Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2081 Thống Lĩnh Tân Nhiệm

- Hắc Ma Đế tộc lại có thể nhịn được?

Khương Phàm hoài nghi phía sau có âm mưu nào đó.

- Hắc Ma Đế tộc nghĩ thế nào, chúng ta không biết. Nhưng luận sự, sách lược như thế này trước mắt mà nói vẫn rất sáng suốt. Nếu như toàn bộ bọn hắn khai thác thủ thế, ngươi không thể thông qua chiến tranh gom góp tài nguyên. Đến lúc đó, ngươi chỉ có thể tiến công hoàng đạo, tìm kiếm phát triển. Mà nội tình hoàng đạo, ngươi rất rõ ràng, Sí Thiên giới không công phá nổi.

- Chẳng lẽ ta không thể càn quét hoàng tộc sao?

- Ngươi sẽ làm sao? Bây giờ tất cả hoàng tộc rất khẩn trương, chỉ cần ngươi triển khai quét ngang, ngay lập tức các hoàng tộc khác sẽ chủ động tới gần dựa vào hoàng đạo, bọn hắn sẽ để các nhân vật quan trọng cùng nhân vật tầng cao nhất, toàn bộ tụ tập đến hoàng đạo. Kể từ đó, lực lượng phòng giữ của tất cả hoàng đạo liền sẽ tăng nhiều. Đến lúc đó, ngươi muốn tấn công hoàng đạo, chẳng khác nào tự mình chuốc lấy cực khổ.

Đông Hoàng Hoa Thanh nhìn thấu tai hại của Sí Thiên giới, đó chính là một nơi phòng ngự rất mạnh, thế nhưng tính công kích cực yếu. Mà hoàng đạo nơi đó, phòng ngự không thể kém hơn so với Sí Thiên giới, cường giả bên trong thì còn cao cấp hơn đám người Khương Phàm, thậm chí pháp trận hoàng đạo còn có thể diễn biến xuất thế công thần uy.

Cho nên, Sí Thiên giới chỉ có thể trốn trong không gian.

Khương Phàm trầm mặc không nói, bây giờ bọn hắn xác thực không có tư cách chủ công hoàng đạo, nếu như tùy ý càn quét hoàng tộc, cũng tất nhiên sẽ ép hoàng tộc khác, thậm chí số lượng lớn cường giả, tụ tập đến hoàng đạo.

Thiên Hậu cũng thừa nhận, sách lược của hoàng đạo rất bảo thủ, nhưng so với trước mà nói không thể nghi ngờ là thượng sách.

Giờ khắc này, rất nhiều cường giả Ngu gia đứng ở núi cao đằng xa, quái dị nhìn khách đến thăm.

- Đại ca, huynh nhìn người kia nhìn quen mắt không?

Lông mày của Ngu Chính Hùng đều muốn vặn thành u cục.

- Giống một người.

Hai con ngươi của Ngu Chính Uyên phun trào năng lượng Hỗn Độn, nhìn thấu vạn mét không gian, nhìn chằm chằm Khương Phàm và người khách đang nói chuyện với nhau ở đỉnh núi phía xa kia.

- Hắn không phải Đông Hoàng Hoa Thanh sao? Phó giáo chủ Cửu Thiên Thần Giáo! Thánh Nhân Không Gian! Lúc các ngươi ở Đại La sơn đã giới thiệu qua cho chúng ta.

Ngu Thiên Khải, Ngu Kình Thương đều trừng to mắt, khó có thể tin được mà nhìn nam tử anh tuấn kia.

- Là thật sao?

Bọn người Ngu Chính Uyên đương nhiên biết Đông Hoàng Hoa Thanh, chỉ không tin nam tử nơi đó chính là Đông Hoàng Hoa Thanh.

Đây chính là nguyên nhân Khương Phàm không thừa thắng xuất kích Huyền Nguyệt hoàng triều?

Đây chính là ‘chuyên viên tình báo’ mà Khương Phàm đang chờ đợi?

Lão tổ Ngu gia, Ngu Thái Bình từ phía sau đi tới, vẻ mặt già nua khó nén sự chấn kinh:

- Khương Phàm kết minh cùng Cửu Thiên Thần Giáo rồi? Mấy năm trước không phải Cửu Thiên Thần Tôn còn đang điên cuồng đuổi bắt Khương Phàm sao? Chẳng lẽ bọn hắn đang diễn trò?

Nhưng suy nghĩ kỹ một chút, nhiều chuyện giống như đều nghĩ rất thông rồi.

Ví dụ như, vì sao ngọc tỉ truyền quốc có thể tránh thoát tất cả đuổi bắt, để các chủ nhân hoàng đạo liên hợp lùng bắt thất bại.

Ví dụ như, vì sao Khương Phàm có thể thuận lợi thoát hiểm tại Đại La sơn, để hoàng đạo bí mật liên minh thất bại trong gang tấc.

Ví dụ như, vì sao Khương Phàm có thể nhìn rõ âm mưu mà Huyền Nguyệt hoàng triều bố trí, tương kế tựu kế, chuyển đến sát khí Hoang Cổ - Liệp Thần Thương.

Ví dụ như, vì sao Liệp Thần Thương có thể giấu đến bây giờ, cũng rơi xuống trên tay Khương Phàm.

Lại ví dụ như, vì sao Khương Phàm có thể thuận lợi sống đến bây giờ!

Thì ra phía sau lại có ‘Thần tộc Không Gian’ danh chấn Cửu Châu Thập Tam Hải đứng đấy!

Nghĩ tới đây, bọn hắn không khỏi rùng mình một cái, tin tức này quá rung động, thì ra các bên trong hoàng đạo Thương Huyền lại có nội ứng như vậy xâm nhập vào.

Vào cái ngày tin tức thật sự được công khai ra đó, không biết sẽ khiến dạng sóng to gió lớn gì, sẽ khiến cho bao nhiêu lão tổ hoàng đạo chửi mắng.

Nhưng, đám người Ngu gia hai mặt nhìn nhau, đột nhiên lồng ngực lại cuồn cuộn nhiệt huyết, ngay cả Cửu Thiên Thần Giáo đều đến đứng bên cạnh Khương Phàm, bọn hắn còn có cái gì phải sợ?

Có như thế Chí Tôn Hoàng Đạo đứng ở sau lưng duy trì, hành động tương lai của bọn hắn khẳng định đặc sắc không gì sánh được.

Thậm chí Cửu Thiên Thần Tôn chết, đều có thể có bí mật.

Thần Linh Không Gian, chưa chết??

- Nhất định phải xử lý Huyền Nguyệt, thừa dịp tất cả hoàng đạo bế quan tự thủ, đây chính là thời cơ tốt.

Kiều Vô Hối đứng sau lưng Khương Phàm, đưa ra đề nghị.

- Huyền Nguyệt nhất định phải diệt quốc, hoàng tộc khác... Thật đúng là phải thận trọng.

Khương Phàm nhìn Kiều Vô Hối, bỗng nhiên nói:

- Giao cho ngươi.

- Ta nhất định có thể bắt lấy Huyền Nguyệt!

- Ta nói là, tiếp theo, giao tất cả cho ngươi.

Khương Phàm không muốn liên lụy quá nhiều tinh lực tại Thương Huyền, nhất là dưới tình huống toàn thể hoàng đạo khai thác thủ thế.

Về phần Thiên Hậu, thật cần bế quan chiều sâu.

Kim Bằng, Tô Lăng và các khế ước thú đang tiếp thụ thần huyết tẩy lễ, cần chỉ dẫn đặc thù, mượn cơ hội này phối hợp với bảo cốt Thánh Vương trước đó, kích phát huyết mạch khế ước thú, tiến tới phản hồi Thiên Hậu.

Vừa vặn mượn cơ hội này, ma luyện Kiều Vô Hối.

Kiều Hinh ở bên cạnh tranh thủ thời gian ra hiệu với Kiều Vô Hối, tranh thủ thời gian tiếp nhận, đây chính là không giữ lại chút tín nhiệm nào, càng là thời điểm kiểm tra năng lực. Nhất là tại thời kì đặc thù Sí Thiên giới vừa mới hình thành sức chiến đấu, ai có thể tiếp quản quân sự, ai có thể thắng được uy tín, trong Vạn Thế Thần Triều tương lai càng có được nhiều quyền nói chuyện.

Ánh mắt Đông Hoàng Hoa Thanh trở nên dị dạng, bây giờ chính là thời khắc mấu chốt ứng phó Thương Huyền, là phải đấu trí đấu dũng cùng hoàng đạo, vậy mà Khương Phàm lại đột nhiên mặc kệ?

Chuyện này không phải quá qua loa rồi đấy chứ?

Hay là có lòng tin đối với vị con trai độc nhất này?

Bọn người Bá Vương cũng cảm thấy ngoài ý muốn đối với quyết định đột nhiên của Khương Phàm, ánh mắt thoáng đảo qua bọn người Khương Diễm, Khương Quỳ.

Đây là muốn để Kiều Vô Hối thống ngự bộ tộc Phượng Hoàng?

Nhiệm vụ nặng nề thật, dù sao Khương Quỳ và những người này nói cho cùng cũng đều là phân thân của Khương Phàm.

- Kiều Vô Hối, lĩnh mệnh!!

Kiều Vô Hối trịnh trọng nghiêm túc tỏ thái độ.
Chương 2082 Hình Thức Phe Phái Ban Đầu

- Chúng ta phối hợp.

Bọn người Khương Quỳ cũng chủ động tỏ thái độ, chỉ là ánh mắt không tự chủ được mà liếc mắt nhìn Kiều Vô Hối.

- Lão tặc, cự ngạc, Huyền Quy, theo ta rời khỏi, còn lại toàn bộ do ngươi điều động. Nhưng lúc đầu không nên quấy rầy bọn người Hàn Ngạo, các gia tộc Lưu gia, Ngụy gia, tận lực cung cấp đan dược phụ trợ cho bọn hắn, phối hợp thần huyết dung hợp chiều sâu.

Khương Phàm phân phó, biểu hiện hắn không phải dâng trào tâm huyết, mà đã nghĩ sâu tính kỹ qua.

- Phụ thân, ngài muốn đi đâu??

Kiều Vô Hối nghĩ là Khương Phàm là chuẩn bị tọa trấn, không nghĩ tới lại muốn đi?

Chuyện này không thể được.

Có Khương Phàm tọa trấn tại Sí Thiên giới, tất cả mọi người sẽ phối hợp với hắn, nhưng không có Khương Phàm, muốn dẫn dắt Phượng Hoàng, các cường giả Hỗn Độn Chiến tộc, Chiến quốc, Thiên quốc, quá khó.

- Quy củ cũ, phân tán lực chú ý của hoàng đạo.

Khương Phàm chính là muốn tôi luyện năng lực thống ngự của Kiều Vô Hối, hình thành lực uy tín thuộc về Kiều Vô Hối, vì tương lai làm chuẩn bị khai chiến toàn diện.

Trước đó còn muốn ở thêm mấy ngày, nếu hoàng đạo đều đã như vậy, hắn cũng không cần thiết nữa.

- Bây giờ hoàng đạo khắp thiên hạ đều biết ngài đã đạt được Liệp Thần Thương, một mình ra ngoài chẳng phải rất nguy hiểm.

Kiều Vô Hối uyển chuyển nhắc nhở Khương Phàm.

- Có bọn người Đại Vương rồi.

- Bọn chúng...

Không chỉ có Kiều Vô Hối im lặng, Khương Diễm bọn hắn đều trao đổi ánh mắt, âm thầm lắc đầu.

Mang ai không mang, lại mang ba tên không nghiêm chỉnh nhất, có thể tin được sao?

Bọn hắn thậm chí hoài nghi, thời khắc mấu chốt, ba tên kia đều chạy nhanh hơn so với ai khác.

- Bọn chúng là đủ rồi.

Khương Phàm cũng không có cách nào khác, ba tên này ở lại nơi này chắc chắn sẽ không an phận phối hợp chinh chiến, còn không bằng mang theo rời khỏi.

Cự ngạc chủ công, Huyền Quy phòng ngự, phối hợp coi như không tệ.

Còn tặc điểu, làm thế thân.

Đông Hoàng Hoa Thanh nói:

- Nếu như các ngươi muốn tập kích Huyền Nguyệt hoàng thành, tốt nhất hãy trì hoãn mấy ngày. Cửu Lê Thần Cung, Vạn Đạo Thần Giáo, Thái Cổ Thần Miếu, còn có Đại Quang Mang Thần Điện, pháp trận của bọn hắn còn đang bố trí tại Huyền Nguyệt, bên trong bổ sung rất nhiều tinh thạch cùng tài nguyên, trước đó đều bị chuyện của Liệp Thần Thương làm cho kinh đến, chưa kịp rút lui, trong khoảng thời gian này hẳn là sẽ lần lượt thu hồi. Bây giờ tiến công, khó tránh khỏi sẽ gặp phải.

Khương Phàm không nói gì, lại nhìn về Kiều Vô Hối.

Kiều Vô Hối khẽ nhíu mày, bây giờ bắt đầu làm quyết định?

- Khục!

Kiều Hinh nhẹ nhàng ho khan, nhắc nhở Kiều Vô Hối tranh thủ thời gian tỏ thái độ.

Muốn quả quyết, phải dũng cảm, phải để những người khác tin phục, cũng phải để Khương Phàm yên tâm.

Mấy người Khương Quỳ cũng đều lần lượt nhìn về phía Kiều Vô Hối.

Kiều Vô Hối sâu hít một hơi, dứt khoát nói:

- Bây giờ xuất kích! Vì vây giết Sí Thiên giới chúng ta, khẳng định pháp trận mà bọn hắn trù hoạch kiến lập rất mạnh, bên trong cũng bổ sung cho số lượng lớn tài nguyên, thậm chí có thánh cốt, Thánh Vương cốt, Thánh Hoàng bảo cốt, tài nguyên như thế này không thể không đoạt.

- Cửu Lê Thần Cung phát động ‘chiến thuật cố thủ’ trước hết nhất, cũng cách gần đây, hẳn là đã sớm rút bảo vật về, hoàng đạo khác hẳn là còn đang ở trên đường. Cho nên bây giờ chúng ta xuất kích, nhiều nhất gặp phải tam đại hoàng đạo khác, thậm chí khả năng chỉ là một hai hoàng đạo. Mà đội ngũ lui bảo vật về của bọn hắn, hẳn là sẽ không quá mạnh, sẽ khoảng chừng một hai Thánh Linh. Coi như liên hợp mở ra pháp trận, cũng ngăn không được chúng ta!

Khương Phàm cùng Thiên Hậu trao đổi ánh mắt, nói:

- Ngươi phụ trách, ngươi làm chủ.

Kiều Vô Hối trịnh trọng nói:

- Đây là trận chiến đầu tiên của Sí Thiên giới xuất chinh tại Thương Huyền, sứ mệnh của chúng ta nhất định không có nhục!

- Các ngươi theo ý chí của các ngươi làm đi, ta tới Chí Tôn Kim Thành giải quyết một việc cá nhân trước, sau đó đến Thần Vực Chi Hải, nhìn Hải Thần đảo.

Sau khi Khương Phàm nói xong thì mang theo Thiên Hậu, Dạ An Nhiên rời khỏi đỉnh núi.

Kiều Vô Hối lập tức triệu tập đám người, thảo luận kỹ càng kế hoạch hành động cụ thể.

Giới Chủ Sí Thiên giới nhìn bóng lưng Khương Phàm đi xa, cùng lão tổ ở bên cạnh đụng đụng ánh mắt.

Lão tổ thoáng nhún vai, lắc đầu.

Hai người bọn họ đều nghĩ như nhau!

Chuyện này hiển nhiên không phải Khương Phàm đột nhiên nghĩ đến uỷ quyền, rất có thể đã nghĩ sâu tính kỹ!

Mục đích nha, ngăn được!!

Ngăn được phe phái Dạ An Nhiên đang lặng yên bành trướng!

Dạ An Nhiên mặc dù nhìn không tranh không đoạt, điệu thấp lại an tĩnh, nhưng trên danh nghĩa nàng là phó giới chủ của Sí Thiên giới, đã được đến Giới Chủ cùng hai phe Chiến quốc, Thiên quốc duy trì thế chân vạc.

Theo thế giới Ngũ Hành của Dạ An Nhiên đang phát triển, cùng bí mật di cốt Thần Long được công bố, bọn người Tiêu Phượng Ngô, Thương Hàn Nguyệt khẳng định cùng Dạ An Nhiên càng ngày càng thân mật.

Bây giờ Hỗn Độn Chiến tộc ầm vang nhập giới, nhận năng lượng Hỗn Độn tẩm bổ, cũng tất nhiên sẽ tấp nập tiếp xúc cùng Dạ An Nhiên, đội ơn Dạ An Nhiên, thân cận với Dạ An Nhiên.

Trong lúc vô hình, lực ảnh hưởng của Dạ An Nhiên đang tấn mãnh mạnh lên.

Có lẽ Dạ An Nhiên đều không có ý thức được, có lẽ tất cả mọi người không có ý thức được, nhưng... Khương Phàm hiển nhiên phải cảnh giác!

Cũng không phải nói Dạ An Nhiên thực sự sẽ làm cái gì, mà phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện!

Bây giờ Khương Phàm đột nhiên buông tay, ngoại trừ bỏ đi các nguyên nhân khách quan khác, thì bồi dưỡng phe phái hoàn toàn mới hẳn là bên trong một nguyên nhân đặc biệt lại quan trọng.

Khương Phàm cũng không cần Kiều Vô Hối thật sự thống lĩnh toàn bộ lực lượng Sí Thiên giới bây giờ, chỉ cần hắn bằng vào chiến công hình thành uy tín, ngưng tụ bộ tộc Phượng Hoàng, hình thành phe phái mới.

Về phần Kiều Vô Hối có thể thật sự tạo nên Phượng Hoàng Thần tộc hay không, chợt nhìn xác thực rất khó.

Nhưng, Khương Diễm trong Phượng Hoàng là đệ tử thân truyền của Kiều Vô Hối, tất nhiên sẽ tuyệt đối ủng hộ, Kiều Hinh đã là mẫu thân của Kiều Vô Hối, lại còn là thê tử của Khương Phàm, mà tính cách lại đáng yêu, đương nhiên có thể giữ gìn Kiều Vô Hối, càng có thể thay hắn điều giải cảm xúc của các Phượng Hoàng khác.

Chỉ cần Kiều Vô Hối có thể giỏi về vận dụng, hẳn là có thể làm được đến trình độ mà Khương Phàm kỳ vọng.

Huống chi, Kiều Vô Hối còn có sát chiêu bí mật, đó chính là mười hai Huyết Sát hắn bồi dưỡng.阿
Chương 2083 Nghĩ Sâu Tính Kỹ

Cho đến trước mắt, Chu Bất Dĩ đã thành Thánh, An Minh Hề sắp đến sẽ thành Thánh, Bách Lý Mạc Yêu và những người khác đã ở vào cao giai cùng Bán Thánh.

Chớ nói chi Kiều gia tuyệt đối ủng hộ Kiều Vô Hối.

Lão nhân lặng yên nói nhỏ:

- Trước đó Khương Phàm không để ý lời nghị luận của mọi người, khăng khăng giao di cốt Ma Hoàng cho Địa Ma Thụ, nguyên nhân chủ yếu hẳn là hắn muốn bảo đảm Sí Thiên giới chiến lực mạnh nhất từ đầu đến cuối đứng ở Thiên Hậu nơi này.

- Bây giờ nhắc nhở Thiên Hậu bế quan chiều sâu, cũng là để nàng mau chóng bồi dưỡng Tô Lăng và những khế ước thú kia mạnh lên, lại phân ra càng nhiều tinh lực khống chế Yêu tộc của Đại La sơn. Nói cách khác, bồi dưỡng phe phái thứ ba, cũng là phe phái mạnh nhất!

- Không hổ là Thần Hoàng kiếp trước, nghĩ sâu xa, thấy rõ ràng. Nếu như không phải hắn đột nhiên làm như thế, ta cũng còn không có ý thức được, Sí Thiên giới đang lặng yên hình thành các loại phe phái.

Giới Chủ chậc chậc hai tiếng:

- Tiểu tử này rất tinh minh, am hiểu sâu mưu lược. Cố ý mang cự ngạc và mấy yêu thú kia đi, lại đặc biệt nhắc nhở không nên quấy rầy mấy người Hàn Ngạo bọn hắn, thoạt nhìn như là an bài rất tùy ý, nhưng thật ra lại là muốn một mực khống chế nguồn lực lượng đặc thù nhất này ở trong tay mình.

- Tương lai nếu quả thật có cái gì ngoài ý muốn, hoặc cần chấn nhiếp các phe phái, trong tay chính hắn cũng có lực lượng có thể thay đổi cục diện.

Lão nhân chậm rãi gật đầu:

- Kiếp trước hắn đã gặp qua phản bội, kiếp này đương nhiên sẽ thận trọng, lại thận trọng hơn nữa. Dù sao càng về sau đối mặt với càng nhiều kẻ địch, trải qua chiến tranh càng nhiều, bên trong Sí Thiên giới cũng tiếp nhận áp lực càng lớn, tự nhiên sẽ xuất hiện rất nhiều biến cố, sớm chuẩn bị, phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện. Tuy nhiên... Khương Phàm muốn giao Sí Thiên giới cho Hỗn Độn Tử Phủ chuyện này, rốt cuộc ngài nghĩ thế nào? Thật sự đồng ý?

- Đừng mẫn cảm như vậy. Nếu như tương lai Khương Phàm thực sự thất bại, Sí Thiên giới là nơi mà chúng ta và Hỗn Độn Tử Phủ cùng tồn tại. Chúng ta luyện đan, bọn hắn đóng giữ, tuyệt diệu phối hợp. Cũng có thể bảo đảm ẩn nấp ngàn năm vạn năm sau, lấy tư thái đủ mạnh mẽ trở lại thế gian, còn có thể chống đỡ tất cả các hoàng đạo.

- Nếu như cuối cùng Khương Phàm thành công, Dạ An Nhiên hoàn toàn tạo thành Thế giới Ngũ Hành mới thì đây chính là kết cục tốt hơn của chúng ta. Thế giới Ngũ Hành của nàng, không chỉ là hoàn toàn mới, là càng mạnh, mà còn là... Ha ha... Hoàng phi thế giới, không, là Đế phi thế giới! Ở trong thế giới dạng này, địa vị Luyện Đan sư cũng định sẽ tăng lên đến mức chưa từng có! Bản giới chủ nghĩ sâu xa hơn nhiều so với lão đầu nhi ngươi này.

Ngày hai mươi tháng mười hai, trận chiến đầu tiên Sí Thiên giới xuất chinh tại Thương Huyền bộc phát ngay Huyền Nguyệt hoàng thành!

Mặc dù cường tộc Thương Huyền đều phỏng đoán Huyền Nguyệt sẽ là hoàng tộc đầu tiên bị hủy diệt, nhưng thời điểm thật sự bộc phát, bọn họ vẫn còn có chút ngoài ý muốn, mà kết quả chiến tranh càng là thảm liệt.

Khi chiến tranh bộc phát, pháp trận mà Huyền Nguyệt bố trí kiểm tra đo lường hư không cũng không có bất kỳ phản ứng nào, Tinh Túc các giám sát năng lượng Tinh Thần Thạch cũng không có mảy may gợn sóng nào.

Bởi vì Kiều Vô Hối không có kéo lấy Sí Thiên giới cao điệu giáng lâm, mà là rời khỏi Sí Thiên giới ở bên ngoài năm vạn dặm, mang theo Khương Diễm, Khương Quỳ và các Phượng Hoàng cùng Ngu Thái Bình, Hỗn Độn Chiến tộc và các Yêu tộc Đại La sơn, tất cả đều là cường giả Bán Thánh trở lên, nhanh chóng lướt qua trời cao, khởi xướng tập kích.

Huyền Nguyệt hoàng thành bị bạo kích dưới lúc không có chút nào phòng bị nào.

Năm ngày trước Cửu Lê Thần Cung mang theo pháp trận cùng tài nguyên của bọn hắn rút lui, Vạn Đạo Thần Giáo vừa rút đi không đến hai ngày, Thái Cổ Thần Miếu cùng Đại Quang Mang Thần Điện lại cách xa, hôm qua vừa tới, đang tháo dỡ pháp trận, đào móc tài nguyên.

Huyền Nguyệt hoàng tộc đau khổ cầu khẩn, cực lực giữ lại, thậm chí hối lộ dẫn dụ.

Chính là Huyền Nguyệt 'cố gắng' để Thái Cổ Thần Miếu cùng Đại Quang Mang Thần Điện vốn là nên rời khỏi bị kéo ở chỗ này, cuối cùng lại cùng Kiều Vô Hối gặp nhau!

Một trận hỗn chiến cuồng dã bộc phát không có dấu hiệu nào!!

Thánh Vương đột kích, Thánh Linh quét ngang, Bán Thánh tấn công, thời gian một khắc đồng hồ ngắn ngủi, chiến trường bị cưỡng ép tiến lên vào sâu trong hoàng thành, cường thế đánh vỡ pháp trận huyễn tưởng mà Huyền Nguyệt muốn mở ra.

Trừ một vị Thánh Linh của Đại Quang Mang Thần Điện bằng vào ánh sáng nhanh chóng chạy thoát ra thì Huyền Nguyệt hoàng thất đã thảm tao diệt tộc, cường giả Thần Miếu cùng thần điện đều chiến tử, bảo vật cùng tài nguyên pháp trận của hoàng thất bị tẩy sạch trống không.

Tin tức nhanh chóng dẫn bạo Tây Bộ, truyền khắp những nơi khác, kích thích tất cả các hoàng tộc đang khẩn trương.

Chuyện này có nghĩa Khương Phàm thật muốn chinh chiến Thương Huyền.

Sau đó... Kiều Vô Hối đưa ra một đề nghị điên cuồng, sau khi xin chỉ thị Thiên Hậu, tại kỷ nguyên thứ mười sáu, ngày mùng một tháng một, chiêu cáo thiên hạ, Vạn Thế Thần Triều sắp trùng kiến.

Tuyên chỉ lâm thời, Luân Hồi bí cảnh!

Dĩ nhiên bọn hắn không phải muốn kiến quốc thật, cũng không phải muốn định đô tại Luân Hồi bí cảnh thật, mà là Kiều Vô Hối tự mình chế định hành động săn bắn, còn được Thiên Hậu toàn lực ủng hộ.



Chí Tôn Kim Thành!

- Khương Phàm?

Hứa Đức Diệu nhìn nam tử ngồi bên trong khách đường, hắn kinh hãi đến mức suýt chút nữa lui ra ngoài.

- Hứa thành chủ, hân hạnh. Mạo muội tới chơi, xin hãy tha lỗi.

Khương Phàm mỉm cười gật đầu, trong ngực ôm tặc điểu biến thành Hỏa Hồ, Đại Vương, Đại Tặc đứng ở bên cạnh lại biến thành tráng hán.

Một vị Bán Thánh, ba vị Thánh Linh, uy thế cường thịnh để không gian trong cung điện đều nổi lên gợn sóng.

- Ngươi tới đây làm gì?

Hứa Đức Diệu chau mày, gia hỏa này cứ đường hoàng tới như vậy?

Hắn ở nơi này vừa mới đạt được tin tức Huyền Nguyệt bị hủy diệt, còn đang rung động khi thấy một hoàng tộc lại bị hủy diệt, đảo mắt liền thấy kẻ cầm đầu.

Nếu như bị Cửu Lê Thần Cung biết, chẳng phải sẽ hiểu lầm hai bên muốn kết minh?

- Chớ khẩn trương, ta không phải đến gây phiền toái cho các ngươi.

- Chí Tôn Kim Thành chúng ta, cũng không muốn gây phiền toái.

Hứa Đức Diệu đi đến khách đường, ngồi vào trước mặt Khương Phàm, trực tiếp làm rõ thái độ.
Chương 2084 Cướp Tân Nương

Bây giờ cục diện Thương Huyền vừa vi diệu càng khẩn trương, các hoàng tộc thần hồn nát thần tính, ngay cả hoàng đạo đều đề phòng cao độ, đều là đang kiêng kị với nam tử trước mắt này.

Nhưng, những điều này đều không liên quan với Chí Tôn Kim Thành bọn hắn.

Bọn hắn sớm đã rơi xuống hoàng tộc, không có tư cách, cũng không muốn lại xen vào nội chiến.

Bây giờ chuyện bọn hắn cần phải làm là mượn nhờ lực ảnh hưởng của Hứa Như Lai, trùng kiến Chí Tôn Kim Thành, từ từ phát triển, tích súc năng lượng, sau đó ngồi xem trận phong bạo Thương Huyền này.

Khương Phàm đánh giá Hứa Đức Diệu, kỳ quái hỏi một câu:

- Các ngươi bị hoàng đạo đồ thành, nội tình vạn năm bị vơ vét không còn gì, mấy ngàn tộc nhân bị ngộ hại, chẳng lẽ không muốn báo thù?

- Ngươi hẳn là hỏi, chúng ta còn có thể báo thù hay không!

- Báo thù chưa hẳn nhất định phải dùng sức mạnh của chính mình, còn có thể tìm minh hữu.

- Chúng ta muốn báo thù, nhưng ta không muốn diệt vong.

Hứa Đức Diệu nghiêm khắc, ngữ khí thậm chí có chút mâu thuẫn, để Khương Phàm có chút ngoài ý muốn.

Theo lý thuyết gia hỏa này có thể liều mạng nguy hiểm diệt tộc, bảo trụ xá lợi Phật Đà, hẳn là nhân vật có huyết tính can đảm buông tay đánh cược một lần, bây giờ làm sao lại đột nhiên sợ rồi?

Đại vương, Đại Tặc trao đổi ánh mắt, đều bĩu môi. Khương Phàm trước khi đến còn khoác lác cùng bọn hắn, nói vài phút sẽ ăn được mâm này đồ ăn, bây giờ nha, hắc hắc, nhìn tư thế này hẳn là sẽ phải uống nước lạnh rồi.

Khương Phàm tiếc nuối lắc đầu:

- Tiếp theo chiến trường Thương Huyền không nhìn thấy Thất Phẩm Bảo Liên, thật sự là tiếc nuối.

Tộc đệ của Hứa Đức Diệu là Hứa Đức Dung tiến về phía trước một bước, thanh âm ù ù:

- Nếu như không có chuyện gì khác, ngươi có thể rời khỏi.

- Chớ khẩn trương, ta không phải đến kết minh với các ngươi, Hôm nay ta tới là... Cầu thân!

- Cầu thân? Hứa Đan sao?

Người của Hứa gia nhất thời giận dữ, có người thậm chí trong mắt còn chứa sát ý, nắm đấm đều như muốn phát ra tiếng.

Bầu không khí trong điện đều trở nên ngột ngạt.

Đây là biểu tình gì?

Khương Phàm nói thầm trong lòng, không đến mức đó chứ.

- Ta muốn đến cưới hỏi đàng hoàng, nở mày nở mặt cưới Hứa Đan về Sí Thiên giới, nhưng nhìn thái độ của các ngươi... Giống như không thực tế. Như vậy đi, ta sẽ cho Chí Tôn Kim Thành sính lễ cao nhất, thánh cốt, bảo cốt Thánh Vương, cái gì cần có đều có! Các ngươi, len lén giao Hứa Đan cho chúng ta. Hai bên gia chủ chạm mặt đơn giản, làm chứng. Chuyện này ngươi biết ta biết, không công khai với bên ngoài. Như thế nào?

- Nằm mơ!!

Hứa Đức Diệu quả quyết từ chối.

- Mơ tưởng!

Hứa Đức Dung và các tộc nhân Hứa gia giận dữ giận dữ mắng mỏ.

- Sí Thiên giới chúng ta không phải mãnh thú hồng thủy, không cần sợ thành như vậy. Tóm lại Hứa Đan cũng phải sẽ là xuất giá, Sí Thiên giới chúng ta cũng coi là đại hộ nhân gia giàu có, sẽ không ủy khuất nàng.

- Khương Phàm, nếu như ngươi không có chuyện gì khác, còn xin rời khỏi cho.

- Ta đi ra một chuyến không dễ dàng, hôm nay nhất định phải mang Hứa Đan đi. Nếu như các ngươi đồng ý, chúng ta liền cưới nàng đi, nếu như không đồng ý, chúng ta chỉ có thể...

- Ngươi muốn như thế nào?

- Cướp.

- Ngươi dám!! Khương Phàm, mặc dù chúng ta không phải đối thủ của ngươi, nhưng cũng không để cho ngươi khiến chúng ta nhục nhã được!

- Rất tốt! Liền giữ vững thái độ này!!

Khương Phàm cười đứng dậy, thánh khu thẳng tắp tản mát ra sóng nhiệt nóng hổi, vặn vẹo lên không gian, thiêu nướng cung điện.

- Ngươi muốn làm gì?

Bọn người Hứa Đức Diệu cảnh giác lui lại.

- Chúng ta dứt khoát đánh một trận, đều chảy chút máu, như thế này truyền đi chính là ta đang cướp người, các ngươi bị ép thả người, sau đó không ai gây phiền phức cho các ngươi.

Toàn thân Khương Phàm dẫn bạo sóng nhiệt trong nháy mắt, rung chuyển không gian nhấc lên sóng cả, đối diện đánh bay Hứa Đức Diệu và các tộc nhân Hứa gia.

- Khương Phàm, nơi này còn chưa tới phiên ngươi đến làm càn.

Hứa Đức Diệu thả người dâng lên, toàn thân nở rộ ánh sáng, giống như mặt trời rơi xuống đỉnh Kim Thành, để các tộc nhân ở xung quanh đều mở mắt không ra.

Một đóa to hoa sen vàng lớn nở rộ dưới người hắn, oanh minh mãnh liệt, nhấc lên kim quang giống như biển động nghênh kích Khương Phàm.

Dân chúng các tầng tại Kim Thành nhao nhao nhìn lên tầng cao nhất.

- Rất tốt, chính là tư thế này. Hứa thành chủ, đắc tội.

Khương Phàm đạp tan mặt đất, phóng lên tận trời, phất tay một kích, liệt diễm tuôn ra, hóa thành hình dáng Chu Tước, tiếng gáy to kinh hồn, giương cánh chỉ lên trời, đánh về phía Hứa Đức Diệu.

- Đến thật?

Đám người Hứa gia bỗng nhiên biến sắc.

Cái này... mẫu thân nó là nhắc tới trước?

Đi lên liền xử nhạc phụ? Thổ phỉ đều không có như thế!

- Khương Phàm, ngươi khinh người quá đáng! Nhân Giới Sát Quyền!

Hứa Đức Diệu vung lên một cánh tay, mãnh liệt đánh một kích, Thất Phẩm Bảo Liên gào thét xoay tròn, giơ lên cường quang ngập trời.

Trong chốc lát, cường quang lao nhanh giống như ngàn quân hoành không, lại như vạn dân gầm thét, một cái kinh khủng nắm đấm vàng mang theo sát niệm dân chúng, cuồn cuộn giữa trời cao, đánh về phía Liệt Diễm Chu Tước.

Nương theo tiếng oanh minh kịch liệt, Chu Tước vỡ nát, kim quyền chôn vùi, đồng quy vu tận.

- Không tệ lắm, không hổ là linh văn hoàng tộc.

Khương Phàm phất tay, liệt diễm bao phủ khung trời, giống như biển lửa mênh mông trải rộng ra hơn mười dặm, trực tiếp che mất không trung của Chí Tôn Kim Thành.

Bên như có bức tranh vạn cầm, có Phượng Hoàng lăng tiêu, uy hiếp tám phương, có Thiên Bằng kích thiên, hồi hộp dân chúng, có chim loan vén núi, thánh uy cuồn cuộn, càng có Khổng Tước giương cánh, bá tuyệt một phương.

Nhiều loại mãnh cầm đang dục hỏa mà sinh trong liệt diễm, toàn bộ chỉ lên trời gáy to, cung phụng tuyệt thế Chu Tước trên đỉnh bức tranh.

- Chu Tước Phục Thiên Thuật?

Sắc mặt Hứa Đức Diệu kịch biến, quả quyết thôi động Thất Phẩm Bảo Liên, thôn nạp uy lực pháp trận tại đỉnh Kim Thành, phóng thích kim quang vô thượng.

Đài sen gào thét xoay tròn, một thanh kiếm lớn thành hình trong cường quang vô tận, treo cao giữa khung trời, ánh sáng vô biên, phảng phất bội kiếm Thương Thiên, muốn thẩm phán chúng sinh, chém chết yêu ma.

- Huyền Thiên Kiếm! Chém!

Hứa Đức Diệu hét lớn như sấm, khống chế cự kiếm treo trên bầu trời bạo kích mãnh liệt, to như cự phong, mũi kiếm đâm rách không gian, lao thẳng đến bức tranh liệt diễm trên bầu trời.
Chương 2085 Nàng Điên Rồi

Khóe miệng Khương Phàm ôm lấy ý cười, linh văn thôi động truyền thừa, tất cả linh cầm đầy trời đều thần phục, Chu Tước ở đỉnh cao thôn nạp hỏa diễm vô tận, hào quang rực rỡ, chiếu thấu hư không, giống như là Chu Tước chân chính dục hỏa mà sinh.

Ầm ầm...

Bạo kích mãnh liệt dẫn bạo trời cao, Chu Tước Phục Thiên chấn vỡ nát Huyền Thiên Kiếm, đánh về phía Hứa Đức Diệu.

Mặt Hứa Đức Diệu lộ vẻ kinh sợ, vội vàng khép kín đài sen tiến hành bảo vệ.

Ầm ầm...

Chu Tước bạo kích, sát uy cuồn cuộn, kim quang vô tận bao phủ đỉnh Kim Thành.

Thất Phẩm Bảo Liên giống như con thuyền giữa biển lớn, chập trùng kịch liệt, tiếp tục tháo chạy, thẳng tới mấy chục dặm bên ngoài.

Bọn người Hứa Đức Dung hãi nhiên, cứ việc đã chứng kiến thực lực của Khương Phàm ở Đại La sơn, nhưng vẫn bị một màn trước mắt kích thích cho.

Thất Phẩm Bảo Liên mà bọn hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo, lại bị Khương Phàm đánh lui dễ dàng như thế?

Đại Tặc rung động:

- Đoàn trưởng chính là đoàn trưởng, đoàn cướp bóc thậm chí ngay cả nữ tử đều đoạt!

- Các vị, thấy chút máu?

Khương Phàm phất tay chỉ lên trời, liệt diễm cuồn cuộn như biển, hơn ngàn con thú ảnh trong thức hải toàn bộ thức tỉnh, ngay sau đó ngưng tụ thành hình tại sâu trong liệt diễm.

Phảng phất Khương Phàm tại vẫy tay một cái đã mở ra dị độ không gian, tiếp dẫn ra thú triều mênh mông, sư hống hổ khiếu, vượn minh chim rít, thanh âm vang vọng trời cao, chấn kinh Chí Tôn Kim Thành từ trên xuống dưới.

- Trốn!!

Tiếng bọn người Hứa Đức Dung hét thật lớn, tràn ngập thánh uy cùng thú triều nóng bỏng, cách hơn ngàn mét đều để bọn hắn cảm nhận được sự tuyệt vọng.

- Khương Phàm, ngươi có chừng có mực cho ta.

Hứa Đức Dung ở bên ngoài mấy chục dặm gào thét, miệng đầy máu tươi, tóc dài bay loạn, phát ra tiếng gào thét hùng hậu.

Kim quang vô biên, thao thao bất tuyệt, ngưng tụ thành bàn tay màu vàng óng, lớn như trời núi, đường vân rõ ràng.

Thất Phẩm Bảo Liên xoay tròn dâng lên cánh hoa đầy trời, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên rót vào bàn tay màu vàng óng.

Mỗi một cánh hoa trùng kích đều giống như rót vào một nguồn năng lượng, ngàn vạn cánh hoa tiếp tục bạo kích, bàn tay màu vàng óng lắc lư kịch liệt, tràn ngập ra lực lượng cường đại.

Cuồng lực cuồn cuộn bỗng nhiên đánh ra về phía trước.

Thôi Thiên Chưởng, 'Lực chi bí' bên trong đại đạo bí thuật, uy thế bộc phát có thể vật lộn với Thiên Long, phá hủy khung trời.

Khương Phàm thôi động mấy ngàn con Yêu thú phóng tới trời cao, liên tiếp va chạm, diễn biến ngàn thú Kinh Thế Quyền.

Tuy nhiên, sau khi Kinh Thế Quyền ngưng kết thành hình, một hình bóng Chu Tước xâm nhập trong đó, uy lực và năng lượng của Kinh Thế Quyền lại tăng vọt, giống như là hoành không bạo kích liệt dương màu vàng, nghênh kích Thôi Thiên Chưởng!

Ầm ầm!!

Bạo hưởng mãnh liệt chấn thiên động địa, mấy triệu dân chúng trên dưới Kim Thành ôm đầu kêu thảm, miệng mũi chảy máu.

Kim quang cùng liệt diễm giống như là biển động bắn nổ, nhấc lên triều dâng vô tận, cuồn cuộn mấy trăm tầng tại không trung, liên miên bất tuyệt!

- Dừng tay!!

Một mặt ngọc kính hoành không xuất hiện, ngăn ở trước mặt Khương Phàm, trong mặt kính tượng phản chiếu chính là một nữ tử mỹ lệ kiêu ngạo giống như Khổng Tước.

- Hứa Đan cô nương, đã lâu không gặp.

Khương Phàm nhìn nữ hài trong kính tượng cười nhạt, chỉ là Hứa Đan bộ dáng để Khương Phàm hơi kinh ngạc.

Vẫn như vậy mỹ lệ cao gầy, vẫn vênh mặt hất hàm sai khiến như vậy, nhưng mặt lại rất tiều tụy, hốc mắt hãm sâu, tóc dài đến eo đều có vẻ hơi lộn xộn.

- Ngươi tới làm gì? Còn chê ta không đủ thảm sao?

Hứa Đan chỉ vào Khương Phàm thét lên, khuôn mặt đẹp đẽ đều lộ ra vẻ dữ tợn.

- Cướp tân nương, đã thương lượng xong cùng phụ thân ngươi.

Khương Phàm mặc dù cười nói, nhưng mơ hồ cảm giác có chút là lạ.

Hứa Đan là lạ, toàn tộc Hứa gia đều là lạ.

- Khương Phàm, ngươi dám mang nàng đi, ta sẽ liên hệ phật môn, cùng ngươi là địch!

Hứa Đức Diệu khống chế lấy đài sen màu vàng quay trở về, giận dữ quát mắng Khương Phàm.

- Hứa thành chủ, lời này kêu không sai, có khí thế. Như thế này không có người hoài nghi ngươi xác thực đã chống lại qua.

- Ta không có cùng ngươi diễn kịch! Hứa Đan tuyệt đối sẽ không gả cho ngươi!

- Hứa thành chủ, ngươi thật giống như hiểu lầm, ta không phải đến cầu thân cho ta, ta là tới cầu thân cho đồ đệ của ta?

- Đồ đệ của ngươi?

- Đúng, đồ đệ của ta, hắn tên...

Khương Phàm còn chưa nói xong, Hứa Đức Diệu đã chỉ vào Khương Phàm chửi ầm lên:

- Ngươi là tên bại hoại cặn bã! Súc sinh! Ngươi chà đạp nàng, còn chuyển tay gả cho đồ đệ của ngươi? Ngươi còn là người sao!! Nàng đều đã mang thai con của ngươi!

- Hài tử?

Khương Phàm khẽ nhíu mày, trên dưới đánh giá Hứa Đan:

- Ngươi mang thai?

- Ta nhổ vào!! Ngươi là tên hỗn đản, ngươi là tên súc sinh!

Hứa Đan xì ngụm nước bọt đối với Khương Phàm, đầy mắt đều là sát ý.

- Hài tử đâu?

Khương Phàm càng nhăn chặt lông mày.

- Ta hận ngươi! Ta nguyền rủa ngươi! Sư đồ các ngươi đều không được chết tử tế!

Kính tượng vỡ tan, Hứa Đan biến mất khỏi không trung.

- Khương Phàm, ngươi cút ra ngoài cho ta! Ta chính là chết, cũng sẽ không để ngươi mang nàng đi!

Hứa Đức Diệu chỉ vào Khương Phàm giận dữ mắng mỏ.

Khương Phàm cảm thấy kì quái, Hứa Đan này nổi điên làm gì?

Lúc ấy nàng cùng Lý Dần chỉ là tạm thời tách ra, cũng không phải thành kẻ thù, cần phải như thế à?

Huống chi còn có hài tử.

- Khương Phàm, xin ngươi rời khỏi Chí Tôn Kim Thành!

Hứa Đức Dung và các cường giả Kim Thành toàn bộ đều bay lên không, căm tức nhìn Khương Phàm.

- Ta nghĩ trong này có chút hiểu lầm. Cho ta thời gian mấy ngày, ta sẽ tra rõ ràng.

Khương Phàm nhíu mày đứng một lát, tản liệt diễm ở xung quanh ra, rời khỏi Kim Thành.

Hắn muốn trở về nói chuyện cùng Lý Dần, lúc ấy có phải còn phát sinh chuyện khác mà hắn không biết hay không.

Hắn không có mang Lý Dần đến, đầu tiên là Lý Dần đang dung hợp thần huyết, không nên rời khỏi. Thứ hai là xem trước thái độ Hứa gia một chút, rồi mới quyết định là chính thức cho Hứa Đức Dung dẫn tiến Lý Dần, hay là trình diễn vở kịch lớn cướp tân nương.

Không nghĩ tới vậy mà lại xuất hiện một hài tử, còn huyên náo giống như là kẻ thù.

Trong này khẳng định có hiểu lầm.

Không, nào chỉ là hiểu lầm, rất có thể là đã xảy ra chuyện lớn nào đó.

- Khương Phàm.

Sau khi bọn người Khương Phàm rời khỏi Kim Thành không lâu, một âm thanh lạnh lùng kêu hắn lại.

- Hứa Thiên Kỳ? Đã lâu không gặp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK