Chúa Tể Vô Vọng nghiêm túc nhắc nhở, đây chính là Thần khí, có năng lượng khiến cho vạn vật vỡ nát tuyệt vọng. Năm đó đã từng nghênh chiến qua, ký ức khắc sâu, mà bây giờ rõ ràng so với năm đó còn mạnh hơn gấp mấy lần.
Ông!
Tinh văn toàn thân Khương Phàm tách ra cường quang chủ động quấn về Phá Tinh Trọng Chùy. Tinh Thần Thụ đều lay động mãnh liệt, bành trướng lên ba động khủng bố, thôi động tinh văn của Khương Phàm quấn quanh trọng chùy, muốn mạnh mẽ dung hợp.
- Trả Phá Tinh Trọng Chùy lại cho ta!
Chủ nhân Tẫn Hư chật vật ổn định, ý thức liên hệ cùng Phá Tinh Trọng Chùy, kích thích nó bộc phát sóng triều phá diệt.
Ầm ầm!
Một mảnh thủy triều khủng bố lật tung trời đất bộc phát từ Phá Tinh Trọng Chùy, so với trước đó càng kinh khủng càng bá đạo, chấn động mạnh tới móng vuốt Khương Phàm.
Móng vuốt Khương Phàm mãnh liệt lắc lư, suýt chút nữa đã muốn buông lỏng ra, nhưng hắn vẫn cưỡng ép nắm chặt, thúc giục Tinh Thần Thụ phối hợp với tinh văn dung hợp.
- Trả Phá Tinh Trọng Chùy lại cho ta! Trả lại cho ta!!
Chủ nhân Tẫn Hư gầm thét đuổi giết Khương Phàm.
Ầm ầm...
Khương Phàm giương cánh bay cao, toàn thân dâng lên liệt diễm ngập trời, hóa thành lít nha lít nhít hư ảnh Chu Tước, tràn ngập đất trời oanh kích chủ nhân Tẫn Hư.
Lấy uy lực Nguyên Thần gần bốn lần, thế công tùy tiện đều có thể áp chế chủ nhân Tẫn Hư.
Chủ nhân Tẫn Hư vừa mới bay lên không đã bị tàn nhẫn đánh trở về mặt biển.
Liệt diễm đốt cháy hải dương, mấy triệu con Chu Tước gào thét nhấc lên, hóa thành Luyện Thiên Lô nguy nga, đứng vững ở giữa Hải triều cuồn cuộn.
- Thả ta ra ngoài!! Hằng Vũ, các ngươi chết ở đâu rồi!!
Chủ nhân Tẫn Hư gào thét trong luyện lô, điên cuồng phóng thích ra triều dâng phá diệt, ý đồ muốn lật tung chiếc luyện lô này.
Hắn chưa bao giờ chật vật qua như vậy, dù là trên chiến trường tiền tuyến, kẻ địch mạnh hơn đều có thể ứng phó, đánh không lại cũng có thể chống đỡ, nhưng bây giờ, hắn cơ hồ hoàn toàn không phải đối thủ của tôn Chu Tước này.
Cái này đều đã không phải chiến đấu, mà là săn giết!!
Săn giết thật sự!!
Thậm chí hắn còn không tưởng tượng ra được… Nguyên Thần lại còn có thể cường hãn đến loại trình độ này!
Cho dù là hai Nguyên Thần mạnh nhất là chủ nhân Hắc Ám và lão tổ Cửu Tướng kia tới, chỉ sợ đều cũng không phải đối thủ!!
Khương Phàm rơi xuống bên trên luyện lô, không ngừng liên tục vẩy xuống liệt diễm, duy trì cho luyện lô ổn định, đồng thời tăng tốc dung hợp Phá Tinh Trọng Chùy.
Vô Vọng nhìn Khương Phàm ổn định, nhanh chóng rời khỏi bắt được tộc nhân may mắn còn sống sót ở các nơi.
- Thả ta ra...
Chủ nhân Tẫn Hư nóng nảy gào thét, sôi trào sóng triều phá diệt giống như là biển gầm liên miên bất tuyệt, chấn vỡ lấy lít nha lít nhít Liệt Diễm Chu Tước, rung chuyển lấy luyện lô kinh khủng.
Phá Tinh Trọng Chùy dã man, giống như là man thú đang giãy dụa, bạo động, cơ hồ muốn chấn tê cả nửa người Khương Phàm.
Cũng may Khương Phàm đủ mạnh, có thể đè ép được chủ nhân Tẫn Hư, Tinh Thần Thụ phối hợp càng làm cho hắn có thể dung hợp Phá Tinh Trọng Chùy.
Nửa ngày sau, Chúa Tể Vô Vọng mang theo Tinh Thần Thụ bí cảnh Tẫn Hư về tới trên thân Khương Phàm.
Nàng ngóng nhìn phương xa, vẻ mặt nghiêm trọng:
- Có năm bóng người đang tới? Chẳng lẽ toàn bộ trấn thủ tiền tuyến đều rời khỏi? Đây chính là trái với quy củ Tinh Thần giới.
Năm đó nàng có thể nghênh chiến Tinh Thần giới, nguyên nhân chủ yếu là tiền tuyến cần nhiều vị Nguyên Thần đóng giữ.
Dù là thời khắc nguy hiểm nhất, Nguyên Thần đều không có rời khỏi tiền tuyến.
Xem ra chín mươi ngàn năm thay đổi rất lớn a, các Nguyên Thần cũng sẽ không tiếp tục cổ hủ như vậy.
- Tốc độ nhanh không?
- Tốc độ Hằng Vũ nhanh nhất, hắn có mười hai cái cánh chim, tốc độ có thể so với vượt qua không gian. Tuy nhiên... Hắn cũng không dám hất ra Nguyên Thần khác quá xa.
- Nghĩ cách ngăn cản hắn! Tranh thủ cho ta thời gian!
Khương Phàm dùng hai cái móng vuốt khống chế lại Phá Tinh Trọng Chùy, thôi động Tinh Thần Thụ tăng tốc dung hợp.
Vô Vọng suy tính một lát, lại bay lên không rời khỏi, đi tới trên vách đá giao tiếp giữa lục địa cùng hải dương.
Nàng mở ra hai tay, ngẩng đầu chỉ lên trời, chuẩn bị bắt đầu thế công.
Sau một lát, mái tóc dài không gió vẫn bay lên, tinh văn như ngân hà lao nhanh, chiếu sáng rạng rỡ.
Biển mây trên bầu trời nổi lên gợn sóng.
Biển cả ở phía sau nhấc lên những con sóng cuồn cuộn.
Tinh văn xen lẫn ở giữa Thiên Hải đều sinh ra chung dung kỳ diệu cùng tinh văn của Chúa Tể Vô Vọng.
Nàng không có vội vã ra tay mà là đang nhắm mắt lại, yên lặng cảm giác tinh văn ở giữa Thiên Hải, yên lặng diễn biến ý chí Tai Nạn.
Biển mây cuồn cuộn càng ngày càng mãnh liệt, hải triều lao nhanh ở giữa hải dương lại ngược dòng mà bình tĩnh.
Một loại khí tức tại chẳng lành đại dương bao la khuếch tán... Khuếch tán...
Hằng Vũ và năm vị Nguyên Thần khác đang dùng tốc độ nhanh nhất vượt qua quần sơn, cũng đang khẩn trương ngắm nhìn tòa Luyện Thiên Lô đứng vững ở giữa Thiên Hải kia.
Đó là Tinh khí sao?
Hay là một loại bí thuật?
Phía trên Luyện Thiên Lô sôi trào liệt diễm ngập trời, mơ hồ có thể thấy được hình dáng một con cự điểu.
Đó chắc là là tinh thú.
Trong lòng bọn họ tràn đầy nghi vấn, cũng chất đống sát ý.
Quá phách lối.
Bọn hắn đều đã hành động, lại còn đang áp chế chủ nhân Tẫn Hư ở khu vực Tân Hải.
Hoàn toàn là không có để bọn hắn vào mắt.
- Hằng Vũ, ngươi giết qua trước.
Quỷ Bí chủ nhân thúc giục trước mặt Hằng Vũ.
- Đừng nói nhảm, muốn đi cùng đi!
Hằng Vũ sốt ruột, nhưng không phải người ngu, có thể một kích vỡ nát không gian bí cảnh Tẫn Hư, thực lực của đối phương khẳng định vô cùng khủng bố, chính hắn giết qua rất có thể có nguy hiểm đến tính mệnh.
Chương 3912 Dụ Sát (1)
Quỷ Bí còn muốn nói điều gì nhưng lại bị Tu La quát tháo:
- Không cần nói nhảm, toàn bộ theo vào! Chúng ta năm cái nhất định phải liên thủ, ai cũng Không thể nào lại tản ra!
Đối phương ở lại nơi đó áp chế Tẫn Hư, vô cùng có khả năng chính là kích thích bọn hắn, để bọn hắn phân tán hành động.
Bọn hắn đều rất gấp, nhưng nhất định phải ổn định.
Hai ngày sau, bọn hắn vượt qua mấy chục vạn dặm sơn hà, rốt cuộc cũng tới gần Tân Hải.
Đây cơ hồ là thiêu đốt sinh mệnh thi triển tốc độ.
Nhưng, ngay tại thời điểm bọn hắn muốn tới gần Tân Hải, Vô Vọng đứng ở ở giữa Thiên Hải yên lặng tích súc hai ngày rốt cuộc cũng ra tay.
Vô Vọng bỗng nhiên giơ hai tay lên, bọt biển bình tĩnh nhanh chóng bắt đầu chìm xuống.
Ba mét... Năm mét... Mười mét...
Một trăm mét... Hai trăm mét...
Năm trăm mét!!
Toàn bộ đều như là muốn bị rút khô hết biển cả!
Nhưng không phải thật sự biến mất, mà là ở chỗ càng sâu…. hội tụ... hội tụ... Kéo dài hội tụ...
- Đại tai, biển động!!
Vô Vọng nhẹ giọng nói nhỏ, toàn thân tinh văn bỗng nhiên nở rộ, sáng chói đến cực hạn, như mặt trời bạo động. Hai tay của nàng về phía trước quét ngang, toàn bộ đại dương mênh mông giống như là ức vạn quân triều từ Tân Hải đăng nhập, cuộn trào mãnh liệt, mãnh liệt hội tụ, ngập trời mấy ngàn thước, thẳng tới biển mây, hướng phía Hằng Vũ bọn hắn nghiền ép tới.
Sức một mình, hiệu lệnh đại dương mênh mông, tập kết năng lượng vô tận trong đại dương, phát khởi trùng kích đối với năm vị Nguyên Thần.
Sắc mặt đám người Hằng Vũ hơi biến đổi, năng lực thao túng thật mạnh.
Chờ chút, không phải thực lực một Nguyên Thần khác là lôi kiếp sao? Làm sao thao túng lên đại dương được!!
Ầm ầm...
Biển động che khuất bầu trời, va chạm lục địa, những nơi đi qua rừng cây đổ ngã, núi cao vỡ nát, lấy dễ như trở bàn tay tư thái, nghiền ép lấy phía trước hết thảy tất cả.
Hải triều trong hải dương tiếp tục hội tụ, nhất trọng nhất trọng đụng chạm lấy biển động, tăng lên uy thế biển động.
- Thiên Hà, phong cấm biển động!! Quỷ Bí, phá vỡ biển động!! Tu La, Vô Thiên, chúng ta liên thủ xuất kích!!
Hằng Vũ lão tổ cao giọng thét lên ra lệnh, chỉ huy toàn trường.
Quỷ Bí bọn hắn khẽ nhíu mày, hiển nhiên không phải rất thích ứng loại này bị điều động cảm giác, nhưng bây giờ đặc thù thời khắc, cũng không có ai thật tính toán.
Chủ nhân Thiên Hà vọt tới phía trước nhất, Phong Thiên Chiến Bào cuồn cuộn kịch liệt, theo tam nhãn trên trán đóng mở, một nguồn năng lượng phong cấm quét sạch thế gian bạo động trong nháy mắt, giống như là biển động vô hình vén trời mà lên, đụng phải biển động.
Chủ nhân Quỷ Bí cưỡi một con tinh thú, Quỷ Bí Đại Xà!
Cao ba ngàn mét, quỷ văn toàn thân, cái đầu xấu xí, đỉnh lấy sừng nhọn!
Một người một thú liên thủ thôi động, một nguồn ánh sáng hoắc loạn vạn vật, vỡ nát không gian theo sát bí lực Phong Cấm đánh về phía biển động.
Ầm ầm!!
Biển động cùng hải triều phong cấm đối diện va chạm, gợn sóng phong cấm vô hình khuấy động hải triều cuồng bạo, đánh thẳng vào bên trong mỗi một ngọn sóng cả, mỗi một dòng nước.
Hải triều không ngừng liên tục trào lên va chạm biển động, đánh thẳng vào năng lượng phong cấm, nhưng chủ nhân Thiên Hà cũng không ngừng liên tục phóng thích ra năng lượng phong cấm, tiếp tục tăng lên xâm nhập biển động.
Va chạm mãnh liệt, kinh thiên động địa.
Rung động giằng co, kinh hồn đập vào mắt.
Trọn vẹn sau mười mấy phút, nương theo đinh tai nhức óc tiếng vang, chân thực biển động vậy mà rung chuyển phong cấm, hướng phía phía trước cuộn trào mãnh liệt.
Uy lực phong cấm của Thiên Hà, cuối cùng vẫn không địch lại Chúa Tể Vô Vọng cùng toàn bộ đại dương phối hợp với sóng triều sinh ra biển động.
Tuy nhiên, tình thế biển động mãnh liệt phía trước nhất vẫn bị năng lượng phong cấm làm cho suy yếu, đến va chạm tiếp phía sau bất luận là từ độ cao hay là thanh thế, hay là trên quy mô, đều giảm mạnh hơn phân nửa.
Có thể làm được cái này, thì đã đạt tới mục đích.
- Phá cho ta!!
Quỷ Bí lão tổ khống chế lấy Quỷ Bí Đại Xà đụng phải biển động, năng lượng Quỷ Bí như hàng tỷ tia lôi đình, cuồng dã tàn phá bừa bãi, biển động bị suy yếu lập tức sụp đổ, hỗn loạn va chạm về bốn phương tám hướng. Không chỉ có xâm nhập tứ tán, nội bộ cũng là bị giảo loạn, để biển động triệt để mất đi uy hiếp.
- Giết!!
Hằng Vũ, Tu La, Vô Thiên, đều đạp liệt hải triều, lao thẳng đến chiến trường trước mặt.
Bọn hắn sôi trào chiến huyết, bạo động năng lượng, uy lực Nguyên Thần phóng thích toàn diện.
Nhưng...
Người đâu??
Không phải trước đó có bóng dáng con người ở phía sau pháp lệnh đại dương sao?
Không phải trước đó có liệt diễm hóa thành luyện lô, đang trấn áp lão tổ Tẫn Hư sao?
Sao lại không thấy đâu nữa!!
Là chạy trốn sao?
Hay là ẩn nấp rồi?
Hay là muốn phục kích?!!
Bọn hắn cau mày, cảnh giác ngắm nhìn hải triều còn đang tiếp tục chạy vọt về phía trước.
- Đánh đii...
Thiên Hà cùng Quỷ Bí lần lượt đuổi kịp, đang muốn la lên, lại lần lượt ngừng lại.
Làm sao lại không có ai?
Rõ ràng là ở đây cơ mà.
Đột nhiên liền không có?
Chẳng lẽ là ẩn nấp rồi?
Hằng Vũ đột nhiên quay người, nhìn qua biển động bị đánh tan phía trước, chẳng lẽ trốn tới trong đó?
Năm vị Nguyên Thần sẵn sàng trận địa đón quân địch, ý chí càn quét Thiên Hải, tìm kiếm lấy bóng dáng hai Nguyên Thần kia.
Nhưng...
Bên trong hải triều phía trước không có, phía trên trong bầu trời không có, bên trong biển động tán loạn phía sau cũng không có.
Biến mất vào hư không rồi?
- Chắc là rút lui rồi!
Lão tổ Vô Thiên trầm ngâm nói:
- Mục tiêu của bọn hắn chỉ là Tẫn Hư, nếu bắt lấy, cũng không cần phải lại dừng lại.
Chương 3913 Dụ Sát (2)
Tu La vẫn ngắm nhìn xung quanh, phỏng đoán nói:
- Bọn hắn có thế nào mạnh thì cũng đều khó có khả năng chống đỡ năm Nguyên Thần chúng ta vây bắt, khẳng định là muốn chạy trốn. Trước đó bọn hắn không có rút lui, hẳn là muốn triệt để trọng thương Tẫn Hư, nếu không đã không mang đi được.
- Nhưng bọn hắn không có ở đây! Đây không phải là vấn đề rút lui hay không rút lui, bọn hắn biến mất! Chẳng lẽ, bọn hắn còn có thể ẩn nấp đến trong hư không?
Vẻ mặt chủ nhân Thiên Hà trở nên nghiêm trọng, thực lực đã rất mạnh mẽ, còn có thể vượt qua không gian? Thế thì còn đánh như thế nào! Ở đâu ra mấy tên biến thái như thế cơ chứ?!
Hằng Vũ trầm giọng nói:
- Chắc là vậy rồi! Xem ra, chúng ta cần mời Vạn Giới lão tổ tự mình ra tay.
- Chủ nhân Tẫn Hư bị mang đi, là chết rồi sao?
Vô Thiên lão tổ nhìn Thiên Hải hỗn loạn, vẫn khó mà tiếp nhận được việc bí cảnh Tẫn Hư bị hủy diệt.
Đây chính là bí cảnh a, lại bị dễ dàng phá vỡ như thế.
Không chỉ có thảm tao đồ sát tộc dân bên trong, ngay cả Tẫn Hư cao ngạo đều bị giết.
Vẻ mặt của đám người Tu La cũng trở nên nghiêm trọng, đã chết rồi sao? Hẳn là như vậy rồi.
Rõ ràng là người mạnh nhất đứng ở trên đỉnh thế giới, vậy mà bây giờ lại giống như là con mồi bị tuỳ tiện săn giết.
Bọn hắn chấn kinh, sợ hãi, càng khó có thể tưởng tượng hơn.
Rốt cuộc là dạng tồn tại gì, mà lại là xuất hiện như thế nào?
Chẳng lẽ còn muốn săn giết toàn bộ thế giới sao!
Vô Thiên hít vào một ngụm khí lạnh, nói:
- Nghĩ đến chỗ tốt đi, mặc dù Tẫn Hư bị giết, nhưng cũng tranh thủ cho địa khu khác thời gian. Bây giờ đoán chừng tất cả bí cảnh đều đã đến đại lục phân thuộc.
Tu La nói:
- Chúng ta nên trở về tiền tuyến, một lần nữa ngồi xuống điều chỉnh phân phối. Vạn Giới lão tổ, chủ nhân Cực Quang, hai người bọn họ nhất định phải tại, trợ giúp tất cả Chiến tộc bất cứ lúc nào.
Bọn hắn cuối cùng nhìn hỗn loạn Thiên Hải, quay người trở về lục địa.
Nhưng...
Ngay một khắc này, lão tổ Hằng Vũ giật mình trong lòng, không hiểu tại sao mình lại luống cuống hoảng hốt.
Hắn vẫn theo bản năng ngắm nhìn xung quanh, nhưng cũng vẫn không thấy được kẻ địch.
- Ngươi làm sao thế?
Tu La nhìn thấy Hằng Vũ không có đuổi theo, kỳ quái quát lên.
- Không có gì.
Hằng Vũ thu hồi ánh mắt, quay người đi theo bọn hắn.
Năm vị Nguyên Thần rời khỏi hải triều, lướt qua sơn hà bị biển động bao phủ, trở về bộ lạc.
Khương Phàm ở đâu?
Ở trên trời!
Trên biển mây mênh mông nặng nề!
Mục tiêu không phải bọn hắn, mà là Tinh Thần Thụ của Chiến tộc Hằng Vũ và trong bí cảnh Thiên Hà!
Thời điểm Chúa Tể Vô Vọng khởi xướng biển động đã là hấp dẫn tinh lực của tất cả Nguyên Thần, cũng là để mặt biển thông thiên vạn mét ngăn trở tầm mắt của bọn hắn, để Khương Phàm nắm lấy cơ hội nhanh chóng tản Luyện Thiên Lô ra, khống chế chủ nhân Tẫn Hư bị trọng thương sắp chết.
Tại lúc năm vị Nguyên Thần phát động thế công, va chạm biển động, Khương Phàm lập tức bay lên không mười vạn mét, lướt qua từ phía trên chiến trường, lướt qua từ đỉnh đầu của bọn hắn.
Bởi vì các Nguyên Thần đều đặt tinh lực tại biển động, bởi vì thanh thế bạo tạc cực kỳ hỗn loạn, bởi vì năng lượng va chạm đảo loạn thiên địa, bởi vì sau khi Nguyên Thần đột phá tiếp tục bước lên phía trước, chỉ muốn ứng phó kẻ địch trước mặt, ai cũng không có chú ý, cũng không có phát giác được, một nguồn năng lượng cường hãn ba động hiện lên từ trên biển mây.
Khương Phàm dám mạo hiểm như thế, là bởi vì hắn có tốc độ siêu nhiên, cơ hồ là chợt lóe lên giống như vượt qua không gian, lại mượn dùng biển mây đặc biệt của Tinh Thần giới, ẩn giấu đi khí tức cùng tung tích của hắn.
Khi năm vị Nguyên Thần đều đặt chú ý ở hải triều cùng xa xa, Khương Phàm đã kéo ra khoảng cách ba vạn dặm.
Lúc này cho dù là thấy được hắn, cũng không đuổi kịp!!
Khương Phàm nhanh chóng lao vùn vụt trên tầng mây, năm vị Nguyên Thần bước lên tại giữa sơn hà.
Phía trên là tựa như phát điên đến mức di chuyển với tốc độ cao nhất, nhanh như thiểm điện, phía dưới là di chuyển tương đối bình tĩnh, tâm sự nặng nề.
Trạng thái hoàn toàn không như nhau, tốc độ cũng hoàn toàn không phải cùng một vấn đề, khoảng cách tự nhiên đang nhanh chóng kéo ra.
Kỳ thật, nếu như năm vị Nguyên Thần thật muốn toàn tâm toàn ý càn quét thiên địa, vẫn có thể bắt được khí tức Khương Phàm, nhưng bây giờ bọn hắn thật sự là mang theo tâm sự của riêng mình.
Thiên Hà, Quỷ Bí đều bị trận chiến đấu ngắn ngủi này làm cho rung động thật sâu.
Một cái bí cảnh, một vị Nguyên Thần lại chỉ biến mất đơn giản như vậy rồi?
Bọn hắn quanh năm chinh chiến tại tiền tuyến, đối với thực lực lẫn nhau đều rất rõ ràng, cũng chính vì vậy, bọn hắn thực sự không thể nào tiếp thu được sự thực như vậy.
Tu La, Vô Thiên thì suy tư cách đối phó.
Hai Nguyên Thần thần bí này quá mạnh, mạnh vượt qua hiểu biết, cũng nhất định sẽ không yên lặng như vậy, chiến tranh khẳng định sẽ còn tiếp tục.
Bọn hắn nên ứng phó như thế nào đây?
Đã chết ba vị Nguyên Thần, tuyệt đối không thể lại có tử vong.
Nếu không không chỉ là vấn đề mặt mũi, mà thực lực tiền tuyến đều sẽ nhanh chóng suy yếu, đợi đến ngày nào đó lại lần nữa bộc phát chiến dịch Tinh giới, bọn hắn cơ hồ chắc chắn sẽ thua.
Hằng Vũ ngược lại là luôn cảm thấy không đúng chỗ nào đó, tựa như là đã bỏ sót cái gì.
Cho đến nửa ngày sau...
- Các ngươi nói...
Hằng Vũ đột nhiên mở miệng, ánh mắt lấp lóe, sắc mặt cũng rất khó coi.
- Nói cái gì?
Tất cả Nguyên Thần lần lượt nhìn về hướng Hằng Vũ, đây là thế nào?
- Có thể bọn hắn không có đi hay không, mà là...
- Là cái gì?
Hằng Vũ ngắm nhìn biển mây mênh mông:
- Bọn hắn có thể tập kích bộ lạc hay không!!
- Tập kích bộ lạc?
Tất cả Nguyên Thần đồng loạt ngẩng đầu, nhìn phương hướng Chiến tộc Hằng Vũ.
Chương 3914 Trực Đảo Hoàng Long
- Mục tiêu của bọn hắn hẳn là chúng ta, tập kích bộ lạc làm gì?
Đồ sát sao?
Phát tiết sao?
- Bộ lạc nơi đó đang sẵn sàng trận địa, một khi lọt vào tập kích, Nguyên Thần tiền tuyến có thể gấp rút tiếp viện bất cứ lúc nào.
- Tập kích bộ lạc không có ý nghĩa gì cả. Chẳng lẽ là muốn cắt đứt liên hệ với tiền tuyến trước?
- Nhưng cứ như vậy, năm vị Nguyên Thần chúng ta có thể gắt gao cắn chặt hắn, truy sát đến bất kỳ nơi hẻo lánh nào trên thế giới.
Thiên Hà, Quỷ Bí, Vô Thiên, đều phản bác theo bản năng, nhưng tâm tình đột nhiên khẩn trương lên.
Tu La bỗng nhiên biến sắc:
- Không đúng! Mục tiêu của bọn hắn là Tinh Thần Thụ! Nếu như hủy Tinh Thần Thụ, không chỉ có thể đoạn tiền tuyến, còn có thể để hai tộc Hằng Vũ và Thiên Hà tập thể Ngủ say.
- Tập kích Tinh Thần Thụ??
Thiên Hà và đám người hít vào từng ngụm khí lạnh.
Đối với tất cả bộ lạc mà nói, Tinh Thần Thụ đều là đồ đằng, đều là năng lượng nguyên thủy, đều là căn bản sinh tồn, là tôn quý, chí cao vô thượng, cho nên không đến thời kì đặc thù, bất kỳ ai cũng sẽ không tập kích Tinh Thần Thụ.
Cũng chính vì vậy, trước đó căn bản bọn hắn cũng không có nghĩ tới vấn đề này.
- Hỗn đản!!
Hằng Vũ lão tổ phát ra gầm thét, mười hai cái cánh hoàng kim cuồng kích, điên giống như xông về bộ lạc.
- Thông báo tiền tuyến! thông báo tiền tuyến!! Tiền tuyến!! Lập tức thông báo tiền tuyến, tử thủ màn trời!!
Tiếng Hằng Vũ lão tổ gào thét hùng hậu vang vọng đất trời, như kinh lôi cuồn cuộn, liên miên bất tuyệt, ý đồ để cho trong bộ lạc cảnh giác.
- Hỗn đản, ngươi dám đụng Tinh Thần Thụ của ta, ta không để yên cho ngươi.
Chủ nhân Thiên Hà bừng tỉnh.
Nơi đó không chỉ có Chiến tộc Hằng Vũ, còn có bí cảnh Thiên Hà của hắn.
- Nhanh nhanh nhanh!
Ngay sau đó Tu La cùng các Nguyên Thần cũng lập tức đuổi theo, ý thức quét qua biển mây, bắt lấy vết tích mục tiêu, bọn hắn đều rất khẩn trương, lại đang cầu nguyện tên hỗn đản kia đừng làm như vậy.
Giờ phút này Khương Phàm đã kéo ra khoảng cách hơn mười vạn dặm, nhanh chóng tới gần bộ lạc Hằng Vũ.
Giờ khắc này, các tộc nhân bên trong bộ lạc Hằng Vũ đang tập trung xung quanh Tinh Thần Thụ, tụng vịnh cao vút, thúc giục Tinh Thần Thụ duy trì pháp trận.
Tộc nhân bộ lạc phụ thuộc cùng những bộ lạc đại lục khác, cũng đều vờn xung quanh Tinh Thần Thụ của riêng phần mình, phối hợp Chiến tộc duy trì màn bình chướng.
Lấy tộc trưởng cầm đầu, cường giả thất giai thì đứng ở trên tàng cây, thời khắc ngắm nhìn phương xa, chú ý chiến trường.
Lúc bắt đầu xác thực rất khẩn trương, nhưng đã đợi lại đợi, vậy mà lại nhìn thấy năm vị Nguyên Thần trở về.
Mặc dù khoảng cách rất xa, nhưng nhìn dáng vẻ rất nhẹ nhàng.
Chẳng lẽ giải quyết xong rồi?
Chắc chắn là như vậy!
Năm vị Nguyên Thần, coi như không có xử lý sạch hai tên điên kia, cũng hẳn là đã đuổi chạy.
Bọn hắn nhẹ nhàng thở ra, nhưng ai cũng không có an toàn buông lỏng, chỉ lệnh toàn tộc tiếp tục duy trì bình chướng, cũng chính là tiếp tục vịnh xướng, tiếp tục cảm ngộ tinh không.
Phía trên bộ lạc, bí cảnh Thiên Hà phiêu đãng.
Tộc trưởng bên trong hơi cao ngạo chút.
Khi nhìn thấy năm vị Nguyên Thần trở về, hắn đã trực tiếp tuyên bố thắng lợi.
Toàn bộ bí cảnh đều quanh quẩn tiếng hoan hô cao vút, cho đến khi Hằng Vũ lão tổ bắt đầu vô cùng lo lắng trở về, tận lực thả ra ánh sáng mới để cho Chiến tộc Hằng Vũ cùng bí cảnh Thiên Hà chú ý.
Nhưng, khoảng cách quá xa! Bọn hắn chỉ thấy được Hằng Vũ lão tổ đang phát sáng, ánh sáng rất loá mắt, nhưng không nghe được nơi đó đang muốn nói cái gì, càng thấy không rõ tình huống nơi đó.
Còn tưởng rằng hai tên điên kia lại đuổi theo tới, lại phải bộc phát chiến đấu.
- Đều giữ vững tinh thần! Tiếp tục duy trì bình chướng!
Tộc trưởng bộ lạc Hằng Vũ cao giọng hạ lệnh, mặc kệ nơi đó phát sinh cái gì, nơi này phải giữ vững cảnh giác, tóm lại là không sai.
- Giữ vững cảnh giác!
Tộc trưởng Thiên Hà tiện tay hạ lệnh, chỉ là không có cấp bách và nghiêm túc như Chiến tộc Hằng Vũ.
- Thông báo tiền tuyến, thông báo tiền tuyến cho ta!!
Hằng Vũ lão tổ vung đánh cánh lớn, nhấc lên phong bạo màu vàng, hắn giống như nổi điên mà gào thét, ý đồ muốn để cho bộ lạc chú ý.
Nhưng toàn bộ bộ lạc Hằng Vũ đều bị màn trời bao viên, bên trong tràn ngập tiếng vịnh xướng cao vút, mênh mông tinh năng, ai có thể nghe được tiếng la ở bên ngoài mấy chục vạn dặm.
Mặc dù tộc trưởng cảm thấy kỳ quái khi ánh sáng nơi xa càng ngày càng hừng hực, nhưng mấy vạn năm đều không có trải qua sự kiện như thế này, trong ý thức cao ngạo của hắn, việc hắn có khả năng làm cực hạn chính là tăng cường phòng ngự.
Trong bí cảnh Thiên Hà cũng quanh quẩn tiếng tụng vịnh cao vút, lại Thiên Hà lao nhanh, thanh âm ù ù vang động trời.
Tộc trưởng Thiên Hà càng là cũng không đủ coi trọng.
Dù sao năm vị Nguyên Thần liên thủ đánh ra, kẻ địch khẳng định sẽ bại lui.
Hằng Vũ lão tổ đột nhiên bay vụt lên cao, va vào trong tầng mây mênh mông.
Theo độ cao không ngừng tăng lên, sắc mặt lão tổ Hằng Vũ càng ngày càng trở nên khó coi, trái tim cũng bắt đầu cuồng loạn.
Ánh sáng màu hồng!!
Hắn mơ hồ thấy được ánh sáng màu hồng! Chẳng lẽ đoán đúng rồi?
Không không không!!
Hằng Vũ lão tổ như là một vòng mặt trời, đánh vỡ mười vạn mét biển mây, xuất hiện ở đỉnh bầu trời.
Thứ đập vào mi mắt đầu tiên không phải cảnh đẹp tinh không thần bí, mà là một mảnh liệt diễm lao nhanh nơi cuối tầm mắt.
Là bọn hắn!!
Đánh đến bên ngoài mấy vạn dặm, Tu La, Quỷ Bí lần lượt phá tan nặng nề tầng mây, ngóng nhìn phương xa.
Khi nhìn thấy mảng liệt diễm kia trong nháy mắt, toàn bộ đều thay đổi sắc mặt.
Đoán đúng rồi?
Bọn hắn thật sự là chạy đến bộ lạc Hằng Vũ!!
- Hỗn đản! Trở lại cho ta!!
Chương 3915 Cường Thế Dung Hợp (1)
Hằng Vũ lão tổ nổi điên giống như bão táp, hận không thể vượt qua không gian, lập tức liền xuất hiện ở trong bộ lạc.
- Các ngươi không được khinh nhờn Tinh Thần Thụ! Tinh Thần Thụ là Thần Tổ chúng sinh!! Các ngươi không thể làm như thế!! Tinh Thần Thụ không thể xâm phạm, các ngươi đây là đang mạo phạm Giới Chủ! Trở về! Ta đánh cùng các ngươi!! Ta cùng các ngươi đánh!! Trở lại cho ta!
Hằng Vũ lão tổ muốn hỏng mất.
Đám hỗn đản này hoàn toàn không có tôn trọng đối với Tinh Thần Thụ.
Nơi đó không chỉ là Tinh Thần Thụ của Chiến tộc bọn hắn, còn có tất cả Tinh Thần Thụ của toàn bộ đại lục, nếu như bị hủy diệt toàn bộ, tất cả khế ước tế linh của toàn bộ bộ lạc đều sẽ bị cắt đứt, kết nối của tất cả tinh thú Tinh khí cùng tinh không đều sẽ tách ra, hậu quả thật sự là không thể tưởng tượng nổi.
Càng quan trọng hơn là, tôn nghiêm a!!
Đó là đồ đằng của bộ lạc, đó là tín ngưỡng của bộ lạc, đó là mệnh của bộ lạc a!!
Tại thời điểm Hằng Vũ lão tổ và các Nguyên Thần nổi điên đuổi theo, khoảng cách cũng đang không ngừng kéo duỗi.
Khi Khương Phàm tới gần Chiến tộc Hằng Vũ, khoảng cách giữa hắn cùng Hằng Vũ lão tổ chỉ còn có mười lăm vạn dặm, Tu La và các Nguyên Thần khác tức thì bị bỏ xa ở bên ngoài hơn hai trăm ngàn dặm.
- A a a…
Trong tiếng gào thét của chủ nhân Thiên Hà tràn ngập sự nôn nóng và tức giận, bí cảnh Thiên Hà bọn hắn đang ở phía trên Chiến tộc Hằng Vũ.
Nếu như tập kích, rất có thể sẽ là giết vào bí cảnh bọn hắn đầu tiên.
Ngược lại là Chiến tộc Hằng Vũ có khả năng bởi vì bọn hắn chống cự đợt tập kích đầu tiên, mà sẽ liên hệ được tiền tuyến.
Đáng chết, vì sao lại thành như thế này?
Ở đâu ra hai tên gia hỏa dã man, hoàn toàn không nói võ đức, càng không có chút kính sợ nào đối với toàn bộ thế giới.
- Oanh!
Khương Phàm bay lên lao xuống, khống chế liệt diễm trong, trong nháy mắt quét sạch biển mây, cuồn cuộn mấy ngàn dặm.
Mặc dù trong bí cảnh và bộ lạc đều không có Nguyên Thần trấn thủ, lấy thực lực của Khương Phàm cùng Vô Vọng thì có thể tuỳ tiện phá vỡ được ngay. Nhưng bọn hắn muốn là một kích phá mở hai tầng phòng ngự, không cho bất kỳ một kẻ nào có cơ hội phản ứng, cho nên lúc Khương Phàm đang diễn biến ra Chí Tôn Sát Kiếm, cũng là đang căng thẳng móng vuốt, Vô Vọng tay trái diễn biến ra Cửu Tinh Liên Châu, tay phải diễn dịch ra Đại Nhật Thiên Tai.
Thiên Hà cùng bộ lạc đều đang sẵn sàng trận địa, giữ vững cảnh giác, hai vị tộc trưởng ngóng nhìn phương xa, kỳ quái không hiểu tại sao các Nguyên Thần lại đều đột nhiên chạy lên bầu trời.
Đột nhiên tinh quang sáng chói biến biển mây thành màu đỏ, chiếu nhuộm cả không gian rộng lớn.
Tộc nhân bí cảnh Thiên Hà đều theo bản năng ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
Đập vào mi mắt là biển mây đột nhiên biến đổi, biến thành biển lửa.
Ở trong biển lửa cuồn cuộn kia, một con cự điểu giương cánh mấy vạn mét khủng bố từ trên trời giáng xuống, đánh về phía bí cảnh bọn hắn.
Một số tộc nhân còn đang chấn kinh, hoảng hốt.
Tộc trưởng Thiên Hà bỗng nhiên bừng tỉnh.
Đây là Nguyên Thần kia?
Tại sao hắn lại ở chỗ này?
Không phải các lão tổ đang đi chặn đánh sao?
- Mở ra tế đàn, thông báo tiền tuyến...
Không đợi tộc trưởng hô xong, trận va chạm đã mãnh liệt rung chuyển màn trời.
Oanh!
Rầm rầm rầm!!
Khương Phàm thao túng ba thanh Chí Tôn Sát Kiếm, bổ ra bình chướng bí cảnh dễ như trở bàn tay, xuyên qua toàn bộ.
Phòng ngự của bí cảnh Thiên Hà cũng không nghiêm cấm, đối mặt với sát chiêu gần bốn lần Nguyên Thần đỉnh phong như thế, thật sự là... Không chút lo lắng!
Khương Phàm sôi trào liệt diễm, xuyên qua bí cảnh Thiên Hà, lao thẳng đến bộ lạc Hằng Vũ phía dưới.
Tất cả tộc nhân bên trong bộ lạc Hằng Vũ đều kinh hãi muốn tuyệt.
Đây là hai Nguyên Thần kia sao?
- Mở ra tế đàn!! Thông báo tiền tuyến, lập tức gấp rút tiếp viện!
Tộc trưởng Hằng Vũ thời khắc cảnh giới, khi nhìn thấy hỏa điểu giáng lâm, hắn đã liền thét lên ra lệnh toàn tộc trước tiên:
- Chiến tộc cùng bộ lạc phụ thuộc, toàn bộ đều mở ra tế đàn cho ta! Có thể mở ra một cái, là một cái!! Mở tế đàn! Xuyên suốt tiền tuyến, nhanh nhanh nhanh... bất cứ cái gì cũng đều đừng để ý, xuyên suốt tiền tuyến...
Tộc lão Chiến tộc lập tức di chuyển tinh lực, phân thần thao túng tế đàn.
Các tộc trưởng bộ lạc phụ thuộc cũng đều nhao nhao thôi động tế đàn.
Bỗng nhiên, phòng ngự toàn bộ bộ lạc giảm bớt mấy tầng. Nhưng, bí cảnh Thiên Hà hẳn là có thể thay bọn hắn chống cự một một thời gian, dù là vài phút? Cũng đầy đủ để bọn hắn một lần nữa đưa tinh lực trở về đến trên phòng ngự.
Nhưng...
Khi mà tất cả tế đàn đều đang thức tỉnh, con đường không gian cưỡng ép xuyên suốt tiền tuyến, một màn để bọn hắn tuyệt vọng lại bất chợt xuất hiện.
Con hỏa điểu kia trực tiếp đánh xuyên qua cấm khu Thiên Hà, giống như là viên thiên thạch đụng phải màn trời.
Oanh!
Rầm rầm rầm!
Khương Phàm lấy Bác Thiên Thuật, đánh vỡ tầng tầng lớp lớp màn trời, đụng phải tầng bảo vệ trong cùng nhất.
Đây là nơi trọng tâm nhất của bộ lạc, không chỉ có sợi đằng do Tinh Thần Thụ của bộ lạc Chiến tộc thả ra, còn có sợi đằng do Tinh Thần Thụ của bộ lạc phụ thuộc, cùng bộ lạc cỡ trung cỡ nhỏ khác thả ra, lít nha lít nhít đan dệt ra tầng bình chướng mấy ngàn dặm.
Trên mỗi một cành cây đều có tinh văn, đều giữ liên lạc cùng Tinh Thần Thụ, cũng tiếp dẫn năng lượng từ tinh không.
Phòng ngự cực kỳ cường hãn!!
Các tộc nhân cứ việc đều bị phân thần, nhưng trải qua sau khi Khương Phàm tiêu hao cùng tầng tầng màn trời của Thiên Hà, thì hắn vẫn bị ngăn trở tại nơi này.
Tuy nhiên, phía sau còn có Chúa Tể Vô Vọng!!
Sau khi Khương Phàm thay Vô Vọng xé mở cửu trọng phòng ngự, hắn cũng lập tức vỗ cánh bay lên trời, giết trở lại bí cảnh Thiên Hà, bắt Tinh Thần Thụ nơi đó.