Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1446 Thức tỉnh, Hỗn Độn Nguyên Hỏa (4)

Trứng ngọc run run, ánh sáng nở rộ đột nhiên tăng vọt, kịch liệt càng bành trướng, như liệt diễm cuồn cuộn che mất tầng đầu tiên của thanh đồng tiểu tháp.

Thanh đồng tiểu tháp thức tỉnh!

Tránh thoát khỏi Khương Phàm, phóng lên tận trời, tiếp tục phóng đại.

Một loại uy thế cổ lão mà mênh mông, thần thánh càng tang thương, trong chốc lát đã quét sạch không gian, nhấc lên nhấc lên gợn sóng.

Cường quang sang chói như liệt diễm ngập trời, lại như ngân hà đổ ngược.

Trứng ngọc dâng lên trong thanh đồng tiểu tháp, ánh sáng tạo thành vòng xoáy mênh mông, cướp đoạt năng lượng ở bên ngoài.

Ánh sáng của thanh đồng tiểu tháp bị chịu ảnh hưởng, cũng tạo thành vòng xoáy, tiếp tục phóng đại, mấy chục mét, mấy trăm mét, hơn ngàn mét.

Ánh sáng sáng chói, ầm ầm sóng dậy.

Xa xa nhìn lại, giống như là bảo tháp càn khôn chìm nổi trong vũ trụ.

Cái đầu Cự Long giống như một ngọn núi lớn chuyển hướng đến thanh đồng tiểu tháp, cưỡng ép thấm vào bên trong, tập trung vào viên trứng ngọc chập trùng lên xuống kia.

Tiểu nhân nhi mảnh mai bên trong trứng ngọc cử động, giang ra hai tay, đuôi rắn vẫy nhẹ, con mắt có chút run run, giống như là muốn thức tỉnh.

Cùng lúc đó, chiến kích, tinh thuẫn bên trong tầng thứ ba của thanh đồng tiểu tháp đều đột nhiên chấn động.

Bọn chúng an tĩnh trong núi rừng lại đột ngột nhảy lên, thanh âm giống như long trời lở đất, vang vọng tầng thứ ba, thịnh truyền trên dưới chín tầng trong thanh đồng tiểu tháp, bừng tỉnh vô số bí mật đã bị phủ bụi.

- Xảy ra chuyện gì?

Dương Biện từ trong minh tưởng cưỡng ép bừng tỉnh, ngẩng đầu nhìn chiến kích dài trăm thước treo cao giữa không trung giống như một chiến binh, cuồn cuộn lên huyết khí vô tận.

Huyết khí cuồn cuộn, thao thao bất tuyệt, các loại cảnh tượng quỷ bí liên tiếp, hỗn loạn càng mơ hồ.

Khí tức sát phạt vô tận, khí tức tử linh, quét sạch dãy núi.

Để hắn tuyệt vọng, đau đớn, giá lạnh.

Phảng phất xé rách giới tuyến sinh tử, câu thông đến U Minh Địa Ngục.

Một bên khác, tinh thuẫn hoành không tràn ngập ra uy thế vô biên to lớn lại nặng nề, ép vỡ dãy núi, thanh đồng tiểu tháp lắc lư không dứt.

Mê quang vô tận cuồn cuộn không dứt, diễn dịch hình ảnh sinh cơ bừng bừng, núi non chập chùng, sông lớn lao nhanh, vô tận sinh linh ở nơi đó phồn diễn sinh sống.

Hoàn toàn khác với khí tức tử linh của chiến kích.

Cứ như đại lục thứ mười đã từng trầm luân, tại lúc này hiển hiện lại lần nữa.

- Dương Biện!! Nhanh!!

Lý Dần bừng tỉnh, phóng lên tận trời, hóa thân thành Bất Tử Điểu, điên cuồng vẩy xuống máu tươi, nhào tới phía tinh thuẫn.

Lúc trước Khương Phàm giao đồ cho bọn hắn đã liên tục nhắc nhở qua, nếu như phát giác được Thần Binh có vấn đề, lập tức dùng máu tươi nuôi nấng. Hiện ra bản thân mình, để được Thần Binh tán thành, sau đó cưỡng ép dung hợp, hấp thu truyền thừa.

Dương Biện không dám tin, đây thật sự là Thượng Cổ Thần Binh sao?

Làm sao Khương Phàm có thể giao vật này cho hắn.

Nhưng, chiến kích nhấc lên huyết khí nặng nề, giống như như hình ảnh thảm liệt ở Địa Ngục đã kích thích hắn thật sâu.

Dương Biện lập tức bay lên không, trực tiếp đánh rách tả tơi hai tay, vẫy ra máu tươi, muốn cùng chiến kích dung hợp.

Liền ngay cả cây giáo trong thân thể Khương Bân cũng cưỡng ép thức tỉnh, một loại thần uy quỷ bí, nương theo liệt diễm dâng lên, sôi trào khắp tầng thứ ba, cùng hai Thần Binh khác chiếu rọi lẫn nhau.

Mà nhận phải ảnh hưởng của trứng ngọc, đầu thương cây giáo bộc phát ra ánh sáng kinh người, cứ như trải rộng ra giữa mênh mông màn trời ở chỗ này, cho thấy uy lực và năng lượng đâm thủng thiên khung, vạch phá gông cùm xiềng xích.

Cùng lúc đó, bên ngoài La Phù sơn mạch mấy trăm ngàn dặm, Chu Thanh Thọ, Hàn Ngạo cũng nhận phải cảm ứng.

Tinh Thần Cự Kiếm hắc ám trong dãy núi mênh mông, tinh không vô tận giống như một bức tranh vắt ngang khung trời, thần bí Tinh Hà lao nhanh, từng viên đại tinh như ẩn như hiện.

Long Đao dâng lên đao khí vô tận, hóa thành tuyệt thế Cự Long, thanh âm uy nghiêm vang vọng đất trời, cuồn cuộn khí lãng chấn động dãy núi, cùng tinh thần thế giới cộng minh với nhau.

Hàn Ngạo, Chu Thanh Thọ rung động trước uy thế của Thần Binh, cũng đều biết cơ duyên khổ sở đợi chờ rốt cuộc đã đến.

Hai người phấn khởi phóng thích máu tươi, cùng Thần Binh giao hòa.

Giới Tâm của Sí Thiên giới.

Biến cố đột nhiên xuất hiện, không chỉ có để tiểu lão đầu mà cùng Giới Chủ ngoài ý muốn, Cự Long càng cảm thấy kinh ngạc.

Tuy nhiên, Cự Long đã nhận ra trứng ngọc đặc biệt, chủ động thả ra Hỗn Độn nguyên lực.

Dù sao tại trước mặt nó, bất luận viên trứng ngọc này hấp thu như thế nào, đều như là hồ nước ở đại dương mênh mông.

Rất nhanh, huyết dịch Dạ An Nhiên dần dần bình phục lại, năng lượng xao động cũng đã một lần nữa trở về khí hải, Ngũ Hành Thụ cũng đã an tĩnh.

Cự Long rút khỏi ý thức, cưỡng ép xâm nhập ý thức Khương Phàm cùng Giới Chủ, tiếp quản ý thức của bọn hắn, dẫn vào Hỗn Độn nguyên lực, gột rửa huyết dịch, thăng hoa huyết mạch.

Bọn hắn đều chậm rãi từ trong đau đớn được giải thoát.

Tuy nhiên, thân thể tiêu hao cực độ, đều khiến bọn hắn suy yếu mà hôn mê.

Tiểu lão đầu nhìn Cự Long 'Sinh động', nhiều lần lắc đầu.

Từ xưa đến nay, con Cự Long này vẫn luôn ở đây, nhưng cho tới nay cũng không có người nào có thể từ nơi đó đạt được bất cứ Hỗn Độn nguyên lực gì, càng không có ai từng thấy nó hoạt động.

Bọn hắn nhiều nhất là tới đây tu luyện, hấp thu chút Hỏa nguyên lực tinh khiết.

Nhưng hôm nay... Cự Long lại cử động, mà không chút do dự đi cứu bọn hắn.

Hung Linh hầu phủ!

Triệu Thế Hùng bế quan rất thành công, bây giờ đã là Linh Hồn cảnh cửu trọng thiên, nhưng cửu trọng thiên là cảnh giới cực kỳ quan trọng trước Sinh Tử cảnh, nhất là đối với Cùng Kỳ Huyết Viêm mà nói lại càng quan trọng. Cho nên Hung Linh Hầu đưa Triệu Thế Hùng đến thạch điện mà hắn bế quan, căn cứ kinh nghiệm năm đó của hắn, giảng giải hạng mục cần chú ý cho Triệu Thế Hùng, cũng tự mình điều phối dược dịch, an bài đan dược cho Triệu Thế Hùng.

Ngô trưởng lão biết rõ Hung Linh hầu phủ nguy hiểm, cho nên đã vô cùng cẩn thận, sau khi khống chế Tinh Vân Yêu Điệp tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng đã xác định được vị trí mục tiêu là ở thạch điện.

Hồ điệp uyển chuyển nhảy múa, rơi vào trong bụi cỏ ngoài điện.

Nơi này mặc dù trải rộng Thạch Tượng Quỷ, nhưng đều không có chú ý tới hồ điệp không đáng chú ý.

Cho đến khi Hung Linh Hầu tạm thời rời khỏi, hồ điệp đã tìm đúng cơ hội, 'Uyển chuyển nhảy múa', thuận khe cửa hở của thạch điện 'trượt' đi đến.
Chương 1447 Diệp Trục Thiên cảm ứng

Thạch Tượng Quỷ gần cửa điện trong thạch điện đột nhiên dâng lên ánh sáng nhạt, giống như như sợi tơ chém về phía hồ điệp, muốn trực tiếp phá hủy nó.

Thạch điện là trọng địa, không cho phép bất cứ cái gì hay bất cứ người nào xâm nhập vào, cho dù là một con côn trùng.

Hồ điệp bị đánh trúng, ngã xuống đất.

Thạch Tượng Quỷ con mắt có chút đóng mở, tiếp cận hồ điệp 'Giả chết' trên mặt đất.

Vậy mà không có bốc hơi?

Mặc dù nó chỉ là tùy tiện xuất kích, khống chế năng lượng, không muốn kinh động công tử, nhưng cũng đủ để chôn vùi loại côn trùng này.

Thế nhưng, hồ điệp lại nằm rạp trên mặt đất, rất bình thường!

Cùng lúc đó, trong ngõ hẻm phía ngoài Hung Linh hầu phủ, sắc mặt Ngô trưởng lão trắng bệch.

Ta bị phát hiện rồi?

Đánh lén từ đâu?

Là pho tượng đá này sao?

Thạch Tượng Quỷ lần nữa dâng lên ánh sáng nhạt, hơi tăng cường, đánh về phía hồ điệp.

Hồ điệp run rẩy, nhưng vẫn an nhiên không việc gì.

Thạch Tượng Quỷ lần nữa tăng cường năng lượng, giống như là lôi quang đánh về phía hồ điệp.

Hồ điệp đột nhiên dâng lên, sau khi mãnh liệt nhấc lên, nó đã rút khỏi thạch điện.

Đáy mắt Thạch Tượng Quỷ nổi lên ánh sáng đỏ hồng, ngẩng đầu phát ra tiếng gào thét sắc nhọn.

Hồ điệp khẳng định có vấn đề!

Thạch điện lay động, cửa sổ loạn run, Thạch Tượng Quỷ phân tán bên ngoài toàn bộ đều thức tỉnh, dữ tợn gào thét, liên tiếp huy động vây bắt hồ điệp.

Trong ngõ hẻm bên ngoài, Ngô trưởng lão đứng đó, đầu đổ đầy mồ hôi lạnh, ý thức cùng hồ điệp tương thông, cực lực khống chế chạy trốn.

Sao tượng đá lại đều sống?

Đây là thứ quái vật gì?

Hồ điệp bằng vào thân thể nhỏ nhắn xinh xắn, nó lao vùn vụt trong tượng đá hỗn loạn.

Rống!!

Hơn ba mươi Thạch Tượng Quỷ tập thể gầm thét, chấn động Hung Linh hầu phủ, sóng âm lớn hơn ba mươi lần, giống như là tiễu sát đại mạc, bao phủ bầu trời.

Hồ điệp bị sóng âm bao phủ, phòng ngự cường đại trong nháy mắt tan rã, triệt để bị chôn vùi.

- Xảy ra chuyện gì?

Triệu Thế Hùng đi đến chỗ cửa điện.

Làm sao Thạch Tượng Quỷ đột nhiên lại xao động rồi?

Không thấy có uy hiếp gì mà.

Thạch Tượng Quỷ liên tiếp khôi phục nguyên dạng, tại thời điểm bọn thị hầu phủ vệ vội vã chạy tới nơi này, bọn chúng một lần nữa biến thành pho tượng, không nhúc nhích.

- Công tử, thế nào?

Bọn thị vệ kỳ quái nhìn bãi cỏ hỗn loạn bừa bộn bên ngoài thạch điện.

- Không có gì, đều lui ra đi.

Triệu Thế Hùng đóng cửa điện lại, hỏi thăm Thạch Tượng Quỷ bên cạnh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Thế nhưng, chỗ của hắn đứng, đúng lúc là nơi trước đó hồ điệp bị đánh rơi.

Toàn bộ thuốc bột trên người hồ điệp đều đổ xuống nơi này, không một tiếng động trôi nổi, theo hô hấp đi vào trong người của hắn.

- Một con hồ điệp!

Thạch Tượng Quỷ phát ra âm thanh trầm thấp.

- Hồ điệp? Một con hồ điệp đáng để làm to chuyện?

Triệu Thế Hùng chau mày, trở lại thạch điện sâu trong tiếp tục tu luyện.

Nhưng, theo dược dịch lắng đọng, trái tim rất mau đã hiện ra phản ứng.

Bành!

Bành bành bành!

Triệu Thế Hùng cảm giác nhịp tim bắt đầu đang tăng tốc, huyết dịch càng ngày càng nóng.

Đột nhiên xuất hiện tình huống để hắn vô cùng ngoài ý muốn, bây giờ chỉ là cửu trọng thiên mà thôi, làm sao lại nhạy cảm Sinh Tử cảnh giống như vậy?

Triệu Thế Hùng ăn vào viên đan dược điều lý, mặc niệm pháp quyết tĩnh tâm.

Nhưng, trái tim càng nhảy càng nhanh, còn nhanh chóng phồng lên, cách y phục đều có thể nhìn thấy rõ ràng đang chập trùng.

Nóng hổi, xao động, giống như liệt hỏa đang thiêu đốt.

- Mau mời phụ thân ta!

Sắc mặt Triệu Thế Hùng đại biến, thanh âm vừa mới kêu đi ra, nhiệt huyết nóng hổi xông ra trái tim, 'Thiêu đốt' huyết dịch toàn thân.

Cùng Kỳ huyết mạch bị bừng tỉnh.

Rống!!

Triệu Thế Hùng dữ tợn, ngẩng đầu gào thét như dã thú.

Toàn thân xiềng xích theo đó mà vỡ nát, phong ấn bị cưỡng ép giải trừ. Cuồn cuộn liệt diễm lao nhanh ra, sền sệt nóng bỏng giống như dung nham, kịch liệt cuồn cuộn, hóa thành hình dáng Cùng Kỳ đáng sợ, gầm thét thật lớn.

Thạch điện nhận trùng kích, ù ù lay động, Thạch Tượng Quỷ trấn thủ toàn bộ thức tỉnh, lập tức truyền lệnh Thạch Tượng Quỷ phía ngoài.

Thời điểm Hung Linh Hầu trở lại thạch điện, toàn thân Triệu Thế Hùng đã nóng hổi, thất khiếu rướm máu, nằm rạp trên mặt đất đau đớn quay cuồng.

Cùng Kỳ Liệt Diễm không bị khống chế mà mãnh liệt thiêu đốt, phóng thích ra khí tức sát phạt thảm liệt.

Hình dáng Cùng Kỳ khổng lồ gầm rú trong liệt diễm, giống như là ác thú chân chính tránh thoát khỏi lồng giam, tản ra hung uy bạo ngược.

- Xảy ra chuyện gì?

Hung Linh Hầu âm trầm sắc mặt, vừa mới rời khỏi một hồi, tại sao lại như vậy.

Thạch Tượng Quỷ to lớn phía trước nhất bẩm báo chi tiết:

- Một con hồ điệp bay đến, không có phát giác được năng lượng, nhưng chống đỡ được tập kích của chúng ta. Chờ sau khi chúng ta xử lý hồ điệp, Bát công tử đã bị như vậy.

- Trúng độc?

Hung Linh Hầu cưỡng ép xông vào trong liệt diễm, một tay nắm chặt cổ tay Triệu Thế Hùng, càng dò xét thì sắc mặt càng khó coi.

Tốc độ huyết dịch chảy xuôi trong cơ thể Triệu Thế Hùng đã vượt qua bình thường gấp mười lần, nóng hổi xao động, tựa như đang thiêu đốt huyết nhục hài cốt, điên cuồng kích ra tiềm lực.

Linh lực trong khí hải đều nhận đảo loạn, không để ý tiêu hao mà liên tục phóng ra.

Đây không phải vấn đề do tu luyện võ pháp tạo thành, chỉ có thể là dược vật kích thích!

Là ai dám tính toán Triệu Thế Hùng ở Hung Linh hầu phủ?

Là ai dám dùng phương thức ác độc như vậy!

- Nhanh đi xin mời nghĩa phụ.

Triệu Thời Việt lập tức phân phó.

Ngô trưởng lão tiềm phục trong một con ngõ hẻm ở phía ngoài, đầu đau muốn nứt.

Bởi vì hắn khống chế Yêu Điệp chạy trốn, không có kịp thời rút khỏi ý thức, kết quả Yêu Điệp tử vong lại trực tiếp ảnh hưởng đến hắn.

Tuy nhiên, nhìn cường giả hầu phủ lo lắng cưỡi mãnh cầm rời khỏi, hắn đoán được hẳn là đi Sí Thiên giới mời người.

Nói cách khác Triệu Thế Hùng đã trúng chiêu!

- Triệu Thế Hùng, chờ chết đi!

Ngô trưởng lão cố nén đầu đau đớn, bước nhanh rời khỏi phố nhỏ.

Triệu Thế Hùng trúng độc!

Tin tức lập tức khiến phe phái Triệu gia tức giận!

Triệu Thế Hùng không chỉ là tôn nhi của Triệu Huyễn Diệp, càng là hi vọng của Triệu gia bọn hắn. Bây giờ hi vọng lớn nhất của bọn hắn chính là bồi dưỡng Triệu Thế Hùng tiếp quản Bá Vương Chiến Quốc, cung cấp cho bọn hắn lực duy trì cường đại ở bên ngoài, cùng lực lớn nhất chống lại phe phái Lưu gia.

Nếu như Triệu Thế Hùng chết rồi, tất cả cố gắng trước đó cùng tất cả kỳ vọng sau này của bọn hắn đều sẽ uổng phí.
Chương 1448 Chuẩn bị rời khỏi

Triệu Huyễn Diệp lập tức lên đường, mang theo hơn mười vị trưởng lão Triệu gia, tiến về Hung Linh hầu phủ.

Nhưng...

Tại thời điểm bọn hắn đuổi tới thạch điện hầu phủ, Triệu Thế Hùng đã từ trong đau đớn đột phá cảnh giới, bước lên Sinh Tử cảnh.

Mà cái gọi là thuốc độc tự nhiên đã được rõ ràng.

- Yêu Linh Phần Huyết Đan! Là Tác Ngọc Đường làm! Hắn thật to gan, cũng dám hạ độc thủ như vậy với tôn nhi Triệu Huyễn Diệp ta.

Triệu Huyễn Diệp rất ít khi nổi giận, giờ khắc này lại lên cơn giận dữ.

Tác Ngọc Đường biến thành chó dại sao?

Sao lại có thể làm ra chuyện ti tiện như vậy.

Có dũng khí muốn chết này, trực tiếp chạy đến Triệu gia đi.

- Vậy phải làm sao bây giờ. Gia gia, ngài phải cứu Bát đệ.

Bọn người Triệu Thế Kinh thay đổi sắc mặt, không lo được tức giận, đều lo lắng nhìn Triệu Thế Hùng đau đớn kêu rên trong liệt diễm.

Triệu Huyễn Diệp lắc đầu:

- Chúng ta cứu không được, loại đan dược này là thuốc liều mạng, cũng là thuốc muốn mệnh. Sinh Tử cảnh quá đặc thù, tình huống Thế Hùng càng đặc biệt, dưới tình huống này chúng ta cưỡng ép nhúng tay, rất có thể sẽ biến khéo thành vụng.

- Vậy chúng ta làm sao bây giờ, chỉ có thể trơ nhìn đệ ấy đau đớn sao??

Bọn người Triệu Thế Kinh lo lắng khó nhịn, Sinh Tử cảnh đối với Triệu Thế Hùng mà nói vốn là vô cùng nguy hiểm, bây giờ lại dùng loại phương pháp này xông vào, cơ hồ chắc chắn sẽ phải chết.

- Giới Chủ! Chúng ta đi tìm Giới Chủ! Nàng khả năng là sẽ có cách!

Triệu Huyễn Diệp ôm lấy Triệu Thế Hùng bước nhanh rời khỏi.

Hắn không biết Giới Chủ có biện pháp hay không, nhưng dù sao cũng phải thử một chút.

Nếu như Giới Chủ nơi đó cứu không được, Triệu Thế Hùng liền thật không còn hy vọng nữa.

- Đều ở lại nơi này, đừng rêu rao!

Triệu Thời Việt ngăn bọn người Triệu Thế Kinh muốn đi theo lại, theo Triệu Huyễn Diệp chạy tới Sí Thiên giới.

Bên trong Bá Vương phủ.

Bá Vương đứng bên cửa sổ, nhìn lên những thân ảnh rời khỏi bầu trời kia.

Triệu Huyễn Diệp tới lại đi, hành tung vội vàng. Hẳn là Tác Ngọc Đường đã thành công, dược hiệu đã phát tác.

Mà bọn hắn không có nắm chắc cứu người, chỉ có thể đến Sí Thiên giới nghĩ biện pháp.

- Tác Ngọc Đường ơi Tác Ngọc Đường, ngươi thật đúng là làm được. Nhưng lửa giận của Triệu Thời Việt, ngươi chịu được sao?

Bá Vương thản nhiên khẽ nói, đóng cửa sổ lại, đang mong đợi Triệu Thời Việt điên cuồng.

Nếu như Triệu Thế Hùng chết trong ngực Triệu Thời Việt, Triệu Thời Việt khẳng định sẽ mất lý trí, tức giận xé nát Tác Ngọc Đường.

Bởi như vậy, không chỉ có truy cứu không đến Bá Vương phủ, càng sẽ để Giới Chủ nghiêm trị Triệu Thời Việt.

Đơn giản là hoàn mỹ!

Sở Thương Minh đứng trong đình viện, kỳ quái nhìn qua phương hướng thành khu thứ ba,

Hung Linh hầu phủ xảy ra chuyện gì sao?

Bầu không khí giống như là lạ.

Mảnh huyết viêm sôi trào kia, từ quy mô, hình dáng, thanh thế, tựa như là Triệu Thế Hùng.

Hắn làm sao thế?

Không kiểm soát được sao?

Mấy ngày trước vừa mới nhận được tin tức, Triệu Thế Hùng đột phá đến cửu trọng thiên, bắt đầu bế quan chiều sâu chuẩn bị cho Sinh Tử cảnh. Làm sao đột nhiên liền...

Sở Thương Minh bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng nào đó, lại đè xuống rất nhanh, nhưng hắn càng nhăn mày càng chặt, bất tri bất giác nhìn phía tẩm điện của phụ thân.

Chẳng lẽ... Tác Ngọc Đường động thủ?

Ai chuẩn bị dược liệu cho hắn?

Diệp Trục Thiên đứng trong phòng, nhìn qua phương hướng Hung Linh hầu phủ dâng lên huyết viêm, trên khuôn mặt anh tuấn lộ ra nụ cười thản nhiên, hai tay vác tại sau lưng theo thói quen vân vê.

Bá Vương phủ quả thật không phụ kỳ vọng, ngay cả Triệu Thế Hùng đều được giải quyết.

Về phần Khương Phàm, hẳn là không chết được, dù sao hắn cũng không phải người bình thường.

Hắn cũng không muốn thật sự giết chết Khương Phàm.

Nhưng, cửu trọng thiên sơ kỳ bị dược vật kích thích cưỡng ép tiến lên đến Sinh Tử cảnh, sau đó lại lợi dụng các loại dược vật trở về từ cõi chết, tất nhiên sẽ để lại tai hoạ ngầm nghiêm trọng.

Tai hoạ ngầm như thế này sẽ ảnh hưởng trưởng thành về sau, cũng sẽ làm bạn đến hết đời.

Chờ tương lai bọn hắn gặp nhau lần nữa, 'Tai hoạ ngầm' sẽ trở thành 'Nhược điểm' trí mạng của Khương Phàm. Hắn liền có thể dễ như trở bàn tay cướp đoạt Sơn Hà Đại Táng.

Nhưng... khi Diệp Trục Thiên yên lặng bấm đốt ngón tay, thôi diễn vận mệnh Khương Phàm, lại ngoài ý muốn đã nhận ra tinh thần biến động đặc biệt.

Rất yếu ớt, cũng rất rõ ràng, liên miên bất tuyệt, thậm chí khiến cho ‘uy lực Đại táng’ cảm ứng.

- Cảm giác thật kỳ diệu.

Diệp Trục Thiên nhắm mắt lại, định thần cảm ngộ.

Qua đi thật lâu, hắn mở ra con ngươi thâm thúy sáng ngời, nhìn phía Nam Bộ xa xôi.

- Chúng ta lúc nào đó đi bái phỏng Giới Chủ Sí Thiên giới? Nếu đã cho thấy thân phận chúng ta, mà vẫn ở lại Bá Vương phủ cũng không thích hợp.

Nam tử bên cạnh nhắc nhở Diệp Trục Thiên, đều đã hơn mười ngày, rốt cuộc đang chờ cái gì?

- Hẳn là nên bái phỏng Giới Chủ, gần đây đúng lúc là một cơ hội.

Diệp Trục Thiên thuận miệng trả lời.

- Cơ hội gì?

Nam tử còn không biết chuyện hắn tính toán Khương Phàm.

Diệp Trục Thiên lắc đầu, không có nhiều lời, đầu ngón tay vác tại sau lưng vuốt khẽ chậm một chút, lặp đi lặp lại suy tính, sau đó nói:

- Chúng ta nên rời khỏi.

- Vì sao? Vạn Đạo Thần Giáo lúc nào cũng có thể lại đến Sí Thiên giới, chúng ta hẳn là ở lại nơi này ứng phó.

- Sí Thiên giới ứng phó, chúng ta đi.

Diệp Trục Thiên không có giải thích thêm, hắn muốn điều tra thêm là năng lượng đặc thù gì lại đưa tới Tinh Thần Đại Táng cảnh giác.

Sau khi Sở Thương Minh biết được Diệp Trục Thiên muốn rời khỏi, đã tự mình tới tiễn biệt.

- Vì sao Diệp huynh không ở thêm một thời gian nữa? Ta còn chưa có mang ngươi đến Sí Thiên giới tiếp Giới Chủ.

- Ta chỉ đi qua nơi này, còn có chuyện quan trọng phải xử lý, cũng không quấy rầy nữa.

- Trước đó ta có nói với qua Diệp huynh, chuyện xin mời Thái Cổ Thần Miếu ra mặt chấn nhiếp Vạn Đạo Thần Giáo...

- Ta đã viết xong thư, các ngươi có thể mang theo nó trực tiếp đi bái phỏng. Mặc dù thần miếu chúng ta không dễ dàng tiếp đãi người khác, nhưng có thư, cũng không có vấn đề.

Diệp Trục Thiên đã sớm chuẩn bị tốt phong thư giao cho Sở Thương Minh.

- Nếu Diệp huynh có việc, ta cũng không giữ lại, đang mong đợi có thể lần nữa cùng Diệp huynh gặp mặt.

Sở Thương Minh gần đây cũng không có tâm tình tiếp đãi Diệp Trục Thiên, lòng đều là đầy chuyện của Triệu Thế Hùng.

- Ta xử lý xong chuyện, khả năng sẽ còn lại đến một chuyến.

- Ồ? Vậy thì tốt quá, ta sẽ đợi đại giá của huynh.
Chương 1449 Quá Hung Tàn

Triệu Huyễn Diệp mang theo Triệu Thế Hùng vội vã xông vào Sí Thiên giới, ven đường kinh động lấy tất cả mọi người.

Mặc dù hắn đã gắt gao khống chế Triệu Thế Hùng, thế nhưng Triệu Thế Hùng đau đớn quá táo bạo, giống như là một con hung thú bị giam cầm, kêu gào đầy thê lương, điên cuồng giãy dụa, huyết viêm sôi trào kịch liệt cuồn cuộn, hóa thành hình dáng Cùng Kỳ, lệ khí cùng sát khí tràn ngập đầy trời.

Tại thời điểm ở cửa vào Sí Thiên giới, còn có người muốn ngăn cản, lại bị Hung Linh Hầu theo sát trực tiếp đánh bay.

Triệu Thời Việt càng nổi giận hiếm thấy, tức giận quát tháo, giáo huấn rất nhiều để các thủ vệ đỏ mặt tới mang tai.

Bọn hắn cơ hồ là xông vào vào Sí Thiên giới.

Triệu Thế Hùng kêu rên, sát khí nồng đậm, còn có liệt diễm đầy trời, đều hấp dẫn ánh mắt dọc đường.

Xa xa nhìn sang, tựa như có người kéo lấy một con Hỏa Thú nóng nảy lướt qua bầu trời Sí Thiên giới, thẳng đến trong cấm khu sâu nhất.

- Thành công.

Tác Ngọc Đường ráng chống đỡ lấy suy yếu, cố gắng bước xuống giường, đứng bên cửa sổ nhìn qua liệt diễm màu đỏ tràn qua bầu trời phương xa.

- Cùng Kỳ Huyết Viêm trúng Yêu Linh Phần Huyết Đan, kết quả chính là chờ chết. Các ngươi tìm ai cũng đều không được.

Tác Ngọc Đường cười lạnh, lại nhìn phương hướng Giới Chủ bế quan.

Trước khi đi, Ngô trưởng lão nói khả năng đã ngộ thương Giới Chủ, nhưng đã không quan trọng.

Bởi vì không có chứng cứ!!

Coi như tất cả mọi người đều biết là hắn làm, chỉ cần không có chứng cứ, liền không thể bắt hắn được!

Tựa như Khương Phàm lúc đó!

Nhưng... trong liệt diễm mãnh liệt đang xẹt qua bầu trời phương xa đột nhiên phân ra một bóng người, xông lại nơi này.

- Hung Linh Hầu?

Tác Ngọc Đường hừ lạnh, cảm giác suy yếu nâng cao, ra khỏi phòng, đứng ở bên ngoài.

Hắn có chút ngẩng đầu lên, trực diện đón Hung Linh Hầu xông tới.

Không tranh thủ thời gian cứu con ngươi, tới tìm ta làm gì?

Mắng ta? Đánh ta?

Hay là giết chết ta?

Tác Ngọc Đường cười lạnh trong lòng, nếu như không có chứng cứ, không biết rõ tình huống, trực tiếp giết chết trưởng lão nhị đẳng là hắn đây ở trước mặt mọi người, cái danh 'Hung Linh Hầu' của Triệu Thời Việt chỉ sợ là sẽ chấm dứt.

Coi như toàn thể phe phái Triệu gia cầu tình, đều chưa hẳn có thể bảo vệ hắn.

Tử địch phe phái Lý gia và các phe khác càng biết bỏ đá xuống giếng, hung hăng dồn Triệu Thời Việt vào chỗ chết.

Cho nên, Tác Ngọc Đường không sợ hắn.

Hắn cũng tin tưởng Triệu Thời Việt không dám làm gì hắn, nhiều nhất là đến giận dữ mắng mỏ vài câu, phát nổi giận.

Ha ha, có thể nhìn thấy Hung Linh Hầu hung danh hiển hách nổi giận tức hổn hển, vẫn rất đáng được mong đợi.

Ầm ầm...

Huyết viêm lao nhanh, giống như dung nham nồng đậm phấp phới giữa trời cao, chiếu đỏ cả đất trời. Khí tức sát phạt khiếp người càng giống là Luyện Ngục vô hình, bao phủ cả dãy núi, khiến cho vô số mãnh thú Linh Cầm kinh dị.

Thị vệ cùng các trưởng lão ở các nơi thì âm thầm khẩn trương, xảy ra chuyện gì?

Hung Linh Hầu tới thì tới đi, làm sao lại hung hăng như thế?

- Hung Linh Hầu, ngươi là đến thăm hỏi sao? Ha ha, lão phu ta không có gì đáng ngại, trở về đi.

Tác Ngọc Đường lạnh lùng hô to, trực tiếp hạ lệnh trục khách.

Ầm ầm!

Đáp lễ Tác Ngọc Đường chính là tiếng vang mãnh liệt, oanh động thiên khung, long trời lở đất, rung động dãy núi.

Bên trong Sát Lục Huyết Viêm cuồn cuộn đột nhiên dâng lên xiềng xích đầy trời, cuồng kích trời cao, nhanh chóng nổ bắn ra.

Vô số người bỗng nhiên biến sắc, làm cái gì vậy?

Cấm chỉ bên trong Sí Thiên giới là đấu đá lẫn nhau, Hung Linh Hầu không hiểu quy củ sao?

- Ngọa tào… ngươi...

Sắc mặt Tác Ngọc Đường kịch biến, trực tiếp phun ra câu nói tục, quay người chạy vào gian phòng, bởi vì quá mệt mỏi nên hắn đã trực tiếp ngã trên mặt đất, nhưng đã không lo được tôn nghiêm, lộn nhào xông vào trong.

Xiềng xích hoành không, giống như màn mưa, lại như kinh lôi, tràn ngập đất trời bao phủ núi cao.

Ánh sáng màu máu chiếu đỏ cả màn trời.

Cùng với bạo hưởng mãnh liệt, ba trăm đạo tỏa liên oanh oanh liệt liệt đánh vào ngọn núi, cưỡng ép giam cầm. Sau đó...

Trong ánh mắt khiếp sợ ở phương xa, trong tiếng thét chói tai tại núi cao, hơn ba ngàn đạo tỏa liên mãnh liệt kéo căng, 'Tận gốc' rút lên cả một ngọn núi cao, phóng lên không.

Chân Hung Linh Hầu đạp huyết viêm, kéo lấy cả ngọn núi, thẳng đến sâu trong cấm khu của Giới Chủ. Trong đó có một sợi xiềng xích đuổi theo Tác Ngọc Đường trùng kích gian phòng, đánh xuyên phía sau lưng, gắt gao đính hắn ở trên giường.

- A!!

Tác Ngọc Đường đau đớn kêu thảm, thân thể đã vô cùng mệt mỏi nên bây giờ hắn thật sự không chịu nổi loại tàn phá này, đảo mắt liền muốn ngất đi.

Thế nhưng, huyết khí trong xiềng xích lại vẫn cứ kích thích thân thể của hắn, thiêu đốt huyết khí, giữ vững tỉnh táo.

Khí tức sát lục trong xiềng xích, càng ăn mòn ý thức của hắn, quấy lên các loại đau đớn.

Hắn không nghĩ tới Hung Linh Hầu lại hung tàn như thế, hoàn toàn không tuân theo quy củ, vừa mới tiến vào Sí Thiên giới liền đến hạ tử thủ.

Toàn thân hắn giống như muốn bị đốt sống chết tươi, ý thức đắm chìm bên trong chiến trường giết chóc vô tận.

Hắn chỉ là Luyện Đan sư, chưa từng trải qua sinh tử, loại cảm giác này để hắn sống không bằng chết.

- Triệu Huyễn Diệp, bái kiến Giới Chủ!

Triệu Huyễn Diệp ôm Triệu Thế Hùng đau đớn nóng nảy đi đến u cốc, thu liễm khí tức cùng tư thái, cũng cưỡng ép ngăn chặn huyết viêm của Triệu Thế Hùng, hành lễ với bên trong.

Các tộc lão đi theo của Triệu gia cũng đều nhao nhao hành lễ.

Thế nhưng, bọn hắn đã đợi lại đợi, từ đầu đến cuối đều không thấy Giới Chủ đi ra.

Triệu Huyễn Diệp gấp gáp, lại chạy đến trong sương mù:

- Triệu Huyễn Diệp, bái kiến lão tổ.

Trong sương mù trống rỗng, ngoại trừ vườn thuốc tinh tế chỉnh tề ra, thì cũng không nhìn thấy bóng dáng lão tổ.

Sau đó không lâu, Hung Linh Hầu kéo lấy núi cao chạy tới, cũng cao giọng bái phỏng Giới Chủ.

Bọn thủ vệ trong dãy núi liên tiếp xuất hiện, cảnh giác Hung Linh Hầu đằng đằng sát khí, có thống lĩnh trấn thủ thậm chí cùng Hung Linh Hầu giằng co, mãnh liệt yêu cầu rời khỏi cấm khu.

Cho đến lúc này, cãi vã kịch liệt cùng năng lượng hỗn loạn phía ngoài, mới ảnh hưởng đến tiểu lão đầu trong sơn động.

Tiểu lão đầu mà từ trong sơn động đi ra, quát tháo Triệu Huyễn Diệp trước mặt mọi người:

- Làm càn, không hiểu quy củ à... A? Hắn làm sao thế?

- Lão tổ, Triệu Thế Hùng bị người khác hạ thuốc...

Triệu Huyễn Diệp chưa nói xong, sắc mặt tiểu lão đầu đã trầm xuống:

- Yêu Linh Phần Huyết Đan?
Chương 1450 Nhân Họa Đắc Phúc

- Chính là Yêu Linh Phần Huyết Đan!

Triệu Huyễn Diệp rung động, lão tổ chính là lão tổ, một chút liền có thể nhìn ra.

Tiểu lão đầu mà khẽ nhíu mày:

- Đưa hắn cho ta.

- Ngài có thể cứu?

- Đã cứu được ba người.

- Cái gì??

- Khương Phàm và Giới Chủ đều ở bên trong, vừa mới ổn định.

Tiểu lão đầu tiếp nhận Triệu Thế Hùng, sau khi ra lệnh bọn thủ vệ lui ra toàn bộ, liền bước nhanh xông vào sơn động.

Triệu Huyễn Diệp cùng Hung Linh Hầu cố nén xúc động đi theo vào, ở lại trong u cốc.

Có ý gì, làm sao Khương Phàm lại ở bên trong?

Cũng đều bị Tác Ngọc Đường tính kế sao?

Lão già này nổi điên sao!

Sâu trong Giới Tâm Sí Thiên giới.

Cự Long đang không ngừng liên tục phóng thích ra Hỗn Độn nguyên lực, rót vào thanh đồng tiểu tháp đang lơ lửng ở trên không.

Nhưng, năng lượng trứng ngọc cần vượt xa tưởng tượng của nó, tiếp tục đã nửa ngày, ngoại trừ 'Tiểu nhân nhi' bên trong trứng ngọc ngẫu nhiên đong đưa mấy lần ra, thì không chỉ có không có phá xác, ngay cả con mắt cũng đều không có mở ra.

Mà chiến kích và tinh thuẫn đã cùng Dương Biện, Lý Dần bắt đầu dung hợp ở tầng thứ ba của thanh đồng tiểu tháp, uy thế thả ra càng ngày càng mãnh liệt.

Cái này cũng chiến cho Cự Long hiếu kỳ, tiếp tục phóng thích ra Hỗn Độn nguyên lực.

- Xin mời Cự Long cứu vớt truyền nhân Sí Thiên giới ta.

Tiểu lão đầu đi đến Giới Tâm, cao giọng xin chỉ thị.

Kỳ thật hắn có chút tâm thần bất định, không biết luân phiên mạo phạm thì có thể khiến cho Cự Long phản cảm hay không.

Nhưng Triệu Thế Hùng là truyền nhân Thiên phẩm mà Giới Chủ đều chú ý, là vũ khí cường đại để tương lai khiêu chiến hoàng đạo, không thể chết ở chỗ này.

Để hắn ngoài ý muốn chính là, Cự Long cũng không có cự tuyệt, rất tự nhiên tiếp quản ý thức Triệu Thế Hùng, dẫn dắt Hỗn Độn nguyên lực, gột rửa huyết mạch Triệu Thế Hùng, xua tan dược hiệu.

Sau đó không lâu, huyết viêm sôi trào xung quanh Triệu Thế Hùng đã dần dần bình tĩnh, lâm vào hôn mê, lơ lửng ở không trung.

Nhưng bất luận là Khương Phàm, Dạ An Nhiên, hay là Giới Chủ, Triệu Thế Hùng, cũng chỉ là cảm xúc ổn định, cảnh giới còn đang tấp nập ba động, không có hoàn toàn thoát khỏi nguy hiểm.

Nếu không được Hỗn Độn nguyên lực gột rửa huyết mạch, không thể nghi ngờ chính là đại cơ duyên, trong cái rủi có cái may.

Đối với Dạ An Nhiên, Hỗn Độn nguyên lực cổ lão có thể cực lớn đẩy mạnh Ngũ Hành Thụ trưởng thành, ổn định Thế giới Ngũ Hành trong khí hải.

Đối với Khương Phàm, Hỗn Độn nguyên lực chiếm cứ tại chỗ xương cột sống, kích thích thần cốt khôi phục, bắt đầu cùng toàn bộ xương sống dung hợp toàn diện, phóng xuất ra tinh huyết Kim Hoàng mênh mông.

Đối với Giới Chủ, Hỗn Độn nguyên lực có thể để nàng tỉnh lại lực lượng kiếp trước tốt hơn.

Đối với Triệu Thế Hùng, thức tỉnh toàn diện huyết mạch Cùng Kỳ, có thể tăng cường uy lực huyết viêm cực lớn.

Bọn hắn đang hôn mê, cũng đang thay đổi mạnh hơn.

Tiểu lão đầu nhìn thấy Triệu Thế Hùng cũng đã an tĩnh lại, nhẹ nhàng thở ra, ánh mắt lại rơi xuống trên thân con Chu Tước giương cánh kia, vẻ mặt vô cùng phức tạp.

- Chu Tước linh văn! Khương Phàm ơi Khương Phàm, ngươi vậy mà lại cất giấu bí mật như thế này. Trách không được có thể sáng tạo kỳ tích, không để cường tộc các phương vào mắt, thì ra ngươi sinh ra đã bất phàm.

Tiểu lão đầu yên lặng rung động cũng rất khó tiếp nhận.

Bởi vì hắn không thể không liên tưởng đến trận kiếp nạn Thương Huyền ngàn năm trước kia.

Liên quan tới đoạn sử thi ầm ầm sóng dậy kia của Thương Huyền, hắn không có tự mình trải qua, nhưng bên trong Sí Thiên giới có ghi chép, mặc dù chỉ có một chút đoạn ngắn.

Sau khi Giới Chủ luân hồi sống lại, thời điểm hắn giới thiệu qua lịch sử sau khi nàng chết ba ngàn năm, cũng đã đặc biệt giới thiệu qua đoạn thời kỳ kia.

Một nam tử truyền kỳ, mang theo một nữ tử truyền kỳ, tụ tập vô số thiên kiêu nhân kiệt Thương Huyền, phát khởi lực khiêu chiến với cố hữu cách cục Thương Huyền.

Dã tâm của bọn hắn bừng bừng, bọn hắn cường thế lại bá đạo.

Bọn hắn khí thế như hồng, bọn hắn đánh đâu thắng đó.

Bọn hắn dùng thời gian mấy chục năm ngắn ngủi, nam chinh bắc chiến, lôi kéo khắp nơi, quật khởi mạnh mẽ tại đại địa Trung Vực, cuối cùng lao thẳng đến Thiên Khải chiến trường, trở thành đệ nhất hoàng đạo Thương Huyền, trở thành chủ nhân Thương Huyền, trở thành thế lực duy nhất bên trong Thương Huyền qua thời gian vô tận có can đảm đại biểu Đế tộc Thương Huyền hò hét khắp tám phương.

Lúc đó Sí Thiên giới cũng ra đời một vị thiên tài tuyệt thế, may mắn đi theo vị truyền kỳ kia, khiêu chiến thiên hạ, sáng tạo lịch sử, còn sau khi thần triều có thế chân vạc đã phong vị Dương Vương, danh chấn Thương Huyền.

Nhưng, cục diện Thương Huyền rắc rối phức tạp, bọn hắn quật khởi đã chạm tới lợi ích của vô số người.

Ngay lúc đó thần triều đã vô cùng cường đại, nhưng cuối cùng vẫn phải buông tay đánh cược một lần, cũng không có thay đổi được càn khôn.

Thiên hạ chăm chú tới cuộc chiến Đăng Thiên Kiều, cuối cùng dẫn phát bách tộc nghịch hành, thiên kiếp giáng lâm.

Truyền kỳ mấy chục năm, dân chúng chờ đợi vô tận, vào thời khắc ấy đã im bặt mà dừng.

Khi tin tức truyền đến khắp Thương Huyền, chục tỷ con dân thần triều kêu khóc một mảnh.

Truyền kỳ kết thúc, thê lương mà thổn thức.

Mười hai hoàng đạo càng là không cho thần triều bất cứ cơ hội nào, liên thủ xuất kích, bao phủ hoàn toàn thần triều trong dòng sông lịch sử.

Bất luận là tiểu lão đầu nhi hay Giới Chủ, đều đã từng lặp đi lặp lại nghiên cứu lịch sử lúc trước, hi vọng có thể để Sí Thiên giới hấp thu một chút kinh nghiệm khiêu chiến hoàng đạo.

Cho nên, hắn đối với bộ dáng chân chính của Chu Tước đã vô cùng rõ ràng, cũng vô cùng mẫn cảm, hắn có thể xác định Yêu Thể mà Khương Phàm biến thành chính là Chu Tước.

Bây giờ hắn đã có thể hiểu vì sao Khương Phàm lại có thể biến đổi linh văn, nguyên nhân căn bản không phải là do võ pháp gì, mà là huyết mạch của hắn quá quá mạnh.

Khương Phàm nào chỉ là Thiên phẩm, tương lai đều có thể tiếp tục biến đổi.

Dù sao, đó cũng là Chu Tước!

Từ Hoang Cổ đến nay, Yêu tộc công nhận Yêu Tổ tổng cộng có mười hai cái, nhưng Chí Tôn Yêu tộc chân chính chỉ có bốn cái, theo thứ tự là Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ.

Tam đại Thần Thú khác đều đã phong vị thành Đế Quân, thống lĩnh Đế tộc, duy chỉ có Chu Tước trước đó đã hủy diệt trong vô tận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK