thấy, cho đến khi thật sự thấy thế giới Hỗn Độn cùng bọn người Khương Phàm xuất hiện ở bên ngoài, năng lượng khủng bố tràn ngập đất trời, cơ hồ trong chớp mắt đã liền muốn đánh nát niềm tin của nó.

Hàng tỷ Trùng tộc bên trong Thiên Cực giới đều loạn cả lên, đều bối rối tung trong không gian ngang tám ngàn dặm.

- Dắt lấy Thiên Cực giới, cố định ở trong hư không cho ta.

Đông Hoàng Càn cao giọng thét lên ra lệnh, trước tiên đã diễn biến ra xiềng xích không gian, một mặt kết nối hư không vô hạn, một mặt quấn lấy Thiên Cực giới đang tiến vào Không Gian Mê Sào.

Đông Hoàng Toại theo sát ở phía sau, thét lên ra lệnh cho tất cả Không Võ, liên hợp xen lẫn xiềng xích không gian, ngăn chặn Thiên Cực giới.

- Không nên gấp gáp, chờ ta đục cho nó cái động!

Khương Phàm triệu ra Liệp Thần Thương, chỉ tới Thiên Cực giới ở phía xa.

Hắn còn tham luyến xương thú trong hư không đỡ, cũng không muốn bị bọn người Kiều Vô Hối chém nát Thiên Cực giới.

Tốt nhất là dùng Liệp Thần Thương đánh cho nó cái động, sau đó giết từ cửa hang đi đến, chuyển dời chiến tranh đến nội bộ.

Bảy bản thân điệp gia, cảnh giới của Khương Phàm được tăng vọt, cường thế bước lên cảnh giới Thần Linh.

Liệp Thần Thương cảm nhận được chiến ý cùng thực lực của Khương Phàm, cứ như là sát thần khôi phục, bộc phát ra cuồng triều sát lục, huyết văn ở mặt ngoài như là những con sông máu lao nhanh, tàn hồn Thần Ma đang yên lặng gào thét giữa càn khôn.

Hư Thiên Trùng lão tổ điên cuồng rít gào, mặc dù không biết bây giờ là cục diện gì, nhưng nó tuyệt đối sẽ không ngồi chờ chết, càng tin tưởng thực lực của cái pháo đài di động Thiên Cực giới này.

Ầm ầm...

Thiên Cực giới mãnh liệt lắc lư, giống như là một con cự thú Hồng Hoang đang vùng vẫy giãy chết, nhấc lên sóng triều hư không, chấn vỡ nát số lượng lớn xiềng xích không gian.

- Ngăn chặn nó!!

Đông Hoàng Càn uy nghiêm hô to, giống như săn giết cự thú tiên dân Hoang Cổ, tóc dài bay loạn, trợn mắt trừng trừng, xiềng xích quấn quanh hai tay, điên cuồng kéo lấy Thiên Cực giới đang bạo động.

Bọn người Đông Hoàng Toại đều đại tác cuồng tính, không để ý tiêu hao mà kích phát năng lượng, mỗi người đều như là hóa thành vòng xoáy hư không, không ngừng liên tục mượn tới năng lượng từ thâm không, diễn biến xiềng xích hư không, quấn lấy Thiên Cực giới.

Thiên Cực giới càng ngày càng giãy dụa mãnh liệt.

Hư Thiên Trùng lão tổ tự mình khống chế, điên cuồng trùng kích, nhưng cũng có chút luống cuống.
Chương 2504 Không ai sống sót

Trong khoảng thời gian này bọn chúng đã trưởng thành rất nhanh, đầu tiên là tài nguyên tại Thiên Trụ sơn, sau đó lại là tài nguyên lừa gạt từ Long tộc, lại tính thêm cả đám Yêu tộc của Trấn Nam Yêu Quốc, thực lực tổng hợp đã tăng lên trọn vẹn gấp đôi.

Hai Thánh Hoàng, mười hai Thánh Vương.

Đây là thực lực chưa từng có, để bọn chúng trở nên cực tự tin, mới chủ động liên hệ Cửu Lê Thần Cung.

Nhưng bây giờ, một nửa cường giả đã gấp rút tiếp viện Cửu Lê Thần Cung, bọn chúng lại về tới trạng thái trước đó.

- Đáng chết, đáng chết...

Hư Thiên Trùng lão tổ càng ngày càng luống cuống, Thiên Cực giới di chuyển càng ngày càng chậm chạp, giờ khắc này nó thậm chí còn nghĩ đến thoát khỏi, trước khi bọn người Khương Phàm giết tiến đến, đào vong đến Long tộc từ mật đạo hư không.

Nhưng... Nó làm sao có thể bỏ qua Thiên Cực giới, đây chính là lãnh địa mà Trùng tộc đau khổ gầy dựng ba mươi ngàn năm, há có thể nói từ bỏ là bỏ được.

Thử lại lần nữa!

Lại kiên trì!

Hư Thiên Trùng lão tổ rít gào, nhắc nhở tất cả sung túc liên hợp thôi động bình chướng không gian của Thiên Cực giới.

- Toàn thể chuẩn bị!!

Khương Phàm cao giọng thét lên ra lệnh, bọn người Thiên Hậu liên tiếp chuyển dời đến sau lưng Khương Phàm.

Nơi này không giống với Cửu Lê Thần Cung, không có Cửu Hoàng Hắc Ma Bia uy hiếp, Liệp Thần Thương có thể làm càn từ đầu đến cuối.

Liệp Thần Thương tăng vọt quy mô, thẳng tới ngàn trượng, sát khí vô biên, thâm không vô tận như là lâm vào sắc đỏ quỷ bí, như là hoàn toàn đặt vào thế giới sát lục của Liệp Thần Thương.

Một loại xiềng xích giết chóc không cách nào nói rõ, vô hình vô chất, lại giống như là tồn tại chân thực.

Ầm ầm...

Răng rắc...

Liệp Thần Thương bạo kích thâm không, nhanh chóng xoay tròn, nhấc lên sóng triều phá diệt Cửu Thiên, dễ như trở bàn tay đánh vỡ vụn Không Gian Mê Sào xung quanh Thiên Cực giới, thẳng tới bản chất.

Một tiếng vang giòn, bình chướng nội bộ Thiên Cực giới truyền ra tiếng nứt giòn vang, bị đánh ra một mảnh phá toái, Liệp Thần Thương giống như là sát thần táo bạo, thẳng tới nội bộ Thiên Cực giới.

- Tốt!!

Khương Phàm phấn chấn, Liệp Thần Thương thật không có để hắn thất vọng!

Bản thân tăng cường gấp bảy, tương đương với Thần Linh chân chính, uy lực của Liệp Thần Thương đã đơn giản là Thiên Khải!

- Giết!!

Kiều Vô Hối, Khương Quỳ bạo tạc trong nháy mắt, theo sát Liệp Thần Thương đánh xuyên qua con đường, hóa thành Phượng Hoàng nhanh chóng đuổi giết Thiên Cực giới.

- Thỏa thích giết cho ta, đừng cho bọn chúng trốn tới Long tộc!

Khương Phàm hóa thân thành Chu Tước, đuổi giết Thiên Cực giới.

Hắn cũng không phải là rất lo lắng việc Trùng tộc sẽ rút về Long tộc, theo hắn biết, mặc dù con đường không gian giữa Thiên Cực giới cùng Long tộc rất thần bí và kiên cố, nhưng bọn côn trùng này không hy vọng nhận Long tộc nghịch tập, cho nên con đường kia thiết trí rất hẹp, một lần chỉ có thể vượt qua mấy kẻ, mà năng lượng tiếp nhận cao nhất mỗi lần là một cái Thánh Hoàng.

Đương nhiên cũng có một loại thuyết pháp, con đường không gian giữa Trùng tộc cùng Long tộc quá đặc biệt, có thể bảo đảm bất luận Thiên Cực giới di chuyển như thế nào, đều có thể đi thẳng tới Long tộc.

Cho nên con đường này rất khó thiết trí quá hùng vĩ, cũng chỉ cho phép số lượng có hạn.

- Khương Phàm, chúng ta hợp tác! Chúng ta có thể hợp tác!

Khi Khương Phàm giết đến Thiên Cực giới, cách rất xa đã khóa chặt Hư Thiên Trùng lão tổ, nó lập tức giãy dụa thỏa hiệp.

Nhưng... Khương Phàm vỗ cánh bạo kích, không nói lời nào, chỉ có săn giết!!

Hư Thiên Trùng lão tổ nhìn Phượng Hoàng, Kim Ô cùng Thiên Long liên tiếp tràn vào, nhìn liệt diễm cùng long khí tràn ngập đất trời, nó cảm thấy trước nay chưa từng có tức giận và tuyệt vọng.

Thiên Cực giới hết rồi sao?

Thiên Cực giới cứ hết thật đơn giản như vậy sao?

Là Thiên Cực giới yếu ớt hơn so với mình tưởng tượng, hay là do bọn người Khương Phàm đã mạnh đến mức bọn chúng căn bản là không có cách nào để chống cự?

- Giới Chủ... Chúng ta... Rút lui sao?

Số lượng lớn Hoàng Kim Hư Thiên Trùng tụ tập đến xung quanh Giới Chủ, không còn là kiêu ngạo thường ngày, mà đều là bối rối lo lắng.

Thiên Cực giới lại bị một kích đánh vỡ, cái này thật sự là khó mà tiếp nhận nổi, càng là đã đánh tan lòng tin của bọn nó.

Bây giờ Thiên Cực giới đã bị phá, càng ngày càng nhiều cường giả giáng lâm tới Thiên Cực giới, liệt diễm đốt cháy rừng rậm, hòa tan cả núi cao, tôn Chu Tước kinh khủng Khương Phàm kia đang đánh vỡ nát xiềng xích không gian nội bộ Thiên Cực giới, nhanh chóng tới gần phía bọn chúng nơi này, Thiên Cực giới đang gặp phải tai hoạ ngập đầu, bọn chúng đều không muốn kiên trì thêm nữa.

Sáu hoàng kim nhãn trên đầu Hư Thiên Trùng lão tổ vòng rồi lại vòng, nó phát ra tiếng hét thê lương:

- Khương Phàm, sau này chúng ta còn gặp lại... Rút lui!!

- Rút lui!!

Hoàng Kim Hư Thiên Trùng đã không lo được tiếp dẫn Trùng tộc nơi khác, lập tức theo Giới Chủ tiến vào động quật ở sau lưng.

Nơi đó chính là tế đàn thần bí xâu chuỗi với Long tộc!

Là đầu Cự Thú Hư Không làm cơ sở, trù hoạch kiến lập tế đàn cường đại, cái con đường thần bí đạo truyền thuyết kia chính là từ chỗ mi tâm hư không thú đánh đi ra, đó là 'Hư Vô Thiên Nhãn'của hư không thú mạnh nhất.

- Ta đi trước, các ngươi đuổi theo, có thể đi bao nhiêu thì đi bấy nhiêu, trước khi đi... nổ Thiên Cực giới cho ta!

Giới Chủ dữ tợn gào thét, thà rằng hủy đi nơi này, cũng tuyệt đối không thể để cho Khương Phàm có được Thiên Cực giới.

Nhưng... Ngay một khắc này, một loại khí tức sát lục quỷ dị trong lúc bất chợt truyền vào động quật, giống như là xiềng xích vô hình, quét ngang tất cả Hoàng Kim Hư Thiên Trùng, bọn chúng run rẩy sợ hãi, hồi hộp, như là bị Tử Vong pháp tắc chọn chúng.

- Liệp Thần Thương?

Giới Chủ bỗng nhiên biến sắc, dứt khoát quyết nhiên nhảy lên tế đàn.

Ầm ầm!!

Liệp Thần Thương bị Khương Phàm điên cuồng thôi động, đánh xuyên hơn năm ngàn ba trăm dặm, vỡ nát không gian ngăn trở, đánh vào hầm đá, cuồng triều sát lục bạo động như đại dương, trong chốc lát lấp đầy động quật, đánh thẳng vào tất cả Hư Thiên thú trong động quật.

Hư Thiên Trùng lão tổ không để ý tộc đàn sống chết, ngay giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, nó khởi động tế đàn, biến mất trong nháy mắt.

Bên ngoài Thiên Cực giới, Đông Hoàng Càn cùng Đông Hoàng Càn đều cau mày điều tra hư không.

Mặc dù bọn hắn nhìn như điên cuồng kéo lấy Thiên Cực giới bạo động, nhưng ý thức từ đầu đến cuối vẫn đang lưu ý lấy hư không ba động, chờ đợi cái kia đạo trong truyền thuyết thần bí con đường.
Chương 2505 Cửu Lê Ma tộc, chạy!

Giờ phút này, trong nội bộ Thiên Cực giới, tế đàn không gian mở ra trong chốc lát, một mảnh mê quang yếu ớt lóe lên một cái rồi biến mất, kéo đến Cự Long đại lục.

Bên trong cuồng triều năng lượng vặn vẹo xung quanh Thiên Cực giới, cơ hồ nhỏ bé không thể nhận ra, dưới hào quang sáng chói của thế giới Hỗn Độn chiếu ứng, càng giống như ánh sáng của đom đóm, nhưng... Đông Hoàng Càn và Đông Hoàng Toại ngưng tụ ánh mắt, đồng thời khóa chặt mảnh mê quang kia.

- Chém!!

Đông Hoàng Càn bỗng nhiên giơ cánh tay phải đang được vận sức chờ phát động lên, thần huyết sôi trào, thần uy cuồn cuộn, một thanh đại đao hư không vô hình như ngân hà trút xuống, như lũ ống dẫn bạo, hoành không mà đi trong nháy mắt, bổ về phía mảnh vết tích kéo dài mê quang kia.

Đông Hoàng Toại kích phát Tài Quyết Hoàng Kiếm đồng thời cũng bộc phát, hắn còn bí mật dẫn dắt xen lẫn đạo ngấn Không Gian, phán quyết xiềng xích trong tích tắc trải rộng ra hư không, xiềng xích như kiếm, chém chết Vạn Đạo, phán quyết sinh tử, cũng liên tiếp bạo kích đến mảnh mê quang kia.

Giới Chủ Khi Thiên Cực giới bi phẫn cưỡi trên mê quang, chuẩn bị lúc rời khỏi, mê quang rung động kịch liệt, dập tắt ngay tại chỗ, ngay sau đó giống như là con sông bị ngăn nước, lan tràn ra vô số nhánh sông, Hư Thiên Trùng lão tổ vừa mới xông ra Thiên Cực giới, cứ bại lộ trong hư không như vậy.

- Giết!!

Đông Hoàng Càn cùng Đông Hoàng Toại cuồng dã tấn công, liên thủ đuổi giết Giới Chủ.

- Như Ảnh, ngăn nó lại!

Đông Hoàng Trấn Nguyên cũng lập tức tách xiềng xích ra, thét lên ra lệnh cho Đông Hoàng Như Ảnh, tiếp viện Đông Hoàng Càn và Đông Hoàng Toại.

Lão yêu này là Hư Thiên Trùng, cường giả hư không trời sinh, tựa như là 'cá bơi' trong nước, so với những 'ngư dân' biết bơi như bọn hắn đây đều có thể mạnh hơn nhiều!

Sau khi Khương Phàm tru diệt Hư Thiên Trùng tộc trong động quật, hắn liền bay lên không rời khỏi, vọt tới bên ngoài chặn đánh Hư Thiên Trùng lão tổ, trước khi đi vẫn không quên nhắc nhở bọn Hồng Hoang Thiên Long đang giết đỏ mắt, không cần phá hư quá mức.

Bảo bối nơi này nhiều lắm, nhất là loại hình Tinh Thạch Hư Không, đều là trân bảo ở bên ngoài có thể ngộ nhưng không thể cầu.

Có thể giữ lại một chút thì tốt hơn một chút!!

Hỗn chiến nội bộ cùng ngoại bộ Thiên Cực giới đều không có bao nhiêu lo lắng, sau khi thanh lý hàng tỷ Trùng tộc ở trong đó, Khương Phàm đa phối hợp với đám người Đông Hoàng Càn, cũng chém giết Hư Thiên Trùng lão tổ ở trong hư không.

Trận chiến này, toàn thắng!!

Bọn hắn không có vội vã thanh lý tài nguyên, cũng không có rời khỏi, mà là ẩn nấp tung tích, đang mong đợi đám yêu trùng Thiên Cực giới tiếp viện Cửu Lê Thần Cung có thể gấp trở về, vừa vặn đến tận diệt!

Đám Trùng tộc kia không có để bọn hắn thất vọng, xác thực đã trở về.

Không chỉ có trở về, còn mang theo các đại yêu Trấn Nam Yêu Quốc trở về.

Một trận vây bắt không chút lao nghĩ, bộc phát tại hư không.

Mặc cho Trùng tộc tức giận như thế nào, các đại yêu khẩn cầu như thế nào, cuối cùng đều không có một kẻ nào thoát khỏi vận mệnh bị giết.

Bởi vì, Lan Nặc trong Thiên Cực giới đã tìm được Vạn Linh Huyết Thụ đã không còn khí tức!

Thù này, nhất định phải báo!!

Sau khi thế giới Hỗn Độn chậm rãi nuốt lấy Thiên Cực giới, bọn hắn đã nhanh chóng di chuyển, lao thẳng đến Cửu Lê Thần Cung!

Liên hệ giữa Cửu Lê Thần Cung cùng Hắc Ma Đế tộc đã gãy mất, bọn chúng hoặc là ở lại chờ chết, hoặc là chỉ có thể chạy trốn.

Nhưng mặc kệ là ở lại hay là chạy trốn, nếu không có Hoàng Kim Hư Thiên Trùng phối hợp, tất cả đều là uy hiếp lớn.

Điều mà Khương Phàm mong đợi nhất là Cửu Lê Ma tộc kéo dài huyết tính trước đó, ở lại cùng bọn hắn đánh nhau đến sống chết.

Nhưng... Bọn hắn đã thất vọng!

Khi thế giới Hỗn Độn quay về Cửu Lê Thần Cung, hắc ám hư vô vẫn kéo dài nghìn dặm ở nơi này, xung quanh cũng không có bóng dáng Cửu Lê Ma tộc.

- Cửu Lê Ma tộc chạy rồi!

Khương Phàm cảm ngộ trời đất, dò xét tung tích Cửu Lê Ma tộc, nhưng không có bất cứ phát hiện gì.

Thiên Hậu nói:

- Nếu như là chàng, gặp phải truy sát, chàng sẽ làm như thế nào?

Khương Phàm trả lời:

- Cùng nhau chạy trốn thì nguy hiểm quá lớn, nếu bị khốn trụ chính là kết quả tiễu trừ, cho nên... Hai lựa chọn. Một là kiến tạo giả tượng di chuyển toàn thể, chạy tới tây, ngoài ra còn lựa chọn một bộ phận tộc nhân tư chất tốt, mang theo vũ khí cùng bảo vật truyền thừa, rời khỏi từ các khác phương vị. Hy sinh làm cái giá cho số lượng lớn còn lại, bảo toàn một phần nhỏ, cũng là bộ phận quan trọng.

- Cái thứ hai, chia năm chi đội ngũ, thậm chí là càng nhiều hơn, do Thánh Vương cùng Thánh Hoàng dẫn đội, riêng mình mang theo một nhóm người, có thể sống một nhóm là tốt một nhóm.

- Cửu Lê Ma tộc thống trị Tây Bộ trên vạn năm, không chỉ đều rất quen thuộc mỗi mảnh thổ địa nơi này, mà cũng có rất nhiều người bí mật ủng hộ, cho nên mặc kệ là lựa chọn thứ nhất hay là lựa chọn thứ hai, hẳn là đều có thể thành công bảo toàn một nhóm tộc nhân. Nhưng ta càng có khuynh hướng về lựa chọn thứ hai.

- Bọn hắn phân tán chạy trốn, chúng ta sẽ phải phân tán đuổi bắt, như thế này sẽ có thể phá giải lực lượng của chúng ta cực lớn. Nếu như ai bất hạnh gặp phải lão ma đầu Lê Vô Thương kia, bằng vào Cửu Lê Ma Đồ cùng Hắc Ma Bia trong tay, hắn cũng có thể chạy thoát.

- Ngươi Liệp Thần Thương, không cảm giác được Hắc Ma Bia sao?

Thiên Hậu đồng ý với phỏng đoán của Khương Phàm, lựa chọn thứ hai không thể nghi ngờ là sách lược đào vong tốt nhất trước mắt.

- Không có bất kỳ cảm ứng gì.

Khương Phàm chậm rãi lắc đầu.

- Là khoảng cách quá xa?

- Có khả năng.

Khương Phàm có thể thuận lợi mà còn chỉnh bắt lấy Thiên Cực giới, hắn đã vô cùng hài lòng, nhưng không có nghĩa là hắn có thể tiếp nhận việc toàn thể Cửu Lê Ma tộc đào thoát.

- Ai... Lúc ấy để lại mấy người nhìn là được rồi.

Hồng Hoang Thiên Long ở bên cạnh tự nói.

- Đừng cho rằng ngươi thông minh!! Trước khi Cửu Lê Ma tộc phân tán thoát khỏi, khẳng định đã tiến hành một trận quét sạch đối với xung quanh, lấy thực lực của bọn hắn, xem như để lại Thánh Hoàng nhìn chằm chằm, cũng có thể bị kéo đi ra giết chết!

Mặc dù Kim Ô trợn trắng mắt, Cửu Lê Ma tộc e ngại Khương Phàm, nhưng tuyệt đối không e ngại bất cứ Thánh Hoàng nào khác.

Cửu Lê Ma Đồ có thể hiện ra thần uy, là thần uy chân chính, Cửu Hoàng Hắc Ma Bia càng là danh xưng trọng khí phòng ngự mạnh nhất Ma tộc.

- Hướng Vãn Tình đâu? Không phải ngươi còn có giấy vàng của tổ sơn sao, đốt đi nhìn, chỉ phương hướng cho chúng ta.

Hồng Hoang Cự Long đột nhiên quay đầu, nhìn về hướng Hướng Vãn Tình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK