Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3371 Đồ cưới của Vân Liên

- A??

Dực Lâu đang kích động bỗng nhiên quay đầu, trực lăng lăng tiếp cận Vân Liên.

Cái quái gì?

Muốn rời khỏi??

Thế nhưng ngươi là Tổ Thần đầu tiên, tương đương với vị thần đầu tiên mà thế giới Thần cấp thai nghén, là hy vọng nhất trùng kích Đế cảnh tại thế giới Đế cấp!

Dực Thần tộc có thể sinh ra Đế cấp hay không, mấu chốt chính là dựa vào ngươi!

Chúng ta vừa tiếp ngươi trở về, ngươi phủi mông một cái muốn đi?

Nữ tử đều giỏi thay đổi như thế sao?

Tần Diễm đầu tiên đều nhíu mày, hi vọng lớn nhất để hắn tọa trấn nơi này, không ai qua được bồi dưỡng Đế Quân, mãi mới chờ đến lúc đến cơ hội, một người có hi vọng nhất trực tiếp muốn rời khỏi?

Mẫu thân nó…. đây tính là chuyện gì đây?

Nương môn nhi này sẽ không phải động xuân tâm đấy chứ?

Vì nam tử, ngay cả tộc đàn cũng không cần?

Hướng Vãn Tình chú ý tới thể hiện là lạ của Dực Lâu cùng Tần Diễm, vội vàng nói:

- Tâm ý của ngươi, chúng ta nhận, nhưng tộc nhân của ngươi đều ở nơi này, nơi này cần ngươi.

- Vân Hoa cùng Vân Tuyệt đủ để dẫn dắt bọn hắn, không cần ta lại ở lại.

- Thế nhưng... Ngươi đột nhiên rời khỏi, hai vị Tổ Thần Vân Hoa cùng Vân Tuyệt có thể đồng ý không?

- Tại tinh cầu của chúng ta, chúng ta chính là kẻ địch, chỉ là gặp phải xâm lấn, tạm thời hợp tác. Bây giờ đã bình định, mâu thuẫn lúc nào cũng có thể bộc phát, ta rời khỏi, càng hợp ý nguyện bọn họ.

- Hoàn cảnh mới, mới thế cục, các ngươi nhất định có thể bình an vô sự. Ân oán trước đó, cái kia cũng không tính là chuyện gì cả.

- Ý ta đã quyết. Ta sẽ chọn lựa một ngàn vị tộc nhân, tiến vào chiếm giữ thế giới của các ngươi. Dực tộc, nguyện làm hộ giả vĩnh viễn, bảo vệ quy củ thế giới Thiên Đế.

Vân Liên mỹ lệ thánh khiết, má ngọc nghiêm túc như một pho tượng đẹp, như là không có bất kỳ tình cảm gì, cũng không có bất cứ kẻ nào có thể thay đổi quyết định của nàng.

Lông mày Tần Diễm đều phiêu lên, cái quái gì?

Không chỉ có đi một mình, còn muốn chọn lựa một ngàn tinh nhuệ? Đây là chuẩn bị đồ cưới cho mình sao?

Dực Lâu đều muốn khóc, tâm ý đã quyết? Không có đường lùi sao?

Bọn người Hướng Vãn Tình nhìn về phía Dực Lâu cùng Tần Diễm.

Vị Tổ Thần đầu tiên này đối với Dực Thần tộc mà nói là cực kỳ quan trọng, khẳng định là không có hy vọng đi.

Nhưng, lý do của người ta rất đầy đủ.

Trong lòng bọn người Dực Lâu rất sốt ruột, vẻ mặt phức tạp, rất muốn thuyết phục, nhưng chính là không mở miệng nổi.

Dù sao, trước đó đều đã nói xong, bọn người Vân Liên không phải nô lệ của Dực Thần tộc, ai cũng có tư cách lựa chọn tương lai của mình. Nếu như cưỡng ép giữ lại, ngược lại có loại ý tứ coi bọn họ là công cụ.

Huống chi, ba vị Tổ Thần có thể thoát khốn, đều là công lao của Khương Phàm, Vân Liên đại biểu ba vị Tổ Thần biểu đạt cám ơn, cũng coi là chuyện hợp tình hợp lý.

Dực Lâu nhìn về phía Tần Diễm, ngài nói hai câu gì đi chứ?

Trong lòng Tần Diễm rất khó chịu, nhưng hạ miệng, nắm chặt tay lại, không có lại ngăn cản.

Cam làm hộ giả? Bảo vệ quy củ thế giới? Hai câu này để hắn nhớ tới Chiến tộc bảo vệ trong thế giới của phụ thân.

Nếu như Khương Phàm thật sự có thể Dực tộc phát triển, đúc thành tên Chiến tộc bảo vệ. Sau này cùng phụ thân gặp mặt, nói không chừng có thể thông qua vấn đề này thoáng rút ngắn tình cảm.

Dù sao trong tiềm thức, Tần Diễm rất hi vọng Khương Phàm có thể hợp tác cùng phụ thân. Đến lúc đó, nếu là hắn dẫn lĩnh một Thiên Đế ngược sát hai bộ phân thân Thương Thiên đưa đến trước mặt phụ thân, lại còn là hành tinh mẫu thân của Thương Thiên, chỉ sợ Tần Hạo cùng Tần Niệm cũng đều sẽ rất hâm mộ.

Dực Lâu chú ý tới con mắt Tần Diễm đang quay tròn loạn chuyển, tâm tình là kích động lại chờ mong, xem ra hộ giả nổi giận hơn.

Nhanh, phát uy đi, giữ Vân Liên lại đi.

Tần Diễm hít sâu một hơi, đột nhiên tỏ thái độ cao vút:

- Tốt! Ta tôn trọng lựa chọn của ngươi! Đừng mang một ngàn, mang ba ngàn! Năm ngàn!! Hãy cố gắng, hãy phát triển, hãy bảo vệ quy tắc Thế Giới của Khương Phàm! Không được đọa mặt mũi Dực tộc, tranh thủ phát triển đến Đế tộc!

Dực Lâu đều muốn trợn lồi con mắt ra.

Ta là gặp ảo giác sao?

Tốt?

Trực tiếp đưa tiễn rồi?

Mẫu thân nó… còn thêm số lượng?

Hướng Vãn Tình đều dở khóc dở cười, đây là tình huống như thế nào? Gia hỏa này làm sao lại như là một đồ đần vậy.

Vân Liên khẽ vuốt cằm đối với Tần Diễm, cảm tạ sự tôn trọng của hắn, sau đó nhìn về Hướng Vãn Tình.

Hướng Vãn Tình rất nhớ thái độ Khương Phàm tỏ ra mặt, nhưng Khương Phàm lại giả vờ ngây ngốc, không ra, nàng bất đắc dĩ, chỉ có thể nói:

- Ta đại biểu thế giới của chúng ta, hoan nghênh các ngươi.

Vân Liên khẽ gật đầu, vừa nhìn về phía Chu Thanh Thọ.

Chu Thanh Thọ nhíu mày, giả ý nhìn trái nhìn phải một cái.

Ý thức thể Khương Phàm lưu trong Tinh Thần Kiếm rất kỳ quái, đây là phát hiện ta rồi? Chỉ là một sợi ý thức, không có hình thái, không có năng lượng, tạm thời gửi lại mà thôi.

Vân Liên không có phát giác được ý thức Khương Phàm, nhưng chuôi Tinh Thần Kiếm kia vậy mà lại lơ lửng tại trong đội ngũ, có vẻ hơi đột ngột.

Khương Phàm chỉ có thể tỏ thái độ:

- Vân Liên Tổ Thần từ từ chọn lựa tộc nhân, ta vừa vặn còn có việc xử lý, chờ xử lý xong, tới đây mang ngươi theo.

Vân Liên lãnh đạm nói:

- Bộ tộc của ta, ta sẽ tự mình sàng chọn.

- Cái kia... ừm... Cùng đi...

Khương Phàm không để ý thế giới của mình thêm một huyết mạch hoàn toàn mới mà lại còn đặc biệt, nhưng luôn cảm thấy quái quái chỗ nào đó. Nhất là Hướng Vãn Tình liếc tới một ánh mắt như có như không kia, để hắn có chút phát lạnh.

Dực Lâu khóc không ra nước mắt, quyết định như vậy đi?

Cũng sẽ không tiếp tục hỏi thái độ của ta một chút?

Tổ Thần đầu tiên.

Năm ngàn tộc nhân tinh nhuệ.

Cứ như vậy… cách bọn họ mà đi rồi?

Vân Liên gọi hai vị thống soái trong bộ tộc của nàng tới, an bài bọn hắn lựa chọn tộc nhân tinh nhuệ.

Chủ yếu là chọn lựa cường giả tầng cao nhất, cùng vãn bối có tiềm lực. Đương nhiên, vẫn phải tôn trọng ý nguyện tộc nhân.

Nàng muốn mang một ngàn người cũng không tệ rồi, mang nhiều không thích hợp, nếu Dực Thần tộc chủ động muốn nàng mang năm ngàn, nàng cũng không cần thiết phải khách khí.
Chương 3372 Đến Chúng Diệu Thiên

Chúng Diệu Thiên!

Tọa lạc sâu trong lâm hải mênh mông, thần bí vô tung, hoàn toàn không tìm thấy vết tích tồn tại, thật giống như căn bản cũng không có thế lực này.

Nhưng, nếu có ai dám làm càn tại vùng rừng rậm này, tất nhiên lọt vào trấn áp.

Cho dù là Thần tộc, chỉ cần mạo phạm, sẽ không dễ dãi như thế.

Có người nói Chúng Diệu Thiên đúng đúng dùng đặc thù pháp trận, tiến hành phức tạp ẩn nấp.

Có người nói Chúng Diệu Thiên thật ra là một Không Gian Mê Sào độc lập, trùng điệp như là thế giới.

Có Thiên Bảo lão tặc chỉ dẫn, bọn hắn đi tới biên giới lâm hải.

- Dãy núi ngoài rừng rậm xu thế bị cưỡng ép thay đổi qua, giống như tường thành nguy nga, kéo dài vạn dặm.

Thiên Bảo lão tặc đứng giữa không trung, chỉ mê vụ phía xa bao phủ lâm hải.

Bên ngoài có dãy núi uốn lượn khúc chiết, lại đều nối liền cùng nhau, mà trong tầng mây cao vút, lại cực kỳ hùng vĩ.

Bên trong là cây rừng tươi tốt, thế núi chập trùng, mê vụ dành dụm, nặng nề nồng đậm.

Từ đằng xa nhìn tới, thật giống như phiến hồ nước to lớn với sóng cả mãnh liệt.

Vân Liên nhìn kỳ cảnh sơn hà tráng lệ, cảm giác bên trong tràn ngập năng lượng bành trướng.

Từ sau khi rời khỏi thế giới của nàng, một đường lang bạt kỳ hồ, chịu đủ tàn phá, cho dù đi đến Thiên Nguyên tinh vực, cũng đều là bị cầm tù, còn chưa từng ổn định lại tinh thần cảm nhận thế giới xa lạ này.

- Trong nhóm dãy núi bên ngoài có ba mươi ba tòa Kiếm Phong, phân tán tại các phương vị khác biệt, bên trong đều có cường giả trấn thủ.

- Nếu như muốn tiếp Chúng Diệu Thiên, chỉ cần dùng máu tươi viết xuống tên mình cùng mục đích ở phía trên kia, người canh giữ bên trong Chúng Diệu Thiên tự nhiên sẽ phát giác.

- Nếu như bọn hắn không nguyện ý tiếp kiến, mặt chữ bằng máu trên kiếm phong sẽ tan rã. Nếu như nguyện ý tiếp kiến, người canh giữ sẽ từ bên trong đi ra.

Thiên Bảo lão tặc nói xong, lại nói:

- Ta chỉ nghe nói là như thế, chưa từng tới qua nơi này loại nơi.

- Nơi đó là thật sao?

Hướng Vãn Tình nhìn ra xa dãy núi, chú ý tới một ngọn núi.

Bộ dáng đặc thù, tương tự cự kiếm, chỉ tới bầu trời.

- Phải, đi qua nhìn một chút.

Thiên Bảo lão tặc dẫn đường, hắn là người đầu tiên giáng lâm tới đó.

Bọn người Hướng Vãn Tình theo sát vào, rơi xuống trước mặt ngọn núi nguy nga che trời.

Ngọn núi giống như trải qua rèn luyện đặc thù, toàn thân đều là nham thạch bóng loáng, tỏa ra khí tức rét lạnh.

Chu Thanh Thọ hiếu kỳ đánh giá, đây coi là cái gì? Bái môn dán sao? Bí ẩn đến mức như thế sao? Chẳng lẽ là sợ kẻ địch giết đến? Hay là có bí mật gì không muốn người khác biết?

Hàn Ngạo ôm cánh tay, đứng ở phía sau, nhìn lên thạch phong.

- Chớ nhìn loạn, bắt đầu đi.

Hướng Vãn Tình vung tay ở trước mặt Hàn Ngạo, nói:

- Bắt đầu cái gì?

Hàn Ngạo không hiểu thấu.

- Lấy máu, viết chữ. Ngươi là chờ nhìn nữ tử như ta đây lấy máu, hay là trông cậy vào Chu Thanh Thọ sẽ thả máu?

...

Hàn Ngạo ngưng nghẹn im lặng, lắc đầu, vạch phá ngón tay, bức ra máu tươi bắt đầu viết chữ —— nhận mệnh Thiên Đế, tiếp Chúng Diệu Thiên.

Chu Thanh Thọ rất phiền muộn:

- Ngươi đường đường là Cự Long, viết chữ thanh tú như thế sao? Viết lớn lên đi chứ!

Hàn Ngạo bực tức:

- Không phải thả máu của ngươi, ngươi ngao ngao cái rắm!

Chu Thanh Thọ nói:

- Ta là vì tốt cho ngươi, nhăn nhăn nhó nhó viết mấy chữ bằng máu, bên trong xem xét không lớn khí, khẳng định giả mạo Thiên Đế, đều chẳng muốn để ý tới.

- Nếu ngươi thoải mái, giội máu múa bút, ken két viết lên mười mấy chữ lớn cứng cáp bàng bạc, nói không chừng bên trong sẽ có vị mỹ nữ nào bành trướng cảm xúc, xông lại tiếp đãi.

- Ngươi có thể đứng đắn một chút hay không!

- Huynh đệ là gấp thay ngươi. Nữ tử trong thế giới của mình, ngươi không dậy nổi tay, đi ra bên ngoài, ngươi cao thấp mang một người trở về. Hắc Long huyết mạch, không thể nào cứ tuyệt hậu như vậy...

Chu Thanh Thọ vừa dứt lời, thạch phong lắc lư kịch liệt, mặt ngoài không gian ba động, long khí dâng lên, một đầu Đại Long đen kịt bãi động thân rồng vọt ra.

Hắc Long dài đến mấy ngàn thước, vảy đen um tùm, không thể phá vỡ, móng vuốt sắc bén thấu xương, như có thể mở ra không gian, sát khí màu đen nương theo long uy hùng hồn, tràn ngập khắp đất trời, mang đến cảm giác áp bách cực lớn.

- Hắc Long? Mẫu Long... Mẫu Long... Mẫu Long?

Con mắt Chu Thanh Thọ đều suýt chút nữa trừng ra ngoài.

Bởi vì Hắc Long kịch liệt nhấc lên giữa trời, hóa thành một vị nữ tử áo đen, xinh đẹp lãnh ngạo, vóc người nóng bỏng, ở trên cao nhìn xuống quan sát bọn hắn.

Hướng Vãn Tình và Tặc Điểu đều vụt sáng con mắt, trùng hợp như vậy sao?

Hàn Ngạo đều sửng sốt một chút, nhìn chữ bằng máu trước mặt, nhìn lại Hắc Long trên bầu trời.

- Thiên Đế phương nào?

Hắc Long hóa thân hình người, toàn thân lại bao quanh hư ảnh Hắc Long, đôi mắt như máu, hiện ra ý lạnh um tùm.

- Thiên Đế vừa mới giao thủ cùng Thiên Nguyên.

Hàn Ngạo dậm chân phóng lên trời, hắc khí, cương khí cuồn cuộn, cũng ngưng tụ thành hình dáng Hắc Long oai hùng, quay ở xung quanh hắn, làm nổi bật ra tư thái cường thế bá đạo.

Hắc Long Chúng Diệu Thiên kinh sợ lui mấy bước.

Chênh lệch cảnh giới quá lớn.

Nàng chỉ là cảnh giới Thánh Vương, mà Hàn Ngạo lại là Thần Linh cường hãn.

Hàn Ngạo biết mình đã dùng sức quá mạnh, tranh thủ thời gian thu liễm khí tức.

Hắc Long Chúng Diệu Thiên tức giận, nguýt hắn một cái, nói:

- Viên Thiên Đế kia đều đã trốn, còn nhận mệnh Thiên Đế. Các ngươi muốn giả mạo thân phận, ít nhất cũng phải động não.

Hàn Ngạo cao ngạo nghếch đầu lên, nói:

- Chiến đấu cấp Thiên Đế sẽ đơn giản như vậy sao? Đó cũng chỉ là đạt thành giao dịch, tạm thời lui lại, giữ vững khoảng cách an toàn. Lại nói, nếu như không phải Thiên Đế, có thể tùy tiện điều động sáu vị Thần Linh?

Hắc Long khẽ nhíu mày, chăm chú đánh giá nam tử thần võ trước mặt, vừa nhìn về phía mấy vị khác kia.

Chúng Diệu Thiên mặc dù phong bế, nhưng với tình huống tất cả tinh cầu bên ngoài ít nhiều vẫn có chút hiểu rõ.

Ví dụ như có Thần tộc nào, Đế tộc nào, Thần Linh bên trong Thần tộc Đế tộc đều là ai.
Chương 3373 Chúng Diệu Thiên Long

Nhưng, trong những người này trừ Thiên Bảo lão tặc ra, vậy mà nàng đều không biết ai cả.

- Các ngươi thật sự là Thần Linh của viên tinh cầu kia?

- Đây còn là giả?

- Thiên Nguyên có thể cho phép các ngươi tiến đến?

- Ta nói, Thiên Đế chúng ta cùng Thiên Đế các ngươi đã đạt thành hiệp nghị.

Lúc này, Tinh Thần Kiếm bên cạnh Chu Thanh Thọ dâng lên tinh quang, xen lẫn thành một hình dáng:

- Vị cô nương này, ta là ý thức thể viên tinh cầu kia. Hy vọng có thể gặp mặt Đế Tổ các ngươi, hiểu rõ tình huống hành tinh mẫu thân trong lỗ đen. Nếu có hi vọng, ta nguyện ý làm viện thủ.

Hắc Long không có vui mừng, ngược lại là cảnh giác.

Vài vạn năm qua, cường giả muốn vào Chúng Diệu Thiên hiểu rõ tình huống của bọn hắn, không có một ngàn, cũng có tám trăm.

Nhất là những đại biểu Thiên Đế cấp tại Thiên Nguyên tinh cầu kia, kẻ nào không phải nhìn chằm chằm đối hành tinh mẫu thân của bọn hắn.

Nói là nghĩ cách cứu viện, nhưng mục đích thật sự là cái gì, bọn hắn vô cùng rõ ràng.

Khương Phàm ý thức thể nói:

- Ta biết khả năng có rất nhiều thế lực đều đang đánh chủ ý đến các ngươi, đều nói là muốn cung cấp trợ giúp, kỳ thật không có ý tốt. Nhưng, nếu quả như các ngươi thật sự hi vọng cứu vãn thứ gì, thì không nên từ chối tất cả trợ giúp, mà là phải từ trong trăm ngàn lần trợ giúp không có ý tốt, cố gắng tìm kiếm cái thật tâm thật ý kia.

Hàn Ngạo chủ động nói:

- Ít nhất phải để cho chúng ta gặp mặt cùng người chủ trì của các ngươi. Còn có được hay không, là do hắn định đoạt.

- Chờ một lát! Không được loạn đụng!

Hắc Long một lần nữa hóa thành yêu thể, sôi trào vọt tới thạch phong.

Mặt ngoài thạch phong nổi lên gợn sóng, hoàn toàn tiếp nạp Hắc Long.

- Huynh đệ! Biểu hiện tốt một chút!

Chu Thanh Thọ tranh thủ thời gian cùng Hàn Ngạo nháy nháy mắt.

- Nàng là Yêu tộc, không phải Nhân tộc.

Hàn Ngạo nhìn ra bản chất Hắc Long.

- Có ý gì? Ngươi là sợ nàng xem thường ngươi, nói ngươi giả mạo ngụy liệt, hay là ngươi chướng mắt người ta?

- Ta nói là...

- Nói trứng! Có hứng thú thì liền đuổi, hay là ngươi chờ người ta đuổi theo ngươi? Không hứng thú thì liền im miệng, đừng tìm cớ nữa!

Chu Thanh Thọ xua xua tay, để hắn tức chết.

Hướng Vãn Tình cũng nói:

- Huyễn hóa hình người, ngược lại phù hợp thẩm mỹ tinh cầu của chúng ta. Ngươi có thể suy nghĩ một chút.

Qua hồi lâu, Hắc Long từ bên trong thạch phong đi ra, mang ra sáu vòng kim loại màu sắc rực rỡ:

- Đây là Cấm Linh Hoàn, đều mang ở trên người!

Hàn Ngạo cảnh giác nói:

- Có tác dụng gì?

Hắc Long lạnh lùng nói:

- Thần Linh tiến đến Chúng Diệu Thiên, nhất định phải áp chế linh lực. Cấm Linh Hoàn có thể hạn chế các ngươi phóng thích linh lực, cũng có thể phát giác được linh lực đặc thù của các ngươi ba động, nhưng sẽ không sinh ra bất cứ thương tổn gì đối với các ngươi.

- Nếu như các ngươi mang theo thành ý tới, vậy thì mang theo Cấm Linh Hoàn. Nếu như không thể tiếp nhận, Chúng Diệu Thiên cũng không chào đón.

Khương Phàm nói:

- Khách theo chủ, đều mang lên.

Bọn người Hướng Vãn Tình đều đeo vòng kim loại lên trên cổ.

Vòng kim loại cảm giác rất nhẹ, nhưng sau khi đặt ở trên cổ vậy mà lại áp chế tốc độ linh lực chảy xuôi trong kinh mạch một cách không thể tưởng tượng nổi, trong lúc vô hình đã hạn chế phóng thích thực lực.

Thiên Bảo lão tặc thử thăm dò muốn kích phát linh lực, diễn biến võ pháp, kết quả Cấm Linh Hoàn phát sáng.

Hắn chỉ là hơi kích phát mà thôi, liền bành trướng bộc phát, chiếu sáng cả dãy núi rừng rậm.

- Mời!

Hắc Long sôi trào, một lần nữa huyễn hóa hình người, mang theo bọn hắn đi đến thạch phong.

Thạch phong ba động không gian, nuốt sống bọn hắn, phía trước lập tức dâng lên cường quang, xuất hiện một con đường không gian.

Chu Thanh Thọ bỗng nhiên đẩy Hàn Ngạo.

Hàn Ngạo lảo đảo mấy bước, bổ nhào vào phía trước nhất, hắn khóe mắt có chút run rẩy, ho nhẹ vài tiếng:

- Cô nương, còn không có thỉnh giáo phương danh.

Hắc Long thản nhiên nói:

- Kỷ Mặc!

Chu Thanh Thọ ở phía sau nhíu mày:

- Tịch Mịch? tên này nghe chút rất tự nhiên!

Thiên Bảo lão tặc kỳ quái:

- Tự nhiên?

Chu Thanh Thọ nói nhỏ:

- Màu xanh lá!!

Thiên Bảo lão tặc giật mình gật đầu, oa nhi này có ý tưởng.

Hàn Ngạo quay đầu trừng bọn hắn một chút, tự giới thiệu:

- Ta là Hàn Ngạo.

Kỷ Mặc ở phía trước dẫn đường, thuận miệng nói:

- Ngươi là Nhân tộc, vậy mà lại phóng thích long khí, là tu luyện bí thuật truyền thừa của Long tộc sao?

- Ta là Hắc Long linh văn. Ta không chỉ có thể thức tỉnh bí thuật truyền thừa Long tộc, còn có thể tại thời khắc tất yếu trực tiếp hóa thân thành Hắc Long.

Kỷ Mặc rốt cuộc cũng quay đầu nhìn Hàn Ngạo một chút:

- Giống như Long tộc chúng ta?

- Hoàn toàn tương tự! Giống nhau như đúc!

- Ngươi là Yêu tộc hay là Nhân tộc?

- Tinh cầu chúng ta có hệ thống tu luyện đặc biệt. Linh văn, tương đương với đồ đằng. Lúc bắt đầu là Nhân tộc mượn dùng lực lượng đồ đằng, sau này trực tiếp dung hợp cùng đồ đằng.

- Cứ như vậy, không chỉ có Nhân tộc có thể thể hiện ra cực mạnh thực lực chiến đấu, nơi nào có Yêu tộc diệt tuyệt, cũng có thể bằng vào ấn ký đồ đằng vĩnh hằng bất diệt, hiển hiện trạng thái linh văn ở trên một ít con người, để Yêu tộc kia lại xuất hiện.

Kỷ Mặc kinh ngạc nhìn Hàn Ngạo, còn có thể như vậy nữa sao?

Chẳng phải là Yêu tộc không có thuyết pháp diệt tuyệt này, chỉ cần linh văn xuất hiện, thì có thể một lần nữa khôi phục.

Hàn Ngạo chăm chú gật đầu:

- Linh văn Nhân tộc phức tạp, không chỉ có Thú linh văn, còn có nhiều loại linh văn khác. Nhân tộc dựa theo năng lực sinh sôi cường thịnh, điều giải kéo dài giống loài thế giới, đây cũng là một kiện công tích đối với thế giới.

Bọn người Chu Thanh Thọ ở phía sau trao đổi ánh mắt, đều có chút mộng.

Cái tên này chính là này trêu chọc nữ tử như thế sao? Vừa mới gặp mặt, liền chọc bí mật thế giới của mình cho người ta hay rồi?

Khương Phàm đều rất bất đắc dĩ, cái kỹ thuật tán gái này thật kém cỏi, cái giá thật là lớn.

Hướng Vãn Tình đều lắc đầu, rốt cuộc cũng biết vì sao gia hỏa này không được nữ tử yêu thích.
Chương 3374 Tám đại Chủ Thần

- Vậy thì phía sau thật sự là ý thức Thiên Đế của các ngươi?

Kỷ Mặc thoáng hạ giọng.

Trận chiến đấu trước đó, sinh linh bên trong Chúng Diệu Thiên bọn hắn đều mơ hồ thấy được, nhưng rung động mang tới đến bây giờ vẫn còn khó mà lắng lại.

Đó chính là 'Thiên'.

Đó chính là Tạo Vật Chủ chấp chưởng sinh tử tồn vong, vinh nhục thịnh suy của bọn hắn.

Ở trước mặt uy thế kia, ngay cả Đế Tổ quan sát chúng sinh cũng đều lộ ra nhỏ bé như vậy.

- Thái Hoàng Thiên, Khương Phàm.

Hàn Ngạo có chút ngẩng đầu, kiêu ngạo không che giấu chút nào.

Hắn bồi tiếp Khương Phàm, một đường từ Đại Hoang đi tới, chứng kiến kỳ tích, trải qua chiến tranh, đáng để hắn dùng một đời dư vị, càng đáng để hắn nói khoác với tất cả mọi người.

- Các ngươi đến tập kích Thiên Nguyên?

Sau khi Kỷ Mặc nhìn bóng dáng kia, nhìn rất ôn hòa, không táo bạo giống nhìn thấy trước đó.

- Chúng ta không có tà ác như vậy, chúng ta là tới cứu người. Chiến đội của Chúa Tể Thương Thiên tập kích tinh cầu của chúng ta, cướp đi người thân bằng hữu của chúng ta.

- Tinh cầu bị Chúa Tể tiếp cận, vậy mà còn có thể bảo tồn lại? Các ngươi không tệ lắm. Người đâu?

- Đương nhiên là đã cứu được. Chúng ta đuổi đến mấy tỉ dặm, há có thể không công mà lui.

- Tinh cầu của các ngươi đã diễn biến bao nhiêu năm?

- Từ Hồng Hoang đến nay, trăm vạn năm.

- Rất trẻ.

- Thế giới của các ngươi thì sao?

- Hơn ba triệu năm.

...

Lúc bọn hắn nói chuyện, cảnh tượng trước mặt đã sáng tỏ thông suốt.

Bọn hắn đặt mình vào sâu trong mây mù, quan sát Sơn Hà Họa Quyển mênh mông mỹ lệ.

Hình dạng mặt đất nơi này đặc thù bị 'Vẽ phác thảo' dấu hiệu hết sức rõ ràng.

Ở trung tâm là hồ nước mênh mông, sóng lớn nhấc lên, sóng nước lấp loáng, phạm vi mênh mông như biển, bên trong trải rộng hòn đảo lớn nhỏ không giống nhau, giống như là từng viên mã não khảm nạm trên bức họa xanh thẳm.

Lộng lẫy.

Xung quanh hồ là lục địa rộng lớn, tuy lại bị cố ý phân chia thành các hình dạng mặt đất khác biệt, vây quanh hồ nước theo thứ tự là vùng núi, rừng rậm, hồ chiểu, bình nguyên, hoang mạc, sa mạc, đất nứt, cánh đồng tuyết.

Khu vực khác nhau duy trì lấy khác biệt hoàn cảnh đặc thù, chiếm cứ khác biệt năng lượng tự nhiên, cũng sinh hoạt khác biệt sinh linh.

Từ trên cao quan sát, Chúng Diệu Thiên tựa như một con mắt duy mỹ.

- Đây chính là thế giới của chúng ta.

Hắc Long phát ra tiếng long ngâm to rõ.

Sâu trong các khu vực liên tiếp dâng lên cường quang, toàn bộ đánh về phía nơi này.

Mặc dù khoảng cách vô cùng xa xôi, nhưng bọn hắn đều giống như vượt qua không gian, dồn tốc độ xông về nơi này.

- Bọn hắn là tám vị Chủ Thần của Chúng Diệu Thiên chúng ta. Nếu như có thể thuyết phục bọn hắn, các ngươi có thể đến khu trung ương, gặp mặt Đế Tổ. Nếu như bọn hắn không tiếp nhận các ngươi, các ngươi nhất định phải rời khỏi.

Sau khi nhắc nhở, Kỷ Mặc đón những ánh sáng kia tiến lên.

Tám vị Chủ Thần lần lượt xuất hiện ở trước mặt bọn họ bên ngoài ngàn dặm, gặp mặt cùng Kỷ Mặc.

Theo thứ tự là Chủ Thần khu vùng núi - 'Cửu Thiên Lôi Hoàng', Chủ Thần khu rừng rậm - 'Trường Sinh Thảo', Chủ Thần khu hồ chiểu - 'Tinh Phạm Chu Hoàng', Chủ Thần khu bình nguyên - 'Táng Thiên Ma Điệp', Chủ Thần khu hoang mạc - 'Viêm Ma Hoàng', Chủ Thần khu đất nứt - 'U Minh Cốt Hoàng', Chủ Thần khu cánh đồng tuyết - 'Tuyết Nữ'.

- Tinh cầu dám khiêu chiến Chúa Tể Thương Thiên?

- Một triệu năm, coi như tuổi trẻ.

- Không chỉ có chống đỡ tập kích, còn dám đuổi bắt Thương Thiên, khiêu chiến Thiên Nguyên? Có can đảm!

- Nếu là cứu người, cứu được thì nên rời khỏi, còn truyền vào ý đồ đến biết đánh chủ ý đến chúng ta? Thiên Nguyên lại còn bỏ hắn vào rồi?

- Sinh linh cường thế bá đạo, thường thường đều là hạng người dã tâm bừng bừng. Tinh cầu, cũng như vậy.

- Hắn có thể có mục đích gì, cũng chỉ là ngấp nghé Giới Nguyên của chúng ta mà thôi.

- Hừ hừ, Giới Nguyên đang ở bên trong lỗ đen kia, hắn dám vào sao??

- Nếu đều đã tiến đến, trước tiên cứ nghe bọn hắn nói một chút xem thế nào đi. Tuy nhiên phải gìn giữ cảnh giác, tuyệt đối không được bị hắn lừa bịp.

Sau khi tám vị Chủ Thần giao lưu đơn giản thì cùng nhau đạp vào đạo ngấn Không Gian, chuyển dời đến trước mặt bọn người Khương Phàm.

Chu Thanh Thọ cùng bọn người Hàn Ngạo nhìn các Cự Thần nguy nga, đều âm thầm kinh ngạc.

Bên trong tám vị Chủ Thần không có Nhân tộc?

Chủ nhân Yêu tộc, lại chỉ là nhện?

Quả nhiên là thế giới khác biệt, đẳng cấp giống loài khác biệt.

Hắc Long Kỷ Mặc đứng ở sau lưng Tinh Phạm Chu Hoàng, thái độ hơi có vẻ cung kính.

Cái này khiến Hàn Ngạo rất kỳ quái, Long tộc không phải cường tộc cấp Vũ Trụ sao? Hơn nữa còn là Yêu tộc cao ngạo nhất.

Nhưng từ biểu hiện của Kỷ Mặc đến xem, địa vị Long tộc ở thế giới này giống như thuộc về loại thứ hai.

Tinh Thần Kiếm trước mặt Chu Thanh Thọ dâng lên tinh quang, để hình dáng Khương Phàm rõ ràng hơn, hắn gọn gàng dứt khoát nói:

- Lần này ta bái phỏng, là vì viên tinh cầu vây ở trong lỗ đen kia của các ngươi. Hi vọng trước tiên phải hiểu cặn kẽ tình huống nơi đó, nếu như có thể thực hiện, ta sẽ tiến về lỗ đen, mang tinh cầu ra.

- Ha ha...

Cửu Thiên Lôi Hoàng là Lôi Thú giống như cự điểu, chỉ là cười khẽ hai tiếng giống như tiếng sấm đinh tai nhức óc.

- Ngươi muốn biết tình huống cặn kẽ, vào xem chẳng phải rõ ràng?

Toàn thân Táng Thiên Ma Điệp tràn ngập ma khí tựa như là hủy diệt, hai con mắt tinh hồng như là hai mảnh huyết hải đang lao nhanh, là một kẻ có ánh mắt kinh khủng nhất, có lệ khí cuối cùng trong tất cả Chủ Thần.

- Chúng ta rời khỏi ba mươi ngàn năm, sớm đã cắt đứt liên lạc cùng tinh cầu. Chúng ta biết, chỉ là năm đó, không cho ngươi được sự trợ giúp. Ngươi muốn biết, trực tiếp đi đến tra.

Khương Phàm hiểu tại sao bọn hắn mâu thuẫn và lạnh nhạt:

- Ta muốn hiểu rõ là, lúc các ngươi rời khỏi, có phải tinh cầu vẫn tồn tại hay không? Lỗ đen đều có thể thôn phệ tinh cầu, các ngươi lại là đi ra như thế nào? Các ngươi rời khỏi nơi đó, là muốn mạng sống, hay là tìm kiếm cứu viện?

Trường Sinh Thảo tỏa ra mê quang tươi mát nồng đậm, khí tức sinh mệnh bàng bạc như biển:

- Ngươi cảm thấy, khả năng chúng ta đây sẽ nói cho Thiên Đế xa lạ ngươi biết?
Chương 3375 Tình cảnh

Khương Phàm nói:

- Ta khác với những Thiên Đế ngấp nghé tinh cầu của các ngươi, tình cảnh ta bây giờ, làm cho ta bất cứ giá nào cũng đều muốn nhấc lên một lần nguy hiểm.

- Ta nói ngay thẳng chút, nếu như tinh cầu của các ngươi còn trong lỗ đen, ta sẽ dùng hết khả năng, mang ra. Nếu như tinh cầu của các ngươi đã sụp đổ, Giới Nguyên bị vây ở nơi đó, ta cũng không tiếc cái giá, xông vào lỗ đen, móc Giới Nguyên ra.

- Nếu như... Giới Nguyên bị các ngươi mang ra ngoài, cho dù ta đạp diệt nơi này, cũng muốn nuốt nó!!

Khương Phàm vừa nói ra lời này, bầu không khí đột nhiên khẩn trương.

Tám vị Chủ Thần toàn bộ triển khai tư thế, thần uy bành trướng khóa chặt Khương Phàm.

Hàn Ngạo hiển hiện hình thái Hắc Long trước tiên, hắc ám cuồn cuộn, long khí cuồn cuộn, Cự Long chiến khu hơn mười vạn mét quay quanh đất trời, tản mát ra khí thế khủng bố hủy trời diệt đất.

Hướng Vãn Tình, Tặc Điểu, Chu Thanh Thọ, Vân Liên, Thiên Bảo lão tặc, toàn bộ phân tán ở hai bên Hàn Ngạo, cũng triển khai tư thế chiến đấu.

Tuy nhiên bọn hắn đều duy trì mấy phần khắc chế.

Đây là kỹ xảo nói chuyện.

Từ từ bàn bạc, cho bọn hắn hờ hững lạnh lẽo.

Dọa bọn hắn một chút, bọn hắn liền bày ra ngay ngắn tư thái.

Cái tên con buôn chiến tranh như Khương Phàm này, trong lúc lơ đãng thể hiện chính là đàm phán tinh túy.

Khương Phàm muốn chính là hiệu quả này.

- Chiến đội Thương Thiên tập kích tinh cầu của ta. Ta hủy diệt một bộ phân thân của Thương Thiên, giết hai vị Chí Tôn Đại Đế, trấn áp ba vị Chí Tôn Đại Đế.

Trận chiến đấu vừa rồi, chúng ta lại bắt lấy bốn vị Chí Tôn Đại Đế khác. Tình huống bây giờ rất rõ ràng, ta cùng Thương Thiên đã đến trình độ không chết không thôi.

Vẻ mặt nghiêm túc của tám vị Chủ Thần đều dần nghiêm trọng lên.

Giết phân thân Thương Thiên?

Còn trấn áp Chí Tôn?

Ròng rã chín vị Chí Tôn?

Viên tinh cầu này bạo ngược như thế sao?

Đây chính là Chúa Tể Thương Thiên, Chúa Tể sinh động nhất trong vũ trụ mênh mông, cũng là Chúa Tể xâm lược lớn nhất.

Nếu ai dám khiêu chiến quyền uy của hắn, không khác gì tự hủy diệt mình.

Ánh mắt bọn hắn nhìn Khương Phàm đều trở nên thương hại lên.

Viên tinh cầu này xong rồi.

Không chỉ là xong, còn có thể lọt vào trấn áp cùng tàn phá khó có thể tưởng tượng.

Nói không chừng sẽ bị Thương Thiên luyện thành một viên tinh cầu lao ngục Thiên Đế cấp!

Toàn bộ sinh linh bên trong đều sẽ sinh sống trong cực khổ vô tận!

Tất cả tội ác của Thương Thiên tinh vực, cũng đều lưu đày tới nơi đó…

Khương Phàm tiếp tục nói:

- Phân thân Thương Thiên mới sẽ giáng lâm sau mười năm, tinh cầu của ta đứng trước nguy hiểm khiêu chiến.

- Trước đó, vì bảo trụ thế giới của ta, ta tận hết sức lực tìm kiếm mới năng lượng, tăng cường thực lực của ta.

- Hành tinh mẫu thân các ngươi bị vây ở trong lỗ đen, chính là hy vọng duy nhất trước mắt của ta.

- Nói tàn khốc chút, ta chính là đi người ngược dòng, tinh cầu của các ngươi chính là cây cỏ cứu mạng ta, ta tất nhiên sẽ tóm chặt lấy.

Vẻ mặt tám vị Chủ Thần lại thay đổi.

Viên Thiên Đế tinh cầu này thật có khí phách.

Đều đã như thế này, vậy mà không phải nghĩ đến đào vong, tìm kiếm tị nạn, cũng không phải nghĩ đến như thế nào thỉnh cầu tha thứ, làm dịu nguy cơ, lại là muốn phản kích?

Hắn muốn phản kích Chúa Tể Thương Thiên?

Đây là không rõ nhận biết đối với mình hay suy đoán sai lầm về Chúa Tể Thương Thiên?

Chủ Thần khu cánh đồng tuyết, Yêu Linh Tuyết Nữ, một Chủ Thần duy nhất hình thái giống con người. Toàn thân nàng óng ánh, giống như băng điêu, lại mềm dẻo như tuyết:

- Tình cảnh ngươi đã ác liệt như vậy, cuối cùng cũng khó khăn trốn thoát khỏi hủy diệt, ngươi lôi kéo cây cỏ cứu mạng chúng ta, chẳng phải muốn cùng ngươi chôn cùng.

- Nếu như tinh cầu chúng ta còn không có hủy diệt, ở lại trong lỗ đen, còn có một chút hi vọng sống, bị kéo đi ra chỉ sợ sẽ theo ngươi cùng chết.

- Nếu như tinh cầu chúng ta đã hủy diệt, Giới Nguyên bị ngươi đạt được, cuối cùng cũng không phải đi theo ngươi cùng một chỗ hủy diệt?

- Rất xin lỗi, ngươi đến nhầm nơi.

- Trong nhận thức của Thương Thiên, tinh cầu của chúng ta còn không có hoá hình, cho nên ta dự đoán, phân thân Thương Thiên tới đây hẳn là hai cái, nhiều nhất sẽ không vượt qua ba cái.

- Ta đã cùng Thiên Nguyên ký kết bí mật giao dịch, có thể cung cấp cho ta trợ giúp.

- Nếu như lần nữa được các ngươi tương trợ, ta có thể có hơn năm phần phần thắng.

- Không nói trước phần thắng của ngươi từ đâu mà đến, sau này thì sao?

- Trước đó chết cỗ phân thân, nếu như lại hủy diệt hai bộ, Chúa Tể Thương Thiên nhất định tức giận, cũng tự mình vượt qua mấy chục tỉ dặm vũ trụ, đến đây trấn áp ngươi.

- Đối mặt với Chúa Tể trấn áp, ngươi không có bất kỳ cơ hội nào.

- Các ngươi không thấy chiến đấu phía ngoài?

- Nhìn qua đơn giản.

- Các ngươi không biết chuyện Thiên Mạch tinh phát sinh?

- Không có.

- Con trai Tu La Tần Diễm đã hướng Chúa Tể Tu La phát đi tin tức.

- Ta chỉ cần chống đỡ lần tiến công này thì có thể tạm thời thoát khỏi đuổi bắt, tiến về thâm không, gặp mặt cùng Chúa Tể Tu La.

- Ồ?

Khuôn mặt tám vị Chủ Thần có chút động, người này vậy mà dính líu liên quan cùng Chúa Tể Tu La?

Chúa Tể Tu La cùng Chúa Tể Thương Thiên đều là Chúa Tể quật khởi trong trăm vạn năm nay, hơn nữa còn là kình địch.

Nếu như có thể đạt được Tu La giúp đỡ, Thương Thiên khẳng định sẽ kiêng kị.

Trong đầu lâu U Minh Cốt Hoàng nhấc lên minh hỏa:

- Ta làm sao biết ngươi nói là thật hay giả?

- Ngươi chất vấn liên quan giữa ta và Tần Diễm, hay chất vấn chuyện ta trấn áp Thương Thiên chiến đội?

- Đềy hoài nghi!!

- Đơn giản. Tần Diễm đang ở Dực Thần tộc, các ngươi có thể tự mình tới đó hỏi thăm.

- Nếu như các ngươi ngay cả thân phận Khương Diễm đều chất vấn, có thể đi theo ta về thế giới của ta.

- Các ngươi tự mình nhìn Thương Thiên chiến đội bị trấn áp nơi đó, chính miệng hỏi hộ vệ giả Dực Thần tộc có phải Tần Diễm hay không.

Tám vị Chủ Thần rút lui phía sau mấy trăm dặm, bắt đầu chăm chú thảo luận.

Nếu như viên tinh cầu này thật sự đứng trước nguy cơ hủy diệt, rất có thể sẽ mạo hiểm xông vào mảnh lỗ đen có thể xoắn nát tinh cầu Thiên Đế cấp.

Kể từ đó...

Tinh cầu của bọn hắn có khả năng lại thấy ánh mặt trời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK