Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1421 Số mệnh gặp nhau, quyết đấu đỉnh cao (3)

Tốc độ Khương Phàm càng lúc càng nhanh, xuyên qua nhiều thành khu, rời khỏi Chiến quốc, thẳng đến hoang dã.

- Ta cũng muốn nhìn xem các ngươi muốn làm gì.

Nam tử thần bí bỏ vào trong miệng một cái ngọc châu, sau khi ngậm lấy thì nhanh chóng đuổi theo.

Tốc độ của Khương Phàm và Lý Dần càng lúc càng nhanh, tung hoành ngang dọc ở trong vùng hoang dã.

Nam tử thần bí dán chặt lấy cỏ khô trên hoang dã, ẩn nấp thân ảnh, không ngừng thay đổi vị trí, cũng duy trì khoảng cách cùng hai người Khương Phàm.

Khương Phàm xuyên qua trăm dặm hoang dã, xông vào rừng rậm tươi tốt.

- Ngươi đi đến trước, điều chỉnh trạng thái, ăn chút đan dược chờ đấy.

Khương Phàm thu Lý Dần vào thanh đồng tiểu tháp, đứng ở bình tĩnh hồ nước bên cạnh.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút.

Sau lưng hồ bạc hiện ra gợn sóng thản nhiên, cây rừng xung quanh tươi tốt nồng đậm.

Tiếng thú rống chim gáy ngẫu nhiên, tăng thêm sự yên tĩnh của bóng đêm.

Nửa giờ sau.

Khương Phàm nói:

- Nếu đều đã theo tới rồi, cũng đừng trốn nữa.

Xa xa trên sườn núi, người thần bí yên lặng đứng đấy, không có lên tiếng, cũng không có hành động gì.

Sau khi Khương Phàm dừng lại, hắn vẫn đang cẩn thận từng li từng tí rút ngắn khoảng cách, thế nhưng loại cảm giác kỳ diệu đó cũng không có xuất hiện nữa.

Hắn đứng tại chỗ cao, xuyên qua khe hở rải rác trên chạc cây, nhìn Khương Phàm đơn độc đứng ở bên hồ.

Người kia biến đã mất.

Cảm giác cũng đã biến mất.

Nói cách khác, cái hắn gọi là cảm giác quen thuộc đó, rất có thể có liên quan cùng người bên cạnh Khương Phàm kia.

Nhưng, đi đâu rồi?

Xung quanh căn bản không có người!

Nam tử rất muốn xuất hiện, để biết xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao có thể gây nên loại cảm giác không cách nào khống chế kia, nhưng đó là Khương Phàm.

Hắn phụng mệnh tới, chính là điều tra Khương Phàm liên quan cùng Niết Bàn Thạch, nhất định phải giữ bí mật.

Làm sao bây giờ?

Hắn trời sinh tính quả cảm tỉnh táo, nhưng bây giờ lại không quyết định chắc chắn được.

- Hắn tên Lý Dần!

- Ngươi đây? Cũng họ Lý sao.

Giọng Khương Phàm quanh quẩn trong rừng rậm đang an tĩnh, ý thức đang cùng rừng rậm sinh ra cảm ứng, tra xét rõ ràng vị trí mục tiêu.

Người thần bí khẽ nhíu mày, ẩn núp sâu hơn.

Khương Phàm xác định được vị trí mục tiêu, cách hắn khoảng mười dặm, ở trên sườn núi phía xa, hắn đưa độc nhãn hướng tới nơi đó.

- Ta hiểu rõ ngươi! So với chính ngươi còn hiểu hơn! Ngươi đối với những ký ức đã từng của ngươi hoàn toàn không biết gì cả!

- Linh văn của ngươi có hoàn toàn tương tự cùng người thu dưỡng ngươi. Hôm nay ngươi cảm nhận được cảm giác quen thuộc kỳ diệu tại thành khu thứ ba, giống như là được triệu hoán.

Giọng Khương Phàm quanh quẩn trong rừng cây, không nhanh không chậm, nhưng từng chữ đều rõ ràng.

Gương mặt người thần bí có phản ứng, cách khe hở lá cây, chăm chú nhìn thân ảnh bên hồ.

Sao hắn biết tất cả mọi chuyện?

Hắn rõ ràng đều không có nhìn thấy qua ta, càng không biết ta là ai!

Khương Phàm tiếp tục nói:

- Ngươi muốn biết thân thế của mình sao? Ngươi muốn biết bí mật chính linh văn của mình sao? Ra đi!!

- Nơi này không có người khác, hẳn là ngươi cũng đã điều tra. Ta mang theo ngươi tới nơi này, chính là muốn gặp mặt, quen biết một chút.

Người thần bí vẫn thờ ơ.

Những bí mật này xác thực khiến hắn luôn rối ren, nhưng đây là Khương Phàm, hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Khương Phàm âm thầm cảnh giác, người này định lực thật mạnh.

Đều dính đến bí mật thân phận của mình, lại còn có thể nhịn được. Là sống tính đa nghi, hay là có nguyên nhân khác?

- Ta đã nhìn thấy ngươi. Là chính ngươi đi tới, hay là ta mang ngươi từ trên sườn núi xuống?

Khương Phàm cùng đại địa sinh ra cộng minh, tùy thời chuẩn bị động thủ.

Mặc kệ như thế nào, hôm nay đều phải xác định thân phận của hắn.

Người thần bí cũng cảnh giác, hắn biết ta đang ở chỗ này?

Rõ ràng đã vô cùng cẩn thận, làm sao hắn phát hiện được?

Nếu đều phát hiện, vậy thì gặp mặt?

Dù sao bản thân cũng đã thay đổi dung mạo, thân hình rồi.

Lòng hiếu kỳ của nam tử thần bí vẫn vượt trên tính cảnh giác, hắn ngậm lấy ngọc châu đi xuống núi đá, giẫm lên lá khô thật dày, đi tới Khương Phàm.

Ngọc châu là viên vũ khí không gian, có thể tại ở thời điểm nguy hiểm, hoặc là chỗ không thể ẩn nấp, có thể cắn nát ngọc thạch, cưỡng ép vặn vẹo không gian, xa nhất có thể di chuyển hơn năm trăm mét.

Đối với hắn loại sát thủ này mà nói, di chuyển hơn năm trăm mét, đủ để thay đổi bất kỳ cục diện nguy hiểm nào, sau đó chạy thoát.

Nam tử không có tới quá gần, đứng ở bên ngoài mấy trăm mét, cách đại thụ tráng kiện, thăm dò Khương Phàm.

- Ngươi đã biết những gì?

- Ngươi họ Lý. Ngươi tên gì?

Khương Phàm muốn nhìn rõ bộ dáng của đối phương, thế nhưng hắn chỉ lộ ra nửa người nửa bên mặt.

Người này đều đã trải qua thứ gì?

Tính cảnh giác thật mạnh!

Không giống như là công tử thế lực nào đó, giống như là... Sát thủ.

Chờ chút!

Sát thủ?

Trong lòng Khương Phàm khẽ động!

Bây giờ hắn đối với cái từ này vô cùng mẫn cảm.

- Ta đã từng họ Lý, sau này đã sửa lại.

Nam tử thần bí ẩn giấu nửa thân thể, vô cùng cảnh giác.

- Ta dẫn ngươi qua đây, là muốn làm giải thích rõ, ngươi thậm chí ngay cả cái mặt cũng không nguyện ý gặp, đây chính là thành ý của ngươi?

- Ngươi nói trước những gì ngươi đã biết.

- Có phải ngươi quen phách lối hay không? Tất cả mọi người đến dựa vào ngươi? Chờ ta làm rõ toàn bộ mọi chuyện, ngươi lại nhìn tâm tình xem rồi quyết định có lộ mặt hay không? Ngươi là quá đề cao bản thân, hay là quá không coi người khác là gì.

- Là ngươi dẫn ta tới. Nếu như không muốn nói, cáo từ.

Nam tử vẫn cảm giác quá mạo hiểm, không nên trực tiếp tiếp xúc cùng Khương Phàm.

- Chờ một chút! Ngươi sửa họ Thiệu rồi?

Khương Phàm thử nghiệm quát lên.

Chỉ cần xác định không phải Nhân Gian Ngục, những thứ khác đều dễ xử lý.

Nhưng...

Thân ảnh đang rời khỏi lập tức dừng lại, bỗng nhiên quay người đối mặt với Khương Phàm.

Sao hắn lại biết tất cả mọi chuyện?

Đôi mắt Khương Phàm ngưng lại, gắt gao tập trung vào thân ảnh hoàn toàn lộ ra kia.
Chương 1422 Số mệnh gặp nhau, quyết đấu đỉnh cao (4)

Mượn ánh trăng pha tạp, hắn thấy rõ bộ dáng người kia.

Hoàn toàn khác Lý Dần, lại thấp lại tráng, bộ dáng thô cuồng, mà tuổi tác nhìn đã là trung niên.

Tìm không thấy nửa cái bóng dáng của Lý Dần.

- Ngươi còn thay đổi bộ dáng?

Khương Phàm gắt gao tiếp cận nam tử.

Cảnh giác của nam tử đã vượt qua lòng hiếu kỳ:

- Ngươi biết có hơi nhiều.

Khương Phàm lần nữa hỏi thăm:

- Ngươi sửa họ Thiệu rồi?

- Không liên quan gì tới ngươi!!

Nam tử quay người liền muốn rời khỏi.

- Ngươi có thể thay đổi bộ dáng là bởi vì Đại Mộ bí thuật?

Khương Phàm sợ điều gì sẽ gặp điều đó, càng là không muốn liên lụy cùng Nhân Gian Ngục, càng là liên tiếp đụng tới.

Đây là số mệnh?

Nam tử đứng vững, quay đầu nhìn Khương Phàm.

- Rốt cuộc ngươi có liên quan như thế nào với ta.

- Trước tiên nói tên của ngươi.

Cảm xúc Khương Phàm chập trùng, Nhân Gian Ngục, chết tiệt, thật sự là Nhân Gian Ngục?

Phân thân này lại 'Rớt xuống' Nhân Gian Ngục, chẳng phải là đã thức tỉnh Thái m Cực Diễm?

- Ta đã từng là Lý Phong, bây giờ là Thiệu Hoa Vinh.

Cảm xúc của nam tử cũng chập trùng, không cách nào bình tĩnh được.

Trước đó bọn hắn hoàn toàn chưa từng gặp mặt, vậy mà Khương Phàm há miệng liền nói ra hết thảy mọi thứ về hắn, còn có thể nhận ra Đại Mộ bí thuật.

Nhưng không phải Khương Phàm tới từ Đại Hoang Tân Hải sao?

Sao hắn biết Đại Mộ bí thuật của Nhân Gian Ngục được?

- Vì sao ngươi tới đây?

Khương Phàm cảm thấy khó giải quyết, thậm chí không nguyện ý phóng xuất Lý Dần, bởi vì Thái m Cực Diễm cùng Đại Mộ bí thuật hoàn toàn có thể khắc chế Lý Dần.

- Điều tra ngươi!!

Lý Phong nói thẳng.

- Điều tra cái gì về ta?

Trong lòng Khương Phàm lộp bộp, lần này còn phiền toái hơn.

Đột nhiên tới, lại còn điều tra về hắn, khả năng lớn nhất cũng là bởi vì Niết Bàn Thạch!

- Ta đã nói ta chuyện không nên nói, ngươi thì sao? Vì sao lại biết bí mật của ta, ngươi lại biết bao nhiêu?

- Ngươi muốn gặp một lần Lý Dần không?

- Hắn ở đâu?

- Ở chỗ ta đây, ngươi dám vào đi không?

Khương Phàm đụng thanh đồng tiểu tháp ở cổ áo.

- Mời hắn đi ra.

Lý Phong cắn ngọc châu, cảnh giác.

Màn đêm thâm trầm, sơn lâm tĩnh mịch.

Hai người dưới ánh trăng pha tạp, cách cây rừng khẩn trương giằng co, đều mang tâm tư riêng mình, đều đang nhanh chóng tự hỏi.

- Ngươi chờ một lát.

Khương Phàm cuối cùng vẫn làm quyết định, ý thức truyền vào thanh đồng tiểu tháp nhắc nhở Lý Dần.

- Ta muốn thả ngươi ra. Ngươi đã chuẩn bị xong?

- Sư phụ, ta phải với ai đánh?

Trong lòng Lý Dần cảm thấy kỳ quái.

- Ta nói cho ngươi cũng vô dụng, sau khi ngươi ra ngoài sẽ liền mất đi ý thức.

- Vậy ta đánh như thế nào?

- Ngươi mất đi ý thức, hắn cũng sẽ mất đi ý thức, các ngươi liều chính là linh văn mạnh yếu, liều chính là ý chí cùng chìm kinh nghiệm chiến đấu ở trong lòng.

Khương Phàm tiếp cận Lý Phong, dẫn Lý Dần từ trong thanh đồng tiểu tháp đi ra.

Lý Phong nhìn thấy Lý Dần trước tiên liền ngây ngẩn cả người, người này giống như hắn, cơ hồ là một khuôn đúc ra.

Lý Dần lại kỳ quái, người kia là ai?

Hoàn toàn không có ấn tượng.

Nhưng ngay sau đó, bất luận là Lý Dần hay là Lý Phong đều nhanh chóng hoảng hốt.

Bọn hắn hô hấp thô trọng, hai mắt sung huyết, thể hiện bắt đầu dữ tợn.

Vằn đen tà ác từ trong thân thể lan tràn đi ra, bò đầy toàn thân, trùng kích lên mặt.

- Aaa… !!

Hai người đang đối đầu sau mấy giây ngắn ngủi, đồng thời đau đớn kêu thảm, quỳ xuống ở đó.

‘Ngọc Châu Không Gian’ bị Lý Phong ngậm trong miệng tùy thời chuẩn bị di chuyển cũng rơi ra ngoài.

- A a a!

Hai người ôm đầu kêu thảm, đau đến không muốn sống.

Bởi vì gặp nhau quá đột ngột, trực tiếp liền mặt đối mặt, cho nên tốc độ mê thất cực kỳ nhanh chóng, mang tới đau đớn càng thêm nghiêm trọng.

So với lúc trước Lý Dần gặp Lý Tịch, còn mãnh liệt hơn rất rất nhiều.

Hai mắt của bọn hắn sung huyết, gương mặt đầy dữ tợn, thân thể đều đang vặn vẹo.

Đột nhiên, thanh âm của bọn hắn im bặt mà dừng, đồng thời ngẩng đầu lên, hung tàn tiếp cận lẫn nhau.

Giống như là hai con ác thú phát cuồng!

- A!!

Lý Dần dẫn đầu bộc phát, hóa thân thành Bất Tử Điểu, giương cánh gáy to, âm thanh chấn động cả bầu trời đêm.

Toàn thân kim quang sáng chói, yêu hỏa sôi trào, trải rộng lít nha lít nhít vòng xoáy, mỗi cái trong vòng xoáy đều có lợi kiếm đang phập phồng.

Lệ khí cùng sát uy khiếp người tràn ngập ra xung quanh.

Thiên Dương kiếm văn cùng Thú linh văn kết hợp hoàn mỹ.

Ầm ầm!!

Kim viêm cuồn cuộn, nương theo tiếng gào thét kiếm triều, đánh về phía Lý Phong trước mặt.

Lý Phong gào thét dữ tợn, toàn thân cuồn cuộn hắc viêm, triển khai hai cánh ở hai bên, mãnh liệt chấn kích, đón lấy liệt diễm cuồn cuộn giết tới.

Hắc viêm quỷ dị, nhấc lên khí lạnh thấu xương!

Hai cánh vô cùng khổng lồ, mở ra tám chín mét, mà khí lạnh mãnh liệt, không thể phá vỡ, bọn chúng huy động, chống cự yêu hỏa kiếm triều, bảo vệ toàn thân hoàn chỉnh.

Hai tay giơ cao, tuôn ra hai vòng xoáy hắc viêm, lấy tốc độ cực kỳ kinh người xoay tròn, cướp lấy năng lượng tinh nguyên bên trong yêu hỏa.

Mặc cho liệt diễm tuôn ra cuồn cuộn, yêu kiếm sắc bén nóng hổi, đều không thể làm bị thương hắn dù chỉ một chút.

Hắn vỗ cánh cuồng xông, dã man càng bá đạo, ý thức hỗn loạn kích thích, giống như nổi điên xuyên thủng triều dâng, giết tới trước mặt Lý Dần.

Lý Dần rõ ràng trở tay không kịp, bởi vì trong hỗn loạn, đã nhận định Chí Tôn song thánh văn toàn lực bộc phát hoàn toàn có thể ngăn chặn mục tiêu.

Lý Phong phá tan triều dâng, xuất hiện ở trước mặt hắn, ngay một khắc này, vòng xoáy hắc viêm xoay tròn ở hai tay đột nhiên nhanh chóng tản ra, xuất hiện hai khối tinh thể màu vàng.

Nhìn kim quang lấp lóe sáng long lanh, giống như đoản kiếm, xung quanh lại còn bao quanh hư ảnh Bất Tử Điểu.

Nhưng, nó lại tản ra khí lạnh thấu xương, âm hàn đến cực điểm.

Bành bành!

Lý Phong đối diện lao tới, đẩy tinh thể hung hăng đánh vào ngực Lý Dần.

Răng rắc!!

Tinh thể vỡ nát, khí lạnh thấu xương quét sạch toàn thân Lý Dần.
Chương 1423 Số mệnh gặp nhau, quyết đấu đỉnh cao (5)

Ngọn lửa màu vàng óng của Lý Dần đã nhanh chóng dập tắt, linh lực chảy xuôi trên toàn thân đều nhận áp chế, giống như muốn bị đông cứng.

Lý Phong cuồng kích hai cánh, giống như là hai thanh Hắc Viêm Hàn đao tráng kiện, hung hăng bổ vào trên người Lý Dần.

Lý Dần bị đông cứng, linh lực bị áp chế, giữa một cái chớp mắt này không hề có lực hoàn thủ.

Toàn thân Lý Dần răng rắc giòn vang, nương theo mảnh vỡ, kêu thảm bay về phía bầu trời.

Thân thể hắn giống như một pho tượng nhận trọng kích, cơ hồ muốn vỡ vụn.

- A!!

Lý Phong giống như dã thú, ý thức hỗn loạn kích thích linh hồn, đau đớn lại càng điên cuồng hơn.

Lý Dần chật vật ổn định, giương cánh gáy to, bị ý thức kích thích đến nổi điên hơn, quên cả đau đớn, quên cả cái chết, chỉ lo phóng thích năng lượng, muốn giết đồng loại ở trước mặt mình.

Huyết mạch sôi trào, khí hải cuồn cuộn, linh lực cưỡng ép lưu chuyển, lại lần nữa sôi trào lên yêu hỏa nồng đậm không chết, hóa thành biển lửa mãnh liệt, tràn ngập đất trời bao phủ xuống dưới.

Yêu hỏa nóng bỏng, cường quang mãnh liệt.

Trong kịch liệt đến dã man, liên tiếp ngưng tụ ra Yêu thú uy mãnh, từ mãnh hổ đến hùng sư, từ mãnh cầm đến yêu trùng, số lượng khổng lồ, uy thế ù ù, tiến lên oanh kích.

Nhưng, tình huống quỷ dị lại lần nữa xuất hiện.

Lý Phong vỗ cánh bay lên trời, hai cánh lạnh thấu xương, cường thế chống cự lại liệt diễm xâm nhập, hai tay của hắn giơ cao, vòng xoáy hắc viêm xoay tròn, hắn không để thú triều lao nhanh lọt vào mắt, dễ như trở bàn tay nổ bắn ra.

Những nơi đi qua, ác thú sụp đổ, yêu hỏa ảm đạm, giống như tất cả tinh nguyên yêu hỏa, đều bị cưỡng ép cướp đoạt, hội tụ đến trong vòng xoáy ở hai tay của hắn.

Trong nháy mắt, Lý Phong lần nữa giết tới gần, vòng xoáy bỗng nhiên ngừng lại, hai tinh thể màu đen lần nữa nổ bắn ra.

Thế như kinh lôi, đánh xuyên Lý Dần, đông kết Lý Dần.

Lý Dần không có chút uy lực chống đỡ nào!

Toàn thân vặn vẹo nhiệt độ cao, căn bản gánh không được hắc tinh.

Yêu hỏa kiêu ngạo, hoàn toàn bị chế trụ.

Lý Phong cuồng dã xoay chuyển, hai cánh phách trảm Lý Dần, lần nữa đánh hắn bay ra ngoài.

Lần này, hắn không có ngừng lại, mà là đuổi theo giết qua.

Viêm mãnh lạnh hắc tràn ngập kim quang giá liệt lao ra, hóa thành hình dáng mộ bia, đâm vào trên thân Lý Dần.

Mộ bia đen kịt, trang nghiêm, kim quang đọc đúng theo mặt chữ, khắc họa hai chữ Lý Dần.

Khí âm hàn quỷ dị, khuấy động thiên địa, để cho người ta rùng mình.

Lý Dần vừa mới tránh thoát hàn băng, kết quả lại bị mộ bia màu đen va chạm tới, nhanh chóng thẩm thấu đến trong thân thể.

Sau đó, năng lượng nhanh chóng biến mất, bị cưỡng bức ép đến trong khí hải, huyết nhục vặn vẹo, hài cốt giòn vang, ngay cả Bất Tử Điểu Yêu Thể cũng bắt đầu quay về hình người.

Mất đi Yêu Thể, mất đi hỏa diễm, Lý Dần từ trên trời giáng xuống, đập xuống đất.

Hắn toàn thân suy yếu không nói ra được, giống như muốn rơi vào trạng thái ngủ say, muốn bị tươi sống mai táng.

Mộ bia thần bí, giống như đứng ở trong thân thể của hắn.

Thân thể của hắn, thành phần mộ, mai táng bản thân mình!

Khương Phàm đứng ở nơi xa, mắt lạnh nhìn một màn này.

Đây là tràng diện trong dự liệu.

Không phải Lý Dần không mạnh, mà là Lý Phong thật sự đã phục chế linh văn Thiệu gia —— Thái m Cực Diễm.

Đây là một loại hỏa diễm linh văn cực kỳ đặc thù, cũng cực kỳ khác loại.

Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, nó không phải hỏa diễm, mà là khắc tinh của hỏa diễm.

Thái m Cực Diễm có thể miễn dịch đa số hỏa diễm thiên hạ, càng đáng sợ chính là, nó còn có thể từ tập kích trong ngọn lửa của nó, hấp thu nguyên lực của ngọn lửa này, sau đó diễn biến ra khí tức cực lạnh khắc chế.

Bởi vì cái gọi là dương cực mà âm sinh!

Nếu như Thái m Cực Diễm thức tỉnh tại cấp bậc Thánh phẩm, ngoại trừ rất ít Thánh Hỏa, nó cơ hồ đều có thể tùy ý 'Chà đạp' toàn bộ.

Mà tới được Thiên phẩm, Thái m Cực Diễm sẽ tại bên trong hệ thống hỏa diễm có thể xưng vô địch.

Đây chính là linh văn truyền thừa của Thiệu gia, đây cũng là nguyên nhân Tây Ngục Thiên Quốc đã từng xưng bá một chỗ Trung Vực.

Khương Phàm kiếp trước cũng là nương tựa theo liên minh cùng Tây Ngục Thiên Quốc, nhanh chóng đứng vững bước chân.

Ngoại trừ Thái m Cực Diễm, bọn hắn càng bá đạo thì là vì bí thuật truyền thừa, Đại Mộ bí thuật.

Bộ võ pháp này có thể ảo diệu ở chỗ 'Vì người khác đào mộ lập bia'.

Thân thể bị đánh trúng tựa như đột nhiên biến thành phần mộ, kinh mạch đứt đoạn, khí hải chôn vùi, linh hồn tiêu tán, huyết nhục khô kiệt.

Bá đạo lại tàn nhẫn.

- A! A a a!

Sau khi Lý Phong hạ xuống, hắn gào thét cuồng dã, hai mắt sung huyết, gương mặt dữ tợn, tiến tới phía Lý Dần.

Hắn dùng Đại Mộ bí thuật khống chế Lý Dần, nhưng không có trực tiếp phá hủy, bởi vì trong ý thức hắn có chấp niệm mãnh liệt, thậm chí là mệnh lệnh, muốn sống ăn tươi Lý Dần, hoàn hoàn chỉnh chỉnh, ăn Lý Dần.

Lý Dần giãy dụa kịch liệt, lại phát hiện mình lạnh cả người, khí hải linh hồn các loại đều lâm vào hắc ám.

Sợ hãi cái chết, tuyệt vọng bất lực.

Lý Phong bỗng nhiên đánh tới, cắn một cái về phía cổ Lý Dần, răng rắc một tiếng, gãy mất xương cốt.

- A!!

Lý Dần ý thức điên cuồng, cũng bị triệt để chọc giận.

Một loại thánh uy vi diệu đang trùng kích toàn thân, cưỡng ép rung chuyển Đại Mộ bí thuật, cũng chính là 'Mộ bia' bị đứng ở trong thân thể.

Tại thời điểm lúc trước khi Khương Phàm uống thánh huyết, cũng cho hắn một chút, tôi thể luyện thân, thay xương đổi thịt.

Giờ phút này nhận uy hiếp mãnh liệt, phần uy thế thánh huyết lắng đọng kia mãnh liệt bộc phát.

Mặc dù không có triệt để tránh thoát khỏi Đại Mộ bí thuật bá đạo, nhưng vẫn đã được buông lỏng.

Giờ khắc này, Lý Dần hét lớn, thi triển Cửu Dương Thoát Sinh Thuật toàn diện.

Cường quang hừng hực nở rộ khắp người, nương theo oanh minh mãnh liệt, ầm vang bạo tạc.

Bất Tử truyền thừa, Cửu Dương Thoát Sinh Thuật!

Toàn thân hắn giống như là tự bạo, liệt diễm cuồn cuộn, huyết nhục văng tung tóe, nhấc lên không gian ba động kinh người.
Chương 1424 Số mệnh gặp nhau, quyết đấu đỉnh cao (6)

Lý Phong vội vàng không kịp chuẩn bị, trong nháy mắt đã bị bạo tạc bao phủ, kêu thảm tung bay ra ngoài, máu thịt be bét, lộ ra bạch cốt âm u.

Cửu Dương Thoát Sinh Thuật, ảo diệu ở chỗ 'Thoát thân' cùng 'Tái sinh'.

Lý Dần trở lại đỉnh phong, vỗ cánh gáy to, trong thời gian ngắn lại lần nữa ngưng tụ ra tám trăm thanh Bất Diệt Yêu Kiếm.

Được linh văn mãnh liệt khống chế, bọn chúng nhanh chóng va chạm, uy thế tiếp tục bạo tăng, cho đến điệp gia tám trăm lần.

Keng!!

Tám trăm thanh Bất Diệt Yêu Kiếm toàn diện ngưng tụ, hóa thành một thể, dài đến ba mươi mét.

Kiếm khí lạnh thấu xương, giống như gió lốc vờn quanh.

Liệt diễm bạo động, tương tự Liệt Điểu không chết.

Hoa lệ, cường thế đến cực hạn.

Ánh sáng vô tận, chiếu sáng trời cao.

- A!!

Miệng Lý Phong phun đầy máu, toàn thân dâng lên Thái m Cực Diễm, bao quanh kim quang, ngưng tụ thành hình dáng mộ bia.

Không phải lao thẳng đến Lý Tịch, mà là mai chính táng mình.

Đây là một loại diễn biến khác của Đại Mộ bí thuật, có thể lợi dụng bàn tay kia khống hết thảy uy lực toàn thân, dùng tất cả năng lượng của mình, trong nháy mắt ngưng tụ khắp mặt ngoài toàn thân, hình thành phong ấn chí cường.

Ầm ầm!!

Lợi kiếm bạo kích, đánh vào trên thân Lý Phong, nhưng không có bổ hắn ra, mà là hung hăng đánh bay.

- A!!

Lý Dần điên cuồng gào thét, lần nữa thi triển chiêu thức mạnh nhất, Sát Na Phồn Hoa.

Hắn vỗ cánh gáy to, cường quang tăng vọt, giống như mặt trời vắt ngang trời cao.

Một loại ba động mãnh liệt từ trong khí hải hắn nở rộ, quét sạch khắp người.

Nguồn gốc từ linh nguyên, đánh thẳng vào linh văn.

Một thanh cự kiếm màu vàng xoay tròn lên trời, dài đến năm mươi mét, kim quang vô biên, kiếm chỉ Thương Thiên.

Năng lượng sơn lâm trong phạm vi vạn mét xung quanh bắt đầu không ngừng liên tục hội tụ lại, có uy lực Đại Địa, có năng lượng sông lớn, có khí tức rừng rậm, giống như là tinh quang vô tận, kéo nhau hội tụ tới.

- Chém!!

Lý Dần đang ở trạng thái điên cuồng, cho nên hắn đã lấy toàn lực, mãnh liệt phóng thích cự kiếm.

Cự kiếm oanh minh, kim quang sáng chói, hình ảnh sông lớn rừng rậm bao quanh, chém xuống phía Lý Phong.

Lý Phong cũng dữ tợn, triển khai toàn bộ thực lực.

Không gian xung quanh ầm ầm tiếng vang, Thái m Cực Diễm được phóng xuất ra hoàn chỉnh, giống như thủy triều màu đen mênh mông, khuấy động vài trăm mét.

Khí tức Thái m cuồn cuộn, âm hàn giá lạnh.

Rừng rậm, đại địa trong phạm vi vạn mét đều nhanh chóng muốn đông kết, triệt để phá hủy sinh cơ.

Thái m Cực Diễm không chỉ có thể cướp đoạt nguyên lực tại thời điểm liệt diễm tập kích, diễn biến khí tức cực lạnh, bình thường bọn hắn tu luyện đều là không ngừng liên tục hấp thu lực lượng hỏa diễm, lắng đọng khí tức Thái m tại khí hải.

Bình thường, hấp thu hỏa diễm nguyên lực càng cường đại, khí tức Thái m lắng đọng càng khủng bố hơn.

Tưởng tượng Thiệu Thanh Duẫn năm đó, càng là từ lắng đọng ra khí tức chí âm, có thể xưng Lưỡng Nghi khởi nguyên, Thái Cực mới bắt đầu.

- Phù phù!

Một con cá màu đen từ bên trong hắc viêm cuồn cuộn sôi nổi mà ra, nhìn như tiểu xảo đẹp đẽ, lại là thái âm nguyên lực Lý Phong lắng đọng trong khí hải, có được uy thế băng phong sơn hà cường đại.

Cự kiếm năm mươi mét sáng chói, yêu hỏa cuồn cuộn, khí tức sơn hà, Tinh Thần bao quanh, xẹt qua trời cao, bạo kích Lý Phong.

Con cá bay lên không, khí lạnh tăng vọt, thể hiện ra uy lực Côn Bằng, uy thế cùng loại với đại dương mênh mông trong nháy mắt được bộc phát.

Nương theo bạo tạc mãnh liệt, luồng không khí lạnh tàn phá bừa bãi, liệt diễm bạo động, sơn hà tinh thần sụp đổ đến cực hạn.

Mấy ngàn mét xung quanh bị phá hủy hầu như không còn gì.

- Giết giết giết.

Lý Dần nóng nảy, tốc độ tăng vọt, ngạnh kháng với năng lượng cuồn cuộn tàn phá bừa bãi, cường thế giết tới gần.

Lại trong phút chốc, một thể hóa ba phần.

Nương tựa theo khí hải, linh nguyên đặc biệt, để ba năng lượng phân thân hoàn toàn giống nhau, khó mà phân biệt thật giả.

Bây giờ ý thức Lý Phong đã hỗn loạn, càng khó phán định, hắn trực tiếp nhấc lên Thái m Cực Diễm mãnh liệt, giống như thủy triều đánh về phía trước, bao phủ ba tên Lý Dần.

Phốc phốc!!

Hai phân thân bị đông kết tại chỗ, lại dưới sự khống chế của Lý Dần, trực tiếp dẫn bạo, phóng xuất ra thủy triều mãnh liệt, cưỡng ép quấy nhiễu Lý Phong.

Chân thân Lý Dần ngạnh kháng khí lạnh, hung hăng chém Bất Diệt Yêu Kiếm trong tay về phía cổ Lý Phong.

Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, Lý Phong bỗng nhiên cúi đầu, lợi kiếm mở ra da đầu, xẹt qua xương đầu.

Lý Dần nhanh chóng bay lên không, tám trăm thanh lợi kiếm dùng tốc độ nhanh nhất xuất hiện, tràn ngập đất trời che mất Lý Phong.

Bằng vào ý thức khống chế, sau khi tám trăm thanh lợi kiếm xông vào luồng không khí lạnh, đã mãnh liệt loạn quấy.

Nhưng khí lạnh của Thái m Cực Diễm quá nặng, rất nhanh đã cưỡng bức đông cứng lợi kiếm.

- Bạo!

Lý Dần gáy to, lần nữa hóa thân thành Bất Tử Điểu, liệt diễm cuồn cuộn, giương cánh ra ba mươi mét, hắn lao xuống, quả quyết dẫn nổ lợi kiếm vừa mới đông kết.

Ầm ầm!

Tám trăm thanh lợi kiếm toàn diện băng diệt, dẫn phát kiếm khí, tàn phá vòng xoáy Thái m Cực Diễm hình thành, cưỡng ép chấn vỡ, Lý Phong ở bên trong hoàn toàn bị lộ ra.

Lý Dần vỗ cánh lao tới, móng vuốt sắc bén hạ xuống mảng lớn bóng ma, hung hăng chộp tới Lý Phong.

Lý Phong đột nhiên ngẩng đầu, mặt đất dưới chân bạo động, mười tám tòa mộ bia thái âm lao lên, phân tán hơn ba ngàn mét, hình thành đại táng lĩnh vực, cưỡng bức cầm giữ Lý Dần đang lao xuống.

Lý Dần cảm giác không gian nhanh chóng sền sệt, tốc độ cũng bị chịu ảnh hưởng.

Ngay sau đó, thân thể, linh hồn, linh lực, cũng bắt đầu nhận phải khống chế, giống như muốn bắt đầu phong ấn bản thân.

Lý Phong cuồng vũ hai tay, dẫn dắt lực lượng đại táng của lĩnh vực nhanh chóng hội tụ, giống như triều cường bao phủ tới Lý Dần.

Muốn triệt để mai táng!

Lý Dần giãy dụa kịch liệt, hắn vừa điên cuồng lại càng nôn nóng, hoàn toàn không để ý tiêu hao, lần thứ hai thi triển ra Sát Na Phồn Hoa.

Ba động mãnh liệt từ trong khí hải nở rộ, quét sạch toàn thân.

Nguồn gốc từ linh nguyên, đánh thẳng vào linh văn.
Chương 1425 Số mệnh gặp nhau, quyết đấu đỉnh cao (7)

Cự kiếm màu vàng lại lần nữa xoay tròn, dài đến năm mươi mét, kim quang vô biên, kiếm chỉ Thương Thiên.

Đại táng lĩnh vực nhanh chóng bị đảo loạn, năng lượng mãnh liệt lại bị cự kiếm cuốn qua đi.

Mặc dù Đại Mộ bí thuật danh chấn Trung Vực, nhưng 'Sát Na Phồn Hoa' cũng là bí thuật trấn tộc của Cổ Hoa đệ nhất tộc, uy lực mạnh mẽ.

Mà...

Lý Dần quả quyết phóng xuất ra yêu hỏa, đánh thẳng vào cự kiếm, tương đương với hai Đại Thánh văn cùng ủng hộ, tăng cường khống chế lực lượng, lập tức để uy lực của Sát Na Phồn Hoa gia tăng gấp bội.

Lý Phong vừa muốn cưỡng ép khống chế lại năng lượng trong lĩnh vực, cự kiếm của Lý Dần bên kia lại bất chợt tăng vọt uy thế, như là một cơn lốc cưỡng ép cướp đoạt uy lực táng diệt.

Tràng diện hỗn loạn, kinh động tâm phách.

Lý Dần ở trên không giương cánh gáy to, thân ảnh giống như mặt trời, cự kiếm năm mươi mét chỉ xéo Thương Thiên, bất diệt yêu hỏa bao quanh, Thiên Dương Kiếm khí, cưỡng ép cướp đoạt năng lượng.

Lý Phong cũng điên cuồng thúc giục đại táng lĩnh vực, cùng Lý Dần tranh đoạt quyền khống chế.

Sau một lát, thể hiện của hai người đồng thời hung ác.

Lý Phong đảo ngược, chủ động khống chế năng lượng đại táng hội tụ tới cự kiếm, muốn mạnh mẽ 'Mai táng' cự kiếm. Mà Lý Dần thì trực tiếp phóng thích cự kiếm, bổ xuống phía Lý Phong.

Bạo tạc kịch liệt đang phóng thích trong lĩnh vực.

Lý Phong bị kiếm triều chôn vùi, máu thịt be bét, nhưng hắn đã nhanh chóng ngưng tụ ra thái âm hắc tinh từ bên trong yêu hỏa cuồn cuộn xung quanh, phóng thích đi qua phía Lý Dần.

Lý Dần nhận đại táng năng lượng trùng kích, thân thể, linh hồn cùng linh lực đều nhận trùng kích, né tránh không kịp, bị hắc tinh đánh xuyên, toàn thân nhanh chóng đông kết.

Lưỡng bại câu thương!!

Thương thế của Lý Dần và Lý Phong cũng đều nghiêm trọng, nhưng trong cơn nổi điên lại không có chút ý tứ dừng lại nào, cứ thế mà tiếp tục nhào tới lẫn nhau.

Linh văn của Lý Phong là Thái m Cực Diễm, để vô số cường giả Trung Vực nghe tin đã sợ mất mật, võ pháp càng là Đại Mộ bí thuật, rất ít gặp được địch thủ.

Lý Dần thuộc về song linh văn, cũng đều là linh văn cực mạnh, nhưng yêu hỏa bị nhận áp chế, để hắn trong lúc hỗn loạn rất khó chiếm cứ ưu thế.

- Hắn tới?

Khương Phàm đang định thần quan sát, cảm giác kỳ diệu vào ban ngày lại xuất hiện lần nữa.

Hắn nắm chặt nắm đấm, quay người nhìn về phía tán cây xa xa.

Dưới ánh trăng sáng trong, một thiếu niên mặc y phục màu trắng tung bay đứng tại ngọn cây, mặt như mỹ ngọc, hai con mắt giống như là tinh thần sáng tỏ.

- Du Cảnh Chiến, giúp ta coi chừng Lý Dần, nếu có nguy hiểm, kịp thời cứu hắn.

Khương Phàm phóng xuất Du Cảnh Chiến, đón lấy thiếu niên áo trắng xa xa vọt tới.

- Bọn hắn làm sao thế? Mất lý trí sao?

Du Cảnh Chiến nhìn hai người Lý Dần giết tới điên cuồng, khẽ nhíu mày.

Tuy nhiên hai người Lý Dần lại hiện ra khí thế cường đại, còn có phi phàm võ pháp, để Du Cảnh Chiến âm thầm mà khẩn trương.

Hắn trong thanh đồng tiểu tháp đã cùng Lý Dần tiếp xúc qua, là cường giả Chí Tôn song Thánh phẩm, quá mạnh.

Lấy năng lực lục phẩm linh văn của hắn, trừ phi là liều mạng, nếu không sẽ rất khó nhúng tay cấp bậc chiến đấu như vậy.

Nhưng Khương Phàm đã hắn mời ra, vậy thì hắn cũng sẽ không lùi bước, sẽ toàn lực ứng phó.

Hơn mười dặm bên ngoài, Khương Phàm đứng tại tán cây, đối mặt cùng thiếu niên áo trắng.

Mặc dù đều rất lạ lẫm, nhưng khi nhìn thấy nhau một khắc này, đều cảm nhận được cảm giác quen thuộc không hiểu rõ, cũng từ đáy mắt của nhau thấy được chiến ý thiêu đốt.

Ý thức của bọn hắn cũng hơi hoảng hốt.

Cứ như thế giới xung quanh đều đang bị làm nhạt, từ từ biến mất.

Cứ như toàn thế giới đều chỉ còn lại hai người bọn họ, nhịp đập đại địa, đều có thể nghe rõ ràng, tinh thần biến thiên, vi diệu có thể sờ. Uy lực tự nhiên thần bí đang im ắng chảy xuôi, hư không thâm thúy ám lưu đang ẩn núp phun trào.

Bọn hắn phảng phất dần dần siêu nhiên với thế giới, siêu thoát tại phàm trần.

Giờ khắc này, bọn hắn đều giống như có cảm ngộ hoàn toàn mới đối với uy lực truyền thừa của riêng phần mình, lại như là cùng sơn hà tinh thần có tiếp xúc càng sâu.

Bọn hắn ngắm nhìn lẫn nhau, giống như đã qua thật lâu, lại hình như ngắn ngủi trong một cái chớp mắt, hai người đồng thời khôi phục tỉnh táo.

- Tại hạ Diệp Trục Thiên, xin lĩnh giáo Sơn Hà Đại Táng của Khương công tử.

Nam tử cách rất xa, đưa tay chỉ Khương Phàm phía xa, một loại khí tức huyền diệu trong nháy mắt đã nở rộ, khuấy động núi sông rừng rậm, quét sạch không gian đại mạc.

Tiên hạ thủ vi cường (*)!!

(*) Binh pháp Tôn Tử có câu 'Tiên hạ thủ vi cường, hậu thủ vi tai ương' có nghĩa là nếu có thể ra tay trước thì sẽ chiếm thế mạnh, nếu ra tay sau đối thủ thì sẽ gặp tai họa.

Trong chớp mắt, tinh thần biến huyễn, kỳ quang bạo động, tràn ngập đất trời bao phủ tới Khương Phàm.

Khương Phàm lập tức rời khỏi 'Sơn hà rừng rậm', đặt mình vào tinh không mênh mông.

Ức vạn tinh thần lấp lóe, sáng chói mê người, Tinh Hà mênh mông lao nhanh, xinh đẹp như một bức tranh.

Oanh!! Rầm rầm rầm!!

Số lượng lớn tinh thần đột nhiên dâng lên, rời khỏi Tinh Hà, nhanh chóng hoành hành.

Bọn chúng có đủ loại kiểu dáng, lại đều mang theo năng lượng cuồn cuộn, kéo lấy cường quang, tiến lên đánh về phía Khương Phàm.

Đây là uy thế cường đại của một loại Thần Linh giống như diệt thế, càng là năng lượng mà dân chúng khó mà với tới.

Hắc ám!

Giá lạnh!!

Hư không đại bạo động.

Mà trước mặt tinh thần đang kéo dài phóng đại, Khương Phàm lại nhỏ bé tựa như là sâu kiến, giống như ngay cả chỗ trống để phản kháng đều không có.

Khương Phàm tu tập Sơn Hà Đại Táng, đương nhiên biết rõ loại thế công này đáng sợ như thế nào, đây là đang uy thế cường đại mà võ pháp bí thuật các loại ở cảnh giới bình thường đều tuyệt đối khó mà chống cự được.

Chỉ có thể dùng Sơn Hà Đại Táng đối kháng.

Thế nhưng, bây giờ hắn lại đặt mình vào tinh không, ngăn cách liên hệ cùng sơn hà, không cách nào vận dụng truyền thừa. Cho nên...

Khương Phàm không chút do dự, quả quyết tỉnh lại thần nhãn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK